Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 09:51:38 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: 1 2 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trận Tu Vũ - 10/12/1951 - Mở màn chiến dịch Hoà Bình  (Đọc 27778 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« vào lúc: 20 Tháng Tám, 2007, 01:12:29 am »

TRẬN TIẾN CÔNG CỨ ĐIỂM TU VŨ CỦA TRUNG ĐOÀN 88/ĐẠI ĐOÀN 308
Ngày 10 tháng 12 năm 1951

« Sửa lần cuối: 05 Tháng Sáu, 2008, 03:16:22 pm gửi bởi Tunguska » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #1 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2007, 10:23:18 pm »

Dưới đây là trận Tu Vũ theo góc nhìn của một số cựu quân nhân Pháp (bác panzerlehr tổng hợp):

"- 19giờ 45: trạm báo động phía tây của trung sỹ Muet bị tấn công phải rút lui.

- 20 giờ : các đơn vị tuần tra đều rút vào trong đồn.

- 20 giờ 30 : trung úy Mistarlet, chỉ huy Tu Vũ nam báo cáo có quân Việt trang bị cuốc xẻng đang đào hào ở phía nam, cách hàng rào khoảng 150m. Trung tâm yêu cầu pháo bắn vào cự ly "Papillon" cùng với cối 60. Mistarlet quan sát thấy bọn Việt có thương vong nhưng chúng vẫn tiếp tục làm việc. Ở phía tây, trước mặt trung đội của thượng sỹ Vicente, bọn Việt cũng làm việc, nhưng chúng có vẻ gặp khó khăn trước pháo binh của ta hơn. Trung sỹ nhất Braule, chỉ hủy đơn vị bảo vệ cây cầu trên kênh Ngôi Lạt, báo cáo có dấu hiệu xâm nhập, pháo và cối được gọi để khử những dấu hiệu này. Vào lúc này, chưa có tiếng vũ khí nhẹ cũng như chưa có mìn nào phát nổ.

- 21giờ 15 : cối 82 của Việt Minh bắt đầu bắn vào đồn Tu Vũ nam. Các lô-cốt bắt đầu bị bazooka và ĐKZ nhắm bắn. Trung úy Mistarlet bị thương ở cổ. Khẩu lựu pháo 12,7 của đồn được xử dụng để phản pháo. Mặc dầu pháo binh của chúng ta vẫn bắn nhưng ko còn độ chính xác vì tất cả các quan sát viên trong đồn đều đang bị pháo kích. Tháp quan sát giữa đồn không còn dùng được nữa vì nó đã trở thành mục tiêu cho súng máy của địch.
Sau đó địch bắt đầu tiến vào sát hàng rào dây thép gai, cho quân cảm tử mở đường qua bãi mìn của ta. Súng máy của ta nổ súng vào bọn cảm tử đến lúc lô-cốt phía nam bị trúng bazooka, 1 tiếp đạn bị chết, xạ thủ bị thương. Khẩu súng máy phải chuyển sang vị trí khác. Trung sỹ Clavard bị chết cũng như hạ sỹ Arour. Chúng ta có vài thương binh nhưng nhìn chung những công sự vẫn còn nguyên vẹn.

-23 giờ : liên lạc với Mistarlet ở phía nam bị cắt đứt. Một lúc sau, bọn Việt đã tiến được vào đến hàng rào và bắt đầu cho nó nổ bằng bộc phá, lỗ hổng đã được mở. Cự ly "Papillon" được chỉnh ngay vào phía hàng rào. Súng cối ở khắp nơi đều tập trung vào đây. Bọn Việt phải bỏ lại 1 dây xác chết đi theo trục pháo kích của ta.

-23 giờ 30 : 1 quả bộc phá nữa lại nổ, khẩu bazooka của địch lại bắn. Tiếng kèn xung phong của địch vang lên, địch tấn công qua 2 cửa mở đã có. Ngay sau đó là 1 trận xáp lá cà toàn bộ ở cứ điểm Tu Vũ nam. 2 trung đội rút lui về phía rạch, xin qua cầu về Tu Vũ bắc. Tôi tập trung họ về phía đông nam đồn để làm 1 hàng rào phòng thủ mới ở đây. Chiếc xe "Kehl" (xe M5 có trang bị lựu pháo 75mm nòng ngắn) được điều động ra hướng này để bắn chặn địch, cự ly "Papillon" được chỉnh lại để bắn sát vào cử điểm phía nam.
Chiến trận lúc này lắng xuống, đại úy Denis, trung úy Mistarlet và tôi cố gắng chấn chỉnh lại các vị trí phòng ngự. Tình hình lắng xuống, chỉ còn tiếng pháo của ta bắn qua yêu cầu của Braule, Muet và Bark. Ở phía nam, tình hình ko còn nguy hiểm lắm. Ở phía bắc, ko có cái gì chắc chắn, nhưng trung úy Balmitgere chỉ huy trung đội 1 và 2 báo cáo là có những dấu hiệu là địch đang chuẩn bị tấn công. Một làn sương mù dày đặc đổ xuống vị trí chúng tôi, chúng tôi chỉ còn có thể nghe được địch mà thôi. Lúc này chúng tôi nghe được những tiếng mìn nổ liên tục. Tôi yêu cầu pháo binh bắn thẳng vào làng Tu Vũ cũ mà chúng tôi nghĩ là địch có thể tập trung, đồng thời tôi cho thượng sỹ Still đưa thương binh qua sông bằng thuyền về phía đảo.
Ở hầm chỉ huy, tôi cùng trung úy Chevreul chỉ huy trung đội xe tăng chuẩn bị kế hoạch phản công. Trong trường hợp địch chọc thủng hàng phòng ngự của ta, 2 xe tăng "Jemmapes" và "Fleurus" cùng với 2 trung đội giự bị sẽ luồn dọc theo bờ sông để phản công vào sườn địch. Sau cuộc họp, trung úy Chevreul đội chiếc mũ nồi, chào tôi và đi ra, đó là lần cuối cùng tôi thấy anh ta. Lúc này chúng tôi có 2 khẩu trung liên, 1 đại liên bị hóc, trung úy Mistarlet bị thương đã sửa được chúng kịp thời. Khẩu pháo 75mm của xe "Kehl" cũng có một số trục trặc nhưng thượng sỹ trưởng xe Gardel cũng đã sửa được.

- 2 giờ 45 : tình chín muối, cuộc tấn công sắp bẳt đầu, đạn cối 82 đổ xuống vị trí của chúng tôi như mưa. Hầm chỉ huy bị trúng 4 viên, nhưng ko có ai bị thương hết. Địch bắt đầu cắt dây kẽm gai ở cách cứ điểm 50m, nhưng chúng tôi ko thấy gì hết vì sương mù.

- 3giờ 30 : kèn xung phong lại vang lên, tôi cho pháo bắn dầy đặc vào các cự ly "Sauterelle" và "Panthere". Tiếng đạn nổ vang lên khắp nơi: tiến bazooka về phía các lô-cốt, pháo và cối nổ trong và ngoài đồn thêm vào các viên đạn bắn thẳng của pháo xe tăng và các loại súng nhẹ khác... Nhưng tiến kèn vẫn vang lên cộng thêm thiếng hét của địch đang xung phong. Lúc này đạn tiếp viện từ bên kia sống cũng đã đến, nhưng chúng tôi ko có đủ người để đi phân phối chúng.

- 4 giờ : tôi mất liên lạc với Balmitgere, bộc phá đã mở 2 cửa qua hàng rào ở góc phía bắc trước trung đội của Bark. Các lô-cốt đều đã bị ĐKZ và bazooka vô hiệu hoá. Địch đã tràn vào trong cứ điểm, luồn tránh qua các cụm phòng thủ, đánh vào trung đội của Braule, cánh trái và những trung đội của Balmitgere cánh bên phải của chúng tôi. Đường vào bộ chỉ huy vẫn còn giữ được nhờ trung đội súng cối, đã biến thành trung đội bộ binh và phần còn lại của trung đội Bark đã bị tổn thất rất nặng. Balmitgere có liên lạc được với xe "Jemmapes", nhưng lúc bấy giờ, các trung đội đều đang phải chiến đấu xáp lá cà, hoả lực xe tăng không còn tận dụng được nữa.

- 4 giờ 15, tiếng kèn lại vang lên, 1 làn sóng bộ binh mới lại tràn lên qua 2 cửa mở. Hàng phòng thủ của chúng tôi rơi vào tình thế bị bao vây. Trung đội Balmitgere đứng lên xung phong về phía bờ sông, phối hợp với các xe "Jemmapes", "Kehl" và các trung đội của Denis và Mistarlet mở 1 cuộc phản công vào sườn địch như chúng tôi đã dự định. Nhưng súng liên thanh của bọn Việt đã chặn đứng lại tất cả.
1 cuộc phản kích thứ 2 được tiến hành, lần này về hướng bộ chị huy vì Chevreul trên chiếc "Medeah" đã thông báo cho "Jemmapes" là chúng tôi vẫn ở bộ chỉ huy. Nhưng ở đây mũi phản công cũng bị chặn lại vì hoả lực súng máy và ĐKZ của địch. Mistarlet bị 1 tràng đạn tiểu liên vào bụng chết tại chỗ, Denis bị thương rơi xuống sông, các trung đội tham gia phản công đều bị tan rã. Các đơn vị lúc này đều đang rút lui về phía bờ sông Đà và sau đó bơi dười làn súng máy địch để về phía 1 đảo nhỏ trước mặt Tu Vũ. Tôi lúc đó ở tháp quan sát khi được tin địch đang tiến về phía này, tôi phá chiếc điện đài và đốt một số giấy tờ trước khi cùng trung đội Braule bơi về phía đảo ngay trước khi ngọn tháp bị đổ gục vì 1 viên ĐKZ.
Về phía trung đội xe tăng, chiếc "Fleurus", sau khi thấy xe chỉ huy "Medeah" của trung úy Chevreul nổ tung vì bị trúng 1 viên đạn bazooka vào ngay tháp súng cũng bị phá hủy vào khoảng 4 giờ 30, thượng sỹ Taurin, trưởng xe bị chết tại chỗ. Chiếc "Jemmapes" cũng bị tiêu diệt trong cuộc phản công, chỉ sống sót có thượng sỹ Vignot, trưởng xe, bị thương, anh ta chết đuối khi bơi ra đảo. Còn chiếc "Kehl", trong cuộc phản công mở vòng vây cho các trung đội phía bắc, đã bị trúng 1 viên SKZ 60 và nổ tung, làm bị thương trung úy Balmitgere ở cạnh đấy. Thượng sỹ Gardel, trưởng xe, sống sót sau vụ nổ trở thành bộ binh cùng rút về bờ sông. Anh ta cũng bị chết đuối khi bơi qua sông Đà.
Quân Việt lúc này cũng bắt đầu rút lui, chúng tôi nghe thấy chúng í ới gọi tìm thương binh. Nhưng chúng không thể đem đi hết được các tử sỹ. Vào 7 giờ tôi trở về đồn với đại đội 1 để nhặt tử sỹ và thương binh phía chúng tôi..."

Con số thiệt hại của bọn Pháp ko rõ lắm, tài liệu cính thức của nó nói là có 84 chết và mất tích. Nhưng theo hồi ký của một số bọn sống sót (trung úy Balmitgere), buổi sáng, khi bọn tây trở lại đồn, chúng nó kiếm được 140 xác Âu Phi và 40 thương binh. Khi kiểm tra lại đội hình thì chỉ thấy có 1 mất tích.
Phía ta theo tài liệu chính thức, chúng nó kiếm được trong đồn (hoặc xung quanh, theo một số tài liệu khác) khoảng 250 xác bộ đội.

Theo Béc-na Phôn, chỉ trong đên hôm đó, các cứ điểm xung quanh đã bắn yểm trợ cho đồn Tu Vũ 5000 viên đạn pháo..."
« Sửa lần cuối: 14 Tháng Chín, 2009, 08:18:57 pm gửi bởi Tunguska » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #2 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2007, 12:41:52 pm »

TRẬN TIẾN CÔNG CỨ ĐIỂM TU VŨ CỦA TRUNG ĐOÀN 88/ĐẠI ĐOÀN 308
Ngày 10 tháng 12 năm 1951


Sau thất bại ở biên giới Thu đông 1950, tiếp đó lại bị đánh mạnh ở Trung du, đường số 18, Hà Nam Ninh, quân Pháp lâm vào thế phòng ngự bi động. Để giành lại quyền chủ động, mùa đông năm 1951, chúng mở cuộc tiến công ra Hòa Bình, lập phòng tuyến sông Đà nối liền với phòng tuyến phòng thủ trung tâm Sông Đáy, nhằm tăng cường khả năng phòng thủ đồng bằng Bắc Bộ, cắt  đứt đường liên lạc của ta giữa chiến khu Việt mắc với các Liên khu 3 và 4.

Trước tình hình đó, Bộ Chính tri Trung ương Đảng ta quyết đinh mở chiến dịch tiến công quân địch ở Hoà Bình. Mở màn chiến dịch, trung đoàn 88 đại đoàn 308 đã tiến công tiêu diệt cứ điểm Tu Vũ.

Trận đánh diễn ra trong hoàn cảnh trung đoàn tiếp cận bi lộ, pháo binh địch bắn phá mãnh liệt vào đội hình hành quân của các đơn vi. Nhưng với quyết tâm chiến đấu cao, cán bộ chiến sĩ toàn trung đoàn đã khắc phục khó khăn, dũng cảm chiến đấu, tiêu diệt hoàn toàn cứ điểm Tu Vũ. Chiến thăng Tu Vũ đánh dấu bước trưởng thành lớn mạnh của trung đoàn, trình độ tổ chức chỉ huy và ý chí quyết đánh quyết thắng của cán bộ, chiến sĩ. Trận đánh cho ta một số kinh nghiệm tồi về tồ chức chuẩn bi và thực hành chiến đấu tiến công quân địch phòng ngự vững chắc.


I. TÌNH HÌNH CHUNG

1. Địa hình, thời tiết

Cứ điểm Tu Vũ năm trên địa bàn xã Tu Vũ, huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ (này là huyện Tam Thanh tỉnh Vinh Phú), trên đường liên tỉnh Hòa Bình đi Phú Thọ, cách thi xã Hòa Bình 30 km về phía bắc, Cứ điểm ở ngay bên bờ sông Đà, trên bình độ 20, có chiều dài 250 m, chiều rộng 100 m.

Đông bắc cứ điểm giáp sông Đà, phía bắc cách khoảng 300 m có các làng Tu Vũ, Đông Xuân, phía tây có làng Bò Ngang, qua bãi lau rộng khoảng 3 km là dãy núi Yên Lãng (cao 205 m), tại đây ta có thề quan sát được toàn bộ cứ điểm và các khu vực xung quanh, làng bản ở đây bị địch đốt phá, phần lớn nhân dân đã sơ tán khỏi khu vực này.

Đường liên tỉnh Hòa Bình đi Phú Thọ là một tuyến đường quan trọng chạy từ đông nam lên phía bắc, gần như song song với sông Đà và có những đoạn chạy sát bờ sông, đường rải đá cấp phối, mặt đường rộng khoảng 6m, xe cơ giới đi lại dễ dàng. Đoạn chạy qua cứ điểm Tu Vũ chia cứ điểm thành hai khu vực. Ngoài ra còn có các đường mòn chạy từ núi Yên Lăng qua bãi lau tới cứ điểm và từ điềm cao 313 ra khu C…

Sông Đà chảy từ tây bắc qua thị xã Hòa Bình lên phía bắc để ra sông Hồng, đoạn chảy qua địa phận Tu Vũ rộng 400 - 500 m. Giữa sông có cồn cát lớn, từ Tu Vũ có thể lội sang dược. Từ mép bờ sông đến chân cứ điểm là bãi cát rộng khoảng 150m.

Ngòi Lát bắt nguồn từ dãy Yên Lãng chảy từ tây bắc xuống đông nam ra sông Đà, đoạn chảy qua cứ điểm chia cứ điểm thành hai khu vực (đông bạc và tây nam). Ngòi rộng 5 - 7 m, sâu 2 -3 m, hai bên bờ dốc đứng, có một cầu sắt (dầm gỗ) bắc qua. Cầu dài 10 m, rộng 5 m, cách mặt nước 7 m, có vị trí quan trọng nói liền hai khu vực của cứ điềm.

Thời tiết lúc này đang trong mùa khô, đêm có trăng sáng, tiện cho ta hành quân vào chiếm lĩnh trận địa và quan sát, nhưng dễ bi lộ.

Tóm lại, địa hình khu vực Tu Vũ tương đồi bằng phẳng, tiện cho ta quan sát cơ động lực lượng, nhưng dễ bi lộ nếu không ngụy trang tốt, Ngòi Lát có trở ngại cho việc tiếp cận cứ điểm. Có nhiều đường mòn nên khi hành quân dễ bi lạc.


2. Tình hình địch

Cứ điểm Tu Vũ là một vị trí thuộc cụm phòng ngự then chốt của phân khu sông Đà do tiểu đoàn 1 trung đoàn bộ binh Ma rốc thứ nhất (1è RTM) được tăng cường một đại đội thuộc tiểu đoàn ngụy Mường thứ 6, 1 xe tăng và 2 xe thiết giáp chiến giữ, địch tổ chức phòng ngự thành 3 khu (khu A, khu B ở đông bắc Ngoài Lát,  khu C ở tây nam Ngòi Lát).

Khu A có 1 đại đội bộ binh, 1 xe thiết giáp; công sự phòng ngự có 6 ụ chiến đấu bao quanh 1 lô c6t lớn. Trong lô cốt đặt 2 pháo 37 tâm và trung, đại liên.

Khu B là khu quan trọng nhất, có sở chi huy tiểu đoàn 1, 2 đại đội bộ binh, 1 xe tăng, 1 xe thiết giáp, 1 DKZ 57 mm, 2 pháo 37 mm, công sự phòng ngự có 1 lô cốt lớn, nhiều ụ chiến đấu và 3 hầm ngầm.

Khu C có 1 đại dội bộ binh, 1 lô cốt và 7 ụ chiến đấu.

Cứ điểm được xây dựng khá kiên cố, các lô cốt chính cao 5 m, có 2 tầng, tường lô cốt dày 0,8 m. Có hào chiến đấu, hào giao thông nối liền các lô cốt, hầm ngầm, ụ chiến đấu thành thế liên hoàn vững chắc.

Xung quanh cứ điểm có ít hàng rào dây thép gai (đơn, mái nhả, cũi lợn, bùng nhùng) với chiều sâu 40 - 80 m, xen kẽ là mìn chồng bộ binh. Ngăn cách giữa các khu có hàng rào bùng nhùng.

Quanh cứ điểm, cây cối bị phát quang thành vành đai trống trải, rộng khoảng 300m. Phía tây bắc cứ điểm, địch thát quang làm sân bay dã chiến. Trên cồn cát giữa sông Đà, có một số công sự chiến dấu.

Hàng ngày địch thường dùng máy bay, pháo binh bắn phá vào khu vực chân điểm cao 313, dãy núi Yên Lãng, đồng thời cho lính vào các xóm lân cận dỡ nhà, bắt dân ra xây đắp công sự trong cứ điểm. Ban đêm chúng cho các toán lính mai phục trên các đường mòn quanh cứ điểm để phát hiện lực lượng ta, Trong quá trình chuẩn bị chiến trường, trinh sát của ta không giữ được bí mật để lộ dấu vết, có lần địch đã nổ súng làm hai cán bộ ta bi hy sinh, từ đó địch rất cảnh giác, cho pháo binh chuẩn bị sẵn các phần tử bắn vào những nơi nghi ta có thề tiếp cận.
Khi bi ta tiến công, địch có thể được pháo binh ở Đá Chông, Thủ Pháp, Chẹ chi viện, khi căn thiết có thể có cả quân viện từ Hòa Bình lên hoặc từ Chẹ sang. Nếu có nguy cơ bi tiêu diệt, địch có thể lội sang cồn cát giữa sông Đà rồi dùng thuyền vượt sông sang cứ điểm Chẹ. Do ở vi trí cô lập, xa các cứ điểm Chẹ và Đá Chông nên khi bị tiến công địch dựa vào công sự chống trả chờ cứu viện, tinh thăn chiến đấu dễ giảm sút.

Tóm lại, Tu Vũ là một mắt xích quan trọng trong phòng tuyến sông Đà của địch, một cứ diềm được tổ chức phòng ngự khá vững chắc, có lực lượng đông, thiện chiến, được không quân, pháo binh yểm trợ đắc lực, nên dịch sẽ ra sức chống trả nếu bị ta tiến công.


3. Tình hình ta

Trung đoàn 88 có 3 tiểu đoàn bộ binh (29, 23, 322) và các đơn vi trực thuộc. Quân số, trang bị tương đối đầy đủ.

Các đơn vị trong trung đoàn có truyền thống chiến đấu kiên cường, dũng cảm, đã lập nhiều chiến công xuất sắc trên đường sồ 4, số 13. Trải qua 4 chiến dịch liên tiếp trong một năm (1950 - 1951), trung đoàn đã trưởng thành, đội ngu cán bộ, chiến sĩ được rèn luyện qua thực tiễn chiến đấu.

Sau khi đánh trận Chùa Cao (chiến dịch Quang Trung) không thành công, trung đoàn đã kịp thời rút kinh nghiệm, tìm ra những khuyết điểm để có hướng khắc phục, xây dựng đơn vị, củng có ý chí, quyết tâm chiến đấu cho cán bộ, chiến sỹ.
Nhân dân xã Tu Vũ bi địch khống chế, nhưng vẫn tin tưởng và hướng vê cách mạng, Chi bộ Đảng của xã bám dân, bám làng bản đề hoạt động, giúp trung đoàn chuẩn bị chiến trường.

Tóm lại, trung đoàn 88 bước vào trận chiến đấu với quân số trang bị đủ, được tăng cường hỏa lực và có sự giúp đỡ của nhân dân địa phương, song cũng gặp những khó khăn: chưa có kinh nghiệm chiếu đấu hiệp đồng binh chủng trong đánh công sự vững chắc, địa hình trồng trải, khó giữ bí mật khi tiếp cận.
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Chín, 2007, 07:14:14 pm gửi bởi Tunguska » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #3 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2007, 12:42:34 pm »

Diễn biến qua sơ đồ








Bố phòng quân lực và hoả lực của Pháp, những hình chữ nhật là những nơi phần tử bắn được xác định sẵn
« Sửa lần cuối: 24 Tháng Tám, 2007, 08:55:04 pm gửi bởi ptlinh » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #4 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2007, 12:43:19 pm »

II. TỔ CHỨC CHIẾN ĐẤU

1. Chủ trương của trên

Sau khi địch tấn công ra Hòa Bình, Bộ Chính tri, Trung ương Đảng và Tổng Quân ủy nhận định: Đây là cơ hội tốt cho ta tiêu diệt nhiều sinh lực địch, và hạ quyết tâm mở chiến dịch tiến công quân địch ở Hòa Bình. Bộ chi huy chiến dịch quyết định tập trung lực lượng trên hướng chủ yếu, đột phá tuyến phòng thủ sông Đà của địch. Trong đợt 1 chiến dịch,  “tập trung lực lượng tiêu diệt cứ điểm Tu Vũ và Chạ (Tu Vũ là chính). Nếu địch chiếm lại thì phải kiên quyết tiêu diệt, nhằm phá vỡ mắt xích quan trọng của phòng tuyến sông Đà, mở cửaa đưa lực lượng vào triền khai bao vây tiến công địch ở thi xà Hòa Binh. Trung đoàn 88 đánh có thề thuận lợi, nhưng cũng có thể phải trả giá rất đắt; một trung đoàn không xong thì ta dùng hai trung đoàn dù phải hy sinh bộ phận cho toàn bộ cũng phải làm …”

(Chỉ thị của Đại tướng Võ Nguyên Giáp khi giao nhiệm vụ cho đại đoàn trưởng 308 Vương Thừa Vũ và trung đoàn trưởng 88 Thái Dũng)


2. Nhiệm vụ của trung đoàn 88

Trung đoàn dược tăng cường tiểu đoàn bộ binh 80/e36, tiểu đoàn pháo binh 90 (pháo 75 mm), đại đội súng máy phòng không 12,7 mm có nhiệm vụ tiêu diệt cứ điểm Tu Vũ mở màn chiến dịch tiến công Hòa Bình.


3. Công tác chuẩn bị chiến đấu

Sau khi nhận nhiệm vụ, trung đoàn đã khẩn, trương tiến hành công tác chuẩn bị chiến đầu, tổ chức cán bộ thành hai hộ phận: bộ phận đi trinh sát thực địa, chuẩn bị quyết tâm chiến đấu; bộ phận ở nhà chuẩn bị bộ đội, chuẩn bị vật chất cho trận đánh.

Từ đài quan sát trên núi Yên Lãng, bộ phận trinh sát thực địa quan sát nắm chắc tình hình địch trong cứ điềm Tu Vũ; ban đêm các cán bộ vào trinh sát cứ điểm theo nhiệm vụ được phân công, xác định đường hành quân vào chiếm lĩnh trận địa, vị trí triển khai lực lượng, trận địa hỏa lực, cửa mở qua chướng ngại vật…
Cán bộ ở vị trí tập kết tổ chức cho bộ đội làm các công tác chuẩn bị chiến đấu; rút kinh nghiệm trận đánh Chùa Cao, sinh hoạt chính trị, quán triệt nhiệm vụ, ý nghĩa trận đánh, thảo luận phương án chiến đấu….


4. Quyết tâm chiến đấu của trung đoàn trưởng 88

- Tư tưởng chỉ đạo:

Tiến công kiên quyết, liên tục, đánh nhanh, tiến chắc, tiêu diệt gọn quân địch, sẵn sàng đánh viện binh ban ngày.
 
- Cách đánh :

Bí mật tiếp cận triền khai lực lượng, hình thành thể bao vây, cắt gỡ một phần hàng rào;  đột nhiên dùng hỏa lực chế áp quân địch, mở cửa hàng bộc phá liên tục, nhanh chóng đánh chiếm đầu cầu, thọc sâu, chia cắt tiêu diệt từng bộ phận, tiến tới tiêu diệt toàn bộ quân địch.

- Hướng và mục tiêu tấn công:

Hướng tiến công chủ yếu : từ bắc gốc gạo đánh vào tây khu B và sở chỉ huy tiểu đoàn địch. Hướng tiến công thứ yếu từ làng Tu Vũ đánh thọc theo trục đường vào khu A. Hướng phối hợp từ phía bắc nam cứ điềm đánh vào khu C. Mục tiêu chủ yếu là sở chỉ huy tiểu đoàn địch.

Đội hình chiến dấu của trung đoàn tổ chức thành ba bộ phận: bộ phận đột kích; bộ phận hỏa lực; bộ phận dự bị.

- Nhiệm vụ các đơn vị:

Tiểu đoàn 29 dược tăng cường 1 DKZ 75 mm, 2 ba-dô-ca, được hoả lực của trung đoàn chi viện (4 pháo 75 mm, 7 cối 82 mưu đảm nhiệm tiến công trên hướng chủ yếu tiêu diệt sở chi huy tiểu đoàn 1 và lực lượng địch ở khu B, bao vây chặt không cho địch chạy ra sông Đà. Trong quá trình tiến công phối hợp với tiểu đoàn 23 đánh địch ở khu A.

Tiểu đoàn 23 được tăng cường 1 DKZ, 2 đại liên, được 2 pháo 75 mm của trung đoàn chi viện trực tiếp, có nhiệm vụ tiêu diệt địch ở khu A và viện binh dịch ở hướng làngTu Vũ đến.

Tiều đoàn 322 được tăng cường 1 đại đội/dBB80, 1 pháo 75 mm, 2 DKZ, 2 cối 82 mm, 2 đại liên, đảm nhiệm tiến công trên hưởng phối hợp tiêu diệt quân địch ở khu C.

Tiểu đoàn 80 (-1c) làm đội dự bị của trung đoàn, sẵn sàng bước vào chiến đấu trên các hướng (chủ yếu là hướng của tiểu đoàn 29) khi có lệnh.

Các phân đội hỏa lực có nhiệm vụ chi viện cho bộ binh tiến công đồng thhời kiềm chế pháo binh địch ở cứ điểm Chẹ, cụ thể:

2 khẩu cốii 82mm kiềm chế pháo địch ở cứ điểm Chẹ

7 khẩu cối 82 mm tổ chức thành trận địa, chi viện chung cho các hướng.
 
Đại đội súng máy 12,7mm bố trí giữa sân bay và khu gốc gạo đề bảo vệ  đội hình chiến đấu của bộ binh, sở chỉ huy và yểm hộ cho trung đoàn khi lui quân.


5. Một số nội dung hiệp đồng và bảo đảm

- 17 giờ ngày 10 tháng 12 năm 1951 trung đoàn hànhquân chiếm lĩnh trận địa.

- 2 giờ các đơn vi triển khai xong, sẵn sàng chờ lệnh nổ súng tiến công. Hiệu lệnh nổ súng: tiếng bộc phá mở cửa ở hướng chủ yếu (dBB29).

- Trinh sát trung đoàn thường xuyên bám địch nắm chắc tình hình trong và ngoài cứ điểm, báo cáo kip thời những thay đổi về địch cho trung đoàn. Trinh sát tiểu đoàn dẫn đường, nắm địch trên trục đường hành quân của tiểu đoàn.

Các đơn vi tổ chức cho bộ đội mang vác gọn, không để va chạm phát ra tiếng động, ngụy trang kín đáo. Quân trang nặng để lại hậu cứ.


6. Tổ chức chỉ huy

Sở chỉ huy trung đoàn ở tây nam gốc gạo, Trung đoàn phó Hùng Sinh chi huy hỏa lực, tham mưu trưởng Nam Hà đi cùng tiểu đoàn 322.


7. Dự kiến một số tình huống và cách xử trí:

- Khi hành quân tiếp cận địch, nếu gặp địch tuần tiễu hoặc phục kích thì vòng tránh, nhanh chóng tiến lên chiếm lĩnh trận địa xuất phát tiến công; nếu bị lộ thì dùng lực lượng nhỏ bao vây tiêu diệt gọn quân địch. Nếu pháo địch bắn chặn thì nhạnh chóng vượt qua để chiếm lĩnh trận địa.

- Trưởng hợp đánh đêm chưa xong, chuyển sang đánh ban ngày, phải bám chắc đầu cầu và các vị trí đã chiếm được, củng cố công sự trận địa để tiếp tục tiến công.

- Nếu địch cho quân đến cứu viện, trung đoàn sử dụng lực lượng dự bị để chặn đánh.
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Chín, 2007, 07:17:30 pm gửi bởi Tunguska » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #5 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2007, 12:43:56 pm »

III. DIỄN BIẾN CHIẾN ĐẤU, KẾT QUẢ

1. Diễn biến chiến đấu

a) Giai đoạn hành quân chiếm lĩnh trận địa

16 giờ ngày 10 tháng 12, trinh sát trung đoàn báo cáo có một bộ phận địch đang đào công sự ở cồn cát giữa sông Đà. Trung đoàn trưởng báo cáo và đề nghị với đại đoàn trưởng cho sử dụng một lực lượng nhỏ dùng thuyền ra tiêu diệt bọn địch này và đánh chiếm cồn cát. Nhưng đại đoàn trưởng chỉ thị cho trung đoàn triền khai chiếm lĩnh trận địa theo kế hoạch đã định, vì thời gian rất gấp, không thể trì hoãn.

17 giờ, trung đoàn trưởng hạ lệnh cho các đơn vị hành quân vào chiếm lĩnh trận địa.

Tiểu đoàn 29 với 5 khẩu sơn pháo 75 mm, trung đội súng máy phòng không 12,7mm và sở chi huy trung đoàn đi theo đường xóm Né, Bò Ngang vào chiếm lĩnh trận địa ở phía tây khu B.

Tiều đoàn 23 cùng với 2 khẩu pháo 75 mm theo đường xóm Né Đồng Xuân vào chiếm lĩnh trận địa ở phía bắc khu A.

Tiểu đoàn 23 cùng các lực lượng tăng cường từ xóm Đồi Lau qua xóm Trại vào chiếm lĩnh trận địa ở phía tây nam khu C.

Tuy đã trinh sát kỹ, nhưng do địa hình trống trải, có nhiều đường ngang tất, nên trinh sát đã đưa tiểu đoàn 29 và tiểu đoàn 23 đi lạc đường và bị ùn tắc ở cuối sân bay. Anh em không giữ được bí mật, nên bi lộ.

Tiều đoàn sơn pháo 75 mm và bộ phận súng cối gặp địch phục kích, chúng bắn vài loạt rồi bỏ chạy về cứ điểm. Tiểu đoàn 322 cũng gặp địch tuần tra ở gần cứ điểm.

Đội hình hành quân của trung đoàn bi lộ khi chưa vào đến vị trí xuất phát tiến công. Pháo địch từ Chẹ, Đá Chông, Thủ Pháp bên kia công Đà bắn mạnh vào đội hình của trung đoàn, tạo nên màn đạn bao quanh cứ điểm. Bộ đội phải đứng lại đào công sự tránh pháo, một số bị thương vong. Mặc dù đã dự kiến trước tình huống này nhưng cán bộ chi huy các đơn vị lúc đầu tỏ ra lúng túng, nhất là khi hệ thống thông tin bị gián đoạn.

Phát hiện được cuộc tiến công của ta, địch bắn pháo ngày càng mạnh hơn, tạo nên các đoạn bắn chặn cố định và di động trên các hướng tiến quân của trung đoàn, tiểu đoàn trưởng và chính trị viên của tiều đoàn 23 hy sinh, tiểu đoàn trưởng và chính trị viên tiểu đoàn 29 bị thương. Tiểu đoàn pháo binh 90, và bộ phận cối 82 mm bị pháo địch cản đường, hai khẩu pháo đi đầu bị trúng đạn. Chiến sĩ khiêng pháo bí thương không vào trận địa triển khai được. Sở chỉ huy trung đoàn cũng bi pháo địch bắn, phải di chuyền ra cạnh Ngòi Lát. Trung đoàn trưởng hầu như mất liên lạc với các đơn vị suốt từ 19 đến 22 giờ, các hướng tiến quân bị “phơi lưng” trước hỏa lực pháo binh của địch.

Một sồ đồng chí phái viên cấp trên cùng đi với trung  đoàn đã nêu ý kiến: nên tổ chức đánh tiếp hay lui quân? Lúc 22 giờ tại sở chỉ huy trung đoàn, thường vụ đảng ủy trung đoàn họp dưới sự chủ toạ của đồng chí bí thư Đặng Quốc Bảo. Sau khi nhận định tình hình, thường vụ khẳng định: khả năng đánh thắng địch vẫn còn, lui quân lúc này cũng thêm tổn thất và ảnh hưởng tới tư tưởng bộ đội và quyết định:

- Tiếp tục lãnh đạo trung đoàn thực hiện nhiệm vụ tiến công tiêu diệt cứ điểm Tu Vũ, đánh thắng trận mở màn chiến địch.

- Về biện pháp: nhanh chóng củng cố tổ chức, chấn chỉnh đội hình, đưa bộ đội vào tiếp cận sát hàng rào để tránh pháo địch sát thương, khẩn trương hoàn thành công tác chuẩn bị sẵn sàng nổ súng khi có lệnh.

- Chuẩn bị kế hoạch đánh cả ngày hôm sau: Bộ tư lệnh đại đoàn nhất trí thông qua quyết tâm của trung đoàn và chỉ thị: tiếp tục động viên bộ đội khắc phục khó khăn. kiên quyết thực hiện nhiệm vụ tiến công địch trước lúc trời sáng.  Lúc này thông tin giữa trung đoàn và các đơn vi vẫn chưa thông suốt, trung đoàn đã phân công cán bộ trực tiếp xuống từng đơn vi truyền đạt nghị quyết của thường vụ đảng ủy giúp đơn vi tổ chức chiến đấu và bổ sung của bộ cho tiểu đoàn 23

- Trung đoàn phó Hùng Sinh trực tiếp xuống chỉ đạo các đơn vi của tiểu đoàn pháo binh 90, nhanh chóng đưa pháo vào vi trí triển khai. Phó chính ủy Nguyên Bồng  trực tiếp xuống chấn chỉnh các phân đội bi lạc do pháo địch bắn chặn, tổ chức cho bộ đội vào chiếm lĩnh trận địa quy định.

Trong khi thường vụ đảng ủy họp, các đơn vi mặc dù mất liên lạc với trung đoàn, lực lượng bị thương vong nhiều nhưng vẫn chủ động thực hiện nhiệm vụ được giao  theo kế hoạch, đưa bộ đội vượt qua làn pháo ban chặn của địch tiến vào vị trí triển khai. Tiểu đoàn 29 và tiểu đoàn 23 sau khi vào vi trí triền khai đã nhanh chóng cho lục lượng mở cửa lên cắt gỡ hàng rào. Thường vụ đảng ủy tiểu đoàn 29 họp đánh giá tình hình và hạ quyết tâm ngay dưới làn đạn pháo của địch.
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Chín, 2007, 08:29:07 pm gửi bởi Tunguska » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #6 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2007, 12:46:31 pm »

b) Giai đoạn thực hành tiền công

Đã quá giờ nổ súng theo quy đinh nhưng trung đoàn chưa tổ chức xong đội hình tiến công, hệ thống thông tin chưa thông suốt tới các đơn vị. Riêng tiểu đoàn 322 chiếm lĩnh trận địa xong đúng giờ quy định nhưng mất liên lạc với trung đoàn, pháo địch bắn nhiều, không phân biệt được đâu là tiếng bộc phá lệnh.

Chờ đến 23 giờ 05 phút, đồng chí Nam Hà hạ lệnh cho tiểu đoàn 322 nổ súng tiến công khu C. Đại đội 227 và đại đội 225 dùng bộc phá mở cửa. Cửa mở xong xung kích của đại đội 225 vượt qua cửa mở đánh chiếm lô cốt đầu cầu và phát triển vào tung  thâm. Địch dùng 1 tiểu đội ra phản kích đầy lùi mũi đột kích một của đại đội 225, đại đội phải sử dụng đột kích hai vào cùng đột kích một đẩy lùi quân địch phản kích và phát triển chiến đấu. nhưng lại bị pháo và hỏa lực súng máy của địch ban chặn, hai cán bộ trung đội hy sinh, lực lượng tiến công trên hướng này bi thương vong gần hết, phải tạm thời dừng lại.

Ở hướng đại đội 227, sau khi mở được cửa, đột kích một nhanh chóng đánh chiếm 2 ụ súng số 5 và số 6; đột kích hai đánh chiếm ụ súng số 7 rồi chia thành hai mũi đánh lô cốt E và ụ súng số 8, bắt liên lạc được với đại đội 225. Đột kích một sau khi đánh chiếm ụ súng số 5 vả số 6 gặp hầm ngầm đã để lại một bộ phận đánh hầm ngầm, sồ còn lại tiếp tục phát triền vào dãy nhà lính để tiêu diệt địch, đồng thời tiến ra bờ sông Ngòi Lát.

24 giờ 30, thấy mũi của đại đội 225 gặp khó khăn, tiều đoàn lệnh cho đại dội 229 vào tiếp sức chiến đấu cho đại đội 225. Chiến sĩ Ngọc đại đội 225 dùng quả hộc phá 20 kg đánh sập lô cốt trong tung thâm và anh dũng hy sinh. Đại đội 229 vào tới nơi liền chia thành 2 mũi. Mũi một đánh thắng vào phía đông đầu cầu bắc qua Ngòi Lát; địch ra phản kích bi ta đánh bật trở lại. một số tên bị tiêu diệt, số còn lại tháo chạy sang khu B. Mũi hai đánh tạt sang 2 ụ súng số 9, sổ 10; địch ở  đây tháo chạy sang khu B bị mũi một chặn lại tiêu diệt một số.

Khoảng 01 giờ ngày 11 tháng 12. tiều đoàn 322 làm chủ hoàn toàn khu C. Địch sợ ta tràn sang khu B nên đã dùng bộc phá phá cầu và cho pháo bắn trùm lên khu C. Do không bắt liên lạc được với trung đoàn, để giảm bớt thương vong cho đơn vị, tham mưu trưởng Nam Hà hạ lệnh cho tiểu đoàn 322 thu chiến lợi phẩm, giải quyết thương binh tử sĩ rồi rời khỏi trận địa.

Lúc 01 giờ 30 ngày 11 tháng 12, hai tiểu đoàn 29 và 23 mới chiếm lĩnh xong trận địa báo cáo về trung đoàn xin nổ súng. Lúc đó mạng thông tin hậu tuyến giữa trung đoàn với các đơn vị vẫn chưa triển khai xong; trung đoàn nhận được thông báo của đại đoàn: tiểu đoàn 322 đã tiêu diệt và làm chủ hoàn toàn khu C. Trưng đoàn ra lệnh cho hai tiểu đoàn 29 và 23 cùng lực lượng pháo binh khẩn trương hoàn thành công tác chuẩn bi tiến công.

1 giờ 45 ngày 11 tháng 12, trung đoàn trưởng lệnh cho pháo binh thực hành pháo hỏa chuẩn bị. Lúc này trăng sáng nhìn đồn địch rất rõ. 4 khẩu pháo 75 mm và 6 khấu cối 82 mm bắn dồn dập vào khu A, khu B. Sau đó tiểu đoàn 23 và 29 được lệnh mở cửa và xung phong đánh chiếm các mục tiêu quy định.

Trên hướng tiều đoàn 23, ngay sau khi có lệnh nổ súng, đại đội 209 cho tổ bộc phá lên phá sạch 4 hàng rào ở cửa mở. Bộ phận đánh chiếm đầu cầu nhanh chóng xung phong đánh chiếm ụ súng số 14 rồi hình thành hai mũi, mũi một đánh chiếm nhà kho, mũi hai đánh chiếm ụ súng 1, sau đó phát triển sang hướng đại đội 213.
Cùng lúc đó đại đội 213 đánh chiếm các ụ súng số 15 và 16 rồi phát triển vào tung thâm khu A. Địch sử đựng hai xe thiết giáp và bộ binh ra phản kích vào bên sườn đại đội 213 cắt đội hình của đại đội ra làm hai (phía trước và phía sau). Ngay lúc đó khẩu ĐKZ đi cùng đại đội đã kịp thời nổ súng bắn cháy một xe thiết giáp, cùng với bộ binh đây lùi cuộc phản kích của địch. Bọn địch phải co về lô cốt H, chiếc xe thiết giáp còn lại cùng một sồ lính chạy ra bờ sông Đà. Đại đội 213 tổ chức một mũi truy kích tiêu diệt chiếc xe và tốp bộ binh đó. Một bộ phận của đại đội 209 bao vây và tiêu diệt địch ở lô cốt H, làm chủ hoàn toàn khu A.

Trên hướng tiểu đoàn 29, trong lúc pháo ta đang bắn mạnh vào cứ điểm, tổ bộc phá tiến lên mở nốt số hàng rào còn lại. Địch nổ súng chống trả quyết liệt, pháo đích từ Chẹ bắn sang hỗ trợ cho xe tăng địch ra bịt cửa mở. Tiểu đội bộc phá của đại đội 152 đánh hết 9 quả phá xong hàng rào, nhưng 12 đồng chí trong tiểu đội đã hy sinh. Đột kích một xung phong lên nhưng bị hỏa lực địch chặn lại. Ta thương vong nhiều nên đại đội 152 buộc phải dừng lại trước lô cốt A và B.

Đại đội 154 tiến dọc bờ ngòi Lát gặp bãi mìn phải dừng lại. Tiểu đoàn lệnh cho đại đội 156 theo đường cửaa mở của đại đội 152 tiến vào đánh chiếm lô cốt Đ, đến đây cũng bi hỏa lực đích bắn chặn không phát triển được. Tiểu đoàn lệnh tiếp cho đại đội 154 tiến qua cửa mở của đại đội 152 đánh chiếm lô cốt E là nơi đặt sở chỉ huy tiểu đoàn địch. Lúc này phần lớn lực lượng của tiêu đoàn 29  đã vào trong khu B, hình thành các mũi tiến công đủ mạnh để đánh vào các cụm quân địch. Đồng chí Hảo chiến sĩ đại đội 152 ôm quả bộc phá 20 kg lao vào đánh sập hầm ngầm ở lô cốt A, diệt toàn bộ quân địch và đã anh dũng hy sinh.

Đại đội 154 sau khi vòng qua bãi mìn đã đưa badôca lên tiêu diệt chiếc xe tăng ở cạnh lô cốt C và bắn cháy  xe thiết giáp cùng tốp bộ binh địch chạy ra phía sông Đà.

Đại đội 156 sau khi diệt lô cốt D đánh vòng sang lô cốt C hình thành một mũi đánh ra dọc sông Đà bao vây quân địch nhưng vì lực lượng mỏng yếu nên không phát triển được. Bọn địch sống sót ở khu A và khu B kịp thời rút ra cồn cát giữa sông, dựa vào công sự trận địa làm sẵn chống trả quyết liệt. Tiểu đoàn dùng hỏa lực tiêu diệt một số, số địch còn lại lên ca nô rút về Chẹ.

04 giờ ngày 11 tháng 12 năm 1951, trung đoàn hoàn toàn làm chủ cứ điểm Tu Vũ, ra lệnh cho các đơn vị kiềm tra lại các vi trí chiến đấu, bắt tù binh, thu chiến lợi phẩm, giải quyết thương binh tử sĩ rồi rút về chân núi Yên Lòng, củng cố đơn vị sẵn sàng đánh địch ban ngày nếu chúng đưa quân lên chiếm lại cứ điềm.
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Chín, 2007, 08:32:04 pm gửi bởi Tunguska » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #7 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2007, 12:47:10 pm »

2. Kết quả chiến đấu

 Ta tiêu diệt 159 tên địch, bắt sống 12 tên, bắn cháy 1 xe tăng, 2 xe thiết giáp, phá hủy 5 khẩu pháo từ 37 đến 57 mm; thu 1 DKZ. 1 ba dô ca 60 mm. 1 cối 60 mm, 1 trọng liên. 8 đại liên.

Ta hy sinh 152, bi thương 490 người; hỏng 3 khẩu pháo 75 mm và 2 khẩu cối 82 mm.


3. Ý nghĩa trận đánh

 Chiến thắng Tu Vũ đã làm rung chuyển tuyến phòng thủ sông Đã của địch. Trận đánh mở màn chiến địch giành thắng lợi, ta hoàn toàn làm cho tả ngạn sông Đà, khai thông đường vận chuyển từ hậu phương Việt Bắc tới Hòa  Bình, tạo điều kiện cho chiến dịch triển khai lực lượng đánh bại âm mưu của địch chiếm đóng vùng giải phóng Hòa Bình. Ngày 14 tháng 12 năm 1951, đại tướng Võ Nguyên Giáp đã đến tận đồn Tu Vũ đề nghiên cứu. Đồng chí gửi thư khen ngợi trung đoàn 88. trong đó có đoạn viết :

"Chiến thắng Tu Vũ là một trận công kiên lớn nhất. mở màn chiến dịch. Chiến thắng Tu Vũ biểu hiện tinh thần quả cảm hy sinh, tích cực, chủ động tiêu diệt địch, linh hoạt trong chiến đấu, chứng tỏ bước tiến bộ mới của trưng đoạn 88 nói riêng và của quân dội nói chung. Tiến bộ không chỉ đơn thuần về kỹ thuật, chiến thuật mà còn cả về mặt tư tưởng của quân đội cách mạng chỉ biết tiến công, không biết lùi bước.

Tôi gửi lời khen ngợi các đồng chí trung đoàn 88 đã nêu cao gương anh dũng tuyệt vời của quân đội".

Chiến thắng Tu Vũ mở đầu truyền thống đánh công kiên của trung đoàn 88 và từ đây trung đoàn được mang tên “trung đoàn Tu Vũ”. Thắng lợi to lớn đó chứng tỏ bước trưởng thành lớn mạnh của quân đội ta, khả năng đánh thắng quân địch phòng ngự trong công sự vững chắc với lực lượng cỡ tiểu đoàn tăng cường, có xe tăng, thiết giáp và được hoả lực pháo binh chi viện mạnh, tạo tiền đề để các trận công kiên lớn sau này trong các chiến dịch Tây Bắc, Điện Biên Phủ.
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Chín, 2007, 08:33:50 pm gửi bởi Tunguska » Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
vo quoc tuan
Thành viên
*
Bài viết: 121



« Trả lời #8 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2007, 12:51:27 pm »



Logged

Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình ...
chiangshan
Thành viên
*
Bài viết: 3405


No sacrifice, no victory


WWW
« Trả lời #9 vào lúc: 25 Tháng Tám, 2007, 11:57:38 am »

Trận Tu Vũ có cái xe nào lăn xuống sông không nhỉ


http://vietnamnet.vn/xahoi/doisong/2005/06/451903/

Đi mò... xe tăng
10:18' 13/06/2005 (GMT+7) 
Đi mò ca nô, tàu chiến, xe lội nước, vũ khí đạn dược của địch ở dưới sông thì tôi cũng được chứng kiến một đôi lần, nhưng đi mò xe tăng thì chưa. Nghe thấy khó tin quá.

Xe tăng của Pháp, cái cỗ máy chiến tranh tinh vi và hiện đại - hung thần trên mặt đất thời bấy giờ, chứ đâu có phải là... cục gạch mà lại có thể bị rơi "ủm" xuống sông được (khi nó vẫn còn nguyên vẹn)? Mà quân đội Pháp bấy giờ lại cứ để mặc kệ cho nó mất tích?

 

Chiếc xe tăng tại sân Trung tâm Văn hóa - Thông tin tỉnh Hà Tây
Cho đến một ngày cuối tháng 5 vừa qua...

Hai lần đứt dây

Đại tá Lê Mã Lương, Giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quân sự (LSQS) VN, kể lại ông bất ngờ nhận được điện thoại từ Bảo tàng Quân khu 2 (Phú Thọ) thông báo rằng vừa phát hiện một chiến xa dưới lòng sông Đà, họ đã cho người lặn xuống kiểm tra thì thấy cái xe ấy rất to, có cả nòng pháo ghếch lên, nhưng không biết là xe tăng hay xe bọc thép. Đề nghị bảo tàng cử người lên phối hợp trục vớt ngay.

Cùng thời điểm đó, ông Lương lại nhận được thông tin, nhờ ông với tư cách là giám đốc Bảo tàng LSQS VN can thiệp để cho Bộ Chỉ huy quân sự và Bảo tàng tỉnh Hà Tây (bên này sông Đà) được trục vớt, vì “cái xe đã trôi giạt vào phần sông Đà thuộc địa phận của chúng tôi”...

Hóa ra, sau khi phát hiện, mặc dù vẫn chưa biết là cái gì và chưa biết cách nào để trục vớt lên nhưng cả 2 tỉnh đều muốn giành lấy chiến lợi phẩm này. Bảo tàng LSQS lập tức cử người đến hiện trường, và đưa ra quan điểm Phú Thọ nên nhường Hà Tây, một là cái xe đó đúng là đã trôi vào đất của Hà Tây, hai là, Hà Tây chưa có cái xe nào cả, trong khi Phú Thọ đã có cả xe bọc thép lẫn tàu chiến của Pháp (trục vớt trước đó) rồi. Nhường cho Hà Tây là hợp lý, hợp tình...

Sáng 27-5, có mặt tại hiện trường, nhìn khúc sông Đà rộng mênh mông, địa thế hiểm trở, lại đang mùa nước cạn, thượng tá Hà Minh Phương, Trưởng Phòng Sưu tầm - Quản lý (Bảo tàng LSQS VN) rất ái ngại. Trục vớt cách gì đây? Xà lan loại lớn (100 tấn) đã được gọi đến, lại chuẩn bị thêm cả thuyền máy, xe cẩu... Anh cho thợ lặn xuống sông buộc dây cáp vào chiếc xe, rồi dùng tời nâng xe khỏi bùn. Chiếc xe quá nặng, dây cáp kéo căng, nhích từng chút một. Nhưng nước sông cạn quá, xà lan không di chuyển được, đành phải chờ nước lên... 4 - 5 ngày sau, nước mới đủ lớn để xà lan xuôi theo dòng chảy, “ôm” cỗ xe táp vào bờ. Bờ sông quá dốc. Cần phải làm đường "dã chiến" cho xe xích xuống kéo lên. Cỗ xe tiến dần vào bờ. Nòng pháo nhô lên khỏi mặt nước trước tiên, rối cái đầu xe đen trũi cũng nhô lên "bò" chậm chạp tiến vào bờ, ghếch đầu vào bờ đất y như một con trâu mộng. Tiếng reo hò hân hoan của đông đảo người dân: "Bộ đội mò được xe tăng kìa"... Sau 2 lần tuột và đứt cáp, chiếc xe kéo mới “lôi” được cỗ máy chiến tranh nặng nề và lỗi thời này lên bờ.

Chiếc xe tăng đã được đưa về Bảo tàng tỉnh Hà Tây vào trưa 31-5. Thượng tá Phương phấn khởi nói: “Của độc, của độc đấy. Đây là xe tăng loại nhỏ khoảng 10 tấn của Pháp. Loại này do Mỹ viện trợ, rất khác với những xe tăng mà ta thu được ở chiến dịch Điện Biên Phủ (lớn hơn và hiện đại hơn). Độc bản đấy!”.

Xe tăng từ đâu ra?

Tại sao chiếc xe tăng vẫn còn nguyên vẹn mà lại bị rơi xuống sông Đà ở đoạn này? Sau nhiều năm nghiên cứu lịch sử kháng chiến ở vùng đồng bằng và trung du phía Bắc (Hòa Bình, Hà Tây, Phú Thọ...) đại tá Lê Mã Lương khẳng định: Vào đầu những năm 50 của thế kỷ trước, quân và dân ta đã mở chiến dịch Hòa Bình (10/12/1951-25/2/1952) với những chiến thắng vang dội, mà tiêu biểu nhất là trận Tu Vũ, đã tiêu diệt, đánh đắm nhiều tàu chiến, xe tăng, xe bọc thép của địch.

Vậy thì những hiện vật chiến tranh ấy nay ở đâu? Chắc chắn là còn nằm dưới dòng sông. Có nhiều dấu hiệu để ông tin tưởng điều này, vì nhiều người khai thác cát trên sông khẳng định rằng tình cờ họ thu được rất nhiều sắt, thép (ở đoạn sông gần xã Tu Vũ), thậm chí còn có những người chuyên lặn mò phế liệu ở đây. Ngay từ năm 1993, ông đã gợi ý cho Bộ Chỉ huy Quân sự và Bảo tàng tỉnh Hòa Bình nên chú ý tìm kiếm các phương tiện chiến tranh ở khúc sông này. Sau đó đúng 3 tháng, họ nhận được thông tin: Một số người dân đã phát hiện 1 con tàu chìm trên sông cách thị xã Hòa Bình 12 km.

Cũng theo ông Lương, trong trận Tu Vũ, địch sử dụng rất nhiều xe tăng, xe bọc thép. Khi đoàn xe của địch xuống bãi bồi ven sông, bị pháo 75 ly của ta bắn cho tan tác. Địch bỏ xe chạy. Vì thế mà những chiếc xe này vẫn còn nguyên vẹn suốt 50 năm, mặc dù dòng sông đã cuốn chúng đi như cuốn những cục sắt... vô hại!

Bao nhiêu tàu chiến, chiến xa dưới sông Đà?

Năm 1993, tỉnh Hòa Bình đã trục vớt được 1 tàu chiến như đã nói, và hiện nay nó an vị trong khuôn viên bảo tàng tỉnh như một chứng tích hào hùng và đầy hấp dẫn đối với khách tham quan. Thực hiện kế hoạch rà sát dòng sông, năm 2000, tỉnh Phú Thọ đã cẩu lên một chiếc tàu chiến nữa, và cả một chiếc xe bọc thép. Cả hai đều còn khá nguyên vẹn, đến mức khi xem chiếc xe này (tại nhà trưng bày xã Tu Vũ) nhiều người cho rằng đổ nhiên liệu vào nó vẫn chạy tốt. Và bây giờ, với chiếc xe tăng 10 tấn, cả 3 tỉnh Hà Tây, Hòa Bình, Phú Thọ đều đã có những hiện vật kỳ thú liên quan đến chiến dịch Hòa Bình lịch sử.

“Dưới sông Đà vẫn còn nhiều vũ khí và trang thiết bị chiến tranh của địch. Dứt khoát chúng ta phải rà soát lại toàn bộ khúc sông này. Trách nhiệm trước tiên là của Cục Đường sông, nếu không, một ngày cạn nước nào đó những chiếc xe tăng, xe bọc thép, tàu chiến, những phương tiện chiến tranh đắt tiền của Pháp lại trở thành những cái ụ, cái cọc làm mất an toàn cho tàu thuyền trên sông...", ông Lê Mã Lương kết luận.

(Theo TT&VH)
 
Logged

Dân ta phải biết sử ta
Cái gì không biết cần tra Gúc gồ
Trang: 1 2 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM