được anh B trưởng mời mỗi người một điếu thuốc khi đưa anh nói to : “cho anh phát súng tim anh nát” (capstan) thì có anh B phó nói xen vào : ấy chết , xui lắm phải gọi là : “con anh phá sản tại anh ngu”cả lán cười ồ lên tán thưởng ,
Chào bác sudoan5 !
Xem ra bác là cựu binh thời kháng chiến chống MỸ trước năm 1975 rồi ,thì mới rành rẽ chuyện gói thuốc lá CAPSTAN (Cáp-tăng) có từ khi đất nước chưa được thống nhất .
Sài gòn những năm sau giải phóng vẫn còn lưu hành và sử dụng loại thuốc lá này một thời gian nữa , nhưng mỗi khi được mời nhau thuốc này người hút vẫn lẩm bẩm đọc thơ theo vần chữ cái đầu của chữ capstan ,đọc xuôi xong lại đọc ngược ví dụ như :
Cho Anh Phát Súng Tim Anh Nát
Nhưng Anh Tin Số Phận Anh Còn
Chiếc Áo Phong Sương Tặng Ánh Ngọc.....
Con Anh Phá Sản Tại Anh Ngu .....
Hoặc nếu là thuốc PALLMALL (pan-man) thì người hút lại lẩm bẩm đọc :
Phải Anh Là Lính Mời Anh Lên Lầu
............................................
Và nếu là bộ đội miền bắc thì lại thích nghe nhạc vàng nhạc sến ,rất thịnh hành lúc bấy giờ ,như các bài hát :Xuân này con không về hoặc GIÃ TỪ ......của chế độ cũ .
Là con em cán bộ tập kết vào tiếp quản Sài gòn ngay sau khi được giải phóng ,Tôi có dịp
được chứng kiến các anh bộ đội ,hút thuốc Capstan hát nhạc vàng suốt ngày cũng hay đáo để ,bài hát GIÃ TỪ của chế độ cũ là đây
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=aHoifAiHcG Sau đó được các anh chế lại như sau :
"... Bộ đội đi vô nam ,gót mòn đường Hạ Lào ,mồ hôi tuôn đổ rừng già ,tay súng AK ghi vào trang sử ,bộ đội quân giải phóng ,là con cháu Bác Hồ . Kể từ đây em ơi ,sống cuộc đời hòa bình ,chồng con xum họp một nhà ,chia cắt bao năm nay đà thống nhất ,Thành phố được giải phóng nhờ ơn của Bác HỒ . Nhưng ai đâu ngờ giải phóng rồi còn đi lính , ba năm nghĩa vụ từ 18 đến 25 ? thôi em ở nhà lo lấy chồng đi em nhé ,anh đi nghĩa vụ không có tiền nuôi em đâu ....
Người về sau ba năm ,mắt mù lại cà què ,làm sao thấy đường về nhà ,lê bước lang thang đi vào xóm nhỏ mọi người cho tôi biết rằng em đã theo chồng .....
Người về lên xe hoa lấy chồng bộ đội già ,vì em khoái ở nhà lầu ..."
khúc nhạc chế do mấy anh bộ đội đóng tại thành phố hát nghe hay nhưng buồn quá .
Ngoài ca hát các anh còn làm thơ chọc ghẹo nhau ,anh thì Củ Chi ,anh thì bến tre ,anh thì ở phú thọ ,hoặc Hà nam ninh . thường thì các anh kết hội đồng hương chơi thân với nhau vậy mà miệng lúc nào cũng bô bô ," Nghèo vì bạn ,khốn nạn vì đồng hương "các nhóm đồng hương không có việc gì làm ,lính làm thơ ,làm thẩn ,bài xích lính của các vùng miền khác nhau đại khái như :
" Trai miền nam như chim anh vũ
Trai miền bắc như củ khoai lang
Gái miền nam như cành liễu rủ
Gái miền bắc như củ khoai mỳ
Chim anh vũ đậu cành liễu rủ
Củ khoai mỳ lấy củ khoai lang .....
ối giời ơi toàn thơ lính tếu táo chọc ghẹo nhau ,đọc xong các nhóm đồng hương trong B ôm Bụng cười sằng sặc , đến khuya không ngủ ,làm B trưởng phải nghiêm khắc nhắc nhở ,vậy mà vẫn còn khúc khích .....ghẹo thì vậy thôi chứ thân nhau lắm . Trong đơn vị ấy có cả các bác quê ở Đức hòa ,đức Huệ ,Long An ,đây là 2 huyện biên giới sát cam pu chia ,tập quán của dân 2 huyện này là : bất kể trai gái ,già hay trẻ,giàu hay nghèo cứ có tiền là đi trồng răng vàng vào miệng còn răng thật nhổ bỏ đi ,cá biệt có người trồng cả hàm răng vàng . vậy là các nhóm khác gọi là đây là dân Đức què ,Đức cụt .
Đặc biệt nhất là các anh người Củ Chi đất thép thành đìa , tuy không biết làm thơ nhưng các anh ca vọng cổ suốt ngày ,theo thống kê không chính thức của lính 90% người củ chi biết ca vọng cổ .đây là một số liệu có thực và rất ấn tượng do lính thống kê .
ngoài ra các bố ấy còn tán láo với nhau ,sẽ xin chuyển ngành sang công an ,hoặc các ngành dân chính khác ,vậy mà có anh được anh không .
lúc này thành phố mới giải phóng công an và bộ đội rất có giá . vậy mới có Ca dao thời bấy giờ như thế này : " Trai khôn tìm vợ chợ An Đông , Gái khôn tìm chồng ở sở Công an. "
Những tiểu thương buôn bán vải ở chợ An đông ,quận 5 Sài gòn lúc bấy giờ mỗi hộ phải có cả trăm cây vàng mới làm vốn được . còn công an thì hái ra tiền , lại có ca dao như sau : " Chanh chua thì khế cũng chua ,lấy chồng khu vực làm vua một vùng " . vậy là sau một thời gian anh bộ đội nào giỏi xin xỏ cũng cũng được chuyển ngành toại nguyện ,còn những anh nặng nợ với quê nhà thì xin xuất ngũ ,hoặc phục viên về quê với vợ . nhường vũ đài quân sự lại cho lớp người đi sau ,xin được giã từ vũ khí .
Trên đây là cách nhìn nhận của em về một số bác cựu bộ đội thời chống MỸ không chắc là có đúng với toàn quân không ? bác nào am hiểu cho ý kiến đê .