Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 23 Tháng Tư, 2024, 03:14:43 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chương trình " Ấm áp mùa đông" 2010 tại địa điểm Huyện Con Cuông. Nghệ An.  (Đọc 24933 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
cafe37
Thành viên

Bài viết: 2


« Trả lời #10 vào lúc: 02 Tháng Mười Hai, 2010, 04:25:43 pm »

hì. Cám ơn bác.
Bọn em sẽ cố hết mức để có thể đạt được kết quả ngày càng nhiều hơn nữa.
Logged
cafe37
Thành viên

Bài viết: 2


« Trả lời #11 vào lúc: 09 Tháng Mười Hai, 2010, 12:20:45 pm »

Hôm nay nhận được thông tin là có một lượng quà được chuyển cho đội mà người trao là thành viên của đội Hương Thiện Tâm. Nếu đó là chị hoặc bạn chị thì cho em gửi lời cám ơn nhé.
Chào chị.
« Sửa lần cuối: 09 Tháng Mười Hai, 2010, 10:07:11 pm gửi bởi cafe37 » Logged
nguoichiensi
Thành viên
*
Bài viết: 26



« Trả lời #12 vào lúc: 09 Tháng Mười Hai, 2010, 02:21:37 pm »

Hôm nay nhận được thông tin là có một lượng quà được chuyển cho đội mà người trao là thành viên của đội Hương Thiện Tâm. Nếu đó là anh hoặc bạn anh thì cho em gửi lời cám ơn nhé.Chào anh..


Bạn nói thế này làm mình lại thèm đi....Thái Lan Grin
Chúc cho chương trình của các bạn thành công nhé! Có 1 điều tối kỵ nhất khi làm tình nguyện là không trao tiền mặt cho chính quyền địa phương, bạn biết chứ?
Logged

Là người chiến sĩ giản dị đẹp biết bao.
Một chiếc ba lô,một khẩu súng trường,một ngôi sao trên mũ...
cafe37
Thành viên

Bài viết: 2


« Trả lời #13 vào lúc: 09 Tháng Mười Hai, 2010, 04:59:39 pm »

Về hình thức trao quà: Chúng em nhờ sự giúp đỡ của Biên Phòng và UBND giúp đỡ về hình thức hướng dẫn cho đội, các đơn vị sẽ cử đại diện theo đoàn. Chương trình thực hiện tại 1 bản nhỏ với 42 hộ dân và chúng em đã có danh sách chi tiết từng hộ ( Đích thân đội tự đi khảo sát). Lượng quà sẽ được chia sẵn và viết tên của từng hộ. Khi đến thì hình thức trao sẽ là đích thân đội đến trao tận nhà người dân. Do dân ở tập trung nên điều này dễ thực hiện.
Về quà tặng: Tất cả số tiền mà đội quyên góp được sẽ được quy ra hiện vật. Đã có thống kê sơ bộ về lượng hàng hóa được trao bao gồm:  Gạo, vở, Màn ngủ, áo mới cho các em nhỏ, và các nhu yếu phẩm khác như nước mắm, đường, mì chính.... .... Ngoài ra còn một lượng khá lớn sách vở và đồ áo quyên góp được cũng sẽ trao đến chính xác từng hộ Gia Đình ( tuy thiếu thời gian nhưng đội sẽ phân loại thành từng bộ đồ riêng, cố gắng dành chính xác từng bộ đồ nào sẽ trao cho cá nhân nào, điều này em nghĩ là tốt nhất).


Do điều kiện cho phép nên đội sẽ trao trực tiếp quà cho người dân mà không chuyển qua UBND xã hay các đơn vị khác.

( Về lưu ý của chị: Vấn đề này tế nhị nhưng em cũng biết sơ sơ rồi chị à Cheesy )

................ ................. ............................. .......................

Vô cùng xin lỗi vì gọi nhầm Cheesy Cheesy Cheesy.
« Sửa lần cuối: 09 Tháng Mười Hai, 2010, 10:08:19 pm gửi bởi cafe37 » Logged
cafe37
Thành viên

Bài viết: 2


« Trả lời #14 vào lúc: 10 Tháng Mười Hai, 2010, 06:02:05 am »

Ôi. Thứ lỗi nhé chị. Tham gia QSVN lâu lắm rồi mà chỉ ở mấy box chuyên về quân sự thôi. Chẳng mấy khi vào box này. Vô ý thật đấy Cheesy.
Logged
nguoichiensi
Thành viên
*
Bài viết: 26



« Trả lời #15 vào lúc: 10 Tháng Mười Hai, 2010, 09:41:25 pm »

Về hình thức trao quà: Chúng em nhờ sự giúp đỡ của Biên Phòng và UBND giúp đỡ về hình thức hướng dẫn cho đội, các đơn vị sẽ cử đại diện theo đoàn. Chương trình thực hiện tại 1 bản nhỏ với 42 hộ dân và chúng em đã có danh sách chi tiết từng hộ ( Đích thân đội tự đi khảo sát). Lượng quà sẽ được chia sẵn và viết tên của từng hộ. Khi đến thì hình thức trao sẽ là đích thân đội đến trao tận nhà người dân. Do dân ở tập trung nên điều này dễ thực hiện.
Về quà tặng: Tất cả số tiền mà đội quyên góp được sẽ được quy ra hiện vật. Đã có thống kê sơ bộ về lượng hàng hóa được trao bao gồm:  Gạo, vở, Màn ngủ, áo mới cho các em nhỏ, và các nhu yếu phẩm khác như nước mắm, đường, mì chính.... .... Ngoài ra còn một lượng khá lớn sách vở và đồ áo quyên góp được cũng sẽ trao đến chính xác từng hộ Gia Đình ( tuy thiếu thời gian nhưng đội sẽ phân loại thành từng bộ đồ riêng, cố gắng dành chính xác từng bộ đồ nào sẽ trao cho cá nhân nào, điều này em nghĩ là tốt nhất).


Do điều kiện cho phép nên đội sẽ trao trực tiếp quà cho người dân mà không chuyển qua UBND xã hay các đơn vị khác.

( Về lưu ý của chị: Vấn đề này tế nhị nhưng em cũng biết sơ sơ rồi chị à Cheesy )

................ ................. ............................. .......................

Vô cùng xin lỗi vì gọi nhầm Cheesy Cheesy Cheesy.

   Có bộ đội BP phối hợp với các bạn là mình yên tâm rồi Grin
   Có 1 điều mình vẫn luôn trăn trở từ khi mình đi làm tình nguyện, đó là cho người ta chiếc cần câu còn hơn là cho người ta con cá, nhiều khi biết là như vậy nhưng để thực hiện cũng rất khó. Nhân dịp lễ khai giảng năm học 2010 tháng 9 vừa qua, nhóm mình đã trao tặng 1 phòng thư viện và 1 phòng máy tính cho 2 trường học của tỉnh Hà Giang, đây là 1 chương trình mà cá nhân mình rất tâm đắc, bạn có thể đọc bài viết về chuyến đi của mình ở đây :http://www.quansuvn.net/index.php/topic,11241.170.html
Các bạn lưu ý nếu như trường học nào nằm trong chính sách 135 của Chính phủ thì sẽ được bao cấp hoàn toàn về SGK, vở viết, cái này là phải đi khảo sát và hỏi mới biết được, nhưng theo mình thì Con Cuông - Nghệ An nằm trong diện này từ lâu rồi với 11/13 xã, thị trấn đang hưởng trợ cấp từ chương trình 135 (trong đó có Bản Nóng - xã Châu Khê mà các bạn làm chương trình sắp tới)
Về những đồ phân loại các bạn nhớ đóng thùng cẩn thận, bên ngoài viết rõ từng loại ví dụ quần áo trẻ em cấp 1 - 2, mũ + tất...cho dễ phân biệt khi cần thiết, và khi đóng hàng lên xe tải hay xe gì thì cũng phải giám sát, tính toán sao cho đồ nào để xuống trước, đồ nào để lên trên để tránh va đập, nếu vỡ thì rất đáng tiếc phải không? Nhớ đếm cho đủ số lượng đã định sẵn, xin số điện thoại của xe hàng, cử 1 đến 2 TNV đi kèm là tốt nhất, gì chứ chăm sóc tốt cho lái xe trong những chuyến đi tình nguyện đường dài không bao giờ là thiệt cho mình cả Grin

Các bạn cứ tính toán làm sao cho những đồ mình quyên góp hợp lý với số tiền mặt, mang ý nghĩa thiết thực với bà con thôn bản ở địa phương. Bình thường theo kinh nghiệm của mình, mỗi lần đi khảo sát trước khi làm chương trình là mình hay hỏi luôn địa phương cần gì hoặc là qua thực tế chứng kiến cuộc sống của họ mình cảm nhận được và tự phác thảo ra kế hoạch tặng quà gì. Ví dụ như đợt mình đi 1 mình khảo sát làng trẻ em Hòa Bình - quận Thanh Xuân - HN ngày ấy có 150 em mà có 50 cô giáo, tính ra 1 cô/3 em mà có phải 3 em bình thường như các em khác đâu, toàn các em khuyết tật, mồ côi...Mình vào xem bếp ăn, dụng cụ nấu nướng rất thiếu, nồi chảo rất bé, các cô phải nấu nhiều lần với số lượng các em như thế. Không cô nào nói ra nhưng tự mình biết và chuyến đi từ thiện vài tuần sau  đó mình đã trao 1 bộ xoong, nồi, chảo, phích nước và một vài vật dụng khác mình quên rồi vì đã 7 năm về trước Grin Ngoài ra mình còn phân công 1 nhóm TNV hàng tuần vào 1 ngày rảnh, các bạn tự chọn để đến giúp đỡ các cô giáo vệ sinh trường lớp, tắm gội, cắt tóc cho các em, chơi các trò chơi rèn luyện trí tuệ cho các em. Những ngày tháng ấy thật tuyệt vời, mỗi lần 1 TNV bận việc không đến được là các em lại hỏi chị N, anh T đâu? Có em buồn rầu giận dỗi thể hiện ra mặt luôn, làm cho bọn mình thấy thương và càng muốn đến nhiều hơn, muốn làm nhiều hơn nữa cho các em có hoàn cảnh thiệt thòi.

Còn gì thắc mắc, bạn cứ post vào đây, mình sẽ chia sẻ một cách tâm huyết và nghiêm túc bằng tất cả những gì mình có được. Mình không có thời gian kể hết, tâm sự hết những kỷ niệm trong suốt thời gian đã qua, thôi thì cứ nhắc đến sự việc gì liên quan, mình sẽ liên hệ thực tế bằng câu chuyện của mình để bạn hình dung ra và hiểu bản chất của vấn đề nhé!

P/S : Mình cũng đang phát sốt phát rét lên với mùa đông ấm 2011 đây Grin
Logged

Là người chiến sĩ giản dị đẹp biết bao.
Một chiếc ba lô,một khẩu súng trường,một ngôi sao trên mũ...
cafe37
Thành viên

Bài viết: 2


« Trả lời #16 vào lúc: 11 Tháng Mười Hai, 2010, 06:38:01 am »

hì hì. Thì vào nhà phải có chủ nhà đi kèm chứ Grin Grin Grin

" Cho cần câu hay cho con cá" cũng là suy nghĩ của em, điều này nói thì rất dễ và hầu như khi nói lên ý kiến của mình thì ai cũng mong như thế, tuy nhiên để thực hiện lại là chuyện khác. Bọn em hiện nay về kiến thức và quan trọng hơn là tài chính chưa đủ để trao cho họ " Cần câu" mà chỉ mới trao cho " Con Cá".

Về sách vở: Đây là vùng 135, được cấp 100% sách vở. Tuy nhiên về vở viết và sách vẫn còn thiếu 1 phần. Đội đã lưu ý về vấn đề này, lượng sách vở sẽ cấp 1 phần và 1 phần chuyển đi cho những em nhỏ mà điều kiện gặp khó khăn.
Về vận chuyển: Em là người sắp xếp việc vận chuyển. Em sẽ đi theo chuyến hàng này. Lái xe cũng là bạn thân của em nên em khá yên tâm Grin.

Logged
nguoichiensi
Thành viên
*
Bài viết: 26



« Trả lời #17 vào lúc: 11 Tháng Mười Hai, 2010, 09:36:23 pm »

Về vận chuyển: Em là người sắp xếp việc vận chuyển. Em sẽ đi theo chuyến hàng này. Lái xe cũng là bạn thân của em nên em khá yên tâm Grin.

    Mình chỉ sợ thân theo kiểu thân ai người ấy lo Grin Nói đùa xíu thế thôi, các bạn cứ cẩn thận vẫn hơn nhé! Vì nhóm mình có kinh nghiệm như thế nhưng mà trong 1 chương trình hơi chủ quan 1 chút cuối cùng 2 xe tải hàng của 2 xã dồn vào 1, kết quả mất khá nhiều đồ giá trị đã hứa trao cho trường học(có văn bản kèm theo rồi) cuối cùng các tình nguyện viên phải đóng góp tiền để về HN mua và ra bến xe gửi lên địa phương ấy kèm theo lời xin lỗi về sự cố không mong muốn.
Ngoài vở ra các bạn nên trao thêm sách tham khảo, bút viết(mình thấy khoản bút này trường nào ở vùng cao, vùng sâu xa đều thiếu hết) ngoài ra có thêm truyện tranh, truyện cổ tích thì càng tốt.
Logged

Là người chiến sĩ giản dị đẹp biết bao.
Một chiếc ba lô,một khẩu súng trường,một ngôi sao trên mũ...
cafe37
Thành viên

Bài viết: 2


« Trả lời #18 vào lúc: 12 Tháng Mười Hai, 2010, 01:39:07 am »

Vâng. Cám ơn chị. Em đã lưu ý điều này và đã hợp đồng chặt chẽ. Xe hàng sẽ chạy cùng đoàn vào địa điểm.
Ngày mai đội phân loại số đồ đã có và thống kê sơ bộ. Hiện trong số hàng hóa quyên góp được có một lượng sách vở, bút....
Logged
nguoichiensi
Thành viên
*
Bài viết: 26



« Trả lời #19 vào lúc: 13 Tháng Mười Hai, 2010, 08:03:12 pm »

Vâng. Cám ơn chị. Em đã lưu ý điều này và đã hợp đồng chặt chẽ. Xe hàng sẽ chạy cùng đoàn vào địa điểm.
Ngày mai đội phân loại số đồ đã có và thống kê sơ bộ. Hiện trong số hàng hóa quyên góp được có một lượng sách vở, bút....

    Ok vậy là tốt rồi, nhưng không nhất thiết 2 xe chạy cùng 1 thời điểm, nhóm mình toàn đóng hàng xe tải chạy trước, hôm sau xe người mới chạy.
Lại nói chuyện xe pháo Grin Khi thuê xe hay liên hệ được tài trợ xe thì bạn cũng nên hỏi lái xe xem họ có quen đi những cung đường nhiều khúc cua hay đoạn đường gặp bùn đất ở thôn bản. Đại khái là khó khăn, để họ xác định trước tư tưởng mà phối hợp với mình, cái này phải nói khéo với họ chứ đừng nặng lời quá họ lại tự ái hoặc nghĩ mình coi thường, họ...dỗi đấy Grin
Thêm nữa, nếu các nhà tài trợ muốn đi cùng đội bạn để chứng kiến hoàn cảnh thực tế của địa phương, bạn nên hỏi rõ và thống nhất mấy người để bố trí xe. Tránh tình trạng lúc thì nói 3 lúc nói 5 rồi cuối cùng xe thiếu chỗ, mà người ta tài trợ cho mình không lẽ mình lại mở mồm ra nói đội cháu nhiều người rồi, cô/chú/bác thông cảm đi chuyến sau Grin Rồi chẳng biết người ta có hiểu cho mình thiếu chỗ thật sự hay lại đặt 1 dấu chấm hỏi là đội mình có gì khuất tất mới không cho họ đi? Sau này có gì mình cần thì cũng khó ăn khó nói với họ lắm (mặc dù mình chẳng sai gì, là do họ không nhất quán thôi) mình đã vấp phải trường hợp này, mình chia sẻ kinh nghiệm xương máu đấy Grin

Như mình đã nói ở đầu cuộc trao đổi, làm tình nguyện không phải vì bản thân mình hay vì đội/ nhóm nào, mà làm VÌ CỘNG ĐỒNG. Làm tình nguyện không phải chỉ biết đi quyên góp, đến ngày đến giờ trèo lên xe, ăn vội chiếc bánh mỳ rồi trao quà cho bà con với thái độ gật gật đầu tỏ vẻ cảm thông. Làm tình nguyện là phải thấy mình ĐƯỢC cái gì sau mỗi chuyến đi?
Mình nói thêm về chữ ĐƯỢC  để bạn hiểu nhé, quan điểm của mình rất rõ ràng là trước mỗi chuyến đi mình dốc tâm dốc sức vì cộng đồng, sau mỗi chuyến đi mình nhìn lại mình, nghĩ cho riêng mình.

Ví dụ : Trước kia mình rất lầm lì và ít nói, mình ngại giao tiếp với mọi người, mình mặc cảm về hoàn cảnh của bản thân(xin phép không kể ra đây) nhưng bạn có thể hiểu mình thiệt thòi về vật chất + tinh thần. Nhưng từ khi biết làm tình nguyện, minh lên vùng núi cao phía Bắc(cụ thể ở đây là Hà Giang) thì mình thay đổi hẳn. Mình thấy khâm phục nghị lực sống của con người nơi đây, những nụ cười của họ mình và các bạn lưu lại được là những nụ cười vô tư hồn nhiên từ người già đến trẻ nhỏ, như thể họ chưa từng chịu khổ cực, phải sống trên đá chết vùi trong đá...Thế rồi mình nghĩ đến mình, cuộc sống mình may mắn là được học hành tử tế, có cơm trắng để ăn, có quần áo ấm mặc, có nước uống. Và mình tự hỏi tại sao mình phải bi quan, chán nản với cuộc sống? Tại sao lại có lúc muốn buông xuôi tất cả? Và cứ thế mình càng cố gắng nỗ lực để chiến thắng bản thân, mang lại niềm vui hạnh phúc cho người khác. Từ khi biết đến Hà Giang thì mình sống tiết kiệm hơn, đặc biệt là nước trong sinh hoạt vì HG là 1 tỉnh miền núi mà quanh năm đồng bào dân tộc thiếu nước trung bình 7 tháng. Nói vậy không phải mình không dám dùng nước Grin nhưng mình tiết kiệm hơn, dùng vừa phải hơn hihi

   Hay như lúc mình đi thăm các trẻ em bị nhiễm HIV, mồ côi cha mẹ, các em phải hàng ngày chiến thắng với bệnh tật, giành sự sống từ tay tử thần. Mình thấy mình cần giữ sức khỏe, thấy may mắn còn mẹ trên đời, đó là niềm hạnh phúc tuyệt với, mình thương mẹ nhiều hơn, như câu nói của ai đó:
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?

Khi mình đi thăm các em bị nhiễm chất độc da cam, mình ngồi đối diện với mẹ các em là cựu Thanh niên xung phong trong k/c chống Mỹ, cô ấy bảo cứ nhìn thấy con là khóc, 17 năm làm mẹ chưa bao giờ được nghe con gọi 2 tiếng "Mẹ ơi!". Mình khóc vì thương cô ấy, mình nghĩ về mẹ, gần 4 năm sống và chiến đấu ở chiến trường quân khu IV trong những năm ác liệt nhất của cuộc k/c chống Mỹ, mẹ mình may mắn sống sót trở về và không bị nhiễm thứ chất độc quái ác đó. Mẹ sinh mình lành lặn, mặc dù không có sữa nuôi con và khi lớn lên mình thấp bé so với lứa tuổi, nhưng với mình như vậy là hạnh phúc rồi.

   Còn nhiều cái ĐƯỢC mình không kể hết ra đây, nhưng mình chỉ muốn nói với bạn rằng : Dù tham gia 1 chương trình hay nhiều chương trình tình nguyện, hãy làm với cái TÂM của mình, bạn sẽ thấy ĐƯỢC nhiều hơn là mất!
Logged

Là người chiến sĩ giản dị đẹp biết bao.
Một chiếc ba lô,một khẩu súng trường,một ngôi sao trên mũ...
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM