Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 01:55:28 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trung Đoàn 429 Phần IV  (Đọc 278671 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
DinhLongGiang
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 783



« Trả lời #80 vào lúc: 01 Tháng Sáu, 2012, 05:41:40 pm »


Anh Xá Thái Bình C trưởng C6 D10 E262 đó bác Giang, xem hình bác Giang còn nhớ anh Xá không (chỗ khoang đỏ).

Cái chỗ cầu cháy đó khoảng đầu năm 1980 khi đánh O Samach lần đầu nó chưa có tên là cầu cháy. Một ngày xấu trời năm 1981, xe GMC của E262 chở 3 lính pháo binh đi lấy sắn ở gần khu vực Núi Cóc thì bỗng nhiên cái cầu cạnh chân Núi Cóc tự dưng không cánh mà bay, báo hại chiếc xe lao xuống sông, chết và bị thương cả đội lấy sắn 4 anh em E262 cả thảy. Thì ra chiếc cầu đã bị địch đốt cháy hồi nào không ai hay biết  Angry !

Đúng rồi đó bác yta262 ơi! Đúng là anh Xá mà tôi đã gặp. Có điều chắc bức ảnh này chụp trước thời điểm tôi gặp anh ấy nên trông còn rất trẻ. Nhưng khuôn mặt và cái dáng nhỏ con và thâm thấp của anh ấy thì tôi nhận ra liền. Anh Xá kể, có một lần đại đội bị bọn Pốt bắn tập kích rất rát bằng súng bộ binh. Lúc đó anh đang làm c phó, trong lúc địch bắn như vậy, các lính tráng của anh cứ lúi húi đi tìm chỗ nấp. Nhưng với một người đã có kinh nghiệm chiến trường, anh Xá nhảy tót lên bở công sự pháo và hô to: Tất cả anh em xem này. Nó toàn bắn trên đầu tao chứ có phát nào trúng tao đâu mà phải sợ! Lúc đó đạn địch bay véo véo trên đầu và đúng là không có viên nào trúng anh thật. Anh Xá quay xuống nhìn các chiến sỹ của mình còn đang tròn xoe mắt nhìn lên. Thấy chưa? Không có gì phải sợ cả, nó bắn từ phía xa tít mù tắp kia thì chỉ có lên trời chứ trúng mình làm sao được. Tất cả anh em vào vị trí chiến đấu. Thấy thế toàn thể anh em trong đại đội liền ào lên bên các khẩu pháo và làm nhiệm vụ. Trận đó đại đội của anh cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ trên giao.
    Đó, anh ấy nhỏ con nhưng ý chí thì rất lớn, phải không các bác? Grin
Logged
nguyenthanhha429
Thành viên
*
Bài viết: 49


« Trả lời #81 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2012, 10:51:49 am »

    Bay giờ đã biết chú Zin ba cầu là ai rồi ,và chính y là người đã pots ảnh nhân dịp kỉ niệm 40 năm ngày thành lập 429. Chú mình không liên lạc thừơng xuyên với anh nên có nhiều thiệt thòi, nhất là đợt nhận KNC của ĐC Hà nội. Chú mình không tới anh thấy buồn.
   Nhìn mấy tấm ảnh của chú mình trông ngầu quá, và anh cứ nghĩ là coongtop Lonnon Xiricmatac về phum cơ đấy . Với tụi này mình đã cho chúng nếm thử đòn ở phum phơkaddoong ( tên Việt là phum Hoa Dừa ) bỏ lại mấy thằng, tụi còn lại chạy mất dép. Và cũng từ đây dân làng thực sự tin và quý trọng bộ đội VN.
   Mình đã đọc trận đánh Oxamech do Đinh Long tường thuật phẩi nói là tuyệt vời vì những lẽ sau đây :
  -Là người trong trận nên tả chân thực
  - Rất tỷ mỷ với mình cứ nghĩ đó là những thước phim sống động hiện lên trước mắt
  - Đã bao năm trôi qua mà viết được như vậy điều đó chứng tỏ tấm lòng người lính trong bạn vẫn như thuở  xưa thật đáng trân trọng
  -Điều mình cũng rất thích nữa là văn phong có cái lạ tả một trận đánh nở hoa trong lòng địch, một sống một chết mà anh lính tình nguyện VN vẫn nghe trong đêm có tiếng côn trùng rả rích kêu có tiêng hạt mưa rơi tí tách.
  - Có thêm một số anh em theo cách nhớ của mình thêm một đôi dòng cho thêm phần chính xác. 
   Nói tóm lại nếu được quyền chấm điểm mình sẽ không ngần ngại ghi điểm 10 và thêm một dấu cộng nữa. Chúc Long Giang và các bạn 429 mọi thời sẽ còn cho mình đọc nhiều bài hồi ký hay nhe .Thân chào
Logged
huyphuh3
Thành viên
*
Bài viết: 380


Nguyễn Huy Phú


« Trả lời #82 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2012, 01:45:41 pm »



Nơi cứ cũ của 429


Đoạn đường xe hay bị phục. Từ Sam rông đi húi cóc lộ 68
cái cầu cháy này đã có từ lâu.có lẽ năm 79 khi địch rút chạy đã pha hủy và đốt cầu.khi d1 è9 lên chốt ở núi cóc thi cầu đã cháy rồi ,muón đi từ fa ong lên phai đi sang bên phải có một cầu khác do lính ta làm .ở đó có mợt trung đội của c3 chôt .chhỗ này rừng râm rất nhiêu tre gai và có gài rất nhiều mìn.đi lên khoảng 1/5km nũa là tới c bộ c3 chân núi cóc ,đó là một thung lũng rộng trồng rất nhiều mía chuối và cả sắn nữa .chiếc xe bị tai nạn do lạ dường đi ko đúng đường ,ko quẹo phải mà cứ đi thẳng,vì đi thẳng đường to và rộng đẹp hơn.khi gần tới nơi ko kịp phanh lao luôn xuống tôi nhớ thời điểm đó nó là mùa khô.nên càng dôc và cngf sâu bị thiệt hại nặng hơn chuyến xe đó có kết hợp chở gạo cho c3.ngày hôm sau các chốt xuống đại đội lấy gạo lên chốt .mấy ngày sâu anh nuôi chốt 2 báo cáo tôi gạo có vấn đề ra kiểm tra gạo bị vón cục và có mùi thối của máu đồng đội
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay...
yta262
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1694


y tá e262, f302, MT479


« Trả lời #83 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2012, 05:24:06 pm »


Nơi cứ cũ của 429
...

cái cầu cháy này đã có từ lâu.có lẽ năm 79 khi địch rút chạy đã pha hủy và đốt cầu.khi d1 è9 lên chốt ở núi cóc thi cầu đã cháy rồi ,muón đi từ fa ong lên phai đi sang bên phải có một cầu khác do lính ta làm .ở đó có mợt trung đội của c3 chôt .chhỗ này rừng râm rất nhiêu tre gai và có gài rất nhiều mìn.đi lên khoảng 1/5km nũa là tới c bộ c3 chân núi cóc ,đó là một thung lũng rộng trồng rất nhiều mía chuối và cả sắn nữa .chiếc xe bị tai nạn do lạ dường đi ko đúng đường ,ko quẹo phải mà cứ đi thẳng,vì đi thẳng đường to và rộng đẹp hơn.khi gần tới nơi ko kịp phanh lao luôn xuống tôi nhớ thời điểm đó nó là mùa khô.nên càng dôc và cngf sâu bị thiệt hại nặng hơn chuyến xe đó có kết hợp chở gạo cho c3.ngày hôm sau các chốt xuống đại đội lấy gạo lên chốt .mấy ngày sâu anh nuôi chốt 2 báo cáo tôi gạo có vấn đề ra kiểm tra gạo bị vón cục và có mùi thối của máu đồng đội
Theo lời bác Zin Ba Cầu và bác Huy Phú cho biết thì cũng đúng như yta262 nghe một số anh em lái xe 262 khác bàn như vậy. Hồi đó tại sao chỗ cầu cháy mình không làm barrier hay dấu hiệu gì đó cho biết cầu bị đóng nhỉ? Bác Zin Ba Cầu nói mới sợ chứ, hồi đó xe mình không có phanh là chuyện thường, trời, phanh là bộ phận quan trọng nhất trong chiếc xe hơi (ô tô), vậy xe Zin có thắng tay hay cái gì đó để hãm chiếc xe lại không vậy anh Zin 3 Cầu?
Logged

Đạn bom ơi ... lòng tham ơi ... khí giới nào diệt nổi dân ta ...
DinhLongGiang
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 783



« Trả lời #84 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2012, 10:10:01 pm »

Theo lời bác Zin Ba Cầu và bác Huy Phú cho biết thì cũng đúng như yta262 nghe một số anh em lái xe 262 khác bàn như vậy. Hồi đó tại sao chỗ cầu cháy mình không làm barrier hay dấu hiệu gì đó cho biết cầu bị đóng nhỉ? Bác Zin Ba Cầu nói mới sợ chứ, hồi đó xe mình không có phanh là chuyện thường, trời, phanh là bộ phận quan trọng nhất trong chiếc xe hơi (ô tô), vậy xe Zin có thắng tay hay cái gì đó để hãm chiếc xe lại không vậy anh Zin 3 Cầu?

         Cái barier sau này thì có đấy bác yta262 à. Nhưng là có sau vụ cái xe của e262 đâm xuống suối làm mấy ae hy sinh rồi người ta mới làm, khổ thế. Đúng là mất bò mới lo làm chuồng. Mà đoạn đường gần cái suối đó lại dốc thoai thoải mới chết chứ. Trong khi đó đúng như bác Zinbacau nói, có khá nhiều xe của ta mất phanh ( thắng), nhất là mấy anh GMC. Ở c22 vận tải của e429 có 4 chiếc thì có 3 chiếc thường xuyên mất phanh như vậy nên khi gặp tình huống đột ngột thì không thể sử lý kịp. Đã có nhiều lần anh em đi nhờ, khi muốn xuống chỗ nào phải báo cho các bác tài biết cách đó vài chục m để các bác í giảm ga, cài số thì mới xuống đúng chỗ được. Phải đoạn đường bằng còn đỡ, gặp đoạn hơi dốc một chút là thế nào xuống được xe lại phải quay trở ngược lại khá vất vả Grin
      Tôi xin kể về trường hợp tôi bị sưng vù cẳng chân vì ngồi trên xe mất phanh như sau:
       Đó là cuối năm 1980, Ban hậu cần E429 lại tổ chức cho các quản lý đại đội đi lên kho Mặt trận ở Siêm Riệp lấy gạo. Sau gần 1 tuần chờ đợi, chúng tôi được dẫn đến tiểu đoàn vận tải của Mặt trận ( đóng quân ở gần sân vận động Siêm Riệp, về hướng đi đền Ăng Co) để nhận xe đi chở gạo. Mỗi xe chở cho 1 đại đội. Đoàn chúng tôi kéo đến đó nhận xe xong, nghỉ lại sáng hôm sau hành quân về kho Mặt trận nhận gạo. Tôi được giao cho đi theo một chiếc GMC do anh Thanh lái, có anh Quang c trưởng của đơn vị vận tải đi kèm.
       Trưa hôm đó, sau khi ăn cơm ở Karalanh xong, đoàn xe xuất phát về Katum và Pà Ong. Xe của chúng tôi đi sau cùng. Khi qua Chông Kal một đoạn, Lúc này anh Quang cầm lái, tôi ngồi ở giữa, anh Thanh đã đổi lái cho anh Quang và ngồi gần cửa phía bên ngoài tôi. Trong lúc xe đang bon bon xuôi đoạn dốc thoai thoải khá dài ở giữa một phum ( tôi không nhớ tên ) thì hai anh lái xe phát hiện ra ở phía trước, chỗ vừa hết phum có 1 chiếc xe đi trước đang dừng lại để đổ nước vào két làm lạnh ở đầu xe. Tôi nghe anh Quang thốt lên:
        -  Chết rồi Thanh ơi, xe mất phanh rồi!
       Anh Thanh nói :
          -  Anh tắt máy, cài số xem có được không.
       Tôi thấy anh Quang chân tay thao tác liên tục, nhưng chiếc xe dù đã tắt máy, cài số, đạp phanh...nhưng nó đâu có tuân thủ người điều khiển, mà vẫn cứ lừ lừ lao về phía trước. Khi còn cách xe phía trước khoảng 30 m thì anh Thanh thò tay ra vẫy báo hiệu, miệng hô to với các anh xe trước :
           -   Mất thắng rồi, tránh ra! Tránh ra !
          Ba anh xe trước liền bỏ xe, nhảy tránh ra bên đường. Anh Thanh quay vào bảo tôi :
           -   Co chân lại, chống tay lên cốp phía trước kẻo vỡ gối đấy !
