Khi tôi trở lại giảng đường học tập, có phải đã quen như còn trong quân ngũ - tôi đã tập hợp nhau thành một " hội " để hỗ trợ vượt qua
những khó khăn. Dường như cuộc sống của người lính đã khiến tôi dẫn dắt cái " hội " của chúng tôi sống gắn bó, yêu thương và đùm bọc nhau
để học tập trong thời gian đất nước còn nhiều khó khăn. Cuộc sống tập thể của SV lúc đấy khác nhiều so với cuộc sống của SV bây giờ. Kể cả
những việc mà chúng tôi " chiến đấu " cùng nhau vượt qua các kỳ thi, đã mang đậm dấu ấn " đồng đội " chẳng hề khác những người lính.
Xin chia sẻ cùng các bạn câu chuyện nhân kỷ niệm 40 ngày nhập trường của tôi.
SAO CHỈ MÌNH NÓ “ PHẠM QUI “
Nhớ lại những kỷ niệm thời sinh viên
Mấy ngày nay, “ Đại bản doanh “ của hội “ Chéc “ có nhiều bạn ghé vào. Chúng vào ăn mỳ cho đỡ đói đúng không ? Chẳng phải, tại môn Nga văn sắp thi lại đấy ! Học 3 năm rồi, hôm ôn thi hết môn thày chỉ tóm gọn nội dung đã học. Ngoại ngữ thì làm gì có trọng tâm, chẳng có bài mẫu. Từ ngữ - ngữ pháp tự tích lũy, vốn dắt lưng khi thi chẳng được là bao. Thi lượt đi, còn hỗ trợ nhau được mà 2 lớp A và B ( 9a-9b ) vẫn “ rụng “ như gặp bão. Thi lại, còn toàn bọn “ tậm tịt ” ngồi với nhau – biết bấu víu vào đâu đây…?
Mới sáng thằng Q “S” ghé vào, nó ra lời trước :
- Tao chắc “ chết” nếu bọn mày không “ cứu “.
Nó vừa ra, lát thằng N đến
- Tao “ chịu “ rồi. Chết môn này là “ tăng ca” luôn. Bọn mày “ cứu “ đi.
Rồi dăm thằng nữa tới, đồng loạt ca : Tìm cách ‘ cứu ‘ đi. Chết cả nút đến nơi rồi .
Điểm danh bọn thi lại Nga văn, sao nhiều cầu thủ đội bóng thế ? Thằng C, Q này rồi thằng T, D nữa. Chúng nó chỉ đá bóng giỏi thôi còn tiếng Nga - thi lại. Nghe chúng nó than, nghĩ cũng tội – không đành để bọn nó ‘ chết ‘ - ( tôi là đội trưởng đội bóng mà ) . Cứu ư ? Hèm nỗi, bọn thi lại Nga văn này thì chữ đực – chữ cái. Chỉ có mỗi cách duy nhất - Làm hộ bài thi rồi tuồn vào cho chúng thôi, mà lộ ra thì chết cả lũ. Biết vậy mà đành làm vậy …
Cái nhà tầng A6 thủa ấy vừa là ký túc xá của 3 lớp điện vừa là phòng học. Lớp A bọn tôi ở tầng 2, bọn lớp B ở cả tầng 3 và 4 bởi một nửa của nó dùng làm 2 lớp học. Kể ra cũng tiện ra phết. Mùa đông rét, có thằng còn đang ngủ, nghe tiếng hô “ thày giáo đến” mới lồm cồm chui khỏi chăn, vừa chạy vừa mặc áo khoác lao vào lớp vẫn còn kịp đấy.
Hội tôi chiếm cái phòng đầu hồi tầng 1- (trước bỏ không) - làm đại bản doanh đã lâu để sinh hoạt, nấu mỳ, làm đủ trò mà không bị la mắng. Giờ dùng làm ‘ sở chỉ huy’ chiến dịch giải cứu bọn thi lại Nga văn. Có cả kể hoạch chi tiết và phân công thực hiện : Thằng N đảm nhận ngồi sát cửa sổ phòng thi tầng 3 để tuồn đề ra và nhận bài giải vào qua khe cửa. Nó vào thi sớm nhất để “ chốt “ được vị trí này. Khó khăn và nguy hiểm là nhóm chuyển bài giải lên phòng thi : thằng Nh phải đứng trên cánh cửa sổ mới vừa đủ độ cao nhét bài, một thằng tóm chân phía trong của nó cho an toàn, thằng nữa thì quay cửa sổ đưa thằng Nh đến vị trí chuyền bài. Nhìn xuống dưới là bãi đất rộng cỏ mọc thưa thớt chờ kinh phí xây dựng .
Buổi thi lại Nga văn diễn ra như mọi môn thi khác. Đường hành lang phía trước phòng thi do cán bộ lớp quản, sinh viên không được lai vãng đến khu vực thi – nhìn rất nghiêm túc. Phát xong đề thi riêng cho từng người, Thày ngồi trước bảng theo dõi, giải thích thắc mắc và nhắc đứa ngó ngoáy trao đổi bài . Mươi phút sau qua khe cửa gần thằng N ngồi, những tờ giấy trăng trắng lần lượt thòi ra, chao liệng trong khoảng không trước khi đáp xuống bãi cỏ. Nhóm ‘ liên lạc’ đứng khuất ở đầu hồi nhà, kín đáo lượm từng tờ giấy. Tất cả diễn ra lặng lẽ mà không ai phát hiện được điều khác thường này.
Trong “ sở chỉ huy” guồng máy bắt đầu chạy hết cỡ. Từng đôi ‘ Dịch- chép’ khẩn trương – chúng chổng mông vào nhau trên một cái giường, muỗi đốt không dám dừng tay. Bỗng như phát hiện điều khác lạ một thằng kêu :
- Sao chưa thấy đề của thằng C ? Hay là ‘ nhặt’ sót …. ?
Căng thật ! Nửa số đề phải giải vẫn đang nằm chờ. Đội “ dịch” không tương ứng với số thằng cần ‘ cứu’. Phải cố chạy đua với thời gian mới kịp được. Lúc lâu, có đề làm gần xong mới thấy một thằng chạy bổ từ ngoài vào, chìa tờ giấy giọng hổn hển : ‘ Đề thi của thằng C đây ‘ .
Tôi ngước nhìn sang, chỉ là một tờ chép tay một phần bài thi thôi. Đang chúi đầu vào bài dịch bên này, nói với
- Anh Sơn ơi, ưu tiên dịch bài của thằng C trước cho kịp
Sơn quay người vớ cái tờ đề của thằng C, xem một hồi rồi kêu : “ Nó chép chữ gì thế này, luận chẳng được. Thằng nào quen chữ nó sang làm đi. Bố Tây còn không đoán ra nữa là tao ! “ .
Tôi nhào sang, vừa dịch vừa đoán vậy – cố xong được phần bài dịch sang tiếng Việt là ‘ăn’ rồi. Mệt với thằng C này quá , mà một phần bài dịch đến giờ vẫn chưa thấy ?.
Trong phòng thi, nghí ngoáy chán một thằng sốt ruột gửi tờ giấy ra với hai chữ “ Nhanh lên, nhanh lên “. Chẳng bù cho ngoài này, cắm mặt vào đề thi , những chén chè Thái rót sẵn đã nguội mà chưa có người uống . Rồi cũng tạm ổn, bài nào xong được cấp tốc đưa lên tầng 2 để chuyển cho bọn thi. Tập đề thi được giải gần hết mới nhận được nốt phần còn lại của thằng C – nó chép lại chứ không dám tuồn cả đề ra như bọn kia. Cả bọn xúm vào làm cho nhanh để chuyển lại, nó phải tự chép thành bài thi . Cũng không sao ! ý định của nó thế mà … cứ chuyển vào cho nó là xong.Còn chừng nửa giờ nữa mới hết buổi thi, các nhóm ‘ thực hành ‘ bên ngoài xong việc liền kéo vào vừa thông tin tình hình và nạp vào cái bụng rỗng, từ sáng đến giờ đến cả nước cũng không kịp uống. Hết giờ, bọn thi lại ùa xuống . Chúng phấn khởi ra mặt vì ‘ chiến dịch giải cứu’ thực hiện mà không xảy ra một sự cố nào – tất cả bài thi đã nộp .
Tối đến, bọn thi lại có bữa “ chiêu đãi ” để chia vui cùng các chiến hữu . Thực đơn cho mỗi người : 01 phở quán “ Hát” cộng kẹo lạc nước chè đến khuya. Hai ngày sau, cả bọn vẫn đang hoan hỉ thì có tin nhắn từ chị Sơn – giáo vụ khoa điện- “ Thày Cân nói thằng C phạm qui đấy - lớp cử người lên làm việc“. Tôi – phụ trách học tập- cùng Hà “ múp” cùng đi gặp thầy. Trước khi đi cả bọn rà soát lại, không thấy một sơ suất hay lộ ? . Tất cả tự hỏi “ Sao chỉ mình Nó phạm qui ? Bài thi chữ của chính nó. Vì sao ? Chưa có câu trả lời …
Hai đứa lên phòng giáo viên, thật bình thản ngồi chờ thày xếp đống bài đang chấm dở để tìm bài thi của C . Mời chúng tôi uống nước, rồi thày đưa tôi bài thi của C và nhẹ nhàng nói :
- Em xem bài dịch của C đi
Tôi đâu có lạ cái bài dịch này nhưng cố chăm chú và nhẩm đọc như bình thường. Vẫn là những câu dịch ấy mà C đã chép lại vào bài thi nhưng … thật không thể ngờ được ! Bài dịch chia làm 2 phần C đã chép lộn ! Đít lên đầu, nửa đầu xuống cuối mà dịch rất hoàn chỉnh – thế mới chết chứ ? Lỗi là đây rồi, thày chỉ nhìn qua là biết ngay – Chứng cứ phạm qui không chối cãi được.
Thay mặt lớp, tôi đề nghị thày “ giơ cao đánh nhẹ “ để không ảnh hưởng lớp và khoa . Thày đưa bài C là không đạt thôi, nếu là phạm qui phải lập biên bản đưa về khoa thì to chuyện lắm . Thế cũng là may chán ! Nó lại được ‘ Cứu ‘ lần nữa. Trên đường về , chúng tôi vẫn nhớ thày hỏi : “ Ai trong phòng thi làm hộ Nó thế ? – không có bài thi đưa từ ngoài vào mà ”.
Biết chuyện thằng C trượt thế nào - cả bọn bảo nhau :
- Bố ‘Tây’ cũng không dịch được chữ nó, còn bố ‘ Ta’ cũng hết cách . May bọn còn lại thoát hết không thì uổng công của lũ mình.
4/2013
NGUYỄN HỮU LUÂN