Thông tin giúp tìm LS Nguyễn Hữu Hoàn, hy sinh 17/3/1971 - đơn vị C6 D2 E803 F324 (tiếp theo):3.2 Về phía ta:
- Nhiệm vụ đang được triển khai thì Bộ tư lệnh chiến dịch thay đổi phương án tác chiến là lệnh cho sư đoàn đưa 1 trung đoàn lên khu vực điểm cao 550 chặn đánh lữ đoàn 147 khi chúng vừa mời tới, đảm nhiệm khu vực tác chiến của Trung đoàn 141 đi làm nhiệm vụ khác, đồng thời vẫn phải đảm bảo giữ vùng Sa Đi-Mường Noọng, điểm cao 619. Trung đoàn 1 và tiểu đoàn 7b trở về địa bàn cũ.
- Chiều ngày 13 tháng 3, Bộ tư lệnh Sư đoàn tổ chức giao nhiệm vụ cụ thể cho các đơn vị:
* Trung đoàn 1 được tăng cường 2 khẩu cối 120mm, có nhiệm vụ tiêu diệt tiểu đoàn 2 lữ đoàn 147 đang hoạt động từ hướng đông nam đến đông bắc điểm cao 550. Sau đó tiến hành vây ép căn cứ 550 trên hướng này.
* Tiểu đoàn 9 được tăng cường 1 khẩu cối 120mm có nhiệm vụ tiêu diệt tiểu đoàn 4 lữ đoàn 147 đang hoạt động trong khu vực từ tây nam đến tây bắc 550, sau đó chuyển sang vây ép 550.
* Tiểu đoàn 7 làm lực lượng dự bị.
* Pháo Đ74 do sư đoàn chỉ huy, chi viện cho các hướng. Đại đội 3 xe tăng sẽ được tung vào các hướng, tùy thuộc vào diễn biến trận đánh.
- Trưa ngày 15 tháng 3, các đơn vị lên đường vào vị trí tập kết. Trung đoàn 1 do Trung đoàn trưởng Nguyễn Hữu Thỏa và Chính ủy Trần Ngọc Diếp chỉ huy là đơn vị trực tiếp tiến công căn cứ 550. Mười ba giờ ngày 15 tháng 3, đơn vị đã ém gọn vào chân điểm cao 550 trên hướng đông nam đến đông bắc chuẩn bị xuất kích. 15 giờ 30 phút, trung đoàn trưởng hạ lệnh cho hỏa lực cấp tập vào đội hình đóng quân của tiểu đoàn 2 ngụy. Sau 30 phút bắn, hỏa lực chuyển làn, bộ binh xuất kích. Chiến sĩ đại đội 10 nhằm thẳng hướng "yên ngựa". Phía sau là đại đội 11, cánh phải là đại đội 1 và 2 tiểu đoàn 1, nhằm thẳng vào trung tâm căn cứ địch. Mũi của đại đội 10 ngay từ phút đầu đã diệt được hỏa điểm đầu cầu. Bằng một quả B41 chính xác, chiến sĩ Đặng Hiếu Lâm đã bắn tung công sự, xoá sổ ổ đại liên lợi hại của địch, mở cửa cho các đại đội bạn đánh thẳng vào trung tâm, chia cắt địch ra từng khu vực để tiêu diệt. Bọn địch từ dưới những căn hầm đắp bằng bao cát nửa chìm nửa nổi dùng đại liên bắn ra ngăn chặn sức tiến công của ta. Hướng các đại đội 1 và 2 chỉ nhích được từng bước. Nhiều chỗ ta và địch cách nhau vài mét. Có nơi ta vào lọt trong hàng rào, chúng dùng hỏa lực bịt lại. Một số chiến sĩ thương vong. Hướng đại đội 11 phát triển khá hơn, luôn bám sát đại đội 10 đang phát triển đánh chiếm sở chỉ huy tiểu đoàn 2 ngụy.
Chính ủy Trần Ngọc Diếp cầm tổ hợp động viên tiểu đoàn 3: "Hướng tiểu đoàn 2 gặp khó khăn chưa vào được các đồng chí cử 1 trung đội đánh vào sau lưng, phá vỡ đội hình của chúng, để tiểu đoàn 2 phát triển vào bên trong". Đại đội 11 tiểu đoàn 3 đánh lướt qua dãy nhà hầm phía trái sở chỉ huy tiểu đoàn 2 rồi chọc thẳng vào phía sau đội hình của đại đội 2 tiểu đoàn 2 địch, diệt ngay mấy hỏa điểm đang bịt đường tiến công của tiểu đoàn 2 ta. Tiểu đoàn 2 ngụy bị đòn bất ngờ dạt sang hai bên lùi dần về đông nam. Chúng bị đại đội 9 tiểu đoàn 3 và đại đội 3 tiểu đoàn 1 chặn đánh. Quân ta từ ba phía ép vào, địch càng rối loạn, trận chiến đấu diễn ra trong tình huống đan xen nhau lúc nhá nhem tối. Đến 19 giờ 30 phút, lữ đoàn 147 phải cho tiểu đoàn 2 lùi về điểm cao 550 và tung tiểu đoàn 7 ra thay thế. Nhưng địch không thực hiện được việc thay quân. Tiểu đoàn 2 vẫn bị ta cầm chân ở đông nam 550, tiểu đoàn 7 bị hỏa lực ta bắn chặn, không ra được khỏi căn cứ.
Trên hướng tây nam đến tây bắc 550, tiểu đoàn 4 của địch cũng bị tiểu đoàn 9 do tiểu đoàn trưởng Hồ Hữu Lạn và chính trị viên Lê Hồng Hải chỉ huy đánh thiệt hại nặng. Ngay từ phút đầu, sở chỉ huy tiểu đoàn 4 ngụy đã bị cối 120mm của ta bắn trúng. Khi bộ binh ta xông vào các nhà hầm, các công sự thì địch đã bỏ trốn, một số bị diệt, số sống sót chạy về điểm cao 550.
Vòng vây ép của ta đã vào sát hàng rào của mỏm 550. Trong lúc đó, ở hướng chính cuộc hành quân, các đơn vị của địch đang bị các sư đoàn chủ lực 308/ F308, 320A/ F320A của ta đánh cho đại bại ở Bản Đông, Lao Bảo, Cha Ky, đồi 500... Nhiều trực thăng bị bắn rơi, mục tiêu đánh chiếm thị xã Sê Pôn của địch khó thực hiện được, cuộc hành quân đang thất bại. Hướng nam, lữ đoàn 258 lính thủy đánh bộ, sư đoàn 1 bộ binh địch cũng liên tục bị ta vây đánh và bị tiêu hao nặng. Lữ đoàn 147 vẫn bị các chiến sĩ sư đoàn bao vây chặt, tiêu hao dần về sinh lực. Tối ngày 16 tháng 3, lữ đoàn 147 được lệnh rút bỏ căn cứ 550 bằng đường không và đường bộ, cả ban ngày lẫn ban đêm.
Bộ tư lệnh Sư đoàn 324 lệnh cho đơn vị chuyển từ vây ép sang tiến công dứt điểm 550, tiêu diệt sở chỉ huy lữ đoàn 147, tiến công các đơn vị địch "cù” vòng ngoài. Trung đoàn 1 được tăng cường tiểu đoàn 54 (súng 12,7mm) trực tiếp đánh lấn căn cứ 550, không cho địch bốc chạy bằng đường không. Trung đoàn 3 thiếu (tiểu đoàn 9) tiếp tục tiến công tiểu đoàn 4 lữ đoàn 147 ở Sa Đi.
Bốn giờ sáng ngày 17 tháng 3, sư đoàn tập trung hỏa lực mạnh đánh sở chỉ huy lữ đoàn 147, phá hủy khu thông tin, trận địa pháo và nhiều công sự địch. Các trận địa 12,7mm bắn rơi 8 máy bay trực thăng. Các chiến sĩ đại đội 20 đặc công được công binh dùng mìn mở cửa đánh thẳng vào tiểu đoàn địch đóng ở sườn điểm cao 550 về phía đông nam. Bọn địch dựa vào công sự chống trả. Các chiến sĩ ta lợi dụng địa hình, giành giật với chúng từng đoạn hào. Đến 11 giờ trưa, ta đã chiếm được một nửa căn cứ của lữ đoàn 147, dồn quân địch vào hướng nam. Trận chiến đấu đang phát triển thuận lợi thì đại đội trưởng đại đội 11 Nguyễn Công Trưởng hy sinh, đội hình ùn lại. Không bỏ lỡ thời cơ, chiến sĩ liên lạc Nguyễn Đình Phương vọt lên, khẩu AK hướng về phía trước dõng dạc chỉ huy đại đội:
- Trả thù cho đại đội trưởng! Các đồng chí xung phong?
Nguyễn Đình Phương cùng đồng đội ào lên tung lựu đạn, quét AK vào các công sự. Hàng chục tên địch bị diệt. Bọn sống sót chạy dạt vào rừng ở hướng nam.
Cửa phía nam căn cứ 550 đã mở, Trung đoàn 1 dồn lực lượng đánh lên khu vực sở chỉ huy lữ đoàn 147. Đánh đến đâu trung đoàn lập các chốt phòng ngự và triển khai kế hoạch "4 cắt" (đường bộ, đường không, nguồn nước và đội hình địch) trong từng khu vực. Bọn địch trong 550 bị bao vây trong tầm hỏa lực các loại và lực lượng bắn tỉa của bộ binh ta.
Mùa khô ở Nam Lào khí hậu rất khắc nghiệt. Bọn địch trên 550 như cá mắc cạn dưới nắng rát. Nạn thiếu nước sinh hoạt càng làm cho tinh thần binh linh địch hoang mang cực độ. Mỗi ngày đã có hàng chục tên đi lấy nước bị bỏ xác vì các tay súng bắn tỉa của ta. Nhiều trực thăng bị bắn cháy khi xuống tiếp nước cho đồng bọn. Trước tình thế khốn quẫn ấy, bọn chỉ huy lữ đoàn 147 một mặt xin cấp trên tăng cường pháo binh, máy bay chi viện, một mặt xin lữ đoàn 258 từ Sa Đi đánh vào hướng nam căn cứ 550, nhằm nới rộng vòng vây để trực thăng xuống bốc quân tháo chạy.
Ngày 18 tháng 3, ta đại phá Bản Đông, tiêu diệt trung đoàn 1 của địch, đánh tan lữ đoàn 1 dù và thiết đoàn 11. Pháo binh ta bắn cấp tập xuống căn cứ Khe Sanh. Lữ đoàn 258 đang bị tiểu đoàn 8 và lực lượng các binh trạm của ta cầm chân ở Sa Đi-Mường Noọng. Vì vậy, điện xin cấp cứu của lữ đoàn 147 không được đáp ứng.
15 giờ ngày 18 tháng 3, Tư lệnh chiến dịch Lê Trọng Tấn lệnh cho Sư đoàn trưởng Chu Phương Đới bằng điện thoại:
- Ngự Bình khẩn trương dứt điểm "thằng” 147! Nếu chậm chân nó sẽ bốc trước mắt các cậu.
Buông máy, Sư đoàn trưởng đi nhanh đến tấm bản đồ trải rộng trên liếp nứa trong sở chỉ huy, cùng Bộ tư lệnh quây tròn quanh bàn.
Về phía sư đoàn, quân số do liên tục chiến đấu chưa được bổ sung. Xe tăng vẫn chưa đến, lượng đạn pháo còn quá ít. Chiến đấu trong đội hình chiến dịch nhưng sư đoàn như một hướng tác chiến độc lập quan trọng. Lực lượng còn phân tán trên hai hướng. Trung đoàn 2 vẫn ở đường 9. Vì vậy muốn hoàn thành được nhiệm vụ này, sư đoàn phải có quyết tâm rất lớn. 19 giờ ngày 18 tháng 3, Thường vụ Đảng ủy Sư đoàn họp quyết định: Tập trung toàn bộ hỏa lực ghìm địch trong công sự. Nhanh chóng đánh "bóc vỏ” dần, khẩn trương đi tới dứt điểm. Lực lượng phòng không ngăn chặn máy bay, khống chế các bãi đổ trực thăng, sẵn sàng hạ nòng bắn thẳng chi viện bộ binh. Nếu xe tăng đến kịp sẽ đột phá lên 550 từ hướng nam. Phải vây chặt, đột phá mạnh, chia cắt nhanh, đột phá giỏi. Gắng dứt điểm căn cứ 550 ban ngày. Chú ý hướng đông bắc. Cán bộ cơ quan xuống các mũi, các hướng cùng chỉ huy đơn vị, động viên tinh thần chiến đấu với quyết tâm "Đánh mạnh như 68, trụ bám như 70" (Đánh mạnh như năm 1968, bám trụ như năm 1970, những năm ác liệt và gian khổ), quyết xoá sổ lữ đoàn 147 lính thủy đánh bộ của quân đội Sài Gòn.
Sư đoàn quyết định mở đợt tiến công mạnh trên toàn tuyến.
Chín giờ ngày 20 tháng 3 năm 1971, các trận địa pháo đồng loạt trút đạn vào 550, ghìm địch trong công sự. Các trận địa cao xạ liên tiếp bắn rơi 9 máy bay trực thăng, khi chúng đánh vào trận địa pháo ta. Đại đội 10 tiểu đoàn 3 nhanh chóng đánh chiếm hỏa điểm đầu cầu ở hướng đông bắc, đại đội 2 và đại đội 3 tiểu đoàn 1 đánh chiếm được một số công sự vòng ngoài. Ở hướng đông nam, cửa mở đã khai thông, tiểu đoàn 7b đặc công cùng đại đội 2 tiểu đoàn 7 nhanh chóng vọt lên mỏm 500. Địch dựa vào công sự kiên cố chống trả. Trận chiến đấu diễn ra dai dẳng suốt 5 giờ liền. Chúng cố sức đẩy ta ra khỏi khu vực bị mất. Ta quyết giữ các khu vực đã chiếm. Pháo binh và máy bay trực thăng vũ trang bắn chặn xung quanh, một số chiến sĩ ta thương vong. Đạn ở phía trước hết dần. Quá trưa tốc độ tiến công chững lại, chưa dứt điểm được mỏm 500. Bộ tư lệnh Sư đoàn chỉ thị cho các đơn vị xây dựng công sự, củng cố vị trí chiếm được để giữ bàn đạp cho giai đoạn sau.
Lợi dụng cơ hội này, lữ đoàn trưởng 147 ngụy Hoàng Tích Thông lệnh cho 2 tiểu đoàn 4 và 7 từ mỏm 550 đánh xuống mỏm 500 hỗ trợ cho tiểu đoàn 2. Bị hỏa lực sư đoàn bắn chặn, chúng buộc phải lùi về 550.
Sau khi củng cố thế phòng ngự, bố trí lại các hướng, bốn giờ sáng ngày 21 tháng 3, từ hướng tây bắc mỏm 550, Trung đoàn 3 do Trung đoàn trưởng Hoàng Trọng Thế và Chính ủy Lê Văn Dành chỉ huy sử dụng toàn bộ hỏa lực của trung đoàn, có sự chi viện của tiểu đoàn pháo chiến dịch, tiến công nhanh, đánh thẳng vào khu hậu cần địch. Đạn pháo của ta đánh trúng kho xăng và kho đạn, gây cháy nổ suốt 5 giờ liền. Tiểu đoàn 2 ngụy chạy lên mỏm 550, tạo ra một khu trống. Tiểu đoàn 9 do tiểu đoàn trưởng Võ Bá Mạnh chỉ huy, nhanh chóng vượt khu trống, áp sát "yên ngựa" xây dựng trận địa chốt, tạo bàn đạp tiến công mỏm 550.
Bị mất khu kho hậu cần và khu nam (thuộc mỏm 500), bọn địch dồn lên mỏm 500. Vòng vây 550 ta đã khép chặt. Lúc này trời ngả về chiều. Bộ tư lệnh Sư đoàn quyết định tiếp tục công kích. 16 giờ ngày 21 tháng 3, với 720 quả đạn pháo cối các loại đồng loạt giội vào căn cứ 550 suốt gần một giờ, cùng với các khẩu đội 12,7mm được tháo rời, di chuyển vào chi viện trực tiếp bộ binh, đến 17 giờ, bộ binh ta triệt dần các vị trí vòng ngoài của địch. Vòng vây khép chặt dần vào trung tâm. Địch, ta cách nhau một khoảng ngắn. Chúng cố thủ trong công sự vãi đạn ra xung quanh, bộ binh ta bị chặn lại ở sát hàng rào trong cùng. Trời chuyển dần về đêm, ta phải dừng lại để xây dựng công sự, củng cố chốt. Đêm xuống, tiếng súng vẫn nổ rộ. Máy bay thả pháo sáng suốt đêm. Trực thăng vũ trang xả từng tràng 20mm vào khu "yên ngựa", bên cạnh mỏm 500 và triền núi xung quanh 550.
Chiến sĩ ta lợi dụng địa hình thường xuyên di động, áp sát địch để hạn chế tầm hiệu quả của bom đạn địch, giữ vòng vây suốt đêm ngày 21 tháng 3. Lúc này, đại đội 3 xe tăng đã tới vị trí tập kết, cách căn cứ 550 bốn ki-lô-mét về phía nam. Do đường xa, phải hành quân gấp và tắc đường nên khi tới nơi ta chỉ còn 6 trong số 10 chiếc vào chiến đấu.
Sáng ngày 22 tháng 3, Bộ tư lệnh Sư đoàn thực hành kế hoạch tiến công hiệp đồng binh chủng.
Hướng chủ yếu do hai đại đội 2 và 3 của Trung đoàn 1, đại đội 6 tiểu đoàn 5 cùng với 4 xe tăng làm thê đội 1 do Tham mưu phó Ma Vĩnh Lan cùng ban chỉ huy Trung đoàn 1 trực tiếp chỉ huy. Thê đội 2 có đại đội 1 tiểu đoàn 7 và 2 xe tăng. Dự bị cho hướng này có đại đội 3 tiểu đoàn 7. Tiểu đoàn 9 tiến công từ hướng tây bắc, tiểu đoàn 8 từ hướng tây nam ở các hướng phối hợp, đại đội 20 đặc công Trung đoàn 3 là lực lượng dự bị.
Hướng dương công phía đông bắc có đại đội 1 tiểu đoàn 1 và hai mũi đặc công của tiểu đoàn 7b.
Hỏa lực dưới sự chỉ huy trực tiếp của sư đoàn trưởng tập trung đánh vào trung tâm điểm cao 550, đồng thời chi viện cho các hướng. Mười tám giờ 50 phút, pháo chuyển làn. Từ sở chỉ huy sư đoàn, pháo hiệu xanh vút lên. Ở hướng chủ yếu, hai đại đội 1 và 3 tiểu đoàn 1 cùng 4 xe tăng sau khi đánh vỡ tuyến phòng ngự vòng ngoài mỏm 500, diệt hơn 60 tên, nhanh chóng phát triển vào bên trong, địch bỏ chạy sang mỏm 550, bị xe tăng cùng đại đội 6 tiểu đoàn 5 chặn đứng ở khu vực "yên ngựa". Chiến sĩ Nguyễn Văn Bảy dùng AK diệt 8 tên ngay trước xe tăng. Hết đạn, Bảy dùng B40 diệt 3 ổ đại liên ở góc chốt đang vãi đạn vào xe tăng ta.
Đến 21 giờ ta làm chủ mỏm 500, diệt 2 đại đội địch, bắt sống 30 tên. Để giải vây cho lữ đoàn 147 trên mỏm 550, bọn chỉ huy kêu cứu cấp trên chi viện. Hàng chục lần máy bay B52, phản lực tới ném bom cháy, bom bi. Máy bay C130 yểm trợ cho bộ binh từ mỏm 550 phản kích. Một chiếc xe tăng của ta trúng đạn M72, một số chiến sĩ thương vong. Mũi tiến công của đại đội 6 tiểu đoàn 5 chững lại.
Bộ tư lệnh Sư đoàn quyết định dốc toàn lực lượng dứt điểm căn cứ 550 ngay trong đêm.
Các đại đội 1, 2, 7 Trung đoàn 1; hai đại đội 7, 11 Trung đoàn 3 cùng với lực lượng đã ém sẵn ở mỏm 500 được xe tăng yểm trợ, đồng loạt công kích lên mỏm 550. Tiến công trong đêm tối, chiến sĩ ta diệt hàng trăm tên địch. Đến 22 giờ ta làm chủ hoàn toàn mục tiêu. Hướng bắc điểm cao 550, do vòng vây của ta không khép chặt, toàn bộ chỉ huy lữ đoàn 147 đã trốn thoát. Bộ đội ta chuyển sang truy kích địch. Đại đội trưởng Biện Văn Thanh dẫn đại đội băng đồi, lội suối, chặn đánh một cánh tàn quân chạy sang hướng điểm cao 518, diệt hơn 50 tên.
Ở hướng khác, tiểu đoàn 5 và đại đội 16 súng 12,7mm khống chế bãi đậu trực thăng trên điểm cao 515, tiêu diệt nhiều bộ binh địch, bắn cháy 8 trực thăng đến bốc quân (trong đó có 6 chiếc đã hốt quân vừa rời khỏi mặt đất). Đến 12 giờ trưa ngày 24 tháng 3, khu vực tác chiến do sư đoàn đảm nhiệm đã sạch bóng quân địch, kết thúc chiến dịch phản công Đường 9-Nam Lào trên hướng phía nam.
Hơn 10 ngày liên tục tiến công, sư đoàn đã loại khỏi vòng chiến đấu lữ đoàn 147, đánh thiệt hại nặng lữ đoàn 258 lính thủy đánh bộ, tiêu diệt 1.797 tên, phá hủy 12 khẩu pháo, thu gần 1.500 súng các loại, hoàn thành tốt nhiệm vụ tiêu diệt cánh quân phía nam của địch trong cuộc hành quân "Lam Sơn 719", giữ vững hành lang vận chuyển trên khu vực Sa Đi-Mường Noọng....
Vậy có vẻ hợp lý đúng không ạ! Thông tin đồng đội cung cấp là
ở đơn vị cối, được tăng cường cho đơn vị khác. Chắc hy sinh khi đánh ở hướng đông nam của điểm cao 550 thôi.