Chùm bài viết nhân ngày 20.11.
...
Rồi một đống lửa to được đốt lên.Bên ngọn lửa ấm áp, lớp trưởng rút trong tà áo ướt ra một tấm ảnh sơn mài in hình một bông hoa hồng thật đẹp.
- “Thưa thầy…”.
Nhận món quà nhỏ của các em mà tôi thấy lòng mình ấm lại.Không để cho các em nhịn đói trở về trong gió rét, nhà tôi vội vã nấu cơm, luộc khoai cho các em ăn. Bữa cơm có một không hai trong cuộc đời nhà giáo ấy có lẽ đã trở thành kỉ niệm không thể nào quên trong kí ức của các cô cậu học trò
Tôi nghĩ rằng đội ngũ giáo viên là 1 bộ phận của xã hội. Xã hội muôn mặt ắt giáo viên cũng vậy. Giầu nghèo hay sang hèn tùy từng người và cũng tùy theo cách đánh giá của người đời.
Xét trên hệ quy chiếu ấy, có người thày nghèo nhưng sang. Và có cả người thày giàu, tiếc thay hơi bị...hèn.
Món quà nhỏ bác nâng niu gìn giữ, đó cũng là ví dụ: Ai lượng hóa được giá trị của nó đây?
Người thày, tôi thông cảm khi đang "Cổ khan vì toán mắt mờ vì văn". Nhưng tôi trân trọng những người thày ngồi chấm bài bằng Lương tâm và Trách nhiệm.
Có 1 bài thơ mà tôi thích, xin gửi tặng các nhà giáo nhân ngày 20-11.
Tôi nhận điểm mìnhNguyễn Thái VậnBên đèn khuya, lại gặp các em
Lại đông vui như giờ lên lớp
Mỗi khuôn mặt hiện trong bài viết
Nét chữ quen thấp thoáng nét người.
Những câu văn thầm thì cùng tôi
Trang giấy trải phập phồng hơi thở
Màu mực tươi tâm hồn tuổi nhỏ
Ngòi bút tôi dò hết nông sâu.
Lời giảng của tôi đọng ở nơi nào
Bao ý tứ còn vương dấu vết
Nơi nồng đượm bếp than đêm rét
Chỗ chống chênh như gió thổi hoang.
Chẳng dám bảo mình đã đủ yêu thương
Dẫu đêm đêm thức ròng bên giáo án
Các em vui, nỗi buồn tôi tan biến
Tôi thoáng buồn, cả lớp lặng nhìn nhau.
Có em điểm thấp, có em điểm cao
Vì chậm chạp hay vì chăm chỉ
Vì lười biếng hay vì sáng dạ
Có ai nghĩ rằng trước hết vì tôi?
Chẳng thể nào trọn vẹn niềm vui
Nếu còn một bài phải cho điểm thấp
Ở đó tấm lòng tôi thiếu hụt
Chấm điểm em, tôi nhận điểm chính mình!