Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 11:44:03 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Những mẩu chuyện kháng chiến  (Đọc 181953 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #90 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:53:42 pm »

Cả hai cùng may

 Sau Hiệp định Giơnevơ năm 1954, kết thúc thắng lợi cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, đất nước ta tạm bị chia làm hai miền. Ở miền Nam, một bộ phận cán bộ, chiến sĩ được tập kết ra Bắc, bộ phận còn lại bám trụ tiếp tục cuộc đấu tranh chống đế quốc Mỹ xâm lược và bè lũ tay sai bán nước. Từ đấu tranh vũ trang công khai chuyển sang đấu tranh chính trị bí mật, anh em có nhiều bỡ ngỡ. Từ cách ăn, mặc, đi đứng, nói năng… đều phải sửa đổi cho thích hợp. Đi đường phải có giấy tờ hợp pháp do chính quyền Ngô Đình Diệm cấp. Nhiều đồng chí phải làm giấy tờ giả nên phải học thuộc lòng.

 Ông Ba Đ là một cán bộ quân sự được phân công ở lại hoạt động bí mật tại Mỹ Tho. Cơ sở cách mạng chuẩn bị cho ông Ba Đ một giấy căn cước tên một người dân có hộ khẩu, nhà cửa tại đây. Bình thường ông học thuộc vanh vách họ, tên, năm sanh, tên cha, mẹ, quê quán… Cơ sở đã thành công người bí mật đóng giả lính ngụy xét hỏi giấy tờ, ông đều trả lời rành rọt.

 Ấy vậy mà một bận đang trên đường đi công tác, bất ngờ gặp mọt tên lính ngụy đi tuần tra, hắn kêu ông lại xét hỏi giấy tờ, căn cước. Ông đưa giấy cho hắn xem. Xem xong hắn hách dịch quát; “Ông già! Tên là gì?”. Câu hỏi đã được dự đoán và đã trải qua tập dượt. Nhưng không hiểu sao, lúc đó ông quên đứt không nhớ được gì cả, đứng như trời trồng. Đang chưa biết tính sao thì tên lính lại quát: “Tôi nói cho ông hay, ông là một Việt Cộng chính cống. Nhưng thôi, tôi trả lại cho ông đó, ông đi đi”.

 Ông Ba Đ vội đút giấy vô túi, luồn nhanh vô vườn không dám ngó đầu lại. Hú vía.

 Nhiều năm đã trôi qua, ông Ba Đ trải qua bao trận chiến đấu và đã là cán bộ cấp quân khu. Trong một hội nghị “Dũng sĩ diệt Mỹ” do quân khu tổ chức, tình cờ ông gặp lại người lính ngụy năm nào, nay đã giác ngộ trở về với cách mạng và là đại biểu của hội nghị này. Họ nhận ra nhau, tay bắt mặt mừng. Nhớ lại chuyện cũ, người “lính ngụy” đùa: “Bữa đó, tôi mà là ác ôn thì anh tiêu rồi”. Ông Ba Đ (vốn giỏi võ có tiếng) cũng không vừa đáp lại: “Phúc cho anh đó, bữa ấy, tôi đã định một phen sống chết với anh rồi đấy”. Họ cùng cười xòa: cả hai cùng may.

Đ. Đức (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #91 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:54:18 pm »

“Cắt” huân chương

 Trận Thượng Đức, trung đoàn pháo Quảng Nam chúng tôi lập công khá xuất sắc, được cấp trên xem xét đề nghị tặng thưởng huân chương Chiến công. Ai nấy đang phấn khởi, hồi hộp chờ ngày đón nhân niềm vinh dự này, thì trên bỗng thông báo: Trong đơn vị, có chiến sĩ phạm kỷ luật dân vận, nên không được thưởng huân chương nữa…

 Mọi người nhao nhao đi hỏi xem vì sao? Thì ra cũng bởi quá phấn khích với chiến thắng vừa lập được, Tết lại sắp về, một khẩu đội rủ nhau vào rừng sâu kiếm chất “ăn tươi”. Họ gặp một con lợn to, đen trũi, lông lá xồm xoàm, lại nghĩ là lợn hoang, mới nổ súng “tiêu diệt”, không ngờ đó lại là lợn nuôi của dân bản gần đó. Bà con dân tộc Tây Nguyên vốn thực thà, tốt bụng, lại rất yêu quý anh giải phóng quân, nên chẳng những không kêu ca gì, còn “bắt” bộ đội mang lợn về ăn Tết. Nhưng con lợn to quá, lại thấy các bộ phận khác đón xuân chỉ có muối ruốc, khẩu đội này mới đem “biếu” mỗi nơi một ít. Chuyện loang ra, đến tai cấp trên, và thế là huân chương bị “cắt”…
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #92 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:54:53 pm »

Câu đối ra đời sau khi bắn rơi máy bay Mỹ

 Trung đoàn 282 cao xạ 100mm do Thiếu tá Cao Phong chỉ huy phục săn B52 ở đất lửa Vĩnh Linh. Tuy chưa bắn rơi được B52 nhưng cũng buộc chúng phải dạt xa và nâng độ cao, không dám tác oai tác quái như hồi đầu nữa. Cuối 1962, đơn vị được lệnh ra Quảng Bình bảo vệ trọng điểm phà Long Đại, đập Cẩm Ly đầu đường 20-4. Ngoài đại đội 2 pháo 100mm còn có tiểu đoàn pháo 37mm của Quân khu 4 tăng cường. Đón xuân, đơn vị trực sẵn sàng chiến đấu trên mâm pháo. Đón giao thừa, ngày mồng 1 tết đều yên tĩnh, nhưng sáng mồng 2 tết thì máy bay địch mò vào đánh phá. Đại đội 2 pháo 100mm và các đại đội pháo cao xạ 37mm trong cụm do đồng chí Trần Tích chỉ huy, nhịp nhàng nhả đạn đánh trả, bắn rơi ngay 2 chiếc phản lực Mỹ. Mừng chiến công đầu xuân, anh em dựng ngay đôi câu đối vừa “sáng tác” kịp thời đầy ý nghĩa, mà đến nay anh em vẫn còn nhớ:

   Đất Vĩnh Linh, Cao Thắng ra oai nổ
   Phà Long Đại, Trần Tích thắng giặc trời
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #93 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:55:36 pm »

Cây súng “nái”

 Đầu tháng 12-1960, anh Trần Cồi ở xã Cửa Dương, huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang, quyết lấy cho được khẩu súng của tên trung sĩ ngụy hay ra vào ấp Búng Gội (Cửa Dương)… Một buổi trưa nọ, tên trung sĩ chạy xe từ chợ thị trấn Dương Đông về Búng Gội. Trần Côi cầm gậy giả làm người chăn bò, đứng nép bên đường, chờ khi tên địch đi qua chỗ núp, anh hối hả chạy theo lây cớ xin quá giang để tìm mấy con bò bị lạc. Hắn dừng xe lại nhưng ngùng ngoằng không chịu cho Trần Cồi cùng đi. Khi hắn xoay người trở lại xe, Trần Cồi từ phía sau dùng gậy đập manh, tên địch ngã xuống bất tỉnh. Khẩu súng Thompson còn rất mới cùng 50 viên đạn được Trần Cồi mang về căn cứ và xin gia nhập vào đơn vị vũ trang của huyện.

 Vào thời điểm này, cả đơn vị chỉ có 2 khẩu súng ngắn và 1 khẩu súng trường cũ kỹ, bắn lúc nổ lúc không. Anh em ai cũng mong muốn có được những khẩu súng tốt để chiến đấu. Có khẩu súng do Trần Cồi mang về, đơn vị có thêm vũ khí tốt để đánh địch, giành nhiều thắng lợi, thu nhiều vũ khí, tiếp tục tự trang bị… Từ đó anh em thường gọi vui câu súng này là “cây súng nái” với hàm ý từ cây súng này “đẻ” ra nhiều cây súng khác.

Diệp Hoàng Du
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #94 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:56:20 pm »

Chiếc áo của con gái Đại tướng

 Một hôm, sau bữa cơm chiều mùa hạ, Đại tướng Nguyễn Chí Thanh cùng gia đình đang ngồi hóng mát trước sân nhà, đồng chí Ca, Trung tá, thư ký của Đại tướng đến chơi, thấy cháu Hà (con gái lớn của đồng chí Nguyễn Chí Thanh) mặc chiếc áo công nhân màu xanh, có miếng vá ở vai, buột miệng nói:

 - Con Đại tướng mà mặc áo vá à?

 Biết Ca nói đùa, đồng chí Thanh cười, thân mật nói lại:

 - Dân mặc áo vá, vì sao con Đại tướng không mặc áo vá được. Đồng chí đừng đùa thế, các cháu sinh hư.

 Câu nói của đồng chí Đại tướng thật giản dị nhưng hết sức sâu sắc, thể hiện rõ: không có sự phân cách về lối sống giữa gia đình cán bộ, đảng viên với gia đình nhân dân. Đó cũng là bài học cho những ai nuông chiều con cái quá mức (muốn gì được nấy), để cho con cái ỷ thế bố mẹ đòi hưởng thụ cao hơn cuộc sống bình thường của nhân dân, của toàn xã hội… Hậu quả tác hại sẽ thật khó lường.

H.T. (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #95 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:57:06 pm »

Chuẩn bị cho
cuộc tiến công bất ngờ

 Đầu năm 1975, Sư đoàn 470 được giao nhiệm vụ bí mật mở đường cho bộ đội ta tiến công Buôn Ma Thuột, mở màn cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975. để bảo đảm yếu tố bí mật, bất ngờ, Trung đoàn 575 của Sư đoàn đã rải quân trên con đường dự kiến mở, cưa sát gốc cây rừng nhưng không đứt hẳn. Gần ngày chuyển quân, các máy ủi chỉ việc gạt lớp đất hữu cơ và cây rừng sang hai bên để các đoàn xe ào ào xông lên. Chính yếu tố bí mật, bất ngờ này là một trong những nguyên nhân quan trọng làm nên chiến thắng trận mở màn.

Quốc Khánh (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #96 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:58:01 pm »

Chuyện “con rắn vuông” ở nước Mỹ

 Ngày 25-3-1968, Tổng thống Giônxơn cùng các cộng sự thân cận nghe thuyết trình về tình hình miền Nam Việt Nam trong cuộc tấn công Tết. Sau khi nghe bài thuyết trình của Trung tướng U.Đơpuy, phụ tá Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân, ông Gônbéc, Đại sứ Mỹ tại Liên hợp quốc hỏi Đơpuy: “Bài thuyết trình của ông cho biết là địch bị giết 80.000 người trong cuộc tấn công Tết. Vậy tỷ lệ thông thường giữa số bị thương và bị giết là bao nhiêu?”. “Mười trên một” - Gôn béc nói tiếp: “Đó là một con số lớn, liệu có thể coi là tỷ lệ ba trên một như là con số vừa phải không?”. “Được” - Đơpuy quả quyết. Gôn béc: “Theo ông thì họ có bao nhiêu quân chiến đấu thực sự có hiệu lực đang hoạt động trên chiến trường?”. Đơpuy: “Khoảng 230.000 người”. Gônbéc sửng sốt. “Vậy thưa Trung tướng, tôi không phải là nhà toán học giỏi, nhưng với con số 80.000 bị giết và với tỷ lệ giữa số bị thương và bị giết là ba trên một, hoặc là 240.000 bị thương vong so với tổng số là 230.000, như thế thì chúng ta đang đánh nhau với cái ma quỷ gì đây?”.

 Hoá ra ở Mỹ cũng có chuyện con rắn vuông?

Lê Quang Lạng (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #97 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:58:38 pm »

Chuyện về chiếc bút ký
Hiệp định Pari

 Nhà báo Hồng Hà, nguyên Tổng biên tập báo Nhân dân, nguyên Trưởng ban Tư tưởng Văn hóa Trung ương, kể lại: Nhưng ngày tháng 1-1973, ông có mặt trong phái đoàn ta tham gia Hội nghị Pari. Đêm trước ngày ký Hiệp định, ông là phóng viên duy nhất có mặt. Gần đến giờ ký chính thức Hiệp định, phái đoàn ta mới biết ký vào văn bản Hiệp định phải dùng bút dạ nhưng ta vẫn chưa có. Đồng chí Xuân Thủy nói với ông điều này, lập tức ông lên xe của phái đoàn ta đi đến một phố lớn ở Pari vào một cửa hàng văn phòng phẩm mua một lúc 10 chiếc về trao tận tay đồng chí Trưởng phái đoàn ta. Sau khi chứng kiến lễ ký kết giữa hai đoàn, ông lập tức sang nhờ máy phát tín truyền tin ký kết thắng lợi Hiệp định về trong nước.

Thanh Hải
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #98 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 03:59:22 pm »

Chung một ý chí

 Một nhà báo Úc nổi tiếng là người tôn trọng sự thật. Khi sang Việt Nam, ông được nghe lời kêu gọi cả nước đứng lên chống Mỹ, cứu nước của Hồ Chủ tịch. Lời kêu gọi có đoạn viết: “Chiến tranh có thể kéo dài 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa. Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố, xí nghiệp có thể bị tàn phá, song nhân dân Việt Nam quyết không sợ. Không có gì quý hơn độc lập, tự do. Đến ngày thắng lợi, nhân dân ta sẽ xây dựng lại đất nước ta đàng hoàng hơn, hơn, to đẹp hơn”.

 Nhà báo nước ngoài muốn hiểu ý nghĩa của lời kêu gọi đó đã thấm vào nhân dân ta ra sao Một hôm, chiếc con đưa ông ta ra tiền tuyến, đến quãng đường thuộc địa phận tỉnh Hà Nam, đột nhiên xe dừng lại theo yêu cầu của nhà báo. Nhà báo đến gặp một bác xã viên để phỏng vấn. Bác xã viên, vai còn đang vác chiếc cày, nhìn nhà báo rồi nhìn cánh đồng lỗ chỗ hỗ bom, nói:

 - Bom đạn quả là đáng sợ thật, nhưng so với ách chiếm đóng của bọn thực dân thì không nghĩa lý gì. Đất nước tôi gì bị tàn phá, thì chúng tôi lại xây dựng lại.

 Nhà báo cám ơn bác xã viên rồi lên xe. Ông nói với mọi người trên xe như nói với chính mình: “Không sức mạnh nào có thể khuất phục nổi dân tộc này khi mà lãnh đạo và nhân dân cùng chung một ý chí.

H.T. (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
VMH
Thành viên
*
Bài viết: 751


Keep Walking


« Trả lời #99 vào lúc: 23 Tháng Mười, 2011, 04:00:00 pm »

Chưng nước mặn thành nước ngọt

 Sống giữa bốn bề sông nước, nhưng bộ đội Rừng Sác rất thiếu nước ngọt để sinh hoạt.

 Vào mùa mưa, anh em thường làm bốn chứa nước ngọt bằng các cành cây ghép lại, lót ni lông bên trong, dẫn nước từ thân cây xuống để dự trữ. Vào mùa hè, bộ đội phải dựa vào một số giếng nước ngọt hiếm hoi của nhân dân quanh vùng. Địch biết khó khăn này của bộ đội ta nên tăng cường càn quét, phong tỏa chặt các giếng nước ngọt. Nhiều chiến sĩ đã hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ.

 Bộ đội ta nghĩ cách tạo ra nước ngọt theo kiểu những người nấu rượu. anh em đổ nước vào thùng phi, đun sôi ở bên dưới, nhưng lại dội nước lạnh phía trên nắp đậy. Nước bốc hơi bên trong gặp lạnh ngưng tụ lại sẽ được một dụng cụ hứng dẫn chảy ra ngoài. Với cách làm này, hai chiến sĩ nấu 24 tiếng đồng hồ có thể đun được 300 lít nước ngọt, đủ cho một trung đội ăn uống trong một ngày. Sáng kiến chưng nước mặn thành nước ngọt tuy đơn giản nhưng đã giải quyết được một vấn đề sinh tử trong đời sống sinh hoạt của bộ đội ta.

Trần Thị Nhung (st)
Logged

MẪU ĐƠN HOA HẠ TỬ, TỐ QUỶ DÃ PHONG LƯU
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM