Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 16 Tháng Tư, 2024, 07:09:20 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chuyện ở C20-E95-F325  (Đọc 191418 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« Trả lời #10 vào lúc: 24 Tháng Mười Hai, 2011, 10:01:37 pm »


CUỘC TẬP KÍCH(tiếp)


     Chúc mừng quanvietnam tham gia VMH, thêm một tay súng của 95 cùng với nguyenhuuluanc17, thêm một lính trinh sát. Thấy ấm gáy quá !
Logged

sonTH
Thành viên
*
Bài viết: 10


« Trả lời #11 vào lúc: 25 Tháng Mười Hai, 2011, 06:37:01 pm »

Chúc mừng bác quanvietnam dựng nhà mới. Mong được đọc nhiều bài viết hay của bác.  Xin hỏi thêm bác về Đồng chí Phạm tề Tọa, sinh viên K15 Máy xây dựng, quê ở Thành Tô Hải phòng. Theo tôi hiểu thì Thành Tô là dùng để chỉ TP Hải Phòng mà (cũng như Thành Nam là để chỉ TP Nam Định, Xứ Đông chỉ Hải Dương, Xứ Đoài chỉ Sơn Tây...vậy có hay không địa danh Thành Tô Hải Phòng? Hay là ý bác định viết "...Thành Tô - Hải Phòng"?
Bọn tôi đã khổ vì đi tìm quê của LS Phạm Thanh Tú: người ta ở Phố Lâm Phước Thọ lại ghi thành Phố Lâm, Phúc Thọ thì có trời mà tìm ra. Grin

@chienc3: Hải Phòng những năm tiền khởi nghĩa và sau CM tháng 8 được gọi tên là thành Tô (thành phố mang tên người CS lỗi lạc Tô Hiệu) cũng như Hà Nội hồi ấy gọi là thành Hoàng Diệu.
Mình xin phép được nói leo môt chút: Người ta có thể gọi Cần Thơ hoặc Tây đô, Huế hoặc Cố đô... chứ chưa nghe ai gọi Hà Nội là Hoàng Diệu, Hải Phòng là Thành Tô. Hải Phòng, ít nhất trong thập kỉ 80 của thế kỉ trước có địa danh Thành Tô, cụ thể là Nông trường Thành Tô, ở lân cân sân bay Cát bi.

@quanvietnam: Xin trân trọng kính chào bác Quân tây đen, người lính trinh sát của c20/e95/f325. Chúng ta lại tiếp tục được bổ sung khoảng trống của e95 trong những năm tháng ác liệt của chiến tranh. Bác quanvietnam cũng giống như TTNL, TV, NT đã đi đến tận cùng của cuộc chiến. Nếu không nhầm đợt quân 27/5/1972 của ĐHXD về c20/e75 có 4 người: Định, Lộc, Tọa và Quân thì Tọa hy sinh, Lộc bị thương ở Tích Tường, Như Lệ và ra Bắc luôn trong năm 1973, Định về sau lên a12 trinh sát kỹ thuật của sư đoàn và chỉ còn mình Quân đi từ QT vào Ban Mê Thuột, Cheo Reo, Phú Bổn, Xuân Lộc, Dầu Giây ...Chắc chắn chúng ta sẽ được bác Quân kể chuyện nhiều.   
Logged
chienc3.1972
Thành viên
*
Bài viết: 861


« Trả lời #12 vào lúc: 25 Tháng Mười Hai, 2011, 08:46:09 pm »

@SonTH: im hơi lặng tiếng mãi, bây giờ mới quay trở lại mà toàn trích dẫn không hà, chửa biết bác định nói gì. Bọn tôi (tôi và tường cận) đang xú tiến tìm hiểu về quê hương, gia đình, người thân của LS Phạm Thanh Tú. Khi nào biết chắc chắn địa chỉ bọn tôi sẽ hú bác để bố trí đi thăm GĐ LS Tú bác chuẩn bị nhé. Thân.
Logged
quanvietnam
Thành viên
*
Bài viết: 202


« Trả lời #13 vào lúc: 28 Tháng Mười Hai, 2011, 10:01:21 am »


CUỘC TẬP KÍCH(tiếp theo)
          Buổi chiều hôm ấy,tổ chúng tôi họp lại để phân công nhiệm vụ cụ thể cho từng người và thống nhất ngày giờ thực hiện.Đồng chí Xuân tổ trưởng,dùng hỏa lực B41,phụ trách cánh trái.Tôi,dùng hỏa lực B40,phụ trách cánh phải.Đồng chí Tọa,sử dụng AK,phụ trách chính giữa có nhiệm vụ áp sát tên địch càng gần càng tốt để bắt hạ vũ khí đầu hàng và bắt sống.Tất cả chúng tôi đều mang theo lựu đạn mỏ vịt US của mỹ,loại lựu đạn ném đi khi rơi xuống mới điểm hỏa để bí mật điểm tấn công. Chúng tôi thống nhất giờ xuất phát vào lúc 18h30,ngay buổi tối hôm ấy.Chúng tôi lao vào chuẩn bị súng ống đạn dược,lựu đạn,cần câu dò mìn,kéo cắt dây mìn v.v,để chuẩn bị xuất phát.
   Chiều,vào khoảng 16h00.Cả ba chúng tôi đã có mặt ở “chốt”bộ binh của K4 để hiệp đồng tác chiến với họ,bởi vì chúng tôi tập kích ở ngoài “chốt” của họ và cũng cần được sự bảo vệ của họ.Do phải mật phục và bí mật luồn sâu,vì thế tất cả chúng tôi đều phải ngụy trang bằng cỏ trông giống như bụi cỏ di động,bên tay trái mỗi người có quấn một băng trắng để khi pháo sáng của địch bắn lên thì nhận ra nhau.
   Ở “chốt” của bộ binh,chúng tôi tiếp tục dùng ống nhòm để quan sát,tình hình địch cũng chưa có gì thay đổi so với mấy hôm trước.Theo phản ảnh của nhóm mật phục thì địch có vẻ chủ quan hơn vì chúng đã hút thuốc ngay tại khu vực chúng quan sát.Chúng tôi đánh giá,tình hình đang diễn biến có lợi cho trận tập kích này.
   Thời gian hai tiếng rưỡi sao trôi đi chậm chạp quá,chúng tôi ngồi bên nhau hết nhìn đồng hồ rồi lại chuyền tay nhau chiếc điếu cày để hút thuốc lào,mọi khi hút là say nhưng hôm nay hút mãi cũng chẳng say,nõ điếu đã nóng ran nhưng chúng tôi vẫn hút.Ngồi dưới giao thông hào,chúng tôi nhìn nhau qua khói thuốc lào không ai nói với nhau điều gì,song ánh mắt đã nói lên tất cả.Chúng tôi im lặng để bước vào trận đánh…
   Lúc này đã là 18h50,hoàng hôn đã buông xuống,dãy đồi quân địch đóng trước mặt đang chuyển dần sang mầu tím.Chúng tôi sốt ruột vì nhóm mật phục chưa trở về để báo cáo tình hình,đây là thời điểm tốt nhất để chúng tôi tiền nhập,bởi vì nếu địch nhìn mắt thường thì không nhìn thấy vì quáng gà,nếu pháo sáng bắn lên cũng không nhìn được vì trời chưa thật tối.Mấy phút sau nhóm mật phục trở về, chúng tôi trao đổi để nắm lại tình hình.Đúng 19h05  tổ ba người chúng tôi xuất phát,trời lúc này gần như tối hẳn hút chúng tôi vào bóng tối sâu thẳm.Phía sau chúng tôi là “chốt” bộ binh đang căng mắt nhìn vào đêm tối và chờ đợi để sẵn sàng hiệp đồng tác chiến.
   Theo đúng quy định,từ “chốt” bộ binh ra khoảng 150m. Chúng tôi tiến theo hàng một theo tư thế đi khom.Đồng chí Tọa đi đầu,có nhiệm vụ vừa đi vừa dò mìn.Đồng chí Xuân đi giữa,có nhiệm vụ cảnh giới hai bên.Tôi đi sau cùng,có nhiệm vụ xóa dấu vết và cảnh giới phía sau. Mỗi người cách nhau từ 5-6 mét.Chúng tôi tiến rất chậm,vì vừa đi vừa phải dò mìn và quan sát nghe ngóng.Lúc này trời đã tối xẫm,thời gian này đang là đầu mùa khô,trời không có trăng nhưng rất nhiều sao,trời xanh đen,lặng gió,thời tiết se se lạnh.Chúng tôi lầm lũi tiến từng bước một.Vào khoảng thời gian này cho tới sáng,bọn địch thường xuyên bắn pháo sáng,nếu như mọi chuyện bình thường thì chúng bắn rải đều dọc phòng tuyến.Nếu chúng nghi ngờ có chuyện gì xảy ra,chúng bắn từng chùm.Đây là loại ánh sáng có công suất cực lớn chúng có thể soi rõ mọi hoạt động đang diễn ra ở dưới mặt đất.Những lúc giao thời của từng loạt pháo sáng,chúng tôi tranh thủ đi,khi nghe tiếng nổ bục bục trên đầu là chúng tôi dừng lại quan sát và nghe ngóng động tĩnh.Mọi việc diễn ra thuận lợi theo đúng dự kiến,đến điểm quy định đồng chí Tọa dừng lại và ra hiệu cho chúng tôi tiến lên,lúc này đã tương đối gần địch,chúng tôi chuyển sang tư thế bò toài như con thằn lằn.Khi tiếp cận được đồng chí Tọa,chúng tôi đã ngửi được mùi khai của các đầu mẩu thuốc lá vứt quanh đâu đó.Chỗ đồng chí Tọa lựa chọn,là bụi tre của bờ ruộng bỏ hoang.Điểm này,quan sát rất rõ vị trí tên địch ngồi quan sát,đồng thời lại có bụi tre vừa là vật che khuất lại là vật che đỡ rất thuận lợi cho mục đích phục kích để tấn công.Chúng tôi hội ý chớp nhoáng,thống nhất hai vấn đề: Một là,nếu gặp địch đi lùng sục thì không được nổ súng.Chỉ nổ súng khi nào bị lộ,nếu bị lộ sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng và không để cho địch bắt,bởi vì mỗi mạng sống của chiến sĩ trinh sát đánh đổi 10 mạng sống của lính thám báo và nhiều mạng sống của lính thủy quân lục chiến hay lính dù, chính vì thế bọn địch kiên quyết bắt sống các chiến sĩ AK báng gập(lính trinh sát) để khai thác tình hình bên ta.Tình huống nếu như bị bao vây,phải chiến đấu đến viên đạn cuối cùng và để lại cho mình một quả lựu đạn,quyết không cho địch bắt sống,bởi vì nếu bị bắt sống chắc chắn sẽ chết,nhưng trước khi chết phải chịu bao cực hình tra tấn.Vì vậy cách tốt nhất là giành riêng cho mình một quả lựu đạn cùng với kẻ địch muốn xông vào bắt sống mình…Hai là,nếu xảy ra theo đúng phương án tác chiến thì bên nào phát hiện ra địch xuất hiện trước được nổ súng trước, bên còn lại chỉ nổ súng khi bọn địch ở gốc cây kháng cự,nếu khoảng từ 3-5 phút sau địch vẫn không nổ súng chống cự thì tiếp tục bồi thêm vào khu vực đó một quả đạn nữa nhầm tiêu diệt triệt để lực lượng địch ở đây,sau đó cả hai phía vừa cảnh giới địch tấn công vừa quay về hỗ trợ cho đồng chí Tọa.Riêng đồng chí Tọa,được phép nổ súng khi tên địch ở đây kháng cự hay bỏ chạy.
(Còn nữa)




Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #14 vào lúc: 28 Tháng Mười Hai, 2011, 01:55:48 pm »

             Chào các bác! Chuyện đang đến hồi gay cấn hay quá thì lại phải chờ đợi. Đừng để ae chờ lâu nhé bạn ơi!
Logged
vetran
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1145


Một thời để nhớ.


WWW
« Trả lời #15 vào lúc: 28 Tháng Mười Hai, 2011, 06:36:18 pm »

Các bác chiến binh cứ chơi trò nhâm nhi thế này thì mất hứng quá, mới qua mấy trận, người theo dõi đang máu thì lại chờ. Kể tiếp đi các bác.
Logged

Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
quanvietnam
Thành viên
*
Bài viết: 202


« Trả lời #16 vào lúc: 01 Tháng Giêng, 2012, 11:21:46 am »


CUỘC TẬP KÍCH(tiếp theo và hết)
          Sau cuộc hội ý chớp nhoáng,đồng chí Xuân tản ra cánh trái,tôi cánh phải,đồng chí Tọa ở lại tìm địa vật củng cố công sự sao cho đảm bảo yếu tố bí mật bất ngờ.Kể từ giờ phút này trở đi,chúng tôi độc lập chiến đấu theo phương án tác chiến đã được thống nhất.Khi chia tay,Chúng tôi nắm tay nhau rất chặt và không nói gì.Không biết đồng chí Xuân,đồng chí Tọa nghĩ gì? Riêng tôi, tôi cảm thấy lo lắng và hồi hộp.Người tôi nóng lên,mồ hôi ướt đầm cả áo,mặc dù thời tiết về đêm cũng khá lạnh.Tôi rùng mình và tự trấn tĩnh lại mình,không cho phép mình mất tập trung.Thời gian lúc này còn sớm,tôi toài từng bước chắc chắn,lợi dụng lúc pháo sáng địch bắn lên,tôi quan sát xung quanh,quan sát về phía đồng chí Xuân xem vệt băng trắng đã tiến tới đâu để tôi điều chỉnh tốc độ cho phù hợp.Tôi cúi gằm mặt xuống sát mặt đất và nhìn ngước lên trời để phát hiện xem có dây mìn chăng ngang không,sau đó tôi dùng cần dò mìn(thực chất là bằng tre vót nhỏ thật mềm dùng để xuyên vào thảm cỏ sau đó nâng lên nếu thấy vướng thì dùng tay kiểm tra nếu là dây cỏ thì thôi nếu là dây đồng hay dây nhựa thì dùng kéo cắt đi) để kiểm tra lại lần nữa khi đó tôi mới bò tiếp.Tôi cứ tiến dần từng bước như vậy trong đêm,tôi bò tới đâu tiếng côn trùng im bặt tới đó.Đêm đã về khuya,không gian im lặng đến ghê người,thi thoảng lại nghe những tiếng nổ lục bục trên trời,địch tiếp tục bắn pháo sáng,mặt đất lại sáng rực lên soi rõ từng lùm cây bụi cỏ,thậm chí có thể nhìn được những con chuột chạy ở bãi trống.Những lúc như thế này tôi tranh thủ nghỉ ngơi và quan sát,tôi gục mặt xuống đất hít hít mùi thơm mốc của đất mùi thơm hăng hăng của cỏ,tôi hít thở thật sâu,không khí lạnh làm tôi tỉnh táo,tôi lấy lại bình tĩnh và tiếp tục bò…Tôi bò men theo bờ thửa ruộng bỏ hoang,lúc này tôi đã đến góc ngoặt của thửa ruộng.Dưới ánh đèn pháo sáng,tôi đã có thể quan sát thấy cây cao thân gỗ.Tôi căng mắt nhìn về phía trước cây cao thân gỗ ở phần thấp,thấy có bụi cây thấp lùn đen xì,không rõ là cây gì.Tôi tính toán trong đầu,chỗ này có thể mai phục được đây.Vì:Thứ nhất,lợi dụng lùm cây để làm vật che khuất để tìm cách quan sát.Thứ hai,khoảng cách từ bụi cây này đến gốc cây thân gỗ cũng không xa khoảng 25-30 mét vẫn phát huy hiệu quả của hỏa lực.Vấn đề còn lại là ở chỗ khi tập kích xong khi rút lui phải vượt qua bãi trống này,việc này chắc là phải thế vì xung quanh không còn chỗ nào tốt hơn và tôi quyết định bò qua bãi trống tiến về phía lùm cây trước mặt.Đến giữa bãi trống,địch lại bắn pháo sáng,tôi dừng lại để quan sát nhìn sang ngang xem đồng chí Xuân đã di chuyển tới đâu.Tôi nhìn thấy vệt trắng ở cách tôi khoảng 50-60 mét,có lẽ lúc này để tôi dễ quan sát,đồng chí Xuân đã chuyển băng trắng sang tay phải nên tôi nhìn khá rõ.Như vậy cả hai chúng tôi đang vượt qua bãi trống,lúc này tôi thấy vững tâm hơn và tiếp tục bò.Khoảng hơn tiếng đồng hồ sau,tôi đã tiếp cận được bụi cây thấp lùn,tôi quan sát và sờ vào bụi cây,dự đoán có thể là những cây Mua,tôi trườn người qua bụi Mua thì phát hiện ra ngay đấy có một ụ đất có thể là một ngôi mộ hay là tổ Mối gì đó.Gặp được ụ đất này thật là may mắn,đúng là trời đã giúp tôi.Tôi vừa có ụ đất là vật che đỡ,lại có những bụi Mua là vật che khuất, tôi quyết định chọn vị trí này để mai phục đêm nay.Lúc này,tôi nằm yên cố gắng lắng nghe những tiếng động,đêm đã về khuya cảnh vật im lặng,chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả.Dưới ánh đèn của pháo sáng,tôi nhìn về phía đồng chí Xuân không thấy động tĩnh gì, tôi đoán có lẽ đồng chí Xuân cũng đã tìm được vị trí để mai phục.Tôi nhìn về phía địch,thấy những bụi cây lúp xúp đen xì giống như những tên địch cúi lom khom đang tiến về phía tôi.Bất giác tôi đặt tay vào cò súng.Sau ít phút không có chuyện gì xảy ra,tôi trấn tĩnh lại và thả lỏng người bắt đầu suy nghĩ miên man,tôi nghĩ nhiều lắm nhưng lung tung chẳng cái gì ra cái gì và cuối cùng lại trở lại với thực tại là tôi đang mai phục để tập kích địch.
          Thời gian cứ chậm chạp qua đi, đêm dài quá…Tôi đổi tư thế  nằm mai phục cho đỡ mỏi.Tôi nhìn lên bầu trời tìm sao để định hướng, và nhìn về phía chân trời đằng Đông đã thấy màu sáng nhạt.Tôi đoán lúc này khoảng 3-4 giờ sáng,tôi  lại nằm xuống quan sát và nghỉ ngơi.Bỗng tôi nghe được hai tiếng cạch cạch khi bật thước ngắm súng,đây là tín hiệu của chúng tôi dùng để liên lạc với nhau,tôi nghe ngóng một lát  rồi bật lại trả lời,thế là chúng tôi đã liên lạc được với nhau.
          Trời sáng rõ dần, những làn sương mỏng trắng đục bay là là trên các bụi cây,cảnh vật vẫn im lặng. Tôi quan sát lại chỗ mình mai phục xem đã yên tâm chưa,soát xét lại súng và lựu đạn xem có bất trắc gì.Tất cả đều đầy đủ,sẵn sàng chiến đấu.Tôi tập trung cao độ nhìn vào khu vực gốc cây cao thân gỗ,tôi thấy bụi cây phía sau động đậy,sau đó có ba tên địch mặc rằn ri xách AR15 lom khom chui vào gốc cây.Không hiểu lúc này hướng đồng chí Xuân có quan sát được không?Tôi tiếp tục chờ đợi xem có đúng như mọi khi hay không?Đúng như dự đoán,một tên địch xách súng AR15 rời khỏi gốc cây,lom khom đi theo lối mòn tiến về hướng  bụi tre gai nơi đồng chí Tọa phục kích,chỉ cần tên địch này vào vị trí thì tất cả mọi chuyện đều xảy ra theo phương án đã được tính trước.Quả đúng như vậy,tên địch này đã vào vị trí.Vấn đề còn lại bây giờ là nổ súng,ai bắn trước,tôi hay đồng chí Xuân.Tôi tiếp tục chờ đợi thêm mấy giây nữa,vẫn không thấy đồng chí Xuân nổ súng.Tôi ngắm đúng chỗ mấy tên địch đứng ở gốc cây cao thân gỗ và xiết cò.Một tiếng nổ chát chúa xé toang không gian tĩnh mịch buổi sáng,dưới gốc cây thân gỗ một cột khói xanh của thuốc súng và khói vàng của đất bốc lên. Tai tôi ù đặc có lẽ khi bắn tôi quên há mồm,sau lưng tôi là đám khói của súng B40 khi phóng quả đạn đi,tôi vội vàng di chuyển khỏi vị trí cũ, sang vị trí mới để tránh lộ mục tiêu.Hai,ba phút đã trôi qua,vẫn chưa thấy quân địch phản ứng gì có lẽ là quá bất ngờ đối với chúng nên chưa kịp đánh trả.Lúc này theo đúng hiệp đồng của phương án tác chiến,hướng đồng chí Xuân lại bồi tiếp một quả B41 vào gốc cây cao thân gỗ.Tôi thấy gốc cây bị xé toang,thân cây đổ gục,bụi khói súng lẫn đất bay mù mịt.Có lẽ bây giờ quân địch ở phía sau mới được lệnh nổ súng,chúng bắn M79 và AR15 xối xả về hướng chúng tôi.Khi đó,tôi đang băng qua bãi trống di chuyển về hướng đồng chí Tọa,tôi đã vượt qua rặng tre gai.Trời đã sáng rõ,tôi nhìn sang bên phải về phía sau,thấy đồng chí Xuân cũng đang tiến về hướng chỗ đồng chí Tọa và sắp tiếp cận được bụi tre gai.Địch bắn đuổi theo chúng tôi,đạn AR15 bay vèo vèo trên đầu,đạn cối M79 nổ chát chúa.Bỗng một loạt AK nổ đanh gọn vang lên át tất cả mọi tiếng nổ khác,tôi vội nhìn về hướng đó và chỉ kịp nhìn thấy bóng của tên địch mặc áo rằn ri đang cố tình chạy về,đổ vật xuống.Tiếp theo đó,một loạt đạn AK nữa vang lên cày tung đất chỗ xác tên địch nằm,cái xác vẫn bất động không nhúc nhíc.Lúc này cả ba chúng tôi đã rút về sau rặng tre gai,bọn địch vẫn bắn đuổi theo nhưng không giám xông lên,rặng tre gai là tấm lá chắn cho chúng tôi,bọn địch cứ bắn thoải mái chúng tôi cũng chẳng ảnh hưởng gì.Chúng tôi tập trung quan sát vào cái xác  ban nãy,thấy nó vẫn nằm nguyên không nhúc nhíc chắc là tên địch đã chết.Đồng chí Xuân ra hiệu cho chúng tôi rút về “chốt” bộ binh,tiếng súng của địch cũng thưa dần và chấm dứt.Phòng tuyến của cả hai bên trở lại im ắng,không gian còn vương lại mùi thuốc súng khét lẹt,Mặt trời đã lên cao khỏi lùm cây.
   Chúng tôi về tới “chốt” bộ binh an toàn,đồng chí Tọa kể lại cho chúng tôi và một số đồng chí bộ binh nghe tình huống phải nổ súng tiêu diệt tên địch.Đồng chí Tọa nói: Tôi nằm cách tên địch khoảng độ 15-16 mét hơi chéo về bên trái, tôi nhìn thấy nó nhưng nó không thấy tôi vì tôi ngụy trang bằng cỏ kín hết cả người.Khi nó lên nó vội vàng ngồi thụp xuống quan sát về phía “chốt” không để ý xung quanh.Phát súng thứ nhất,tên địch giật mình quay lại quan sát nhưng chưa hiểu ra chuyện gì,sau đó ít phút là phát súng thứ hai, theo phản xạ tên địch vùng lên bỏ chạy về phía chúng.Lúc đó tôi không kịp hô đứng lại thì tay tôi đã xiết cò,khẩu AK trong tay tôi rung lên và tên địch ngã xuống,sau đó tôi lại bồi tiếp một loạt nữa,chắc là tên địch đã chết.Bây giờ tôi nghĩ lại,tại sao tên địch không nằm im tại chỗ mà lại bỏ chạy về nơi chúng phòng ngự,cũng không quay về hướng súng nổ.Tôi đoán tên địch này hoàn toàn bị bất ngờ do đó theo phản xạ là chạy xa tiếng súng nổ và hướng về nơi có đồng đội trợ  giúp.Ngừng một lát,đồng chí Tọa nói tiếp:Chính vì lý do đó mà chúng ta không bắt sống được nó,như vậy đồng nghĩa với việc chúng ta chưa hoàn thành nhiệm vụ.Chúng tôi nghe xong chưa ai nói gì,mấy đồng chí bộ binh K4 nói ngay: Các ông trinh sát ơi!Bọn thám báo nó liều lắm,nó cũng giống như các ông, nó thà chết không bao giờ để bị bắt.
       Chúng tôi không nghĩ gì về câu nói đó,song thâm tâm cả ba chúng tôi đều buồn.Chiều nay cả ba chúng tôi báo cáo với ban chỉ huy đại đội kết quả trận tập kích.
                                                        Hà nội,tháng 12 năm2011.

Logged
chienc3.1972
Thành viên
*
Bài viết: 861


« Trả lời #17 vào lúc: 01 Tháng Giêng, 2012, 12:49:56 pm »

@quanvietnam: bác cũng dễ bị khích quá nhỉ, thế là làm một mạch cho xong rồi hạ cánh an toàn à. Theo tôi giai điệu đoạn cuối này có thể chia ra thành 3 đoạn ngoài ra thêm đoạn kiểm điểm nội bộ, cấp trên nhận xét, bình công báo công... Grin. Lại chuẩn bị viết tiếp đi chứ, chưa thôi được đâu bác ạ.
Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #18 vào lúc: 02 Tháng Giêng, 2012, 10:13:52 pm »

              Vâng! chào bạn quanvietnam. Đúng là nếu tiêu diệt địch thì bao giờ cũng dễ hơn là bắt sống địch. Năm 77 khi cuộc chiến tranh BGTN mới xẩy ra. Đ/v TP ĐÚNG RA LÀ CẢ ĐẠI ĐỘI 3. Có n/v luồn sâu cả đêm với quyết tâm là bắt sống 1 nhóm Pót. Bao công lao vất vả nhưng rời cũng không đạt được mục têu. LẠI CÒN BỊ HY SINH 1, BỊ THƯƠNG MẤY NGƯỜI NỮA. TP đã kể bài viết này.

              Cũng khoảng tháng 11/77 Trinh sát của bộ cũng rất thèm bắt được tù binh của Pót để khai thác. Qua theo dõi cũng thường thấy có 2 thằng Pót cứ đi xe đạp mang cơm, nước ra chốt. 2 Đ/c trinh sát kỳ cựu nhận n/v này. Cũng phục kích, dùng gậy chọc vào bánh xe. Dự định đánh chết 1 tên còn định bắt 1 tên. Nhưng sau khi bị ngã xe thằng Pót cũng rất nhanh lộn 2 vòng rồi rút k54 bắn chết 1 đ/c trinh sát rồi vụt chạy mất. Đồng chí Trinh sát thứ 2 bắn được 1 thằng rồi cõng đồng đội rút nhanh. Như vậy n/v cũng ko hoàn thành mà cũng còn bị tổn thất thật đáng tiếc.

                       CHÚC CÁC BẠN VUI KHỎE TIẾP TỤC HÀNH QUÂN VỚI NHỮNG CÂU CHUYỆN LÝ THÚ CỦA MÌNH!
Logged
quanvietnam
Thành viên
*
Bài viết: 202


« Trả lời #19 vào lúc: 07 Tháng Giêng, 2012, 01:41:45 pm »



NỞ HOA TRONG LÒNG ĐỊCH
          Sau khi rút khỏi thành cổ Quảng trị,vị trí phòng ngự của ta ở phòng tuyến Sông Thạch hãn rất bất lợi.Dọc sông,từ phía Tây Bắc thành cổ lên đến Đá đứng,bên ta bị quân địch đẩy lùi đến sát bờ sông.Mọi hoạt động quân sự của bộ đội ta lúc này,chủ yếu là sát mép nước và những bãi bồi của sông Thạch hãn.Trong khi đó,âm mưu của quân địch là cương quyết đẩy lui quân ta qua sông về phía bắc sông Thạch hãn và lấy sông Thạch hãn làm giới tuyến tạm thời như sông Hiền lương của những năm1954.Trước tình hình đó,bộ chỉ huy của trung đoàn 95 sư 325,đã chỉ đạo cho các tiểu đoàn bộ binh K4K5K6 và các đại đội trực thuộc kiên quyết bám trụ giữ đất,đồng thời lợi dụng thời cơ để cải thiện vị thế của mình.
    Dạo ấy,tôi là chiến sĩ trinh sát thuộc trung đội 4,C20,E95,F325.Bây giờ,kể lại câu chuyện này.Tôi thực sự không nhớ được đầy đủ câu chuyện này xảy ra bắt đầu từ đâu,lý do như thế nào?Mà lại có cụm từ: Chiến dịch nở hoa trong lòng địch.Tôi chỉ hiểu được,tôi tham gia chiến dịch này nhằm cải thiện vị thế của ta trên dọc tuyến phòng ngự,tạo thành thế da con Báo,địch và ta đan xen nhau để ngăn chặn địch dùng máy bay ném bom B52 tiêu diệt lực lượng ta.Để đạt được ý đồ này, ban tham mưu trung đoàn thấy cần thiết phải cử lực lượng trinh sát luồn sâu vào lòng địch. Mục đích của chuyến luồn sâu này,là nghiên cứu địch tình ở khu vực ngã ba Phước môn.Trên cơ sở đó,sẽ có phương án đưa lực lượng của ta vào chốt giữ để chia cắt đội hình của địch và mở rộng địa thế của ta.Tạo ra thế nở hoa trong lòng địch.
     Nếu tôi không nhầm,thời gian ấy vào khoảng tháng 12 năm 1972. Khi đó,chiều nào chúng tôi cũng có mặt ở “chốt” bộ binh K5 để quan sát tìm kiếm và tổng hợp phân tích các hoạt động của địch ở đây.Rất nhiều ngày tổ chức quan sát,chúng tôi chưa phát hiện ra các hoạt động quân sự nào của địch, thi thoảng mới bắt gặp được vệt bụi vàng bốc lên ở phía ngã ba Phước môn chắc là khói bụi do xe của địch chạy.Tóm lại,rất im ắng và bí mật.Nghiên cứu trên bản đồ,chúng tôi thấy phía trước “chốt” của bộ binh K5 là những thửa ruộng do chiến tranh nên bị bỏ hoang,xa xa là dãy đồi bát úp bao bọc lấy cánh đồng.Khe Như lệ chạy ngoằn nghèo,thượng nguồn khe Như lệ rất gần với ngã ba Phước môn…
          Sau mấy ngày quan sát và nắm tình hình hoạt động của địch ở ngã ba Phước môn,chúng tôi trình phương án và quyết tâm thư lên ban chỉ huy đại đội để xin được luồn sâu vào ngã ba Phước môn.Phương án của chúng tôi nhanh chóng được thông qua,chỉ phải bổ xung thêm một vài  điểm nhỏ cho hoàn thiện.Đồng chí đại đội trưởng nói:
    Đây là nhiệm vụ rất quan trọng mà đồng chí tham mưu trưởng trung đoàn giao cho C20.Nhiệm vụ của các đồng chí là luồn sâu vào ngã ba Phước môn để nghiên cứu địch tình ở khu vực này,các đồng chí phải vẽ và mô tả được về địa hình địa vật,hệ thống công sự hầm hào,các điểm bố trí hỏa lực của địch.Các đồng chí sẽ là những người trực tiếp dẫn trinh sát  và cán bộ tham mưu tiểu đoàn 5 vào nghiên cứu để triển khai.Đi luồn sâu lần này,các đồng chí đặc biệt chú ý hai điểm sau:
     -Thứ nhất,chúng ta đang đi nghiên cứu để chuẩn bị chiến dịch nở hoa trong lòng địch.Vì vậy,chúng ta tuyệt đối giữ bí mật ý đồ,mọi thông tin chỉ trong tổ ba người được biết, thực hiện ba không: không lộ,không nói, không biết.
     -Thứ hai,đây là nguyên tắc và là bản lĩnh của người lính trinh sát.Đi luồn sâu đợt này,không cho phép bị lộ,nếu bị lộ không để bị bắt cho dù ở bất cứ tình huống nào.
     Đồng chí đại đội trưởng hỏi lại:
  - Các đồng chí có ý kiến gì không?
  Tất cả mọi người không ai có ý kiến,đồng chí đại đội trưởng nói tiếp:
   -Các đồng chí hãy chọn ngày lành tháng tốt,giờ đẹp để triển khai,chúc các đồng chí thành công.
          Chiều hôm ấy,thật là bất ngờ cơm đã không bị khê lại còn hơi sống.Ba đứa chúng tôi nhìn nhau,giường như đã hiểu được ý nhau và thống nhất chiều nay chúng tôi xuất phát. Trinh sát chúng tôi thường đi theo tổ tam tam,buổi chiều chúng tôi  cũng thường ăn cơm vào lúc 4h-4h30 để có thời gian khoảng hơn hai tiếng chuẩn bị vũ khí,lương thực và nước uống.Chúng tôi rất kiêng cơm khê,thực tình tôi cũng không lý giải được vì sao, chỉ ngẫm thấy rằng ăn cơm khê sẽ không gặp may mắn.Vì vậy hôm nay thấy cơm sống chúng tôi cảm thấy vui vẻ và chuẩn bị xuất phát ngay để tận dụng vận may này.
          Tổ chúng tôi gồm ba người,đồng chí Trần quốc Toản quê ở Vũ thư Thái bình, chức vụ tiểu đội trưởng là tổ trưởng.Đồng chí Lê hùng Mạnh quê Trần xuân Soạn Hà nội và Tôi là tổ viên.Cả ba chúng tôi thuộc loại cao to của đơn vị,thấp nhất là Tôi 1m70,còn lại Mạnh là cao nhất 1m78,Toản 1m75.Đối với lính trinh sát cao to là rất bất lợi cho việc luồn sâu,bởi vì thân hình kềnh càng không thu nhỏ được diện tích khổ nhất là việc đào hầm trú ẩn.Trong số chúng tôi có Toản là lính cũ được huấn luyện bài bản từ ngoài Bắc có nghiệp vụ trinh sát tinh thông,còn Tôi với Mạnh là lính mới sau này mới được bổ xung.Cả ba chúng tôi đều chưa có vợ,Tôi là sinh viên năm thứ 4 khoa Cầu đường trường Đại học xây dựng,Toản và Mạnh mới tốt nghiệp lớp10.
          Chiều hôm ấy,chúng tôi có mặt ở “chốt”K5 muộn hơn so với mọi khi,lúc đó trời đã lá lem tối,chúng tôi muốn khi xuất phát thì ít người biết nhất,kể cả bộ binh.Theo nguyên tắc,lính trinh sát đi luồn sâu là phải chuẩn bị đầy đủ vũ khí đạn dược,lương thực,nước uống đảm bảo có thể lưu lại từ 2-3 ngày.Ngoài ra,để bảo đảm bí mật nhất thiết phải ngụy trang bằng cách buộc cỏ vào người để khi luồn sâu ban đêm sẽ lẫn vào cỏ cây tránh bị phát hiện.
          Ra đến “chốt”,chúng tôi gặp đồng chí trung đội trưởng chỉ huy bảo vệ “chốt” hôm ấy,đồng chí Toản tổ trưởng nói:
   -Hôm nay,C20 tổ chức luồn sâu để nắm tình hình địch,chúng tôi có thể đi đến sáng mai thì về và cũng có thể chúng tôi ở lại trong đó tới tối ngày kia mới về.Khi chúng tôi về trước chốt,chúng tôi sẽ bật thước ngắm của súng ba lần,sau đó sẽ nhô cao mũ lên ba lần và nói mật khẩu “Tích tường” các đồng chí đáp lại “Tân mỹ”.Nếu đúng mật khẩu các đồng chí cho vào nếu không đúng thì các đồng chí tự giải quyết.Đồng chí Toản nói tiếp:Nếu có sự thay đổi hay thuyên chuyển gì xin các đồng chí nhớ bàn giao lại,vì vấn đề này nó liên quan đến tính mạng.
   Đồng chí trung đội trưởng bộ binh,trong nhá nhem tối nhìn chúng tôi với đôi mắt cảm thông và nói:
   - Đúng là lính trinh sát,các ông sống cuộc đời “giun dế bờ bụi”(ý muốn nói là sống chui rúc như con giun con dế).Thà rằng cứ đằng thằng đánh nhau như chúng tôi đây lại hay,sống chết còn có anh có em.Đằng này các ông lại cứ lần mò đêm hôm chui sâu vào trong lòng địch,nói gở mồm chứ có vấn đề gì xảy ra thì chịu chết chẳng có anh em nào ở đấy mà giúp đỡ.Bộ binh chúng tôi kính phục các ông lắm,các ông cứ yên tâm chúng tôi sẽ bảo vệ các ông.
          Chúng tôi bắt tay nhau để tạm biệt đồng chí trung đội trưởng bộ binh, và nói lời cám ơn.Trước khi xuất phát,đồng chí Toản đề nghị chúng tôi kiểm tra lại lần nữa bằng cách chạy tại chỗ để phát hiện những sai sót.Tất cả đều được chuẩn bị chu đáo.Bóng tối đã bao trùm lên trận địa “chốt”,đây đó đã có những quả pháo sáng được bắn lên,chúng tôi tiến vào đêm tối và được thứ ánh sáng ma quái của pháo sáng soi đường (Còn nữa)



Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM