ducthao
Cựu chiến binh
Bài viết: 915
|
|
« Trả lời #166 vào lúc: 28 Tháng Hai, 2011, 02:45:37 pm » |
|
CHIẾN DỊCH BIỂN HỒ(TT). Cứ như vậy chúng tôi bắt đầu thâm nhập vào các lối đi đả dọn sẳn,từ từ tiến vào phía trong vùng cây gai dầy đặc chìm sâu trong nước để lùng sục,truy tìm dấu vết của địch.Phía bên ngoài là 1 vùng nước mênh mông bao bọc,có thể bao quát toàn bộ đội hình.Nhưng chỉ cần chui vào chừng vài chục mét,khả năng quan sát chỉ gói gọn vài mét phía trước mặt và chút ít chổ hơi trống ờ 2 bên,chỉ còn tiếng chạm nước của những mái chèo thật gần kế bên là nghe được. Vào sâu thêm chút nửa,tất cả mọi tiếng động cũng không còn nghe thấy,chỉ còn tiếng mái chèo khua nhẹ trên mặt nước và thỉnh thoảng có tiếng con cá gì đó đớp móng kế bên.Con đường vào sâu không là 1 đường thẳng như bên ngoài chúng tôi cảm thấy,hình như người tạo ra ra lối vào nầy có chủ đích nên nó có vẻ ngoằn nghèo như hình chử chi,một kiểu phỏng thủ lấy ít chống nhiều như trong các trận địa phòng ngự ta vẩn thường thiết kế. Tất cả đ/v duc thao chắc hầu như ai cũng căng mắt ra quan sát xung quanh,cố phát hiện ra những dấu vết hay tiếng động dù nhỏ nhất nếu có thể.Ngồi ở chiếc xuồng chỉ huy đi sau chiếc đi đầu,lúc nầy duc thao mới thấy thầm chột dạ.Quả là địa hình nầy lợi hại quá,hạn chế sức tiến công của ta rất nhiều.Nếu bây giờ địch chỉ cần chiếm lấy những chổ có các ngọn cây cao nhô lên,dùng hỏa lực bắn thẳng xuống đầu lính ta hoặc tung lựu đạn,thương vong của ta sẻ không hề nhỏ.Ngay cả ta phát hiện ra chúng thì có nổ súng sẻ rất khó khăn,không khéo quân ta lại bắn quân mình vì giao đạn.Còn bọn chúng sau khi hành động xong,nhảy xuống nước,kiếm chổ nào tương đối rậm,nằm yên chém vè,lính ta cũng đành bó tay luôn.Rất khó phát hiện ra chúng trong điều kiện tầm nhìn quá hạn chế nầy,vì ngay cả các mủi của đ/v giờ đang phát triển đến đâu,ngay cả chỉ huy đi cùng còn không nhận định nổi. Lần đầu tiên duc thao thầm cầu mong cho ae đừng chạm địch,gì bch thật tình chưa tưởng tượng ra các tình huống như thế nào để có kế hoạch đối phó nửa.Bề ngang đám cây rậm rạp nầy ước chừng vào khoảng 3 đến 400m thì phải.Do đặc điểm địa hình dòng nước chảy từ bắc xuống nam,nên đám cây mọc phát triển cũng theo hướng nầy.Còn hướng đông tây,là hướng đ/v chúng tôi đang tiến vào,do bị 2 dòng nước chảy 2 bên ép lại bề phát triển của chúng có vẻ mỏng hơn.Ước chừng vào được gần trăm mét,xuồng đi trước đột ngột dừng lại,ae báo cáo xuống phát hiện dấu vết địch,nhưng dù xuồng chỉ huy chèo sát lên,duc thao không hề nhìn thấy gì. Sau khi cẩn thận chèo vào 1 khúc rẻ sâu phía trong khoảng 20m để quan sát,ae mới ra hiệu cho xuồng chỉ huy tiến lên.Đúng là phát hiện ra địch rồi.Trên một ngọn cây có tán xòe ra khá lớn,nhô lên cách mặt nước tầm chừng 2 mét,bọn địch dùng các thân cây nhỏ cở bằng cườm tay người lớn,dùng dây rừng liên kết chúng ngay trên chạc ngọn cây nầy,tạo thành một mặt sàn cở khoãng 5,6 m vuông để làm chổ sinh hoạt trên đó,như kiểu 1 nhà sàn thu nhỏ,đủ thoải mái cho 1 cá nhân.Ba lô,mùng mền tăng vỏng vẩn còn chất đống trên đó.Một đ/c vội leo lên để lấy số chiến lợi phẩm nầy.Nguy hiểm quá,duc thao buộc phải la lên:"Cẩn thận,coi chừng mìn gài....".Thật may là không có gì xảy ra,đ/c nầy vội gom tất cả dồn vào chiếc ba lô có sẳn,rôi leo xuống xuồng trở lại. Trong 1 tích tắc suy nghỉ,như có 1 luồng điện chạy dọc khắp người,1 câu nhắc hiện lên thật nhanh trong suy nghỉ của duc thao:"Chết rồi,coi chừng ae chổ khác sơ sẩy dính mìn bẩy của địch mất...".Không cần giử bí mật gì nửa,duc thao liền đứng bật dậy,dùng 2 tay làm loa trước miệng hô to cho đ/v mình có thể nghe thấy,vì biết rằng dù không nhìn thấy,nhưng những chiếc xuồng chung quanh đang ở rất gần:"Truyền lệnh chỉ huy,đả phát hiện ra đồ của địch bỏ lại,nhắc ae sẳn sàng chiến đấu,coi chừng mìn bẩy của địch...".Có tiếng ae đáp lại lao xao,hướng bên phải có vẻ khá ồn ào,như đang tranh luận giửa ae với nhau về chuyện gì đó khẩn trương lắm.Nín thở cầu mong đừng phải nghe tiếng mìn nổ nào,vì thật tình duc thao không tài nào kiểm soát tình hình được nửa,nếu pot có mìn bẩy,chắc chắn ta không tránh khỏi thương vong. Qua dấu vết để lại,xác định con đường duc thao chọn ngẫu nhiên để xuyên qua chỉ là vị trí của tên lính pot bình thường thôi.Còn vị trí chỉ huy nó nằm ở chổ nào,thì chờ mong vào sự khôn lanh của ae ở các mủi khác,không thể nào lùng sục hết được,chỉ bằng mổi chiếc xuồng chỉ huy của duc thao.Việc trước mắt bây giờ là vận động nhanh về phía bên kia,tập trung quân lại để nghe báo cáo.Nghỉ vậy,nên duc thao liền lệnh cho mủi của mình nhanh chóng chèo thoát ra,chứ để kẹt trong đám mịt mùng nầy,khi có nổ súng phía ta gặp hoàn toàn bất lợi.May là ở cự ly còn lại,chúng tôi đi xuyên qua mà không gặp phải tình huống gì. Quên cả nổi đau đớn vì bị gai đâm vào người liên tục,vừa thoát ra được phía bên kia,duc thao vội hối ae đang chờ phía bên ngoài nhanh chóng la lên hối ae lập tức thoát ra khỏi khu vực.Nổi lo sợ bị mìn bẩy cứ ám ảnh đến nổi duc thao cảm thấy mất bình tỉnh khá nhiều,cứ ra lệnh nhanh chóng rút ra,mà không nghỉ đến chuyện tổ chức lùng sục thật kỷ,bỏ qua rất nhiều khả năng phát hiện địch nếu có,cũng như các kho tàng,trang bị mà sau nầy ae nói lại là còn khá nhiều. Nguyên do của nó là đồng lúc có nhiều sự kiện xảy ra sau đó,làm hướng tập trung của c1 bị kéo về hướng khác,bỏ lở thời cơ đang hiện có trước mặt nầy. Số là giửa lúc đang la hét ,nhắc nhở ae cảnh giác mìn,khi mà c3 đả vòng qua đầu dưới phía bên trái,đột ngột có 6 chiếc xuồng,bên trên chừng chục tên pot đang ra sức chống từ lùm cây tiếp giáp từ phía tây,nơi các loại hỏa lực giang thuyền ta lúc nảy vừa bắn phá,băng băng lao vào đội hình c3 trong thế 2 bên cùng tao ngộ chiến.May là nhờ khoảng cách hai bờ nước cũng khá xa,nên ae ở c3 sau phút hốt hoảng cũng kịp thời phản ứng về phía địch bằng nhiều loạt đạn vang rền. Nhưng bọn địch nầy đúng là dân thiện chiến trên sông nước,chỉ 1 thoáng sựng lại,chúng đáp trả về hướng c3 ngay lập tức bằng mấy quả B trực xạ.Đồng thời mấy tên đang chèo chống làm ngay động tác giảm tốc,dùng chèo thọc xuống nước chịu lại,rồi lập tức giơ lên,chèo quay mủi về hướng bắc,cặp theo bở cây bên kia,nhằm tẩu thoát khỏi vòng vây ta đang đón.Lúc nầy c3 đả dàn ngang từ hướng nam truy đuổi lên,ép bọn địch phải vận động phơi sườn ngang qua đội hình c1. Duc thao vội hét cho khẩu DKZ lúc nầy đang còn trong lùm vận động ra ngoài bắn xuyên sườn đội hình pot đang tháo chạy ngang qua,khoảng cách chỉ chừng chưa dầy 100m.Đồng thời cũng hò hét cho toàn bộ c1 nhanh chóng rút ra,dàn thành hàng ngang bắn cản.Chỉ một số chiếc thuyền đả ra từ trước đó kịp thời bắn ào ạt về phía địch,còn lại nhiều chiếc xuồng cứ như gà mắc tóc,chèo chống cứ quay lòng vòng,như đang chạy hon đa mất trớn không trả số mà rồ ga cố chạy vậy,thật là thấy nản.Còn số nổ súng thì cứ bắn lung tung.Cả 2,3 đ/c trên xuồng đ/c nào cũng nổ súng,làm thân xuồng cứ giật nẩy lên,kéo nòng súng lên trời,khiến đạn cứ bắn lên không.Hướng c3 phía dưới đuổi lên cũng vậy,thấy rỏ từng loạt đạn lửa cứ lao xéo từ dưới lên trên ,cao khỏi đầu tốp địch hàng chục mét.Cứ cái kiểu bắn thiếu kinh nghiệm nầy,địch vừa chạy vừa chơi, ta cũng không làm gì được chúng. Còn tốp địch đang bị ta truy đuổi,chắc cũng xác định không thể chống cự nổi với ta nên chúng không buồn bắn trả,chỉ ra sức chèo cật lực,khiến xuồng chúng lao đi như tên bắn,quay trở lại lùm cây,thoáng chốc chúng biến mất ngay vào trong đó,những tên pot mình trần,dù từ xa cũng thấy nổi lên những thân hình vạm vở,không hổ là dân sông nước.Lúc nầy DKZ mới phát hỏa được 2 trái bắn vào khu vực chúng mới chui vào,khoảng cách hơi xa,nên chắc không làm ảnh hưởng gì đến chúng. Nhiều chiếc xuồng c1 bây giờ mới bắt đầu chui ra,số ae nầy chỉ nghe nổ súng,còn không hiểu được chuyện gì mới xảy ra,thật là 1 đợt nổ súng quá tệ,không hiệu quả chút nào. Tranh thủ BCH D lúc nầy còn ở phía bên kia chưa kịp vòng qua,duc thao ra lệnh cho tất cả xuồng c1 quay hết ại xung quanh tranh thủ hội ý ngay tại chổ rút kinh nghiệm.Trong đó yêu cầu tác chiến chủ yếu nổi lên là phần tác xạ.Không được xoay ngang xuồng để bắn,vì tư thế đó nếu bắn đồng loạt,sức giật nhiều khẩu súng làm xuống nghiêng về phía bên kia,đẩy nòng súng chỉa lên không,đường đạn sẻ ăn cao,không hiệu quả.Chỉ nên để đ/c phía trước nổ súng khi xuồng đang lao về phía địch để hạn chế sức giảm giật,khi nào đ/c nầy bị sự cố,đ/c kế tiếp sẻ bắn thay,như vậy cũng tiết kiệm đạn.Ngoài ra các bộ phận cũng xác định các mục tiêu quan trọng của mình để bắn tập trung tiêu diệt như xuồng chỉ huy,hỏa lực,thông tin hoặc tốp xuồng của chúng,không nên phân tán ra các xuồng lẻ,hiệu quả diệt địch sẽ không cao.Và đặc biệt là ae phải xác định tư tưởng cho tốt để kiên quyết nổ súng xung phong.Việc chiến đấu trong môi trường trống trải không che chắn,trong điều kiện các loại đạn bắn thẳng trực tiếp chính diện về hướng ta,không tổ chức chống trả mà có hành động núp né,thì không khác gì một hành động tự sát mà thôi.Ngoài ra khi xạ kích điểm ngắm nên đưa vào phía trước mặt địch,theo kiểu bắn thia lia,nếu không trúng ngay từ đầu,đạn có thể nẩy lên gây sát thương cho địch. Cuối cùng duc thao tranh thủ nói lớn thêm mấy câu,mà giờ nầy có đ/c còn nhớ nhắc lại để ae cùng cười:"Trừ các loại tiền,tài liệu,thuốc tây,súng ống phải nộp về trên để xử lý...còn lại tụi mầy chia hết ra đi và cất giử cho kỷ,đừng để mấy ổng(cấp trên )nhìn thấy tịch thu,tao không can thiệp được đâu nghe...".Trong 1 loáng ae đả giải quyết xong các loại chiến lợi phẩm thu được theo ý câu nói của duc thao,các loại vật dụng rất cần cho người lính trong công tác và chiến đấu,thứ mà duc thao không bao giờ thu giử của ae nếu thu được của địch. Đợi ae giải quyết vừa xong mọi vấn đề,duc thao liền lệnh cho đội hình tản ra,đột nhiên trên không có tiếng cánh quạt rít lên,1 luồng gió từ hường đó thổi xuống rất mạnh,khiến quần áo ae bị bay phất phới,tạo thành tiếng phành phạch ngay trên phía trên đầu.Phản ứng tự nhiên khiến ae ai cũng dùng cả 2 tay bám chặt vào mạn xuồng để giử thăng bằng,đồng thời ngước mặt lên phía trên không,nơi có 2 chiếc trực thăng đang mới vừa xuất hiện,đang treo mình ở vào độ cao khoảng chùng 50m,ngó nghiêng xuống phía chúng tôi. Cảnh tượng và cảm giác như tất cả mọi người đang xem phim viển tưỡng.Mặc dù đả nhìn thấy rỏ lá cờ tổ quốc sơn ở hai bên hông nhưng tâm trạng duc thao còn chưa xác định nổi là máy bay ta hay của ai nửa.Dù rất rành các loại máy bay của Mỷ,nhưng quả thực 2 chiếc máy bay nầy duc thao chưa từng nhìn thấy bao giờ,trông thật đáng gờm bởi kích thước to lớn của nó,đặc biệt là cái màu sơn rằn ri nó mang trên mình,và mấy dàn phi đạn lặc lè 2 bên cánh.
|