CÁCH MẠNG THÁNG TÁM
TRONG MẮT NGƯỜI NƯỚC NGOÀI
TRẦN VIẾT THỰ (*)
Thắng lợi của Cách mạng tháng Tám 1945 không chỉ là một sự kiện lịch sử vĩ đại trong lịch sử Việt Nam mà cũng là một biến cố ảnh hưởng không nhỏ đến sự phát triển của lịch sử loài người. Bởi vì, Cách mạng tháng Tám không chỉ giành được độc lập dân tộc cho nhân dân Việt Nam mà còn góp phần đánh bại chủ nghĩa phát xít. Chính vì vậy mà trong
Tuyên ngôn Độc lập ngày 2.9.1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định: Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn 80 năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng minh chống phát xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do! Dân tộc đó phải được độc lập!”
(1). Hơn nữa, Cách mạng tháng Tám thắng lợi đã khẳng định con đường mà Hồ Chí Minh đã lựa chọn cho nhân dân Việt Nam để giành độc lập là hoàn toàn đúng, vì nó không chỉ có ý nghĩa đối với dân tộc mà còn ảnh hưởng đến cuộc đấu tranh của nhân dân các nước thuộc địa và phụ thuộc. Do đó, trong gần 60 năm qua, kể từ sau khi Cách mạng tháng Tám thành công đến nay, không ít các nhà khoa học, hoạt động chính trị, xã hội nước ngoài (kể cả một số người Việt Nam đang sống ở ngoại quốc hay trong vùng Pháp chiếm đóng, vùng Mĩ - ngụy thống trị ở miền Nam trước đây) đều có những ý kiến, luận điểm, bài viết, sách đề cập đến Cách mạng tháng Tám.
Dĩ nhiên, đối với một sự kiện lịch sử khách quan, sự hiểu biết tùy thuộc rất nhiều ở trình độ, thái độ, quan điểm, lập trường của người nhận thức. Điều này thể hiện rất rõ ở các nhà nghiên cứu nước ngoài về Cách mạng tháng Tám. Quan điểm của số người này rất đa dạng và phát triển, thường thay đổi do sự biến chuyển của tình hình chính trị của thế giới và Việt Nam (thậm chí sự thay đổi ấy diễn ra ở một con người). Tuy vậy, chúng ta vẫn có thể nhận thấy có hai loại người, thể hiện các quan điểm khác nhau về Cách mạng tháng Tám 1945.
- Một số người có cái nhìn tương đối khách quan, nêu được một số nét, số điểm phản ánh được sự thật; hoặc có cảm tình, thiện chí với Cách mạng tháng tám, với nhân dân Việt Nam.
- Một số khác thể hiện sự xuyên tác lịch sử, nhằm hạ thấp ý nghĩa của Cách mạng tháng Tám, nuôi dưỡng thái độ thù địch, sự chống phá cách mạng Việt Nam.
Đối với loại thứ nhất, chúng ta trân trọng, cùng nhau thiếp tục tìm hiểu để tiếp cận với chân lí, làm cho nhận thức mgày một đúng đắn, sâu sắc hơn về sự kiện này. Mặt khác, chúng ta kiên quyết đấu tranh, vạch trần những xuyên tạc lịch sử, những âm mưu đánh phá cách mạng Việt Nam theo kiểu “diễn biến hòa bình”. Cần phải cảnh giác, đề phòng những đòn tấn công nguy hại về tư tưởng, tình cảm của thế hệ trẻ, nhằm làm cho họ xa rời con đường cứu nước đúng mà Hồ Chí Minh đã vạch ra, làm chệch hướng xã hội chủ nghĩa.
Trong phạm vi bài này, chúng tôi giới thiệu một số ý kiến, quan điểm tiêu biểu của một số người nước ngoài về Cách mạng tháng Tám, qua một số tài liệu tiếp cận được.
Trước hết, cần phải nhắc đến sĩ quan tình báo Mĩ Archimedes L.A. Patti, đã từng cộng tác với Việt Minh trong những ngày trước Cách mạng, được tiếp xúc với Chủ tịch Hồ Chí Minh và chứng kiến những ngày Tổng khởi nghĩa, tuyên bố độc lập, thành lập nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Nhiều sự kiện ở Việt Nam đã gây ấn tượng mạnh mẽ cho ông, và được thể hiện trong quyển
“Why Vietnam?” (
“Tại sao Việt Nam?”).
Vừa đặt chân tới Hà Nội, ngay sau ngày Tổng khởi nghĩa, ông đã vô cùng ngạc nhiên về “các cửa hàng vẫn mở, chợ vẫn đông người, các công sở làm việc tấp nập… Và tất cả đều phấp phới cờ Việt Minh. Thực tế là một biển cờ đỏ và biểu ngữ tràn ngập…”
(2).
Về diễn biến cuộc khởi nghĩa ở Hà Nội, ông miêu tá: “Quần chúng tập trung trước Nhà hát Lớn (Nhà hát thành phố) để nghe các diễn giả chống cộng kêu gọi ủng hộ độc lập dân tộc dưới quyền bảo trợ của Nhật. Khi người phát ngôn chính thức đầu tiên bắt đầu lên tiếng thì các đội viên Đội Tuyên truyền cũng trương các cờ đỏ sao vàng ra và hô to “Ủng hộ Việt Minh”. Mọi người hô theo và một sự hỗn loạn cực độ đã phá vỡ hoàn toàn chương trình tổ chức. Đâu cũng có cờ đỏ, nhấp nhô tung bay phấp phới trên đầu quần chúng, hòa theo những bài ca “Độc lập hay là chết!”, “Đả đảo thực dân Pháp”, “Đế quốc Nhật cút đi!”… Ban tổ chức gắng lập lại trật tự nhưng đã quá muộn, họ không còn kiểm soát được tình hình nữa. Lúc đó, theo một tín hiệu đã định trước, nhiều đội viên Đội Danh dự, súng ngắn trong tay, nhảy lên bục và dồn các viên chức của Bảo Đại vào một góc, hạ cờ nhà vua xuống và trường cờ Việt Minh lên” (tr. 177).
(*) TS. Trường Đại học Vinh.
(1) Hồ Chí Minh:
Toàn tập, tập 4, Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia, Hà Nội. 1996, tr. 3.
(2) Archimedes L.A. Patti:
Tại sao Việt Nam?, bản dịch tiếng Việt, Nhà xuất bản Đà Nẵng, 1995, tr. 175. Các đoạn trích của sách trong bài này từ đây được ghi rõ số trang đề trong ().