Bác nào thích uống rượu Bun thì vào đây BY rót mời vài chén Cô nhắc (Коняк) 5 sao nào.
Thời XHCN tại Bun có loại rượu Cô nhắc 5 sao với nhãn mác cái thuyền nhiều cánh buồm, loại này bán giá 5 leva/chai thể tích 0,5 lít. Dân nghiện rượu thường ví loại rượu này ngang ngửa chất lượng Whisky Scotland, trong khi giá cả chênh nhau cỡ 8 lần, tất nhiên là dân lao động thì không dám mơ được uống loại này rồi, may ra chỉ có công chức hoặc cán bộ cấp cao, SQ quân đội, CA hoặc cán bộ công tác Ngoại giao mới dám mua dùng vì họ lương cao, thỉnh thoải được đi đây đó có tiền công tác phí dư thừa, tất nhiên là dân lao động thì không dám mơ được uống loại này rồi, trong Korecom bán giá thấp nhất 7 USD chai 0,75 lít và giá đô chợ đen thấp nhất là 1USD = 8 Leva. Vì vậy món "nội địa" vẫn luôn được ưa chuộng nhất, rẻ và rất dễ mua, độ thơm ngon thì chả kém mấy. Ngoài ra có nhiều loại khác như vang và Шампанско cũng bán đầy cửa hàng.
Người Bun uống rượu rất nhiều và nếu cứ uống như vậy thì chắc có bao nhiêu tiền lương đổ cả vào rượu thì lấy đâu ra tiền trả tiền nhà mua trả góp, tiền xe ô tô, tiền nuôi con ăn học và cả tiền vợ phì phèo thuốc lá cùng shopping mua sắm, vì vậy họ nghĩ ra cách "vòi vĩnh" ông bà già của họ ở quê phải nấu rượu cho họ uống, hàng tuần họ về quê thăm cha mẹ nhân tiện trở rượu nấu từ hoa quả trong vườn nhà họ có mang lên thành phố uống dần, hỏi lý do họ nói: Cha mẹ già ở quê lấy đó làm niềm vui được chăm lo cho con cháu. Vì vậy, mỗi khi đi qua vùng nông thôn, thấy ông bà già Tây cứ quanh quẩn mấy cái nồi to tướng giữa vườn đun sôi xình xịch thì biết chắc họ đang chuẩn bị nấu rượu cho con uống, nếu hỏi nấu gì đó thì họ sẽ nói làm Koмпog, hoa quả để giành mùa đông. Thực ra họ đang nấu rượu вино. Loại này khác với rượu vang đỏ một chút vì nó "tả phế lù" các loại hoa quả và nấu chưng cất theo cách dân gian.
Dưới thành phố biển Varna (Варна) có hàng đồ ăn dân tộc tên hiệu: Quán Đỏ, riêng rượu вино bạn có thể uống thỏa thích, bao nhiêu cũng được với chiếc bình gốm dân tộc khoảng 3 lít cho 4 người và uống đến 10 bình như vậy cũng không tính thêm tiền, loại rượu này uống vào không say thì thôi, nếu mà say thì phải ngày hôm sau mới ngồi dậy nổi, độ cồn khá mạnh khoảng trên 20 độ trong khi vang đỏ chỉ 18 độ quay lui. Suất ăn thì thuộc loại khủng đối với 3 người VN như chúng ta cũng không hết, hãy tưởng tượng 2 cái bát ô tô sứ Hải Dương cũ úp vào với nhau bên trong đầy căng thịt và xúc xích được bỏ lò còn nóng bỏng tay, bánh mỳ không tính tiền, mỗi suất như vậy khoảng 10 Leva. Vì vậy, chuyện rượu với người Bun như là nước lã vậy.
Cứ khoảng trung tuần hoặc cuối tháng, đó là những ngày nhận tạm ứng hoặc ngày thanh toán lương công nhân, viên chức thì nhiều chuyện buồn cười lắm, từ các nhà máy cho đến cửa phòng kế toán tài vụ cơ quan xí nghiệp đó, các bà vợ sẽ chờ sẵn để nhận tiền, trong quầy giao tiền thì chồng ký, vợ nhận tiền, cấm ông nào chạy được đồng Leva nào thoát với mấy bà sư tử Hà Đông này, sau đó thì vợ đi trước, chồng lẽo đẽo theo sau năn nỉ xin xỏ tiền mua rượu uống, thôi thì cả triệu lý do để năn nỉ. nào là: Mày cho tao xin 5 leva mua rượu mời lại thằng bạn hôm trước nó mời tao và tao đã hứa sẽ mời lại nó sau khi có lương tháng này ... vv Gặp con vợ nó dễ tính còn đỡ, gặp mụ vợ "hầm hố" một chút nó rủa xả cho bẽ mặt, nào là: Bao nhiêu thứ cần đến tiền mà lương mày có hạn, nào tiền nhà, tiền xe, tiền con ăn học và "He ... He" dáo, vài thằng "cùn" lên thì chửi vợ mấy câu rồi cho mày về nhà trước tao đi đằng tao. Cứ khoảng từ 21h trở đi thì ngoài đường bắt đầu thấy xuất hiện những đệ tử Lưu Linh khật khưỡng trên đường, gặp ngày đông tuyết dồn đống từng ụ và đường chơn vì đóng băng nữa thì xem Tây ngã lăn quay vì xỉn là chuyện thường, cũng lè nhè giọng đầy cà khịa, cũng giơ chân tay dọa đánh người còn mình thì gió thổi cũng ngã. Tây xỉn ngã lăn ra đống tuyết rồi nằm im đó một lúc thì tỉnh, chắc do lạnh quá nên tỉnh dậy, có thằng nằm đó luôn và thường những thằng nằm luôn thì chỉ còn nước khiêng thẳng nó ra Гробище (Nghĩa địa), vì vậy những ngày này cảnh sát tuần tra rất gắt, thằng Tây nào xỉn còn đi được thì không sao, chứ ngồi hay đứng dựa đâu đó thì bị "bắt sống" liền, hôm sau vợ mang tiền lên nộp phạt thì cho về, nhiều mụ vợ tức chồng quá không lên nộp phạt cho chồng về thì bị bắt buộc đi lao động công ích có thời hạn quy định theo lỗi vi phạm. Phụ nữ họ uống rượu bia cũng ghê, nhiều bà sau khi quất hết chai 0,5 lít 5 Sao vẫn còn đòi nhảy múa tưng bừng. Tuy nhiên họ lại rất khoái rượu Lúa Mới của VN mang sang, nhiều lần vác đi tặng bạn bè, vỏ chai xâu xấu, cái nút nhựa VN làm chả ra làm sao cả, mác giấy dán rất "vớ vỉn", ấy thế mà thằng nào gặp lại cũng hỏi: Mày còn rượu Lúa Mới không? Ác cái là loại rượu này chỉ có 2 đường nhập duy nhất vào đó là: 1- Hàng mang sang hội chợ hoặc ai đó qua công tác sách theo. 2- Hàng mua trong Ngoại giao đoàn và buộc phải đi cùng sếp có Hộ Chiếu Đỏ đi cửa VIP, gì chứ chuyện này thì tôi giành hơn nhiều thằng không biết. Song cũng lâu lâu mới ghé NGD mua một lần. Dân Ba Lan từng "quay táng" ra với tôi vì loại rượu này, họ mê Lúa Mới của VN chúng ta lắm.
Nếu phải dùng hộ chiếu VN trong suốt từng đó năm thì "vất vả" quả nhỉ? Vừa to, vừa xấu lại dễ rách nát, hộ chiếu công vụ phải không thanhh63?
Bọn tớ hộ chiếu VN sứ quán thu lại, khi nào về hay đi đâu lên làm thủ tục nhận lại, Vụ Ngoại Kiều cấp cho ПacПopt mới theo quản lý của nước sở tại, theo dõi và quản lý bằng số công dân đàng hoàng, nhân thân, lý lịch con người nằm hết ở đó, nếu cần thì cảnh sát chỉ việc điện hỏi vụ Ngoại kiều thì ra tuốt mọi vấn đề, từ đi bộ qua đường lúc đèn vàng đến án tù nếu có, có mà chạy lên mây. Thẻ SV hoặc Thẻ ra vào Block thì vứt đi đằng nào rồi, giờ còn cuốn ПacПopt và Bằng tốt nghiệp thì vẫn còn. Chết cười năm 1999 tớ qua Bun lại, đi chơi do bạn mời sang, lúc xuống sân bay tớ giơ cuốn hộ chiếu Bun cấp cũ ra, trên đó có dấu của Hải quan đóng khi gửi hàng tàu biển năm 1989, thằng hải quan dọa rằng mình có "vết" với hải quan cũ, điên tiết chửi cho một trận bằng chính ngôn ngữ của nó, biết gặp phải "Cộng quay" và không thể "cò quay" nên hắn vội làm hòa, trả hết giấy tờ, hàng hóa và chúc ông những ngày nghỉ và du lịch trên đất nước tôi vui vẻ.