Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 03:53:07 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Thời áo xanh trên đất Bắc (Tác giả:Phanvuong)  (Đọc 81855 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
vaphothotu
Thành viên
*
Bài viết: 496


Một thời. Ai có nhớ?


« Trả lời #40 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 10:33:14 am »

3.Những ngày đầu trên mảnh đất Bắc Thái.
    Thật là một sự chuyển đổi kì diệu.
11 giờ trưa, đang đứng trên sân bay Pô chen tông mà 2 giờ chiều, chúng tôi đã có mặt tại Bắc Thái – Quê nhà.
Con người như cánh chim vậy.
  Chúng tôi được sắp xếp ở trong một gia đình người dân tộc Tày(?). Anh chị chủ nhà khoảng độ bốn mươi hay năm mươi gì đó.Cuộc sống nghèo khó đã làm cho anh chị già đi trước tuổi.Họ đã có hai con gái. Chị đang có thai cháu thứ 3. Sắp sinh. Trong nhà còn có một mẹ già 60,70 tuổi.
    Ngôi nhà tranh hai gian, vách gỗ nhưng sạch sẽ.Nhà có ba cái giường thì nhường cho các chú bộ đội một chiếc. Vợ chồng chủ nhà nói thạo tiếng Kinh nhưng ít khi trò chuyện với chúng tôi lắm.Họ toàn nói chuyện với nhau bằng tiếng dân tộc nên chúng tôi chẳng hiểu gì.
     Thời gian ở trong gia đình này chỉ có mấy ngày nhưng cũng để lại cho tôi những ấn tượng khó quyên.
Chuyện thứ nhất: Làm thủng thau rửa mặt của gia đình.
Số là gia đình này chỉ có duy nhất mỗi cái thau rửa mặt bằng nhôm cứng.Đáy thau đã có mấy vết nứt.Hôm đó tôi bưng một thau nước đầy.Đặt hơi mạnh tay làm cho đáy thau thủng một miếng lớn bằng hai ngón tay. Tôi hoảng quá. Làm thế nào bây giờ? Tiền thì không có. Biết ăn nói với anh chị chủ nhà thế nào đây? Bí quá, tôi lấy miếng vỡ cẩn thận ghép lại rồi len lét đi lên nhà tren…Đến chiều, ra kiếm tra thì thấy "anh nào" đã làm rơi mảnh ghép ấy ra.Vậy là không phải tôi làm vỡ. Grin
Chuyện thứ hai: Chị chủ nhà sinh.
Một hôm đi công tác về.Chúng tôi thấy cửa chính của ngôi nhà bị đóng chặt.Trước cửa có cắm một cành cây, lá xanh biếc. Dấu hiệu không cho vào.Chị chủ nhà sinh.
 Theo phong tục của đồng bào dân tộc,có người mới sinh thì không được để người lạ vào nhà(?).
    Đến tối, chúng tôi phải nhờ vợ chồng anh Thần, nhà ở cạnh bên, sang lấy ba lô. Và ngay trong đêm, chúng tôi chuyển sanh nhà mới.
(Phần sau -  Công việc đầu tiên của lính trên đất mới).
  
« Sửa lần cuối: 29 Tháng Tư, 2013, 10:43:01 am gửi bởi vaphothotu » Logged

Mời các đồng chí xem thông tin chi tiết trên Blog http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/         
 và blog Quê cha đất tổ http://blogtiengviet.net/Phan2
huonghn76
Thành viên
*
Bài viết: 1166


WWW
« Trả lời #41 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 11:07:06 am »


         Chào bác vaphothotu ! Chào mừng bác đã trở về đất nước và lần đầu tiên lại được sống chng trong nhà bà con dân tộc Tày .Đối với bọn tôi quan hệ ,sống giao tiếp với bà con dân tộc cũng là một nhiệm vụ , lính biên phòng mà .
            Đồng bào dân tộc Tày có phong tục tập quán riêng nhưng khá văn minh và gần gũi với dân tộc kinh ,tiếng dân tộc cũng dễ học .Lính biên giới phía bắc ít nhiều đều biết cả ,nhất là mấy từ ăn ,uống ,rượu ,cơm ,cháo ...vv.Chỗ bác ở không biết thế nào ,còn ở Lạng sơn bà con không ăn thịt trâu ,chó ,nên nó rẻ chỉ tốt cho các chú bộ đội bác ạ . Bà con làm nhà sàn mà ở nhà nền đất trình tường nên mát mẻ .Đấy là ở chỗ tôi biết thôi nhé.
               Bác kể tiếp chuyện đi .Hôm qua tôi vừa đi giao lưu với anh đồng đội biên phòng Bắc Thăng Long hơn 350 người .Vui ,ôn và nhớ lại một thời gian khó nhưng hào hùng của lực lượng Biên phòng Việt Nam .
Logged
vaphothotu
Thành viên
*
Bài viết: 496


Một thời. Ai có nhớ?


« Trả lời #42 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 12:14:23 pm »

Chào bác Hương 76
Thật tiếc, tôi sống ở Bắc Thái không nhiều, trong nhà dân lại càng không nhiều.Ngôi nhà tôi đang kể chỉ ở có mấy ngày thì chuyển vì chị chủ vỡ bầu.Chuyện người dân tộc không ăn thịt trâu, thịt chó thì cũng nghe dân kinh ở đấy nói chứ cũng chưa được thưởng thức.
  Tôi có một số ảnh đồng đội chụp ở Đại Từ, Bắc Thái(Bắc có, Nam có). Chụp lại mấy lần mà mờ quá không đưa lên được.
Logged

Mời các đồng chí xem thông tin chi tiết trên Blog http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/         
 và blog Quê cha đất tổ http://blogtiengviet.net/Phan2
Linh Quany
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2483


Kỷ niệm một thời !


« Trả lời #43 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 12:49:37 pm »

    Bác vaphothotu đang mạch chuyện hấp dẫn quá. Bác có thể kể bác ở vùng nào thuộc Bắc thái được không ạ !

   Bác huong 76 : chắc là do người Tày từng vùng thôi . Bên chỗ em người Tày vãn ở nhà sàn bác ạ ! Em đi công tác vào vẫn được chén thịt chó đều. tuy nhiên em nhớ lại hồi trước đóng quân bên mạn Lào cai - Yên Bái thì đúng là chưa bao giờ thấy họ ăn cả. Còn trâu thì mạn Bảo thắng họ còn...đánh tiết canh ra cái chậu to đùng uống rượu đấy bác ạ !
Logged

Sắp ngừng chơi mạng.
anhtho
Thành viên
*
Bài viết: 1282


Một thời để nhớ !


« Trả lời #44 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 02:19:06 pm »

@Linhquany, Theo chị nghĩ chắc lúc anh Phanvuong về đóng quân ở Bắc Thái và những vùng lân cận lúc còn trẻ với tâm hồn "vô tư" của thời trai trẻ, khả năng xông xáo và "khám phá" những nết đặc trưng trong cuộc sống của cộng đồng các dân tộc vùng cao không như tuổi trẻ ngày nay cho nên ảnh bị thiệt thòi nhiều thứ, nhất là cái món Vitamin gâu gâu em nhỉ. Chị cũng đang nóng lòng chờ những diễn biến mới của anh Thầy xem có gì đặc biệt khi được sống trong những miền quê miền Bắc thời ấy không.
« Sửa lần cuối: 29 Tháng Tư, 2013, 02:26:43 pm gửi bởi anhtho » Logged

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
huonghn76
Thành viên
*
Bài viết: 1166


WWW
« Trả lời #45 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 03:07:46 pm »

@Linhquany, Theo chị nghĩ chắc lúc anh Phanvuong về đóng quân ở Bắc Thái và những vùng lân cận lúc còn trẻ với tâm hồn "vô tư" của thời trai trẻ, khả năng xông xáo và "khám phá" những nết đặc trưng trong cuộc sống của cộng đồng các dân tộc vùng cao không như tuổi trẻ ngày nay cho nên ảnh bị thiệt thòi nhiều thứ, nhất là cái món Vitamin gâu gâu em nhỉ. Chị cũng đang nóng lòng chờ những diễn biến mới của anh Thầy xem có gì đặc biệt khi được sống trong những miền quê miền Bắc thời ấy không.

            Lính quân y à đến mà phát ghen lên vì sự quan tâm đặc biệt của chị AT với anh thày và nhất là cái món vitamin gâu gâu ,lâu rồi mới lại nghe thấy mấy từ này .
            Cũng đúng như bạn nêu các tỉnh ,các khu vực khác nhau đồng bào dân tộc cũng có nét phong tục tập quán khác nhau .
Logged
thanhh63
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2187


« Trả lời #46 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 03:17:30 pm »

Dạ bác nói đúng, có 1 cách Up hình trực tiếp = trang VMH,:
1. bác vào (+) Các tùy chọn khác ngay dưới ô viết bài
2. Bác nhấp chuột vào dòng " gửi kèm", một cửa sổ hiện ra,
3. Bác chọn tập tin lưu hình ảnh của bác, chọn ảnh cần gửi, sau đó nhấp chữ "duyệt:
4. Nhấp chuột vào ô "gửi bài" là OK
Note: Tuy nhiên bác nhớ: ảnh của bác chỉ có dung lượng 1MB ( 1000 KB ), lớn hơn là không gửi được, bác phải chỉnh Size cho nhỏ dung lượng lại để gửi!

...
Chúc bác thành công với kho "tư liệu" vô giá của bác  Grin
Logged

Nắng gió cuộc đời, phải chăng đã phũ phàng làm cho mái tóc phai đi, sáng lên màu bạc, nhưng ánh mắt vẫn đọng mãi những đốm lửa của nồng nhiệt và tha thiết...Hãy gom những đốm lửa lẻ loi ấy để bùng cháy thành ngọn lửa!
tuanb5
Thành viên
*
Bài viết: 610


« Trả lời #47 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 03:26:36 pm »

    Bác vaphothotu đang mạch chuyện hấp dẫn quá. Bác có thể kể bác ở vùng nào thuộc Bắc thái được không ạ !

   Bác huong 76 : chắc là do người Tày từng vùng thôi . Bên chỗ em người Tày vãn ở nhà sàn bác ạ ! Em đi công tác vào vẫn được chén thịt chó đều. tuy nhiên em nhớ lại hồi trước đóng quân bên mạn Lào cai - Yên Bái thì đúng là chưa bao giờ thấy họ ăn cả. Còn trâu thì mạn Bảo thắng họ còn...đánh tiết canh ra cái chậu to đùng uống rượu đấy bác ạ !

Đồng chí Linh quany "nhảy cóc" rùi! Grin Bác chủ đã kể bác ấy đóng quân ở xã Phú Xuyên, Đại Từ, Bắc Thái rồi mà! Từ đó đi Sơn Dương (Tuyên Quang) chừng hơn 20 km thôi đấy.
Bác huonghn76 nói đúng, tiếng Tày dễ học, phát âm không khó. Tuy nhiên những ngày đầu cũng lắm chuyện đáng nhớ. Nhất là vụ học tiếng. Bác chủ nhà tôi ở đông con, cháu. Mấy cô còn trẻ buổi tối quây quần bên bếp lửa nhà sàn dạy chúng tôi học tiếng Tày. Họ nghịch như quỷ, Ai lại dạy lính ta: Kin nặm lèo là leo lên dốc. ...tu ma đăm là ăn rằm tháng 7. Bác chủ nhà mắng "bọn nó" (dĩ nhiên là tiếng dân tộc) thì chúng chỉ phá lên cười nên chúng tôi không biết đâu mà lần. Grin

Nói chung thì người Tày Bắc Thái không có gì quá khác biệt với người Kinh. Ngoài người Tày, Bắc Thái còn nhiều đồng bào dân tộc khác nữa như: Dao, Hoa, Cao lan...

Đóng quân ở Bắc Thái, tôi càng cảm nhận sâu sắc bài thơ Lên Cấm Sơn của nhà thơ-chiến sĩ Vệ quốc đoàn năm xưa: Thôi Hữu. Năm 1950, Thôi Hữu đã hy sinh trên chính mảnh đất Bắc Thái này (huyện Phú Lương, khu vực F bộ F10 đóng quân thời 1979). Tôi xin chép lại 1 đoạn bài thơ đó.

Lên Cấm Sơn

...
Cuộc đời gió bụi pha xương máu
Đói rét bao lần xé thịt da
Khuôn mặt đã lên màu tật bệnh
Đâu còn tươi nữa những ngày hoa!
Lòng tôi xao xuyến tình thương xót
Muốn viết bài thơ thấm lệ nhoà
Tặng những anh tôi từng rỏ máu
Đem thân xơ xác giữ sơn hà
...
Tiếng hát lừng vang trong gió núi
Ngày vàng ngân giọng trẻ ê a
Ở đây bản vắng rừng u tối
Bộ đội mang gieo ánh chói loà
Ở đây đường ngập bùn phân cũ
Xẻng cuốc khua vang điệu dựng nhà
Ở đây những mặt buồn như đất
Bộ đội cười lên tươi như hoa.




Logged

Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên.
vaphothotu
Thành viên
*
Bài viết: 496


Một thời. Ai có nhớ?


« Trả lời #48 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 06:18:09 pm »

4. Những công việc đầu tiên của lính.
Gia đình mà chúng tôi chuyển đến là một gia đình khá giả. Mức sống có thể ngang với mức sống của nông dân miền xuôi.Nhà nằm ngay bên trục đường lớn lên Tuyên Quang.Cho nên việc giao lưu đi lại với đồng đội xung quanh rất thuận tiện.
  Trong nhà có một người bố già nghiện thuốc phiện nặng.Nghe người ta bảo mùi khói thuốc phiện thơm lắm nhưng chúng tôi chẳng bao giờ ngửi thấy mùi nó cả.Không biết ông hút vào khi nào?
   Ngay trong ngày đầu tiên đặt chân lên Bắc Thái, A trinh sát chúng tôi đã phải hoạt động hết công suất.Tất cả các tổ phải đưa cán bộ tiểu đoàn, cán bộ đại đội đi bố trí địa hình chiến đấu.Và cả mấy ngày sau cũng vậy, chúng tôi leo hết quả đồi này đến quả đồi khác.Những quả đồi tròn như cái bát úp      
trồng toàn chè là chè. Chúng nối liền nhau thành một rừng chè bằng ngăn ngắt trông thật đẹp mắt.
  Sau khi công việc đi vào ổn định, chúng tôi mớitính đến chuyện viết thư về cho nhà.Cầm bút viết thư, mới sực nhớ bảy tháng rồi mình chưa viết thư về cho gia đình. Từ ngày mở chiến dịch giải phóng Căm pu chia 1.1.1979 đến ngày 27.7 năm 1979, hành quân miết, đánh hết trận này đến trận khác, chẳng còn thời gian đâu mà viết thư.Mà viết cũng chẳng biết gửi cho ai. Trong thư tôi đã thông báo cho cả nhà biết tin vui mình và anh em trong xã đã trở về Bắc Thái bình an.
 Hàng ngày, ngoài giờ đi công tác, anh em chúng tôi chỉ có hai việc.
Việc thứ nhất là lên Dê bộ bôi ghẻ và hắc lào.Bọn y tá tiểu đoàn lấy vải ni lông quây cho chúng tôi một khu vực nho nhỏ để “hoạt động”.Tôi bị hai đém hắc lào to bằng cái miệng chén, nằm ngay chỗ hiểm.Mỗi lần bôi rát không tài nào chịu được.Nhiều anh em bị rất nặng. Có người ghẻ và hắc lào toàn thân. Mỗi lần lột quần áo ra bôi cảm thấy ngượng vô cùng.Ngượng nhất là khi đang “lau chùi vũ khí” thì gặp các cô thôn nữ đi qua…
Việc thứ hai là đi chơi. Vào những ngày nghỉ chúng tôi thường kéo nhau xuống Đại Từ để chụp ảnh.Bây giờ còn cả chục tấm hình nhưng mờ quá không úp lên được.Tiếc quá.
    Ngoài việc chụp ảnh, tôi thường theo mấy anh trong A đi tìm bà con đồng hương. Số là, bà con dân tộc ở đây có nói bên kia quả núi có “Bọn khai hoang” đông lắm.Bọn khai hoang mà bà con nhắc tới chính là người dân các tỉnh Hà Sơn Bình, Hải Hưng lên đây khai hoang xây dựng vùng kinh tế mới.Mấy anh em trong A đã tìm được mấy gia đình cùng quê hương với mình.Họ quí chúng tôi lắm.Gia đình chúng tôi hay qua lại là gia đình bác Trợ người Hải Hưng.Hai bác làm nghề cán miến.Những ngày rỗi, chúng tôi thường sang giúp gia đình xay bột làm miến, trồng chè.Cuối buổi thế nào bác bà cũng mấu cho một nồi phở miến bắt chúng tôi ăn rồi mới cho về.Từ gia đình bác Trợ chúng tôi được biết thêm một số phong tục tập quán của đồng bào dân tộc. Bác trai kể. “Bọn dân tộc” ở đây  không ăn thịt chó đâu. Nếu các chú có mua thịt chó thì không được bắc lên bếp mà nấu đâu đấy.Họ kiêng lắm. Trước đây, thịt trâu họ cũng không ăn.Có trâu chết là họ bảo:  Cho “bọn khai hoang” để chúng ăn.Nhưng bây giờ thì họ “khôn” rồi. Ăn không hết, họ đem ra chợ bán…
  Rồi một ngày, tôi nhận được tin vui.Sắp tới sẽ được về phép.
(Còn nữa -  Xem tiếp phần sau: Về phép).
« Sửa lần cuối: 29 Tháng Tư, 2013, 09:10:39 pm gửi bởi vaphothotu » Logged

Mời các đồng chí xem thông tin chi tiết trên Blog http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/         
 và blog Quê cha đất tổ http://blogtiengviet.net/Phan2
huonghn76
Thành viên
*
Bài viết: 1166


WWW
« Trả lời #49 vào lúc: 29 Tháng Tư, 2013, 07:01:49 pm »


                Chào bác chủ và các bác .
                Sau cái đợt tháng 2 /79 ,trung đoàn chúng tôi rút về tuyến sau ở Chợ Bãi còn C chúng tôi về Tu Đồn .Tiểu đội ở trong nhà một ông dân tộc ,tôi giờ không nhớ nổi đó dân tộc gì .Giữa mùa hè năm ấy rất nóng ,xung quanh mấy ngọn đồi toàn sỏi. ,chúng tôi trên sàn mà phía dưới là nhốt Trâu ,lợn gà .Mùi rất hôi và ngột ngạt đến nỗi nóng vậy mà bọn tôi phải trải chăn chiên ra để che các khe ván hở mới ngủ nổi . Chủ nhà ngoài 30 nhưng nhìn ngoài cứ như tuổi 50 ,anh ta nghiện thuốc phiện ,ngày hút chục bận .Trong nhà đã bẩn nhưng mùi thuốc thì lại có mùi đặc trưng ai bảo thơm tôi không rõ ,nhưng tôi ngửi chỉ thấy mùi khai .Có hôm thiếu thuốc anh ta mệt mỏi,lờ đờ nhờ bọn tôi lên xin quân y cho một ít xun pha và atperin .ABC về trộn với nước rồi vào buồng bẹp tai thưởng thức .Cũng quý tôi toàn gọi chú H. vào làm một điếu nhưng tôi không có dại .Mà nghiện ngập cái món đó là cái thứ mà tôi ghét nhất .
              Họ bảo thuốc phiện nguyên chất thơm ,thực sự tôi không biết gì ,cái này bác Thinhje667 có lẽ rõ hơn ... Dân ở đây cũng không ăn thịt trâu ,chó .Có lần A tôi dược chia thịt về nấu ăn ,anh em phải mang xoong nồi ra ngoài suối nấu nướng chén song ,rồi mới được về nhà ...Cũng may là nơi này chúng tôi đến ở cũng ngắn chưa đến một tháng rồi lại đi bản khác.
                 Tôi còn nhớ những buổi trưa oi nóng ,tôi mang võng ka ki Liên xô ra ngoài đồi nằm ,nhìn những bui xim mua vàng óng nghĩ lan man đủ điều .Có lúc đặt câu hỏi nếu đợt vừa qua mình chết thì sao nhỉ ... Grin
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM