Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 20 Tháng Tư, 2024, 06:04:51 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Ngày này 34 năm trước... (phần 2)  (Đọc 73245 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
xuanxoan
Thành viên
*
Bài viết: 954


« Trả lời #70 vào lúc: 27 Tháng Sáu, 2012, 08:07:54 pm »

nè trọng ới, trọng ới; ngày mình tập kết trước khi đi B là ở Hòa xá và vũ khí mỗi thằng 1 khẩu AK chứ, Trọng nhớ không ( trên mạng lịch sự tý chứ mình hay gọi mày tao phải không ) ; nhớ ngày về phép đánh nhau với..(không viết ra đây kẻo bọn trẻ xem được nó nói ...eo ơi ba cũng hư hỉ ) trước của UBND thành phố Hà nội và sau đó tớ bị nhốt vào 33 Phạm ngũ Lão mất 1 ngày 1 đêm do gây rối trật tự mà Phong Quảng (mình có meo hỏi nhưng hình như Phong Quảng đã bỏ mạng- mạng thông tin đấy nhé) có nhắc nó chơi với thằng Phan Thế Hùng tức thằng Hùng "nhẩm" đó, nó ở Dbộ D1 với mình trong chiến trường, sau 1973 ra bắc học sĩ quan mà Trọng có nhắc tới trong bài vị đại tá.  Sau 1 ngày bị nhốt ở 33 Phạm Ngũ Lão và được thủ trưởng Nam Khánh huấn thị mà mình nhớ mãi: một đất nước trong vòng 24 tiếng đồng hồ không có quân đội thì nước mất; một đất nước trong vòng 24 tiếng đồng hồ không có công an thì trật tự xã hội bị xáo trộn, tính mạng người dân lương thiện bị đe dọa và trước khi thả bắt mình hứa khi vào chiến trường phải lập công, đánh dũng mãnh hơn sự quậy phá lúc về phép đi B và mình đã thực hiện được lời hứa.
Logged
xuanxoan
Thành viên
*
Bài viết: 954


« Trả lời #71 vào lúc: 03 Tháng Bảy, 2012, 09:10:39 am »

  Mất tích đâu rồi trọng C6
 
  Đọc lính tây nguyên và hoa lủa thì mình dừng quân nghỉ ở Nghĩa Hương Quốc oai đó Trọng; Lính sư 2 từng đánh phối thuộc với mình ở Phù Nọng kin đông ở Paksong đấy - trong bài lính Tầu không số kể chuyện lính Tây nguyên bắn 34..máy bay là có thật những chưa đủ - đó phải là cả đơn vị pháo 12.7 mình đoán thế thôi ?.. mình xem trích dẫn cả trên báo mình chưa hiểu, nhưng thôi đó là chuỵện lính mình kể. báo có đăng. Nhưng đơn vị mình sư 968, pháo phòng không 12.7 của thằng Đài hiện ở Phùng Khắc Khoan(hiện ở tiệm vải Đài trang) chốt ở Phù Khống nó bấm cò bắn rơi 1 chiếc máy bay ném bom, mừng hú - nhưng khi báo cáo thành tích chính trị viên không đi chiến đấu, ở hậu cứ lại báo cáo bắn rơi L19 thế là cóc làm cò sơi, đơn vị khác báo đúng loại máy bay rơi được tặng thưởng huân chương chiến công giải phóng.
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Bảy, 2012, 03:30:58 pm gửi bởi xuanxoan » Logged
Trongc6
Thành viên
*
Bài viết: 495


« Trả lời #72 vào lúc: 03 Tháng Bảy, 2012, 02:28:01 pm »

         Chào Xuanxoan và các bạn,

         Phần hồi ức chính thức (viết liền mạch theo thời gian) của tôi đã kết thúc ở thời điểm Trung đoàn 9 chúng tôi hành quân về chiến trường miền Nam B3 để chiến đấu trong đội hình sư 320A.

   Chiến trường Tây nguyên, các bậc đàn anh đã viết nhiều và có lẽ đủ để góp nên hình ảnh cho toàn chiến trường miền Nam khi đó rồi. Trung đoàn 9 chiến đấu và công tác cũng trong bối cảnh chung khi đó, nên chuyện không có gì đặc biệt.

   Tôi sẽ chờ Xuanxoan viết chuyện chiến đấu Nam Lào để cùng hồi tưởng và chia sẻ những chỗ tôi không nhớ, hay muốn khẳng định lại. Tôi sẽ theo bước chân của bạn. Tiếc là bạn ở Đà Nẵng, chứ nếu không gặp mặt, chắc chúng ta ôn được nhiều tình tiết.

   Khi nào đơn vị Xuanxoan về B3, tôi sẽ lại tiếp bước cùng bạn.

   Thân ái
Logged

Trongc6
Thành viên
*
Bài viết: 495


« Trả lời #73 vào lúc: 04 Tháng Bảy, 2012, 02:53:55 pm »

Chào Xuanxoan:

      Như vậy là qua bài bác viết, tôi mới biết là lúc chúng ta vào Nam Lào, E19 vẫn chưa thành lập, mà chỉ có K các bác là tiểu đoàn độc lập, sau đó mới thành lập E19 rồi đánh Không Sedon phải không?

      Lúc chúng tôi vừa vào đơn vị thì Tiểu đoàn trưởng K18 là thủ trưởng Lê Quang Huân (tôi cũng có nói trước đây đôi nét) được ra Bắc học. Sau đó thủ trưởng Huân lại vào làm E trưởng E19 cho mãi đến sau này (Thủ trưởng Huân nghỉ hưu mấy năm nay rồi). Chúng tôi vẫn tự hào K18 có D trưởng khi mới 22 tuổi đấy (có vẻ cũng trẻ gần như vị D trưởng Trương Hồng Anh của F2 cụ Chơn). Các Lính cũ kể là tai cao nguyên Boloven, 2 D trưởng này cũng đã từng phối hợp tác chiến cùng nhau.

   Cùng vào Cao nguyên nhưng E9 chủ yếu nằm ở Bắc đường, kéo từ vùng Kapo đến bản Xăm xi núc "may". Đơn vị các bác lại nằm quanh Păk sòng luôn, thành ra địa danh chúng mình thuộc không mấy trùng nhau. Sau này bác về Không sedon thực phẩm và gạo nước đầy đủ, nhưng E9 bọn tôi bập vào mùa mưa là thiếu mọi thứ.

   cái chuyện tôi kể mấy thằng lính Hà Nội C tôi được kéo lên D bộ đi mua lợn là sang vùng Không sedon đấy.

  Thân ái,
Logged

xuanxoan
Thành viên
*
Bài viết: 954


« Trả lời #74 vào lúc: 04 Tháng Bảy, 2012, 03:43:12 pm »


  Đúng như vậy, E 19 thành lập tháng 4/1972, đơn vị mình lúc đó là K3 tình nguyện trực thuộc mặt trận có máy liên lạc 15W riêng, sau khi thành lập bọn mình đi đánh Khôngsêđôn luôn. Còn Thủ trưởng Lê Quang Huân người của E9 đi học sĩ quan về bổ sung làm Trung đoàn trưởng E19 bọn mình chỉ huy trung đoàn tham gia chiến dịch Bắc Tây nguyên.
Logged
Trongc6
Thành viên
*
Bài viết: 495


« Trả lời #75 vào lúc: 08 Tháng Bảy, 2012, 09:48:57 am »

Bạn lính

   Anh Nghi hơn tôi một tuổi, cả về tuổi quân và tuổi đời. Khi tôi vào đơn vị, anh mới vừa được phong Binh nhất, nhưng vẫn là chiến sĩ. Hiền lành, dễ gần và luôn nhiệt tình giúp đồng đội là điều nhận thấy ở anh chỉ sau ít ngày cùng sinh hoạt.

   Tôi thích mon men gần anh, vì anh giữ súng cối cá nhân M79 trong tiểu đội. Loại súng này lạ hoắc vì ngoài Bắc khi huấn luyện tôi chưa thấy bao giờ. Anh giải thích, đây là súng phóng lựu của Mỹ, bắn một viên đạn đi gần giống như ta ném một quả lựu đạn, nhưng bay xa và chính xác hơn. Ôi, thật là lợi hại. Nhìn những viên đạn to như củ khoai, đầu vàng chóe, tôi thích lắm.

   Lân la cạnh anh, rồi có lúc đánh trận, nhất là khi giữ chốt, anh cũng cho tôi bắn thử vài viên. Anh coi tôi như đứa em nhỏ của mình nên cũng chiều. Tôi mê lắm, đến nỗi về sau có thời gian tôi cũng xung phong được mang M79 trong tiểu đội. Ra trận với cơ số 40 viên đạn, thấy mình như mạnh mẽ và tự tin hơn. Có điều còn lâu tôi mới được như anh Nghi, vì anh bắn giỏi lắm. Quân ta ít có điều kiện bắn tập bằng đạn thật, nhưng như một cái khiếu hay sao ấy mà chỉ qua các trận đánh với tâm lý khẩn trương, anh vẫn luyện cho mình một khả năng thiện xạ. Ngồi chốt với anh cũng sướng, mà đánh vận động thì sự chi viện của anh đắc lực lắm. Nhanh thoăn thoắt và thoắt ẩn thoắt hiện. Có lẽ vì thể mà anh chẳng bị trúng đạn phản hỏa lực của địch bao giờ.

   Một trận đánh chốt cùng anh bên huội Chăm pi đã đưa anh ra khỏi biên chế tiểu đội tôi. Một quả pháo của địch nện trúng miệng căn hầm chữ A nhỏ bé của  hai chúng tôi. Tuy cùng ngồi khuất trong ngách hầm không ai trúng mảnh, nhưng anh ngồi trong sát vách nên chịu sức dội và bị sức ép nặng hơn. Tôi chỉ phải lên quân y tiểu đoàn nằm ba hôm, nhưng anh phải đi trạm phẫu Trung đoàn nằm mất một tuần. Khi về đơn vị, tai nghễnh ngãng, nghe cái gì cũng ù ù cạc cạc, nên anh được chuyển xuống làm anh nuôi. Anh buồn nhưng phải chấp nhận, vì lính chiến mà nghễnh ngãng thì độ nhanh nhạy kém hẳn, chiến trận sẽ thành gánh nặng.

   Anh Nghi hay được đi phối thuộc lẻ cùng trung đội tôi, nên những lúc hành quân hay ở cứ, tôi vẫn gần anh. Thời kỳ thiếu đói, đôi lúc anh vẫn để dành từ đâu đó cho tôi một mẩu cháy to bằng ngón chân, hay một mẩu sắn nhỏ như con chuột nhắt. Chỉ thế thôi, nhưng thật ấm lòng.

   Chiến tranh kết thúc.

   Cuối năm 1975, anh Nghi được ra quân.

   *

   Bây giờ ngồi buồn lại thấy nhớ anh.
« Sửa lần cuối: 08 Tháng Bảy, 2012, 05:16:25 pm gửi bởi Trongc6 » Logged

thaynhin
Thành viên
*
Bài viết: 178


« Trả lời #76 vào lúc: 08 Tháng Bảy, 2012, 10:25:48 am »

Đoc những dòng anh viết về tấm giấy gọi vào đại học của con gái đồng đội anh và em khóc đấy anh TrongC6 ạ.
Cuôc sống vốn phức tạp,những cái bước gian truân nhiều khi oái oăm quá!
Giá như những đứa dùng bằng giả,những đứa có bằng thật theo kiểu học giả (đẻ hợp lý hóa ghế ngồi)mà chúng đọc những dòng này...
Thật tiếc các anh ạ,lũ đấy không đọc đâu,mà có đọc có khi nó lại cười mỉa...ta đau hơn.
Logged
lexuantuong1972
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1885


TÂT CẢ VÌ ĐỒNG ĐỘI


« Trả lời #77 vào lúc: 08 Tháng Bảy, 2012, 10:42:53 am »

...Chợt nhớ đến câu nói ước vọng của Người sáng lập ra nhà nước ta: "Suốt đời tôi, tôi chỉ có một mong ước. Mong ước tột bậc là nước ta được độc lập, dân ta được tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành".

   "Ai cũng được học hành". Ước nguyện đó tưởng thật là đơn giản, đơn giản như là một sự tất nhiên ở thời đại ngày nay, vậy mà, không phải vậy./.

@Trongc6: Những lời răn như thế giờ nó như là ở trong Kinh Thánh có phải thế không bác. Ngẫm về chuyện học hành mà cay đắng muôn phần. Trẻ con bị áp lực học hành nếu có ốm thì chỉ nôn ra toàn chữ. Vào lớp 1 thì phải học trước nếu không sẽ bị thua bạn, thua bè và bị coi là thiểu năng trí tuệ buộc bố mẹ phải đi xin giấy BS xác định là có vấn đề về thần kinh để cho cô giáo khỏi mất thi đua,  rồi học thêm bởi 2 luồng sức ép từ cha mẹ chỉ muốn con cái phải giỏi giang để có chỗ tiến thân sau này, luồng thứ 2 là sự vụ lợi của thầy cô giáo. Hàng năm vào dịp 20/11 các thế hệ học trò cũ đến thăm cô giáo tôi. Bao nhiêu chuyện chúng nó kể việc học hành của con, em chúng nó mà cảm thấy chán cho thế hệ làm thầy quá... Thế mới thấy thế hệ chúng ta cơm chẳng đủ no, áo chưa đủ ấm nhưng lại được thừa hưởng 1 nền giáo dục tuyệt vời.    
Logged

Ký ức một thời hoa lửa: (P1)(P2)(P3)(P4)
linhcnn72
Thành viên
*
Bài viết: 56


« Trả lời #78 vào lúc: 08 Tháng Bảy, 2012, 10:58:03 am »


Cuôc sống vốn phức tạp,những cái bước gian truân nhiều khi oái oăm quá!
Giá như những đứa dùng bằng giả,những đứa có bằng thật theo kiểu học giả (đẻ hợp lý hóa ghế ngồi)mà chúng đọc những dòng này...
Thật tiếc các anh ạ,lũ đấy không đọc đâu,mà có đọc có khi nó lại cười mỉa...ta đau hơn.

Cái "lũ đấy" nó cũng chẳng bao giờ vào VMH mà đọc đâu, nghĩ đến chúng nó càng đau đầu thêm mà thôi. Thật đau lòng trước hoàn cảnh của bạn mình, người mong học thì lại chẳng được học, kẻ chẳng cần học vẫn cứ no đủ, phè phỡn.
Logged
vanthang341ht
Thành viên
*
Bài viết: 1065

Nhât ky vanthang 341ht


« Trả lời #79 vào lúc: 08 Tháng Bảy, 2012, 11:04:32 am »


           Còn tấm giấy gọi đại học, anh tìm cái khung cũ đặt vào rồi cẩn thận treo lên, Anh bảo, đó vừa như kỷ niệm, vừa là niềm tự hào an ủi.

   Bây giờ thì con gái anh đã lấy chồng rồi, ở ngay cùng xã.

   Tôi ngồi nghe anh kể mà thấy não cả lòng. Phải chi tôi tìm được đến anh từ dăm năm trước, biết đâu…

   Chia tay anh ra về mà lòng tôi còn nặng trĩu. Chợt nhớ đến câu nói ước vọng của Người sáng lập ra nhà nước ta: "Suốt đời tôi, tôi chỉ có một mong ước. Mong ước tột bậc là nước ta được độc lập, dân ta được tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành".

   "Ai cũng được học hành". Ước nguyện đó tưởng thật là đơn giản, đơn giản như là một sự tất nhiên ở thời đại ngày nay, vậy mà, không phải vậy./.

    Quê tôi Hà Tĩnh, mấy năm trước đây hiện tượng đó khá nhiều, bạn ạ. Nhất là vùng nông thôn.
    Có câu nói đùa thế này: Con có biết 12 năm học tốn kếm của bố biết bao nhiêu không? Lần này đi thi mà không đậu đại học thì bố cho mày chết. Grin
    Khi con có giấy báo nhập học thì bố lại kêu: Thế này thì cả bố và mẹ cũng phải chết con ơi! Undecided Undecided Undecided

Logged

Các vua Hùng  đã có công dựng nước
Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước
                         Hồ Chí Minh
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM