Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 20 Tháng Tư, 2024, 06:25:59 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Kỉ niệm về anh - Người lính nơi chiến trường K  (Đọc 68292 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #110 vào lúc: 19 Tháng Tư, 2011, 11:01:36 pm »

Cái tên Nguyễn ngọc Ngà nầy tôi thấy quen quen,hình như...
Để tôi nhớ lại coi có thể đã lâu lắm rồi !tôi đã từng đọc thấy cái tên nầy.
Logged
lamson1981
Thành viên
*
Bài viết: 432


Chết vì thích làm oan hồn!


« Trả lời #111 vào lúc: 20 Tháng Tư, 2011, 05:53:22 am »

 HV về đây cũng vui đáo để nhỉ ? anh em bàn luận sôi nổi, thế mà cứ sợ bị chuyển qua Quán nước. Bạn cố gắng đưa thư thật lên ( hình ảnh ) thế nào cũng gặp cố nhân thôi.
Logged
mauphuongtim_258
Thành viên
*
Bài viết: 25


« Trả lời #112 vào lúc: 20 Tháng Tư, 2011, 08:12:29 am »

Vừa đọc thư tôi vừa cười thầm, anh chàng đúng là một đối thủ lợi hại, sử dụng đòn tâm lý khá nhuyễn. Nếu tôi là con gái chắc sẽ phản ứng trước kiểu nói xấu phụ nữ kia và thôi không" làm việc nhẫn tâm" nữa, lại còn dò xét" chắc em biết rõ hơn anh" ( vì em là con gái mà!).
Nhưng, N3 ơi!anh có biết con bé này cũng "cao tay ấn" không kém anh đâu, anh đã ra đòn tâm lý thì bé cũng tương kế tựu kế trả đòn cho anh xem.
Tôi định hôm sau sẽ viết cho N3, nhưng chưa kịp viết thì bài toán đã được giải xong.
   Số là sáng hôm ấy trên đường đi học, tôi kể cho Uyên- nhỏ bạn thân – nghe về N3 và bài toán hóc búa kia. Trưa, trên đường về Uyên bảo:
 - Tao nghĩ anh chàng họ Nguyễn
 - Tao cũng nghĩ vậy, hoặc Nguyễn hoặc Ngô thôi , nhưng không lần ra được.
 - Chắc chắn là họ Nguyễn- Uyên khẳng định.
 - Nói nghe thử! – Tôi sốt ruột giục, nhưng nó cứ chậm rãi như trêu tức – mày biết sông Gianh ở đâu không?
 -Ở Quảng Bình, Quảng Trị gì đó, mà sao?
Không trả lời tôi ,Uyên nói tiếp- So với các sông khác ở Việt Nam thì sông Gianh là sông nhỏ, nhưng nó gắn liền với một giai đoạn lịch sử bi hùng…
 - Hình như mày đang làm thơ- tức quá tôi giở giọng châm biếm. Nó cười:
 - Mày lúc nào cũng như Trương Phi.Nghe đây,sau thời Trịnh Nguyễn phân tranh, hai bên thống nhất lấy sông Gianh làm giới tuyến: Trịnh từ bờ Bắc trở ra, Nguyễn từ bờ Nam trở vào. Như vậy câu" Bờ Nam anh thao thức từng đêm" ứng với họ Nguyễn.
 - Đúng y – tôi vỗ vai Uyên cái bốp mà quên rằng hai đứa đang ngồi trên xe đạp làm cả hai xe lảo đảo suýt té.
Tối đó, học bài xong, tôi tranh thủ lấy giấy bút viết thư hồi âm.
                                   Honolulu, ngày…tháng..
                                         Thân gửi lính Nguyễn Ngọc Ngà
        Đầu thư không có gì hơn, bé xin chúc anh dồi dào sức khoẻ, vạn sự bình an và mau được về nước để anh em minh gặp mặt cho anh thôi thắc mắc về bé.
Phần bé nơi này vẫn khoẻ: ăn ,học, ngủ đều đều và đang rất đắc ý. Anh biết vì sao không? Vì những bí mật của anh đã bị bé bật mí hết rồi . Có thể anh nghĩ là bé đoán mò, không đâu, để tìm ra họ của anh, bé phải vận dụng kiến thức lịch sử thế kỷ 16-17 kia. Bé nói bấy nhiêu chắc anh hiểu rồi. Anh phục tài bé chưa? Thôi từ nay đừng mặc cả nữa, muốn bé tiết lộ điều gì anh phải nhất bộ nhất bái như Tiết Đinh San mới được.
Anh Ngà nè, kể ra anh còn đáng bậc sư phụ của Tào Tháo nữa kia, đa nghi quá. Bé là con trai sao cứ nghĩ là con gái, lại còn nghi ngờ lòng yêu nước của bé nữa. Bây giờ đang là tháng năm, nóng kinh khủng, một ngày bé tắm không dưới năm lần , vậy mà anh bảo là không yêu nước.
Anh Ngà  ơi ! sao anh nghĩ xấu về con gái dữ vậy, may bé là con trai nếu không bé sẽ kiện tới trời. Đời nào cũng có người tốt kẻ xấu, sao lại đi vơ đũa cả nắm vậy.
Tôi ấy phải phạt, hình phạt nhẹ nhàng thôi: anh phải kể   thật chi tiết về lính cho bé nghe.Nói thật, bé đang thu thập tư liệu để viết một câu chuyện về lính, vì vậy mới cầu đến anh vậy mà anh cứ ích kỷ với bé hoài.
   Sắp thi rồi, bé phải học bài đây. Chúc anh luôn mạnh khoẻ, bình an.
                                                   Chú bé : HRSM
   Vừa bỏ thư vào thùng tôi vừa hình dung nét mặt anh chàng khi đọc thư mà cười thầm, chắc chắn từ nay anh chàng phải xuống nước cầu cứu, nhất định vậy.
Mười tám ngày sau tôi nhận thư N3, không ngờ đây cũng là bức thư cuối cùng.
Logged
mauphuongtim_258
Thành viên
*
Bài viết: 25


« Trả lời #113 vào lúc: 20 Tháng Tư, 2011, 09:16:21 am »

Bác dathao ơi! bác hãy cố nhớ giùm Hv đi !bác đã đọc thấy cái tên Nguyễn Ngọc Ngà ở đâu vậy? Hv sẽ vô cùng cám ơn bac đó
Logged
yta262
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1694


y tá e262, f302, MT479


« Trả lời #114 vào lúc: 20 Tháng Tư, 2011, 09:42:56 am »

Bác dathao ơi! bác hãy cố nhớ giùm Hv đi !bác đã đọc thấy cái tên Nguyễn Ngọc Ngà ở đâu vậy? Hv sẽ vô cùng cám ơn bac đó
Bác Dathao có thường xuyên coi Thúy Nga không vậy? Có ông xướng ngôn viên tên giông giống Nguyễn Ngọc Ngà  Cheesy?
Logged

Đạn bom ơi ... lòng tham ơi ... khí giới nào diệt nổi dân ta ...
Lethao1394
Thành viên
*
Bài viết: 418


« Trả lời #115 vào lúc: 20 Tháng Tư, 2011, 12:25:07 pm »

Bác dathao ơi! bác hãy cố nhớ giùm Hv đi !bác đã đọc thấy cái tên Nguyễn Ngọc Ngà ở đâu vậy? Hv sẽ vô cùng cám ơn bac đó
Bác Dathao có thường xuyên coi Thúy Nga không vậy? Có ông xướng ngôn viên tên giông giống Nguyễn Ngọc Ngà  Cheesy?
[/quote
Nguyễn ngọc Ngạn Bác ơi,chỉ hơn có 1 chữ N thôi Grin
Logged
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #116 vào lúc: 21 Tháng Tư, 2011, 09:12:52 pm »

Bác dathao ơi! bác hãy cố nhớ giùm Hv đi !bác đã đọc thấy cái tên Nguyễn Ngọc Ngà ở đâu vậy? Hv sẽ vô cùng cám ơn bac đó
Bác Dathao có thường xuyên coi Thúy Nga không vậy? Có ông xướng ngôn viên tên giông giống Nguyễn Ngọc Ngà  Cheesy?
Cái ông dẩn chương trình Nguyễn ngọc Ngạn thì tôi biết rỏ rồi!còn cái tên Nguyễn ngọc Ngà tôi có nhớ đã lâu rồi có đọc thấy cái tên đó...
Nhưng lâu lắm rồi!...Bây giờ nhớ lại thì cũng thật là khó!
HV có thể cho biết chính xác thời gian nhận được lá thư cuối và hồi đó Hv sống ở tỉnh nào?Có phải HV tuổi đinh mùi không ?
Logged
NguyenNhatHa
Thành viên

Bài viết: 0


YanFashion


WWW
« Trả lời #117 vào lúc: 23 Tháng Tư, 2011, 12:00:36 am »

vậy giờ chắc Cô đã liên lạc dc với người con trai ấy rùi chứ gì !!!!
Logged

Thể Hiện Chính Mình,Mở Rộng Trái Tim,Cởi Mở Tấm Lòng,Rồi Chúng Ta Sẽ Tìm Thấy Nhau !!
NguyenNhatHa
Thành viên

Bài viết: 0


YanFashion


WWW
« Trả lời #118 vào lúc: 23 Tháng Tư, 2011, 07:22:02 am »

Chủ topic ơi,,xin cô hãy kể tiếp câu chuyện của cô iii,,án binh bất động quá..hôm qua cô có ghé wedsite mà hok Cm được câu nào hết hic hic ...........NNH đang chờ phần tiếp của Cô Nè hihihi Wink
Logged

Thể Hiện Chính Mình,Mở Rộng Trái Tim,Cởi Mở Tấm Lòng,Rồi Chúng Ta Sẽ Tìm Thấy Nhau !!
mauphuongtim_258
Thành viên
*
Bài viết: 25


« Trả lời #119 vào lúc: 25 Tháng Tư, 2011, 08:05:47 am »

                                             Vency, ngày…tháng…
   Vừa đến chỗ ở mới được hai ngày thì nhận thư bé, anh mừng ghê đi. Cám ơn chú bé. Siêng thư cho anh tí nữa nhé( theo đ/c ngoài phong bì đó).Ở đây buồn hơn chỗ cũ rất nhiều, lại nằm sâu vào chiến trường nên thư từ rất khó chuyển. Vậy nên nhận được thư bé,anh mừng đến chảy nước mắt, anh thật vô duyên bé nhỉ.
HRSM, chẳng lẽ em không cho anh biết tên thật sao? Tình hình ở đây căng lắm, cái chết đến không biết lúc nào, nếu lỡ chết đi mà tên em chưa biết , hồn anh sẽ ôm hận suốt đời. Có thể đây là lần cuối lính viết thư cho chú bé đó. Thú thật anh không mê tín lắm, nhưng nỗi ám ảnh của chiến trường đôi lúc buột anh phải tin, và bây giờ là lúc anh đang tin.
Anh nói lung tung quá phải không?
HRSM này, giờ thì anh phục bé rồi, bé giỏi hơn Thánh Quát nữa.Nếu được ổng chia cho bồ chữ nào, nhớ để phần cho anh với.
HRSM yêu quý, em đang tập viết văn à? Hay quá, trở thành nhà văn là điều anh hằng mơ ước, vốn sống anh có nhưng vốn ngôn từ lại quá nghèo nên muốn mà chẳng được. Bây giờ anh sẽ cung cấp tư liệu cho bé, nhưng nói trước là rất dở, rất buồn và rất bình thường.
Biên thuỳ bây giờ đã bước vào mùa mưa. Những cơn mưa đầu mùa đã làm dịu đi phần nào cái nắng của vùng nhiệt đới. Những cụm khói đá bay lên quyện với tán lá xanh làm thành những làn mây giăng giăng. Trong cảnh vật ấy, mấy ai biết có những chàng lính đang ngày đêm lẩn quất với núi rừng , làm bạn với hoa lá chim thú.
Mùa mưa đến cứ làm người lính nao nao nhớ đến ngày xưa – những ngày e ấp dưới áo học trò, nhớ đến quê hương. Nhớ nhất buổi ra đi dưới mưa bụi, với những người thân bịn rịn tiễn chân. Lính cứ thấy hồn mình chùng xuống theo từng giọt mưa, để rồi mơ ước ngày trở lại quê hương , nhìn lại ngôi trường cũ ,tìm lại những mất mát trong những năm trời ra đi nơi đất lạ xứ người.
Mùa mưa đến thường làm lính bực mình vì quá vất vả, hành quân dưới gió rét mưa phùn, lụi hụi nhóm lửa nấu cơm vất vả vô cùng. Và trong những ngày mưa lũ ấy, linh phải sống bằng những bao gạo sấy, những hộp lương khô thật dễ ghét.Đêm nằm đong đưa trên cánh võng, nghe mưa rơi bí bốp trên mái tăng mà lòng buồn làm sao. Một vài ý nghĩ không đẹp thoáng qua hồn rồi tắt dần, nhường chỗ cho những cơn mê mơ ước, mơ ngày rời bỏ chiếc áo xanh khắc khổ này…
 Đó, chuyện của lính chỉ có vậy, đừng trách và đừng chê anh ích kỷ nữa chú bé. Ngày về anh sẽ kể nhiều nữa cho em nghe, anh sẽ kể tất cả những chuyện gì mà em muốn nghe.
 Chúc bé vui, thi tốt. Tạm biệt HRSM
                                          Anh: Nguyễn Ngọc Ngà
 Đọc thư, tôi vừa thấy thương thương vừa tức cười, hình như anh đang xúc động lắm hay sao mà xưng hô lung tung, lúc anh lúc lính, khi gọi bé khi gọi em. Hết đặt điều kiện giờ lại than vãn, rồi nói gở để gợi sự thương tâm.
Không đâu anh Ngà ạ, đừng hòng moi được bí mật gì ở bé nhé, nếu cho anh biết sự thật chắc bé cũng cắt đứt liên lạc luôn với anh vì không còn hứng thú. Có nhẫn tâm một chút, nhưng mong anh hiểu cho bé.
Còn tư liệu của anh, vừa ít lại vừa buồn ( bé thì không thích buồn).Nhưng thôi,anh đã có lòng thì bé cũng đáp trả.
Vậy là tôi đi xin tấm ảnh của tên bạn cùng lớp(tấm ảnh hôm trước tôi gởi cho Ngà cũng của tên này)và viết thư trả lời Ngà.
Thời gian qua đi,một tháng,rồi tháng rưỡi vẫn không nhận được thư hồi âm.Tôi cố dối mình rằng thư đi chậm (Ngà đã nói rồi còn gì).Hai tháng trôi qua vẫn không có thư trả lời, tôi liền viết tặng cho anh bài hát "Sao chưa thấy hồi âm ", lúc này tôi thấy lo cho anh quá. Bỏ lá thư vào thùng, tôi cầu mong thư đi thật nhanh và thầm nguyện nếu còn liên lạc được,  tôi sẽ không còn giấu anh bất cứ chuyện gì.
Nhưng mà, ngày tháng trôi đi không buồn ngoảnh lại, nỗi lo sợ trong tôi càng tăng dần. Tôi lo sợ có chuyện chẳng lành đã đến với N3  nhưng cố gạt phắt ý nghĩ ấy và tự trấn an mình " Biết đâu, ừ, biết đâu thư hồi âm đang trên đường về với mình…."
                               *         *             *
                                       *         *                 *
      Tôi vẫn sống trong ảo vọng mãi cho đến hôm nay, cứ mỗi lần nhớ đến N3 tôi lại đem thư ra đọc. Những nét chữ thân quen như còn phảng phất hơi người, như người vẫn còn liên lạc với tôi qua những cánh thư phủ đầy bụi đỏ.
Một sự ân hận dâng nghẹn cổ tôi, lời thư hôm nào đã như linh ứng"có lẽ đây là lần cuối cùng anh viết thư cho bé…"
Không ,Nguyễn Ngọc Ngà ơi! Mong anh đừng có mệnh hệ gì, mong anh đừng bao giờ chết- Tôi tự nhủ thầm- nếu còn có thể liên lạc được, HV sẽ không bao giờ giấu anh nữa đâu, sẽ cho anh biết rằng HV là một đứa con gái – một đứa con gái tuy bên ngoài nghịch ngợm là vậy nhưng đa cảm vô cùng và thương lính vô cùng.  HV sẽ cho anh một tấm hình của HV, HV sẽ….
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM