Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 03:44:02 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Cựu lính Nam bộ QĐ 3 trên đất Bắc (79 - 83) hồi cố hương (Phần 2)  (Đọc 286866 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Cutichiuchoi
Thành viên
*
Bài viết: 251


« Trả lời #160 vào lúc: 27 Tháng Sáu, 2013, 05:32:43 pm »

"..Quên mất bác loicu ... "- Thanhh63
Bắc Thanhh63 viết "loicu..", làm tui cứ phài đoán hoài, không biết thêm dấu nào cho hạp? Chắc ý bác là dấu huyền phải không?"
ag1

Cám ơn các bác quá, em rất thích các bác cứ tự suy luận như vậy, ai muốn hiểu sao cũng được,  nhưng điều quan trọng là em là được gì trong những điều các bác cho em nghĩ đến thui
Logged
Cutichiuchoi
Thành viên
*
Bài viết: 251


« Trả lời #161 vào lúc: 27 Tháng Sáu, 2013, 05:34:03 pm »

100 rồi mà vẫn là thượng hả?
Bất công quá đi mất.
Logged
Cutichiuchoi
Thành viên
*
Bài viết: 251


« Trả lời #162 vào lúc: 27 Tháng Sáu, 2013, 05:35:38 pm »

Mai mốt nghỉ chơi với thanhh63 lun  Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry
Logged
thanhh63
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2187


« Trả lời #163 vào lúc: 28 Tháng Sáu, 2013, 08:51:25 am »

Mai mốt nghỉ chơi với thanhh63 lun  Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry Cry

Cứ từ từ ... mầm đá cũng sẽ ... nhừ nha bác loicuti,  Grin, mà cũng xin lỗi bác loi vì nick dài thành lười biếng không gõ hết cứ muốn rút gọn làm khổ bác Ag1 không dám bỏ dấu  Shocked ...

...

Thôi nhà em xin tiếp ...

Rồi cái ngày thi “thật sự” cũng đến, nói thật sự vì trước đó môn toán không là gì so với sinh viên Việt Nam, nên môn Technologie thực sự là môn đầu tiên xương xẩu với đủ mọi ý nghĩa: từ khó nuốt ( về mặt kiến thức ) đến thầy khó ( điều này chúng tôi đã được cảnh báo trước từ các sư huynh, sư tỷ …). Tôi tự nhủ rằng: phần thi viết của môn này phải quyết được điểm 2, không được tệ hơn vì tệ hơn sẽ khó đạt tổng điểm là 2 khi qua phần thi vấn đáp. Và rồi phần thi viết cũng qua, tôi cũng đạt được kế hoạch: 1 điểm 2 phần thi viết. Bước vào phần vấn đáp, sinh viên cả Tiệp lẫn ngoại quốc tay ôm sách, miệng lầm bầm đi đi lại lại nơi hành lang trước cửa phòng thầy giáo, cố tranh thủ thời gian chưa “bị gọi” để cạo thêm chút nào hay chút đó. Thú thật, học lúc này chả vô tẹo nào, nhưng thấy mọi người “tụng” mình cũng thấy lo lo nên cũng lôi sách ra để dán mắt vào, nhưng đầu thì để đâu đâu không thể tập trung nổi. Mỗi lần cánh cửa phòng mở ra, một khuôn mặt với một cảm xúc vui hoặc buồn …bước ra ngoài, đám sinh viên lại lao vào nhao nhao “phỏng vấn” dồn dập xem có điều gì mới mà thầy đã hỏi … một vài câu trả lời nhát gừng ậm ờ qua chuyện ... , vậy là đám sinh viên chờ lên "dàn hỏa" lại có dịp để lo, những khuôn mặt lại “đần” ra để kiểm tra mớ kiến thức trong đầu có đủ để trả lời cho tình huống của sinh viên nọ, rồi những ngón tay lật thật nhanh để tìm, để kiếm…những khuôn mặt căng thẳng chờ đợi xen lẫn lo âu, thẫn thờ … Rồi điều gì đến cũng phải đến, lại một cái tên vang lên, tôi hồi hộp đẩy cửa bước vào.

Thi vấn đáp một thầy một trò thì tôi cũng đã “nếm” qua khi còn ở Trường tiếng Teplice rồi, ấy vậy mà tôi vẫn phải hít thật sâu, thở ra từ từ theo kiểu “duy trì sự sống” khi bước vào phòng thi vấn đáp. Sau câu chào thầy “rành rọt” do tôi cố tỏ ra bình tĩnh, tự tin … thầy mời tôi tiến lại phía bàn thầy sau câu chào đáp lễ, tôi được thầy “mời” bốc câu hỏi thi vấn đáp để chuẩn bị trước khi bước vào thi, tôi bốc một câu, trình diện nó cho thầy, ông nhìn qua và hỏi tôi: ổn chứ ?, thú thật tôi cũng không hiểu ý ông thầy muốn hỏi: tâm trạng của tôi hay câu hỏi mà tôi vừa bốc?, mà câu hỏi tôi chỉ kịp mở rồi trình luôn cho thầy chứ có kịp xem đâu? … Tuy nhiên dù không hiểu ý thầy tôi vẫn cố bình tĩnh trả lời thầy: dạ, ổn! mà cũng chả có câu trả lời nào khác trong tình huống này … Thầy chỉ tay về cái bàn góc phòng, tôi lầm lũi vừa đọc câu hỏi vừa trở về bàn. Nói thật, câu hỏi cũng chẳng có gì khó, vì tôi học rồi, mừng thầm, tôi bước nhanh về chỗ của mình để chuẩn bị câu trả lời. Khi tôi bốc xong câu hỏi và trở về chỗ thì sinh viên vào trước tôi cũng bắt đầu “quay” cùng thầy. Trước khi đi thi, tôi cũng đã có ý niệm về thời gian chuẩn bị cho câu trả lời, vì đây là vấn đáp, nên không có thời gian để viết chi tiết như làm bài viết, kinh nghiêm truyền lại rằng: đọc câu hỏi, nếu nhớ tốt được sườn câu trả lời, viết ra dưới dạng gạch đầu dòng những ý chính của cấu trúc câu trả lời, ý này cách ý kia vài dòng để khi còn thời gian thì tiếp tục bổ sung ý trả lời cho những gạch đầu dòng đó. Nếu nhớ không tốt, thì nhớ được gì cũng viết ra dưới dạng gạch đầu dòng như vậy … Thời gian chuẩn bị cho câu trả lời dài ngắn cũng khác nhau, thông thường thì bằng đúng thời gian sinh viên trước mình trả lời vấn đáp với thầy, nếu anh nào ngon, khả năng có thể đạt điểm cao hơn điểm bài viết, thầy sẽ “quay” thêm ngoài câu hỏi đã được chuẩn bị và tất nhiên nếu sinh viên trả lời tốt, điểm sẽ cao hơn… còn ngược lại, nếu sinh viên chỉ có khả năng đạt điểm vấn đáp tối đa bằng điểm bài viết hoặc thậm chí thấp hơn thì sinh viên đó sẽ … bay nhanh lắm ( bay ra khỏi phòng thi!), và như vậy thời gian chuẩn bị cho câu trả lời của sinh viên thứ 2 sẽ ngắn hơn, cho dù khi thấy thời gian quá ngắn cho việc chuẩn bị câu trả lời, trước khi mời lên trả lời thầy cũng sẽ hỏi xem xong chưa, nếu chưa, thầy cũng du di chút đỉnh… Thường lý thuyết là vậy!
...
Logged

Nắng gió cuộc đời, phải chăng đã phũ phàng làm cho mái tóc phai đi, sáng lên màu bạc, nhưng ánh mắt vẫn đọng mãi những đốm lửa của nồng nhiệt và tha thiết...Hãy gom những đốm lửa lẻ loi ấy để bùng cháy thành ngọn lửa!
ag1
Thành viên
*
Bài viết: 534


« Trả lời #164 vào lúc: 28 Tháng Sáu, 2013, 10:09:46 am »

“....đọc câu hỏi, nếu nhớ tốt được sườn câu trả lời, viết ra dưới dạng gạch đầu dòng những ý chính của cấu trúc câu trả lời, ý này cách ý kia vài dòng để khi còn thời gian thì tiếp tục bổ sung ý trả lời cho những gạch đầu dòng đó. Nếu nhớ không tốt, thì nhớ được gì cũng viết ra dưới dạng gạch đầu dòng như vậy …“-Thanhh63

Có khi nào, ngồi nghiệm hoài mà chữ không ra. Vì “nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai”? Như em gái trong đoạn thơ này không:

Lần thứ chín em ngồi chép phạt,
Mấy mươi câu chép mãi chẳng xong.
Bà giám thị cầm lên chỉ thấy,
Chủ nhật nầy trẫm nhớ ái khanh không?”
- Không biết TG
Logged
thanhh63
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2187


« Trả lời #165 vào lúc: 28 Tháng Sáu, 2013, 12:22:10 pm »

“....đọc câu hỏi, nếu nhớ tốt được sườn câu trả lời, viết ra dưới dạng gạch đầu dòng những ý chính của cấu trúc câu trả lời, ý này cách ý kia vài dòng để khi còn thời gian thì tiếp tục bổ sung ý trả lời cho những gạch đầu dòng đó. Nếu nhớ không tốt, thì nhớ được gì cũng viết ra dưới dạng gạch đầu dòng như vậy …“-Thanhh63

Có khi nào, ngồi nghiệm hoài mà chữ không ra. Vì “nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai”? Như em gái trong đoạn thơ này không:

Lần thứ chín em ngồi chép phạt,
Mấy mươi câu chép mãi chẳng xong.
Bà giám thị cầm lên chỉ thấy,
Chủ nhật nầy trẫm nhớ ái khanh không?”
- Không biết TG


Trời, thần kinh ông Ag1 này "mạnh dữ  Shocked" ( mượn câu QC cà phê đang tràn ngập kênh QC mấy ngày nay  Grin)... Ông cũng đã từng được thi thời ĐH, vậy là đã trải nghiệm cảm giác bị "bí" , nhưng khi bí mà vẫn nhớ đến "bóng hồng" nào đó thì ... ông quá can đảm!... Đáng nể, đáng nể  Shocked Wink
Logged

Nắng gió cuộc đời, phải chăng đã phũ phàng làm cho mái tóc phai đi, sáng lên màu bạc, nhưng ánh mắt vẫn đọng mãi những đốm lửa của nồng nhiệt và tha thiết...Hãy gom những đốm lửa lẻ loi ấy để bùng cháy thành ngọn lửa!
ag1
Thành viên
*
Bài viết: 534


« Trả lời #166 vào lúc: 28 Tháng Sáu, 2013, 08:36:08 pm »

“… vậy là đã trải nghiệm cảm giác bị "bí", nhưng khi bí mà vẫn nhớ đến "bóng hồng" nào đó thì ... ông quá can đảm!...”-Thanhh63

     Thì cũng như các em thế hệ sau này, khẳng định rằng: 
   “Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên”

   
    Cũng không nhớ, đọc mấy câu thơ này hồi nào và ở đâu nữa nhưng cảm nhận rằng, tình yêu đối với con người thật dữ dội:

“Ta không khóc khi loài người chết hết
Ta không buồn khi trái đất nổ tung
Ta chỉ khóc khi người yêu không đến
Ta chỉ buồn khi vắng bóng người yêu.”

Logged
thanhh63
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2187


« Trả lời #167 vào lúc: 28 Tháng Sáu, 2013, 10:11:15 pm »

“… vậy là đã trải nghiệm cảm giác bị "bí", nhưng khi bí mà vẫn nhớ đến "bóng hồng" nào đó thì ... ông quá can đảm!...”-Thanhh63

     Thì cũng như các em thế hệ sau này, khẳng định rằng:  
   “Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên”

   
    Cũng không nhớ, đọc mấy câu thơ này hồi nào và ở đâu nữa nhưng cảm nhận rằng, tình yêu đối với con người thật dữ dội:

“Ta không khóc khi loài người chết hết
Ta không buồn khi trái đất nổ tung
Ta chỉ khóc khi người yêu không đến
Ta chỉ buồn khi vắng bóng người yêu.”


Ôi trời, ông Ag1 phán toàn như "thánh"... quá đúng luôn, học không yêu, mất tiêu tuổi trẻ ... anh em mình trần tục, làm sao thoát khỏi cõi trần ... nên chắc chắn chuyện gì đến cũng phải đến! Tuy nhiên cái mà tôi đang khen ông là đang "bí thi" mà vẫn nhớ tới "ẻm" thì quả là cõi trển... còn tôi ... phần kế sẽ "tỏ"  Grin
Logged

Nắng gió cuộc đời, phải chăng đã phũ phàng làm cho mái tóc phai đi, sáng lên màu bạc, nhưng ánh mắt vẫn đọng mãi những đốm lửa của nồng nhiệt và tha thiết...Hãy gom những đốm lửa lẻ loi ấy để bùng cháy thành ngọn lửa!
thanhh63
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2187


« Trả lời #168 vào lúc: 29 Tháng Sáu, 2013, 08:11:20 am »

...
Khi đọc câu hỏi, tôi tự tin thấy lạ, ngồi xuống bàn là “bắt tay” ngay vào việc … trong khi tôi bắt đầu chuẩn bị thì thầy cũng bắt đầu “quay” anh chàng sinh viên trước tôi. Viết được vài gạch đầu dòng ngon chớn, cũng cách quãng để bổ xung ý nếu còn thời gian … nhưng rồi bỗng chợt chẳng biết ma lực nào sui khiến, đầu óc tôi tịt mít, chẳng chịu theo sự điều khiển của tôi mà cứ như bị “thôi miên” nhập vào cuộc vấn đáp của thầy và anh chàng sinh viên đang đang ngồi trước mặt, tôi chẳng thể nào tập trung để chuẩn bị tiếp phần trả lời cho câu hỏi của mình. Bao nhiêu tự tin tôi từng có khi đọc câu hỏi, vài gạch đầu dòng thừa hưởng từ sự tự tin ban đầu đó … nay không cánh mà bay sạch sẽ. Tôi cố làm nhiều động tác để tìm lại sự tập trung, cố không bị chi phối bởi phần thi của anh chàng sinh viên nọ, … nhưng vô vọng, tất tật các chi tiết hỏi đáp dù chẳng muốn nghe nhưng cứ lao vào đầu tôi ào ào, trong khi cái cần là tập trung cho câu trả lời của mình thì tôi không thể, tôi đã ước phải chi lúc đó có bông gòn mà nhét vào 2 lỗ tai bất trị của tôi thì tốt biết nhường nào. Mồ hôi tôi vã ra ướt sũng phần vì lo lắng, phần vì do hơi nóng trong phòng được phả ra từ cái lò sưởi được bật hình như hết công suất trong những ngày đông tháng giá được đặt ngay cửa sổ gần bàn tôi đang ngồi, may mà tôi khoác bên ngoài chiếc áo com lê nên không thấy, nhưng tôi cảm nhận chúng tuôn từng dòng, từng dòng  chảy ròng ròng đến đâu biết đến đó bên trong tấm áo khoác ngoài  Shocked.

Anh chàng sinh viên trước tôi hình như cũng đã chuẩn bị hoàn tất phần thi của mình, tôi cảm nhận sự trùng xuống sau phần đối đáp của 2 thầy trò, sự yên lặng cần thiết để có một kết luận, sau này khi thi nhiều tôi mới hiểu khoảng trùng này rất hữu ích cho sinh viên vì bản thân người thi sẽ tự hiểu chất lượng của phần vấn đáp để chủ động đề nghị với thấy hỏi thêm nếu muốn tìm kiếm kết quả tốt hơn, và thầy cô cũng cần khoảng yên lặng này để quyết định xem có chấp nhận cho thí sinh thêm cơ hội hay không -  Nhìn về phía thầy, tôi thấy ông đang ghi chép vào quyển học bạ sinh viên, như vậy là đã rõ, phần thi đã kết thúc, anh chàng sinh viên hình như cũng đang nín thở để chờ đợi … Quyển sổ học bạ được đóng lại và được đẩy về phía anh chàng sinh viên đang chằm chằm nhìn vào nó, một nụ cười nhếch mép nhẹ nhàng, một bàn tay chìa ra, chỉ đợi có vậy, anh chàng sinh viên một tay chộp quyển học bạ, tay còn lại luống cuống bắt tay thầy kèm những tiếng cám ơn lý nhí trong miệng, rồi tất tả rời phòng thi … Một tiếng rú lên sung sướng cùng với những tiếng cười, tiếng nói ồn ào vọng vào phòng từ ngoài hành lang, tôi đoán là của anh chàng tội nghiệp nọ cùng các bạn, chắc anh ta đã hoàn tất kế hoạch điểm nên mừng quá mà rú lên, nhưng có lẽ điểm sẽ không thật cao, chắc cao lắm cũng chỉ điểm 2 là cùng, tôi đoán vậy vì thái độ không thật tự tin khi rời phòng của anh ta. Một cái tên nữa vang lên, cánh cửa phòng lại mở ra, một cô nàng lú mặt vào phòng với một nụ cười “lấy điểm” trước thầy … đã kéo tôi trở lại với thực tế: đến lượt tôi lên “dàn hỏa”. ...
Logged

Nắng gió cuộc đời, phải chăng đã phũ phàng làm cho mái tóc phai đi, sáng lên màu bạc, nhưng ánh mắt vẫn đọng mãi những đốm lửa của nồng nhiệt và tha thiết...Hãy gom những đốm lửa lẻ loi ấy để bùng cháy thành ngọn lửa!
Linh Quany
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2483


Kỷ niệm một thời !


« Trả lời #169 vào lúc: 29 Tháng Sáu, 2013, 08:29:09 am »

  Đọc chuyện thi của bác Thanh mà thấy...toát mồ hôi hột. Nói chung bác nào dù đi học trong nước hay ngoài nước đều nhớ cảm giác thi cử nó như nào !

  Kể ra một giám thị cũng dở bác nhỉ, em nghĩ có hai giám thị coi thi vấn đáp mới hay . Mình vào thò chân khều gầm bàn đá nhẹ chân ông này cái xong quay sang đá tiếp chân ông kia. Thế là cả hai ông đều nghĩ chắc đây là con cháu của người ngồi cạnh , thể nào cũng nhè nhẹ tay cho tý !  Grin
Logged

Sắp ngừng chơi mạng.
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM