Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Tư, 2024, 08:28:52 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Đời quân ngũ  (Đọc 242589 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #10 vào lúc: 25 Tháng Tám, 2013, 11:40:44 am »

          Chào bạn Đuc Cuong ! Bài đâu tiên bạn viết đã thấy hay và rất hấp dẫn lôi cuốn người đọc. Bạn cũng đã hé cái thời gian khóc áo lính của bạn tới 32 năm.

        Ôi như vậy là cả cuộc đời rồi còn gì. Nhưng vậy khi được giải ngũ bạn đã có quân hàm và chức vụ cao của quân đội. Điều mà chúng tôi háo hức là với 32 năm quân ngũ cả thời chiến lẫn thời bình cùng làm NVQT VỚI BẠN VỚI QUÃNG THỜI GIAN ĐÓ ĐANG CÓ ĐẦY ẮP CÁC THÔNG TIN CÁC CÂU CHUYỆN HÀO HÙNG CÙNG CẢ BI TRÁNG VV ..

           Tranphu341 xin chúc mừng bạn và đang háo hức ngóng chờ chuyện kể của bạn đây!
Logged
laoshan1234
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1474



« Trả lời #11 vào lúc: 25 Tháng Tám, 2013, 11:42:51 am »

Nhập ngũ

Tốt nghiệp cấp III năm 1976 song mãi năm 1977 tôi mới nhập ngũ. Đó là câu chuyện dài không trọn vẹn với tôi. Ngày 15 tháng 11 năm 1977, ngay khi giao quân xong đồng chí xã đội trưởng mới đưa tôi giấy báo nhập học trường cao đẳng sư phạm kỹ thuật Vinh (tức trường đại học sư phạm kỹ thuật Vinh bây giờ). Và nói: “Gia đình anh đông con trai, hiện không có ai ở trong quân đội nên anh phải nhập ngũ đợt này. Hãy cầm giấy báo để sau này hoàn thành nghĩa vụ về học”. Tôi im lặng cầm chẳng một lời cảm ơn và đưa ngay cho người nhà đưa tiễn cầm về.
   Thời đó chuyện như vậy là bình thường, còn bây giờ là sai luật. Song bạn bè tôi đi đợt đó rất đông vì vậy tôi cũng hăm hở lên đường.
   Do hiệp đồng có sự cố nên 4 ngày sau chúng tôi mới hành quân bộ vào binh trạm Hưng Lộc. Trong thời gian 4 ngày, chúng tôi học tập hợp và động tác lên, xuống ba lô. Chúng tôi trọ ở xóm 12 xã Nghi Trung huyện Nghi Lộc. Bây giờ, quân của xã nào xã nấy phải cử dân quân nữ ra phục vụ, lo cơm nước trong thời gian đó.
   Chúng tôi chỉ biết đơn vị nhập ngũ là sư 10 quân đoàn 3, đóng ở Phú Khánh. Đoàn tuyển quân rất tuyệt mật về nhiệm vụ của đơn vị mà sau này tôi mới biết toàn quân đoàn đang tác chiến tại biên giới thuộc tỉnh Tây Ninh.
   Chuyện nhập ngũ của tôi thật đơn giản nhưng nó đã quyết định bước ngoặt cuộc đời tôi, bởi 32 năm sau tôi mới rời bộ quân phục và đã trải qua bao vất vả hy sinh ở chiến trường cũng như bao kỷ niệm trong đời quân ngũ.
   Tạm biệt quê hương Nghi Lộc yêu dấu, tạm biệt thành phố đỏ thân thương, đoàn xe chở tân binh rời binh trạm lao hối hả về phía Nam. Đất nước vừa hoà bình được 2 năm, trong 1000 người ra đi hôm đó không ai biết được mặt trận Tây Nam đang chờ họ và không ai có thể nghĩ rằng ngày trở về đoàn quân đầy thương tích đó thiếu 270 người. Vâng! Họ đã vĩnh viễn nằm vào lòng đất mẹ khi tuổi còn xanh, họ đã anh dũng hy sinh trong sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc tại mặt trận Tây Nam.(Còn nữa)

  Chào thành viên mới Đức Cường,câu chuyện mở đầu của bác hay đấy.Đời quân ngũ ai cũng có những khởi đầu như thế,tuy về thời gian hoặc hoàn cảnh có khác đi.Thế nhưng sau khi khoác tấm áo quân phục vào,thì mỗi người lại một nhiệm vụ khác nhau.Điều này mới hấp dẫn người đọc,nhất là bác lại có quá trình 32 năm mặc tấm quân phục ấy thì khi kể ra,cũng nhiều người háo hức muốn nghe rồi.Mời bác tiếp tục,anh em CCB đang chờ bác kể tiếp...
Logged
vaphothotu
Thành viên
*
Bài viết: 496


Một thời. Ai có nhớ?


« Trả lời #12 vào lúc: 25 Tháng Tám, 2013, 12:52:30 pm »

Vaphothotu xin chúc mừng bác Đức Cường đã khánh thành ngôi nhà mới.Rất vui khi ngôi nhà mới của bác đã tấp nập khách khứa ra vào.Bác nhớ chuẩn bị rượu thật ngon nhé."Trời đất sinh ta rượu với thơ mà'.
« Sửa lần cuối: 25 Tháng Tám, 2013, 01:12:01 pm gửi bởi vaphothotu » Logged

Mời các đồng chí xem thông tin chi tiết trên Blog http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/         
 và blog Quê cha đất tổ http://blogtiengviet.net/Phan2
Đức Cường
Thành viên
*
Bài viết: 607



« Trả lời #13 vào lúc: 25 Tháng Tám, 2013, 12:57:54 pm »

          Chào bạn Đuc Cuong ! Bài đâu tiên bạn viết đã thấy hay và rất hấp dẫn lôi cuốn người đọc. Bạn cũng đã hé cái thời gian khóc áo lính của bạn tới 32 năm.

        Ôi như vậy là cả cuộc đời rồi còn gì. Nhưng vậy khi được giải ngũ bạn đã có quân hàm và chức vụ cao của quân đội. Điều mà chúng tôi háo hức là với 32 năm quân ngũ cả thời chiến lẫn thời bình cùng làm NVQT VỚI BẠN VỚI QUÃNG THỜI GIAN ĐÓ ĐANG CÓ ĐẦY ẮP CÁC THÔNG TIN CÁC CÂU CHUYỆN HÀO HÙNG CÙNG CẢ BI TRÁNG VV ..

           Tranphu341 xin chúc mừng bạn và đang háo hức ngóng chờ chuyện kể của bạn đây!
Chaò bác Tranphu
Trước hết xin chân thành cảm ơn bác vì bác là người đầu tiên chúc mừng và chia sẻ với đứa con đầu lòng của " Đời quân ngũ".Tôi đã được gặp và uống rượu cùng bác rồi đấy.Bác thử đoán xem?Đời quân ngũ đang tạm thời giữ "bí mật".
Logged

Mời các đồng chí và các bạn đón đọc blog:
http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/
Đức Cường
Thành viên
*
Bài viết: 607



« Trả lời #14 vào lúc: 25 Tháng Tám, 2013, 01:05:09 pm »

Cảm ơn Laoshan1234 đã ghé thăm ngôi nhà mới với những lời động viên chia sẻ với " Đời quân ngũ".Bây giờ mới bắt đầu, bởi vậy " vốn" còn nhiều chắc Laohan cùng các bạn sẽ chiêm nghiệm những bài viết đầy "lửa" của trái tim người lính chiến.
Logged

Mời các đồng chí và các bạn đón đọc blog:
http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/
vetran
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1145


Một thời để nhớ.


WWW
« Trả lời #15 vào lúc: 25 Tháng Tám, 2013, 02:41:24 pm »

Xin chào bác chủ! Xin được chúc mừng tân gia một cặp đối, dù hơi muộn màng với mong muốn mọi sự phát triển và luôn luôn hy vọng nhiều sự mới mẻ tốt lành

MÔN ĐA KHÁCH ĐÁO THIÊN TÀI ĐÁO
GIA HỮU NHÂN LAI VẠN VẬT LAI

Chúc mừng, chúc mừng.
Logged

Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Đức Cường
Thành viên
*
Bài viết: 607



« Trả lời #16 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2013, 08:04:53 pm »

Trước hết Đuccuong xin cảm ơn bác Vetran đã có đôi câu đối mừng nhà mới.
Sau đây Đuccuong sẽ gửi tới các đồng chí và các bạn câu chuyện đầu tiên của Đời quân ngũ.
    
Quân trường Lam Sơn
Những người lính thời đó, ai cũng thường nghe những băng đĩa thuộc dòng  nhạc vàng về người lính do ca sỹ Thanh Tuyền (chế độ Sài Gòn cũ) hát. Trong đó, có bài hát nổi tiếng “Giờ này anh ở đâu” có lời: “Giờ này anh ở đâu, dục Mỹ hay Lam Sơn…”
    Vâng ! Đó là hai trại lính lớn của chế độ Nguỵ quyền Sài Gòn ở khá gần nhau thuộc Ninh Hoà tỉnh Phú Khánh cũ. Đặc biệt là căn cứ huấn luyện lớn - căn cứ Lam Sơn.
   Chúng tôi huấn luyện 3 tháng tại quân trường Lam Sơn, nơi doanh trại trước đây chuyên huấn luyện thám báo và biệt kích Mỹ. Xung quanh được bao bọc bởi 7 lớp hàng rào dây thép gai, giữa các lớp là mìn các loại và ống bơ báo động để chống đặc công của ta chưa được rà phá còn nguyên. Trên 1 số áp phích, bờ tường vẫn còn khẩu hiệu của chế độ cũ chưa xoá hết. Ví như ở cửa ra vào mỗi trại lính đều có quy định: “Khi Việt cộng tiến công phải:
-   Ở yên tại chỗ, không chạy đi lại lộn xộn
-   Không kêu la, không bật đèn sáng.
-   Chiến đấu theo mệnh lệnh chỉ huy.”
Đại loại như thế. Đạn các loại nhiều vô kể nhất là đạn R15. Mũ sắt nguỵ quăng lung tung, lính ta lấy làm gàu múc nước tắm, tưới rau. Nước tắm không đủ vì vậy đơn vị phải rà mìn mở đường xuống suối tắm. Chỉ cần bước ra khỏi phạm vi chiều ngang 2m là tính mạng ngàn cân treo sợi tóc. Thực tế có chiến sĩ vô kỷ luật không chấp hành quy định vượt qua hàng rào đã bị mìn ríp tiện ngang bàn chân. Nếu giẫm phải mìn râu tôm thì coi như “xong”. Những  câu chuyện huấn luyện tân binh ở quân trường Lam Sơn thì kể cả ngày không hết, hẹn các bạn dịp khác vậy. 3 tháng sau, tất cả chúng tôi hành quân vào mặt trận Tây Nam. Một số ít ở lại quân đoàn bộ và các đơn vị trực thuộc, đa số đều bổ sung vào F320A. Sư đoàn lúc này đang tác chiến tại Lò Gò, Xoan Giũa, Đà Ha thuộc huyện Tân Biên Tỉnh Tây Ninh. Chỉ sau một đêm khi quân bổ sung chưa hết đã có đồng hương thương vong trở ra và chúng tôi nghiễm nhiên trở thành cựu binh.(Còn nữa)

« Sửa lần cuối: 26 Tháng Tám, 2013, 08:12:32 pm gửi bởi Đức Cường » Logged

Mời các đồng chí và các bạn đón đọc blog:
http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/
Đức Cường
Thành viên
*
Bài viết: 607



« Trả lời #17 vào lúc: 27 Tháng Tám, 2013, 01:59:49 pm »

Kính chào các đồng chí, chào các bạn.
Tôi yêu quí và say mê trang Dựng nước - giữ nước ngay từ khi chưa phải là thành viên chính thức.Không chỉ say sưa đọc mà còn say sưa viết bài nữa.Viết xong chẳng biết làm thế nào để gửi nên nhờ người bạn, người đồng chí thân thiết của mình là Vaphothotu đăng hộ.Đó là bài:Hồi âm bài "Bám trụ kiên cường".Đây là bài từng đăng trên Re "Thời áo xanh quân tình nguyện". Nay đưa về Potic của mình để các bác tham khảo.
Hồi âm bài “Bám trụ kiên cường”

   Tôi không có năng khiếu viết. Song trên trang Dựng nước - Giữ nước và trên blog “Hội lính 77 Nghi Lộc” là một độc giả thường xuyên. Sau khi đọc bài “Bám trụ kiên cường”, tôi thấy lòng mình se lại. Bồi hồi xúc động nhớ lại trận phòng ngự “Bất đắc dĩ” đó mà tôi là một trong những người trong cuộc.
   Trước hết,tôi xin tự giới thiệu. Tôi quê Nghi Lộc – Nghệ An, nhập ngũ 11/1977. Sau khi vào mặt trận, tôi được huấn luyện nghiệp vụ trinh sát tại chiến trường và sau đó bổ sung vào đại đội 20 trinh sát Sư đoàn 320-Quân đoàn 3. Đúng như bài “Bám trụ kiên cường” đã viết. Mờ sáng, địch tấn công vào đội hình chốt giữ của Tiểu đoàn 4. Địch có sự hỗ trợ của xe tăng nên không bao lâu tuyến phòng ngự bị vỡ và tiểu đoàn 4 phải rút lui về tuyến sau.
   Những ai ở sư đoàn bộ Sư đoàn 320-Quân đoàn 3 trong năm 1979 có lẽ không ai quên câu chuyện Sư đoàn bộ bị địch bao vây. Chỉ một giờ sau khi địch tấn công, bộ binh của D4 chạy toán loạn vào Sư đoàn Bộ. Đạn cối của địch bắn theo làm thị trấn hoang tàn chìm ngập trong khói lửa. Lúc này tất cả cán bộ chiến sĩ sư đoàn bộ đều ra công sự chiến đấu. Năm chiếc xe tăng của Lữ đoàn 273 tăng cường cho sư đoàn chỉ kịp cơ động ngắn đến các trục đường chính dẫn vào thị trấn và trở thành năm lô cốt chiến đấu – quyết tâm bảo vệ sư đoàn bộ đến cùng. Đại đội 20 trinh sát chúng tôi nằm sát bên phải đường 3, phía nam sư đoàn bộ. Chúng tôi thấy rõ địch, tốp thì vận động theo đường mương vào, tốp thì len lỏi qua các gốc cây thốt nốt ngoài đồng vào thị trấn. Phía bên phải đường 3 đối diện đơn vị tôi là trận địa pháo tầm xa Đ74 của Lữ đoàn 40 tăng cường. Do bộ binh Tiểu đoàn 4 chạy tràn qua địa phận pháo vào đại đội chúng tôi làm nhiều người dao động, một số chiến sĩ pháo chủ đích bỏ pháo chạy. Tôi còn nhớ như in hình ảnh người đại đội trưởng C20 trinh sát của chúng tôi tên là Lê Thanh Trung, quê ở Thanh Hoá (sau này anh lên phòng trinh sát Sư đoàn 3 và nay đã nghỉ hưu) đứng trên mặt đường 3 cầm súng AK giương cao tuyên bố: “Tất cả trở lại chiến đấu, chạy qua đường là chúng tôi bắn”. Nhìn thấy, chúng tôi nằm chiến đấu ngay cạnh đường,lấy vệ đường 3 làm công sự, các đồng chí có phần yên tâm và quay trở lại trận địa pháo. Chính các đồng chí này, ngay sau đó đã dùng pháo tầm xa bắn thẳng vào đội hình chiến đấu của địch. Sau này, tôi được biết câu chuyện dùng pháo binh tầm xa bắn thẳng này được viết vào cuốn “Lịch sử Lữ đoàn 40 pháo binh Quân đoàn 3”
   Sau gần 3 giờ tiến công chính diện vẫn không tiến vào thị trấn được. Lúc này địch đánh vu hồi nhiều hướng. Cả sư đoàn bộ, phía trước, phía sau ở đâu cũng nổ súng đánh địch. Xe tăng địch gầm rú điên cuồng, chạy đi chạy lại hòng làm hoang mang tinh thần chiến đấu của bộ đội ta chứ không dám dẫn bộ binh vào vì sợ ta mai phục bắn cháy.
   Sau gần một ngày bao vây sư đoàn bộ với sự hiểm trợ của xe tăng, địch đã không thể chiến được thị trấn để hành quân về hướng Ta Keo nên khoảng 5 giờ chiều, địch phải rút lui.
   Cũng vào thời điểm đó, chúng tôi thấy hai chiếc xe tăng của ta cùng một đơn vị bộ binh Tiểu đoàn 8 Trung đoàn 64 đánh vận động từ hướng nam theo trục đường 3 lên để giải vây cho Sư đoàn song thực tế lúc này địch vừa rút quân.
   Ngay hôm đó bộ phận trinh sát kỹ thuật của chúng tôi (dùng máy PRC25 nghe thoại tiếng của địch) phát hiện đây là một cuộc hành quân lớn của một trung đoàn bộ cơ giới của địch bị ta đánh chia cắt nay phải đánh vượt đường 3 để về lại đội sư đoàn, sau đó sẽ đánh chiếm thị xã Ta Keo.
   Năm 2005, tôi có dịp ghé thăm sư đoàn ở Gia Lai. Tôi đã mượn đọc cuốn lịch sử truyền thống Sư đoàn đồng bằng (F320) mới biên soạn lại và cuốn sách đó có một trang để viết về câu chuyện Sư đoàn Bộ bị bao vây và phá vây này.

   Sau này là sĩ quan quân đội, ngẫm nghĩ lại cuộc chiến đấu đó, tôi thấy đây là một bài học lớn cho chỉ huy trong việc tác chiến phòng ngự, cho việc bố trí đóng quân thời chiến và sử dụng hoả lực. Việc Tiểu đoàn 4 bỏ trận địa chạy là một điều dễ hiểu vì cuộc chiến không tương quan lực lưỡng. Địch có một Trung đoàn có xe tăng yểm trợ, ta chỉ có một Tiểu đoàn không đủ như biên chế (bị thương+sốt rét+hy sinh chưa được bổ sung kịp+…) chiến đấu trong điều kiện tạm dừng nên công sự tạm thời sơ sài. Bố trí đội hình chiến đấu và chi viện lẫn nhau chưa thể là phương án tối ưu. Hơn nữa lần đầu tiên bộ binh ta chiến đấu với địch có xe tăng hỗ trợ nên tinh thần dao động, bỏ chạy là tất yếu.
   Việc không cho xe tăng ta cơ động đánh địch xuất phát từ nhiệm vụ  chính là bảo vệ bằng dược Sư đoàn Bộ. 5 xe tăng trở thành năm lô cốt hoả lực mạnh phong toả mọi ngả đường địch không thể tiến công nổi. Người chỉ huy trực tiếp bố trí 5 xe tăng hôm đó là thủ trưởng tên là Kỷ, Lữ đoàn 40 xe tăng Quân đoàn 3 đi tăng cường cho Sư đoàn 320. Sau này ông là Tư lệnh bộ đội tăng thiết giáp. Xét về lực lưỡng khi địch đánh vào sư đoàn bộ, ta và địch ngang nhau.
   Địch tiến công một Trung đoàn có xe tăng hỗ trợ. Ta có một Tiểu đoàn công binh, một Tiểu đoàn thông tin, một đại đội vệ binh, một đại đội trinh sát, năm xe tăng và một Tiểu đoàn đã mất sức chiến đấu. Kết quả ta đã đánh tan một cuộc hành quân lớn của địch, làm thất bại âm mưu tập trung lực lưỡng để tạo thế. Sau trận chiến đấu này 4 tháng, sư đoàn 320 hành quân ra phía bắc nhận nhiệm vụ mới. Những người lính trẻ chúng tôi tạm biệt Đất nước chùa tháp với bao kỉ niệm vui buồn. Ra sân bay vào buổi đêm, 11h30’ lên máy bay Au-22 do kíp lái toàn người Nga chỉ huy. Ba giờ sau, chúng tôi đã xuống sân bay Nội Bài, người bắt tay đầu tiên khi xuống cầu thang là Sư đoàn trưởng Khuất Duy Tiến.
Logged

Mời các đồng chí và các bạn đón đọc blog:
http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/
Đức Cường
Thành viên
*
Bài viết: 607



« Trả lời #18 vào lúc: 27 Tháng Tám, 2013, 02:27:23 pm »

Kính chào anh TrầnPhu341.
Anh có nhận ra những người trong tấm hình này không ạ.Người ngồi ngoài cùng bên trái chính là tôi - Đức Cường, thành viên mới của VMH.Bức ảnh được chụp vào một buổi tối đặc biệt khi anh vào xứ Nghệ và ghé thăm gia đình bác Vaphothotu.Chính từ cuộc gặp gỡ này đã để lại cho tôi một ấn tượng sâu sắc về tình đồng chí đồng đội.Đặc biệt là sức thu hút mạnh mẽ của các thành viên trên trang dựng nước.Anh và bác Vaphothotu chưa một lần gặp nhau ngoài đời vậy mà qua trang Dựng nước bỗng trở thành gắn bó.Anh đã không ngại đường sá xa xôi, không ngại đêm tối đã từ Diễn Châu cách Nghi Lộc khoảng gần 40 km vào thăm bạn tôi.Có lẽ, chính vì tình cảm thiêng liêng ấy mà bạn tôi đã điện cho tôi về để trò chuyện cùng anh.Anh biết đấy lúc đó tôi vẫn đang tại ngũ.Trong bộn bề công việc, tôi đã nghe theo tiếng gọi của trái tim người lính cũng băng màn đêm về hàn huyên cùng bạn bè đồng đội.Lúc đó trang dựng nước đang còn xa lạ với tôi lắm.Nhưng cuộc gặp gỡ ấy đã làm cho tôi tò mò tìm đọc.Rồi những câu chuyện các thành viên trên VMH đã cuốn hút tôi,làm sống dậy trong tôi những năm tháng " không thể nào quên" trên đất nước Chùa tháp xinh đẹp mà đầy ám ảnh.Rồi câu chuyện của bạn Vaphothotu kể về trận thất thủ của D4, e 52 tại đường 3 Tà keo đã thúc dục tôi cầm bút. Vì trận đánh này tôi có tham gia.Viết rồi mới nhận ra là mình không phải thành viên của VMH nên không gửi được bài. Cuối cùng nhờ bạn của mình đăng kí thành viên cho.Tôi rất vui mừng khi trở thành thành viên VMH nhưng hiện tại tôi đang "trục trặc" một chút về máy móc nên không thường xuyên vào potic được.Rất mong nhận được hồi âm của anh.
ĐucCuongc20.
« Sửa lần cuối: 27 Tháng Tám, 2013, 02:35:11 pm gửi bởi Đức Cường » Logged

Mời các đồng chí và các bạn đón đọc blog:
http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/
anhtho
Thành viên
*
Bài viết: 1282


Một thời để nhớ !


« Trả lời #19 vào lúc: 28 Tháng Tám, 2013, 06:50:12 am »

Em chào anh Đức Cường. Anh viết hay lắm, câu chuyện thật và văn vẻ cũng trau chuốt, nhất là ít sai lỗi chình tả (cái lỗi mà anh em chúng ta ngoài ngũ thập) mắt kém tay run hay mắc nhất, như vậy chắc anh cũng cùng nghề với anh thầy Vapho của em. Mùa lạnh vừa rồi em viền Vinh, đi trên con đường "đau khổ" bụi mù đất vô Nghi Vạn thăm mẹ già và anh chị Phanvương mà anh ấy không nhắc đến đồng đội Đức Cường Nghi Lộc. Nhưng có lẽ thời gian lưu lại Vinh ít quá nên anh thầy cũng không tổ chức gặp mặt anh em được. Ngay cả anh QuangE266 ở thành Vinh mà em cũng không được gặp, sau này anh Tranphu341 kể là có tới thăm cơ ngơi của anh Quang làm em càng tiếc. Thôi hẹn các anh CCB chiến trường K dịp khác em sẽ ghé Vinh thăm các anh. Ở Vinh và vùng lân cận, em có nhiều anh em CCB cùng đơn vị vận tải ở K nên lần nào ra tới sân bay Vinh là các anh ấy ra đón rất vui. Em chào anh
Logged

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM