Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 11:23:40 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Những mẩu chuyện kháng chiến  (Đọc 181942 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #150 vào lúc: 30 Tháng Mười, 2011, 04:23:00 pm »

Những “thùng hàng đặc biệt”
và những chiến sĩ “3C”

 Cuối năm 1966 đầu năm 1967, những ai hành quân vào Nam theo đường mòn Hồ Chí Minh thỉnh thoảng nhìn thấy các chiến sĩ giao liên đeo trên vai những chiếc thùng rất lạ. Ai cũng biết rằng trong thùng chưa một thứ hàng đặc biệt. Nhưng hàng gi thì ít ai đoán ra. Ngay các binh trạm giao liên cũng chỉ biết rằng “thứ hàng đặc biệt này phải được chuyển liên tục, không được phép giấu tạm ở bất cử một địa điểm nào mà phải mang đi bằng hết”. Sau này người ta mới biết rằng, trong những “thùng hàng đặc biệt” chưa những tài liệu của Ngành Cơ yếu. Đó cũng là đợt vận chuyển tài liệu vào Nam lớn nhất của Ban Cơ yếu Trung ương.

 Các chiến sĩ Cơ yếu trên đường vào Nam luôn luôn được coi là “khách đặc biệt” của các trạm giao liên. Họ được cấp giấy chứng minh Trường Sơn đóng dấu đỏ 3 chữ C (CCC). Đây là ký hiệu chỉ các cán bộ có nhiệm vụ đặc biệt quan trọng. Nhưng vì trên đường quan hệ lính Cơ yếu luôn phải chạy (chạy máy bay, chạy biệt kích, chạy địch càn, thậm chí gặp địch cũng không được đánh) để về tới đích an toàn. Do đó họ thường phiên hiệu “3C” của mình là “co cẳng chạy”.

Hải Đăng
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #151 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:28:11 pm »

Nồi canh môn thục

 Ở Trường Sơn, cánh lính gọi món canh môn thục là “canh tiểu đội”. Số là rau môn thục thì hiếm. Mỗi lần kiếm được một chét, mang về thả vào xoong, đổ nước suối vào, thêm một ít ruốc bông, một nắm muối, đun chín, cả tiểu đội xì xoạt đến là mát ruột.

 Cái khổ của người lính ở Trường Sơn là thiếu rau. Riêng hai loại: cây môn thục và chua me đất là còn có thể đi dọc theo suối may ra gặp một vài bụi, lâu lâu lá lại mọc ra, đoàn khác cũng được nhờ.

 Môn thục thuộc họ khoai nước, thân mềm, không ngứa, tựa cây khoai môn, ăn lành, mát ruột. Một hôm, anh nuôi là lính thị thành, vì thương đồng đội ốm thèm rau, kiếm nhiều trái cây khoai ngứa, chỉ đủ nấu một ăng gô để “bồi dưỡng người ốm”. Đồng đội vừa ăn xong đã thấy nôn nao quá xá, đòi móc họng, ngứa từ dạ dày ngứa ra. Anh nuôi vừa thương vừa lo cho bạn, ứa cả nước mắt, vội vàng lấy thuốc muối loãng để bạn súc miệng. Cũng phải nửa ngày mới hết ngứa. Bây giờ mâm cỗ, ăn nhậu chất đầy, vẫn nhớ đến kỷ niệm Trường Sơn, sao mà anh em thương nhau đến thế!
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #152 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:30:02 pm »

Nước Trong mà thiếu nước dùng

 Trong chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử, Sư đoàn 304 đảm nhiệm tiến công trên hướng Đông Nam, đánh chiếm khu vực ngã ba đường 15 đi Nước Trong, cầu sông Buông, Long Bình, mở đường, tạo bàn đạp cho lực lượng thọc sâu chiến dịch của Binh đoàn đánh vào trung tâm thành phố. Tuyến phòng thủ ngã ba đường 15 đi Nước Trong, địch xây dựng, củng cố vững chắc, tập trung lực lượng phương tiện để tử thủ với ta đến cùng. Cuộc chiến đấu ở đây diễn ra rất ác liệt, ta và địch giành giật nhau từng mục tiêu, từng tấc đất. Dưới trời nắng như đổ lửa, mặt đất như bị nung nóng, sức tàn phá của bom, đạn cộng với cái nóng gió tây cuối mùa khô ở miền Đông Nam Bộ càng làm cho cuộc chiến ác liệt hơn. Sư đoàn chiến đấu ở khu vực Nước Trong mà không tìm đâu ra nguồn nước, bộ đội bị khát vì thiếu nước. Những bi đông nước mang theo chỉ còn đủ cung cấp cho thương binh một cách hạn chế; nhiều chiến sĩ đã phải nhai cỏ tranh cho đỡ khát. Sư đoàn đã dùng xe téc chở nước, nhưng bị địch đánh phá dữ dội, nước không đến được với bộ đội đang chiến đấu ở phía trước. Muốn giải quyết tình trạng thiếu nước, Sư đoàn chỉ còn còn cách đánh địch ở điểm cao 39, nơi chúng án ngữ, khống chế đường 15 ra sông Buông. Thế nhưng mục tiêu này không nằm trong kế hoạch tiến công trước mắt. Không thể để bộ đội thiếu nước, Sư đoàn xin ý kiến cấp trên được đánh điểm cao này trước. Được sự đồng ý của cấp trên, Sư đoàn lệnh cho Đại đội 5 thuộc trung đoàn 24, đánh chiếm điểm cao 39, mở đường ra cầu sông Buông, lấy nước tiếp tế cho bộ đội. Sau một thời gian ngắn, trận chiến đấu đã kết thúc thắng lợi, ta tiêu diệt toàn bộ quân địch ở điểm cao 39, đường ra cầu sông Buông đã thông, Sư đoàn có đủ nước sinh hoạt, tiếp tục thực hiện nhiệm vụ mở đường, tạo bàn đạp cho lực lượng thọc sâu chiến dịch của Binh đoàn tiến vào giải phóng Sài Gòn đúng kế hoạch. Đến bây giờ, mỗi khi nhắc đến chiến dịch Hồ Chí Minh, nhiều cán bộ của Sư đoàn vẫn không quên nhắc tới chuyện “Nước Trong mà thiếu nước dùng”.

N.M.K. (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #153 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:30:30 pm »

Phải giữ bí mật như thế đấy

 Thượng tướng Lê Ngọc Hiền kể:

 Tháng 4 năm 1974, tôi từ Nam Bộ ra Bắc, được giao nhiệm vụ Phó Tổng tham mưu trưởng, và được cấp trên cho nghỉ phép 15 ngày. Nhưng mới nghỉ được 5 hôm thì đồng chí Văn Tiến Dũng bảo: “Tình hình rất khẩn trương, đồng chí cùng Cục Tác chiến làm ngay kế hoạch…”. Ngày 16-1, tôi lên đương vào mặt trận Tây nguyên, họp với các anh: Vũ Lăng (Tư lệnh), Đặng Vũ Hiệp (Chính ủy), Nguyễn Năng (Phó tư lệnh), đi đến thống nhất mở chiến dịch Tây Nguyên, rồi ngay sau đó, được lệnh trở ra báo cáo với Quân ủy… Khi tôi ra đến nam cầu Hiền Lương, thì lại có lệnh của Bộ bảo tôi phải quay trở lại sở chỉ huy Đoàn 559 và chờ ở đó. Vào đây, đồng chí Đồng Sĩ Nguyên - Tư lệnh đoàn cũng động viên tôi: “Cứ nằm chờ…”. Sau này, tôi mới biết lý do Bộ lệnh cho tôi ở lại không ra Hà Nội nữa, là để giữ bí mật tuyệt đối cho chiến dịch.

Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #154 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:31:34 pm »

Phải tìm bằng được thi thể liệt sĩ

 Năm 1972, đồng chí Trần Tất Thanh (sau này là Trung tướng), là tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 631 Tây Nguyên. Trong trận đánh vào cứ điểm 664, trên đường 5, từ thị xã Plâycu đi Chư Nghé, ta thắng lớn, song ngay sau đó địch bắn pháo cấp tập vào trận địa, bộ đội nhận lệnh rút nhanh tránh thương vong. Nhưng khi nghe tin hướng đại đội 9 còn hai chiến sĩ hi sinh chưa lấy được thi thể, ông lập tức chỉ thị cho đại đội cử một trung đội ở lại, tìm cho bằng được xác của hai liệt sĩ này. Và ông cùng các chiến sĩ trung đội kia lặn ngụp dưới mưa pháo, cho tới 5 giờ sáng hôm sau, mới đưa được xác hai liệt sĩ ra khỏi cứ điểm.
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #155 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:32:24 pm »

Quà chị Út

 Thằng Mỹ - ngụy độc ác hơn con thú dữ. Nó giết không trừ ai. Con gái khổ thêm một nỗi: nếu chẳng may sa vào tay chúng sẽ bị hãm hiếp đến chết. Chình vì thương chị em, thương lũ làng, vì căm thù thằng Mỹ - ngụy mà Romắc Sao đã xin cha cho vào du kích.

 Vào du kích, Sao chỉ được giao nhiệm vụ ở nhà nấu cơm. Đành rằng chị I Len gùi trên 100kg hàng, I-Buông cấp dưỡng có nhiều thành tích, đều trở thành những chiến sĩ thi đua, được đi báo cáo ở đại hội liên hoan anh hùng chiến sĩ thi đua toàn Mặt trận. Thế nhưng Sao vẫn thích được như các chị Hơ Sin, Hơ Sách, Hơ Tơ Răng ở Đắc Lắc, vào đồn đánh giặc lập công, diệt nhiều Mỹ - ngụy. Ngặt một nỗi bọn con trai làng Đok Klan lại không muốn cho Sao đi đánh chung với nó. Năn nỉ mãi, thỉnh thoảng Sao mới được đi để xem đánh mìn trên đường 14.

 Một hôm, Sao đến nói thẳng với xã đội trưởng chỉ huy: “Mày cho tao 1 quả mìn. Tao cũng đi đánh xe. Chỉ mình tao thôi kẻo nhỡ cái xe không chết lũ nó cười cho!”.

 Ngay trận đầu tiên Sao đã đánh tan xác 1 xe M113 của giặc, giết hết những thằng Mỹ trên xe. Đánh được rồi, đánh nữa, trận nào Sao cũng thành công. Tiếng khen của đồng đội và lũ làng không để đâu cho hết. Nhưng Sao lại thích chị em khác cũng đánh được như mình. Sao động viên, dìu dắt, cho chị em du kích huyện 4 Gia Lai biết đánh xe.

 Đánh được 14 trận thì Sao đã đạt 2 danh hiệu: “Dũng sĩ diệt Mỹ” và “Dũng sĩ diệt xe cơ giới” cấp ưu tú; được công nhận là “Ngọn cờ tiêu diệt xe cơ giới của phụ nữ Tây Nguyên”. Hay tin Sao đánh giỏi, nữ anh hùng Quân giải phóng Nguyễn Thị Út (Tịch) gửi tặng Rơmắc Sao 1 khẩu súng Carbin. Đó chính là món quà của các bạn Cu Ba tặng cho chị Út.

Lê Sĩ
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #156 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:33:48 pm »

Rau… Kỳ Sơn

 Cuối năm 1968, đời sống cán bộ, chiến sĩ trên tuyến Trường Sơn rất vất vả, nhất là vùng cuối tuyến. Nhiều thứ rau ăn được trong rừng cạn dần, có nơi bệnh phù phát triển.

 Nhìn đồng đội bệnh tật, Kỳ Sơn rất đau lòng. Một hôm, anh lấy võng buộc vào một sào gỗ rồi đi gọi hai chiến sĩ còn khỏe đến, chỉ vào cái nồi trên bếp nói: “Đây là loại rau mọc rất nhiều ở ven suối, lên rất nhanh, tớ luộc ăn thử. Nếu tớ có làm sao, hai cậu khiêng ngay tớ về trạm xá để cấp cứu và nói cho bác sĩ biết lý do. Nói xong Kỳ sơn ăn hết số rau và húp luôn nước luộc. Hai người ngồi xem Sơn ăn, ban đầu có vẻ lo lắng, nhưng sau đó trò chuyện tới khuya quên cả chuyện rau.

 Từ đấy, người chiến sĩ Trường Sơn có thêm tên gọi một loại rau rừng: “Rau Kỳ Sơn”. Chẳng bao lâu, rau Kỳ Sơn được phổ biến ở nhiều binh trạm với “vinh dự” được đứng ngang hàng với rau ngót rừng, rau chân vịt, môn thục, địa liền, mảnh cộng… trong danh mục “Rau của chiến sĩ Trường Sơn” những năm chống Mỹ.
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #157 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:34:27 pm »

Tạc tượng Bác Hồ bằng ngôn ngữ trái tim

 Đến thăm bảo tàng các dân tộc Tây Nguyên được chiêm ngưỡng và được nghe câu chuyện về bức tượng đồng cao 12,5cm, tạc chân dung Bác Hồ chỉ huy chiến dịch Biên Giới mang dáng dấp già làng Tây Nguyên… làm chúng ta hết sức cảm động.

 Chuyện kể rằng, vào những năm 1959-1960, khi Mỹ - Diệm lê máy chém đi khắp miền Nam đàn áp đẫm máu phong trào cách mạng, thì người Gia Rai ở xã Ya Lang (Đức Cơ, Gia Lai) đã bí mật tạc tượng Bác Hồ theo trí nhớ (đồng bào đã được bộ đội cho xem ảnh Bác từ trong kháng chiến chống Pháp) để giữ vững tấm lòng sắt son, thủy chung đi theo Bác Hồ, theo Đảng, theo cách mạng của mình. Và từ đó, mỗi lần chi bộ xã kết nạp đảng viên, đoàn viên, tượng Bác là vật phẩm thiêng liêng không thể thiếu trong các buổi lễ.

 Để giữ trọn bức tượng Bác trong 20 năm chống Mỹ, cứu nước, đồng chí Rơ Mah Yua, Phó bí thư chi bộ, trong một lần chiến đấu chống giặc, bảo vệ buông làng, đồng chí bị địch bắn trọng thương. Trước lúc hy sinh, đồng chí đã giao tượng Bác cho đồng chí Kpui Yao. Đồng chí Kpui Yao chiến đấu hi sinh, bức tượng Bác lại được giao cho đồng chí Rơ Mah Bơng cất giữ… Cứ thế, bức tượng Bác được các đảng viên và đồng bào thay nhau gìn giữ. Có tương Bác Hồ, đồng bào xã Ya Lang vượt qua mọi khó khăn, thử thách, vượt qua mưa bom, bão đạn của quân thù, một lòng tin tưởng vào Bác Hồ, vào Đảng, vào cách mạng, chiến đấu chống quân xâm lược cho đến ngày toàn thắng của toàn dân tộc.

T.V. (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #158 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:37:45 pm »

Tám cái xấu, một cái tốt của “Việt Cộng”

 Tây Ninh được chọn làm thí điểm cho chiến dịch “tố Cộng” mang tên Trương Tấn Bửu. Một trong những thủ đoạn là bắt bà con chia tổ ra học tập mà thự chất là để chúng tìm cách “tố Cộng”. trong một buổi học tập chung, kêu mãi không ai lên “tố Cộng”, chúng chỉ định một cụ già:

 - Ông già kia, có chuyện gì nói nghe coi?

 Ông già đứng lên nói:

 - Tôi thấy quốc gia có tám cái tốt, một cái xấu, còn Việt Cộng có tám cái xấu, một cái tốt.

 Nghe đến đó, bọn địch hí hửng nói:

 - Ừ! Phải đó, ông già nói cho mọi người nghe đi.

 - Quốc gia có tám cái tốt là: tốt quần, tốt áo, tốt xe, tốt nhà, tốt bàn, tốt ghế, tốt vợ, tốt con, còn một cái xấu là không biết lo cho dân. Còn Việt Cộng, họ xấu quần, xấu áo, xấu nhà cửa… xấu hết trọi, chỉ có cái tốt là họ biết lo cho dân.

 Bọn địch tức lộn ruột, chửi đổng: câm miệng ngay, lão già xỏ lá!

 Để “chữa cháy”, địch cho một thằng ra hò lờ:

 - Ơ hò, lấy chồng quốc gia vàng đeo đầy cổ!
 Lấy chồng Việt Cộng cực khổ muôn năm! Hò lơ ơ!

 Nghe vậy, một chị đứng lên đối lại ngay:

 - Ơ… hò lơ: Lấy chồng quốc gia hóa ra côi cút!
 Lấy chồng Việt Cộng hạnh phúc muôn năm… hò lơ… hò lờ.

 Thua thêm keo nữa, thấy kéo dài không có lợi, chúng đành cho dân giải tán.

Anh Quân (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #159 vào lúc: 31 Tháng Mười, 2011, 07:45:05 pm »

Tạo quỹ nuôi quân ở Rừng Sát

 Trong kháng chiến chống Mỹ, ở Rừng Sát, một dải đất ven biển miền Đông Nam Bộ có một đội quân cách mạng mượn danh tôn giáo hoạt động chống chính quyền Mỹ - Diệm. Họ sống tự lực tự cường và một phần rất quan trọng là khai thác nguồn lâm sản tại chỗ, gửi dân hoặc rực tiếp đem ra Sài Gòn bán. Những người phụ trách tài chính của đội quân lúc bấy giờ là Sáu Nam, Ba On, Tư Dô… Ba On, sau Hiệp định Giơnevơ, đóng vai một nhà tư sản kinh doanh đồ mộc, cưa xẻ. Sáu Nam sau khi thoát khỏi nhà tù Thủ Đức của Diệm, tổ chức anh em thành đội du kích ở Rừng Sát, lấy danh nghĩa “Hòa Hảo”, cùng với nhân dân khai thác gỗ đước, sú, vẹt, làm củi làm than bán. Ba On ký hợp đồng sản xuất quản bút và mở xưởng làm mũ để tiêu thụ gỗ được cho Sáu Nam, hàng tháng thu được vài trăm nghìn (tiền ngụy) để nuôi đội quân hơn 50 người. Ngoài ra, các anh còn liên lạc với các lái buôn Hoa kiều, để bán những bộ da cá sấu, mỗi bộ giá 200 ngàn đồng, là mặt hàng cao cấp hiếm có, đặc sản của vùng sông Xoài Rạp, Long An. Nhờ vào nguồn thu này mà quân du kích Rừng Sát, số quân lên tới 140 người. Sau đó, đơn vị nhập vào lực lượng vũ trang của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam với tên Tiểu đoàn 304 của Tỉnh đội Long An. Tiểu đoàn được trang bị đây dủ và trình độ đánh du kích, đánh phục kích trên sông rất tài giỏi, bắn cháy nhiều tàu chiến Mỹ - ngụy, với những trận đánh nổi tiếng trên sông Xoài Rạp, Vàm Cỏ Đông.

Thái Linh (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM