Chào bác dathao cùng các bác !
Chuyện này thì em không đồng ý với bác . Tính ra có một khoảng cự ly rất dài từ Việt Nam đến CPC mà như bác TP nói cán bộ là sĩ quan cao cấp , lại chẳng biết gì về tình hình mặt trận ,mặc dù nó ở gần hơn so với VN .Lính lác thì khỏi nói làm gì vì ở đâu thì biết đó ,còn cán bộ họ sang đây để làm gì chuyên môn gì ,mà lại không biết ,hay là họ không được học tập tình hình chính trị ở mặt trận .
...
Về điều này thì BY hoàn toàn không nhất trí với các bác về cách nhìn nhận sự việc ấy mà lại nghiên về quan điểm nhìn nhận đánh giá của bác tranphu341.
Nếu chúng ta lấy góc độ của người lính trực tiếp chiến đấu trên các mũi nhỏ tác chiến trên chiến trường thì các nhận định sai về địa hình hay thế trận là chuyện rất dễ hiểu, người lính không có điều kiện để tiếp xúc hay có các phương tiện kỹ thuật để đưa ra những nhận định, đánh giá chính xác mọi vấn đề, nên chuyện cảm tính hay suy luận sai là lẽ đương nhiên. Như BY đã tạm tổng hợp được từ chính F7 của mình khi vượt sông MeKong trên bến phà Neck Luong ngày 7.1.1979 thì mỗi trung đoàn trong F7 đi 1 phương tiện khác nhau qua sông và ai nói cũng đều đúng cả. Sự "biến hóa" của chiến trường là vô cùng và tầm nhìn của người lính chỉ thấy được cái trước mặt, thêm chút tư duy nghiền ngẫm và so sánh thì "vỡ lẽ" ra thêm chút ít mà thôi.
Song đối với các SQ cao cấp khác nằm ở cấp QK QD cho dù làm bất kể công tác gì cũng đều nắm bắt được tình hình chiến sự của đơn vị mình đang tác chiến, không lẽ họ bàng quan đến mức trở thành "người thừa" đến thế hay sao?
Trận Amleang, Leack là trận đánh lớn có sự tham gia ở cấp Sư đoàn, Quân đoàn và nhiều đơn vị trực thuộc, phối thuộc khác, cả các binh chủng hợp thành, ngay đến lính tráng "vớ vẩn" ở cấp dưới cùng trong Quân đội lúc đó cũng hy vọng đây là trận đánh cuối cùng để kết thúc chiến tranh, hy vọng tràn trề rằng sau trận đánh này sẽ là không khí hòa bình lâu dài cho VN và ổn định khu vực ... vv.
Trước chiến dịch, mọi công tác chuẩn bị vô cùng "nhiêu khê", từ kiểm tra bố trí đội hình hành quân, quân số đến vũ khí súng đạn, lương thực phẩm đến quán triệt ý đồ tác chiến với những cánh quân, phiên hiệu đơn vị bạn cùng tham gia cho đến tình hình địch, dân ... vv và rất nhiều ...vv.
Trong trận đánh sẽ có vấn đề thương tử, công tác thương binh tử sỹ, trạm xá, bệnh viện các cấp của công tác hậu cần hoặc vận tải, cứu thương phục vụ cho chiến dịch cũng là điều không thể thiếu trong công tác chuẩn bị hay thực thi, từng đó cũng khá là nhiều điều để ...vv rồi. Chúng ta khoan nói chuyện trong trận đánh ấy có thắng hay thua, được hay mất vội thì từng đó cũng đã là cả một vấn đề cực kỳ lớn cho các cơ quan chỉ huy cấp QK QD phải trộn rộn, ầm ỹ và phải làm việc đến hết "công suất" lên rồi.
Vậy thì khi lính tráng còn đang bò lê bò càng, lăn lóc đánh những trận nảy lửa "cuối cùng" ấy ở Leack, các đơn vị thương tử như vậy, tiêu tốn vô vàn là vũ khí súng đạn cùng lương thực, thực phẩm, thương binh tử sỹ tùm lum ra cả nằm tràn phè ở các bệnh xá, bệnh viện E F QK QD mà các SQ cao cấp không biết có chiến dịch và tình hình của chiến dịch ấy thì thật là khó tin ở khả năng cầm quân của họ.
Nói thật với các bác, không nói ra thì thôi. Cứ để mọi chuyện nó lùi vào dĩ vãng, chúng ta có thể quên hoặc cố tình muốn quên ký ức chiến trận ấy. Song mỗi khi nhắc lại hay ai đó nói đến những chuyện như thế này thì BY tôi lại tự thấy rằng: Thật sót xa cho những tất cả những người lính ở cấp dưới, trong đó có cả BY tôi đã từng trao vào tay những SQ cao cấp này mạng sống của mình và họ thì vô cùng vô trách nhiệm. Người còn sống như chúng ta hôm nay, mỗi khi nhắc lại những chuyện như thế này còn thấy đau, thử hỏi những người đã nằm xuống ở những trận đánh trong chiến dịch này họ còn thấy đau đến mức nào? Tôi đồng ý chuyện một vài người lính, một vài trận đánh nho nhỏ thì cấp chỉ huy E F QK QD không biết thì đã đành. Song tình hình tác chiến ở một chiến dịch lớn thuộc hàng có "số má" như trận Leack này mà SQ cao cấp nói là không biết thì thật là lạ.