TTNL, không biết Duyên có đọc chuyện luồn sâu Hòn Vượn của ấy không. Trước đây cũng hay được Duyên kể về chuyến luồn sâu này, kể cả hôm cánh ta về nhà Duyên mùa hè năm ngoái.
Theo TTNL thì ae bị phục kích ngày 27 Chạp tức ngày 7/2/75 dương lịch, như vậy vênh 1 ngày với Kỷ yếu C20 ghi LS Tư hi sinh ngày 6/2/75 tại Hòn Vượn ?
Bác TanVinhPRC25 ! Ngày mà Tư hy sinh được in trong kỷ yếu cũng là lấy từ ký ức của TTNL. Lúc đó tính vội nên nhầm mất một ngày. Bây giờ tính theo ngày âm thì trong đầu tôi chính xác hơn.
----------------------------------------------------------------------------------
Chuyện XXIX
HÒN VƯỢN (tiếp 31)
Biệt động tập kích thám báoNgày 28 tháng Chạp Sáu giờ sáng, tôi thức dậy, đã thấy anh biệt động đang ngồi uống trà và hút thuốc lào. Anh bảo:
- Cậu đánh răng rửa mặt rồi đi với tớ.
- Vâng !
Anh biệt động dẫn tôi ra vị trí quan sát của cứ. Mỗi người chúng tôi trèo lên một cây khá to và cao. Tôi chọn một trạc ba ở gần ngọn cây. Anh ấy nói và chỉ cho tôi quan sát xung quanh cứ, vị trí nào ở đâu. Rồi anh chỉ cho tôi cứ của Huyện Hương Thủy và chỗ chúng tôi bị phục kích ngày hôm qua:
- Cậu cứ ở đây mà xem chuyện sắp sảy ra.
- Vâng !
Anh kể cho tôi nghe chuyện có duyên nợ với bọn thám báo của trung đoàn 51. Cũng đã nhiều lần chúng phục kích đường đi của các anh. Một hai lần đầu các anh đã bị dính. Từ đó về sau, mỗi cứ đều có canh gác. Cứ nào cũng có vài điểm quan sát trên các cây cao để bảo đảm có động tĩnh gì ở xung quanh thì đều nắm được. Anh bảo, chắc chắn hôm qua bọn thám báo di chuyển từ xa đến điểm phục kích thì biệt động ở Hương Thủy phải biết rồi và họ đã phải có phương án tác chiến. Bên đó họ không biết hôm qua các cậu từ đây đi sang đó. Nếu biết, họ đã qua đây để báo trước rồi.
Khoảng 6 giờ 30 phút, một tiếng nổ đùng . . . hù . . .ụt . . . oành. Rồi một tiếng nữa tiếp theo. Đó là tiếng hai phát đạn B40 liên tiếp. Khói trắng lẫn nâu bốc lên từ vạt cây thưa gần cứ của huyện Hương Thủy. Ít giây sau, nghe tiếng nổ toác toác của những trái US. Lặng đi một chút rồi dậy lên những loạt AK ngắn, điểm xạ rất đĩnh đạc. Anh biệt động nói:
- Bên đó họ tập kích bọn thám báo đấy, chắc là tiêu diệt gọn rồi. Tớ đã bảo rồi mà, bọn này phải chết, không thể thoát được đâu. Chắc bên đó họ bám chúng nó ngay từ chiều hôm qua, trước khi các cậu bị bắn. Nhưng thấy chưa thuận lợi nên chưa đánh. Chắc bây giờ chúng ăn đòn khi vừa ngủ dậy.
Tôi vừa nghe anh biệt động nói vừa thấy trong lòng rất cảm phục vì sự dày dạn của các lính cựu biệt động. Họ đánh địch cứ như cuộc chơi sinh tử. Họ không thể chấp nhận thám báo lại rình rập ngay cửa căn cứ của mình và nhất quyết phải dằn mặt bọn chúng để chúng chừa hẳn. Trông cách họ đánh, vừa nhanh gọn, vừa hiệu quả, chẳng khác gì những thợ săn lành nghề rình rập con mồi của mình vào cửa tử rồi nhả đạn.
Trinh sát chuyên nghiệp của một sư đoàn chủ lực 325 thiện chiến, chưa bao giờ biết tập kích địch như thế. Tôi có cảm tưởng chúng tôi chỉ bắt được gà trong chuồng chứ chưa săn được thú trong rừng. Chúng tôi là một đội rất đỗi nghiệp dư đang xem những thợ săn lành nghề biểu diễn.
Khoảng một tiếng sau khi súng nổ, hai chiếc trực thăng từ phía sau đỉnh đèo vọt sang. Chúng đang rà quét trên khu vực bọn thám báo bị tập kích. Chắc chúng nó định hạ xuống lấy xác. Tôi rất hồi hộp và có phần lo lắng cho lính biệt động. Không biết trận đánh sẽ tiếp diễn ra sao.
Một chiếc bay lượn vòng và bắn đại liên ra xung quanh. Chiếc còn lại hạ độ cao rất nhanh. Khi nó chuẩn bị tiếp đất thì một phát B40 phụt thẳng đến đó. Quả đạn đi hơi thấp, hớt dưới bụng chiếc máy bay. Tiếc quá ! Thằng này vội vã bốc thẳng lên cao. Rồi hai chiếc máy bay liên tục nhả đạn. Không thằng nào dám hạ xuống thấp. Bắn bừa bãi một hồi rồi hai chiếc trực thăng bốc thẳng lên cao và chuồn mất.
Thật là một chuyện quá lạ. Ngay tròng lòng địch mà vẫn tồn tại các căn cứ của biệt động thành Huế và địa phương các xã, huyện. Chẳng những thế, thám báo của chúng bị tiêu diệt như những con mồi non nớt. Còn quá đáng hơn nữa khi mà chúng không làm thế nào để lấy được xác lính tử trận. Những xác lính ấy sẽ không bao giờ được chôn cất và sẽ vĩnh viễn nằm lại đó.
. . . (còn nữa)