TIẾNG QUÊ! ( Tiếp theo )
Đoạn kết :
Niềm hạnh phúc của ông Tiến không tày gang, vào một ngày nào đó, Ngoan bỏ đi lặng lẽ, không một lời từ biệt, cô bỏ lại sau lưng nỗi buồn vô bờ bến cho người Cựu chiến binh vốn đã mang trên mình nhiều vết thương cả thân xác lẫn tinh thần. Ông như bị đốn gục thêm một lần nữa.
Nguyên nhân Ngoan bỏ đi không ai rõ. Chỉ biết rằng trước hôm cô đi có một lá thư gửi đến nhà ông , tên người nhận là cô. Buổi tối hôm đó cô thẫn thờ khiến ông tưởng dưới nhà cha mẹ hay con cô bị sao nhưng không tiện hỏi xem nội dung bức thư nói gì, sáng mai dậy cô đã đi. Trên bếp vẫn còn nồi cơm nấu sẵn cho ông còn nóng, mọi thứ vẫn thoảng bóng dáng người đàn bà tưởng như cô vẫn còn đâu đây.
Người ta nói có thể lá thư đó là của người chồng cũ chưa ly dị, anh ta đã trở về và biết cô ở đây, anh ta yêu cầu cô về, có thể là dọa nạt hoặc có thể van xin nài nỉ, dù sao họ cũng còn một đưá con...
Và còn một số lý do khác nữa...
Chỉ biết từ ngày đó. Cái bến đò như lại trầm buồn, lặng lẽ thêm, con thuyền như cũng đã kiệt sức, không còn hay ra sông nữa, nó thường nằm im lìm trong búi lau trên bờ cát...
Chỉ có dòng sông vẫn lặng trôi mang theo trong lòng phù sa cho các con sông lớn, mang về xuôi cả nỗi niềm thương nhớ , về một cái bến quê miền núi có con đò lẻ loi con đò đừng đưa người qua sông, cho dù con thuyền bị xoay giữa dòng....
***
Chào Linh Quany!
Để có được những trang viết còn đọng lại trong lòng người đọc như Tiếng Quê, tôi không biết LQY phải bỏ bao công sức "vật lộn" với những con chữ vô hồn. Bắt nó chuyển tải những suy nghĩ, chiêm nghiệm về cuộc đời thành một câu chuyện hoàn chỉnh với đầy đủ lớp lang. Nói thật sự, 1 người không có năng khiếu viết lách như tôi sẽ "chết khiếp" nếu ...buộc phải làm công việc này.
Về những lời động viên, khen ngợi của các bác đối với LQY, tôi hoàn toàn đồng tình. Giả dụ tôi có lặp lại e có sự...quá tải
. Bởi thế, tôi chỉ muốn gửi tới tác giả Tiếng Quê 1 nhận xét nhỏ.
Dường như đứa con tinh thần Đời "Bộ đội" đã rút mất khá nhiều sinh lực của LQY, nên Tiếng Quê không được sinh động bằng người anh của nó. Rất cần thêm những chi tiết khắc họa và giảm đi những câu văn có thể giảm được, câu chuyện sẽ thanh thoát hơn.
Ví dụ như đoạn trich dẫn in đậm ở trên, LQY hãy đọc lại thêm 1 lần nữa sẽ thấy sự cần thiết của việc tiết chế quan trọng như thế nào.
Như trên tôi đã nói rồi "
Bác...cứ thử viết đi!" Chắc chắn tôi sẽ ...đầu hàng. Cờ ngoài bài trong mà! Có lẽ tôi cậy khi xưa từng đóng quân ở Bắc Thái, cạnh...Tuyên Quang
nên sinh ra tự tin đi nhận xét như vậy chăng?