Ở Đông Âu thời ấy ra đường tức nhất là bị Tây xúc phạm, cá nhân mình thì không nói những nếu nó xúc phạm đến Dân tộc hay nòi giống VN chúng ta thì gần như không có ai chịu nổi nhục, nhất là người biết tiếng nhiều, nói được, nghe được họ nói gì, muốn gì và đã xúc phạm cái gì.
Tất nhiên người VN chúng ta đa số sống chưa được văn minh lắm trên đất nước của họ, điều này ai cũng thấy, ý thức xã hội kém, sinh hoạt lung tung gây ảnh hưởng cuộc sống của dân bản xứ nên hay có những vụ việc xảy ra ngoài ý muốn.
Chuyện vui của tôi nhé. Ông bạn hoangson1960 đã từng có chưa?
Hè năm 1987 lúc đó chúng tôi mới đi thực tập về, chạy từ ngoại thành thành phố về Công viên phía Tây nơi chúng tôi ở khoảng trên 40km, vì vậy bắt buộc phải đi qua khu trung tâm thành phố, tàu xe bên đó thì tiện lắm, sẵn cái KapTa (vé tháng) trong túi thì đi được các loại phương tiện công cộng.
Hôm đó anh em tôi cùng tụ tập ở quán cafe ngay trung tâm thành phố, nhìn qua bên đường thấy hàng bán hoa đồng tiền khá đẹp tôi nảy ý định mua về cắm trong phòng chơi, hoa đồng tiền kép rất to nhiều màu sắc, nhìn thoáng cái bảng giá được ghi bằng phấn thì tôi chỉ thấy chữ .. ,50 leva chứ chữ số trước đã mờ nhạt, cũng chủ quan không xem lại mà nghĩ rằng: Chắc nó khoảng 50 xu/bông là cùng vì hoa bên đó rất rẻ trong mùa hè, thấy hàng hoa cũng không mấy người mua nên cũng nghĩ chắc dân Đông Âu không thích hoa đồng tiền nên ít mua trong khi đó hàng hoa khác thì đắt hàng, người gói hoa làm luôn tay. Tôi đi sang đường ngắm và chọn hoa, người bán hỏi mua bao nhiêu bông thì tôi nói 10 bông, 2 người thi nhau chọn và hướng dẫn tôi nên lấy hoa màu nào cho đẹp, xong họ gói ghém hoa cho tôi thành 1 bó khá đẹp trao tận tay với lời chúc mừng tốt đẹp, 1 người hỏi: Chắc hôm nay sinh nhật bạn gái của anh, cho tôi gửi lời chúc mừng sinh nhật cô ấy. Khi hỏi đến tiền thì họ bảo hết 25 leva và 2,5 leva/bông, tôi giật mình bởi 25 leva là số tiền khá lớn lúc đó đối với tôi, đủ để mua 2 áo sơ mi hoặc 1 chiếc quần, gần đủ 1 đôi giày hè hoặc 25 bao thuốc lá loại khá. Lúc đó tôi mới đá mắt nhìn lại cái bảng giá trên mặt bàn thì đúng là 2,5 leva/bông thật, họ ghi rõ ràng, họ không nhầm mà là mình đã nhầm. Nhưng không sao, tính sĩ diện cao cùng thứ mình đã thích, ăn chơi không sợ tốn kém, chơi cho Tây phải biết Ta cũng là những người sành điệu, hiên ngang tôi móc ví lấy tiền trả mặc dù bụng sót như sát muối.
Khi tôi bước chân lên tàu điện thì tàu đông người lắm, ghế ngồi thì ít vì cơ bản là họ đứng khi đi tàu nên ghế chỉ dành cho người già trẻ em hoặc người đang ốm đau, tôi tìm 1 chỗ đứng và tay cầm bó hoa, nhiều người né tránh đường cho tôi đi như sợ chen nhau nát mất bó hoa trên tay tôi, vài bà già nhìn tôi cầm bó hoa nhoẻm miệng cười nhẹ với cái đầu hơi lắc lắc nhẹ, người Bun có cái lắc đầu rất khác các dân tộc khác, lắc đầu là đồng ý là tán thưởng, còn gật gật lại là không đồng ý đâu đấy, vài lời của họ nói nhỏ với nhau đủ nghe thì tôi hiểu họ đang nói chuyện về bó hoa trên tay tôi. Họ đã nghĩ hôm nay đây sẽ là ngày đẹp nhất đời của một cô gái nào đó khi tôi mang bó hoa đó đến tặng cùng với lời cầu hôn, họ bàn tán về vấn đề đó, vài lời bình phẩm ở họ mà tôi không nghe rõ được. Bỗng 1 ông già đứng dậy khỏi ghế dặn dò mọi người chung quanh gì đó chắc bảo đừng ai ngồi ghế này rồi tiến lại gần tôi, ông ta mời tôi lại ngồi trên cái ghế kia, rất lịch sự mời tôi ngồi, tôi từ chối thì ông ấy nói: Mày cần phải ngồi cái ghế đó để đi đến mang lại tình yêu và những điều tốt đẹp nhất cho người mà mày yêu. Nhiều người khác bàn vào: Ngồi đi mày cần được như vậy, vài người vỗ tay tán thưởng hành động cùng ý nghĩa của việc làm sắp tới của tôi mà theo cách nghĩ của họ. Từ chối không được trước sự nhiệt tình của mọi người nên tôi đành phải ngồi sau khi cám ơn ông ấy và mọi người. Lúc đó ông già đó mới nói: Đây là lần đầu tiên tôi thấy 1 người VN mua bó hoa đẹp và đắt tiền như vậy, người con gái nào được mày tặng bó hoa này sẽ rất hạnh phúc, vì tình yêu và hạnh phúc của mày tao xin chúc mừng với những điều tốt đẹp nhất. Mày là người đàn ông quá tuyệt vời.
Lúc đó tôi ngượng không biết để đâu cho hết trước lời tán dương của mọi người, tôi bị hớ mà mua nhiều hoa như vậy chứ có tặng ai đâu, loại hoa đồng tiền đẹp ấy tôi thấy thích thì mua chứ ý nghĩa cũng đâu có hiểu theo cách của người Đông Âu. Sau này tìm hiểu mới được biết, hoa đồng tiền là loại hoa quý và rất đắt, họ chỉ dùng trong đám cưới và nhất là cầu hôn, người giàu có và thật galang mới mua 5 7 bông mang tặng người yêu cùng lời cầu hôn, còn người bình thường chỉ 1 bông nhiều là 3 bông trong ngày lễ đáng trân trọng ấy. Trong khi tôi chơi 1 bó 10 bông chứng tỏ tình yêu của tôi với cô gái nào đó lớn lắm, số 10 là con số trọn vẹn, đầy đủ nhất về tình yêu trong suy nghĩ của mọi người. Họ đã trân trọng điều đó, tôn trọng tình cảm của tất cả mọi người chung quanh, họ đã nghĩ về một tình yêu rất lớn và trọn vẹn nhất của tôi đối với cô gái nào đó thông qua bó hoa trên tay tôi.
Văn hóa sống nơi xứ người thật là đẹp nó nằm mãi trong trái tim tôi nhiều năm tháng.