laoshan1234
Cựu chiến binh
Bài viết: 1474
|
|
« Trả lời #116 vào lúc: 15 Tháng Năm, 2013, 10:05:41 pm » |
|
Mờ sáng,bè tời ông Hiến đã ra làm sớm.Bè của ông toàn là người trong nhà:Con trai,con dâu và cháu.Tất cả đều là dân ở làng trên,người bản xứ ở đây từ xa xưa.Hôm nay, vẻ mặt mọi người trông rất tươi tỉnh,cử chỉ linh hoạt.Thằng con trai út nhà ông mọi khi lì lì kiểu "anh chị",lười làm những việc vặt như dọn dẹp bãi.Nhưng hôm nay thì khác hẳn,nó túm vào cùng chị dâu dọn dẹp để chuẩn bị buổi làm mới
Ông Hiến đủng đỉnh ngồi xuống bên tôi,tay vê vê điếu thuốc lào chờ đến lượt hút.Bỗng ông ghé vào tai tôi hỏi :Tời anh hôm qua có thấy lớp đất màu vàng không ?,em chưa lọc đâu,tôi trả lời.Ông nói:lớp đất vàng như bột nghệ là có vàng đấy,anh chú ý nhé ! Qua câu nói của ông,cùng với cử chỉ và vẻ mặt hân hoan của các con ông,tôi biết là tời bên ông hôm qua "vào cầu" .Trò đi đãi vàng này, nhìn vẻ mặt lạnh lùng,hành động chậm chạp uể oải ăn nói bất mãn,Là biết ngay không được.Nếu được,người ta vui vẻ,nhẹ nhàng hòa nhã.Kẻ trước đó lười nay cũng chịu khó ngay.
Chỉ sau vài chục phút bãi vàng đã trở nên sôi động,tời chúng tôi dọn dẹp xong cũng bắt đầu làm.Như thường lệ,ông Hiến vẫn đứng quay tời bên giáp với bè tời tôi.Còn anh Hội vẫn đứng giáp ông Hiến,để 2 người vừa làm,vừa trò chuyện cùng nhau.Ông Hiến chẳng bao giờ gọi đúng tên anh Hội,ông gọi anh Hội là "anh bộ đội".Chắc vì anh Hội toàn mặc những bộ đồ lính,những chiếc quần,chiếc áo đã sờn vai rách gấu.Trên đầu anh thường đội chiếc mũ cối thời xưa,vành nó cùm cụp.Trông đúng kiểu lính cựu,nên ông Hiến gọi anh là :anh bộ đội cũng chẳng sao.Dù ngoài bãi có chuyện gì nhưng 2 ông già vẩn rù rì kể chuyện với nhau,như bên cạnh không có ai vậy
Làm được chừng hơn một giờ,bỗng ông Hiến đập vào vai anh Hội.Tay ông chỉ vào mũi xẻng tời bè tôi.ra hiệu đúng loại đất mà bè ông chiều hôm qua đã gặp.Thằng Quí vét một ít vào cái máng tay,mang ra sau đống cát đãi thử.Lát sau,nó cầm máng về,quay lòng máng cho mọi người xem.Những vẩy vàng dính vào mặt gỗ của chiếc máng,trông như hình nan quạt.Ước đoán chổ vàng này cũng được chừng một ly,mà chỉ có 2 vốc cát.Và nếu như buổi sáng nay,cố gắng lấy được nhiều loại đất này.Đến trưa,cũng được vài ba chỉ.
Từ khi những vẩy vàng xuất hiện, cả dàn bè tời bỗng nhiên khí thế hơn.Thường thì như thế,dân làm vàng thường nói đùa là :vẩy vàng nó thúc đẩy mọi người.Các cặp quay cảm thấy nhẹ hơn,mặc dù là xẻng cát được các tay cầm sào múc đầy hơn.Cặp xúc,đãi cũng đều tay hơn.Cả dàn bè tời tập trung làm nên chuyện gẫu cũng giảm đi ngay.Do vây,những ai nhiều kinh nghiệm làm vàng chỉ cần nhìn qua cũng biêt ngay chỗ nào đang được chỗ nào không...
Gần trưa,một chị đứng tuổi ở lán gần chỗ tôi.Chị đến hỏi vay chúng tôi mấy bát gạo,để giải quyết bữa trưa nay.Chúng tôi cho thằng Ty hay nấu cơm,về đong cho chị.Lát sau,anh chồng của chị vay gạo ban nãy đến chơi,thấy anh rỗi rãi hỏi anh nghỉ à ? Anh nói,bên khu anh làm không được.Cả dãy,chỉ vài tời được.Bọn anh lên đây làm cả tháng trời mà vẫn không đủ ăn,chứ chưa nói gì là được "để ra".Khi mới lên,có đến 8 người cũng toàn anh em,phần cùng thôn xóm.Nửa chừng,làm không được,một người lên bản làm thuê,một người theo bọn cửu vạn quay tời thuê ở bãi nào đó,một người bỏ về quê.Nay còn 5 người,làm chẳng được cứ 2-3 ngày lại khiêng tời chuyển chỗ.Tổ toàn người yếu sức,nên mệt mỏi quá.Lúc này,tôi mới nhìn kĩ anh,một con người đen xạm,tóc hoa râm.khuân mặt khắc khổ,đặc biệt trên bắp tay anh để lộ một cục thịt,hay cái sẹo thì phải.Nó to phình ra,làm cho bắp tay anh nhỏ đi trông là lạ.Nhân lúc giải lao,tò mò tôi hỏi về cái cục thịt ở bắp tay anh
Chậm rãi ,theo kiểu kể chuyện của một lão nông chi điền,anh kể:Ngày đó,đơn vị anh bị bọn Mỹ và lính Nam hàn vây ép.Để quyết loại hết các đơn vị Việt cộng, ra khỏi vùng đất mà chúng có con đường tiếp tế từ Sài gòn lên Tây nguyên .Một hôm,trong trận đánh không cân sức.Đơn vị anh thương vong gần hết,bọn lính Nam hàn nhảy vào được chiến hào.Anh vừa di chuyển từ một ngã 3 hào ra,gặp ngay một thằng lính Nam hàn to cao.Cả 2 gần đến nỗi mà không thể quay súng để bắn nhau được,nó rút ngay con dao găm đeo ở thắt lưng ra,giơ lên đâm.Theo phản xạ anh giơ tay đỡ cú đâm,con dao sắc bén xuyên thủng bắp tay chỗ cái sẹo bây giờ.Có lẽ do đã được huấn luyện kỹ càng,nó ngoáy lộn lưỡi dao trong bắp tay anh.Đau đớn và kiệt sức,dường như anh muốn gục ngã.Bất ngờ,kẻ gục xuống lại chính là tên lính Nam hàn,chứ không phải anh.Thì ra, thằng Bào vừa ở sau quả đồi đi tới,nó nhìn thấy thằng lính to như pho tượng đất.Đang ép một lính ta vào bờ chiến hào,không dám bắn,tiến tới nó quay báng súng.Phang một nhát chí mạng vào gáy cái pho tượng kia,làm nó đổ ngửa người ra phía sau.Để lại con dao sắc nhọn trong bắp tay anh,người đồng đội bước qua xác kẻ địch,rút dao và dìu anh về tuyến sau băng bó...
Thế là trong bãi vàng này,tôi lại biết thêm một người cựu binh nữa.Cũng phải thôi,30 năm đất nước trải qua 4 cuộc chiến tranh.Giờ này chắc những cựu binh thời chống Pháp, không còn đủ sức ra bãi vàng làm nữa.Nhưng những cựu binh từng tham gia kháng chiến chông Mỹ,những cựu binh trở về từ phía Tây nam và biên giới phía bắc.Hẳn đến hàng triệu người,cơ quan nào nhận họ vào làm hết được.Nhà nước phải tính tới cả việc,tìm công ăn việc làm ở nước ngoài cho họ,nhưng cũng chỉ được một phần nào.Còn lại,người lính phần đông trở về với nơi sinh ra.Bên những ngôi nhà lợp tranh,lợp rạ.Với vài sào lúa,vài con gà, con lợn.Thì làm sao họ chẳng phải ra những nơi ,như các bãi vàng này để kiếm sống
Ngừng tay quay tời,anh Hội nói với ông khách đang kể chuyện;Thế này nhé,ông về thu xếp cất dọn đồ đoàn ở cái trục của ông.Bảo bà nhà nấu ngay cơm và ăn sớm đi-Ông bảo tôi (?).Người khách ngạc nhiên hỏi lại-Bảo ông đấy-anh Hội điềm nhiên nói.Anh tiếp lời,ăn xong ông và mọi người ra ngay đây.Ra lúc nào chúng tôi nghỉ lúc ấy,còn tổ ông làm qua trưa khi nào bọn tôi ra ông trả lại bè để anh em bọn tôi làm.Rồi anh an ủi ,ông cứ làm đi đừng ngại,trước hết phải giải quyết cái khó khăn tức thời này đã ông ạ.Bè của chúng tôi cũng đang được đấy.Ông già có vết sẹo đứng ngay người,ông tủi thân hay ông xúc động bởi lòng vị tha mà phẩm chất ấy chỉ có ở những đồng đội là người lính.Có lẽ,lúc này là cả hai...
Nghe lời anh,ông già có vết sẹo như cái bóng liêu xiêu trở về lán.Lúc sau,chị vợ tất tả quay ra hỏi lại:Nhà em nói,các anh cho chúng em "Đánh dậm" à (?).Chị nấu cơm chưa ?,anh Hội hỏi.Dạ các cháu đang nấu ạ-Chị về cơm chín thì ăn đi,xong ra bè chúng tôi mà làm.Làm thật,chứ "đánh dậm,đánh duội" cái gì
Ông Hiến có lẽ ngạc nhiên hỏi anh Hội:Người nhà à ?,để khỏi phải giải thích dài dòng,anh Hội đáp:vâng !
|