Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 20 Tháng Tư, 2024, 05:21:17 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Những Bông Hoa Trên Tuyến Lửa ..Mặt Trận 479 - E 25 CÔNG BINH MT  (Đọc 292894 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #50 vào lúc: 05 Tháng Giêng, 2011, 11:35:46 pm »

Tôi xin tiếp tục kể lại chuyến thọc sâu làm cầu sông Măng của C10 tôi vào những ngày cuối cùng của tháng 12/1978,những ngày mà bộ đội quân tình nguyện VN chúng ta ở các hướng khác đang đụng độ rất ác liệt với bọn Pot khát máu mà tôi mãi đến sau nầy mới biết.
Đêm hôm đó,cả đv tôi trong giấc ngủ tập hai mới vừa được tròn giấc thì trời đã sáng,súc miệng qua loa bằng nước sông gần đó,dùng cây lược mười ngón chải vội cái đầu mà tóc nó cứng như rể tre,ăn vội bửa sáng xong là vác súng cùng đồ nghề cb ra ngay chổ làm cầu tập trung để tiếp tục công việc .Lúc đó  đv đặc công đã qua sông tiến lên phía trước  lâu rồi,đường dây thông tin thấy cũng đã rải đi qua sông.Chỉ còn một bộ phận hậu cần và thương bệnh binh phía sau .Công việc của chúng tôi gần như hoàn tất,chỉ còn một  đoạn mặt cầu treo chưa hoàn thành nhưng vẩn có thể đi qua lại được.Đang đứng gần bờ nhìn cây cầu thì đột nhiên nghe<ĐÙNG-OÀNH> rồi nhiều tràng Ak nổ như bắp rang của cả hai phía.Rừng đang yên lặng bổng chốc ồn ào trong vài phút rồi yên lặng lại.Tôi nhìn qua bên kia sông chỉ thấy một số lính đv bạn chạy lên con đường mòn phía trước nơi có nổ súng.Chạy vô trong tìm chổ có ụ đất cao để nấp chiến đấu được một lúc thì không còn nghe tiếng súng nửa.Tôi đoán chắc đv bạn bị phục kích gần đấy và tụi Pot chắc ít nên khi lính ta xông lên thì tụi nó bỏ chạy.Quả đúng như vậy,ít phút sau đó được biết  là tụi Pot phát hiện đường dây thông tin cách đây khoảng trăm m,nó cắt dây và kéo vô rừng.Khi lính TT lên nối đường dây nó phục bắn,nhờ có kinh nghiệm nên chỉ có một anh vô trước bị thương còn hai anh ở phía sau trong tư thế sẳn sàng chiến đấu bắn trả liền tức thì nên  chúng bỏ chạy.Ổn định lại đội hình, làm dứt điểm cây cầu xong là chúng tôi được lệnh hành quân ngay, tiếp tục lên đường về phía trước.Không nhớ đi được bao lâu trong rừng thì chúng tôi đến một con lộ đất đỏ(tôi nghỉ là lộ 7),trong lúc chúng tôi đi phía trước thì nghe nói bộ phận đv bạn đi sau bị tụi Pot phục kích,có những anh thương bệnh binh thật sự yếu đang nằm trên võng  cáng đi phải nhảy xuống vỏng chạy kiếm chổ nấp.Đây là lần đầu tiên tôi mới biết được bản năng sinh tồn cho con người lúc thập tử nhất sinh một sức mạnh khó hiểu.Ra đến lộ 7 cả đv đi hàng một dọc theo con lộ toàn đất đỏ ,đi một lúc  thì được lệnh do hành quân gấp nên không dừng quân nấu cơm mà phải vừa đi vừa ăn gạo xấy mang theo.Nước không còn để uống thì nước đâu mà đổ vào bịt gạo xấy,nên chỉ còn cách bước xuống mương nước bên đường dùng tạm .Ôi thôi dòng nước đỏ lòm,chọn đại chổ nào ít đỏ múc vô rồi đi.Cả đv vừa đi vừa canh bịt gạo hơi mềm là ăn  ngay cho đở đói.Vừa đi vừa ăn một đoạn thì có xe của đv đến ,cả C leo lên xe tiếp tục hành quân lên phía  trước.Không nhớ đi bao xa trên con lộ nầy thì chúng tôi đổ quân bên trái đường và vô trong khoảng 100m,chỉ nhớ chung quanh là đồng trống nhiều cỏ tranh,phía trước mặt là cánh rừng thưa cây nhỏ.C trưởng Việt bố trí đội hình đóng quân cho từng B ,C bộ nằm giửa các B.Toàn bộ triển khai đào công sự ngay,phải hoàn thành công sự trước khi trời tối,đất tương đối dể đàovì không có đá ong nên làm khá nhanh,mổi người một hầm cá nhân và dùng cây làm khung để phủ cỏ tranh lên trên .Phía trước dảy công sự của mổi A được bố trí  1 trái mìn claymo  cách khoảng 30m theo hướng có khả năng địch vào,điều khiển bằng dây giật nổ và vướng nổ, mổi hầm đều đóng hai cọc cây để giới hạn góc bắn khỏi phải bắn lầm nhau khi tác xạ ban đêm Tối hôm đó mổi A một người gác thay phiên nhau cho đến sáng và không có việc gì xảy ra.Ngày hôm sau vẩn thay phiên canh gác y như buổi tối,trưa hôm đó A tôi có nhiêm vụ cử một tổ 3 người bung ra theo dỏi tình hình  địch.Tổ nầy phải đi sâu vô trong khoảng 500m quét một vòng ngang với đội hình đóng quân rồi trở vế theo đường củ ,và phải tránh chổ gài mìn.Tôi cử đc Tấm người H. Môn và hai lính nửa của A,sau khi dặn dò những điều cần thiết cả tổ lên đường..Đến xế chiều,tôi đang ở dưới hầm lau chùi cây súng của mình thì bất ngờ nghe tiếng kêu ,nhìn ra thấy thằng Tấm đang đi vô ngay hướng có gài dây mìn còn cách  dảy hầm khoảng 15m,hai đứa kia chưa thấy đâu cả.Tôi la lớn<đứng yên ,coi chừng đá đây mìn>,không hiểu nó có nghe rỏ không mà chỉ thấy nó ngó tôi rồi lại bước lên tiếp mặc cho tôi la khản cổ.Rồi chuyện gì đến lại phải đến,một tiếng nổ kinh hồn <OÀNH>,cỏ tranh phía đó đang còn xanh bốc cháy rần rật,khói trắng mịt mù,sau ít giây sửng sờ tôi nhảy lên khỏi hầm chạy tới chổ thằng T  vừa chạy vừa kêu tên nó thì thấy nó đứng lên không bị gì cả,nhìn phía trước thấy những cái cây  bằng cổ tay gảy ngang và cả một vùng phía trước cây cỏ ngả rạp.Kêu tên hai đứa còn lại ,đến mấy phút sau mới nghe một đứa trả lời ở tuốt đằng xa,tôi nghỉ  chắc một đứa dính mìn rồi,Chạy lên một chút  thì thấy một đứa nằm ngã ngửa ngay trước nơi gài trái mìn khoảng 1m.Trời ơi chết nó rồi!!!kêu ae chạy lên khiêng nó vô,tôi xốc nách còn một đứa khiêng hai chân mà chân và người của nó còn dính với nhau như một miếng da.Sức nổ của trái mìn thật khủng khiếp,những viên bi nhỏ quạt ngang  từ đầu gối lên đùi làm nát cả xương đùi,thủng lổ chổ,máu me bê bét.Khiêng về miệng hầm nó vẩn còn sống,còn nói chuyện được,không biết phải băng cho nó như thế nào đây,chỉ biết đở đầu nó lên cho nó uống chút nước.Khoảng 15 phút sau có xe của quân y đến nơi,mấy anh lúp xúp chạy vào đắp bông đắp gạc cho nó rồi khiêng lên băng ca đem ra xe chở đi.Tôi hỏi anh quân y thì anh ấy nói nó khó sống lắm vì mất nhiều máu quá.Và sau đó nghe C nói lại nó chết trên đường chở đi.
Ngày hôm đó cho đến cả tuần lể sau,không khí trong A tôi thật là ảm đạm.Nhất là thằng T,nó như người mất hồn,mặc dù tôi không kiểm điểm nó lời nào cả chỉ an ủi nó rằng đó là do vô tình chứ không phải cố ý.Chắc thằng kia(tôi không nhớ tên) tới số rồi nên mới như vậy.Cả C sau đó họp lại rút kinh nghiệm,và bắt đầu triển khai chuyến hành quân tiếp theo.Và nhờ những nhiệm vụ lien tục sau đó mà thằng T mới bình thường trở lại
Logged
cb479
Thành viên
*
Bài viết: 665



« Trả lời #51 vào lúc: 05 Tháng Giêng, 2011, 11:45:51 pm »

cầu phao tpp hả bác . tải trọng có thể tang giảm theo ý muốn mà bác, đon vị vượt sông em đc trang bị 2 xe phà tự hành và lủ khủ các khoang thuyền đễ ghép cầu hoặc phà . đẩy bằng cano của nga
bộ cầu phao của C5 là loại cổ lổ xỉ của tàu phù viện trợ , chuyên chở bằng xe vọt tiến , và tải trọng tối đa là 30 tấn , dĩ nhiên là tăng giảm theo ý muốn ...nhưng...chỉ từ 30 tấn trở xuống mà thôi .
Logged
cb479
Thành viên
*
Bài viết: 665



« Trả lời #52 vào lúc: 05 Tháng Giêng, 2011, 11:56:40 pm »

 

 

À chào bác cb479 -bác lại hiểu sai ý tôi rồi,trận tháng 4-80 là trận đánh giãi vây cho d3 e4 cũa h3 Hùng trận Takong T'rao, cb mt làm cầu nổi cho tăng vào,chính tôi đi theo tăng 113[ 14 chiếc 113 ] - còn trận tháng 2-82 là đánh trận Nam Sâp, trận nầy cb mt tham rât nhiều và chính trận nầy cb f5 cũng tham gia,trận nầy cũng có tôi. 2 trận nầy h3 Hùng kg bao giờ quên.
he..he..
vậy là hiểu nhầm..xin lổi..xin lổi bác MYDEN nha ! năm 80 cánh vượt sông của E25 CB MT không có làm nhiệm vụ bắc cầu phao trên hướng poipet - nimit , thời gian đó..cánh D 741 vượt sông của tôi đang nai lưng gồng gánh làm doanh trại cho E BỘ ở KRALANH . như vậy thì chắc là cánh công binh của quân đoàn hay bộ rồi , bác à .
« Sửa lần cuối: 06 Tháng Giêng, 2011, 12:06:15 am gửi bởi cb479 » Logged
chitrung
Thành viên
*
Bài viết: 23



« Trả lời #53 vào lúc: 06 Tháng Giêng, 2011, 10:48:10 pm »

 

 

À chào bác cb479 -bác lại hiểu sai ý tôi rồi,trận tháng 4-80 là trận đánh giãi vây cho d3 e4 cũa h3 Hùng trận Takong T'rao, cb mt làm cầu nổi cho tăng vào,chính tôi đi theo tăng 113[ 14 chiếc 113 ] - còn trận tháng 2-82 là đánh trận Nam Sâp, trận nầy cb mt tham rât nhiều và chính trận nầy cb f5 cũng tham gia,trận nầy cũng có tôi. 2 trận nầy h3 Hùng kg bao giờ quên.
he..he..
vậy là hiểu nhầm..xin lổi..xin lổi bác MYDEN nha ! năm 80 cánh vượt sông của E25 CB MT không có làm nhiệm vụ bắc cầu phao trên hướng poipet - nimit , thời gian đó..cánh D 741 vượt sông của tôi đang nai lưng gồng gánh làm doanh trại cho E BỘ ở KRALANH . như vậy thì chắc là cánh công binh của quân đoàn hay bộ rồi , bác à .
[/quote Tôi không nhớ rõ có thể là cuối 81 đầu 82 gì đó E bộ 415 tăng thiết giáp cũng đóng ở Kralanh nếu bác cb479 vẫn còn ở đó chắc nhớ. Và việc giao lưu hồi đó làm tôi nhớ nhất là có đá 1 trận bóng giao hữu với CB E25 tại sân vận động của thị trấn Kralanh. D tôi ngày đó đóng trên đường đi về hướng núi Hồng thì phải cách Kralanh khoảng 10km. Và vì trận cầu ấy tôi được triệu tập về E để tham gia.Lội bộ 1 trận nhớ đời ( Lính tăng mà, kkkkk ) Trận ấy chúng tôi thắng 2-0 tôi góp phần rất tích cực bằng việc suýt nữa đá thủng lưới nhà. Nhớ quá, về một thời trai trẻ
Logged
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #54 vào lúc: 07 Tháng Giêng, 2011, 10:47:52 pm »

Bị lổi khi tải hình
Xin lổi các bạn
Logged
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #55 vào lúc: 12 Tháng Giêng, 2011, 10:57:02 pm »

Từ giai đoạn nầy cho đến khi đv tôi đóng quân ở bờ đông sông Kompongcham không có nơi nào  chúng tôi ở lâu quá 3 ngày. Đổ quân xuống ,bố trí đội hình xong là mạnh ai nấy  lo ngay việc đào công sự cho đủ sâu rồi ngụy trang cành lá trên miệng hầm,kiểm tra ae trong A làm đạt yêu cầu chưa,bao nhiêu việc đó thôi đủ làm mất hết thời gian,không kịp nghỉ ngơi Cho nên đến bây giờ để có thể hình dung lại quang cảnh những nơi đã đi qua thật là khó,chỉ nhớ mang máng mà thôi
Sau khi chốt đường ở  đó  khoảng 2 đêm 1 ngày thì đv tôi tiếp tục đi lên bằng xe ,không biết bao nhiêu cây số trên con đường lộ đỏ, đến xế chiều  thì đổ quân xuống gần một cây cầu nhỏ(có thể là cầu Cholong),toàn bộ xe quay về,chỉ có đại đội tôi ở đó.C trưởng cho đội hình chốt ở hai bên đường,cách đường khoảng 20-30 m,B tôi ở bên trái đường.Nơi đây giống như một khu rừng thưa ,cây nhỏ xen lẩn với cỏ rậm rạp sát mép đường.Lại đào giao thông hào ,phát quang khu vực đi lại trong B,giăng võng,làm giá ba lô giá súng. Ăn cơm chiều xong thì trời đã tối rồi.Cùng đổ quân với đv tôi ở đó lần nầy còn có 1 đv đặc công khoảng 1 trung đội,chiều hôm đó thấy họ cũng chốt cách B tôi khoảng 30 m về bên trái,bên phải cách 50m là cây cầu.Tối hôm đó, ăn xong, họp nhanh để phân công gác đêm chúng tôi ngồi chơi với nhau một chút trong bóng tối vì có lệnh không được đốt đèn,rồi sau đó mổi A cử một người gác,hướng A nào A đó gác thay phiên nhau cho đến sáng. Khoảng nửa đêm đến phiên gác của tôi , đứng dưới giao thông hào căng mắt trong bóng tối quan sát ,dõng tai nghe ngóng từng tiếng động lạ trong rất nhiều thứ tiếng động của rừng cây ban đêm được một lúc khá lâu. Đột nhiên tôi nghe tiếng giống như bước chân người đi từng bước nhẹ đạp trên cành khô,bước rất chậm và từ từ tiến về phía tôi đang gác,có lúc dừng lại hình như nghe ngóng rồi lại đi tiếp.Rất hồi hộp,chắc thằng Pot đây,tôi mở khóa an toàn về nấc la phan (vì lúc đầu mở nấc tắc cú),gác súng lên bờ đất giao thông hào ngắm về phía có tiếng động và đồng thời nghe ngóng chung quanh xem có tiếng động hướng nào nửa không,không nghe tiếng động nào khác nửa.Tôi lần theo giao thông hào đến chổ B trưởng Thiết gọi anh dậy báo tình hình để anh báo thức ae và ra ngay hướng đó.Phải áp đảo nó bằng loạt đạn đầu mới được,khi nó cách tôi khoảng 15m,vẩn chưa thấy gì vì trời tối đen và cây cối rậm, định bắn nhưng sực nhớ đây là hướng của đv đặc công.Tôi hô mật khẩu đồng thời núp sát bờ đất giao thông hào mủi súng chỉa về phía đó (mật khẩu:hỏi thu-đáp đông),hỏi lần thứ nhất nó im ru và đứng yên,tôi nghỉ chắc tay nầy quên mật khẩu vì nếu là Pot thì nó đã bắn mình nên hô mật khẩu lần thứ hai bổng nhiên nó chạy thẳng hướng vô trong rừng mà nghe tiếng như là không phải có hai chân.Nó chạy rồi!...Tối hôm đó bàng giao ca gác xong tôi ngủ chập chờn vì cứ suy nghỉ không biết có phải là thú rừng không.Qua ngày hôm sau vẩn chốt ở đó,nhưng B tôi dời về gần sát đường hơn,lại đào giao thông hào tiếp,lần nầy bố trí song song với con lộ.Nhưng có điều sáng ra nhìn qua phía trái thì không thấy đv đặc công ở đó nửa,lạ thật!hóa ra đv đó đã dời đi lúc nào mà mình không hay.Cả ngày lo dời chổ đào hào và đến bây giờ tôi cũng không nhớ từ lúc ở sông Măng cho đến lúc đó mình có tắm lần nào không,hình như không có lần nào cả.Tối đó cũng cắt gác như vậy, đang nằm tòn teng trên võng chưa ngủ thì nghe mấy tiếng B nổ phía bên kia sông rồi nhiều tràng trung liên nổ rộ.Cả B nhảy vội xuống giao thông hào sẳn sàng chiến đấu. Đang tỳ súng trên bờ hào thì tôi nghe tiếng sột soạt khá mạnh ở gần ,nhìn qua thấy thằng Hổ(người HM) đang khoác tấm nylon,tỳ súng trên hào mà người nó run còn hơn sốt rét,tôi hỏi sao tự nhiên run dử vậy,nó trả lời là sốt.Mà thật lạ,hể súng nổ là nó run còn ngưng nổ là hết run,mới chiều nay nó vẩn ăn cơm rất khỏe mà.Thì ra nó nhát quá,nghe nổ súng sợ quá nên mới run dử vậy.Sau nầy còn có nhiều lần do cái tánh nhát gan của nó mà tôi nhiều khi mất ngủ khi đến ca gác nó….Súng nổ một hồi rồi ngưng mà chỉ nghe có một phía mình bắn mà thôi(đv đặc công chuyển qua bên đó chốt) .Lại thêm một phen hồi hộp,chắc có động tỉnh gì đây hay là bên đặc công hù cánh công binh mình…!Và từ đó cho đến sáng tình hình yên tỉnh
Sáng hôm sau,lại tiếp tục hành quân...Thời gian đó chỉ biết có một mình C tôi mà thôi vì không bao giờ gặp được các C khác,mà hình như C tôi là C đi đầu đội hình,vì chốt đường mà không thấy có C nào đi qua cả.Nhưng tôi có cảm giác cả đội hình D739 luôn luôn đi gần nhau,mỗi C đóng chốt một nơi trong đội hình,cho đến mãi sau nầy tôi mới biết là mình đúng .
Thời gian qua lâu quá(hơn 30 năm)cho nên đến thơi điểm nầy tôi cũng khó mà nhớ hôm đó đv mình đi bằng xe bao lâu để đến bờ sông , buổi sáng hôm đó chúng tôi (C10) đổ quân xuống bên trái đường vào trong một đoạn rồi triển khai đội hình kế bên con sông mà C trưởng nói là sông Cholong.Con sông nầy rộng khoảng 20m,nước trong veo nhìn rất sạch,hai bên nhiều cây ngả ra dòng nước.Nơi đv ở là một bải đất trống ít cỏ có một số cây to và nhỏ thưa thớt,trống trải, nhìn ra thấy con lộ,chúng  tôi không làm lều ở chung 3 người mà chỉ giăng võng cá nhân,khu vực của A nầy riêng biệt với A kia.Cũng đào hầm cá nhân dọc theo đội hình,hướng chủ yếu là bờ sông.Trưa ngày hôm đó có xe của E đến mang theo một số quà của gia đình ae ở VN gửi qua,tôi cũng được một gói quà to.Mừng quá là mừng,vì từ khi nhận lệnh báo động hành quân ở Tam Hiệp-Biên Hòa khoảng giửa tháng12/78 cho đến nay đúng 01/01/79 tức là khoảng nửa tháng tôi không hề liên lạc gì với gia đình và gia đình tôi cũng không biết bây giờ tôi đang ở đâu.Tiện có xe của E sẽ về hâu cứ cầu Đồng Nai,tôi tranh thủ viết thư về cho gia đình,trong thư chỉ viết chung chung là đã qua K,vẩn mạnh khỏe và thăm hỏi gia đình,nhắn nhủ mọi người yên tâm,vậy thôi.Tôi cũng biết chắc ở nhà sẽ rất lo lắng đây nên không dám viết nhiều,vì các bạn biết đấy tình hình chiến sự lúc đó rất ác liệt,báo chí chắc có đưa tin nhiều về chiến tranh giửa ta và K.Các ae khác cũng tranh thủ viết thư gửi cho kịp.
Ngày hôm đó được một bửa liên hoan với nhiều quà từ VN gửi qua,cảm thấy ấm cúng sau khoảng nửa tháng gian khổ, đêm đó tôi ngủ ngon giấc chắc vì hạnh phúc .
Qua trưa ngày hôm sau đv tôi tiếp tục hành quân cắt rừng về bên trái đường,lần nầy có xe ủi đất và lực lượng TN XP của tổng đội 3 phối thuộc.Nhiệm vụ là mở một con đường xuyên rừng băng ngang một ngầm suối(chắc cho xe vận tải đi).Mà sáng ngày đó lại phát hiện mình bị sốt rét,nhửng cơn ớn lạnh từ trong người ra làm tôi run không thể kềm lại được.Báo y tá C cho thuốc uống thì  mới được biết là bị sốt rét.Dù bị sốt rét,tôi vẩn họp thông báo cho ae nhiệm vụ sắp tới và chuẩn bị mọi thứ sẳn sàng.Riêng tôi đi tìm một cái cây để làm gậy chống đi.C 10 tôi đi đầu mở đường,sau đó một khoảng xa là TN XP.Bước đầu đi thật khó khăn ,mổi lần run người lại thấy như chân mình không đứng vững,ba lô đã nặng ,cảm thấy như nặng hơn.Không biết mặt tôi có nhăn nhó lắm không mà lâu lâu lại thấy C trưởng Việt nhìn .Cứ cặm cụi đi rồi cũng không nhớ được là cơn run nó tự nhiên hết hồi nào không hay. Đến tối chúng tôi dừng quân giửa rừng nghỉ ngơi và qua đêm ở đó,lúc đó tôi thấy mình bình thường trở lại.Sáng ra tiếp tục đi cho đến chiều lúc trời vẩn còn sáng thì đến được ngầm suối,con suối nhỏ,nước cạn rộng chừnh hơn 20m và có nhiều đá lởm chổm.chúng tôi đi qua bên kia suối và triển khai đào công sự cá nhân bên trái,còn đv vị TN XP ở bên phải con đường mòn. Đào sâu được đến quá đầu gối thì được lệnh hành quân ngay,vì có tin báo Pot chuẩn bị tập kích chổ nầy.Tất cả lại thu dọn mọi thứ để hành quân,mà lúc đó thằng Tấm lại bị sốt nên tôi phải mang khẩu B40 đổi súng cho Ak cho nó và dụng cụ công binh của nó tôi cũng vác dùm luôn.Tôi cũng không nhớ là mình vác nặng cở nào,chỉ nhớ rất nặng,hai vai oằn xuống,dây đeo ba lô siết vào vai rất đau,cánh TN XP nhìn tôi mà chắt lưởi nói với nhau anh nầy khỏe quá.Lại đi tiếp lên phía trước không quay về đường củ,lúc nầy trời nhá nhem tối.Chúng tôi đi chừng hơn 1 giờ thì đến nơi,hình như là một ngả ba đường mòn và gần con lộ đất đỏ.Nơi đây có nhiều xe chở quân và các C trong D 739 của tôi. Đv tôi qua đêm ở đó cùng với TN XP mổi bộ phận ở một bên đường mòn. Đến nơi tôi thấy mình mệt rả rời,hai vai gần như tê dại đi,bố trí chổ nơi cho A xong, ăn cơm,cắt gát đêm, uống trà được một lát là tôi ngủ khò…!
Logged
dathao
Thành viên
*
Bài viết: 746


« Trả lời #56 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2011, 10:50:41 pm »

                                                         HỒI KÝ
                   PHỤC VỤ CHIẾN ĐẤU BIÊN GIỚI THÁNG 9 NĂM 1977

Học xong khóa huấn luyện tân binh 6 tháng ở quân trường Núi Đất,về đv mới E25 cb Q K 7 được chừng 4 tháng thì chúng tôi được đưa lên Sa Mat-Tây Ninh làm nhiệm vụ(khoảng cuối tháng 9/1977).Lúcđó bọn Pon Pot bị quân ta đánh đuổi ra khỏi biên giới sau khi chúng nó tập kích vào Sa Mat bao vây đồn công an biên phòng 37 và giết hại dân ta dịp tết trung thu vừa rồi
Chiếc xe chở chúng tôi từ ngả ba Tân Vạn theo lộ 22 đi qua Gò Dầu ,thị xả Tây Ninh đến huyện Tân Biên,qua sân bay Thiện Ngôn –Sa Mat
Từ thành phố lên đến thị xả Tây Ninh đường nhựa tốt nên xe chạy khá nhanh,xe qua cầu vào thị xả đường vẩn còn tốt,cho đến khi ra khỏi thị xả gặp con lộ đất đỏ thì ôi thôi xe chạy đến đâu ,bụi tung mù mịt đến đó,nhìn hai bên đường cây cỏ toàn một màu đỏ.Các chú bộ đội tân binh chúng tôi phải lấy khăn bịt mặt cho đở bụi, đi một đoạn đường nầy quần áo ai nấy đều đỏ lòm.Xa xa bên phải đường là núi Bà Đen.Xe chạyqua nhiều khu vực dân cư rải rác hai bên đường một khoảng đường xa thì tới chợ Sa Mat dừng lại cho ae nghỉ giải lao.Tôi cũng tranh thủ xuống xe uống nước và đi dạo một vòng chợ,thấy chợ bày bán nhiều thứ từ thành phố mang lên chứ không thấy có gì lạ nên tôi chỉ mua vài gói thuốc vàm cỏ để dành hút.Sau đó xe chở chúng tôi đi tiếp ngang qua sân bay Thịện Ngôn, đây chỉ là một sân bay nhỏ nên đường băng không tráng nhựa chỉ lát bằng những tấm ghi sắt của thời Mỹ một đoạn rất dài,chung quanh là đồng trống với nhiều cỏ tranh.Qua đó một đoạn xa nửa là đến nơi chúng tôi làm nhiệm vụ.Hóa ra đây là nơi mà thằng Pot đã tàn sát dân mình,cái làng sát biên giới Việt-Kam.Cảnh hoang tàn còn đó,nhà cửa tốc mái đổ vách,cây cối gẩy ngang do súng đạn,bên lề những con đường trong làng còn đó những công sự chiến đấu có nhiều dấu máu khô.Chúng tôi đi theo các anh cán bộ B  ,C xem một số nhà gần đó mà hiện giờ không có người ở,thấy nhiều vết tích thảm sát dân ta,từ ngoài đường đi vô nhà máu nhiều vũng lớn rải rác khắp nơi đã khô ,vô trong nhà trên một bộ ván bằng cây cũng đầy máu.Tôi nghỉ chắc gia đình nầy không còn ai sống sót, trong lòng dâng lên một cảm xúc căm phẩn thằng Pot, đang lang thang đi trở ra nhìn xuống một công sự tình cờ tôi thấy một cây mả tấu dài khoảng 7 tấc,tôi lấy lên và mang theo vì nghỉ sẽ có dịp cần đến nó khi làm nhiệm vụ.Xem qua chổ đó xong thì các anh cán bộ  gọi ae chúng tôi lên xe đi tiếp,không xa thì đến nơi đổ quân.Nơi đâylà vùng rừng sát biên giới nên không thấy nhà dân nào,lúc nầy là mùa mưa nên cái trảng cỏ phía trước nơi đóng quân nước ngập ngang đầu gối,còn chổ chúng tôi ở trong khu rừng cây cao hơn nên khô ráo.Tất cả đv xuống xe và A nào về chổ A đó bắt đầu chặt cây làm lều,mổi lều một tổ 3 người .Lều ở đây làm giống như  một cái nhà nhỏ bằng cây, nóc lều cao khoảng 2m, bề ngang  vừa đủ chổ cho 3 người giăng vỏng nằm,mái lợp bằng nylon,dưới những cây cột ngang để giăng vỏng là cái kệ để ba lô làm bằng ba cây nhỏ hơn cổ tay,dài, kê sát nhau,gát hai đầu trên bốn cọc cây ngắn cột lại bằng dây rừng.kế bên chổ để ba lô là hai khúc cây có chạc ba đóng chắc xuống đất một cao một thấp gần nhau để gác cây súng Ak.Cây làm nóc lều phải lựa cây thẳng và đẻo cho láng không thôi nó làm rách mấy tấm ny lon.Lần đầu tiên chúng tôi làm lều nên mấy anh cán bộ A-B phải hướng dẩn từng đứa làm mọi thứ,không bao lâu cái lều cũng được hoàn thành trước khi trời tối
Cả ngày mệt mỏi,bây giờ nằm trên võng đu đưa hút thuốc mà thấy thật sảng khoái. Đêm đó trời mưa nên ở đây khá lạnh mà ngủ lại ngon,chúng tôi có được một giấc ngủ đầy.Nhiệm vụ của chúng tôi trong chuyến đi nầy là lát ghi làm đường cho xe chạy từ chổ trảng nầy ra đến biên giới,hai đứa khiêng một tấm đặt ngang con đường và có chốt thép đóng dính các tấm ghi  lại với nhau .Mùa mưa, đất ở đây là loại đất sét trắng nên nhảo nhoẹt và dính kinh khủng. đi lại dể trợt chân nên khiêng vác rất khó.Ban đầu làm chậm nhưng khi đã quen việc rồi thì  mổi ngày số lượng công việc hoàn thành tăng lên đáng kể. Đoạn nầy làm xong chúng tôi lại chuyển lên làm đoạn phía trong,nếu xa chổ ở thì lại dời trại lên.Cứ thế mà đv tôi di chuyển dần vào trong rừng sát đường biên giới.Một hôm khi đv tôi đóng quân tại mép rừng cũng sát bên một cái trảng trống bằng phẳng khá lớn, Đang cầm cuốc xẻng bang đường cho bằng để chuẩn bị lát ghi thì có một đv bộ binh hành quân ngang qua.Nghe một đứa kêu lớn :anh Thắng tiểu đoàn trưởng kìa!tôi ngó về phía sau thấy anh đang đi lên.Cả đám chúng tôi bỏ vội mọi thứ chạy đến anh ,quay chung quanh hỏi chuyện.Toàn bộ chúng tôi khi học tân binh đều ở D 4-E 55-F 5 núi Đất nên đứa nào cũng biết anh. Đứng sát bên anh Thắng là anh Bách tiểu đội trưởng củ của tôi(anh nầy còn có biệt danh là Bách nhấp nháy vì hai con mắt của anh hay chớp),Thấy tôi anh mừng lắm,vì khi còn ở Núi Đất tôi với anh có một số kỷ niệm và tình cảm với nhau.Qua nói chuyện chúng tôi biết được là các anh  đang trên đường qua biên giới đánh truy kích tụi Pot đẩy nó ra xa biên giới của mình.Nói chuyện với nhau được chừng 5-10 phút thì các anh đi tiếp,anh Bách hỏi tôi hiện giờ đóng quân ở đâu để rảnh thì anh quay lại chơi.
Chiều hôm đó anh đến chổ tôi chơi,hai anh em uống trà nói với nhau đủ thứ chuyện và anh từ giả tôi để về đv,trước khi đi anh còn cho tôi một bánh lương khô để ăn chơi,còn tôi thì không có gì để tặng cho anh vì mấy gói thuốc mang theo đã hút hết rồi.Khi chia tay tôi thấy anh có vẻ bịn rịn lắm !!!
Chúng tôi còn ở đó làm đường một thời gian khá lâu để hoàn thành,càng ngày con đường càng đi sâu vào rừng nhưng không dời nơi đóng quân nửa.Mổi ngày muốn đi tới chổ làm mất 20-30 phút đi bộ,và trong thời gian đó tôi được nếm trải cuộc sống người lính công binh làm đường ở rừng cực khổ như thế nào và những kinh nghiệm sống của người lính ở rừng vào mùa mưa .
Sau lần gặp anh Thắng và anh Bách ít lâu thì chúng tôi nghe tin hai anh hy sinh khi tiểu đoàn  của hai anh đánh truy kích địch.Một kỷ niệm buồn,một mất mát người thân đầu tiên trong đời lính của tôi!!!
Logged
cb479
Thành viên
*
Bài viết: 665



« Trả lời #57 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2011, 11:27:06 pm »


[/quote]từ trái sang..bác TRỌNG - bác DATHAO - CB479
Logged
cb479
Thành viên
*
Bài viết: 665



« Trả lời #58 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2011, 11:48:41 pm »


[/quote]từ trái sang....bác TÂN lính C10 - D98 , bác TRỪ lính trinh sát D278 bom mìn , bác TRỌNG lính D278  - chủ xị buổi họp mặt E25 CB MT 479 năm 2010 .
Logged
cb479
Thành viên
*
Bài viết: 665



« Trả lời #59 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2011, 11:57:41 pm »

từ trái sang...bác THẮC - nguyên chính trị viên C10 D739 CẦU ĐƯỜNG , bác CÁT nguyên C trưởng D278  , bác CHÍNH lính C10 - D739
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM