Có bài mưa Hà nội, giờ là mưa phương nam
Mưa chiều
Tản mạn đôi dòng khi đọc bài thơ Mưa chiều của Nguyễn Trọng Luân
Cái cha Luân đen này hỏi chi cắc cớ vậy? Thừa biết là buồn rồi còn hỏi:
"Mưa ở Sài gòn có buồn không"Tôi ít đến Sài Gòn nhưng cũng biết những năm về trước, Sài Gòn hai mùa nắng mưa rõ rệt nhưng ngay trong mùa mưa Sài Gòn cũng "mưa rồi chợt nắng". Tôi nghĩ cái mưa Sài Gòn sầm sập như đổ từng thùng nước thì mọi người lo chạy mưa mấy ai nhìn xem có "bong bóng phập phồng"?
À mà rõ ra rồi, tay này đang nhớ tới đích danh một em nào đó:
“
Em nép nơi nào trên phố vắng
Giọt nào rơi em nuốt vào lòng”
Hay là cái hồi xưa xa lắm rồi đã trót tơ tưởng đến một bóng hồng nào đó để đến bây giờ gợi thương, gợi nhớ cho ai?
“
Anh xa lắm rồi đâu còn nhớ
Những mùa chiến dịch tắm mưa rơi
Hoa phượng đỏ dưới trời vần vũ
Có người con gái tuổi rong chơi”
Đến đây thì tôi đã hiểu. Hỏi đấy mà đâu có đợi câu trả lời, hỏi để mà hỏi thế thôi. Hỏi mà như là than trách trời đất:
“
Sao cứ cuối chiều mưa lại mưa"
Ông trời sao cứ mưa nhiều thế, làm tăng thêm nhiều nỗi nhớ người thương nơi xa vắng:
“
Em giờ thiếu phụ ở nơi xưa
Em nép vào đâu trên đường vắng”
Rõ là lẩn thẩn rồi. Anh giờ cũng đã vợ chồng, con cái đề huề, phương trưởng thì người ta cũng đã yên bề gia thất, mắc mớ gì mà anh phải lo chuyện bao đồng:
“
Nẻo đời trôi nào ai vẩn vơ”
Bình phiếm vài câu cho vui vậy thôi. Vẫn biết Luân đen muốn gửi gắm vào bài thơ nỗi niềm thương nhớ của những CCB cùng cảnh ngộ ở cả hai đầu đất nước. Tôi may mắn được giao lưu cùng các bạn CCB phía Nam ra thăm Hà Nội vào một buổi trời mưa như trút nước ven Hồ Tây nên đọc bài thơ Mưa chiều của nguyentrongluan thấy lòng cứ nao nao. Nhưng cũng vừa phải thôi "phù thuỷ" ơi không lại lấy hết nước mắt của một số người đấy.
“
Mưa cả hai đầu nam với bắc
Gió mưa, biền biệt mãi không cùng
Thương thế những chiều mưa, áo mỏng
Em về, Ai đó gọi em không?”
Cám ơn Luân đen đã nói hộ nỗi lòng.