Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 09:10:18 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Tranphu341 - Đoàn bb Sông Lam - Nhiệm vụ Quốc Tế ( Phần 4 )  (Đọc 234680 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
xuanv338
Thành viên
*
Bài viết: 1569


muốn xoa bài viét thừ


« Trả lời #230 vào lúc: 03 Tháng Mười Hai, 2012, 06:14:20 pm »

     xuanv338 chào bác TranPhu341. Chào tất cả các bác. Thế là năm nay bác TranPhu341 có một năm đầy ắp duyên hội ngộ dành cho người lính. Chẳng phải đâu ai cũng có được duyên này. Bác vanthang341 khi thấy bác TránPhu 341 post những hình ảnh về hai người thủ trưởng của Trung đoàn 273 ngày xưa lên. Bác vanthang341 đã có mặt rất sớm tại nhà và có những niềm ước ao chỉ là số điện thoại thôi cũng là quý giá. Đó cũng là những khát khao nhỏ mà lại lớn đầy ắp tính nhân văn của tình đồng đội. Thật là quý hiếm mà chỉ có trong tâm những người lính trận mạc mới có.
     Bác vanthang341 ạ. Tốt nhất là  khi nào có dịp mời bác ra Thái Bình gặp trực tiếp bác Diệp Xuân Ánh và thăm bãi biển Đồng Châu đi nào!  Và sau đó là thăm anh em 341 trên đất lúa!

     Còn trong chuyện này bác TranPhu341 phải khao bọn em đi nhé! Lại còn sắp được về phép nữa này, lại còn có quà của cô Nhị chuẩn bị cho anh về phép nữa này. Mà nghe đâu đợt về phép tại quê nhà còn có cô hàng xóm cũng mang lòng yêu thương nữa đấy! Thôi em không dám nói thêm chứ cái cậu huonghn76 mà nghe lỏm được lai khổ ông anh đồng hương hiền lành mà đào hoa thôi. Em chúc bác TranPhu341 và tất cả các bác có một buổi tối thật vui cùng gia đình! CB chào các bác.
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Mười Hai, 2012, 05:00:40 pm gửi bởi xuanv338 » Logged
huonghn76
Thành viên
*
Bài viết: 1166


WWW
« Trả lời #231 vào lúc: 03 Tháng Mười Hai, 2012, 07:05:34 pm »

           Chào các bác và bác Xuanv
  Sau 30 năm rời môi trường quân đội . Chúng gặp lại ở bác Trần Phú luôn là người sống rất tình nghĩa .thủy chung với đồng đội .
        Làm vị trưởng đoàn Thái Bình đưa đoàn các bác ccb vào xứ Thanh tổ chức thành công buổi lễ kỷ niệm 40 năm thành lập sư đoàn 341 thật vất vả . Nhưng bác TP vẫn tiếp tục bố trí cho hai thủ trưởng cũ của mình gặp mặt lại nhau .Chẳng có gì vui hơn ở lứa tuổi các ông ,đôi bạn già đã một thời sát cánh ,gánh vác nhiệm vụ của chính ủy và trung đoàn trưởng lãnh đạo đơn vị hoàn thành nghĩa vụ quốc tế .
      Tấm lòng và nhiệt tình của bác TP đã làm cho ta thêm qúy mến bác và đồng đội cùng đơn vị  đánh giá cao và ghi nhận .
         Chúc bác TP viết tiếp những trang hay và đầy nghĩa tình đồng đội .
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Mười Hai, 2012, 03:13:51 am gửi bởi huonghn76 » Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #232 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2012, 08:28:16 am »

         Chào bạn huonghn76, bác vanthang341ht, bạn xuanv338 cùng các bạn! Tranphu341 rất cảm ơn các bạn đã đến thăm nhà, chung vui với Tranphu, chung vui với ngày lễ lớn của Sư đoàn 341. Các bạn đã động viên, đã giúp đỡ Tranphu rất nhiều để Tranphu viết tiếp, kể tiếp về những năm tháng cùng Sư đoàn, cùng toàn quân chiến đấu bảo vệ BGTN của Tổ Quốc và làm nhiệm vụ Quốc Tế giúp nhân dân CPC THOÁT KHỎI HỌA DIỆT CHỦNG của tập đoàn phản động, tay sai Bọn Bá quyền phương Bắc.

         @ vanthang! Đúng là những bức ảnh trên chụp tại gia đình Chính Uỷ Diệp xuân Ánh. Xã Đông Trung, Tiền Hải Thái Bình. Tranphu chụp bức ảnh trên. giờ đây ngắn lại, nhớ lại hình ảnh hai người lính già ôm nhau cười vui cảm động mà thấy thật lao lòng. Phải chăng thời gian, quy luật của tạo hóa là kẻ thù của con người. Nó đã làm cho con người già đi và rồi từ bỏ cõi "TRẦN"? Nhớ lại khi đang cùng chung chỉ huy Trung đoàn, một là chỉ huy Chính trị, một là chỉ huy Quân sự. Nắm giữ sinh mạng của hàng ngàn càn bộ chiến sỹ. CAO HƠN NỮA LÀ SINH MẠNG CHÍNH TRỊ, NHIỆM VỤ CHÍNH TRỊ CỦA TRUNG ĐOÀN, CỦA NGƯỜI LÍNH TÌNH NGUYỆN. Có những lúc nước sôi lửa bỏng bom đạn giặc tứ bề, có những ngày tháng gối đất nằm sương, đói khát khi bị bọn Pốt TỔNG PHẢN CÔNG BAO VÂY TỨ PHÍA. Ác liệt là thế, đói khát là thế. Một đồng chí Cán bộ nấu nồi canh bằng rau. Chính Uỷ Ánh thấy được. Đồng chí cán bộ báo cáo anh em thèm rau, cấu ít rau dại để nấu canh. Chính Uỷ Ánh nói:" Rau dại nhưng mà người khôn". Như thế là vi phạm vào chính sách Dân Vân đấy.
             Trời ơi giờ đây nghĩ lại một chuyện nhỏ đó thôi mà Tranphu cũng phải lau nước mắt. Cuộc đời chiến sỹ của chúng ta thanh cao tinh khiết và thiệt thòi quá.

           Giờ đây mọi người gặp nhau vui hội ngộ. Rượu bia, thịt, hoa quả, đồ ăn thức uống ngập tràn, cờ hoa lộng lẫy. Mà mà nhiều người chỉ để đấy, chỉ ngắm nhìn chứ ăn được bao nhiêu. Rồi nói: Giá như ngày ấy.. Giá như ngày ấy..

          Vâng có nhiều điều cần nói, có nhiều điều cần trải lòng. Nhưng anh em mình dù có nói có viết bao nhiêu đi nữa thì cũng không bao giờ kể hết, không bao giờ nói hết được những vất vả gian lao của người lính.

          Tranphu kính chúc cùng gia đình luôn có nhiều sức khỏe cùng nhiều niềm vui cuộc sống!

          Cùng Anh Thắng. Đúng là anh Thể đó. Số đ/t của Gia đình Ông Ánh: 0363 683 532.
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Mười Hai, 2012, 11:23:13 am gửi bởi tranphu341 » Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #233 vào lúc: 06 Tháng Mười Hai, 2012, 09:09:47 am »

      Đúng 7h sáng. Tất cả số anh em được đi phép, tập trung nghe Chính Ủy kiêm Trung đoàn trưởng Đặng Văn Tố giao nhiệm vụ cho chuyến đi phép. ( Lúc này tổ chức biên chế chế độ một Thủ Trưởng. Nên Chính Uỷ Diệp Xuân Ánh được điều lên Phòng Chính Trị Sư đoàn. Trung đoàn Trưởng Đặng văn Tố kiêm luôn chức Chính Uỷ).
 
      Trung đoàn Trưởng nói ngắn gọn đại ý như sau: Các đồng chí được nghỉ phép đợt đầu, là một vinh dự nhưng cũng phải nói thêm, đi phép thăm gia đình là việc làm để động viên chúng ta và động viên hậu phương. Phải coi đây cũng là nhiệm vụ quan trọng. Được thăm lại quê hương, gặp bố mẹ, anh em họ hàng. Đồng chí nào có vợ có con thì được gặp vợ gặp con. Đồng chí nào chưa có vợ thì có thể lấy vợ hoặc có người yêu v.v… Đó là quy luật, là mong muốn của tất cả chúng ta. Nhưng ở đây tôi nhấn mạnh hơn, nói thêm đi phép cũng là nhiệm vụ. Vì thế các đồng chí phải chấp hành kỷ luật cho tốt. Nhất là kỷ luật về thời gian. Đợt này là đợt đầu nên các đồng chí đều được lựa chọn. Các đồng chí được nghỉ tại nhà đúng 20 ngày. Không ai được có bất kỳ lý do gì để có thể kéo dài thời gian nghỉ ở nhà. Chỉ khi nào các đồng chí trở vào đơn vị đầy đủ, thì các đồng chí khác mới được đi phép. Vì vậy đây là nhiệm vụ, mà là còn trách nhiệm là tình cảm đối với các đồng đội khác.

      Trung đoàn Trưởng nói tiếp: Đường xa- Dọc đường vẫn còn nhiều chỗ bọn Pốt phục kích. Vì vậy đi phép, nhưng các đồng chí phải mang súng đạn đầy đủ sẵn sàng chiến đấu dọc đường. Khi  về đến Long Bình thì để lại vũ khí tại đó. Khi nào sang sẽ lại lĩnh lại.

       Tôi thay mặt thủ trưởng trung đoàn chúc các đồng chí có nhiều niềm vui trong nhiệm vụ đi phép này. Xin gởi lời thăm sức khỏe tới thân nhân gia đình các đồng chí. Kết thúc bài phát biểu của Thủ Trưởng Trung đoàn, một đồng chí thay mặt đoàn đi phép, phát biểu hứa hẹn rồi mọi người ùa ra lên xe. Hai xe Hồng Hà của Trung đoàn sẽ đưa mọi người về phép và cung ứng thực phẩm sang cho bộ đội.

       Tôi lên xe thứ hai, trên đó đã có cô The và hai Bác cháu cô Nhị ngồi trên đó. Xe nổ máy, đúng 8h xe khởi hành trong sự lưu luyến của anh em ở lại. Lúc này cũng đã cuối mùa mưa. Trời nắng chang chang, đường xấu, bụi bay mù mịt. Nhưng cũng chẳng có ai để ý đến điều đó. Đã qua khu vực đông dân cư, vào các vùng rừng thưa hẻo lánh. Mọi người hầu như không ai bảo ai, đều lựa lại thế ngồi, vị trí ngồi có thể quan sát và sẵn sang chiến đấu tốt nhất. Ai cũng thầm cầu mong đừng có điều gì xẩy ra. Xe chạy qua Pua Sát, rồi dừng ăn cơm tại Tỉnh lỵ Công Pông Ch Năng. Dân cư ở đây đã đông đúc. Chúng tôi tranh thủ ăn cơm rồi lại khẩn trương lên đường. Khoảng bốn giờ chiều thì đoàn xe cũng về tới Phnom Pênh. An h em lái xe định nghỉ lại đêm ở đây. Nhưng tất cả mọi người đang háo hức về quê nên động viên anh em lái xe về ngay Việt Nam.

                 Đến lúc phải chia tay với Cô The và Bác cháu cô Nhị. Suốt dọc đường, trên xe tôi cũng không nói gì với Nhị. Thật khó nói, những gì cần nói thì tôi cũng đã nói cả rồi. Rất may là có bà Bác Nhị nên đã tránh được cho tôi những khó xử. Nghỉ ngơi một lúc mọi người chuẩn bị lên đường. Đây mới là lúc tôi và mọi người chia tay với Cô Nhị Cô The. Đồ đạc, tư trang của mọi người đã được đưa xuống xếp gọn ven đường. Cũng không thể nói được gì hơn là dặn Nhị ở đây một hai ngày rồi nên về Việt Nam ngay. Tôi nắm hai bạn tay Nhị nói lời cuối tạm biệt rồi chạy trèo lên xe. Nhị òa khóc. Trong lúc tôi chạy trèo lên xe thì Nhị cũng rất nhanh chạy lại cỗ đồ đạc lấy một gói nhỏ. Xe lăn bánh, Nhị chạy theo rồi vất lên thùng xe cho tôi gói nhỏ đó. Xe tăng tốc, bụi mù che mờ dáng Nhị vẫn đứng ở đó. Tôi thật sự xúc động cho giây phúc chia xa này.

                     Cũng không thể nào khác tôi cùng anh em biếu cảm bằng cánh tay vẫy vẫy tạm biệt Nhị. Tạm biệt những người phụ nữ CPC đã cùng chung sống, cùng đồng cam cộng khổ. Đã giúp chúng tôi rất nhiều, để cho chúng tôi thực hiện tốt nhiệm vụ Quốc Tế vẻ vang trên đất Chùa Tháp này.
Logged
huonghn76
Thành viên
*
Bài viết: 1166


WWW
« Trả lời #234 vào lúc: 06 Tháng Mười Hai, 2012, 11:02:45 am »

          Chào bácTranPhu và các bác .
              Bác Phú đang trong niềm sung sướng,hân hoan ngất ngây ,sau bao nhiêu năm xa nhà ,lại được đi phép đợt đầu ,về thăm mẹ ,thăm quê hương...men say ,mong chờ ,ước vọng.Nó choáng hết tâm hồn bác TP. Ở chúng ta ai cũng thế ,những ngày dài chiến đấu mà được đơn vị cho về thăm mẹ ,thì còn hạnh phúc nào hơn .Những đêm chờ để đến lúc ra đi ,luôn là những đêm mất ngủ .bao nhiêu suy tưởng ,bao nhiêu hình ảnh chờ mong cứ như những thước phim cứ dần tái hiện ,nó rất đẹp đẽ sinh động...
                Cũng không quên nhắc tới phút giây mà lòng thổn thức ,là lúc bác TP phải chia tay cô Nhị ,cô The .Điều gì đến nó sẽ đến .Ta cũng nao lòng và cảm động trong nỗi nhớ và thương các cô ,trong lúc chia tay ấy .Còn có thể nói được điều gì hơn ,chúc cho các cô gặp may mắn trên đường đời ,và sẽ có người bạn đời xứng đáng chờ đón ...
   Chẳng biết đến bao giờ mới gặp lại .Trong lòng bác T P sẽ khó quen ,day dứt ,trăn trở ...
               Rồi niềm vui trên chặng đường về sẽ làm dịu đi tất cả.
Logged
xuanv338
Thành viên
*
Bài viết: 1569


muốn xoa bài viét thừ


« Trả lời #235 vào lúc: 06 Tháng Mười Hai, 2012, 08:48:09 pm »

 xuanv338 chào anh TranPhu341. Chào tất cả các bác trên diễn đàn. Thế là bao tháng ngày xa quê đi vào chiến trận Hôm nay nhiệm vụ đã hoàn thành. Những anh lính tình nguyện VN xuất sắc trong chiến đấu đã được về thăm gia đình đợt đầu tiên. Anh TranPhu đã vinh dự là một trong những người được đi phép đợt này. CB xin chúc mừng anh.

     Anh TranPhu nói là anh đã lên chiếc xe thứ hai về NongPenh. Trên chiếc xe ấy còn có cô Nhị và cô The cũng được về quê đi cùng với các anh thêm một cung đường. Thật ra trong mỗi cuộc chia tay đều mang những tâm trạng khác nhau. Nhưng cuộc chia tay hôm nay của anh TranPhu với cô Nhị thật bịn rịn chẳng biết nói gì. Cùng ngồi trên một chiếc xe, hai người không nói với nhau thêm gì nữa. Những điều cần nói anh TranPhu đã nói hết với cô Nhị rồi! Về lý thuyết là như thế! Nhưng ai biết được rằng khi mà là cả hai tâm hồn lúc này vẫn đang xáo trộn. Tuy anh TranPhu đã nói thật, nói hết với cô Nhị trong chuyện này rồi. Còn Cô Nhị đã nhận biết rõ điều đó và không trách gì anh TranPhu cả. Nhưng trong giờ phút chia tay này nó vẫn ồn ào day dứt mà không thể nói ra. Em đoán thế có đúng tâm trạng của anh TranPhu341 không nhỉ! Đấy là theo cảm nhận của em thôi! Nếu không phải thì em xin rút lời nói này anh TranPhu nhé!

      CB chúc anh TranPhu341 một chuyến về thăm quê, có nhiều niềm vui bất tận. Và cầu mong cho anh sẽ có một ngày nào đó duyên hội ngộ anh đựơc gặp lại cô Nhị dù chỉ một lần để biết được cuộc sống của nhau. CB chào anh TranPhu. Chào tất cả các bác.
« Sửa lần cuối: 07 Tháng Mười Hai, 2012, 07:57:01 am gửi bởi xuanv338 » Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #236 vào lúc: 07 Tháng Mười Hai, 2012, 08:52:57 am »

             Chào bạn huonghn76, bạn xuanv338 cùng các bạn! Tranphu341 rất cảm ơn các bạn đã quan tâm chia sẻ cùng Tranphu trong những ngày tháng có cả nỗi buồn cùng niềm vui to lớn được về phép thăm nhà. Cũng không thể nói gì hơn. Tranphu xin phép tiếp mạnh bài viết kể về chuyến đi Phép năm 79 đó.

             Tôi cứ cầm cái gói nhỏ mà Nhị tung lên xe, cũng không nghĩ đến việc mở ra xem có gì trong đó. Trong lòng bừa bộn bao suy nghĩ. Xe vẫn chạy, đến gần phà Niếc Lương, anh Chiến, anh Vinh ngồi cùng xe nói trêu: Ông Phú thẫn thờ mãi thế! Mở gói ra xem em Nhị tặng ông cái gì nào?

             Lúc này tôi mới nghĩ đến cái gói nhỏ đang cầm chặt trong tay. Không nói gì, tôi lặng lẽ mở ra xem. Ồ một cái đồng hồ, loại bốn đinh, vát góc, mặt lửa, sáng choang, mới tinh mà tôi từng thích. Có lần tôi với Nhị, cùng đội công tác ra chợ Muông chơi. Rồi vào một cửa hàng xem đồng hồ. Tôi đã nói là rất thích cái đồng hồ này. Và Nhị đã tặng tôi cái đồng hồ tôi từng ao ước để làm kỷ niệm. Thật quý và cảm động biết bao. Tôi đeo vào tay nhưng dây rộng quá nên lại cho vào cái túi đó cất đi vậy.

         Xe qua phà Niếc Lương. Khu vực này đã đông đúc tấp lập người qua lại, bán mua. Khung cảnh đã thật sự thanh bình. Trong đầu chúng tôi vẫn hiện ra cảnh vượt sông hoành tráng sáng ngày 7/1, với bao hào khí của Đại quân lớn, cùng với hàng đoàn xe pháo trang thiết bị, vũ khí  hiện đại. Còn bây giờ cũng là vượt sông, nhưng là để trở về Tổ quốc về với quê hương. Nên trong lòng ai cũng vui phơi phới chẳng chút âu lo như buổi sáng đầu năm ấy.

        Chúng tôi lên phà. Trời chiều đã muộn. Mọi người ăn cơm tối ngay tại khu vực bến Phà, rồi lại lên đường đi tiếp. Trời đã tối hẳn. Xe đang chạy qua những địa danh mà chúng tôi đã từng chiến đấu, đã nhiều ngày chiến đấu. Nhưng trời tối, Chúng tôi chỉ tưởng tượng những địa hình, những trận đánh xưa. Tới cửa khẩu Mộc Bài, rất kinh nghiệm đ/c Trưởng đoàn mang giấy giới thiệu xuống trạm báo cáo đoàn xe của Sư đoàn 341 chở anh em về đi phép. Đ/c trạm trưởng cửa khẩu tươi cười vui vẻ, ra nói anh em gác trạm nhanh chóng mở ba ri e cho chúng tôii qua. Không phải kiểm tra khám xét như lần trước. Còn chúc chúng tôi về nhanh chóng lấy được vợ cho biết mùi đời.

      Xe chạy trong đêm qua An Thạnh, qua Gò Dầu, qua Trảng Bàng. Đèn điện phố xá sáng trưng. Đất Trời Tổ Quốc thanh bình ấm êm gần gũi lạ kỳ. Trời đêm gió lộng thật mát, thật sảng khoái. Chúng tôi cảm thấy như đã là về đến quê nhà mình. Xe về tới tổng kho Long Bình cũng khoảng 3h sáng. Chúng tôi nhanh chóng chuyển đồ đạc vào cứ. Một số lăn quay ra ngủ. Một số thì tắm giặt thay quần áo. Sáng hôm sau đ/c phụ trách hậu cứ gặp chúng tôi thông báo là hai ngày nữa mới có tầu. Mọi người ăn cơm sáng, rôi bàn giao lại súng đạn cho các đồng chí hậu cứ. Rồi mỗi người có việc riêng của mình. Người thì về Sài Gòn gặp lại người thân, người toả ra thành phố Biên Hoà khu vực Tam Hiệp mua bán đổi chác quà cáp v.v..

      Tôi rủ Lập ra Biên Hoà, rồi vào nhà anh chị Thân - Thắng chơi. Rất may, hôm nay Chủ nhật. Mọi người đều có nhà, bà Mẹ chị Thân ở Bắc vào chơi khoảng hơn một tháng. Anh em tôi đến thật bất ngờ. Anh Thắng đi mua thêm đồ về rồi gọi thêm mấy người bạn cùng nhà máy đến nhậu. Trong số đó có cả Thuận, em út của chị Thân cũng mới từ bộ đội chuyển ngành ra làm công nhân của nhà máy. Bữa cơm thật vui, được sống trong tình cảm chăm sóc gia đình anh chị Thân Thắng như là anh chị ruột mình. Gặp lại tôi bà Mẹ chị Thân rất mừng nhưng khóc nức nở. Bà nhớ Thái, con trai bà, là bạn học chơi thân với tôi từ nhỏ. Thái đã đi bộ đội rất sớm, từ năm 68 khi mới mười sáu tuổi, bạn bè chơi với nhau, cùng tuổi nhưng Thái thuộc loại to cao chứ không gầy bé như tôi. Thái đã hy sinh năm 72 tại thành cổ Quảng Trị. Một điều trùng lặp là khi Thái hy sinh tháng 5/72, thì cũng là lúc tôi vào bộ đội.

             Bữa tiệc gia đình thật lớn, rượu, bia đồ ăn thật nhiều, toàn các thứ ngon thật khoái khẩu. Men bia, men rượu làm cho ai cũng hồng hào tươi rói. Mọi người cười nói rôm rả, phải tới hai giờ chiều, bữa tiệc nhậu mới xong. Chị Thân gói gửi tôi ít quà mang về cho gia đình và bức thư nói là giữ Mẹ ở trong này một thời gian nữa. Chia tay mọi người, anh em tôi trở về Long Bình với bao phấn khích dư âm của bữa tiệc vui.


          
« Sửa lần cuối: 08 Tháng Mười Hai, 2012, 10:38:14 pm gửi bởi tranphu341 » Logged
xuanv338
Thành viên
*
Bài viết: 1569


muốn xoa bài viét thừ


« Trả lời #237 vào lúc: 09 Tháng Mười Hai, 2012, 09:35:10 am »

     CB em chào bác TranPhu341. Chào tất cả các bác trên diễn đàn. Tính tò mò của CB đang chuyền theo chân bác TranPhu chuẩn bị cho chuyến về quê thăm gia đình sau những ngày gian nan ngoài chiến trận mà cứ càng theo, càng thấy hồi hộp làm sao? Không biết ở phía sau đợt phép này còn có những chuyện gì mới mẻ và làm thót tim người đọc nữa đây. Nhưng dù sao có cái CB em muốn tò mò ngay là gói quà của cô Nhị gửi cho bác trong vội vã thì đã được bác Tranphu cho xem rồi. Thế là em chúc mừng bác đã có cái đồng hồ đúng theo sở nguyện. Thật cảm ơn và cũng khen thay cô Nhị đã khéo mua tặng bác món quà mang ý nghĩa sâu xa.

     Bữa tiệc vui hội ngộ tại nhà bác Thân Thắng cũng đã tàn. Việc chia sẻ những mất mát của đồng đội là người bạn thân đã anh dũng hy sinh cũng đã trọn tình. Chuyến tàu ra Bắc cũng đã sắp đến giờ rồi! Bác TranPhu ơi! chuẩn bị ba lô nhanh chóng lên để ra cho kịp giờ tàu chạy về miền Bắc. Bố, Mẹ và gia đình đang rất chờ mong bác. CB dặn bác có thể cũng thừa nhưng em vẫn dặn. Trên đường đi ra Bắc bác TranPhu341 thận trọng gìn giữ cái đồng hồ mặt Lửa ấy nhé kẻo mất là tiếc lắm đó. CB kính bác.
« Sửa lần cuối: 11 Tháng Mười Hai, 2012, 08:42:58 am gửi bởi xuanv338 » Logged
vaphothotu
Thành viên
*
Bài viết: 496


Một thời. Ai có nhớ?


« Trả lời #238 vào lúc: 10 Tháng Mười Hai, 2012, 10:01:21 pm »

Xin tò mò hỏi anh một câu: Chiếc đồng hồ ấy nay vẫn còn chứ?
Logged

Mời các đồng chí xem thông tin chi tiết trên Blog http://blogtiengviet.net/Hoilinh77NghiLoc/         
 và blog Quê cha đất tổ http://blogtiengviet.net/Phan2
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #239 vào lúc: 11 Tháng Mười Hai, 2012, 08:45:26 am »

          Chào bạn xuanv338, bạn vaphothotu cùng các bạn! Tranphu341 rất cảm ơn các bạn đã đang theo dõi chuyện kể về cuộc chia tay với Cô Nhị, Cô The, cùng chuyến đi phép của Tranphu. Đến bây giờ thì cái phần chia tay với các cô gái phiên dịch coi như đã xong. Giờ đây Tranphu đang cùng anh em trên đường về Căn cứ Long Bình đợi giờ lên tàu ra Bắc.

          @ vaphothotu có hỏi Tranphu về cái đồng hồ đó. Hiện tại cái đồng hồ đó Tranphu không giữ được nữa. Về chuyện này, cũng là một điều thật sự trăn trở cho Tranphu đến tận bây giờ. Nó chia xa Tranphu trong những ngày có thể nói là "đen tối" nhất của đất nước về tình hình kinh tế và với một chàng Trung úy nghèo như Tranphu. Những năm 81, trong lúc Mẹ của Tranphu đang lâm trọng bệnh. Tranphu mới lấy vợ. Việc đi lại từ QK4 về nhà đã làm cho Tranphu không còn một xu một đồng nào trong người. Cái hồ hồ đó, lúc đó cũng là một cứu cánh của Tranphu lúc cùng cực đó. Tranphu có lúc tự an ủi, tự ngụy biện rằng:" Nó đã hoàn thành đúng với xứ mệnh của mình"

             Xin cảm ơn và chúc các bạn vui khỏe!
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM