Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Tư, 2024, 01:38:01 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Anh là ai?  (Đọc 70503 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
fantomasft
Thành viên
*
Bài viết: 468


Con nhà lính... Tính nhà binh...


« Trả lời #90 vào lúc: 29 Tháng Tám, 2013, 01:32:40 pm »

   Khi tên nhân viên Mặt trận khai láo, được ghi biên bản, ký tên, đồng thời thu dây ghi âm xong, tôi đã ngầm tạo dựng nên một vủ lẻn trốn khỏi nhà giam, mục đích để thủ tiêu tên nhân viên ấy, xóa hẳn dấu vết của tôi, phòng sau này nó hối lại, phản cung.

   Tôi quên, xin bổ sung thêm về cái chết của Ngô Đạt trước đó một chút. Thưa các ông, Ngô Đạt tự sát thật, vì anh ta vốn nhút nhát, quá sợ, thêm nữa cũng quá thất vọng trước sự mù mờ thiếu anh minh của lãnh đạo, đồng thời chán nản, nghi ngờ đồng bọn ghen tị đã xúm vào vu cáo anh. Chính vì vậy Ngô Đạt đã tự tìm lấy cái chết.

   Tôi xin khai tiếp: từ đó Huỳnh Bá coi như hoàn toàn bị đánh gục., Anh ta bỏ trốn. Tôi cho rằng anh ta vượt biển nhiều hơn là tự sát. Tôi cảm thấy mình không còn đối thủ nữa. Các vị lãnh đạo ở trên đã hứa: nhân dịp 22 tháng 12 sắp tới sẽ chính thức trao cho tôi nhiệm vụ tham mưu phó. Người ủng hộ tôi rất nhiều, trong đó có cả ông Năm Cường – con người tốt bụng.

   Vụ Huỳnh Bá – Ngô Đạt là như vậy, tôi đã khai báo hết. Bây giờ tôi lại ngược thời gian trở lại một chút để khai về các chuyện khác.

   Trong khi tôi đang tập trung “làm” cái vụ Ngô Đạt – Huỳnh Bá thì một hôm sang chơi cờ bên ông Năm, tình cờ tôi được nghe lái xe Bảy Hựu nhắc tới Út Bơ tức Nguyên Nguyên. Tôi giật mình. Sau vụ tai nạn giao thông bi thảm đầu 1977, tôi cứ yên chí là Út Bơ cũng chết nốt, sau khi được đưa về Sài Gòn. Không ngờ cô bé ấy còn sống. Nó còn sống, có nguy cơ X.25 bị lộ trong một ngày nào đấy. Mà X.25 lộ có khả năng sẽ đến lượt tôi. Nghĩ vậy tôi cứ hối mãi là đã không quan tâm đầy đủ tới Út Bơ.
   Cho phép tôi được nói rõ thêm: bữa đó Bảy Hựu do tình cờ, vô mục đích mà tự nhiên nhắc tới Út Bơ. Hắn kể cả việc ông Mẫn thích thú muốn đi tìm Út Bơ. Theo một phản xạ, tôi bắt đầu hoài nghi về sự xuất hiện của ông Mẫn ở thành phố này. Đề phòng mọi bất trắc, tôi cho Chín Hùng ra ngay Sài Gòn kiếm Út Bơ, tìm cách răn đe trước, không cho cô bé này tiết lộ điều gì về quá khứ với bất cứ ai, nhất là trong những trường hợp bị bám sát hoặc khai thác. Mặt khác, tôi cũng cho bí mật đột nhập vào nơi làm việc của nhóm ông Mẫn để thử coi đây có đúng là một tổ viết sử? Nhưng việc đột nhập đã không thành, nên tôi vẫn chưa có thể kết luận được gì về ông Mẫn. Dạ, vụ đột nhập ấy đúng là do Chín Hùng. Còn vụ xe tải là hoàn toàn không có. Chắc là một tên lái xe say rượu nào đó thôi.

   Rồi sau đó tôi bận tâm nhiều vào việc quật đổ Huỳnh Bá nhằm chiếm cho được chức tham mưu phó. Một hôm nhận được giấy của Ba Tín mời về dự lễ mừng công của 123. Đã từ lâu tôi theo dõi, thấy Tín làm ăn được nhưng cũng có rất nhiều sơ hở, thậm chí có những sơ xuất hết sức ngu dại và nguy hiểm như hay để xảy chuyện với bên công an. Gần đây tôi đã khéo léo, bí mật gián tiếp nhắc nhở Tín sau vụ bao vây đồn công an. Tín có vẻ sợ rồi nên chán nản. Nay thấy Tín mở hội mừng công, tôi cho là Tín sau khi dao động đã lấy lại được tinh thần để hoạt động. Nhưng khi tới 123 qua tín hiệu là chiếc đồng hồ đeo tay là vật mà tôi đã được quy ước rất cẩn thận với CIA hồi xuân 1975, tôi mới hiểu Ba Tín mở hội mừng công là để báo cho tôi (tất nhiên Tín vẫn hoàn toàn không biết tôi) đã có liên lạc của thượng cấp từ hải ngoại về, và có cả tài liệu, mệnh lệnh kèm theo. Nhận được tín hiệu, nhưng tôi hoàn toàn cảnh giác, đề phòng mọi cạm bẫy, nên Tín vẫn không thể biết tôi mà người của các ông cũng chịu nốt.

   Sau đó, tôi viết mệnh lệnh trên bưu ảnh gửi cho Tín. Vẫn luôn luôn đề phòng, tôi cho Chín Hùng hóa trang đi kiểm tra lại nghĩa trang. Xem có bị gài mìn, phục kích. Nhưng không thấy có lực lượng nào hết – xin thành thực khâm phục tài ém quân của các ông – Tuy vậy tôi vẫn thận trọng, hóa trang đi kiểm tra lại một lượt, rồi bí mật gài một trái mìn hẹn giờ ở gần đầu cầu. Mục đích để gây tiếng nổ thu hút sự chú ý của mọi người, kể cả lực lượng phục kích của các ông nếu có mà chúng tôi chưa phát hiện ra. Tôi biết trước: khi có tiếng nổ chắc chắn mọi người sẽ phải đổ ra cây cầu. Lúc đó người của chúng tôi lọt vào nghĩa trang không còn gì khó khăn nữa. Tóm lại việc này tôi lại thực hiện được hoàn toàn yên ổn, vô sự.

   Lấy được bản khóa mật mã mới, tôi đọc được chỉ thị của thượng cấp là: Bắt đầu từ nay sẽ liên tục có lực lượng từ hải ngoại trở về. Tôi phải cố gắng xây dựng càng nhanh càng tốt nhưng “căn cứ lỏng”, nếu đã có thì phải củng cố và nhân thêm lên. Lập được các chiến khu nữa thì càng tốt.
Logged

Cây sinh ngàn nhánh do từ gốc
Nước chảy muôn nơi bởi có nguồn.
fantomasft
Thành viên
*
Bài viết: 468


Con nhà lính... Tính nhà binh...


« Trả lời #91 vào lúc: 29 Tháng Tám, 2013, 01:33:18 pm »

   Thưa các ông! Tôi đã bắt đầu gửi báo cáo vắn tắt bằng mật mã, qua điện đài. Tôi cũng đã lấy cớ xuống các xã, để xem xét lại các cơ sở của tôi… Nhưng cũng thưa các ông, tôi vẫn luôn luôn bị ám ảnh bởi sự xuất hiện của ông Mẫn ở đây. Tất nhiên tôi vẫn chưa hề có một chút tin tức hoặc tài liệu gì để có thể nghi ngờ ông ấy, nhưng đúng là tôi vẫn đề phòng. Sau khi nhận được tín hiệu từ Ba Tín, tôi cho rằng vai trò Ba Tín như vậy không còn cần thiết nữa, mặt khác không loại trừ khả năng Ba Tín đã bị lộ, và hắn đang sắm vai tuồng một “con mồi”. Tôi đã đi tới quyết định thủ tiêu Tín. Nếu thủ tiêu được thì trừ được một hậu họa, nhưng ngược lại nếu Ba Tín thoát thì cũng có thể hiểu được; Tín đã và đang được bảo vệ. Như vậy có thể xác định Tín đúng là “con mồi” hay không, và cũng có thể nghĩ tới vai tuồng của ông Mẫn trong việc này.

   Ba Tín đã không chết. Sự nghi ngờ của tôi về ông Mẫn, như đã thưa, hiển nhiên tăng lên. Tôi phái ngay Chín Hùng bí mật tìm về nhà Vũ Nhâm để xem có sự lần mối nào lên tới đó không? Vì, như các ông hẳn đã rõ Ba Tín với Vũ Nhâm có rất nhiều mối quan hệ với nhau. Vậy tôi tin rằng nếu đã “sờ” được Ba Tín chắc chắn các ông cũng phải lần tới Vũ Nhâm.

   Nhưng cũng lạ, chị Nga, vợ Vũ Nhâm nói không thấy ai tới dò hỏi cả. Hàng xóm cũng nói đúng như thế. Tôi rất phân vân nếu các ông có lên đó, mà vợ Vũ Nhâm cùng hàng xóm vẫn giữ kín được như vậy thì quả là các ông cũng không phải tay vừa.

   Tôi tiếp tục tìm hiểu qua Thùy Dương. Nhưng cũng vẫn không thấy có tín hiệu gì khác lạ về ông Mẫn. Tôi cũng phải thú nhận một nhược điểm cố hữu của tôi là đứng trước những người đẹp thường không mấy khi được hoàn toàn sáng suốt. Và về Thùy Dương, tôi xin phép sẽ được nói kỹ hơn ở phần sau. Bây giờ, xin khai tiếp về những việc mà tôi đã triển khai để tìm hiểu về ông Mẫn cùng nhóm của ông. Tôi đã mời ông về, để nói chuyện xin đất giùm ông. Tôi nói có thể xin được nhưng với điều kiện ông phải đưa ngay cả gia đình vô, để có hộ khẩu tại chỗ. Thử xem ông có thiệt xin vào đây làm ăn lâu dài không? Ông Mẫn không những mừng rỡ, cảm ơn tôi, còn xé sổ tay viết liền một bức điện nhờ tôi gửi. Thưa các ông, tôi lại phân vân: mình có đa nghi quá chăng? Ba Tín thoát chết có khi chỉ vì sự tinh khôn của ông ta?

   Cho tới cái vụ “vận chuyển vũ khí” lớn của các ông thì tôi lại đề phòng – đề phòng một cái bẫy. Nhưng rồi bị hấp dẫn quá, tôi đã đột nhập nhà ông Năm để chụp ảnh trộm các tài liệu mật. Tôi có kỹ thuật nên phát hiện được có dấu. Nhưng tôi cũng có đủ trình độ để chụp ảnh xong rồi lại lập lại dấu y như cũ. Có lẽ vì vậy các ông không hề thấy mất dấu. Nhưng sau khi xem kỹ lại tài liệu tôi có cảm tưởng đây là tài liệu giả! Tôi hiểu: nếu là tài liệu giả thì cũng có nghĩa là tôi đã mắc bẫy, là tôi đã bị lộ. Ý nghĩ ấy đang ám ảnh tôi thì Chín Hùng lại về báo cáo: phát hiện thấy xe mã thám, và cho tôi biết một tin có thể dựng tóc gáy nữa: tình cờ trong một lúc quá say rượu, lái xe Bảy Hựu đã thốt ra một chuyện mà nó đã bị cấm không được lộ ra với bất cứ ai! Đó là cách đây ít lâu Bảy Hựu đã bị công an bắt trong một ngõ hẻm khi hắn đang bán xăng. Bị đưa về một nơi riêng, chứ không phải đồn, hắn bị chất vấn đủ điều linh tinh, nhiều chuyện xem ra chẳng dính líu gì tới xăng nhớt hết.

   Tôi không khỏi giật mình. Thế là ráp nối lại tất cả mọi chi tiết đã từng làm tôi phân vân, đã từng ám ảnh tôi từ lâu… Cuối cùng, tôi đã có thể tạm thời nhận định: có rất nhiều khả năng tôi đã bị bám sát, và bị lộ. Nhận định này sớm đưa tôi tới một quyết định: phải rút chạy.
Logged

Cây sinh ngàn nhánh do từ gốc
Nước chảy muôn nơi bởi có nguồn.
fantomasft
Thành viên
*
Bài viết: 468


Con nhà lính... Tính nhà binh...


« Trả lời #92 vào lúc: 29 Tháng Tám, 2013, 01:33:48 pm »

   Bây giờ tôi xin phép trở lại chuyện Thùy Dương. Cho tới hôm nay tôi vẫn còn căm giận cô không sao nói hết. Tôi không giấu giếm: tôi đã yêu cô một cách say mê. Thật vậy, không thể nào ngờ một người đã trải qua chẳng ít đàn bà, hơn thế nữa lại còn làm gián điệp, phải luôn luôn giữ gìn như tôi mà lại còn có thể si mê một cô gái đến thế. Thật vậy, tôi không hiểu cả chính tôi nữa. Vì cô đẹp chăng? Có lẽ không hoàn toàn phải như thế. Tôi đã từng quen biết không ít đàn bà đẹp. Vì cô tốt bụng ư? Cũng không phải. Thiếu gì cô gái tốt bụng? Vậy là do đâu nhỉ? Tôi vẫn không thể hiểu. Tôi chỉ biết là quả thật tôi đã rất yêu cô, yêu đến mê muội, dam đưa cô về cả căn nhà riêng mà ở đó có điện đài cất giấu và hoạt động. Thậm chí tới lúc phải quyết định bỏ chạy gấp, tôi vẫn muốn kéo cả cô chạy theo. Rủ không được thì sẽ bắt buộc. Mê muội tới mức ở liền bên, cô mang cái gì trên mái tóc tôi cũng không để ý, không biết nữa…

   Thế đấy, thưa các ông, thì ra tôi đã thua trí cả cô gái mà tôi hằng cho là thơ ngây, hồn nhiên này. Tôi căm giận và tôi cay đắng.

   Còn về việc tôi phải quyết định cấp tốc chạy, chính là do một người mà tôi không thể ngờ: đó là Mỹ Dung. Cô thực sự yêu tôi. Nói cho đúng hơn: hết sức say mê tôi, cho nên cô muốn cứu tôi. Cô đã báo cho tôi biết: ông bố cô vừa được biết một tin cực mật là tôi bị theo dõi từ lâu, nay đã có quyết định bắt tôi. Và như các ông đã biết, tôi không còn con đường nào khác là phải rút chạy cho nhanh…

*

*   *
Logged

Cây sinh ngàn nhánh do từ gốc
Nước chảy muôn nơi bởi có nguồn.
fantomasft
Thành viên
*
Bài viết: 468


Con nhà lính... Tính nhà binh...


« Trả lời #93 vào lúc: 29 Tháng Tám, 2013, 02:19:01 pm »

   Sáng hôm ấy trời đẹp, tổ “viết sử” đã tới nghĩa trang viếng mộ Thùy Dương. Ba Mẫn lặng lẽ đặt lên đó bó hoa và thắp mấy nén nhang. Họ ngồi lặng im rất lâu trước mộ người đã khuất, nuối tiếc, đau thương.

   Tuy câu chuyện bữa nay họ nói với nhau đều xoay quanh người con gái vừa mất đó. Sự ra đi của cô đã tạo điều kiện để công việc của họ được hoàn thành một cách nhanh chóng hơn. Mặc dù X.15 đã khai khá đầy đủ, riêng còn những điều bí mật về Thùy Dương hắn làm sao hiểu được. Hắn cũng không thể biết được là thiếu tá Huỳnh Bá cũng sắp trở về. Ông ấy không vượt biển, không tự sát… Ông chỉ ra Hà Nội tìm hồ sơ gốc để minh oan. Rồi cả cô Nguyên Nguyên nữa, cô ta cũng đã trở về thành phố thơ mộng này để sống giữa tình thương của bà con cô bác. Và như vậy chắc chắn lần đối thoại tiếp giữa Ba Mẫn và X.15 sẽ rất hấp dẫn và lý thú. Tên gián điệp nằm vùng già dặn này sẽ còn nhận được những bài học cay đắng và nhục nhã hơn nhiều.

HẾT.
Logged

Cây sinh ngàn nhánh do từ gốc
Nước chảy muôn nơi bởi có nguồn.
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM