thật tế ngoài chiến trường thì mình đã thấy tầm sát thương của 2 loại súng đó rồi
- M 16: campuchia nó gọi là thầm lơn em sai, trưa mùng 1 tết năm 1978 - sang 1979 theo âm lịch, B trưởng B 1, K 1, D4, E 174 Nguyễn Quang Khởi dính phải 1 viên ngay tam tinh, mình vệ sinh và tẩm liệm cho anh, cái băng cá nhân của US, một tấm cố định, 1 miếng di động, thế mà phài sử dụng cả 2 mới bịt được lổ nó phá.
- AK chiến sĩ B ĐK của E 174 trên chốt 48 ( trận đánh lớn đầu tiên thử lữa chốt 48 của pốt ) anh Nguyễn Văn Thắng ( hiện phục viên ở tại 227 An Dương Vương quận 5 ) không biết thế nào dính đạn nhọn của AK, vết thương chỉ làm gãy xương xoay của tay, đầu vào bằng đầu ra
đấy sức công phá mà mình thấy của 2 loại súng, và mong rằng giờ đừng thấy cảnh nó nữa là tốt nhất
Em đã sử dụng 2 loại súng trên để săn thú rồi nhưng AK không phá bằng AR15(hay M16) cự ly bắn từ 70-100m
Kiến thức của bác Hát Pê về đạn đóm uyên thâm thật, nhưng em nghe lùng bùng quá !
Về đạn phá thế nào còn tùy tầm. Trúng tam tinh thì không cần phá làm j`. Đạn AK được thiết kế cho phát bắn điển hình ở 150-250 mét, dễ hình dung nhất là trúng ổ bụng, có độ dầy nhất định. Cái "đường đạn cuối" cao minh nhất trong các loại đạn là của ÂK-74, AK 7,62 không đạt được như thế nhưng cũng mạnh. Hiệu ứng này còn gọi là "smart stop", khi gặp thịt thì nó mới phá rộng, khi gặp vật cứng thì nó phá nhỏ xuyên sâu. Cánh tay của bác đã mỏng lại có xương, đạn AK nó tưởng gặp giáp trụ, nên nó như thế.
Cả hai loại đạn M16 thì khác, khi gặp vật cứng, thì chúng hành xử như đạn súng ngắn hay đạn chì hình cầu của súng cổ, đạn quay ngang ra đập vỡ vật cản ở kích thước rộng, truyền cho vật cản nhiều động năng, nên bắn vào cánh tay thì nó phá rộng hơn AK. Hồi cổ, người ta làm đạn pháo công thành bắn tầu thì đúc gang rỗng, gang đặc đạn nhỏ bắn xuyên vào lỗ nhỏ ít hiệu quả cũng như thế.Đường đạn súng ngắn thì Mỹ nổi danh, đặc trưng là các đạn khoan lỗ ở phía mũi đầu đạn, đáng tiếc cho M16 là nó cũng có tác dụng tương tự
.
Hồi ở Cam quân ta/ quân địch đều nhiều M16 , M79.... các loại, nên tính năng của chúng được bàn luận nghiêm túc trên bộ chứ chẳng phải là chiện lính tráng tán dóc. M16 có tai hại là nó lột vỏ trong mô mềm, M16A1 cũng lột, nhưng M16A2 (quân ta không có), thì lột đến 50% khối lượng đầu đạn gần như ở mọi tầm. M16A1 vỏ lộn cuộn vào thành một cục quăn queo, nhưng lột ít và không phải lúc nào cũng lột. Thật ra, thì thể tích phá thịt nếu tính viên đạn không xuyên qua thì M16 thấp hơn nhiều AK, cái lột vỏ đó nếu như không có máy X-quang soi nhặt hết các vụn thì khâu lại mang về tuyến sau, để như thế thì mức độ nguy hiểm vẫn nhỏ hơn nhiều AK.
Tóm lại thế này. Súng M16A1 mới là súng quân ta thường dùng, sức phá của M16A1 và M16A2 gần như nhau. Vận tốc của M16A2 chỉ nhỉnh hơn một chút bằng tổng hợp hai cách là nhồi quá áp và kéo dài nòng. Nhưng bản thân M16A1 đã dùng thuốc NATO 7,62x51 nhồi quá áp để rút ngắn nòng, nên về vận tốc thì M16A2 không cải thiện được nhiều. Điểm cải thiện lớn nhất của M16A2 là độ chính xác cao do giữ cố định trục bằng vận tốc xoáy lớn. Thuật đường đạn giữ cố định trục này là cả các súng hồi mới bắt đầu có nạp sau nòng xoắn đạn chì đúc, vì đạn quá dài so với buồng áp thấp do mũi đạn tạo ra, nên không dồn lực cản lên đầu được, lực cản phân bố cân bằng với trọng tâm, đầu đạn trở thành con quay hồi chuyển gyrosscope cố định trục. M16 cũng vậy, do không hoàn thiện được đường đạn cuối, tức sức phá, nên phải tăng khối lượng đầu. Bản thân Mỹ chọn format đường kính sai ban đầu (từ đạn săn vịt của Mauser 192x, Đức bị cấm xuất khẩu nhiều loại vũ khí nên bán súng đạn nhỏ ngoài vùng cấm), lại không có trình sử dụng cỡ quá nhỏ đó (ở đây là trình sản xuất hàng loạt đầu đạn phức tạp như đạn pháo nhưng lại nhiều như đạn súng trường), nên phải tăng khối lượng đầu đạn, tức chỉ có cách kéo dài đầu đạn ra đúng bằng đầu đạn sát thương của NATO/Mosin 7,62mm 9,6 gram . Khi kéo dài như thế thì đuôi đầu đạn thò ra khỏi vùng áp thấp, cũng như đạn chì đúc cuối tk19 có vận tốc nhỏ 400m/s nhưng nặng đến 15-30 gram.
Lịch sử đường đạn xoắn đơn giản. Cho đến thời kết thúc nòng trơn giữ tk19, thì người ta thống nhất sử dụng loại đầu gần 30 gram, tức chì hình cầu đường kính từ 14-19 gram, các bộ độ thiện nghệ dùng cỡ 14 gram còn Tây Âu dùng quá liều trên 17 đến 19. Loại đầu điển hình cỡ 27-29 gram nạp liều 7-9 gram, sơ tốc 300-400 m/s. Loại đạn này định nghĩa chính xác sức giật của súng trường phát một, không quá to thành pháo và qua bé thành súng ngắn. Loại đầu này bên tầu là "trọng bát tiền diện tử" tức đạn chì 8 đồng cân-đường kính 17mm do Hồ Nguyên Trừng format cho Tầu. Cỡ súng này phổ biến ở văn minh Ấn-Âu vào những năm cuối cũng cửa tk14 , 139x. Sức giật này tồn tại qua Mauser-Mosin , chỉ thay đổi khi có súng trường liên thanh, tức là AK, khi đó yêu cầu sức giật nhỏ hơn và lúc đó mới cần format được sức giật. Định nghĩa đạn súng trường như thế này là cao minh nhất và rất ít súng tuân được theo.
