Chuyện TB quậy thì rõ rồi, ở đâu cũng có, nguyên nhân do kinh tế thì ít, mà "công thần" thì nhiều, vì lúc đất nước còn khó khăn, khi dân mình còn khổ vạn lần, thì TB anh em mình vẫn còn được nhà nước "nuôi" với bao nhiêu ưu đãi kéo dài đến tận bây giờ nhưng họ vẫn quậy. Mà đâu chỉ TB, bệnh công thần là của anh em mình, người ít kẻ nhiều, cứ hễ khoác lên mình màu áo lính là khối kẻ huyênh hoang, dù chưa có một chút gì gọi là công
, mà các bác còn nhớ câu "trâu xanh, bò vàng" chứ
, ngày đó mỗi lần lính đi theo đội hình mà gặp công an là mấy ông CA sui tận mạng, thôi thì đủ thứ từ lính bay ra...đó cũng là một trong các biểu hiện của bệnh công thần
Hehe...Bác @thanhh63 vào cái thời 8x (cái thời khốn khó ấy) đang ở Vn hay ở trời Tây nhể? Giá mà bác được chứng kiến cái cái cảnh một bà mẹ( của TB) quỳ van lạy thằng du kích (ở trạm KS Tân Hương- Tiền giang)có khi còn ít tuổi hơn con bà để nó tha đừng bắt 1 cân tôm khô và 5kg gạo, mà nó nào có tha cho ! Thì chắc bác hiểu tại sao TB " quậy" và ai "công thần" hơn ai?
Bác nghĩ rằng TB thích được NN " nuôi" với bao nhiêu ưu đãi kèm theo lắm à. Ngoài trợ cấp hàng tháng ( chưa bằng mức lương tối thiểu) và cái thẻ đỏ thì họa hoằn lắm mới có ông được cấp cái nhà ( tự nguyện cấp thì ít mà "bắt buộc" cấp thì nhiều
) Tiêu chuẩn an dưỡng hàng năm đều có nhưng it được hưỡng
. Với em thì em sẳn sàng trả lại toàn bộ trợ cấp đã nhận chỉ xin nhận lại cái vật mà chiến tranh đã lấy đi của em đó bác ạ
Còn việc "áo xanh" choảng 'áo vàng" theo em thì không phải xuất phát từ quan niệm " công thần" . Bác cứ thử nghĩ : một đàng phải xông pha hòn tên mũi đạn, sống chết vô cùng, một đàng ăn trắng mặc trơn, no cơm ấm cật lại dỡ thói hoạch họe sách nhiểu dân ( như những trường hợp @wanta đã nêu đấy)> Nếu là bác thì bác có điên tiết không hở
Ha ha, đụng đúng hàng độc rồi...nào xin bác brest "hạ hỏa" và em lần lượt xin thưa:
- những năm khốn khó nhất thời 8X em vẫn miệt mài nơi đất mẹ và cơn bão "giá, lương, tiền" cũng chả tha bất cứ 1 ai đâu thưa bác,
. Trong hành trang của em vẫn còn 1 tấm hình mà phim "sao tháng 8" làm phần 2 chắc chắn em đủ tiêu chuẩn đóng nhân vật quần chúng chết đói dơ xương...thậm chí nhìn lại những ngày trong quân ngũ vẫn còn khả dĩ hơn vô vàn lần...
- Còn vụ "bế quan tỏa cảng" và cái trạm "kiểm soát Tân Hương" ngày ấy thì tụi em cũng có nhiều kỷ niệm lắm, nhiều đến mức năm 79 trước khi hành quân lên Sóng Thần để ra Bắc anh em còn quyết tâm "thăm tụi du kích Tân Hương" để rượt một trận cho "vui"
...tuy em nghĩ rằng đó là chuyện sai lầm của quá khứ và anh em ta không nên bàn tại đây làm gì, nhưng em vẫn phải nói nhiều khi mình bực lên thì quay lại "xử" mấy chú du kích đó (cũng là biểu hiện công thần đó), nhưng nếu rơi vào hoàn cảnh của chúng ta, chúng ta sẽ làm gì để thực thi nhiệm vụ được giao là chống "buôn lậu", khi cả nước khó khăn, đói kém, bế quan tỏa cảng dẫn đến cảnh nơi thừa nơi thiếu, giá cả nơi thấp nơi cao, nhà nhà đi buôn không phải làm giàu như bây giờ mà là để chống đói ( đâu chỉ có mỗi bà má TB đó đâu...), mà vốn liếng khi đó làm gì có nhiều nhặn gì, nhiều khi là phải "ngắt" từ phần chi tiêu ít ỏi của gia đình để mang lên nơi được giá kiếm chút tiền...vậy mà bị thu, bị bắt...ai không giận phải không bác
.
- Còn về vụ TB quậy, chúng ta đang nói đến những TB quậy đó bác à, em không dám đụng đến đa số các bác TB không quậy như bác chẳng hạn
và em cũng không khẳng định như đinh đóng cột như bác nào đó là 20 - 30 % TB là quậy. Rất nhiều tấm gương TB
tàn nhưng không phế, họ vẫn sống = sức lực còn lại của họ ( như bác hiện nay vậy
).
- Còn tại sao TB quậy
... Em đề cập đền 2 lý do: kinh tế có nhưng ít, và bệnh "công thần" là chính.
Thưa bác, trong cái thời khó khăn đó khi cả nước sống không ra sống thì bác cứ nghĩ xem có ai được ưu đãi + ưu tiên như các bác TB không ( tất nhiên những ưu đãi và ưu tiên đó các bác TB được hưởng là vô cùng xứng đáng và mọi người dành cho anh em TB sự trân trọng biết ơn với xương máu họ đã đổ xuống vì Tổ quốc. Không ai muốn mình trở thành TB để được hưởng những ưu đãi đó, và đó là lý do bác sẵn sàng trả lại những ưu đãi đó để đổi lại những thứ bác đã để lại nơi chiến trường ). Em nhắc lại, Em chỉ đề cập ở đây là các ưu đãi dành cho các bác trong thời kỳ đất nước còn khó khăn, nhưng nay khi đất nước đã có những đổi thay nhất định thì cuộc sống của TB lại trở nên khó khăn và anh em TB chúng ta không vì thế mà chấp nhận và họ vẫn cố gắng vươn lên hàng ngày, đồng thời các chính sách của Đảng và Nhà nước ta cũng đang cố gắng để giảm bớt những khó khăn trong cuộc sống của anh em TB và tuy cuộc sống có cải thiện hơn theo sự phát triển của đất nước nhưng khó khăn trong cuộc sống của anh em TB không phải đã hết nhưng một điều cũng đáng cho chúng ta phải suy nghĩ là các biểu hiện quậy phá của TB ngày nay cũng ít hẳn, vậy tại sao ? Kinh tế - không hẳn vì như em đã thưa ngoại trừ TB nặng không thể tự lo cuộc sống, các anh em TB còn khả năng họ đều lao vào cuộc sống với tất cả sức lực còn lại và làm giàu một cách chân chính nhất, ...Do đó em nghĩ rằng lý do chỉ có thể là: đất nước đã bình yên hơn 20 năm, những dòng ký ức về chiến tranh bây giờ chỉ còn trên những trang hồi ức của CCB và trong những đợt kỷ niệm năm chẵn của các sự kiện lịch sử...dòng máu nóng lúc nào cũng bừng bừng chảy trong các chiến binh năm nào bây giờ đã "nguội" đi nhiều theo thời gian và tuổi tác ( em nói nguội vì chưa có dịp để nóng, có dịp là lại cuộn cuộn cho mà xem
) và căn bệnh "công thần" cố hữu của anh em ta vì thế cũng thuyên giảm đi rất nhiều
và đó cũng có thể là lý do anh em TB chúng ta "hiền" đi.
-
"Còn việc "áo xanh" choảng 'áo vàng" theo em thì không phải xuất phát từ quan niệm " công thần" . Bác cứ thử nghĩ : một đàng phải xông pha hòn tên mũi đạn, sống chết vô cùng, một đàng ăn trắng mặc trơn, no cơm ấm cật lại dỡ thói hoạch họe sách nhiểu dân..." Đấy bác lại công thần nữa rồi
, xã hội phân công thôi bác
, em không đề cập đến mặt đen của vấn đề vì nhiều lắm và cứ nhìn theo hướng đó khó sống và dễ tiêu cực thiệt thân lắm bác,
. Em chỉ hỏi nhỏ bác: hiện nay quân đội đang trong thời bình, huấn luyện nâng cao trình độ tác chiến là nhiệm vụ chính, hầu như không phải đổ xương máu...nhưng còn các bác công an, cảnh sát, ... ngày ngày đang đối mặt với các loại tội phạm ngày càng hung tợn và rất nhiều người đã hy sinh trong khi làm nhiệm vụ ... vậy chúng ta có cứ giữ những suy nghĩ cũ của chúng ta liệu có fair không ?, em viết vào đây câu " trau xanh - bó vàng" là ký ức của những ngày đó khi chúng ta còn khoác áo lính thôi nhe bác
hì hì
Thôi em dừng, chắc chắn sẽ có nhiều bác chưa ưng lắm, nhưng để tránh xa đà, em xin hết ý kiến về "chủ đề" này -
Báo cáo - Hết