Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 24 Tháng Năm, 2024, 01:43:22 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trung đoàn 88 Anh hùng (Phần 4)  (Đọc 219088 lần)
0 Thành viên và 3 Khách đang xem chủ đề.
lucpet-abc
Thành viên
*
Bài viết: 167


« Trả lời #140 vào lúc: 08 Tháng Chín, 2012, 09:36:48 pm »

 ...
 ( Tôi mà gài , mỗi quả cách nhau vài mét - chỉ cần giật 1 quả thì cả trăm quả khác sẽ liên tiếp nổ theo ngay trong 2 -3 giây : oành oành oành oành oành ... )

   Vấn đề sống còn ở đây là đội hình hành quân . Tuanb TS có kinh nghiệm nên đã triển khai đi rất thưa , 30 - 40m / 1 người  mới bị nhẹ vậy , chứ không thì teo hết sạch rồi . Bạn mang B40 gần mìn nhất nên đi luôn , 4 khác chỉ bị thương mặc dù có mỗi Tuanb kịp nằm xuống rãnh bánh xe bò .
   Mỗi quả KP2 cách nhau 10m x 30 quả = 300m thì 1c cũng gần như là gọn được rồi .


Chào bác lucpet  Grin
Tôi cũng hơi thắc mắc một chút nhờ lucpet giải thích giùm ?

Bác nói gài mìn kp2 , mỗi quả cách nhau vài mét,chỉ cần giật dây quả đầu thì mấy quả kia sẽ nổ ?
Vậy tôi muốn hỏi - quả thứ 1 cách quả thứ 2 - 3 mét. Nếu quả 1 nổ thì tác động gì ? quả thứ 2 nổ ? để gây ra nổ liên hoàn .

Nếu mìn nổ , theo tôi chẳng ai kịp nằm xuống, trừ khi dính hay kg dính thôi.
Nếu mìn nổ, khi bạn mang b 40- 41 theo tôi kg tác động gì đến trái b cả .

Ở đv cũa bác kg biết sao chứ đv tôi trong Caomelai, Pốt rất lì , gài mìn đủ kiểu kg có kiểu liên hoàn như ý bác nói, chỉ có gài kp2 chéo , rồi chờ quân ta đi ngang qua rồi giật, mỗi thằng 1 dây, khoảng 3-4 trái = 3-4 thằng + bồi vài loạt ak + 1 quả B rồi chạy.


   ************88
  Chào bạn MYDEN25 !
    *  Đúng là  mìn đã nổ thì không ai kịp nằm . Nhưng ở đây Tuanb nghe thấy tiếng R...oạt do địch kéo dây giật mìn nên đã kịp nằm xuống rãnh đường xe bò .
    *  Bạn vác B40 do gần quả mìn ( địch phải chọn diệt hỏa lực trước ) nên dính mảnh nhiều mà hy sinh ngay , chứ không phải do mìn kích nổ đạn B40 ở cự ly xa vài mét  . ( nếu mìn nhảy , nổ sát giá đạn B40 thì cũng có thể )

    *  Việc dùng mìn KP2 gài giật nổ dây chuyền để phục đường hành lang của Pốt , về nguyên tắc thì đúng như mọi người đã viết ở trên . Gài xiên cho nó phóng ra đường mà nổ thì ngon hơn gài đứng bay thẳng lên - nổ .
 Theo lý thuyết  hoàn toàn có thể làm được như vậy , kể cả trình diễn thật trên thực địa như mình đã thử nghịch .
 Nhưng vận dụng thực sự vào chiến đấu thì quả là không ổn lắm :
              * KP2 nổ tung mảnh ra tứ phương chứ không định hướng như Claymor , Dh . Cho nên anh em ta phải nằm xa  nấp kỹ để phục và giật mìn ( 50-70m + công sự che đỡ , với số lượng mìn KP2 vài chục trái ) . Việc xung phong làm chủ trận địa sẽ mất yếu tố cận chiến bất ngờ , địch có thể đã kịp hoàn hồn mà kịp phản phục kích , phản xung phong
              * Rất dễ sơ suất mà gây tai nạn khi triển khai trận địa phục - mìn nổ cướp .
              * Lỡ trục trặc gì đó mà sót lại vài quả chưa bị kéo sút chốt gài ,lúc anh em ào lên vướng phải thì ... thậm nguy .

    Nhưng quả thật , nếu triển khai được 1 trận địa phục với cả trăm trái KP2 nổ dây chuyền liên hoàn như vậy , tôi nghĩ tụi Pốt ở vùng đó phải kinh 3 đời
« Sửa lần cuối: 09 Tháng Chín, 2012, 12:28:26 am gửi bởi lucpet-abc » Logged
MYDEND25
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 408


người bạn năm xưa


« Trả lời #141 vào lúc: 10 Tháng Chín, 2012, 09:09:02 am »


   ************88
  Chào bạn MYDEN25 !
    *  Đúng là  mìn đã nổ thì không ai kịp nằm . Nhưng ở đây Tuanb nghe thấy tiếng R...oạt do địch kéo dây giật mìn nên đã kịp nằm xuống rãnh đường xe bò .
    *  Bạn vác B40 do gần quả mìn ( địch phải chọn diệt hỏa lực trước ) nên dính mảnh nhiều mà hy sinh ngay , chứ không phải do mìn kích nổ đạn B40 ở cự ly xa vài mét  . ( nếu mìn nhảy , nổ sát giá đạn B40 thì cũng có thể )

 

   *  Việc dùng mìn KP2 gài giật nổ dây chuyền để phục đường hành lang của Pốt , về nguyên tắc thì đúng như mọi người đã viết ở trên . Gài xiên cho nó phóng ra đường mà nổ thì ngon hơn gài đứng bay thẳng lên - nổ .
 Theo lý thuyết  hoàn toàn có thể làm được như vậy , kể cả trình diễn thật trên thực địa như mình đã thử nghịch .
 Nhưng vận dụng thực sự vào chiến đấu thì quả là không ổn lắm :
 
             * KP2 nổ tung mảnh ra tứ phương chứ không định hướng như Claymor , Dh . Cho nên anh em ta phải nằm xa  nấp kỹ để phục và giật mìn ( 50-70m + công sự che đỡ , với số lượng mìn KP2 vài chục trái ) . Việc xung phong làm chủ trận địa sẽ mất yếu tố cận chiến bất ngờ , địch có thể đã kịp hoàn hồn mà kịp phản phục kích , phản xung phong
              * Rất dễ sơ suất mà gây tai nạn khi triển khai trận địa phục - mìn nổ cướp .
              * Lỡ trục trặc gì đó mà sót lại vài quả chưa bị kéo sút chốt gài ,lúc anh em ào lên vướng phải thì ... thậm nguy .

    Nhưng quả thật , nếu triển khai được 1 trận địa phục với cả trăm trái KP2 nổ dây chuyền liên hoàn như vậy , tôi nghĩ tụi Pốt ở vùng đó phải kinh 3 đời

Chào anh lucpet  Grin
Tôi đồng ý về lý và ý tưởng của anh rất hay và anh cũng là người đi trước.
Trên thực tế gài mìn liên hoàn thì không hiệu quả, Pốt có lúc ần lúc hiện thường đi nhỏ lẻ không phải như ta mà có lúc di chuyển hàng đoàn, cho nên nếu ta gài liên hoàn mà phải chờ đến tháng 8. Theo ý tôi nếu ta gài liên hoàn thì phải gài kíp điện là hiệu quả nhất mà là an toàn, gài theo ý tưởng của anh sao thấy phiêu lưu quá  Grin

Tôi nhớ hồi năm 80 trong Caomelai E2 F5 phục kích được 1 đoàn vận tải từ Thái Lan về K của Pốt, bằng clemor tiêu diệt được 80 tên, đó là ta nắm được qui luật của chúng và chỉ có 1 lần đó thôi. Chào anh Pec nhé chúc anh luôn dồi dào sức khỏe.  Grin
« Sửa lần cuối: 11 Tháng Chín, 2012, 12:20:59 pm gửi bởi binhyen1960 » Logged

Chiến trường xưa
ducthao
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 915


« Trả lời #142 vào lúc: 10 Tháng Chín, 2012, 10:10:27 pm »

   Xin được tiếp lời của anh Mỹ đen và cũng để tham gia với anh Luc Pet một vài ý kiến về cách bố trí mìn bằng mìn KP2 trong phục kích.

   Về mặt thực tế, nếu không có kíp kích nổ hoặc bỏ kíp lộn đầu, khi lượng nổ mồi của mìn KP2 phát hỏa, áp lực của nó đẩy quả mìn ra khỏi vỏ trong tầm đến trên dưới 10m, đủ gây kích nổ quả mìn khác nếu liên kết dây vướng vào nó. Nhưng nếu phát nổ, thông thường quả mìn chỉ thoát ra trong tích tắt, nên bị kích nổ ở tầm chỉ trên dưới 80cm mà thôi. Như vậy thì phải dây vướng thế nào để đảm bảo cho quả thứ 2, thứ 3, ...nổ trong tầm nhảy nầy. Dây dài quá sợ kích nổ không đều, chưa chắc nổ hết một loạt mìn bố trí. Còn nếu gài dây quá căng, bố trí nhiều quả liên kết với nhau thì rất khó giữ được yếu tố an toàn.

   Thường trong một trận triển khai phục kích, ngoài nguyên tắc bí mật, bất ngờ, yếu tố an toàn cho tổ phục cũng là một yêu cầu đặt lên hàng đầu. Đúng ra toàn bộ các loại mìn bố trí phải sử dụng kíp điện mới đảm bảo. Thực tế chiến trường ngày đó, điều kiện nầy hầu như không khả thi, do trang bị của ta khá thiếu thốn. Mặc dù đơn vị chúng tôi được ưu tiên về các chủng mìn dùng cho phục kích như ĐH từ 8, đến 10...cả Claymo của Mỹ cùng đồng bộ dây dẩn, cóc kích điện gây nổ. Sau một thời gian dài sử dụng nhiều lần, dây dẩn bị bứt hết do mỗi lần kích nổ đứt đi một đoạn, cóc kích bị hư, kíp điện không còn cung cấp. Thế là chúng tôi quay qua sử dụng kíp nổ giật tức thì, dây thì bện bằng một số loại dây rừng có độ dai để cột giật kíp trực tiếp. Độ an toàn tuy không cao nhưng cũng không đến đỗi nguy hiểm lắm. Chỉ có điều đ/c có trách nhiệm điểm hỏa mìn phải có kinh nghiệm thì mới đảm bảo hiệu suất nổ. Thông thường khi bố trí chúng tôi phải lấy dấu chuẩn, khi phát hiện địch đã đi vào đúng hướng, nhẹ nhàng kéo nút thắt làm dấu vào đến điểm chuẩn thì dừng lại chờ. Đợi đến khi địch lọt vào đúng tầm sát thương của quả mìn, thì ngã người nhẹ nhàng về phía sau, gây tụt chốt kích hỏa mìn nổ. Tránh cầm tay giật đột ngột, có thể làm đứt dây hay làm lệch hướng mìn. Thông thường việc xác định đội hình địch sẻ đi với một quân số như thế nào mà ta sẻ dùng lực lượng phục kích một cách tương ứng, thí dụ địch cấp tiểu đội thì ta sử dụng cấp tổ từ 3 đến 5 đ/c, từ 1 đến 2 quả mìn. Nếu địch đi cấp trung đội thì ta sẻ bố trí từ 10 đến 12 đ/c, có 3 đến 4 quả mìn...Có lúc chúng tôi đi phục tận cứ chúng với đội hình cấp D-... Ngoài trận đánh diệt đoàn tải như anh Mỹ đen đã kể ở trên, chúng tôi đã tổ chức phục kích thành công vài chục trận lớn nhỏ nửa, diệt hàng trăm tên địch từ các căn cứ ở cận biên Thái xuống đánh ta và các đơn vị bạn phía sau. Nhưng cũng có lúc không gặp địch, hết thời gian quy định và lương thực phẩm, ta phải thu hồi trận địa để quay về cứ. Lúc nầy nếu bố trí theo kiểu như anh Luc Pet đề cập cũng khá gay go.

   Sau nầy do địch thường xuyên hành quân xuống đánh ta với quân số vượt trội, gây cho ta rất nhiều khó khăn một khi phải nổ súng, thì ngoài những đ/c giữ mìn chính, tất cả những thành viên còn lại trong đội hình phục kích còn phải mang theo và tự bố trí các loại mìn bộ binh gở được của địch như KP2 hoặc của ta trang bị như ĐH8 và cối 82 tự chế. Nhưng tối đa chỉ bố trí được 2 quả, vì yếu tố tâm lý và điều kiện thời gian, bí mật không thể cho phép ta bố trí được nhiều.

   Địch cũng vậy, yếu tố tinh thần và thời gian khiến một cá nhân chúng khó mà có thể bố trí một trận địa phục kích hoàn chỉnh với hàng chục quả mìn nổ liên kết chỉ bởi một lần giật gây nổ. Còn nếu tung một lực lượng dàn hàng ngang ra để gài liên kết như vậy cũng không khả thi vì quá nguy hiểm, vì chỉ cần một cá nhân sơ suất, cũng sẻ gây thảm họa cho cả đội hình. Nhà chế tạo đã đặt ra tính năng cho loại mìn KP2 là mìn chống bộ binh theo hình thức gài bẩy, việc áp dụng các hình thức khác theo thực tế thì có thể, nhưng vẩn phải theo nguyên tắc an toàn chứ không thể sơ sẩy được.

   Hôm 8/9, trong tham dự đám cưới của con một đàn em ngày xưa của đ/v duc thao, thật tình cờ gặp được anh Trung, lính nhập ngũ 1979 quê Gò Vấp, khẩu đội trưởng pháo 105mm thuộc E 28 pháo binh sư 5, từng theo khẩu đội vào nằm trong đội hình Mo hơn của đ/v duc thao thời điểm chiến dịch c82 của F. Anh hiện đang là chủ một quán nhậu chân gà gần chùa Nghệ sĩ quận Gò Vấp, có 2 con trai đầu đang công tác trong ngành công an, con gái út là sĩ quan quân đội, đang công tác trong Bộ tư lệnh thành phố. Gặp lại nhau tình cờ, trong chuyện trò anh có nhắc tới trận phục kích của pot với c8 D2 E2 của duc thao mà anh được chứng kiến và cùng tham gia lực lượng ra chi viện cho tổ thông đường nầy. Ta hy sinh hết 9/10 đ/c trong tổ thông đường bị phục, nhưng chỉ bị mất 1 b 40 do chi viện ra quá nhanh. Địch lực lượng cấp c với 80 quả KP2 đã giật cùng 40 chưa nổ do ngoài đội hình ta đi. Thủ đoạn của chúng là gài theo từng chùm 10 quả liên kết vào 1 dây ngang do một tên núp dưới hố chông cách đường khoảng 8 đến 10 nắm giật, chứ chúng tôi chưa gặp trường hợp nào pot bố trí theo kiểu giật dây chuyền như các anh diễn tả như trên cả.

« Sửa lần cuối: 10 Tháng Chín, 2012, 10:17:38 pm gửi bởi ducthao » Logged
tuanb
Thành viên
*
Bài viết: 775


« Trả lời #143 vào lúc: 10 Tháng Chín, 2012, 11:40:40 pm »

  Trong trận tôi bị phục,do đội hình đi rất thưa,vả lại khi tôi hô anh em kịp nằm (nhất là nhóm ts,tôi cho tập phản xạ rất kỹ),bởi vậy 4 ts chỉ bị thương,còn bạn B40 chắc vướng giá đạn không kịp nằm hẳn nên hy sinh trong tư thế nửa nằm nửa quỳ,súng vẫn còn trên vai,vết thương tai hại nhất làm bay cổ họng,còn cậu thông tin đi sau tôi đã ở ngoài bãi mìn nên không dính mìn mà dính AT tăng,mảnh nhỏ li ti găm kín nửa thân người do nằm nghiêng,sau ra 7E được chuyển ngay về nước.
   Sau này nghe anh em nói bọn tôi được pót ưu tiên hơn 20 quả KP2
Logged
ducthao
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 915


« Trả lời #144 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 06:54:55 am »

  Trong trận tôi bị phục,do đội hình đi rất thưa,vả lại khi tôi hô anh em kịp nằm (nhất là nhóm ts,tôi cho tập phản xạ rất kỹ),bởi vậy 4 ts chỉ bị thương,còn bạn B40 chắc vướng giá đạn không kịp nằm hẳn nên hy sinh trong tư thế nửa nằm nửa quỳ,súng vẫn còn trên vai,vết thương tai hại nhất làm bay cổ họng,còn cậu thông tin đi sau tôi đã ở ngoài bãi mìn nên không dính mìn mà dính AT tăng,mảnh nhỏ li ti găm kín nửa thân người do nằm nghiêng,sau ra 7E được chuyển ngay về nước.
   Sau này nghe anh em nói bọn tôi được pót ưu tiên hơn 20 quả KP2

   Nếu ai đã từng chứng kiến sức sát thương của mìn chống bộ binh KP2, thì thật khó có thể quên những ấn tượng về nó. Loại mìn nầy là một trong những trang bị mà pot gây ra cho ta nhiều sát thương khủng khiếp nhất. Cực chẳng đã ngày đó anh em chúng tôi buộc lòng khi phát hiện phải tìm cách gở cho được vì lệnh trên bằng mọi giá phải thông được con đường. Không biết ở những khu vực khác như thế nào, còn hướng chúng tôi tối địch bố trí, sáng lính ta phải gở thông đường. Từ chổ đó cán bộ a, b và chiến sĩ trong tiểu đoàn chúng tôi ai rồi cũng sẻ có lúc tới lượt. Quân số hao hụt giảm dần, thì lượt thông gở sẻ càng tăng lên. Nên cái cảm giác phát hiện tiến đến vô hiệu hóa những quả mìn lâu dần cũng trở nên quen thuộc, nhưng sự chứng kiến mỗi khi thấy anh em bị sát thương khi mìn nổ, lúc nào cũng đọng lại trong tâm tư những nổi kinh hoàng.

   Có lúc chỉ một đồng chí hy sinh do sơ sẩy trong thao tác gài gở, có khi hàng loạt cả chục ca thương tử trên đường hành quân qua lại bị vướng nổ hoặc bị phục kích trên đường. Đa phần là các ca tử vong, tuyệt đại cơ thể không còn nguyên vẹn. Số bị thương thì cũng ít thấy quay trở về, do những vết thương làm không còn khả năng chiến đấu. Nhiều đoạn đường sau khi mìn nổ, mặt đường nhìn như bị cày lên do mảnh băm, thì làm sao người đi trên đó qua khỏi.

   Những đ/c bị thương vì loại mìn nầy, đã bỏ một phần xương máu vì tổ quốc là rất đáng trân trọng. Nhưng trong trường hợp của anh tuanb, 20 quả KP2 mà chỉ thương vong tầm ấy, thì với cặp mắt nhìn của mình duc thao cho là còn may mắn, thật quá may mắn cho anh và các đồng đội.
Logged
soldier1978
Thành viên
*
Bài viết: 180


« Trả lời #145 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 08:32:15 am »

Quả thật là khi ducthao nhắc đến sức sát thương và những ấn tượng về KP2, tôi nghĩ mình rất may mắn và thật sự không thể nào quên được tiếng mìn nổ, hình ảnh cột khói bụi cao khoảng 5 mét và âm thanh của những mãnh mìn KP2 bay ghim vào bao xe ngực của tôi va vào những băng đạn AK. Sự may mắn đến không tin được là tôi chỉ bị 3 vết thương ở chân phải làm tôi gục xuống còn toàn bộ phần ngực và mặt mủi tay chân không bị sao cả, cái bao xe ngực trước khi đi công tác tôi mượn của A.Khành b phó thì rách bươm vì mãnh mìn, do đội hình toán trinh sát chúng tôi đi cũng không được thưa do chủ quan mới ra khỏi phum đứng chân của một đơn vị thuộc e10 CAVT khoảng 1km nên đi 5 đ/c thì 1 hy sinh và 2 bị thương nặng, 1 bị thương nhẹ.
Logged
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #146 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 01:27:19 pm »

 Đúng như ducthao nói: KP2 là nỗi kinh hoàng của lính BB.

 Loại mìn này còn có tên nữa được gọi là mìn cóc, với 2 cách gài, dẫm nổ và vướng nổ, song thường gài vướng nổ nhiều hơn và nó cũng phát huy hết tác dụng, đi kèm ở mỗi quả mìn có thêm cuộn dây thép nhỏ được sơn màu xanh cho lẫn với màu xanh của lá cây rừng khó phát hiện. Khi vướng nổ nó nhảy lên trên khỏi mặt đất khoảng 90cm đến hơn 1m thì bắt đầu phát nổ, mảnh sẽ phạt tứ lung tung về các hướng, ai vướng vào mà hướng quả đạn ở sau lưng thì phần mông sẽ be bét, nếu ở trước bụng thì gần như toang hoang, vì vậy ai dính KP2 là người đạp chính thì thường hy sinh.

 Lính ta có cái dở, phải thừa nhận là dở, nhất là gặp phải mấy ông tân binh mới về đơn vị chưa có kinh nghiệm nhiều đó là hay co cụm lại cho đông vui, ai không sợ chứ nói thật là BY sợ, thường đuổi như đuổi tà vì co cụm đông thì vui nhưng gặp địch là hết vui liền, đó là mục tiêu để địch khai thác trước tiên nên đối với lính mới nói mãi không nghe thì phải chửi cho chúng nó chừa.

 Khi chúng tôi vào tải gạo cho F339, phần lớn mìn KP2 ở đây thì kíp mìn đều có thủy ngân, loại sát thương hủy diệt này vô cùng dã man, dính mảnh nhỏ mà có thủy ngân cũng vẫn tiêu như bình thường, nghe kể vài trường hợp anh em F339 dính mảnh nhỏ chủ quan tưởng chỉ vớ vẩn, không ngờ chỉ sau ít thời gian là hy sinh, khắp người tím tái là biết rồi. Địch ở hướng đó thường gài theo dây dọc 2 bên đường mòn, chờ ta hành quân ngang là chúng chỉ việc bắn vài loạt đạn vu vơ cho lính ta tự nhảy vào mìn mà hy sinh, lúc đó càng hoảng loạn bao nhiêu càng chết, cần bình tĩnh nằm luôn xuống đường khi địch bắn mà chống trả chứ không được chạy vì chung quanh mình toàn là mìn hết cả đấy, nếu để 1 quả nổ thì coi như cả dây sẽ liên hoàn phát nổ và khi đó thì không biết đường nào mà lần. May lần đó đơn vị chúng tôi toàn lính cũ, ít nhất thì cũng qua chiến đấu từ hơn 1 năm trở lên với nhiều chiến dịch, trận đánh lớn nên không có ai thiếu kinh nghiệm và nghiêm chỉnh tuân thủ nên không có trường hợp "tự giết mình". Nghe anh em F339 kể lại, thời đầu lính ta chưa có kinh nghiệm cũng nhiều phen khiêng vác nhau "thảm hại" vì mắc bẫy của chúng, sau rút kinh nghiệm được và cũng bớt dần, địch lại đảo phương án phục kích và gài mìn, lại dính nặng, lại rút kinh nghiệm, cứ thế cho đến khi chúng tôi vào đó thì có cả kho kinh nghiệm từ xương máu của anh em F339 về chuyện mìn KP2 này.

 Chiến trường K và BG Thái Lan Campuchia quá rộng lớn và đội hình quân ta thì quá mỏng, phải giữ và bảo vệ đường còn tiếp vận, đi lại nên chính đó là điểm yếu của ta để địch khai thác, chúng chẳng từ thủ đoạn nào để gây sát thương cho quân ta, ngay đám anh em vận tải cáng thương binh tử sỹ về tuyến sau cũng bị địch nhiều lần tấn công, đưa được 1 người dù là thương binh hay tử sỹ về đến tuyến sau cũng là cả một công trình hết sức công phu và kỹ lưỡng, tốn kém nhiều nhân lực và vật lực. Chẳng có gì khổ hơn lính, chẳng có hy sinh nào nhiều bằng lính, chẳng có thước đo nào đo hết xương máu lính và chẳng có vinh quang nào bằng vinh quang của người lính.
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
MYDEND25
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 408


người bạn năm xưa


« Trả lời #147 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 03:18:30 pm »

Đúng như ducthao nói: KP2 là nỗi kinh hoàng của lính BB.

 Loại mìn này còn có tên nữa được gọi là mìn cóc, với 2 cách gài, dẫm nổ và vướng nổ, song thường gài vướng nổ nhiều hơn và nó cũng phát huy hết tác dụng, đi kèm ở mỗi quả mìn có thêm cuộn dây thép nhỏ được sơn màu xanh cho lẫn với màu xanh của lá cây rừng khó phát hiện. Khi vướng nổ nó nhảy lên trên khỏi mặt đất khoảng 90cm đến hơn 1m thì bắt đầu phát nổ, mảnh sẽ phạt tứ lung tung về các hướng, ai vướng vào mà hướng quả đạn ở sau lưng thì phần mông sẽ be bét, nếu ở trước bụng thì gần như toang hoang, vì vậy ai dính KP2 là người đạp chính thì thường hy sinh.

 Lính ta có cái dở, phải thừa nhận là dở, nhất là gặp phải mấy ông tân binh mới về đơn vị chưa có kinh nghiệm nhiều đó là hay co cụm lại cho đông vui, ai không sợ chứ nói thật là BY sợ, thường đuổi như đuổi tà vì co cụm đông thì vui nhưng gặp địch là hết vui liền, đó là mục tiêu để địch khai thác trước tiên nên đối với lính mới nói mãi không nghe thì phải chửi cho chúng nó chừa.

 Khi chúng tôi vào tải gạo cho F339, phần lớn mìn KP2 ở đây thì kíp mìn đều có thủy ngân, loại sát thương hủy diệt này vô cùng dã man, dính mảnh nhỏ mà có thủy ngân cũng vẫn tiêu như bình thường, nghe kể vài trường hợp anh em F339 dính mảnh nhỏ chủ quan tưởng chỉ vớ vẩn, không ngờ chỉ sau ít thời gian là hy sinh, khắp người tím tái là biết rồi. Địch ở hướng đó thường gài theo dây dọc 2 bên đường mòn, chờ ta hành quân ngang là chúng chỉ việc bắn vài loạt đạn vu vơ cho lính ta tự nhảy vào mìn mà hy sinh, lúc đó càng hoảng loạn bao nhiêu càng chết, cần bình tĩnh nằm luôn xuống đường khi địch bắn mà chống trả chứ không được chạy vì chung quanh mình toàn là mìn hết cả đấy, nếu để 1 quả nổ thì coi như cả dây sẽ liên hoàn phát nổ và khi đó thì không biết đường nào mà lần. May lần đó đơn vị chúng tôi toàn lính cũ, ít nhất thì cũng qua chiến đấu từ hơn 1 năm trở lên với nhiều chiến dịch, trận đánh lớn nên không có ai thiếu kinh nghiệm và nghiêm chỉnh tuân thủ nên không có trường hợp "tự giết mình". Nghe anh em F339 kể lại, thời đầu lính ta chưa có kinh nghiệm cũng nhiều phen khiêng vác nhau "thảm hại" vì mắc bẫy của chúng, sau rút kinh nghiệm được và cũng bớt dần, địch lại đảo phương án phục kích và gài mìn, lại dính nặng, lại rút kinh nghiệm, cứ thế cho đến khi chúng tôi vào đó thì có cả kho kinh nghiệm từ xương máu của anh em F339 về chuyện mìn KP2 này.

 Chiến trường K và BG Thái Lan Campuchia quá rộng lớn và đội hình quân ta thì quá mỏng, phải giữ và bảo vệ đường còn tiếp vận, đi lại nên chính đó là điểm yếu của ta để địch khai thác, chúng chẳng từ thủ đoạn nào để gây sát thương cho quân ta, ngay đám anh em vận tải cáng thương binh tử sỹ về tuyến sau cũng bị địch nhiều lần tấn công, đưa được 1 người dù là thương binh hay tử sỹ về đến tuyến sau cũng là cả một công trình hết sức công phu và kỹ lưỡng, tốn kém nhiều nhân lực và vật lực. Chẳng có gì khổ hơn lính, chẳng có hy sinh nào nhiều bằng lính, chẳng có thước đo nào đo hết xương máu lính và chẳng có vinh quang nào bằng vinh quang của người lính.

 Kinh hoàng kp2
Tôi có câu chuyện nhỏ để kễ cho các bác nghe , do nắm được nguyên lý mìn kp2 + chủ động mà tôi thoát chết trong gan tấc.
- Thời điểm cuối năm 80, 1 b thiếu cũa đv tôi trong đó có tôi, phối thuộc d2 E2 nằm dưới chân núi Caomelai ,ở chung với 1c cũa D2, được 2 tháng chúng tôi được lệnh cũa F cho rút vế Sisophon, được ts D2 dẩn đường ra cầu cháy, từ chân núi ra cầu cháy khoảng 3 km,đặc biệt trong Caomelai con đường nào đi rồi là bỏ luôn kg được đi lại vì chung quanh ta toàn là pốt hoạt động rất mạnh , chúng sẽ gài mìn. Ae tôi đợi mãi 1 tuần rồi kg ai dẫn ra, chúng tôi thầm nghĩ ts D2 kg còn quân nữa mà dẫn ra, thôi thì tự ae cắt đường ra , nếu đi đường mới thí kg ai biết cắt , vậy là ae quyết định đi đường mòn cũ. Sáng hôm sau khoảng 8 giờ cơm nước xong , tôi là người đi thứ 2 trong số 11 ae bước ra khổi chốt kg cần ts, tôi chắc chắn là có mìn trong phạm vi 500 m xung quanh chốt do pốt gài, là lính cb thì phải có 1 chút nghề, tôi bào thằng Hùng lính 80 đi đầu chịu khó đi chậm để dò mìn vướng,tôi đi theo sau để gở, trên nguyên tắc lực đá dây trên 2 kg mới sút chốt, người nầy cách người kia khoảng 5m, đi cách chốt 150m hùng có cãm giác dưới chân, a Mỹ có mìn,mầy đứng im ở đó để tao lên gở, tôi bước lên bên trái tôi 1 quả kp2 còn xanh lè,sợi dây nhuộm màu xanh rất khó thấy,sờ vào mới thấy,tôi nắm sợi dây cho Hùng bước qua, ở đây tôi thao tác gở mìn, Hùng đi khoảng 50m nữa lai vướng sợi dây vào ngực, cũng động tác đó mà tôi gở trái thứ 2, rồi trái thứ 3. Cách đội hình khoảng 1 km, đi thêm 300m nữa kg có gì , ae tôi hành quân tốc độ cao ra tới cầu cháy , mới biết mình còn sống.Thử nghĩ nếu ae tôi vướng quả đầu thì 11 ae tôi lên đường rồi phải kg bác,mà tới 3 quả cơ mà.  Grin   
Logged

Chiến trường xưa
linh_8_78_88_68
Thành viên
*
Bài viết: 793

Chí làm trai dặm nghìn da ngựa....


« Trả lời #148 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 03:46:51 pm »

Với các loại trái gài hay mìn cài dây, có thể dùng một que thật mỏng, nhạy (như vỏ cây tre vót mỏng để đan bồ lúa ở miền Nam) vừa đi, vừa rà nhẹ từ dưới lên, phía trước, phía trái, phía phải, cùng lúc quan sát dưới chân xem có mìn cài đạp không và có dấu vết chân, tay hay bới, móc....

Tụi này tuy không chuyên bằng cánh công binh nhưng cũng được huấn luyện kỹ lúc còn ở Sa mát vế cách cài dây, cài đạp, tháo gở mìn, trái các loại của cả XHCN lẫn của Mỹ như: mìn râu tôm, mìn nhảy của TQ (cái thứ gì mà nặng tè luôn), claymore, các loại trái, nói chung là các loại đang hiện hành....Sau này, nghe các bác cho biết TQ có cấp cho Pốt loại mìn mới tôi chưa từng gặp....

Chúng nó đây:
« Sửa lần cuối: 11 Tháng Chín, 2012, 05:53:30 pm gửi bởi linh_8_78_88_68 » Logged
tuanb
Thành viên
*
Bài viết: 775


« Trả lời #149 vào lúc: 12 Tháng Chín, 2012, 01:37:23 pm »

  Tước/ hồi ở chong kal một lần mình nhận nhiệm vụ đi tìm địch ở hướng đông (theo dân báo),cách nhà khoảng 20km,tổ ts mình 4 người được tăng cường thêm hỏa lực (B40) mình chọn Dương C3 và Quyến (bảo vệ B40).Bọn mình vượt sông chong kal đi được mấy km thì gặp dân đi chăn trâu rất nhiều. Mình thấy lực lượng quá mỏng nên cho anh em nấp cắt tránh,rồi chúng mình đi tới cái phum dân báo đó,bọn mình đột nhập vào chỉ thấy dân thôi,sau mình quyết định tiếp xúc với dân,thì được biết pót chỉ đi qua đây thường xuyên thôi (trạm trú chân thôi).
  Bọn mình ở đấy đến sẩm tối thì rút ra rừng,ra hướng tây lại cắt xuống nam dừng chân,đêm không mắc võng,ngủ ngồi,bôi thuốc muỗi,sáng ra lại vào phum,tối lại ra rừng nhưng hôm nay mình thay đổi chiến thuật với lại giữ sức khỏe cho mọi người,tối hẳn mình cùng anh em chui vào giữa phum mắc võng dưới sàn (chọn nhà sàn thấp),tôi cùng 1 đ/c lên nằm trên cùng dân yêu cầu họ duy trì bếp lửa cũng như không ho hắng.....nói chung cấm không có động tác thừa,lại ngày nữa bình yên,sáng hôm sau dân giật mình khi thấy bộ đội xuất hiện trong phum.Hôm nay là ngày cuối cùng theo nhiệm vụ,bọn mình loanh quoanh một chút rồi mình cho rút dần,đến trưa về đến phum mà dân đi chăn trâu nhiều,đúng như nhận định dân ở đây tương đối trù phú,mình tiếp xúc với trưởng phum,hắn cho dân mang rượu,gà cả chó ủy lạo,bọn mình được bữa bồi dưỡng 2 tay bộ binh đi cùng cứ xuýt xoa :"đi như ts khổ nhưng mà sướng".Ăn uống xong mình cám ơn trưởng phum rồi cho anh em gánh chó về tiểu đoàn,theo đúng hẹn.
   Về đến nhà,mình lại nhận nhiệm vụ dắt C bộ binh quay lại cái phum cách nhà 20km và tay đại đội trưởng yêu cầu chính Tuấn,thế là mình lại hành quân 7 ngày ở cái phum đấy,lần này binh hùng tướng mạnh nên bọn mình không phải di chuyển với cả chui rúc,gần hết ngày tiểu đoàn yêu cầu vẫn đứng chân tại chỗ,đón vận tải lên nhận 3 ngày lương thực nữa tiếp tục đi về hướng đông thêm 30km nữa,tôi báo cáo hết bản đồ,thì anh Phương điện sẽ cho ts mang lên,và tôi lại dắt bộ binh đi tiếp,thời kỳ này,mà đi với đội hình như thế thì pot đánh hơi thấy là trốn biệt,chỉ khổ anh em mình cứ triền miên hành quân,hồi đấy tôi đã tính ngày nào ít nhất cũng phải di truyển 20km,nhiều nhất 40km,sướng nhất là hành quân trong rừng dầu thưa,khổ nhất là hành quân theo đường lộ hoặc rừng mây ,rừng rậm,khốn nạn nhất là gặp những trảng tranh hay lau sậy một giờ may ra đi được 2km là cùng,đó là những ....của ts khi cắt đường.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM