Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 03:18:03 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Về miền Tây bằng xe hai bánh  (Đọc 187835 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
C2D1E4
Thành viên
*
Bài viết: 138


Phnom Malai 1979


« Trả lời #10 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 08:30:46 pm »

  Phải công nhận bác H3Hùng viết thể loại du ký rất hay. Tiếp tục phát huy hướng này bác nhé


____________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________
       Chúc 2 anh vào chiến dịch " Về miền Tây bằng xe 2 bánh " vui vẻ,nhiều cảm xúc đạt được ý tưởng mong muốn của mình với miền tây sông nước,
hữu tình.
Logged
lethanh80
Thành viên
*
Bài viết: 270


« Trả lời #11 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 09:35:04 pm »

              Hay quá đấy H3 hùng ơi!Nghe khúc dạo đầu thấy tâm đắc lắm.Tôi cũng từng tới các vùng đất Miền tây  nhưng chỉ lo cắm đầu cắm cổ mà “cày “chứ chưa có thư thả chiêm ngưỡng trời đất.Nay nhờ chuyến đi và ký sự của bác tôi mới thấu rõ hơn.Chúc H3 hung và Ducthao sức khỏe  để dẫn đường anh em du lịch Miền tây nhé.
Logged
thanhnhiet
Thành viên
*
Bài viết: 127



« Trả lời #12 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 09:37:21 pm »

Ơn giời Thị xã Bạc liêu và nhà công Tử Bạc liêu NAY cũng có đôi phần đổi thay theo hướng phát triển tốt . Cách nay 10 năm tôi phải làm việc dưới đó suốt . có ở lâu tại thị xã này mới thấy buồn .Toàn bộ nội ô thị xã có diện tích bằng cái gọi là phường 7 (phan tây Hồ) Q.Bình Thạnh .tphcm . nơi có quán lẩu trâu Tám KHUYNH ấy. hay nói cách khách thị xã bé bằng cái lòng bàn tay ấy . chỉ cần sống ở đó khoảng 15 ngày là toàn dân thị xã nhẵn mặt nhau .

dân tình tại đây thuộc ba nhóm chính :  VIỆT -MIÊN -TRIỀU CHÂU . nhưng nhiều nhất vẫn là Triều  cách xưng hô trong toàn thị xã ảnh hưởng nặng bởi Tiều , thay vì ở nơi khác gọi nhau bằng anh với chị ,thì ở đây gọi là chế với hia (chế là chị ,hia là anh) . Cũng vì đông người hoa ,và họ làm ăn tương đối khá giả hơn người Việt và MIÊN ,nên chuyện hôn nhân dị chủng giữa trai người hoa và gái đẹp người việt diễn ra nhiều . Cô dâu người việt lên xe bông (hoa) với chú rể người  Triều mà sau lưng vẫn văng vẳng câu cải lương buồn của chàng trai si tình người Việt :

...." Em ơi nước mắm Việt nam đâu có thua gì " tàu vị yểu" ....Mà sao em nỡ bỏ anh theo một gã ba.... tiều...."

Đặc sản ở Bạc liêu thì chỉ có thịt trâu luộc ,chấm với cơm mẻ , hoặc trăn con nướng lá lốp (con trăn bằng ngón tay nướng trên vỉ than rồi ăn ). còn giới bình dân thì chỉ ăn chuột ,chuột nướng ,chuột xào, chuột rô ty, chuột nấu canh , thậm chí đến quán bia ôm thực đơn vẫn cứ là chuột rô ty ( ngoài bắc gọi là chuột rán- hay áp chảo gì đó ). Mà chính quyền các cấp dưới đó hết sức lỏng lẻo ,một cái thị xã nho nhỏ mà phải có hơn ba chục quán bia ôm . trong quán thì đông đặc tiếp viên nữ nhưng tuyệt nhiên không bị cơ quan chức năng sờ tới.
  Nếu ai đã từng đọc truyên :" Cánh đồng bất tận " của nhà văn nữ Nguyễn Ngọc TƯ là người địa phương thì sẽ thấy đúng như thực trạng và mới thấy hay của nội dung cuốn sách . do vậy cuốn sách này giành được giải nhất của hội văn nghệ tỉnh sau nhiều tranh cãi  . nhưng rất tiếc khi chuyển thể từ truyện thành phim đạo diễn chưa chuyền tải được 1/2 cái hay của truyện "người đàn bà cười sáng một khúc sông ".

VỀ NHÀ CÔNG TỬ BẠC LIÊU :

Chỉ là một căn nhà cũ kỹ xây cách nay hơn trăm năm màu vàng đất ,với kết cấu một trệt một lầu khoảng 500 mét vuông  ,cả khuôn viên sân vườn là chừng 1000 mét vuông . trông rất tầm thường thua một căn nhà giàu thời nay . nhưng dù gì căn nhà ấy cha mẹ công tử xây dựng năm 1917 - khi nhân dân xung quanh vùng tuyệt đại đa số vẫn còn đóng khố hoặc chỉ có áo bà ba vải tám đen. Những năm ấy chủ căn nhà này được đánh giá là giàu nhất vùng , và nhiều giai thoại về việc phá của ,của cậu con trai là công Tử trần văn Hinh được nhân dân đồn thổi thêu dệt vẫn còn lưu truyền cho đến ngày nay  .



sau hòa bình 1975 nhà nước ta đánh tư sản thu căn nhà này dùng làm khách sạn công :

.

Từ thị xã bạc liêu xuôi quốc lộ 1A về phía nam ,đi đúng 57 cây số nữa qua Cầu Trà kha ,qua cầu Sập ta dến được thành phố Cà mau , nơi tận cùng của đất nước VN trên đất liền , VIỆC tp biển cà mau như thế nào tôi không dám nói  vì để dành cho bác chủ thớt H3.HÙNG . Tóm lại nói gì thì nói đời sống nông dân ở các tỉnh đồng bằng sông cửu long còn khó khăn và lạc hậu lắm - còn lâu lắm mới được bằng thành phố bây giờ  .

 Ở Bạc liêu cá nhân tôi có rất... rất nhiều kỷ niệm buồn ,sau đây là một kỷ niệm buồn trong số đó :
Cách đây hơn 10 năm  tôi phải đi mở rộng thị trường cho một công ty nước ngoài mới vào làm ăn ở việt nam Ngoài Sài gòn và cách tỉnh miền tây  ,về đến thị xã Bạc liêu tôi phải mướn một căn nhà khoảng 100 mét vuông làm văn phòng và kho cho CTY . Cứ 15 ngày một lần tôi phải về lại Sài gòn để đem tiền của các ông bà chủ từ nước ngoài xuống bạc liêu trả tiền cho công nhân và các khoản phí khác . Khoảng 6 tháng sau , Biết được điều ấy một nhóm dân bất hảo xung quanh nơi tôi mướn nhà ,gài người và gái đẹp phục rượu cho tôi thật là say . sau đó nửa đêm cạy cửa vào văn phòng lấy một xe 2 bánh của tôi và toàn bộ tiền bạc của công ty tôi mới đem xuống ( một số khá lớn .) . sáng sớm ngày hôm sau ,khi tỉnh rượu tôi thấy cửa chính bị cậy mở toang tất cả những gì có giá trị không còn . quần áo và giấy tờ vứt đầy nhà . khi tôi hô hoán mọi người xung quanh xúm lại an ủi ,"...thôi của đi thay người ,cũng may mà đêm qua chú không tỉnh giấc , nếu tỉnh rượu đêm qua chắc gì còn sống" .  Tôi ghe an ủi càng thêm chua sót còn ai vào đây mà biết tôi ở một mình, một nhà  và mới mang tiền của công ty từ sài gòn xuống  ," còn ai trồng khoai đất này..". nhưng có bắt được quả tang người ta đâu mà ý kiến ý cò .

Để công khai hóa chuyện bị mất trộm ,tôi có trình báo với CA phường 7 gần đấy . một lúc sau ca phường xuống chừng 5 người lập biên bản ghi nhận sự  việc , thấy có vẻ nghiêm trọng khoảng một tiếng sau CA tỉnh bạc liêu kéo xuống một tổ công tác gần 10 người nữa , các anh cũng lăng xăng lít xít , khám nghiệm hiện trường lập biên bản cả buổi làm tôi tốn mấy chầu nước và cơm trưa cho các anh .( tuy hết tiền nhưng vẫn đủ tư cách mua thiếu-chịu) . kết quả là rơi vào im lặng không bao giờ tìm ra manh mối vụ trộm . Tờ biên bản bây giờ tôi vẫn còn giữ cùng với cà vẹt chiếc xe .

Còn phần tôi biết không thể sống được ở địa bàn tỉnh Bạc liêu nữa ,nên đã chuyển qua tỉnh khác làm ăn .

Về phần khắc phục hậu quả cho công ty  đã có gia đình và cha mẹ tôi lo..........
 
Logged

"Quân đội ta Trung với đảng ,hiếu với dân,nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng"
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #13 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 09:50:15 pm »

Ngồi uống cà phê bên sông Bạc Liêu. Trong tai tôi tự dưng văng vẳng câu hát:

Bạc Liêu là xứ cơ cầu, dưới sông cá chốt trên bờ Triều Châu
Nghe danh công tử Bạc Liêu, lấy tiền nấu trứng tỏ ra mình giàu


Tôi định bụng sẽ đi ăn cơm Tàu một chuyến.

Uống cà phê nhà công tử Bạc Liêu xong, chúng tôi lượn một vòng thành phố Bạc Liêu tìm khách sạn nhưng không chỗ nào vừa ý. Tôi bàn với Đức Thảo qua bên kia cầu Bạc Liêu có khi tìm được chỗ rộng rãi thoáng mát mà lại rẻ vì nó ngoài trung tâm.

Mà quả thật qua bên kia cầu Bạc Liêu chúng tôi tìm được một khách sạn sang trọng giá lại bình dân. Phòng 2 giường đơn, nóng lạnh đầy đủ, 280 ngàn đồng một ngày đêm. Tất nhiên là chúng tôi OK. Khách sạn này nằm cạnh chùa Bà và chùa Ông rất linh thiêng. Theo lời tiếp tân khách sạn thì dân thành phố* vẫn đến cúng thường xuyên, nên lúc nào chùa cũng đông khách viếng.

Chúng tôi bàn với nhau mình tắm rửa thay đồ xong xách xe đi ăn tối rồi quay về thăm chùa.

Ghi chú: * Ở miền Tây họ gọi dân thành phố tức là dân thành phố Hồ Chí Minh.
« Sửa lần cuối: 07 Tháng Tám, 2012, 11:23:30 pm gửi bởi H3 Hùng » Logged
ducthao
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 915


« Trả lời #14 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 09:55:59 pm »

    Thường chỉ chú tâm tham gia vào mục " Máu và hoa " trong diễn đàn, các mục khác cũng vào tham khảo nhưng cũng chỉ đọc để hiểu biết thêm chứ ít khi tham gia ý kiến. Mới đọc sơ tên to pic nầy cứ nghĩ là viết về ai, không dè anh H3 Hùng mở ra để nói về chuyến du khảo vừa rồi của hai anh em về đất miền tây sông nước.

    Thôi thì dầu sao cũng là một nhân vật trong câu chuyện của anh H3 Hùng, duc thao cũng xin tham gia vào câu chuyện để minh họa thêm phần nào câu chuyện về chuyến du khảo nầy, ngõ hầu anh em vào đọc dể hình dung hơn.

    Không hiểu sao là dân thành phố gốc, mà từ nhỏ duc thao đã mê miền tây quá đỗi. Mê những câu chuyện thần bí về những loài thủy quái, những loài rắn khổng lồ...Xa hơn nữa là những tính cách của những hảo hán thời mở đất, những con người mà có một thời được gán cho hai chữ "Du côn ", những tướng cướp lấy của bọn cường hào ác bá chia cho dân nghèo...Lớn lên một chút, bắt đầu là những làn điệu tài tử cải lương đi vào lòng nghe sâu thẳm, những giọng ca xuất xứ miền tây vang bóng một thời cứ cao vút thấm vào lòng ở những buổi trưa hè ôm đài nghe trong tâm trạng từ từ đi vào giấc ngũ. Rồi ra đời bắt đầu có dịp tiếp xúc với những người miền tây thật thụ, cảm nhận những chân tình, mộc mạc mà hào phóng của tính cách người miền tây. Cũng có thời xuôi ngược bon chen vài ba tỉnh, những tưởng mình đã hiểu biết miền tây khá nhiều, chẳng có gì để tìm hiểu thêm nữa.

    Nhưng qua chuyến đi nầy thật sự duc thao biết rằng mình đã lầm, một nổi lầm lạc lớn khi xuôi về vùng Năm Căn, Đất Mủi. Thật tự hào mình đã được đứng ngay cột mốc số 0, biểu tượng của khu vực cực nam tổ quốc. Được đứng trên chiếc thuyền biểu tượng của mũi Cà Mau, nơi sáng thấy mặt trời mọc ở hướng đông, chiều thấy mặt trời lặn ở hướng tây của tổ quốc. Như vậy cũng chưa thật sự là biết gì nhiều, nếu không nói là những gì mình đã biết được về miền tây là ít. Những trải nghiệm về vùng đất, con người, phong tục, cuộc sống, cảnh vật... mà hai anh em đã cảm nhận ra được sau chuyến đi này, đã nói lên rằng giờ đây mình mới hiểu thêm một phần về tổ quốc, giàu đẹp và thay da đổi thịt hàng ngày trong mỗi chuyến đi.

    Xin nhường lời cho anh H3 Hùng sẻ đưa anh em mình đi tiếp.
« Sửa lần cuối: 07 Tháng Tám, 2012, 10:14:50 pm gửi bởi ducthao » Logged
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #15 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 10:24:31 pm »

7 giờ rưỡi tối hôm đó chúng tôi đánh xe một vòng thành phố Bạc Liêu tìm quán ăn. Miền Tây quán nhậu thì nhiều quán cơm lại ít. Cuối cùng rồi chúng tôi cũng tìm ra một quán cơm Tàu. Họ bán cơm gà xối mỡ, mì, hoành thánh, hủ tíu các loại.

Vợ chồng chủ quán xởi lởi mời chúng tôi ngồi bàn ngoài cho mát. Chúng tôi chọn một cái bàn gần cửa hông thông ra một con hẽm, chỗ này thoáng gió và tầm nhìn khoảng khoát. Chúng tôi kêu 2 đĩa cơm gà xối mỡ, kêu thêm tô canh rau để ăn cho nó có chất xơ. Chị chủ quán nói không có canh, hay chị lấy nước súp nấu mì bỏ cải vào thành canh nhe. Chúng tôi đồng ý.

Anh chồng làm đầu bếp bới cho chúng tôi 2 đĩa cơm chiên với những lát thịt gà xối mỡ dòn rụm, thêm 2 chén canh, mỗi chén có 2 bánh hoành thánh và vài cọng cải. Cơm ngon, canh cũng rất ngon. Mà ngon nhất là 2 bánh hoành thánh. Thơm, ngon, ngọt, bùi và không ngậy mùi thịt như hoành thánh Sài Gòn.

Kêu tính tiền, họ tính tất cả 60 ngàn. Nhìn tấm bảng giá họ treo công khai cơm gà 25 ngàn một đĩa. Vậy một chén canh hoành thánh ngon như vậy họ tính chỉ có 5 ngàn đồng, quá rẻ! Bằng cái khăn lạnh ở các quán nước dọc đường gió bụi từ Hậu Giang về thành phố Hồ Chí Minh.

Đức Thảo say mùi tỉnh lẻ và tôi cũng vậy. Chúng tôi rủ nhau ra quán nước ven đường kêu 2 ly chanh muối. Ngồi nói chuyện chiến trường Cao Mê-lai mãi đến 9 giờ rưỡi mới quay về.

Đến khách sạn thì chùa Ông, chùa Bà đã đóng cửa. Thôi hẹn sáng mai viếng chùa vậy.
Logged
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #16 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 10:44:36 pm »

Đức Thảo là con người sống điều độ, không cà phê, rượu, bia, thuốc lá. Và anh dậy cũng rất sớm. Tầm 5 giờ là anh dậy vệ sinh cá nhân rồi. Sau đó anh kêu tôi dậy. Vệ sinh cá nhân xong là chúng tôi quảy ba lô lên đường. Vốn là lính chiến trường nên ba lô chúng tôi lúc nào cũng trong tư thế sẵn sàng, sáng dậy đánh răng rửa mặt xong nhét một vài vật dụng lẻ tẻ vào là chúng tôi sẵn sàng xuất phát.

6 giờ sáng ngày 20/7/2012 chúng tôi đã có mặt ngoài đường. Trước tiên là ghé thăm chùa Ông, chùa Bà cái đã.

Từ khách sạn đi ra, thuận đường tôi ghé chùa Bà trước



Rồi bước sang chùa Ông liền kề một bên



Chùa Ông thờ Quan Thánh Đế Quân



Chùa Bà thờ Diêu Trì Kim Mẫu



Đức Thảo chụp hình lưu niệm tại chùa Bà
Logged
duck8d5
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 621


Phum Xâng ngày ấy!


« Trả lời #17 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 11:00:17 pm »

Bạn tôi! Ở miền Tây

      Miền Tây, một miền đất trù phú, một vựa lúa của Nam bộ. Nơi chứa đựng nhiều huyền thoại về những người đầu tiên đặt chân đến vùng sông nước này mà khai hoang, lập ấp…
      Những ngày cuối tháng 5/2012, trong chuyến đi về Vĩnh Long thăm người đồng đội cũ. Chúng tôi gồm: Đứck8, Sapaco, Hotronghieu, Haideptrai, Vanluy. Lâu lâu mới có dịp đi về miền Tây một lần nên ai cũng có vẽ háo hức. Xe gần đến Ngã ba Trung Lương ăn sáng, bỗng nhiên chúng tôi sực nhớ đến một người bạn, cũng ở gần đây.
      Bến Tre quê bạn- với những hàng dừa cao phất phới, với bài ca bất hủ về “người con gái Bến Tre” của Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý, với “Đội quân tóc dài” từng làm kinh hồn bạt vía phía bên kia. Sapaco liền gọi cho người bạn này, nói rỏ mục đích và ý nghĩa chuyến đi. Bạn nhiệt tình hưởng ứng, bởi vì bạn cũng từng là người lính.
      Chúng tôi ghé qua nhà bạn, cùng ăn sáng tại Nhà khách Bến Tre, rồi cùng đi Vĩnh Long. Bạn tôi, hiền, chân tình với tất cả đồng đội, tuy nhiên do tửu lượng không bằng “Lảo bụng bự”, nên bạn tôi thoắt đến rồi thoắt đi trong mọi cuộc vui.

Chân dung bạn tôi


Bến Tre sông nước hữu tình
Bạn tôi ở đó một mình buồn không
Sáng vui đón mặt trời hồng
Miền tây nhớ lắm tấm lòng- Bạn tôi
* * *
Logged

Chốn xưa gian khó vô vàn
Cao Mê Lai nước mắt tràn xót xa
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #18 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 11:21:25 pm »

Thành phố Bạc Liêu cách thành phố Cà Mau 65 km. Chúng tôi bàn với nhau chạy một mạch đến thành phố Cà Mau ăn sáng, rồi sau đó đi tiếp về Năm Căn.

8 giờ sáng chúng tôi vào thành phố Cà Mau. Đến một chỗ đường cong cong cách trung tâm thành phố 5km trong khi Đức Thảo lái xe qua mặt 2 chị phụ nữ chạy rề rề thì cảnh sát giao thông dọt ra chỉ Đức Thảo vào. Tôi nói chết cha rồi chắc là mình lấn tuyến! Thôi xin nộp phạt tiền mặt cho xong rồi đi. Xuống xe tôi cố ý quay lưng cởi nón gãy đầu cho đở ngứa để Đức Thảo tiện bề thương thảo. Các chú chẳng thương thảo chi cả. Viết ngay biên bản vi phạm giao thông, giơ máy bắn tốc độ ra chỉ: tốc độ qui định 40 km/ giờ, tốc độ xe của Đức Thảo là 49 km.

Thấy mấy chú căng quá nên Đức Thảo đành hiên ngang ký biên bản. Anh thiếu tá chỉ huy CSGT giữ lại phép lái xe của Đức Thảo, hẹn nộp phạt xong quay lại lấy.

Chúng tôi tức tốc vào trung tâm thành phố. Trước tiên là đến Phòng Cảnh sát giao thông số 61 Phạm Ngọc Hiển nhận giấy phạt cái đã. Số tiền cũng không lớn: chạy lố 9km bị phạt 150 ngàn đồng.

Trong lúc chờ Đức Thảo vào kho bạc đóng tiền, tôi mang máy ra chụp hình cái cửa ngõ thành phố Cà Mau này một phát. Anh em lái honda vào thành phố Cà Mau chú ý 40 km/ giờ nhe. Nhiều con nhạn bị chỗ này lắm đó Grin



 
« Sửa lần cuối: 07 Tháng Tám, 2012, 11:27:47 pm gửi bởi H3 Hùng » Logged
duck8d5
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 621


Phum Xâng ngày ấy!


« Trả lời #19 vào lúc: 07 Tháng Tám, 2012, 11:39:47 pm »

* H3 có nhắc đến: Ao Bà Om trên đất Trà Vinh

      Năm 2011, tôi cũng có dịp đến Trà Vinh, cũng trong ngày nhưng ghé đến Ao Bà Om hai lần. Lần thứ nhất- Ghé qua cho biết. Lần thứ hai- Quay trở lại như tìm về ký ức.
      Lý do, cứ ngồi trong ngôi Chùa mà nhìn ra phía Ao, thì trong lòng nhiều xao xuyến, bồi hồi. Cũng cái ao bình thường, có những thân cây trơ trụi gốc và những thân cây to lớn, xòe bóng mát quanh bờ ao, nhưng gợi lại những hình ảnh khó quên. Cứ ngỡ là đơn vị lại được dừng chân một ở nơi nào đó trên đất nước CamPuChia. 
      Hình như tại Trà Vinh, người dân gốc K cũng tương đối, nên ngôi Chùa tại Ao Bà Om có nét tương đồng như các ngôi Chùa Trên đất K. Theo các Sư trong Chùa, cảnh vật tại đây còn lưu giữ được mặc dù đã trải qua năm tháng chiến tranh.
Logged

Chốn xưa gian khó vô vàn
Cao Mê Lai nước mắt tràn xót xa
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM