Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 11:50:50 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Tranphu341 - Đoàn bb Sông Lam - Nhiệm vụ Quốc Tế ( Phần 4 )  (Đọc 234649 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #280 vào lúc: 20 Tháng Mười Hai, 2012, 03:36:27 pm »

         Chào bạn KingGattuso, bạn vaphothotu, bạn bschung cùng các bạn! Tranphu341 cảm ơn các bạn đã đến thăm nhà. Về việc bạn KingGa có hỏi thì trong các bài viết của Tranphu cùng nhiều Tôpic khác trong " Một thời máu và hoa" Đã đề cập và đã nói. Cảm ơn bạn bschung đã trả lời thay Tranphu.

         Trong dịp đó Đơn vị của Tranphu "bắt được" một người trong lực lượng này. Cũng có thể đây là người sống sót duy nhất? Bạn có thể đọc theo đường LInh sau:

               http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,23927.190.html

         Tranphu chúc các bạn luôn vui - mạnh- khỏe.
Logged
pb47vp
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1890


« Trả lời #281 vào lúc: 20 Tháng Mười Hai, 2012, 04:03:10 pm »

Bác tranphu341 đóng đô quê hương Trần Quốc Tuấn có khác, Đa tài,  giống TQT, chỉ thiếu mỗi thanh gươm bên hông. Dạo này cũng viết nhiều thơ hay, sao bác ko làm 1 tập thơ cho bọn tôi thưởng thức?
Logged
Đậu Thanh Sơn
Thành viên
*
Bài viết: 552


1975 - Mãi mãi là người chiến sỹ SĐ Sông Lam


« Trả lời #282 vào lúc: 20 Tháng Mười Hai, 2012, 04:36:00 pm »

Chào bác Trần Phú

Chà ngôi nhà của bác Trần Phú luôn ấm áp và sôi động của khách thập phương đến chơi. Qua những tấm hình trong bàn tiệc và ngoài trời, TS thấy sự góp mặt vui vẻ của các anh chi TP Thái Bình, Thanh Loan từ TP mang tên Bác ra, vợ chồng Bình Yên từ TP Hà Lội (Nội) xuống, xuanv và CCB Nguyễn Văn Miên và hai anh nữa (Sơn chưa gặp mặt) mà TS cảm thấy ... thèm quá. Không phải thèm những món ăn ngon bày biện đẹp mắt trên bàn hay ly rượu thơm, mà thèm được ngồi cùng các anh, các chị và các bạn để trò chuyện, để hàn huyên với nhau về cuộc sống về quá khứ, về hiện tại và tương lai. Để được hưởng cái không khí lành lạnh mùa đông miền Bắc trong tình cảm ấm áp của đồng đội. Ngày về Thanh Hóa dự lễ kỷ niệm ngày thành lập sư đoàn, TS muốn về Thái Bình với đoàn xe anh Phú, muốn đi Hải Phòng, muốn ra Quảng Ninh lắm, nhưng vì không có thời gian nên không đi được... Hẹn có dịp ra với anh em CCB Thái Bình như năm nào TS đã đến.

     Bác Phú đã kể nhiều về cô Cúc, cô Thanh, cô Nhị... và bây giờ mới chính thức viết về trang tình sử của mình với cô Ngọc, em gái út của người bạn liệt sỹ...
 
     Đọc đến đoạn này TS cũng thầm nghĩ: Tuy mới gặp lần đầu cô thiếu nữ xinh xắn, có nước da trắng trẻo đó. Cái ấn tượng ban đầu ấy của cô Ngọc đã làm cho bác Phú có cảm tình ngay. Có lẽ tình cảm ban đầu của bác Phú đến với cô gái "Thỏ Ngọc" năm xưa có lẽ là tình cảm của người anh trai đối với cô em gái, muốn bù đắp, muốn san sẻ một cái gì đó vì sự mất mát, thiệt thòi do mất người anh trai yêu quý. Tình cảm thật đẹp, thật trong sáng. Nhưng cũng từ trong trái tim đó, cũng bắt đầu gợn lên một cái gì đó, có lẽ là những nốt nhạc dạo đầu của một bản tình ca của tình yêu tuổi trẻ. Bỡi vì bước chân ra về nhưng trong đầu bác Phú vẫn đang có hình ảnh "một nữ sinh có nước da trắng hiền dịu bây giờ cứ hiện lên trong tôi thật gần gũi như là hai người đã có cảm tình gì đó với nhau từ lâu rồi".
     Chị Ngọc ơi, chị đã đọc đến đoạn này chưa nhỉ?
     Viết tiếp đi bác Phú, viết thật tỷ mỹ nhé. Mọi người đang chờ bài viết của bác đấy.

Logged
xuanv338
Thành viên
*
Bài viết: 1569


muốn xoa bài viét thừ


« Trả lời #283 vào lúc: 20 Tháng Mười Hai, 2012, 05:46:48 pm »

   xuanv338 chào anh TranPhu341. Chào tất cả các bác. Mới bắt đầu vào chuyện ngày xưa của anh TranPhu341 mà CB đã thấy lâm ly. Chị Ngọc mà đọc đoạn này chắc phải rơi lệ khi anh TranPhu341 đã gợi lại cái ký ức của cô bé Thỏ Ngọc ngày nào đang ngồi khâu nón chợt thấy anh khách lạ đến nhà để rồi Thỏ Ngọc đã gửi cái nhìn đầu tiên khiến trái tim cô rung động trước người khách ấy! Người khách là lại chính là bạn của anh trai mình. Tuy câu chuyện của anh còn chưa kết thúc nhưng ai cũng biết rằng. Cô Thỏ Ngọc ấy chính là người bạn đời không thể thiếu của anh TranPhu341 hôm nay.

    xuanv338 thấy xúc động vô cùng. Bởi trong cuộc chiến tranh đã có không ít những câu chuyện, những mối tình như duyên trời và trong tâm linh cứ như là ước nguyện của người anh đã khuất. Trong mối tơ duyên này chắc anh Thái đã muốn tình cảm của bạn mình sẽ thay anh bù đắp lại khoảng trống trong gia đình với bố mẹ yêu thương mà anh Thái đã chưa được làm vẹn tròn bổn phận.

    xuanv338 đang lại lắng nghe anh TranPhu kể chuyện nhà và những diẽn biến tiếp theo trong những ngày nghỉ phép. CB chúc anh mạnh khoẻ. thành công trong mọi công việc. CB kính anh.
« Sửa lần cuối: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 07:05:52 am gửi bởi xuanv338 » Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #284 vào lúc: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 07:27:28 am »

Tiếc là không có ai ủng hộ, tệ hơn còn bị treo.... Grin


5- Đặc biệt tại Vườn Trầu có cây và quả đào tiên dùng chữa trị bệnh chùn chân "mỏi gối" của mấy lão CCB tuổi đã gần 60 dùng ngâm rượu và chắc chắn các bà sẽ khen tấm tắc.  Cheesy


Ảnh đây, bằng chứng đây.
Logged
xuanxoan
Thành viên
*
Bài viết: 954


« Trả lời #285 vào lúc: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 07:38:43 am »




         Bằng chứng anh Tranphu341 quảng cáo thì tuyệt chiêu rồi...em cười tươi như hoa, bên bóng đào tiên; em hái ít trái, làm quà bình yên.

         Nhưng mình cũng U60 rồi, nay mới nghe có trái đào tiên này...hay thật, chắc đi mua về trồng thôi..
Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #286 vào lúc: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 07:44:43 am »

( xóa)
« Sửa lần cuối: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 08:56:46 am gửi bởi tranphu341 » Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #287 vào lúc: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 07:53:19 am »

 xóa
« Sửa lần cuối: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 08:43:07 am gửi bởi tranphu341 » Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #288 vào lúc: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 08:42:07 am »

          Chào bạn bschung, bạn pb47vp, bạn Đậu Thanh Sơn, bạn xuanv338 cùng các bạn! Tranphu341 rất cảm ơn các bạn đã và đang quan tâm chia sẻ những ngày vui trong chuyến đi phép của Tranphu. Quả đúng là trong những ngày qua Tranphu341 có thể nói là được " Bội thu, được mùa" Những niềm vui. Thật không còn có gì hơn hết. Các bạn đã luôn quan tâm đến Tranphu cùng chia sẻ những niềm vui nỗi buồn. Đến nhà chung vui cùng Tranphu.
 

        Đây là bức ảnh chụp với nội dung đó bschung nhé.



5- Đặc biệt tại Vườn Trầu có cây và quả đào tiên dùng chữa trị bệnh chùn chân "mỏi gối" của mấy lão CCB tuổi đã gần 60 dùng ngâm rượu và chắc chắn các bà sẽ khen tấm tắc.  Cheesy



      


         @ pb47vp Bạn nói ông Trần Quốc Tuấn, cùng họ cùng quê với Tranphu 341 là đúng. Nhưng bạn nói Đa tài,Tranphu "giống ông, chỉ thiếu thanh kiếm" là không được. Phạm húy, phạm húy to đấy. Vì ông TQT đã là Tướng tài của nhà Trần vừa có tài vừa có đức nên đã được phong Thánh, hiển Thánh cơ mà. Mình không nên, không được phép so sánh với một Vĩ Nhân như vậy.
             Tiếp nữa có thể bạn đọc chưa kỹ. Tranphu đâu có làm bài thơ nào đâu. Toàn thơ ca của anh em bạn bè mang đến đấy chứ!
         Tranphu rất cảm ơn bạn Thanh Sơn, bạn xuanv338 đã đang chia sẻ với Tranphu về việc Tranphu đã thấy đã chớm có tình cảm với Ngọc Trong lần đi phép này. Đúng như Thanh Sơn nói là trong Tranphu lúc đó có hai dòng, đúng ra là hai luồng tình cảm đan xen. Một là tình yêu, một là tình anh em cùng song hành. Nhưng có thể đấy là duyên số, là số phận của Tranphu và Ngọc đã được Thượng Đế được các Đấng tối cao xắp đặt chăng.? Cho đến bây giờ sau bao năm chung sống, Tranphu vẫn cảm ơn Thượng Đế cảm ơn các Đấng tối cao đã xắp đặt như vậy.
            Chúc các bạn cùng gia đình luôn khỏe cùng có nhiều niềm vui cuộc sống!
« Sửa lần cuối: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 09:51:00 am gửi bởi tranphu341 » Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #289 vào lúc: 21 Tháng Mười Hai, 2012, 11:29:37 am »

      Những ngày tiếp theo, tôi thường sang chơi chuyện trò với cô gái khâu nón. Ngọc là tuýt người nhút nhát kiệm lời. Hầu như chỉ toàn tôi chủ động hỏi chuyện, kể chuyện là chính. Tôi hay kể về những ngày xưa còn bé, tôi thường hay đến nhà chơi thế nào.

                      Rồi kể lại, đúng ra là ôn lại những năm tháng sau này, lớp tuổi chúng tôi lớn lên trong tiếng kẻng, tiếng còi báo động. Tiếng máy bay Mỹ gầm thét, tiếng bom tiếng đạn rầm trời. Các gia đình phải sơ tán về các miền quê. Chúng tôi cũng phải theo gia đình về sinh sống tại các vùng quê. Thật đói khổ. Suốt ngày phải đội trên đầu chiến mũ bện bằng rơm để chống mảnh đạn, chống bom bi sát thương. Thái Bình hồi đó tại xã Thụy Dân, Huyện Thái Thuy, Đã bị máy bay Mỹ ném bom trúng lớp học. Cả cô giáo, cả mấy chục em học sinh đều bị chết. Rồi có những gia đình đang ngủ bị bom Mỹ rơi trúng nhà. Cả gia đình bị xóa sổ. Thời đó mọi người còn nói đùa về sự chết chóc hy sinh là bị: “ Mỹ cắt hộ khẩu hộ tịch”.

                     Rồi chúng tôi đi học lớn lên ở những vùng sơ tán đó. Đến những năm 1968 lác đác có những đứa bạn đã nhập ngũ đi bộ đội, ra chiến trường. Cả nước đâu đâu cũng hực hực khí thế tòng quân ra trận đánh Mỹ. Rất nhiều người chưa đủ tuổi cũng viết đơn xin được nhập ngũ. Thậm chí nhiều người đã viết đơn bằng máu, ký tên bằng máu của chính mình. Thể hiện lòng căm thù giặc Mỹ và thể hiện sự hăng hái ra trận đánh Mỹ, giải phóng Miền Nam. Thái anh của Ngọc với vóc người cao to hơn các bạn cùng trang lứa, cũng viết đơn tình nguyện đi bộ đội. Khi đó Thái cũng mới có 16 tuổi. Trong thế hệ của chúng tôi, Thái là người tòng quân, nhập ngũ sớm nhất.

                     Hầu như Ngọc không bao giờ chủ động hỏi chuyện, mà chỉ khi tôi hỏi gì thì Ngọc mới trả lời. Thi thoảng lắm mới chủ động hỏi tôi một vấn đề gì đó. Sau vài lần đến chơi tình cảm hai đứa tôi đã thấy thật gần gũi. Trong tôi thì vẫn song hành hai luồng tình cảm, vừa là yêu và vẫn vừa là thấy mình là anh của Ngọc. Gia đình Ngọc và mọi người thì rất quý trọng tôi. Riêng mấy cô bạn thân cùng học với Ngọc thì có ý chê tôi là "già". Cùng học với Ngọc nhưng Ngọc hơn các bạn 2 tuổi. Ngọc đã 20 tuổi còn các cô bạn học mới có 18 tuổi. Họ có ý đó cũng là điều đương nhiên. Song trong tình cảm đang nẩy nở giữa tôi và Ngọc, tôi cảm thấy thật tự tin vào mình.

      Khi tình cảm giữa tôi và Ngọc có vẻ tương đối rõ nét. Mẹ tôi có hỏi tôi về quan hệ đó. Tôi nói với Mẹ là: Con đến với Ngọc, yêu Ngọc cũng thật tự nhiên. Mẹ tôi có ý lo là với một cô gái xinh xắn như vậy, còn quá trẻ, rồi lại đi Đại học. Rồi lại đi thoát ly, liệu có giữ được tình cảm tình yêu với tôi để đến với hôn nhân. Trong khi tôi sẽ lại ra trận. Sẽ lại tiếp đời binh nghiệp, với súng, với đạn, với sình lầy nước đọng ở miền Cam Pót xa xôi? Ý mẹ tôi là muốn tôi có thể yêu ai, cưới ngay ai, đang là giáo viên, là công chức. Hay đang là người có công việc ổn định. Tôi thật cảm động. Tôi hiểu lòng Mẹ tôi. Tôi nói với Mẹ: Chắc con không yêu ai. Con gặp Ngọc, đã quý mến Ngọc, yêu Ngọc. Ngọc là con nhà có truyền thống gia giáo. Ngọc rất ngoan và hiền lành. Nếu sau này thành vợ thành chồng, con đi xa, con tin Ngọc sẽ là con dâu tốt, người vợ tốt. Con sợ nhất là những chuyện nàng dâu, mẹ chồng bất hòa như nhiều gia đình khác. Tôi nói thêm: Mẹ ủng hộ con. Nếu Ngọc đi Đại học, Ngọc không yêu con nữa thì sau này con về, Mẹ nói con lấy bất cứ ai làm vợ thì con sẽ lấy ngay. Mẹ tôi không nói gì thêm. Bà chỉ nhìn tôi với những tình cảm bao dung thượng cao của người mẹ, với người con ngoan, niềm tự hào của Mẹ, của gia đình.

      Mấy ngày tiếp theo, tôi phải tranh thủ đi thẩm tra lý lịch Đảng viên ở hai Huyện Thái Thụy và Đông Hưng. Hai huyện, hai hướng đường khác nhau. Thời đó chỉ đi xe đạp. Nên mỗi trường hợp làm xong mất tròn một ngày. Rồi tôi lại xuống thăm gia đình anh Liễn. Chuyển quà và thư của Phó chủ nhiệm Liễn mãi Xã Thụy Việt, Thái Thụy. Quê của phó chủ nhiệm là một làng quê gần biển. cuộc sống của dân chúng nơi đây thật nghèo. Vợ của Phó chủ nhiệm Liễn mới sinh con. Chị kể cảnh phải xa chồng phải sinh đẻ một mình khổ cực như thế nào.

                     Ngày xưa thời chống Mỹ thì các gia đình có chồng đi bộ đội nhất là đang ở chiến trường, thì vợ con ở nhà được chính quyền và dân quan tâm nhiều hơn. Còn sau giải phóng Miền Nam đến giờ, thì sự quan tâm rất hạn chế. Hoàn cảnh neo người, nên chị vừa sinh được con 4 ngày đã phải đi lội bùn, lội ruộng cấy lúa. Đây là một điều rất kiêng kỵ với gái đẻ, phải làm sớm, phải lội ruộng sớm rất hay bị những bệnh “ Hậu sản” sau này. Nghe chị kể mà tôi trào nước mắt, thật tội nghiệp thật xót xa cho những người vợ lính thời nay. Chị nói thêm: Dù anh có làm tới chức gì, cao to thế nào đi nữa chị cũng không thích. Chị chỉ muốn anh ấy về với chị, về với con.

                    Tôi lặng người cũng không thể nói được gì hơn. Cũng có thể chúng tôi chỉ quen với cái khổ, cái đói khát, cái gian lao vất vả nơi chiến trường. Cho mình là khổ nhất, thiệt thòi nhất. Còn họ những người vợ, những người phụ nữ vợ của lính này, cái thiệt thòi, cái khổ mà họ đang chịu đựng. Cũng không phải là bé, cũng không phải là bình thường. Thật xót xa và thật đáng ngợi ca khâm phục.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM