Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Tư, 2024, 07:32:21 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Lính 7704 kể chuyện trên đất bạn  (Đọc 313625 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
vũ đam
Thành viên
*
Bài viết: 200



« Trả lời #390 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2011, 05:14:59 pm »

[
cơm áo gạo tiền , nhiều khi muốn nghỉ vài ngày cũng ko có thời gian , làm dâu trăm họ, thấy các anh tổ chức thăm lại CHIẾN TRƯỜNG XƯA mà phát thèm , nhưng theo riêng em nhận xét bên K bây giờ ko như các anh trong diễn đàn nói về miền đất mà anh em chúng ta đã đánh đổi bao nhiêu xương máu , để cho có ngày hôm nay đâu, 90% dân chúng bây giờ ,họ ko ưa việt nam ,chỉ có 10% còn lại xammaki như cũ thôi, ngay cả trong gia đình em ở bên đó cũng thế, mấy đứa em mời về nhà chơi ko dám nói tiếng vn  sợ hàng xóm nghe, ko hiểu là tại sao nó lại hành xử khác năm 1999 , bây giờ quân đội pon pốt thì ra biên giới, gác những trọng điểm kinh tế quan trọng như popailin, puôcsat,sau khi có 1 cuộc đảo chính của lính ponpot nên hunens phải phong tá cho 18700 lính, tướng hơn 200 ,hưởng lương qd. làm lính đặc biệt . còn qd của husnen thì được đồn trú ở các tp,riêng qd ponpot dân chúng thì vẫn mến hơn ..ko hiểu khi họ diệt chủng đồng loại mà vẫn quí,
 họ làm đường xá , xây dựng nhà cửa cho dân nghèo, và bảo vệ cho các đồn điền cao su , funcipec( tụi này chống cộng sản) thì lại được quản lí hành chính ,an ninh cho toàn đất nước .



« Sửa lần cuối: 04 Tháng Mười Hai, 2011, 06:50:02 pm gửi bởi vũ đam » Logged

Có những lúc thịt ấm chân răng, nhưng có khi ăn toàn muối trắng.. một thời không bao giờ ...
vũ đam
Thành viên
*
Bài viết: 200



« Trả lời #391 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2011, 05:19:10 pm »

em có vài dòng về hoàn cảnh của em , sáng làm việc từ 8h -23h, từ thứ 2 đến chủ nhật , chủ nhật làm 1\2 rùi ngủ cho đến 18h ,,,ngày này qua tháng nọ, (vậy mới mau giàu),  những ngày lễ làm việc bình thường  ,giống y như thời bên K vậy
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Mười Hai, 2011, 05:41:00 pm gửi bởi vũ đam » Logged

Có những lúc thịt ấm chân răng, nhưng có khi ăn toàn muối trắng.. một thời không bao giờ ...
lethanh80
Thành viên
*
Bài viết: 270


« Trả lời #392 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2011, 06:04:39 pm »

em có vài dòng về hoàn cảnh của em , sáng làm việc từ 8h -23h, từ thứ 2 đến chủ nhật , chủ nhật làm 1\2 rùi ngủ cho đến 18h ,,,ngày này qua tháng nọ, (vậy mới mau giàu),  những ngày lễ làm việc bình thường  ,giống y như thời bên K vậy
      Ai cũng vậy  bạn ạ,nhiều khi có người muốn làm mà không có việc để làm.Đời có câu"nay khổ ,mai sướng",giờ còn sức còn làm, mai mốt già yếu thì ngồi hưởng  hi,hi.Làm giàu bằng công sức của chính mình thì vô cùng giá trị.
      Vũ Dam nè ! việc tìm tung tích anh Nhật<người bạn gặp đó> chắc bạn cũng biết rồi,xem như vào ngõ cụt....rồi.
Logged
vũ đam
Thành viên
*
Bài viết: 200



« Trả lời #393 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2011, 06:52:09 pm »

em có vài dòng về hoàn cảnh của em , sáng làm việc từ 8h -23h, từ thứ 2 đến chủ nhật , chủ nhật làm 1\2 rùi ngủ cho đến 18h ,,,ngày này qua tháng nọ, (vậy mới mau giàu),  những ngày lễ làm việc bình thường  ,giống y như thời bên K vậy
      Ai cũng vậy  bạn ạ,nhiều khi có người muốn làm mà không có việc để làm.Đời có câu"nay khổ ,mai sướng",giờ còn sức còn làm, mai mốt già yếu thì ngồi hưởng  hi,hi.Làm giàu bằng công sức của chính mình thì vô cùng giá trị.
      Vũ Dam nè ! việc tìm tung tích anh Nhật<người bạn gặp đó> chắc bạn cũng biết rồi,xem như vào ngõ cụt....rồi.
dạ em có nghe ,
Logged

Có những lúc thịt ấm chân răng, nhưng có khi ăn toàn muối trắng.. một thời không bao giờ ...
lethanh80
Thành viên
*
Bài viết: 270


« Trả lời #394 vào lúc: 05 Tháng Mười Hai, 2011, 09:20:27 am »

em có vài dòng về hoàn cảnh của em , sáng làm việc từ 8h -23h, từ thứ 2 đến chủ nhật , chủ nhật làm 1\2 rùi ngủ cho đến 18h ,,,ngày này qua tháng nọ, (vậy mới mau giàu),  những ngày lễ làm việc bình thường  ,giống y như thời bên K vậy
     Ai cũng vậy  bạn ạ,nhiều khi có người muốn làm mà không có việc để làm.Đời có câu"nay khổ ,mai sướng",giờ còn sức còn làm, mai mốt già yếu thì ngồi hưởng  hi,hi.Làm giàu bằng công sức của chính mình thì vô cùng giá trị.
      Vũ Dam nè ! việc tìm tung tích anh Nhật<người bạn gặp đó> chắc bạn cũng biết rồi,xem như vào ngõ cụt....rồi.
dạ em có nghe ,
          Chào Vũ!câu chuyện mà mấy hôm nay chúng ta cùng chung tay chung sức giờ xem như đi dến hồi kết.Rất trân trọng với thiện tình của bạn.Mình cũng là người như bạn thôi ,cứ thiết nghĩ làm 1 việc gì đó với khả năng mình có thể mà đem lại niềm vui cho người khác thì cảm thấy hạnh phúc .Chúng ta là nghững người lính 1 thời,cái khổ thì vẫn chưa buông tha còn cái sung sướng thì vẫn còn hơi xa.Cuộc sống có đầy đủ về vật chất nhưng tinh thần chưa thanh thản thì cũng chưa có nghĩa là”toại nguyện” đâu.Chính  bạn và những người thân trong gia đình ,theo mình nhận thấy hiện giớ cuộc sống khá vững vàng rồi nhưng tại sao vẫn còn bận tâm,lo lắng tìm cho được” đoạn kết vận mệnh của 1 con người..Việc làm  chỉ vì tình nghĩa nhưng hơi thiếu sự “kín kẽ "từ các “nguồn thông tin “ của chúng ta.Mặc dù có tính trước,có dự đoán trước nhưng thật sự cái phần trăm nhỏ nhoi ấy đã làm đảo lộn tất cả…..Thôi!xin chia xẻ nỗi lòng với mọi người.Một ngày nào đó gặp lại bạn hy vọng sẽ có nhiều điều thú vị hơn.
« Sửa lần cuối: 05 Tháng Mười Hai, 2011, 06:30:00 pm gửi bởi lethanh80 » Logged
dksaigon
Thành viên
*
Bài viết: 1027


« Trả lời #395 vào lúc: 05 Tháng Mười Hai, 2011, 10:45:49 am »

... nhưng theo riêng em nhận xét bên K bây giờ ko như các anh trong diễn đàn nói về miền đất mà anh em chúng ta đã đánh đổi bao nhiêu xương máu , để cho có ngày hôm nay đâu, 90% dân chúng bây giờ ,họ ko ưa việt nam ,chỉ có 10% còn lại xammaki như cũ thôi, ngay cả trong gia đình em ở bên đó cũng thế, mấy đứa em mời về nhà chơi ko dám nói tiếng vn  sợ hàng xóm nghe, ko hiểu là tại sao nó lại hành xử khác năm 1999
...
Tôi không nghĩ như vậy! Cheesy
Vài ngày trước trên VTV bản tin nói về khách du lịch đến VN tăng mạnh trong đó đặc biệt là du khách KPC...
Đến Cam bây giờ nếu biết tiếng thì giao tiếp thuận lợi hơn còn nếu không biết thì cũng không gặp khó khăn nhiều lắm, người Cam biết tiếng Việt nhiều nên rất là không hay khi bạn...chửi bằng tiếng Việt trước mặt họ! Wink
Lính Pốt thì được giải ngũ về quê được cấp đất làm ăn theo chính sách hòa hợp hòa giải rất tốt của chính phủ Hoàng gia, có điều kiện gặp gỡ bạn có thể...nhậu chung với họ nếu bạn thích!

Chuyện tìm người theo tôi dù chỉ là hy vọng nhỏ nhoi nhưng nếu gia đình muốn đi tìm hiểu, thì tôi xin góp ý chút về đường đi (cung đường này tôi đã đi qua).
Từ Sài gòn đi xe của hãng Capitol ở đường Bùi Viện góc Phạm Ngũ Lão, hãng này của Cam có chuyến đi thẳng SG-SHN Ville (nếu muốn) mất khoảng 10 tiếng. Đi thong thả thì đến Phnompenh trụ sở của hãng này ở khu chợ Orussey có nhà nghỉ của hãng và phòng vé đi các tuyến đường trong và ngoài nước ( đặt vé tại nhà nghỉ là cũng ok).
Nơi cần đến là Sre Om bơl huyện cùng tên thuộc tỉnh KohKong, từ PP theo QL4 đi khoảng 180km đến ngã 3 lộ 4 rẽ lộ 48 đi KohKong khoảng vài cây số thì đến (theo trên bản đồ), tuy nhiên vì tuyến đường PP- KK chỉ có một hãng Paramouth chạy tuyến này ngày 2 chuyến và không chắc ở huyện Sre Ombol này có nhà nghỉ, khách sạn nên không tiện việc ăn nghỉ. Vậy phải xác định điểm xuất phát phải là Shihanouk Ville cách đó khoảng 60 km, vì trở về Phnompenh trong ngày là bằng bus hoặc đi tiếp lên Kohkong hơn 100km nữa là bất khả (trừ trường hợp thuê bao Taxi).
Như vậy từ PP sẽ đi Shihanouk Ville hãng Capitol ngày có 4 chuyến, chuyến chót là 13g30 lộ trình 4 tiếng giá vé 4 đô/người. Đến SHNV xe trả khách tại trạm ở đường trung tâm TP, chuyện ăn nghỉ không gì phải lo vì đây là TP du lịch biển rất đông du khách nhất là khách Tây. Hôm sau sẽ rảo đến khu chợ cách trạm xe Capitol khoảng 500m, cạnh đó là bến thuê xe Taxi, xe tuktuk...giá thuê xe 4 chỗ khoảng 50 đô/ ngày, từ Shihanouk Ville trở ngược lại Sre Ombol để tìm kiếm thăm hỏi và trở về Shihanouk Ville trong ngày, hoặc phương án là thuê chạy về Phnompenh luôn thì tùy.

Sở dĩ tôi có góp ý là người nhà anh Nhật nên đi một chuyến bởi trong cái phần ngàn hy vọng đó biết đâu có thể tìm được chút manh mối nào chăng, vạn sự khởi đầu nan nhưng phải đi thì mới có cơ may vậy!
   
Logged
vũ đam
Thành viên
*
Bài viết: 200



« Trả lời #396 vào lúc: 05 Tháng Mười Hai, 2011, 06:26:03 pm »

Chúng ta là nghững người lính 1 thời,cái khổ thì vẫn chưa buông tha còn cái sung sướng thì vẫn còn hơi xa.Cuộc sống có đầy đủ về vật chất nhưng tinh thần chưa thanh thản thì cũng chưa có ngĩa là”toại nguyện” đâu.Chính bản thân bạn và những người thân trong gia đình theo mình hiện giớ cuộc sống khá vững vàng nhưng tại sao vẫn còn bận tâm,lo lắng tìm cho được” đoạn kết”của vận mệnh của 1 con người     CON người vốn quý, tình cảm anh em ,còn quý hơn , em nghĩ giúp được ai thì cứ giúp, nói chi nơi đó chỉ có hai người cùng sinh ra và lớn lên ở miền bắc, cùng hiểu hoàn cảnh cùng khoác chiếc áo màu xanh, cùng 1 nghĩa vụ như nhau , nên dễ thông cảm,và hiểu cho nhau hơn. cho nên em đã suy nghĩ ,chấp nhật mọi bất hạnh về mình để giúp mọi người em vẫn sẽ làm ,đời lính của chúng ta ,gian khổ ,là chuyện nhỏ ,còn các anh khi xuất ngũ có đòi hỏi gì cho mình ko ? tương lai như thế nào ? .hay suy nghĩ cũng giống em chấp nhận cho số phận ,đưa đẩy mình tới đâu thì tới, rồi đến bây giờ thì mình lại thấy ăn năn , khi thấy bạn bè người thân của mình chưa toại nguyện, thì mình sẽ làm gì ? vì mình là LÍNH mà. có chuyện này em nhớ có 3 sỹ quan ,em h3, h2 4 người đang ngồi nói chuyện chơi ,tình cờ em thấy túi li lông  ở đâu bay đến ,lúc đó em có đố các anh có ai dám móc cái bao ni lông đó lên ko ?(giống hoàn cảnh của người dân đi lượm bao ni lông về bán ) theo các anh có ai dám ko ? dạ 3 anh sỹ quan ngồi nhìn cái bao ni long cả tiếng đồng hồ , chưa ông nào dám cả. vậy mà có thượng úy nhà ta dám đó,2 anh còn lại hỏi nghĩ sao mà làm như vậy, anh nói trước sau thì cũng làm thường dân .về quê có biết nghề gì ? ruộng ko có . ko đi móc bọc lấy gì ăn. dân sốt rét làm được gì , ko lẽ sống nhờ đàn bà .mới đây em đi bắctambang em có gặp 7 anh bên f309  ,đều lấy vợ K , tới nhà các anh lúc đầu (xin lỗi  hơn cái chuồng bò cái cửa có khóa) ,HỎI anh biết tiêng vn ko ? anh trả lời néc na .khơ nhum mần che phia xa vn tê, xa đắp mần ban, (ai vậy ,tôi ko biết tiếng vn ,nên nghe ko được)muốn găp anh,anh  ở đâu, tới quán cafe đi. dạ tụi em tới lúc đó trên tivi đang chơi đô vật, và dân K thì đang cá độ. anh chỉ ra sau nhà , bấy giờ anh mới nói tiếng vn , tên anh là NGUYỄN ĐỨC CHÍNH , quê hà đông nhà gần vườn hoa , em nói em ở c500 , ngay đại học kiến trúc . và em có hỏi anh ,anh có về quê chưa ? anh nói năm 2007 anh về thăm nhà thấy tên của mình là liệt sỹ ,  con gái đang học đh năm thứ 3 ,có nói cho con gái là tao còn sống và anh quay trở lại bắc tambang,ở với người phụ nữ K mà năm 90 đã đào hầm giấu anh .khi ponpot lùngkiếm treo thưởng cho dân K bắt được bộ đội vn . em chưa hiểu anh nghĩ sao khi chấp nhận khó khăn ,nghèo đói, để ở lại với người phụ nữ K hơn anh mấy tuổi này,
« Sửa lần cuối: 05 Tháng Mười Hai, 2011, 07:46:52 pm gửi bởi vũ đam » Logged

Có những lúc thịt ấm chân răng, nhưng có khi ăn toàn muối trắng.. một thời không bao giờ ...
vũ đam
Thành viên
*
Bài viết: 200



« Trả lời #397 vào lúc: 05 Tháng Mười Hai, 2011, 10:47:42 pm »

Em không "bán than" câu chuyện kia nữa. Ngôi nhà này của 7704 do anh Khương và các anh cùng xây . Em xin phép anh Khương và các anh trong đơn vị cho em " tá túc" cùng kể chuyện Lính ở K tại đây với. Coi như trên đường em " đi phép" về đơn vị em , em đã có chút " duyên" đưa đẩy đến với các anh . Vậy cho em xin bữa cơm, hút với các anh điếu thuốc, uống một ngụm chè nhé.
« Sửa lần cuối: 05 Tháng Mười Hai, 2011, 10:53:20 pm gửi bởi vũ đam » Logged

Có những lúc thịt ấm chân răng, nhưng có khi ăn toàn muối trắng.. một thời không bao giờ ...
khưong726
Thành viên
*
Bài viết: 274


« Trả lời #398 vào lúc: 06 Tháng Mười Hai, 2011, 05:58:29 am »

  Vậy cho em xin bữa cơm, hút với các anh điếu thuốc, uống một ngụm chè nhé.
  Thay mặt cả nhà Khương 726 rất hoan nghênh bạn Vũ Đam coi nơi đây là "mái ấm gia đình".Chuyện trên đất bạn thì muôn vàn.Dẫu sao quá khứ một thời cũng không thiếu những chuyện buồn vui đời lính.Đất nước chùa tháp đã lấy đi tuổi trẻ đầy sôi nổi và nhiệt huyết của lứa tuổi đôi mươi,thì không cớ gì chúng ta có thể quên được! Mặc dù hoàn cảnh ngày về và cuộc sống hôm nay có khác biệt nhau chút ít,nhưng sẽ mãi giống nhau là những người đã từng cầm súng đem lại sự hồi sinh trên mãnh đất Ăng-Co ngày nào.
    Ngày ấy ước mơ,hoài bão thì lớn lắm.Vậy mà hôm nay ai cũng phải vất vả như con thoi để kịp chạy theo "tiến độ của đồng tiền".Điều đáng trân trọng hơn là các bạn đã dành chút thời gian quý giá  ấy để gửi gấm lại tâm tư, tình cảm sâu lắng từ đáy lòng mình sẽ chia cùng đồng đội thì còn gì bằng.
    Đều tay Vũ Đam nhé.Tôi và mọi người luôn song hành cùng bạn.Cầu chúc mọi điều tốt đẹp nhất luôn đến với bạn và gia đình !
Logged
d4981
Thành viên
*
Bài viết: 73


« Trả lời #399 vào lúc: 06 Tháng Mười Hai, 2011, 10:55:06 am »

Tôi xin kể ra câu chuyện buồn có mà vui cũng có .Số là ngày ấy khoảng năm 83 lúc đó tôi là a trưởng ở C bộ đóng quân ở Ăngkok'rao sau cổng bắc, phum đó nằm ở hướng tây,ở đây tôi cũng rành đường đi laị xiemriep và biển hồ.Năm đó có đợt lính tháng 2/83 bổ sung vào đơn vị lính miền tây ,các anh ấy đi bộ đội thường tuổi rất lớn và có gia đình rồi.có anh tên Nghĩa có hoàn cành khó khăn, anh hay tâm sự cho tôi nghe chuyện gia đình vợ con anh.đùng một cái! gia đình báo tin cha anh mất, anh lên tiểu đoàn xin phép về thọ tang cha nhưng không được. Lúc đó đơn vị rất thông cảm cho anh, A Thanh C trưởng có lên xin dùm nhưng không được,thời đó hạ sĩ quan không được đi phép vì vậy ban chỉ huy C có họp trao đổi riêng với anh D phó quân sự(D trưởng và chính trị viên trưởng không biết)phân công tôi đưa anh về, anh hứa khi xong chuyện tang gia sẽ trở về đơn vị tôi được cấp 1 giấy giới thiệu đi đường ghi rõ là 2 a/e tụi tôi đi bắt lính đào ngũ.Khi đến biển hồ phải qua 2 trạm kiểm soát lúc đó tôi cũng không biết đơn vị nào gát ở đây ,tôi trình giấy giới thiệu và có nói dối là tôi vào 1 lúc rồi ra có thể a/e sẽ ở lại. Vào đến nơi tôi ngã giá với chủ tàu k đưa anh về An Giang xong tôi trở ra ,Đ/c gát hỏi tôi -anh kia đâu -tôi trả lời: -anh ấy ở lại phục kích bắt a/e nên về sau, anh gát cho tôi qua mà tin tôi 100%. Tôi đã "hoàn thành nhiệm vụ" tôi trở về công tác bình thường 1 tháng rồi 2 tháng không thấy anh ấy qua.khi lộ chuyện đến tai CTV tiểu đoàn tôi bị kỷ luật không được thăng quân hàm suýt tí nữa bị ở lại thêm 6 tháng nhưng các thủ trưởng cũng thông cảm nên cho qua và tôi được về chính sách đúng niên hạn.Hôm nay tôi viết ra câu chuyện này để ôn lại thời tuổi trẻ sôi nổi và nông nổi của mình.Thời gian tháng 2/83 đơn vị nào gát ở biển hồ,cho tôi xin lỗi vì đã nói dối bạn nhưng quan trong là bạn tin tôi và tôi đã làm 1 điều đúng tình nhưng sai lý.đến giờ tôi vẫn không hối hận về điều mình đã làm.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM