Rất mong bác kể cho lớp hậu sinh nghe chuyện chiến trường Phú Yên giai đoạn đánh Mỹ, nhất là những chuyện liên quan đến đoàn Ngô Quyền mà bác đã biết và còn nhớ.
Cảm ơn bác nhiều.
Lúc đó mình còn nhỏ, làm liên lạc, chỉ là ở gần các chú bộ đội Ngô Quyền thôi, nhưng cũng chỉ là các cô chú ở bệnh xá, còn bộ đội họ công tác ở các tỉnh Phú Yên, Bình Định, Khánh Hòa. Mình cũng chỉ ở cứ hơn 4 năm rồi ra Bắc.
Mình kể tiếp đây, không đầu không đuôi, nhớ đâu kể đó các bạn thông cảm nhé
Sau 45 ngày đêm đó mọi người trở ra với công việc của mình. Nhưng có một hiện tượng lạ mà đồng bào dân tộc báo là khi họ đi rừng lên Hòn Lở (ở Phước Tân) thì gặp địch, khi chúng thấy bà con thì chúng bỏ chạy, có lần người ta còn thấy chúng chặc chuối cây, cứ thấy bà con là chúng bỏ chạy lên đỉnh Hòn Lở. Khó tin nhưng nhiều lần được báo như vậy nên buộc lòng các chú Ngô Quyền cũng phải kiểm tra.
Khoảng hơn 1 tháng sau khi đich rút rồi, mình cùng các cô chú trong Ban Kinh Tài Phú Yên đang thu hoạch đậu phộng ngay dưới chân Hòn Lở thì nghe trên sườn núi có 4 - 5 phát sùng nổ. Biết không ổn nên mọi người vội xốc ba lô lên vai sẵn sàng chạy. Sau mấy phát súng lẻ tẻ thì im lặng một lúc , bỗng rộ lên hàng tràng tiểu liên. Vậy là mọi người bỏ sản xuất chạy về hướng Buôn Gộp ( có một buôn ở thượng nguồn sông Cò Lúi có tên hok giống ai). Mọi người chạy còn trên đỉnh Hòn lở lúc này không chỉ tiếng tiểu liên mà đủ các loại, cả tiếng đại liên, cối. Sau đó là trực thăng đến đổ quân tiếp...
Chuyện mình chạy khi nào kể tiếp.
Sau này về gặp lại các chú Ngô Quyền kể:
Theo tin báo của bà con, các chú đoán có thể có biệt kích cài lại trên đỉnh Hòn Lở nên các chú mò lên xem, theo dự đoán nếu có thì chỉ chừng một trung đôi, các chú sẽ đánh luôn. Các chú chỉ có 7 người với 7 khẩu AK47, chia làm 3 mũi mò lên, Đến sườn núi thì 2 mũi gặp 4 thằng gác ( mỗi nơi 2 thằng), các chú lượm luôn 4 thằng này (đó là mấy phát súng lẻ tẻ mình nghe đầu tiên). Phía đich không một tiếng đáp trả. Các chú tiếp tục mó lên. Đến gần đỉnh thì thấy địch quá đông , các chú kẹp tiểu liên quét loạn xạ vào chúng rồi bỏ chạy xuống núi. Lúc này chúng mới đáp trả bằng đủ các loại hỏa lực mà chúng có. Dựa vào hỏa lực của chúng, các chú đoán chúng có khoảng 1 tiểu đoàn cài lại sau trận càn trước, vì đói nhưng để giữ bí mật, không cho tiếp tế nên chúng cũng chặt chuối cây ăn, do đó đồng bào mới phát hiện. Khi bị lộ rồi chúng vội kêu đổ quân tiếp viện và ... một trận càn tiếp.
Suy nghĩ của mình: Nếu các chú Ngô Quyền không phá rối chúng trận đó thì thật là nguy hiẻm cho cán bộ các cơ quan dươi chân Hòn Lở, từ trên đỉnh chúng nhìn thấy hết mọi hoạt động của ta. Ở đây cũng phải nói đến tinh thần cảnh giác của bà con đồng bào dân tộc của buôn Ma Tro ( ở ngay trên sườn Hòn Lở), nên âm mưu của địch bị thất bại.