         Tôi hốt hoảng làm theo. Trong lúc đó anh Quang đang bình tĩnh diều khiển cho xe đâm thẳng vào đít xe đằng trước. Một tiếng rầm vang lên, chiếc xe GMC chúng tôi dừng khựng lại, cả 3 anh em chúng tôi đều chúi về phía trước. Rất may là cú đâm không mạnh lắm, do xe chỉ chạy theo quán tính trên đường dốc thoai thoải. Hai anh lái xe đã có kinh nghiệm nên không hề hấn gì. Riêng tôi, mặc dù đã làm theo cách anh Thanh nhắc, nhưng tôi vẫn bị xô khá mạnh về phía trước, đập cẳng chân vào phía trước ca bin làm tôi đau chảy nước mắt. Một lúc sau phía dưới hai đầu gối có 2 cái u nhỏ nổi lên. Xong cú đâm ấy, hai anh lái xe lo lắng nhảy xuống kiểm tra xe. Sau khi ngó nghiêng một hồi nhưng không phát hiện ra hỏng góc gì, chiếc xe phía trước lại xuất phát, chúng tôi cũng lên xe định đi theo sau. Nhưng loay hoay một lúc lâu, chiếc xe không sao nổ máy được. Hai anh lái xe kiểm tra đi, kiểm tra lại mới hiện ra con heo dầu đã bị nứt do cú va đập lúc nãy.
       Làm sao đi được đây? Tôi thấy hai anh lái xe cứ lúi húi mở nắp cabo, rôi tháo tháo lắp lắp. Một lúc anh Thanh bảo tôi chạy đi mua 1 chai rượu và 1 bánh xà phòng giặt. Tôi chẳng biết các anh dùng để làm gì. Một tiếng đồng hồ trôi qua mà chiếc xe vẫn cứ ì ra. Hai anh còn dọa tôi : Chắc tối nay thằng em và bọn anh phải mang gạo ngủ lại đây rồi! Trong khi đó, đoàn xe trong đội hình đã bỏ lại chúng tôi khá xa, không có cách nào liên lạc được. Có lẽ xe đi trước chắc đã về gần đến Sầm Rông rồi ấy chứ?
       Đang lúc 3 anh chúng tôi đang lo lắng bồn chồn thì... thật là may, một chiếc xe của đoàn vận tải của F302 đi đến, trên xe chở 6,7 anh em. Khi xe đến gần xe chúng tôi và dừng lại, có một anh nhảy xuống hỏi han sự tình. Anh Quang và anh Thanh chỉ cho anh này chỗ phát bệnh của xe. Tôi chỉ thấy anh này sắn tay áo cùng nhảy lên đầu xe. Loay hoay tháo lắp một lúc thì chiếc xe đã nổ được máy. Anh Quang và anh Thanh vui mừng bắt chặt tay anh lính này rồi gọi tôi lên xe xuất phát đi trước. Chiếc xe của vận tải f302 đi phía sau. Qua câu chuyện của 2 anh lái xe trao đổi với nhau, tôi mới biết được cái anh đã giúp 2 anh làm cho xe nổ máy chính là thợ sửa xe của f302. Khi đến đường rẽ chúng tôi dừng lại vẫy tay chào các anh em bên xe 302. Anh thợ sửa xe còn mời 2 anh Quang và Thanh khi quay về rẽ vào xưởng chơi. Đúng là tình cảm của những người lính chiến!
       Thật là may mắn cho chúng tôi, nếu không gặp được anh thợ sửa xe thì hôm đó chúng tôi phải ngủ lại giữa đường là cái chắc. Mà nguyên nhân chính là chỉ tại cái sự " mất phanh" mà ra cả. Hic
Logged
yta262
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1694


y tá e262, f302, MT479


« Trả lời #85 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2012, 10:48:13 pm »

Theo lời bác Zin Ba Cầu và bác Huy Phú cho biết thì cũng đúng như yta262 nghe một số anh em lái xe 262 khác bàn như vậy. Hồi đó tại sao chỗ cầu cháy mình không làm barrier hay dấu hiệu gì đó cho biết cầu bị đóng nhỉ? Bác Zin Ba Cầu nói mới sợ chứ, hồi đó xe mình không có phanh là chuyện thường, trời, phanh là bộ phận quan trọng nhất trong chiếc xe hơi (ô tô), vậy xe Zin có thắng tay hay cái gì đó để hãm chiếc xe lại không vậy anh Zin 3 Cầu?
...
       Tôi thấy anh Quang chân tay thao tác liên tục, nhưng chiếc xe dù đã tắt máy, cài số, đạp phanh...nhưng nó đâu có tuân thủ người điều khiển, mà vẫn cứ lừ lừ lao về phía trước. Khi còn cách xe phía trước khoảng 30 m thì anh Thanh thò tay ra vẫy báo hiệu, miệng hô to với các anh xe trước :
           -   Mất thắng rồi, tránh ra! Tránh ra !
          Ba anh xe trước liền bỏ xe, nhảy tránh ra bên đường. Anh Thanh quay vào bảo tôi :
           -   Co chân lại, chống tay lên cốp phía trước kẻo vỡ gối đấy !
         Tôi hốt hoảng làm theo. Trong lúc đó anh Quang đang bình tĩnh diều khiển cho xe đâm thẳng vào đít xe đằng trước. Một tiếng rầm vang lên, chiếc xe GMC chúng tôi dừng khựng lại, cả 3 anh em chúng tôi đều chúi về phía trước. Rất may là cú đâm không mạnh lắm, do xe chỉ chạy theo quán tính trên đường dốc thoai thoải. Hai anh lái xe đã có kinh nghiệm nên không hề hấn gì. Riêng tôi, mặc dù đã làm theo cách anh Thanh nhắc, nhưng tôi vẫn bị xô khá mạnh về phía trước, đập cẳng chân vào phía trước ca bin làm tôi đau chảy nước mắt. Một lúc sau phía dưới hai đầu gối có 2 cái u nhỏ nổi lên.
...

Bác Giang chỉ bị sưng đầu gối là còn may lắm, tay tì vô cabin có thể bị gãy, đầu có thể đập vô kiếng xe mặt cày vào kiếng, cổ có thể bị thương là đi chính sách như chơi ấy. Yta262 có người bạn bị đụng xe từ phía sau tới, hồi đầu chả thấy sao, tới khi về nhà mấy ngày sao thấy cổ lúc nào cũng đau, khám bác sĩ mới biết bị thương tổn xương cổ, phải đi chấn thương chỉnh hình hồi lâu mới hết. Hồi đó các xe máy có chế độ tiểu tu, trung tu, đại tu theo chu kỳ, vậy mà cũng chịu đời không thấu với các loại đường xá "ổ voi" của K. Lại còn bị phục kích nữa!
Logged

Đạn bom ơi ... lòng tham ơi ... khí giới nào diệt nổi dân ta ...
svailo
Thành viên
*
Bài viết: 1129



« Trả lời #86 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2012, 12:32:22 am »

  ******88
  Năm 89  rút quân , tôi cũng bị ngồi trên 1 cái xe mất phanh do hư  cúp_bel phanh dầu ( là 1 cái " nón = cao su " chịu dầu thủy lực  ,1 chi tiết quan trọng trong bộ phanh - nghe Thành lái xe nói vậy ) .
  Ngày đầu tiên ngồi xe chạy từ Chongkal về Batdomboong trong đoàn quân xa dài dằng dặc mà thót tim , vã mồ hôi không biết bao nhiêu lần , mỗi khi thấy hắn cần ... phanh ( thắng ) .
 Tay chân khua khoắng đạp  kéo loạn xạ . Máy xe lúc gầm gào  , lúc lại như tắt lịm , lịch kịch lục khục ... muốn đâm va đến nơi . Có lần két nước xe đã ủi sát vào đầu nòng khẩu 105 đi trước thì ... dừng .
 Cuối ngày tạm nghỉ , tôi bảo chữa đi , kẻo đi 3 ngày tiếp thì  chết ... chắc .
Hắn nói phải thay , nhưng mà đâu có đồ thay .
 Nhưng cũng chui xuống gầm xe tháo tháo lắp lắp , rồi tháo cây thông nòng AK , lục tìm cây búa  đục sàn cabin xe rầm rầm , bên tài 1 lỗ bên phụ 1 lỗ đút lọt ngón tay .
 Nhập nhoạng tối , hắn đi đâu 1 lúc rồi mang về 1 cuộn dây thép ( hóa ra là đi ... tháo trộm dây phơi đồ của nhà dân ) cắt ra làm đôi , luồn từ trong xe qua 2 cái lỗ đã đục xuống gầm xe , mỗi dây nối vào 1 bên phanh của cặp bánh sau , rồi sai tôi vào cabin kéo _ nhả thử theo lệnh hắn .
 Lịch kịch 1 lúc nữa , nó chui ra  cười : Ngon rồi anh . Tôi yên trí đi ngủ , quẳng được gánh lo cả ngày .

 Sáng hôm sau , lên xe ngồi chờ  hành tiến . Hắn nghiêm trọng bảo tôi : Anh 1 dây em 1 dây Khi nào em bảo kéo thì anh kéo , nhả thì anh nhả . Em làm dây bên này thế nào thì anh làm dây bên đó đúng chóc như vậy nghe . Hai bên , lực kéo_ nhả + tốc độ kéo_nhả phải thật đều nhau . Nếu  mạnh_nhẹ nhanh_chậm không đồng nhau , má phanh 2 bánh sẽ ăn không đều -> lệch phanh -> mất lái  , là lao xuống ... sình - chết chắc .
    Trời đất - " ngon rồi "  của hắn đấy ư ?  

  Rồi cũng đến lượt xuất phát ,xe đang chạy từ từ   hắn hô " kéo " và hắn kéo , tôi mới chộp được sợi dây kẽm thì xe đã dừng . Hắn cáu   Chậm quá , xe chạy nhanh là toi rồi đó cha .
 Vậy là tôi cứ phải khư khư giữ lấy sợi dây kẽm - không dám rời , luôn trong tình trạng thụ động ... sẵn sàng .
Cố chịu trận tới quá chiều thì oải  . Đành chia các em thay nhau lên cabin ngồi  chờ ... phanh , theo lệnh hắn . Cứ thay phiên hì hục " kéo_nhả " cùng hắn như vậy ( dĩ nhiên đã có pha  thêm nhiều chất phụ gia  " Đ...má " ) , rồi xe cũng về được tới Bà Rịa - Vũng tàu... an toàn .

 Bây giờ , liệu có bác tài nào còn dám chạy xe kiểu Quân tình nguyện vậy nữa không ?
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2012, 12:46:17 am gửi bởi svailo » Logged
behienQYV7C
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1482


« Trả lời #87 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2012, 08:57:01 am »

BH cũng từng thấy chú đội chế nhiều kiểu lạ lùng lắm , hôm ấy chắc anh slaivo thót tim vì thứ nhất ngán pốt phục với cái xe này thì chẳng biết làm sao , thứ 2 là chẳng biết cái xe này đưa mình xuống lề khi nào  Roll Eyes , nhưng mà cuối cùng cũng về được đến nhà là hay lắm rồi , hihi ,

Logged

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy ta có thêm ngày nữa để yêu thương
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #88 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2012, 09:28:42 am »

Nghe bac svailo kể mà tôi phục anh em bộ đội lái xe mình quá, quả là khó khăn nào cũng vượt qua.
Logged
Hai Ruộng
Thành viên
*
Bài viết: 1275


« Trả lời #89 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2012, 08:48:51 pm »

 Xe GMC hay là Zin ba cầu vì cũng vậy , xe bị hư thắng (phanh ) ở K là chuyện cũng thường xảy ra anh SVAILO ơi ! Anh em lái xe cũng xử lý bình thường vì lúc đó ở K xe hơi cũng ít chỉ có xe bộ đội là nhiều , đường thì ổ gà ổ voi nên xe chạy cũng không nhanh , hơn nửa nếu thắng bị hư hỏng anh em lái xe thường thắng bằng số , khi cần thắng lại thì trả về số , rồi hảm ga , xe đang chạy nhanh mà về số , nhả kôn là xe giảm tốc độ liền , ngoài ra còn cã thắng tay nữa , nên cũng không nguy hiểm lắm đâu đối với vùng xe cộ thưa thớt . Năm 1980 đơn vị chúng tôi hành quân từ Ba Rài kam pong Thom về đánh bọn Xê Ry Ka ở vùng Soài Riêng - Prey ven - Căn Đal , C chúng tôi cũng hành quân ngay xe mất thắng , chạy gần Kam Pong Chàm đụng một con bò của dân đứng giữa đường , khi xuống phà Kam pong chàm , từ bờ sông phía Kam pong Chàm đổ dốc xuống cầu phà ( chiếc cầu phao , có tàu đẩy cặp hông ) , lái xe cũng bảo chúng tôi yên tâm cứ ngồi trên xe khỏi phải xuống , lái xe về số một rồi nhả hết ga cho xe bò từ từ xuống dóc , rồi xe leo lên cầu phao an toàn , không sao cã . Lúc đầu chúng tôi nghe lái xe nói xe mất thắng ai cũng sợ nhưng thấy chạy vẫn tốt , khi đánh xong hành quân về cũng đi xe nầy , lại chạy ban đêm mà xe không được phép bật đèn , cũng an toàn không sao hết . Nhưng bây giờ ở thành phố xe , người đông đúc , tốc độ lại nhanh , nếu mất thắng bất ngờ thì đúng là tai họa thật .
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM