Khi tên nhân viên Mặt trận khai láo, được ghi biên bản, ký tên, đồng thời thu dây ghi âm xong, tôi đã ngầm tạo dựng nên một vủ lẻn trốn khỏi nhà giam, mục đích để thủ tiêu tên nhân viên ấy, xóa hẳn dấu vết của tôi, phòng sau này nó hối lại, phản cung.
Tôi quên, xin bổ sung thêm về cái chết của Ngô Đạt trước đó một chút. Thưa các ông, Ngô Đạt tự sát thật, vì anh ta vốn nhút nhát, quá sợ, thêm nữa cũng quá thất vọng trước sự mù mờ thiếu anh minh của lãnh đạo, đồng thời chán nản, nghi ngờ đồng bọn ghen tị đã xúm vào vu cáo anh. Chính vì vậy Ngô Đạt đã tự tìm lấy cái chết.
Tôi xin khai tiếp: từ đó Huỳnh Bá coi như hoàn toàn bị đánh gục., Anh ta bỏ trốn. Tôi cho rằng anh ta vượt biển nhiều hơn là tự sát. Tôi cảm thấy mình không còn đối thủ nữa. Các vị lãnh đạo ở trên đã hứa: nhân dịp 22 tháng 12 sắp tới sẽ chính thức trao cho tôi nhiệm vụ tham mưu phó. Người ủng hộ tôi rất nhiều, trong đó có cả ông Năm Cường – con người tốt bụng.
Vụ Huỳnh Bá – Ngô Đạt là như vậy, tôi đã khai báo hết. Bây giờ tôi lại ngược thời gian trở lại một chút để khai về các chuyện khác.
Trong khi tôi đang tập trung “làm” cái vụ Ngô Đạt – Huỳnh Bá thì một hôm sang chơi cờ bên ông Năm, tình cờ tôi được nghe lái xe Bảy Hựu nhắc tới Út Bơ tức Nguyên Nguyên. Tôi giật mình. Sau vụ tai nạn giao thông bi thảm đầu 1977, tôi cứ yên chí là Út Bơ cũng chết nốt, sau khi được đưa về Sài Gòn. Không ngờ cô bé ấy còn sống. Nó còn sống, có nguy cơ X.25 bị lộ trong một ngày nào đấy. Mà X.25 lộ có khả năng sẽ đến lượt tôi. Nghĩ vậy tôi cứ hối mãi là đã không quan tâm đầy đủ tới Út Bơ.
Cho phép tôi được nói rõ thêm: bữa đó Bảy Hựu do tình cờ, vô mục đích mà tự nhiên nhắc tới Út Bơ. Hắn kể cả việc ông Mẫn thích thú muốn đi tìm Út Bơ. Theo một phản xạ, tôi bắt đầu hoài nghi về sự xuất hiện của ông Mẫn ở thành phố này. Đề phòng mọi bất trắc, tôi cho Chín Hùng ra ngay Sài Gòn kiếm Út Bơ, tìm cách răn đe trước, không cho cô bé này tiết lộ điều gì về quá khứ với bất cứ ai, nhất là trong những trường hợp bị bám sát hoặc khai thác. Mặt khác, tôi cũng cho bí mật đột nhập vào nơi làm việc của nhóm ông Mẫn để thử coi đây có đúng là một tổ viết sử? Nhưng việc đột nhập đã không thành, nên tôi vẫn chưa có thể kết luận được gì về ông Mẫn. Dạ, vụ đột nhập ấy đúng là do Chín Hùng. Còn vụ xe tải là hoàn toàn không có. Chắc là một tên lái xe say rượu nào đó thôi.
Rồi sau đó tôi bận tâm nhiều vào việc quật đổ Huỳnh Bá nhằm chiếm cho được chức tham mưu phó. Một hôm nhận được giấy của Ba Tín mời về dự lễ mừng công của 123. Đã từ lâu tôi theo dõi, thấy Tín làm ăn được nhưng cũng có rất nhiều sơ hở, thậm chí có những sơ xuất hết sức ngu dại và nguy hiểm như hay để xảy chuyện với bên công an. Gần đây tôi đã khéo léo, bí mật gián tiếp nhắc nhở Tín sau vụ bao vây đồn công an. Tín có vẻ sợ rồi nên chán nản. Nay thấy Tín mở hội mừng công, tôi cho là Tín sau khi dao động đã lấy lại được tinh thần để hoạt động. Nhưng khi tới 123 qua tín hiệu là chiếc đồng hồ đeo tay là vật mà tôi đã được quy ước rất cẩn thận với CIA hồi xuân 1975, tôi mới hiểu Ba Tín mở hội mừng công là để báo cho tôi (tất nhiên Tín vẫn hoàn toàn không biết tôi) đã có liên lạc của thượng cấp từ hải ngoại về, và có cả tài liệu, mệnh lệnh kèm theo. Nhận được tín hiệu, nhưng tôi hoàn toàn cảnh giác, đề phòng mọi cạm bẫy, nên Tín vẫn không thể biết tôi mà người của các ông cũng chịu nốt.
Sau đó, tôi viết mệnh lệnh trên bưu ảnh gửi cho Tín. Vẫn luôn luôn đề phòng, tôi cho Chín Hùng hóa trang đi kiểm tra lại nghĩa trang. Xem có bị gài mìn, phục kích. Nhưng không thấy có lực lượng nào hết – xin thành thực khâm phục tài ém quân của các ông – Tuy vậy tôi vẫn thận trọng, hóa trang đi kiểm tra lại một lượt, rồi bí mật gài một trái mìn hẹn giờ ở gần đầu cầu. Mục đích để gây tiếng nổ thu hút sự chú ý của mọi người, kể cả lực lượng phục kích của các ông nếu có mà chúng tôi chưa phát hiện ra. Tôi biết trước: khi có tiếng nổ chắc chắn mọi người sẽ phải đổ ra cây cầu. Lúc đó người của chúng tôi lọt vào nghĩa trang không còn gì khó khăn nữa. Tóm lại việc này tôi lại thực hiện được hoàn toàn yên ổn, vô sự.
Lấy được bản khóa mật mã mới, tôi đọc được chỉ thị của thượng cấp là: Bắt đầu từ nay sẽ liên tục có lực lượng từ hải ngoại trở về. Tôi phải cố gắng xây dựng càng nhanh càng tốt nhưng “căn cứ lỏng”, nếu đã có thì phải củng cố và nhân thêm lên. Lập được các chiến khu nữa thì càng tốt.