thai60
Cựu chiến binh
Bài viết: 833
|
|
« Trả lời #143 vào lúc: 14 Tháng Tám, 2013, 07:14:52 pm » |
|
Chào các bác và anh em.
Câu chuyện bác ngocquyen kể thật là bi tráng,cảm động. Nhớ lại những hôm sau 12/7 ấy,thai60 vẫn còn cảm thấy cái cảm giác vô cùng xót xa khi a/e mình hy sinh nhiều như thế. Những hôm ấy,cánh lính 313 cả ở phía Bắc suối Thanh thủy,cả các bộ phận chốt gần chỗ địch đang chiếm đóng,cũng đều phải rời hầm lên các trận địa để tìm xác tử sỹ,sau đó chuyển dần về phía hang Dơi,nàng Lò.Việc vận chuyển về phía sau cũng có độ trễ ,khi các đơn vị còn phải làm cái việc xác định danh tính liệt sỹ với những trường hợp không rõ tên tuổi,đơn vị,trước khi chuyển đi. Giả sử,lính 313 tìm và mang về môt số tử sỹ,đầu tiên cần phải để các đ/v gần khu vực đó (cấp b,c,d) xác định ,nếu không phải của 313 thì lại phải đợi các cấp b,c,d của đ/v khác có tác chiến tại khu vực đó đến để xác định tiếp.Sau khi rõ rồi mới chuyển về sau,trừ trường hợp cực khó không thể làm gì nữa thì đành phải chuyển không danh tính . Tóm lại là cần phải làm rõ danh tính tử sỹ trước khi chuyển đi ,vì càng về phía sau,làm việc đó càng khó.Chính vì thế,rất nhiều khi có lính VT hẳn hoi,nhưng vẫn phải để a/e ở đó, đợi đồng đội hoặc cán bộ cùng đ/v đã tác chiến khu vực ây đến để nhận diện.Khi tử sỹ còn ở gần trận địa,còn có thể làm việc đó,chứ càng chuyển về phía sau,càng khó khăn hơn nhiều. Ngày đó,lính c18 chỗ bác tiengiao,maianh,lính c15 cối,lính c17 công binh...đều bị huy động làm 25 hết.Mà các bác ấy làm việc có khi còn hiệu quả hơn cả 25 nữa ,khi bản thân các bác còn nắm rõ địa hình ,địa vật hơn lính 25. Thật ra ,mỗi mình c25 với quân số luôn luôn thiếu,thì làm sao cho xuể được . Nhớ ngày đó,một hai hôm đầu,còn chuyển về gần hang Nà cáy,sau này,do chuyển về nhiều quá,xác a/e lại bắt đầu phân hủy,nơi tập kết đã chuyển ra ngoài đường cái.Lúc đầu còn lót chiếu,tăng,sắp xếp cẩn trọng,sau này đành phải làm đơn giản hơn vì chiếu với tăng cũng chả còn nữa.Cũng may,những đêm đó,địch cũng ít bắn hơn ,chắc chúng cũng cần yên tĩnh để giải quyết hậu quả. Thai60 vẫn còn nhớ mãi hình ảnh ở bên đường dưới dốc Nà cáy ,đêm đêm,ngoài những chiếc xe chở tử sỹ,còn có những chiếc xe tải đậu nép bên đường.Có những bác mặc quần áo chỉnh tề ,cứ thấy lính xuống là lại hỏi ở đ/v nào,nếu là ở E hay D,C nào đó của 356 thì bảo lên xe luôn. Nếu nói riêng công việc vận chuyển tử sỹ,bác maianh nhận xét là hình như chỉ loanh quanh cho 313 cũng đúng.Vì thực ra ,313 dải khắp như thế,xen lẫn với 356,anh em mình cũng chỉ nhận tử sỹ và chuyển đi luôn,cũng chả quan tâm ai giao,ai nhận,lại toàn làm trong bóng đêm. Chả biết các bác pb47,laoshan là lính cấp f thì có nắm rõ không,chứ lính tráng cấp e, d,c bọn em thì chỉ biết là 313 mấy ngày đó có lính 356 đang phối thuộc,đang cùng chiến,đang cùng bị tổn thất,và 356 bị tổn thất nhiều hơn,do đánh vận động tấn công,313 tổn thất ít hơn,do chỉ đánh phòng ngự. Nói chung,rất khó để phân biệt rạch ròi về thời gian ,địa điểm,phân hiệu,nhiệm vụ...của toàn bộ mặt trận lúc đó.May ra chỉ có các đ/v nằm gần nhau,lính tráng hỏi thăm nhau thì biết,nhưng cũng không thể nhớ được .Vì ngày đó chiến trường biến động liên tục,các sự kiện chồng chéo,may ra có cái sự kiện nhỏ để làm dấu mốc thì mới có căn cứ tin cậy để xác định. Ví dụ,có một hôm,rút kinh nghiệm bữa được chén thịt trâu tươi ấm răng nhân dịp đầu năm mới dương lich 1985 ,lính VT chúng em đang ngồi ước đến Tết âm lịch sẽ chuẩn bị rau thơm để đánh tiết canh cẩn thận,thì phải lên nàng Lò chuyển thương binh. Trên đường về theo dốc 673,hỏi chuyện thì mới biết bác TB ấy là lính 356.Sở dĩ thai60 còn nhớ rõ về bác này vì hôm đó có chuyện xảy ra dọc đường. Khi đang hỳ hục cáng TB lên cái đoạn dốc nhất ,kéo từ chỗ gần trận địa cối 82 mấy trăm mét lên phía trên ,thì tự nhiên thấy mấy khẩu cối ây bắn.Một lúc sau thì bọn TQ bắn lại,nhưng toàn bắn vào khu phía dưới nên bọn em vẫn đi tiếp,vì hôm ấy trời mù. Bỗng nhiên có một quả nổ ngay bên cạnh hào,hai bác VT ở cái cáng phía trước thai60 ,do đang ở trên miệng hào thò tay xuố̀ng kéo cáng đã bị dính mảnh.Một bác bị nhẹ và́o vai,một bác bị nặng hơn,vào bụng.Sau khi băng bó,lúc bọn em đang dồn người để vừa cáng các bác TB từ trước,vừa cõng TB mới,thì thấy có một bác TB cũ cựa mình và nói để bác ấy đi bộ ,dành cáng cho bác TB mơi vừa bị vào bụng kia. Bọn em hỏi bác ấy có cố đi được không thì bác ấy bảo sẽ cố.Thế là bọn em đồng ý. Em là người đi cùng và dìu bác ấy.Các cáng kia khẩn trương đi trước,còn em và bác ấy đi sau.Vết thương của bác ấy cũng nặng,thấy băng cuốn đầy ngực và một bên cánh tay,máu vẫn rỉ ra,thấm đỏ . Thế là trên cái đoạn đường trèo về hướng 673,tụt về Nà cáy,em với bác ấy đã có dịp nói chuyện với nhau.Thật ra vừa leo dốc vừa nói nó mệt lắm,nhưng em vẫn phải cố,vừa là để động viên bác ấy,vừa là để bác ấy quên đi cái đau ,đừng ngất xỉu ra đấy thì khổ.Có những lúc khát quá,bác ấy cứ đòi em tìm cái khe nào có nước để uống,nhưng em không cho,vì sợ làm loãng máu.Thấy có lúc bác ấy loạng choạng gục xuống,em lại vừa phải đỡ vừa gọi. Nhìn trên bờ hào ,thấy có những bụi cây trông như rong riềng,đầy những con sâu róm đang ăn lá,em nghĩ chắc người ăn cũng chả sao.Thế là trèo lên,gạt bỏ những con sâu mà thai60 rất ghê sợ ,vặt một mớ nõn,đút vào 2 túi áo bông.Em đưa cho bác ấy nhai ,nhưng yếu quá ,bác ấy chỉ trệu trạo mút.Thế là em nhắm mắt cho vào mồm nhai dập ra rồi đút bã vào mồm bác ấy.Thấy bác ấy hít hà rít,rồi nuốt xuống,em lại nhai rồi đưa thêm mấy cái nữa.Bác ấy vẫn hít ngon lành, chỉ một lúc sau đã tỉnh táo lại.Và hai thằng lại nhẩn nha lên đường,chỗ nào dốc,khấp khểnh khó đi quá bác ấy mới để cho em cõng. Xuống đến nửa dốc bên kia,thì gặp anh em lên đón.Giao bác ấy cho a/e xong,thì đến lượt em hoa hết cả mắt,bụng đau quặn ,gập người nôn thốc tháo ra toàn dịch.Chắc là bị say do đói,sáng ấy chưa ăn gì đã phải đi.Nhất là khi nghĩ về mấy con sâu vằn vện khi trước. Mấy tháng sau (khoảng tháng 4,5 gì đó ),do bị một vết mảnh cối vào bàn tay trái,vết thương nhẹ nhưng dù tiêm kháng sinh rồi vẫn không đỡ,cứ sưng húp lên,thai60 được đi viện tuyến sau.Lúc đó mới biết bị rạn xương và sứt gân nên mới lâu lành. Ở viện QY 6 dưới Tây cốc,Đoan hùng,thai60 tình cờ đã gặp lại bác ấy.Hai thằng cũng vài lần rủ nhau đi uống nước ,nhưng hình như cũng chỉ nói rất ít về cái kỷ niệm kia,chủ yếu toàn về chuyện mặt trận. Sau này , dù nhiều lần cố lắm.nhưng thai60 vẫn không thể nhớ nổi tên và quê của bác TB ấy,chỉ nhớ mỗi đơn vị là F 356. Vì lúc đó chiến trường và chiến sự nó thay đổi liên tuc nên cũng chẳng ai bây giờ còn nhớ nổi cho thật rõ ràng . Kể câu chuyện nhỏ này,để thấy lại rằng,hồi xưa,cái điều anh em lính tráng mình quan tâm nhiều nhất chỉ là diễn biến chiến sự cập nhật với các sự kiện của nó để suy đoán tình hình ,và các công việc phải hoàn thành hàng ngày lúc ấy,chứ cũng chả có ý định ghi nhớ mọi thứ mà lúc đó và đến tận bây giờ ai cũng thấy là bình thường. Chào các bác và anh em.
|