Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 12:58:10 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Búp sen xanh  (Đọc 79345 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
doiviendukichmat
Thành viên
*
Bài viết: 687


Nghệ thuật du kích niềm tự hào Việt Nam!


« Trả lời #170 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2011, 10:14:25 pm »

Út Huệ vẫn ôm trên tay mình cái gói nho nhỏ, mắt chớp chớp nhìn vào mắt anh Ba. Tiếng Út Huệ nhẹ như gió thoảng :
   - Em muốn nói với anh... chỉ sợ... anh cười em!
   - Ấy! Đến giờ này mà Út Huệ còn chưa thiệt tin tôi?
   Út Huệ bối rối. Cái gói cầm trên tay cứ trao qua trao lại, nhưng Huệ vẫn hết nhìn con tàu đang xả khói lại nhìn anh Ba.
   Giọng út Huệ bồi hồi :
   - Anh nói đi anh!
Anh Ba lúng túng :
- Điều nói được, tôi đã nói với Huệ từ hôm qua rồi.
- Lúc này khác với ngày hôm qua. Em muốn được nghe anh nói với em một tiếng giữa phút giây nầy, anh Ba ạ!
- Hôm qua, hôm nay và mãi mãi tôi nhớ tấm lòng của Huệ cũng như bao nhiêu tấm lòng vàng khác đã cứu giúp tôi trong những phen hoạn nạn, lúc sẩy nhà ra thất nghiệp.
- Anh Ba luôn luôn nhớ đến những người có lòng tốt với mình, nhưng anh có biết người khác nhớ anh đến cháy ruột cháy gan không? - Út Huệ nghẹn ngào nói.
Anh Ba sững sờ... Út Huệ biết mình đã buột miệng lỡ lời vội nói khỏa lấp :
- Em biết anh là con chim bằng, chiếc lồng son không thể nào nhốt được.
Anh Ba nhấn từng tiếng chắc và ấm :
- Phải có tự do! Huệ ạ, Tổ quốc ta, nhân dân ta phải có độc lập tự do chứ không thể nô lệ mãi được!
- Ước mơ ấy, khát vọng ấy liệu có thành sự thật ở quê mình không anh?
- Vì mất nước mà phải lìa nhà. Nếu không tìm ra phương kế giành lại độc lập cho nước, hạnh phúc cho dân thì tôi không về mà cũng chẳng ai mong đợi làm gì!
Út Huệ run run, cái gói trên tay như muốn rơi xuống, nước mắt giàn giụa :
- Anh! Cơm nắm. Em nấu cho anh bữa cơm cuối cùng nầy. Cầm lấy anh! Đi đi... anh!
Anh Ba đỡ gói cơm trên tay Huệ. Một tiếng gọi lẫn trong tiếng khóc bật ra từ trái tim người con gái Sài Gòn :
- Anh Ba! Em...
Út Huệ ôm mặt chạy trở về. Anh Ba cầm nắm cơm trong tay. Âm thanh thành phố Sài Gòn đổ dồn xuống cửa sông như trùm lấy anh. Anh nghe tiếng còi tàu nhọn hoắt khoan vào không gian nhức nhối. Anh bước sải dài, vội vã xuống tàu. Gương mặt người con gái Sài Gòn chập chờn trước mắt anh như một búp sen quê hương. Và cả khuôn mặt Việt Nam choán lấy trái tim anh!
Út Huệ lại quay lại chạy theo xuống bến tàu.
Con tàu chở anh Ba mờ mờ phía chân trời. Lê Thị Huệ chắp tay trên ngực nhìn theo, khấn trước đất trời :
      Sông ơi!
      Đừng mọc đá ngầm...
      Biển ơi!
      Đừng dựng sóng dữ...
      Anh đi thuận gió xuôi buồm...
      Hỡi những phương trời xa lạ...
      Hãy đón lấy Anh...
      Một chàng trai nước Việt...
      Anh là của Nước của Dân...
      Tất cả đợi Anh về...



                                                                                                                        Ngõ Văn 23 tháng 8 năm 1981
HẾT

Logged

... Chiến thắng lớn đến từ hy sinh to lớn, ai đếm khăn tang, ai đong máu chiến trường? ...
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM