Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 01:25:08 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chuyện ở C20-E95-F325  (Đọc 191170 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #20 vào lúc: 07 Tháng Giêng, 2012, 04:01:12 pm »

                  Chào các bác! Chuyên kể của quankhivien thật hấp dẫn. Không ngờ mấy ông dân lính cậu Thủ Đô mà "cũng oánh, cũng chiến" ác nhỉ? Thế mà nhiều đ/v khi nhận lính Hà Nội là cứ chối đây đẩy.

                  Tranphu341 đọc bài bạn kể thật là thích và cảm phục vô cùng! Rất mong đọc tiếp bài của bạn.

                   CHÚC CÁC BÁC NIỀU SỨC KHỎE CÙNG NIỀM VUI TRONG MÙA XUÂN MỚI NÀY!
Logged
TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« Trả lời #21 vào lúc: 07 Tháng Giêng, 2012, 09:34:50 pm »


NỞ HOA TRONG LÒNG ĐỊCH


     Chào quanvietnam, người đồng nghiệp "giun dế - bờ bụi". Chuyện của bạn rất hay ! Bạn cố gắng kể chi tiết vào nhé !

     Đầu năm 1973, tôi cũng ở Như Lệ cho đến sau ngày ngừng bắn 28/1.

     Xin "su-pooc-te" cái bản đồ

Logged

quanvietnam
Thành viên
*
Bài viết: 202


« Trả lời #22 vào lúc: 11 Tháng Giêng, 2012, 01:53:03 pm »


NỞ HOA TRONG LÒNG ĐỊCH(tiếp theo)
          Ra khỏi “chốt” của bộ binh chừng 70-80m,chúng tôi tiến rất nhanh bởi vì đây là vùng đất tranh chấp giữa ta và địch do vậy chúng tôi không sợ vướng phải mìn hay lựu đạn do bọn địch cài.Ngoài khoảng cách này là đã thuộc phạm vi đất của địch,chúng tôi tiến chậm hơn vì vừa đi vừa phải dò mìn.Theo phân công tôi đi đầu,có nhiệm vụ dò mìn và quan sát địch ở phía trước.Đồng chí Toản đi giữa,có nhiệm vụ cảnh giới địch ở bên trái và bên phải.Đồng chí Mạnh đi cuối cùng,có nhiệm vụ xóa dấu vết.Việc xóa dấu vết hết sức quan trọng cho công tác luồn sâu,bởi lẽ nếu như chúng tôi không xóa hết dấu vết,bọn địch sẽ phát hiện ra và lần theo dấu vết đến tóm gọn.Công tác xóa dấu vết được thực hiện cẩn thận và tỷ mỷ,phải vuốt lại tất cả những thảm cỏ mà chúng tôi đã bò qua sao cho không để bọn địch nghi ngờ.Rất may là về đêm khi sương xuống cây cỏ lại trở về vị trí và xóa đi các dấu vết mà chúng tôi đã bò qua.
          Kế hoạch của chúng tôi đặt ra: Nếu thuận lợi,đêm nay phải lọt qua trận địa của địch và tiếp cận được khe Như lệ.Sau đó sẽ đi ngược dòng lên gặp ngã ba khe Như lệ rẽ về bên trái đi theo khe suối cạn rồi tìm vị trí thuận lợi đào hầm bí mật nằm lại để quan sát và nghe ngóng tình hình hoạt động của địch ở khu vực ngã ba Phước môn.Vị trí này rất thuận lợi cho việc quan sát và nghe ngóng các hoạt động của địch.Trường hợp đêm nay chỉ vượt qua được trận địa của địch mà trời sáng,thì phải quay lại “chốt”của bộ binh và ngày hôm sau sẽ tiếp tục thực hiện lại từ đầu.Trong hai phương án này,chúng tôi tập chung phấn đấu cho phương án một,nếu vì lý do nào đó bất khả kháng khi đó mới chuyển sang phương án hai.Thực ra khi xây dựng phương án,chúng tôi đã chú ý phân tích chi tiết  các phương án và thấy rằng khả năng xảy ra ở phương án một nhiều hơn.Bởi vì: Nhìn địa thế,từ “chốt” của bộ binh vào hướng ngã ba Phước môn,thấy toàn đồng ruộng bằng phẳng,xa xa mới thấy dãy đồi bát úp thấp lè tè bao bọc.Khu vực này trước chiến tranh chắc là ruộng dãy của dân,khi chiến tranh xảy ra dân đành phải bỏ hoang hóa.Với địa hình này,kết hợp với cục diện của cuộc chiến ở khu vực này.Thì rõ ràng địch đang ở thế tấn công nhằm hất bộ đội ta qua sông Thạch hãn sang bờ bắc.Bộ đội ta đang cầm cự quyết giữ đất ở phía bờ nam.Khi bọn địch đang ở thế tấn công,thì chúng sẽ không có hầm hào công sự kiên cố.Bọn địch chủ yếu chiếm các cao điểm rồi dùng hỏa lực  để phong tỏa các khu vực mà chúng chiếm được,thậm chí có những vùng đất địch phải chấp nhận ban ngày là của chúng ban đêm là của ta.v.v.Xuất phát từ thực tế,chúng tôi nhận định địch sẽ không có các công trình phục kích ở khu vực này,mà chỉ là bố trí các lực lượng tuần tiễu.Vì vậy,việc gặp các trận địa phục kích của địch là ít có khả năng xảy ra,mà khả năng xảy ra nhiều hơn là gặp địch đi tuần và gặp các bãi mìn do địch cài để ngăn chặn trinh sát của ta đột nhập.Tất cả những vấn đề này nếu có xảy ra thì chúng tôi đã có phương án giải quyết, do đó chúng  lựa chọn phương án một và phương án này cũng đã được cấp trên đồng ý.
          Trời đã tối được một lúc khá lâu,chúng tôi  bò vượt qua bãi tha ma.Lúc này chúng tôi đã tiến khá sâu vào vùng địch kiểm soát.Trên trời ánh sáng pháo sáng của địch không bao giờ tắt,chỉ hơi lờ mờ thì lại bừng sáng.Chúng tôi cũng theo nhịp điệu này để tiến quân,sáng thì nghỉ tối thì đi.Chỉ còn vài chục mét nữa là chúng tôi sẽ ra tới thửa ruộng trước mặt, bỗng cần dò mìn của tôi nặng chĩu không nâng lên được.Tôi toài lên một nhịp nữa cho gần hơn để nhìn xem cần dò mìn của mình vướng phải cái gì?Lúc đầu,dưới ánh đèn pháo sáng,tôi nâng cao cần dò mìn lên để nhìn cho rõ,tôi thấy có cả cỏ và cây dây leo vắt qua.Tôi lần từng dây một để loại bỏ dần,cuối cùng còn lại là hai sợi dây,một được bọc nhựa,đường kính 3-5mm,một nữa là sợi dây trần bằng kim loại,đường kính1,5-2,0mm.Tôi lần theo chiều dài của dây thấy cũng có vẻ dài dài.Tôi đấu tranh tư tưởng và không giám cắt hai sợi dây này,một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi: Có lẽ sợi dây bọc nhựa là đường dây hữu tuyến của địch,còn sợi dây kim loại là dây gì thì chưa đoán ra có thể là dây gì đó mà trước kia dân họ ở đây họ sử dụng bây giờ còn lại và vô tình chúng lại chạy song song với nhau.Tôi nằm rất lâu để suy nghĩ,tôi thấy tự tôi không thể quyết định được.Tôi ra hiệu cho đồng chí Toản bò lên,tôi nói suy nghĩ của tôi cho đồng chí Toản,đồng chí Toản nói nhỏ với tôi:
   -Bây giờ,anh bò lần theo sợi dây sang bên phải độ 10 mét để xem xét tình hình.Tôi cũng bò theo hai sợi dây sang trái như vậy,sau đó chúng ta gặp lại nhau để quyết định.
     Chúng tôi tản ra mỗi người một hướng.Tôi bò chậm rãi,vừa phải dò mìn vừa phải bám sát hai sợi dây,tôi thấy hai sợi dây này bắt đầu tách dần ra và chưa có chiều hướng buộc vào cái gì hay là kết thúc.Tôi bò thêm một đoạn nữa vẫn thấy thế,tôi tạm kết luận đây không phải là dây mìn,dây có bọc nhựa có thể là dây hữu tuyến.Như vậy cả hai dây này không ảnh hưởng đến việc luồn sâu vì thế không nên cắt hoặc làm mất dấu vết mà hãy tìm cách chống lên để chui qua sau đó trả lại vị trí cũ.Tôi quay lại và cũng là lúc đồng chí Toản quay lại,chúng tôi gặp nhau,đồng chí nói:
   -Hướng của anh thế nào? Tôi chưa kịp trả lời anh Toản tiếp:
   -Hướng của tôi vẫn thấy hai dây đi liền với nhau,có những lúc chúng còn quấn lấy nhau.Như vậy tôi nhận định đây không phải là dây mìn mà là dây gì đó không ảnh hưởng đến chúng ta.hãy chống chúng lên như chống hàng rào bùng nhùng dây thép gai.
     Tôi đồng ý với ý kiến nhận định của anh Toản và tôi gật đầu đồng ý, anh Toản lùi lại vị trí và vẫy anh Mạnh lên để trao đổi.Tôi thận trọng dùng những thanh chống bằng tre được chuẩn bị từ nhà ra để chống và tôi chui qua an toàn.Tôi ra hiệu để các anh làm theo tôi,anh Mạnh là người chịu trách nhiệm xóa dấu vết.
(Còn nữa)

Logged
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #23 vào lúc: 11 Tháng Giêng, 2012, 09:50:59 pm »

Câu chuyện của bác quanvietnam viết về lính trinh sát hay quá!những kỷ năng của lính trinh sát được bác viết ra thật tỉ mĩ,chi tiết rất hay và dể hiểu.
Phải nói những chuyến luồn sâu của bác và ae trong tổ trinh sát quá là vất vả,nguy hiểm.Luồn sâu mà mà phải bò -trườn một chặng đường dài ,vừa cảnh giác địch lại còn phải lo dò mìn nửa .Bao nhiều đó cũng đủ để thấy công tác trinh sát thật là quá vất vả nguy hiểm.
Thời điểm nầy có phải là vào năm 1972-1973 không hả bác?Tôi còn nhớ hồi đó Ta và VNCH đánh nhau một trận rất lớn để giành lấy thành cổ Quảng trị,không nhớ được vào tháng mấy của năm 72.Cả hai bên đều có thương vong rất lớn.Hồi đó tôi ở Sài Gòn,biết được là có nhiều anh lính VNCH rất sợ bị đưa vào chiến trường Quảng TRị.Có nhiều những anh lính tự thương ở chiến trường để được về nhà bằng cách thò chân ra ngoài công sự và thả lựu đạn...!
Như vậy! bác là người lính tham gia chiến trường khu vực nầy sau trận thành cổ Quảng Trị?
Logged
vetran
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1145


Một thời để nhớ.


WWW
« Trả lời #24 vào lúc: 12 Tháng Giêng, 2012, 10:04:36 am »

Chào bác dathao và bác quanvietnam. các bác nhắc lại thời điểm đó, tôi còn là cậu nhóc học sinh, nhưng sau này tôi nghe người ta nhắc đến "cái cối xay thịt thành cổ Quảng trị" với những chi tiết lạnh người. Rồi cách nay 30 năm được ông bố vợ là sĩ quan hậu cần quân y viện 111 Thanh Hóa cho biết trong cái cối xay đó có xương thịt của người em trai duy nhất của ông, cho đến nay không tìm ra tung tích mộ chí. Xin kính chúc các bác khỏe, vững tay bấm phím cho anh em thưởng thức dòng chảy quá khứ hiện về
Logged

Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
quanvietnam
Thành viên
*
Bài viết: 202


« Trả lời #25 vào lúc: 12 Tháng Giêng, 2012, 10:12:48 am »



     Dathao thân mến! Xin được cám ơn Dathao,đã xem và có lời bình.Đúng như Dathao đã biết,sau khi thất thủ Quảng trị.Mỹ -Ngụy mở chiến dịch tấn công để tái chiếm Quảng trị.Chiến dịch bắt đầu từ ngày 28/6/1972 đến 16/9/1972.Câu chuyện mà tôi đang kể,xảy ra vào khoảng trung tuần tháng 12 năm 1972,thành thật xin lỗi Dathao vì tôi không còn nhớ chính xác.Cám ơn.
Logged
nguyenquochung
Thành viên
*
Bài viết: 283


« Trả lời #26 vào lúc: 12 Tháng Giêng, 2012, 12:01:16 pm »

Bác Quanvietnam ở e95! Nếu được, xin bác kể nốt cả khoảng thời gian 81 ngày trong Thành cổ và quanh thị xã. Các bác sư 325 khác đã kể rất nhiều, nhưng khu vực đánh nhau của các bác ý nằm ở chỗ khác nên trong Thành cổ và thị xã vẫn còn thấy thiêu thiếu. Em cũng tha thiết đề nghị bác đừng ngâm tôm lâu quá để chuyện được liền mạch. Bác thì có thể không sao, còn người đọc thì bứt rứt, ngứa ngáy lắm.
Logged
Đậu Thanh Sơn
Thành viên
*
Bài viết: 552


1975 - Mãi mãi là người chiến sỹ SĐ Sông Lam


« Trả lời #27 vào lúc: 12 Tháng Giêng, 2012, 02:12:46 pm »

Chào bác quanvietnam
Đọc hồi ức của bác làm tôi nín thở, giống như đang đi trườn bò luồn sâu với bác vậy. Bác viết chi tiết và hay quá, các tình tiết thật gay cấn. Đúng là người chiến sỹ trinh sát có một tinh thần và ý chí bằng thép. Tôi cũng có một người bạn thân là lính trinh sát tên là Nguyễn Trịnh Ngọ, cao to đẹp trai, trong chiến đấu xông xáo dũng cảm. Đề bạt lên làm đại đội trưởng thì trong một lần đi trinh sát, bạn tôi đi trước mang ống nhòm, nên khi lọt vào ổ phục kích của bọn Pot trên đường 5 Puasat thì bị hy sinh...
Mong bạn viết nhanh viết đều cho anh em chúng tôi đọc nhé, đang hồi hộp đây.
Chúc bác vui khỏe.
Thanh Sơn F341 Sông Lam
Logged
quanvietnam
Thành viên
*
Bài viết: 202


« Trả lời #28 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2012, 10:30:54 am »


                        NỞ HOA TRONG LÒNG ĐỊCH(tiếp theo)
          Lúc này chúng tôi đã ra khỏi làng Như lệ,dưới ánh sáng của pháo sáng và ánh trăng hạ tuần.Trước mắt chúng tôi là cánh đồng cỏ,hay nói đúng hơn là những thửa ruộng bỏ hoang cỏ mọc lút người.Nhờ ánh sáng của pháo sáng và ánh trăng hạ tuần,tầm nhìn xa của chúng tôi trong đêm cũng đạt tới 15-20m.Tôi cứ nhằm thẳng hướng đến suối Như lệ để tiến,bây giờ chúng tôi không bò mà đi khom nên tốc độ có nhanh hơn.Tuy nhiên,mặc dù đã chui sâu vào lòng địch nhưng chúng tôi vẫn phải duy trì việc dò mìn và  quan trọng hơn trong lúc này là công việc xóa dấu vết,đề phòng sáng mai bọn địch đi tuần sẽ phát hiện ra.
          Tôi đã đến sát mép suối Như lệ,đây là con suối tương đối to và sâu,về mùa này chỉ có nước tập trung ở dòng chính,ven hai bên bờ suối tôi quan sát thấy cây cối có chỗ mọc um tùm nhưng cũng có chỗ thưa thớt mấy bụi tre gai.Tôi dừng lại và ra hiệu cho mọi người  tiến lên,cả ba chúng tôi ngồi lại và quan sát hồi lâu.Đồng chí Toản vẫy chúng tôi cụm lại để trao đổi,anh nói:
   -Theo tôi,chúng ta vượt qua suối theo bờ bên kia đi lên gặp ngã ba suối rồi đi vào nhánh bên trái.Nếu chúng ta đi dọc suối phía bên này,tôi sợ rằng hàng ngày bọn địch thường ra đây đi bắt cá hay kiếm rau,nên chúng quen với các lối mòn,nếu chúng ta sơ ý xóa dấu vết không tốt thì chúng sẽ nghi ngờ và dễ bị lộ.Và cũng không loại trừ chúng đặt bẫy.
  Với suy nghĩ của tôi,tôi cho rằng nên đi theo dọc suối.Tôi đề nghị:
   -Chúng ta nên đi theo dọc suối,nước sẽ xóa đi dấu vết của chúng ta,đi theo dọc suối còn có khả năng sẽ tránh được những bãi mìn do địch cài.
   Đồng chí Toản cướp lời tôi và nói:

    -Trường hợp đi ở dưới lòng suối chỉ dùng khi chúng ta đi ở suối đá,hay là suối đất nhưng khi đó nước phải chảy và độ sâu đủ che được vết của những bước chân của chúng ta ở dưới bùn.Tình huống này không nên.
   Đồng chí Mạnh bổ xung thêm:
   -Đi bờ bên kia có thể là an toàn hơn,vì bờ kia là địch ít khi lội sang bởi vì chân đi giầy ngại cởi,nếu chúng bắt cá ở dưới suối thì chúng chẳng leo lên bờ bên ấy làm gì.
          Sau ít phút hội ý,chúng tôi quyết định lội qua suối để sang bờ bên kia.Tôi vẫn tiếp tục dẫn đầu,tôi tìm một chỗ tương đối thoải,không có cây cối chỉ có cỏ mọc ven bờ và tụt xuống.Đây là con suối đất,nước suối chỉ đủ ngập đến thắt lưng tôi,buổi tối nhìn không biết nước trong hay đục tôi dùng hai bàn tay sẽ vục lên nhìn dưới ánh đèn pháo sáng thấy nước cũng trong,lòng suối có cát lẫn bùn đúng như đồng chí Toản nhận định.Cả ba chúng tôi vượt qua suối Như lệ sang bờ bên kia,bờ bên này cỏ cây mọc tốt hơn nhiều mà chủ yếu là loại cỏ tranh.
          Chúng tôi cứ men theo bờ suối,đi lên phía thượng lưu.Tôi đi lom khom mà cỏ tốt ngập đầu,đôi chỗ phải đứng thẳng người để quan sát.Đi tới một khoảng đất rộng toàn cỏ tranh, nằm giữa hai  quả đồi thấp.Tôi dừng lại ra hiệu để đồng chí Toản lên,Tôi nói:
   -Đây có lẽ là thượng nguồn của con suối rồi,trông đất đai bằng phẳng,và cũng không còn những lùm cây  mọc ven suối nữa,sắp sửa chúng ta sẽ gặp đường ô tô.Bây giờ tôi đề nghị dừng lại tại đây,tôi sẽ tiếp tục bò lên đường ô tô.
          Đồng chí Toản ra hiệu cho chúng tôi ngồi nghỉ,rồi đồng chí lại men theo bờ suối đi tiếp.Khoảng 15-20 phút sau đồng chí Toản quay lại nói với chúng tôi:
   -Chúng ta còn cách đường ô tô chừng 200m,từ đây trở lên không còn suối mà chỉ là vệt suối cạn.Vì vậy lợi dụng địa hình khu vực này,chúng ta lùi lại và tụt xuống suối tìm vị trí đào hầm bí mật để ẩn nấp và nghe ngóng tình hình địch hoạt động ở ngã ba Phước môn.Ngày mai các đồng chí phải án binh bất động,không được ra khỏi hầm,mọi sinh hoạt đều ở trong hầm và tuyệt đối bí mật.Tối mai, chúng ta sẽ trinh sát hai quả đồi ở bên trái và bên phải của chúng ta.Việc đào hầm rất quan trọng,các đồng chí chú ý tìm vị trí để đảm bảo bí mất song vẫn có thể quan sát và cơ động được.
   Suy nghĩ một lát,đồng chí nói tiếp:
   -Khoảng cách các hầm khoảng 20-30m,tôi ở giữa đồng chí Quân bên phải,đồng chí Mạnh bên trái.Cần phải đặc biệt chú ý việc thải đất và xóa dấu vết,việc này chỉ cần sơ xuất nhỏ là hậu quả đáng tiếc...Có ai ý kiến gì không?
   Chúng tôi không ai có ý kiến,Đồng chí Toản tiếp:
   -Bây giờ cũng đã quá nửa đêm,vậy chúng ta bắt đầu triển khai.
          Chúng tôi quay lại khoảng 40-50m rồi tụt xuống suối, theo vị trí phân công tôi tìm được một vị trí khá ưng ý.Đoạn này là suối cạn,chỉ có một ít nước chẩy theo khe nhỏ ở phía bên tôi,phía bên kia là bãi cát hay đất gì đó và cũng có một số bụi cỏ mọc thưa thớt ở lòng suối.Từ lòng suối lên đến bờ,cao độ 2,0m.Trên bờ là bụi cây dây leo,không hiểu là cây gì.Mọc um tùm,trùm xuống tận suối.Vị trí này,quá ưng ý đối với tôi,nó đảm bảo được hai yếu tố:Bí mật và bất ngờ .Bất ngờ là tôi chọn đoạn suối khô,trống trải,không sợ bọn địch ra hái rau hay mò cua bắt cá.Bí mật là ở chỗ tôi có cả bụi cây dây leo um tùm che kín.Tôi quyết định chọn vị trí này để đào hầm bí mật.Một lát sau đồng chí Toản quay lại kiểm tra cũng đồng ý việc lựa chọn của tôi.
(Còn nữa)
Logged
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #29 vào lúc: 17 Tháng Giêng, 2012, 09:54:29 pm »

Bác quanvietnam ơi!
Đã ba ngày rồi không thấy bác lên đây viết bài!có lẻ mấy ngày cận tết khiến cho bác bận rộn quá phải không?Tranh thủ lên nghe bác .Tôi và một số ae đang trông bài viết của bác đây.
Bác viết bài rất chuẩn ,dể hiểu và mô tả tỉ mĩ từng sự việc nên đọc bài của bác viết dể nhập tâm.Vả lại đây cũng là một đề tài nói về chuyện chiến đấu của lính trinh sát,những người lính gan lỳ có kỷ năng chiến đấu rất chuyên nghiệp, ít người viết.Chắc chắn sẻ là một đề tài hấp dẩn!!!
Bác cố gắng lên nghe!tôi đang trông bài viết của bác đó.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM