Năm 1983 , ở gần Boeng_Mealea . C19 công binh E88 , được dân báo có Pốt gài mìn tăng trên đường . Một A trưởng , dẫn 4 chú tân binh ra hiện trường để thực thi huấn luyện thao tác dò gỡ mìn tại trận . Sau 30 phút dò dẫm đã tìm thấy trái . Lão trực tiếp dò gỡ và giảng giải cho các em các kỹ thuật kiểm tra thăm dò đề phòng địch gài bẫy kèm theo , khi lão xách được trái mìn lên , liền gọi các em tới gần và quăng đánh huỵch 1 cái trên mặt đường , 4 em hoảng hồn vội nằm rạp cả xuống . Lão cười , bước lại , đứng hẳn lên trái mìn , làm bục giảng : Đây là mìn tăng , dùng đánh xe tăng , ô tô . Nên lực đè phải hơn trăm ký mới có hiệu lực gây nổ . Tao có 5 chục ký chưa xi_nhê gì . Vừa nói vừa chứng minh = cách nhảy lên , đạp xuống trái mìn . Mấy em hoảng quá la to : Thôi đi anh ơi , ghê quá ! Lão càng nhảy cao hơn và la lại to hơn : Yên tâm đi .
Và ... nháng lửa - Oành ! Khói bụi mù mịt đất đá văng tung tóe , rào rào ...
Các em lao lại , chỗ đó chỉ còn là 1 cái hố rộng cả mét . Khẩu AK văng xa tít , nát bét , cong queo như chiếc lá héo ... Tìm kiếm mãi mà Lão cũng chỉ còn có 1 túm . Thật đau xót _ Không cái dại nào giống cái dại nào .Dù lão vẫn là Liệt sỹ !
Âu cũng là 1 chuyện lạ rất xót xa nơi chiến trường K !
Bác SVailo: Nếu bác có đi đánh Ban Tra-veng tháng 4/1984 sẽ biết câu chuyện thật 100% về lính công binh F đi gài mìn trên tuyến biên giới Thái, gần chỗ E271 đóng chốt, trước khi các đơn vị xuống núi giao địa bàn cứ F912 này lại cho E429. Câu chuyện này gần giống như câu chuyện của C19 bác kể ở Bâng Mia-lia 1983:
2 ngày sau khi anh Tòng (thượng úy) C trưởng C19 và anh Thung trợ lý công binh E (đại úy) hy sinh trên đỉnh Đăng-rếch vì mìn dứa QK7 (Pomz 2) do chính anh em C19 cài trên tuyến biên giới K-Thái trong một chuyến đi kiểm tra tuyến mìn cài thì tiếp theo là 1 B phó công binh F ra đi ngon ơ vì mìn chống tăng cũng trên tuyến mìn cài của ta !
Số là sau trận đánh chiếm cứ Ban Tra-veng công binh F phối hợp với công binh E88 và E271 đi cài rải mìn dọc tuyến biên giới khu vực cứ F912 nhằm ngăn địch từ bên Thái trở lại sau khi ta rút quân xuống núi. Việc cài mìn này có phương án và sơ đồ rất bài bản, bao gồm rất nhiều loại mìn được cài thành nhiều lớp theo chiến thuật của công binh. Thời gian đó, bọn lính cơ quan và nói chung những anh em nào thuộc dạng "rảnh rổi" của các C trực thuộc, kể cả các D đều phải xuống chân núi phía Nam để tải đủ các loại mìn của ta lên cho các đơn vị công binh cài.
Sáng hôm đó, anh B phó công binh F phụ trách 1 tổ 4 người đi cài mìn chống tăng ở con đường lớn từ cứ F912 chạy qua đất Thái, ngang qua tuyến mìn của E88 và E271 đã cài có cắm cờ giấy đuôi nheo xanh đỏ làm hiệu hẵn hoi.
Cũng do nhận thức từ bài bản kỹ thuật đã được học về mìn tăng với loại kíp đè nổ của LX là phải có lực đè từ 160 đến 200kg mới làm kíp phát nổ được nên sau khi 2 anh lính đàn em đào lỗ đặt xong 2 quả mìn, mỗi quả khỏang 15kg chồng lên nhau, anh B phó liền đứng lên 2 quả mìn đã đặt dưới hố vừa nhún vừa nói:
- "Phải dậm cho nó dẽ chặc xuống nền đất khi xe địch qua nó mới nổ được !".
Mấy anh lính đàn em sợ xanh máu mặt nhưng đâu dám ý kiến ý cò gì, tự động tản ra xa. Thấy vậy anh B phó liền giảng bài ngay:
- "Mìn tăng với loại kíp này phải 200kg mới nổ được, tao nặng có 60kg, 1 quả mìn nằm trên 15kg, tất cả mới có 75kg thì nhằm nhò gì!".
Xong anh em xúm lại lấp đất vào hố đặt mìn và cắm 1 cây cờ hiệu (cờ này sau khi cài xong toàn tuyến cũng sẽ rút đi). Thấy hố lấp xong đất bị cao hơn chung quanh, dễ bị phát hiện nên B phó yêu cầu anh em phải dậm lèn xuống cho chặc và phải bằng với mặt đường. Lính sợ quá, không dám đứng lên dậm mà lấy xẻng xúc bớt đất ra rồi nhẹ nhàng nện lại mặt đường. Thấy vậy, B phó điên tiết la lên:
- "Đồ bọn chết nhát, tránh ra để tao dậm cho mau xong mà về nghỉ !".
Anh em vừa sợ ông cán bộ B vừa ớn 2 quả mìn nên nhanh chóng tản ra xa. B phó liền bước lên hố mìn dậm mạnh chân cho đất nén xuống, chừng như chưa vừa ý nên vừa dậm vừa nhảy lên nhảy xuống vài cái và y như rằng .... một tiếng "Ầm" khủng khiếp vang lên ! Tiếng nổ lớn đến nổi anh em tui đi tải mìn từ chân núi lên còn cách chỗ đó cả cây số mà nghe cứ tưởng như tụi Thái Lan bắn pháo vào đội hình ta, bỏ ba lô chạy kiếm chỗ núp hết !
Sau khi biết là mìn nổ, vẫn còn bị ám ảnh 2 ngày trước 2 sĩ quan của E88 cũng bị nổ mìn hy sinh, anh em 88 và 271 gần đó chạy lại chi viện cứu thương binh.
Khoảng 15 phút sau đòan tải tụi tui đến nơi, hiện trường chỉ thấy 1 lỗ to sâu hoắm, đường kính gần 2 mét giữa đường, 1 anh công binh bị thương ở cánh tay máu vẫn tuôn thấm ra ngòai lớp băng, mặt tái nhợt ám khói, 3 anh công binh còn lại không ai bị thương nhưng mặt mày cũng ám khói và có vẽ hơi hỏang loạn ... anh B phó thì chẳng còn gì cả, tất cả được treo trên các cành cây ven 2 bên đường, không thấy giọt máu nào quanh lỗ mìn nổ nhưng máu từ các bộ phận của anh B trưởng treo trên các cành cây đang nhiểu xuống chung quanh ! Nhìn cảnh tượng qúa hải hùng luôn ! Một anh 271 chạy về chốt mang ra cái thùng đựng đạn B40, anh em lấy cây khều các bộ phận của anh B phó trên cây xuống và lượm một vài miếng thân thể xung quanh bỏ vào thùng B40, tất cả được chừng 2 kg ...
(hiện trường tui mục kích sở thị, còn những lời đối đáp giữa anh B trưởng và các anh em khác do chính anh em công binh kể lại tại chỗ. Chuyện này các anh em công binh F302 tham gia trận Ban Tra-veng 1984 chắc là biết rõ).
Chẳng biết lính công binh mình được đào tạo, huấn luyện như thế nào mà tự tin "phát ớn" vậy không biết nữa ! Nếu được biết tường tận cái công thức P= kia thì anh B phó không dám dũng cảm tự tin như vậy đâu phải không các bác!