Đơn Dương xuất hiện trong phim chỉ mấy giây mà báo chí, dư luận đánh cho một trận tơi bời, rồi đời tư, đời chung bị moi ra ráo, đến độ ở VN hết đất sống phải bán xới mà đi. Khổ! Chỉ vì tí tiền, tí tiếng được đóng cặp với siêu sao mà trả giá đắt quá. Nhưng ép nhau như thế kể ra cũng có gì đó hơi bất nhẫn.
Quyền lực của truyền thông ghê gớm thật!
Nhân có bài về Đơn Dương của
Beo ở đây, trích 1 đoạn:
Đoạn trích sau đây từ bài viết của đạo diễn Đoàn Minh Tuấn, trên Tiền Phong là chính xác và theo mình, tình cảm chân thành, thật nhất so với tất cả, với người quá cố.
Nghe tin Đơn Dương đóng vai sĩ quan Việt Cộng trong phim chiến tranh của Mỹ, nhiều người lên tiếng phản đối, đòi kỷ luật Đơn Dương. Thực ra, ngày đó, cả hai phim này, hầu như chưa có mặt ở Việt Nam nên dù Đơn Dương có thanh minh thế nào chăng nữa, thì “chúng khẩu đồng từ, ông sư cũng chết” nữa là Đơn Dương. Rồi trong cơn giận dỗi bốc đồng nhạy cảm của nghệ sỹ, Đơn Dương xin định cư ở Mỹ. Thật tiếc cho anh. Bởi từ trước tới khi đó, Đơn Dương luôn được giới truyền thông chiều chuộng. Anh không có kinh nghiệm ứng xử với scandal.
Gần 10 năm đã trôi qua, sự việc cũng dần vào quên lãng. Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Nghe tin anh sắp trở về nhưng đã phải ra đi, có điều gì đó day dứt cho anh, cho tôi, cho chúng ta.
Xem tiếp
ĐƠN DƯƠNG Sự thật, rất buồn cười.
Theo tiết lộ trên wikileaks. Bỏ qua chi tiết ai biết chuyện cũng biết là phịa toàn phần như nhà hàng (của LCB) bị đập phá và các con Đơn Dương bị phân biệt đối xử khi đi học, ngài đại sứ quán Mỹ còn phịa hơn thế nữa về chuyện, tiễn Đơn Dương hôm rời tổ quốc. Theo bức điện trên, sứ bị làm khó dễ, chặn đứng ngoài và chỉ khi qua ô kính của ống lồng thấy Đơn Dương vào máy rồi, sứ mới yên tâm ra về.
Chẳng có gì quá gay cấn hay quan trọng, cũng chẳng có ống lồng nào có cửa kính. Mấy chú an ninh cửa khầu, trẻ, thấy ngài đại sứ quán mặt mày căng thẳng, bày cách chọc quê.