Đường đạn súng trường nòng xoắn trước AK phát triển theo 3 thời kỳ. Một là các các cỡ đạn như Vetterli-Berdan-Mauser là các súng trung gian thời hiện đại, 1869-1870-1871 ở Ý, Thụy Sỹ, Nga và Đức, có cỡ nòng 10-11mm, xoắn chữ nhật, nạp sau, vỏ đồng có móc vỏ đạn, khóa xoay... giữ khối lượng của "trọng bát tiền diên tử"=đạn chì 8 đồng cân, một này thu nhỏ đường kính từ 17mm xuống 10-11mm để tăng chiều dài, bỏ hình cầu, gọi là đời đầu của nòng xoắn. Hai là người ta đổi khối lượng giảm đi láy tăng vận tốc lên ở các G88 (Đức) và Mosin M1891 (Nga), Lebel M1886 (Pháp), Manlicher 1886 (Áo Hung). Pháp là nhái vớ nhái vẩn, dùng máy băng ống gỗ dẫn đến đạn cụt đầu sau đó. Áo-Hung chơi bài liên bang, trong nước chỉ có một dúm quân dùng súng tốt, còn quân các chư hầu súng lởm, quân Áo súng tốt nhưng số lượng chỉ cỡ trăm ngàn khẩu. Nga và Đức cao minh nhưng đi sau Áo-Hung, vì đó là súng trường thống nhất toàn quân, hàng triệu khẩu, không thể nhẹ dạ hoán cải bừa bãi. Anh Mỹ thì lúc đó cao minh hơn Pháp, nhái luôn chính xác Manlicher sau đó là Mauser, sau này Mèo Hoang phát dại đi phát minh phát kiến nên mới ra súng lởm-văn minh son phấn nhồi sọ bên Pháp truyền sang, các súng hai có cỡ đầu 15-25 gram tùy nước. Ba là, cũng giữ súng như các súng 2, nhưng thu ngắn đầu đạn, tăng vận tốc nữa, đạn được việc đặt toàn bộ đầu đạn trong buồng áp thấp, chính là đường đạn chống trên mũi nhọn, đó là các Mauser G98 Đức, Berthier Pháp dùng đạn Lebel nhưng không cụt đầu khoảng 1900, Mosin Nga M1908, ".30-03" và ".30-06" Mỹ 1903-1906 nhái súng Mauser nhưng dùng khối lượng đầu Mosin Nga chưa quy thành tiêu chuẩn bắt buộc, thiếu thuốc mà đú với Mosin nên dùng vỏ đạn siêu khổng lồ. Anh nhái lại Mauser. Các súng ba đạt được như thế vì dùng đạn lõi thép vỏ đồng thay cho hợp kim chì pha nickel, chịu được gia tốc lớn, áp lực cao, ban đầu nặng 13,5 gram nhưng Mosin đưa ra đầu chính xác nhất, 9,6 gram dùng cho NATO 7,62x51 cho đến nay.
Ngoài ba thời kỳ đó, còn có vài súng khai hậu hay nạp miệng nòng xoắn trung gian, đều dùng cỡ nòng cũ của nòng trơn, như Krnka Nga và Miniê Pháp, đây là kiểu tận dụng súng cũ hoán cải lại, nhưng Mèo Hoang Dại chế súng mới theo các mẫu đó dùng đến đầu 189x mới có bản mới.
Như thế, đến 190x các nước "văn minh" mới có chống trên mũi nhọn và NATO 5,56x45 lặp lại 1980 đường đạn nửa sau tk19. Nguyên nhân là vì, cho đến AK 7,62mm thì người ta mới quyết định thay đổi sức giật súng trường đã tồn tại 500 năm, và dĩ nhiên là khôn ngu sẽ thay đổi khác nhau. Mỹ không thể theo được kỹ thuật, nhưng cố nài châu Âu dùng cỡ đạn 5,56x45, chỉ thay đổi thuật đường đạn. Châu ÂU bất đắc dĩ phải cưa nòng 6,72x51 đi vừa xung phong. Dùng đạn to, lại cưa nòng vứt thuốc đi là bất đắc dĩ chứ ai muốn. Súng châu Âu có 2 dạng, một là cao minh như G3 thì cưa nòng đi còn 315mm, sơ tốc dưới 600 m/s, vừa xung phong. FN FAL là hai, làm súng nặng đồng thời với cưa nòng, không xung phong thì là trung liên, bán cho những dân đánh thuê toàn lính tuyển, nòng dài hơn bản nòng dài của G3. Châu ÂU làm nhục M16A1 bằng cách đó cho đến khi Liên Xô chấp nhận dùng AK 5,45, khi đó đạn Liên Xô 11 gram, đạn châu Âu 25 gram là quá chênh lệch, mới ra cái NATO 5,56x45 từ FN SS109.
Ban đầu thì đạn NATO 5,56x45 cũng chống trên mũi nhọn vì nó có sơ tốc bằng NATO 7,62x51 và cũng dài như thế. Cái chính là, NATO 5,56x45 có đầu quá nhẹ so với chiều dài thân đạn, nhanh thất tốc và thò đuôi ra khỏi buồng áp thấp. Như thế, người ta phải làm đạn xoáy rất mạnh để nó cố định trục không ngoáy đuôi, điều này dẫn đến đầu đạn đi chéo trong không khí, bắn lên cao thì đầu đạn hạ đuôi xuống. Đầu chống trên mũi nhọn luôn hướng trọng tâm ngược với hướng bay. Vì cố định trục như thế, nên dù đầu đạn nặng hơn, vận tốc cao hơn, đạn NATO 5,56x45 vẫn đi nghiêng chóng tản mát so với AK 5,45x39, và NATO 5,56x45 ít ngoáy phá thịt. Nhìn chung, bỏ đường đạn chống trên mũi nhọn thì phải chuyển sàng đường đạn mũi tên, không trúng hai cách đó thì lá số tử vi của đầu đạn tan hoang, đi nghiêng. NATO 5,56x45 không bắn được bài 1 AK ngoài trời, đơn giản là gió cũng tạo nghiêng như là đường đạn cong xuống, đạn xoáy đi nghiêng tương tác với không khí tạo thành một đường đạn xoắn ốc mở rộng, tản mát ngẫu nhiên.
Về sức phá, bác nhìn lại hình này thì hiểu ngay, trên là AK 7,62mm và dưới là một kiểu đạn có đường đạn giống hệt NATO 5,56x45
AK ảnh trên. Bác có thể thấy, nếu bắn vào thân người dầy 20cm ngay đầu nòng, thì đạn AK chui ra với cái lỗ bé tí. Nếu vẫn thân người 20cm đó, bác giảm vận tốc đầu đạn xuống một chút để cái chỗ đầu đạn chui ra ở khoảng ghi 30mm thì lỗ phá to như cái bát sắt. Quá tí nữa thì lỗ ra bé nhưng nát trong. quá tí nữa lỗ ra lại phá như cái bát sắt. Cái cỡ cánh tay thì AK khác gì cái mũi tên đâm xuyên qua, rất ít phá.
Cũng trúng nay đầu nòng, ở khoảng 15cm-20cm, khi lỗ AK bé tí thì lỗ phá M16 banh to. Đây là điều rất gay gặp trong thực tế. AK chỉ phá mạnh ở 150-250 mét, tầm bắn điển hình của nó. Thiết kế được như thế mới khéo, đến đoạn đó thì đạn M16 còn động lượng như đã đi qua 15cm-25cm trong hình dưới, động lượng đã mất gền hết ngoài không khí rồi, găm được như cái dùi đâm là may, mong gì phá.
AK 5,45 có động lượng thấp hơn M16A2, NATO 5,56x45. Nhưng nó lại có đầu phức tạp để dồn trọng tâm ra sau, chiều dài đầu đạn ngắn nằm gọn trong buồng chân không, hiệu ứng chống trên mũi nhọn làm đạn uốn theo gió và độ cong đường đạn, không nghiêng, ít giảm tốc độ hơn. Khi vào thịt, trọng tâm sau dồn đuôi đầu đạn lật lên, tương tác với xoáy thành ngoáy đuôi phá thịt. Người ta cũng tính chiều dài và vận tốc xoáy đúng để nó không bị cản mạnh như Mosin/NATO 7,62 trong thịt.
Buồn cười. Câu chuyện về sức phá và độ chính xác của đạn AK là chuyện truyền kỳ bên Mỹ. Bên Đức thì người ta quá dễ để hiểu, chỉ vì dính dáng đến Mèo ngu xuẩn mà không dùng. Dân Mỹ bị nhồi sọ thì trợn mắt lên nhìn không hiểu tại sao AK bắn tin, phá mạnh, mặc dùng động năng đầu đạn yếu.