Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 20 Tháng Tư, 2024, 08:08:47 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Căn cứ quân sự Cam Ranh  (Đọc 531513 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #370 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2011, 11:03:37 am »

Sư đoàn tàu ngầm số 38

(tiếp theo trang 35)

Ba lần bị đánh dấu

Tạp chí kỹ thuật-quân sự "Taifun", № 50, 2007.

Aleksandr Aleksandrovitch Kalinitchenko.



A.A.Kalinitchenko tốt nghiệp Trường sỹ quan Hải quân mang tên S.O.Makarov của Hạm đội Thái Bình Dương. Đời phục vụ trong hạm đội Liên Xô chỉ duy nhất trên các tàu ngầm. Về hưu 1998 với quân hàm trung tá hải quân. Là một trong những chiến sỹ tàu ngầm nguyên tử đầu tiên trên tàu ngầm "K-42" (khi đó là trợ lý chính cho thuyền trưởng E.I.Travin) đến Cam Ranh năm 1983 góp mặt trong đội hình sư đoàn tàu ngầm 38, binh đoàn 17.


Tàu ngầm nguyên tử đề án 627A. Nhìn từ phía lái về mũi tàu, dọc theo lan can chắn đài chỉ huy.

Con tàu cũng như con người, đều có số phận của nó. Một loại tàu - sang trọng và đầy hứa hẹn, đã ra đi, mang theo xuống đáy biển cuộc đời của những con người cùng với lịch sử số phận của chính mình, đôi khi cực kỳ ngắn ngủi. Một loại khác, kéo lê ngày tháng của mình, không có những phút thăng hoa huy hoàng, không quấy rầy con người cũng như biển cả. Loại thứ ba hàng chục năm liên miên trực chiến trên các biển và đại dương, nhắc ta nhớ đến đời phục vụ của nó cũng giống như số phận con người mà cuộc sống không phải tất cả đều phẳng lặng, tại đó lao động nâng cao phẩm giá con người, danh dự cao hơn lòng kiêu ngạo. Những con tàu như vậy đã giáo dục con người khi giao phó cho họ trữ lượng sự bền vững của mình, nhưng, chính nó lại đau khổ vì con người có tinh thần yếu đuối, chỉ biết bơi một cách kém cỏi...."Người thanh niên cộng sản thành Rostov" ("Rostovskii Komsomolets") - con tàu ngầm nguyên tử mang vũ khí ngư lôi K-42 được gọi như vậy - đã ra khơi theo lệnh báo động trên tuyến trấn giữ trước eo biển Sangarskii (biển Nhật Bản). Tàu đã được "nhồi" kỹ thuật mới, để thử nghiệm kỹ thuật đó cho nó và người ta đã sử dụng đến các nhà máy "Ngôi Sao" và "Phương Đông" ở Bolshoi Kamen (khu Primorskii). Tuy nhiên sau tổn thất mà sư đoàn tàu ngầm 26 ham đội Thái Bình Dương gánh chịu trong thời bình (thực chất là sau tai nạn với K-122), K-42 cùng với các tàu cùng kiểu đề án 627A (K-14, K-115, K-133) được gia nhập vào đội ngũ đơn vị này.
Chuyến "độc hành" đầu tiên trong biển Okhot, nơi tàu ngầm K-42 làm nhiệm vụ chống ngầm bảo vệ cho một tàu ngầm mang vũ khí tên lửa đạn đạo chiến lược, đã kết thúc không thành công đối với tham mưu trưởng sư đoàn V.V.Kolesnikov, với thuyền trưởng tàu ngầm Lukiantsev, với trợ lý của thuyền trưởng Savenkov, và đương nhiên, chẳng có gì lạ, đối với cả thuyền phó chính trị.

Bấy giờ đang là thời kỳ "Andropov", và "ông mãnh" ("особист") Serezha Dergunov đâm đầu vào câu chuyện lịch sử của tôi cùng với quả đạn ngư lôi mang đầu đạn hạt nhân, đã quyết định gỡ gạc lại món nợ trên K-42.
Một lần, sau khi đọc cuốn sách "Những hoa tiêu trên chiến thuyền" trong cabin sinh hoạt chung (кают-компании) có một cuộc trò chuyện về số phận của thuyền trưởng Cook. Ai đó lôi chuyện đó ra và nói:
- Nếu thay vì Cook mà là Bộ Chính trị, các thổ dân sẽ chẳng còn cái răng nào: với người già miếng thịt quá dai.


Một poster năm 1979.

"Ông mãnh" coi chuyện đùa đó là nghiêm túc, và một báo cáo cáo buộc đã bay tới các cơ quan có trách nhiệm. Kết quả: số phận Vladimir Kolesnikov đã chấm hết - một sỹ quan tham mưu, thời đó  là người trẻ nhất trong số các chỉ huy tàu ngầm nguyên tử Hải quân Liên Xô, đại biểu đi dự Đại hội Đảng; một "ách" phải buông neo, đó là chàng hiệp sĩ được thưởng huân chương Cách mạng Tháng Mười, trung tá hải quân Lukyantsev mất vị trí trên cầu chỉ huy. Ban "lãnh đạo và dẫn đường chỉ lối" buộc phải cắt chức đại diện của mình trên con tàu - thuyền phó chính trị, nhưng theo cách đặc trưng, để bảo vệ "tên tuổi" của họ, đã gửi ông ta về SovGavan - đảm nhiệm cương vị chủ nhiệm chính trị Lữ đoàn bảo quản tàu ngầm.
Sau khi nhận một dấu đen, "Rostovskii Komsomolets" với thuyền trưởng mới - Evgheni Ivanovitch Travin - lao về phía nhóm đặc nhiệm tàu sân bay xung kích số 77 hải quân Mỹ, để chuộc lại lỗi lầm trước Đảng.
Mà hoàn cảnh thì lại bắt buộc phải vậy. "Kẻ thù tiềm tàng" đã bất ngờ xuất hiện trước Bộ tham mưu hạm đội Thái Bình Dương.
Tại nhà máy trong vịnh Sendevaia (Kamchatka), trưởng ngành 2 (ban vũ khí tên lửa-pháo hạm) quyết định kiểm tra lại sự đồng bộ của hệ thống chỉ thị mục tiêu qua vệ tinh "Kasatka" với tổ hợp tên lửa "Bazalt". Và bỗng trên màn hiện sóng lóe lên tín hiệu một nhóm mục tiêu có tốc độ di chuyển nhanh, đang đi từ phía quần đảo Aleutska (Aleutian) hướng tới Kamchatka. Báo cáo của trưởng ban 2 truyền đi "theo lệnh" và đã làm dậy lên một tràng cười: này, làm gì có chuyện ấy! Nhưng, dù trường hợp nào, máy bay trinh sát Tu-95RtS đã bay đến trong khu vực trách nhiệm. Khi từ máy bay trinh sát chuyển về tin khẳng định tàu sân bay hạt nhân "Enterprise" và "Midway" có sự bảo vệ của hai chục tàu chiến khác đã tiến gần đến tuyến cất cánh của máy bay cường kích, trong Bộ tham mưu hạm đội Thái Bình Dương xảy ra một cơn choáng.


........
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2011, 07:26:44 pm gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #371 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2011, 11:29:15 pm »

(tiếp)


Tu-95RtS (Туполев Ту-95РЦ ).

Sau 40 năm, người Mỹ lặp lại cuộc hành quân của hạm đội Nhật, bí mật điều các tàu sân bay của mình tiến về Trân Châu Cảng. Trong chiến tranh, điều đó kết thúc bằng sự tổn thất đơn vị hạt nhân tạo thành hạm đội Mỹ trên Thái Bình Dương.
Tại Primorie, những người khách không mời mà đến, sau khi ngang nhiên diễu võ dương oai qua khu vực hoạt động của các phân hạm đội Kamchatka và Sakhalin, được một lực lượng đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh tiếp. Nhóm xung kích mang tên lửa hành trình "Bazalt" gồm có tàu sân bay "Minsk" và hai tàu ngầm nguyên tử của sư đoàn tàu ngầm số 29 đã chiếm lĩnh vị trí của mình tại biển Nhật Bản. Sư đoàn không quân hải quân gồm các máy bay mang tên lửa Tu-16 đã sẵn sàng cất cánh lập tức chiếm lĩnh không trung. Việc trực tiếp theo dõi đối phương được giao phó cho các tàu mặt nước binh đoàn tác chiến chiến dịch - chiến thuật số 10 hạm đội Thái Bình Dương và tàu ngầm K-42 của chúng tôi.
Trên tuyến ngăn chặn chúng tôi đã trực chiến ba ngày đêm liên tục, trong khi đó trên trạm radar tìm kiếm "Nakat-M" đã xuất hiện tín hiệu của radar định vị vô tuyến trên hạm tàu Mỹ. Phương vị thay đổi theo hướng N.
Sau khi báo cáo về Sở chỉ huy, tàu ngầm bắt đầu việc theo dõi. Chẳng bao lâu trên vệt quét tầm phương thủy âm của tổ hợp thủy âm MGK-400 đã xuất hiện dấu hiệu đặc trưng của ba mục tiêu, nhưng đội trưởng thủy âm thượng úy Yarantsev vẫn chưa phát hiện ra tàu sân bay trong nhóm mục tiêu này. Trong các khoang tín hiệu báo động rít lên "Báo động chiến đấu! Tấn công ngư lôi!", và thuyền trưởng bắt đầu cơ động tàu tới gần mục tiêu.
Sau khi kết thúc tấn công ngư lôi giả định, chúng tôi tiến hành chụp ảnh "đối thủ" qua kính tiềm vọng. Đó là hai khu trục hạm (destroyer, Эскадренный миноносец (сокр. эсминец)) - lớp "Spruance" và "Charles F.Adams", và một hộ tống hạm (frigate) lớp "Knox".
Việc "treo" lâu trên độ sâu kính tiềm vọng không phải điều hay - Đối phương phát hiện ra chúng tôi. Chúng xuất kích các máy bay trực thăng trên hạm thuộc hệ thống LAMPS, và vai trò lại thay đổi.
Trong phim "Thuyền trưởng "Cá Măng" may mắn", nhân vật chính nói một câu rất đúng: "Việc chính của thủy thủ tàu ngầm - lặn đúng lúc". Vậy đó, chúng tôi đã "lặn" trong khoảng 16 tiếng - đến tận khi còn chưa chấm dứt những cú đánh như hát của máy thủy âm trên hạm vào vỏ bền, mà trong không gian đã không còn quan trắc thấy sự làm việc của radar trên hạm hoặc trên máy bay.
Trong hoàng hôn chúng tôi lại một lần nữa có tiếp xúc thủy âm. Dường như biển đang gầm rú. Đó chính là một con "ngỗng khủng". Tàu sân bay "Midway". Tin trinh sát báo về Sở chỉ huy hạm đội. Chúng tôi thực hành tấn công ngư lôi giả định, nhưng hoàng hôn đen thẫm lại quá nhanh không cho phép chúng tôi chụp ảnh. Và đây, chúng tôi nhận được lệnh: "Bỏ "Midway", theo hướng S, nhiệm vụ là tìm kiếm và ngăn chặn tàu sân bay hạt nhân "Enterprise".


SH-60B Sea Hawk thuộc hệ thống LAMPS (Light Airborne Multipurpose System - легкая авиационная многоцелевая система) thường được sử dụng trên các tàu sân bay, khu trục hạm, hộ tống hạm, có nhiệm vụ phòng thủ chống ngầm, phát hiện tàu chiến đối phương và truyền chỉ thị mục tiêu cho các hệ thống tác chiến trên hạm. Bay thử lần đầu 1979, tiếp nhận vào biên chế trang bị quân đội Mỹ năm 1983 ( http://www.airx.ru/helic/sh60/sh60.html). Trong ảnh: hai trực thăng Seahawk SH-60B và SH-60F đang hạ cánh trên tàu sân bay "Kitty Hawk" CV-63.
.....
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2011, 11:42:40 am gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #372 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2011, 01:49:15 am »

(tiếp)


Yak-38 trên tàu sân bay "Minsk" trong thời gian phục vụ tại Ấn Độ Dương, 1979.

Chính là ở đây, một tài năng quân sự xuất sắc của hạm đội, chỉ huy ban 4 Sergei Krivomazov đã tỏ ra vô cùng hữu ích. Trước khi ra biển, anh đã "hoàn toàn vô tình" phát hiện ra từ các phi công trên tàu "Minsk", các tần số mà họ sẽ làm việc. Nổi lên ở độ sâu kính tiềm vọng và tiến hành trinh sát vô tuyến, bằng cách đó chúng tôi chặn được tin của Yak-38 và, không chờ đợi chỉ thị mục tiêu từ Sở chỉ huy hạm đội Thái Bình Dương, điều chỉnh hướng di chuyển đánh chặn cho mình.
Năm 1979, K-122, trong khi đang thực hiện nhiệm vụ chiến đấu tại biển "Nam Trung Hoa", bị mất dấu tàu sân bay «Constellation» chỉ vì bị gián đoạn chỉ thị mục tiêu đến sáu giờ liền.
«Enterprise», hộ tống bởi năm tàu hộ vệ tầm ngắn, chúng tôi đã bắt gặp vào lúc bình minh ngày hôm sau. Thực hành đòn tấn công ngư lôi giả định, sau đó chúng tôi chiếm lĩnh vị trí theo dõi. Đây là việc phức tạp bởi thực tế là hai giờ một lần, tàu ngầm phải nổi lên độ sâu kính tiềm vọng tiến hành liên lạc theo phiên quy định (chương trình liên lạc của Sở chỉ huy đã thay đổi sang phiên hai giờ đồng hồ). Điều này, đến lượt nó có nghĩa là thủy thủ đoàn hầu hết thời gian phải ở nguyên các vị trí chiến đấu trong tình trạng báo động. Kéo dài mãi như vậy là không thể, và, để bằng cách nào đó vẫn giữ được khả năng chiến đấu, người ta đã quyết định được phép thay kíp nghỉ ngơi tạm thời, mà không rời vị trí chiến đấu.

Trung tá hải quân E.I.Travin không thay phiên. Cố gắng giữ sức cho thuyền trưởng, trong phiên trực của mình, tôi và kỹ sư cơ khí trực ban Nikolai Trushkov chuẩn bị để tự mình điều khiển tàu ngầm nổi lên, và chỉ mời thuyền trưởng lúc tàu đã nổi lên đến độ sâu kính tiềm vọng. Ngoài ra trong ca trực tham gia có Sergei Krivomazov cùng với chỉ huy tiểu đoàn 3 (ban 5), Dmitry Lifinskii.
Chẳng bao lâu đã đến biên giới của khu vực mà bộ tham mưu hạm đội giao cho chúng tôi, và phải ngừng cuộc theo dõi nhóm AUG. Đối với những người không được thông báo, tôi giải thích rằng vượt qua biên giới khu vực được chỉ định sẽ chẳng khác nào ngay lập tức đưa tàu ngầm ra ngoài vòng pháp luật. Những tàu ngầm khác của chúng tôi, có thể đang ở đây, đã được thông báo về các khu vực hoạt động của các tàu ngầm hợp đồng tác chiến, và sự xuất hiện của một mục tiêu bơi ngầm trong khu vực của mình dễ bị xem như là thuộc kẻ thù tiềm năng.
........
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2011, 07:23:54 pm gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #373 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2011, 02:55:43 am »

(tiếp)

Tuy nhiên việc chia tay "Enterprise" chẳng được mấy hồi. "Thiết lập lại tiếp xúc, tiếp tục theo dõi đồng thời sẵn sàng không chậm trễ tiêu diệt kẻ thù khi có lệnh khai hỏa", - một bức điện như vậy được chuyển tới "Rostovskii Komsomolets". Phù hợp với lệnh là sự thay đổi "đường ren xoắn ốc" khu vực hoạt động của chúng tôi. Và chúng tôi đã khôi phục lại sự theo dõi và tìm kiếm.


USS Enterprise trong thời gian sửa chữa và thử nghiệm ngoài khơi bờ biển bang Washington, 1983.
Tới thời điểm này, chúng tôi đã đi khá xa về hướng S-E (Đông Nam), tình trạng hải văn biển đã thay đổi. Trạm radar MG-23 "Beresta" đã cho thấy mặt cắt hải văn dạng 4, trong đó lớp đột biến thứ nhất nằm ở độ sâu 25 m. Và một lần nữa lại phải nhờ đến sự chặn bắt sóng radio truyền tin của những chiếc cường kích trên hạm Yak-38 của chúng tôi - vì đối phương đang tuân thủ chế độ ngụy trang bằng kỹ thuật vô tuyến và (im lặng) vô tuyến toàn phần.
Sau khi thiết lập lại tiếp xúc, chúng tôi nhanh chóng khẳng định rằng, việc theo dõi nhờ trợ giúp của tổ hợp thủy âm là không thể trong những điều kiện đang phát sinh. Cần phải nghĩ ra cái gì đó khác đi, và chúng tôi nghĩ ra việc: đi ngầm thật "táo bạo".
Tàu ngầm chui xuống dưới tàu hộ vệ và nổi lên độ sâu kính tiềm vọng trong một trình tự có tính toán, khi gần tàu sân bay. Chúng tôi giả thiết rằng, toàn bộ sự chú ý của các tàu săn ngầm tập trung vào biên ngoài của vòng tròn bảo vệ. Ngoài ra, tiếng ồn của tàu sân bay và sự triển khai kính tiềm vọng trên khoảng gần sát nó sẽ che giấu cho chúng tôi.
Đó là điều cực kỳ rủi ro, và việc thực hiện thao tác ấy chỉ có thể hoàn thành bởi một thủy thủ đoàn cực kỳ điêu luyện và đoàn kết nhất trí muôn người như một, hiểu nhau chỉ qua nửa câu nói và có khả năng thi hành các hành động cần thiết một cách hoàn hảo nhất, không một sai sót . Chính những cấp dưới thuộc quyền chỉ huy ban 5, trung tá hải quân Anatolii Martchenko, chỉ huy nhóm tuabin đại úy hải quân Piotr Ysaitchenko, các đội viên thủy âm, các trắc thủ đo cự ly, các trắc thủ radar và các bàn đạc viên BIP (боевого-информационного поста - БИП, buồng thông tin-chỉ huy tác chiến) của Sergei Krivomazov đã đảm bảo cho thao tác cơ động này.
..........
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2011, 02:02:38 pm gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #374 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2011, 12:41:08 pm »

(tiếp)

Nhân thể nhắc lại, khi E.I.Travin, trong tương lai đã là sư đoàn phó sư đoàn tàu ngầm số 26, thử lặp lại thao tác này trên tàu ngầm K-314 đề án 671, điều đó kết thúc bằng sự va chạm với tàu sân bay "Kitty Hawk" và chấm hết luôn sự nghiệp của ông.


USS Kitty Hawk 2007, trong một cuộc tập trận cùng các lực lượng hải, lục, không quân, TQLC, phòng vệ bờ biển Mỹ.  




K-314 đề án 671V ("Victor-1") trên độ sâu kính tiềm vọng, ảnh chụp tại thời điểm va chạm với tàu sân bay "Kitty Hawk" CV-63. Ngày 21 tháng 3 năm 1984. Địa điểm va chạm tại biển Nhật Bản, gần bán đảo Triều Tiên, trong khu vực tập trận "Team Spirit - 1984" của quân đội Mỹ-Hàn. Do hậu quả va chạm, hư hỏng bánh lái, không thể tự di chuyển an toàn, buộc phải nổi lên mặt biển. Sau khi cùng BPK "Vladivostok" kiểm tra sơ bộ, tàu được kéo về vịnh Tchazma ở Vladivostok sửa chữa. Gần một năm sau, tàu lại đến Cam Ranh hoạt động trong đội hình sư đoàn 38 và tham gia thử nghiệm công nghệ mới với tàu nghiên cứu khoa học "Viện sỹ Krylov" trên Biển Đông. Tuy nhiên, người tham gia chỉ đạo K-314 trong vụ va chạm với tàu sân bay Mỹ là đại tá hải quân E.I.Travin - thuyền trưởng K-42 năm 1983 đến Cam Ranh, đã bị kỷ luật.

Bây giờ chúng tôi đang ở trong phạm vi đội hình (của đối phương). Đã từ lâu, tất cả những cái gì tỏ ra hay ho đều đã được chúng tôi chụp ảnh. Đài thủy âm của đối phương đang làm việc ở chế độ dò tìm thường xuyên. Tàu sân bay đang chuẩn bị cho các máy bay cất cánh, trong khi đó chính nó thì di chuyển ở vận tốc nhỏ, vì vậy vệt rẽ sóng của kính tiềm vọng tàu chúng tôi rất khó nhận ra, vâng và đứng về phía chúng tôi còn có cả trời đêm.
Tại Phòng Chỉ huy Trung tâm (ГКП) người ta đã quen với tình trạng bất thường này, chỉ huy nhóm đạo hàng điện tử trung úy Kustov bắt đầu lấy các ngôi sao quan sát được qua kính tiềm vọng "Orion" để xác định vị trí, bởi tổ hợp đạo hàng "Sigma" cần tham số tính toán điều chỉnh. Sự tự mãn được thay bằng lệnh báo động, sau khi tôi đã nhận ca trực, quyết định chấm dứt quan trắc hoa tiêu và sục sạo đường chân trời phát hiện thấy: bên trái 150 độ, trong thị trường kính tiềm vọng, hình bóng tối sẫm của một vật thể khổng lồ không hề giảm độ lớn đang chuyển động hướng tới.
Tôi lay vai thuyền trưởng, nhường vị trí cho ông tại kính tiềm vọng, còn Nikolai Trushkov làm một dấu hiệu phù hợp. Khẩu lệnh "Lặn khẩn trương" còn ngân chưa dứt, khi mà tại vị trí chiến đấu số 3 (БП-3), nước đã ồ vào sitec lặn nhanh (цистерну быстрого погружения), đẩy con tàu chìm xuống độ sâu an toàn.
Thực hiện thao tác phòng ngừa nhằm dứt hẳn sự theo dõi tiềm tàng, chúng tôi chiếm lĩnh vị trí mạn bên kia của «Enterprise» - bởi tàu hộ tống luôn duy trì vị trí (giãn cách quy định) trong đội hình hành quân.
Chúng tôi chia tay người Mỹ lúc sáng sớm, khi họ cho các trực thăng chống ngầm xuất kích. Thủy thủ đoàn đã minh oan được cho mình sau lần bị đánh dấu vào sổ đen đầu tiên, và cấp "lãnh đạo và đưa đường dẫn lối" quyết định rằng "Rostovskii Komsomolets" có thể được giao phó một chuyến hành quân xa tới khu vực trách nhiệm của binh đoàn tác chiến chiến dịch - chiến thuật số 17 hạm đội Thái Bình Dương, hiện bộ tham mưu binh đoàn đang đóng ở Việt Nam, trong vịnh Cam Ranh.
Năm 1983 đã tới.
...........
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2011, 10:25:36 pm gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #375 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2011, 05:43:42 pm »

(tiếp)





Căn cứ ngầm của tàu ngầm xô viết tại vũng Pavlovskoie.Thủy đạo ngầm xây dựng thời chiến tranh lạnh, đã đóng cửa theo hiệp ước START I.
Các cầu tàu căn cứ tàu ngầm xô viết, vũng Pavlovskii, vịnh Strelok, quận Skoto, khu Primorie, Viễn Đông, nước Nga, căn cứ cơ bản thời xô viết của phân hạm đội tàu ngầm số 4, hạm đội Thái Bình Dương (thành lập năm 1979 trên cơ sở hạt nhân là sư đoàn 26, giải thể năm 1994, rút gọn thành binh đoàn số 4).


Trên một cầu tàu vịnh Pavlovskii (Primorie), đội ngũ thủy thủ đoàn K-42 sắp hàng chỉnh tề. Tư lệnh sư đoàn tàu ngầm 26 hạm đội Thái Bình Dương, chuẩn đô đốc A.A.Belousov (nói thêm, trong thời gian ông lãnh đạo, sư đoàn đã khôi phục sự sẵn sàng chiến đấu, đổi mới cơ cấu chiến hạm, một lần nữa trở thành một đơn vị hùng mạnh, mà các kẻ thù tiềm tàng phải tính đến) giới thiệu Phó tư lệnh thứ nhất phân hạm đội tàu ngầm số 4 hạm đội Thái Bình Dương, chuẩn đô đốc E.N.Paramonov.

1. Chú thích của tác giả. Các chiến binh hạm đội Thái Bình Dương chắc còn nhớ vòng hoa viếng, ban lãnh đạo hạm đội hy sinh trong tai nạn máy bay gần Leningrad (máy bay, vừa mới cất cánh, thì đâm đầu xuống đường băng). Đến thay thế những con người là niềm kiêu hãnh của hạm đội mà tên tuổi họ (Spiridonov, Belashev, Postnikov) đã được đặt cho các đường phố, nơi các thủy thủ quân sự sinh sống, là những người khác: một phần trong số họ là "dân phương bắc" (ý nói các sỹ quan chỉ huy từ hạm đội Biển Bắc), đồng thời diễn ra quá trình "nướng chín" cấp tốc cấp bậc chức vụ cho họ.
Chuyện sau cùng liên quan đến "người mới toanh" chuẩn đô đốc Paramonov. Tôi để ý nhiều đến ông chỉ vì vào những năm 199x tại Sevastopol, ông đã dũng cảm cất tiếng nói bảo vệ phó đô đốc V.S.Pilipenko (Anh hùng Liên Xô), trong những năm Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại đã chiến đấu tại Biển Đen với 5 tàu kẻ thù và đã chiến thắng (trên thực tế ông đã lặp lại kỳ tích của lữ đoàn "Sao Thủy" hạm đội Biển Đen dưới sự chỉ huy của đại úy hải quân Kazarskii).
2. Chú thích của người biên tập tạp chí "Taifun". Paramonov Eduard Nikolaievitch - cựu học viên tốt nghiệp trường dự bị hải quân Nakhimov tại Riga năm 1954.


Thủy thủ đoàn được yêu cầu: tất cả hãy sẵn sàng - như đã đề cập trong mệnh lệnh chiến đấu, "bước vào bảo vệ đường biên giới trên biển của Tổ quốc chúng ta." Rõ ràng, Đảng tin rằng biên giới biển nằm ở biển "Nam Trung Hoa" và Ấn Độ Dương.
Để giữ được sự triển khai bí mật và đánh lừa người Mỹ, hầu như tất cả các tàu đang sẵn sàng chiến đấu của phân hạm đội tàu ngầm số 4 đều được điều động ra khơi - bởi lẽ, gần sát căn cứ đóng quân của chúng tôi ở Primorie luôn có hai tàu ngầm Mỹ loại «Los-Angeles» chực sẵn, khi ra khỏi vịnh Piotr Đại Đế bạn sẽ gặp một frigate loại «Knox» lảng vảng, và chếch về phía nam sẽ có tuần dương hạm mang tên lửa có điều khiển URO «Sterret» đi tuần. Trong mớ lộn xộn phát sinh hiện nay lực lượng chống tàu ngầm Hải quân Mỹ sẽ gặp nhiều khó khăn để phân biệt tàu nào trong các tàu ngầm sẽ chiếm lĩnh vị trí xuất phát tại biển Okhotsk, tàu nào sẽ đi tiếp thi hành nhiệm vụ chiến đấu ở hướng nam.


 "Los-Angeles" USS Topelka (SSN-574) thuộc hải đoàn tàu ngầm số 11 chuẩn bị vào quân cảng San Diego, California.

Cuộc nghi binh đã thành công, nhưng lại có trục trặc kỹ thuật. Nước ngoài mạn giật đứt bộ bảo vệ hình ngón tay  trong chu trình thứ 4 của thiết bị phản ứng sinh năng lượng, tràn vào gian biến tần, mà phải nhờ nó để thay đổi vòng quay hệ bơm tuần hoàn chủ yếu của chu trình 1 cả hai lò phản ứng.
Phải trở về căn cứ cơ bản, nhưng thủy thủ đoàn biết rõ hậu quả sẽ ra sao, từ một tiền lệ đã xảy ra với K-259. Thuyền trưởng mới của K-259 trung tá hải quân Khopersky do hư hỏng quá phức tạp không còn thực hiện được nhiệm vụ trên giao, ông trở lại để sửa chữa tại nhà máy, sau đó lại ra biển và thực hiện thành công chuyến "độc hành". Nhưng chiến hạm sau sự cố diễn ra, bị xếp cuối cùng trong bảng chất lượng, khi mà nó thậm chí đẩy về phía trên cả những con tàu đứng trong đội hình các tàu đang bảo quản vĩnh viến.


Nghị quyết của HĐBT Liên Xô về việc chế tạo tàu ngầm nguyên tử thế hệ đầu tiên đề án 627.( http://www.nikiet.ru/rus/publications/100years.html)


Thiết bị phản ứng hạt nhân nguyên tử VM-A trên tàu ngầm nguyên tử đề án 627.Mặt bằng.


Thiết bị phản ứng hạt nhân nguyên tử VM-A trên tàu ngầm nguyên tử đề án 627.Mặt cắt ngang.

"Rostovskii Komsomolets", đã bị Đảng đánh một dấu đen, không thể ngừng cuộc hành quân chiến đấu. Chúng tôi ủy nhiệm cho các thủy thủ tiểu đoàn kỹ thuật điện của Nikolai Trushkov, đến lượt mình đang tháo dỡ xem xét máy biến tần, khôi phục lại trở kháng cách điện và đưa máy bơm tuần hoàn chính trở lại hoạt động. Con tàu lại có thể cơ động dễ dàng.
Nhưng tai chưa qua mà nạn cũng chưa khỏi. Một lần nữa trong khoang lò phản ứng - lần này là bình thủy tinh chứa 20 lit amoniac (được sử dụng để khử axit trong nước từ chu trình 1 lò phản ứng). Sự bay hơi chất độc hại nhanh chóng làm cho các khoang số 4, 5, và 6 trở nên không thể ở được.
Tàu ngầm nếu nổi lên để thông gió sẽ dễ dàng làm lộ bí mật, và làm cho toàn thể sức lực của phân hạm đội số 4 đã dồn cho việc nghi binh chuyến ra khơi làm nhiệm vụ chiến đấu của chúng tôi, trở thành công cốc. Thêm nữa, kinh nghiệm của K-122 vẫn còn nóng hổi. Các máy nén bắt đầu dồn không khí bị ngộ độc vào các bình khí nén, còn qua ống RKP (thuộc hệ thống bảo đảm cho máy nén làm việc dưới mặt nước trên tàu ngầm - РКП) từ vị trí kính tiềm vọng, không khí tươi theo độ chênh áp suất tràn vào các khoang. Và tai nạn này đã được khắc phục.
.........
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2011, 10:10:48 pm gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #376 vào lúc: 03 Tháng Sáu, 2011, 09:01:21 pm »

(tiếp)

Tiện dịp, xin nói đến một chuyện, trên một trong những con tàu ngầm xuất phát từ Kamchatka người ta dự tính đưa xuống một bình thủy tinh amoniac trong thùng chứa kim loại. Tại căn cứ bờ người ta lẫn lộn các chất lỏng, và trên Ấn Độ Dương, khi đang bắt đầu tiến hành các công tác quy chế tương ứng với chu trình 1, thì xảy ra tai nạn: tàu mất lái, thủy thủ đoàn phải lĩnh trọn liều bức xạ chết người. Vào thời gian ấy chúng ta đã hình thành nên tuyến chống ngầm tại eo biển Triều Tiên, đã thực hành trinh sát eo Bashi, và chẳng bao lâu sau K-42 đã chiếm lĩnh khu vực trách nhiệm trên các thủy đạo dẫn vào căn cứ hải quân Mỹ Subic Bay.
Khi kết thúc nhiệm vụ chiến đấu thứ nhất, chúng tôi chuyển hướng tới Việt Nam. Và đây, tàu quét mìn trên biển MTSH (МТЩ) đang dẫn đường phía trước, thực hiện việc dẫn đường cho chúng tôi tiến vào vịnh Cam Ranh, vịnh biển này chắc còn nhớ cờ hiệu hạm đội của đô đốc Z.P.Rozhdestvenskii, người đã hy sinh trong trận hải chiến eo Đối Mã.
Các bạn Việt Nam vui mừng đón tiếp chúng tôi, và cả các thủy thủ trên các tàu chiến khác của binh đoàn tác chiến chiến dịch - chiến thuật cũng vậy, nhưng tư lệnh binh đoàn số 17 Ronald Anokhin thì lại khác. Câu hỏi đầu tiên của ông ấy với thuyền trưởng tàu ngầm là:
- Các anh có mang theo xẻng cuốc công binh không ?

 
Cam Ranh. Việt Nam. Từ trên máy bay. Tháng Năm 2009 (Камрань. Вьетнам. С самолёта. Май 2009 г.).


Căn cứ Cam Ranh 1983-1984, các chỉ huy "thế hệ thứ nhất" của giai đoạn đầu tiên hình thành binh đoàn 17, tư lệnh R.A.Anokhin (giữa), phó tư lệnh chính trị A.P.Prisiazhniuk, lãnh đạo vùng 4 hải quân Việt Nam.  

Lẽ tất nhiên người xuất thân từ Hạm đội Biển Bắc R.A.Anokhin hiểu một cách sâu sắc việc bảo vệ các biên giới trên biển của Tổ quốc. Bởi vậy chẳng mấy chốc, xâm phạm kỳ nghỉ ngơi sau đợt hành quân và xâm phạm luôn sự sửa chữa định kỳ đã lên kế hoạch, thủy thủ đoàn, phân chia ra theo các đội lao động sỹ quan, hạ sỹ quan, thủy thủ, trong cái nóng +35 độ, bắt tay vào xây dựng hàng rào bao bọc căn cứ hải quân xô viết - có lẽ, để bằng cách ấy đánh dấu biên giới Tổ quốc trên mảnh đất Việt Nam.


Cam Ranh 1983-1984: Không phân biệt tàu ngầm hay tàu nổi, hãy lên bờ và bắt tay vào xây dựng căn cứ (đây là giai đoạn SovSMO chưa triển khai, lực lượng công binh hải quân hạm đội TBD còn quá ít).


Tham mưu trưởng đầu tiên binh đoàn 17 Deviataikin (bên phải) và chủ nhiệm chính trị đầu tiên Prisiazhniuk cùng mọi người tham gia lao động.
......
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Sáu, 2011, 10:13:54 pm gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #377 vào lúc: 04 Tháng Sáu, 2011, 01:35:00 am »

(tiếp)

Chính vì vậy chúng tôi nhận lệnh thực hiện nhiệm vụ chiến đấu thứ hai gần căn cứ Subic Bay như tiếp nhận một kỳ nghỉ dưỡng. Và chúng tôi khẳng định lại lời đô đốc S.O.Makarov: "Trên biển - là nhà, trên bờ - là khách" ("В море — дома, на берегу — в гостях"). Một trong những đô đốc Mỹ, đã ở Zapoliarie trong Thế chiến thứ 2 đã viết trong hồi ký của mình: "Lao động của thủy thủ tàu ngầm là rất nặng nề và khó khăn, nhưng người xô viết đã làm cho nó trở nên không thể chịu nổi".
Trở về Cam Ranh sau khi hoàn thành nhiệm vụ chiến đấu thứ hai, chúng tôi về với nơi đã trở nên quen thuộc, tàu ngầm neo vào tàu căn cứ mang tên một thủy thủ tàu ngầm - một người anh hùng Ivan Kutcherenko.


Tàu căn cứ nổi và hai tàu ngầm.


Bến cảng trong giai đoạn đầu xây dựng, 1983.

Thủy thủ đoàn tản trong các kubrik và kabin. Hơi mát dễ chịu chạm vào những thân thể nóng bừng bừng. Giường luôn ẩm ướt vì độ ẩm quá cao. Và cái đó gọi là nghỉ ngơi sau đợt hành quân, mà đã được xen kẽ bởi công cuộc xây dựng hàng rào quen thuộc với chúng tôi dưới tên gọi "tình hữu nghị Xô - Việt". Việc đi tắm trên bãi biển Mỹ dù là khá hãn hữu cũng gây ấn tượng tốt và làm nhẹ nhõm cho tâm trạng chúng tôi, còn cuộc hòa nhạc, tại đó khi các cô gái Việt Nam trong trang phục lính thủy hát cho chúng tôi nghe những bài ca quen thuộc "Malinovka" và "Kachiusha", làm chúng tôi lại nhớ về những người ruột thịt.
Trong cabin của tôi trên tàu căn cứ nổi có treo ảnh của một trong những bức tượng cẩm thạch trắng của nhà điêu khắc Auguste Rodin: một chàng trai trẻ nâng niu tấm thân trần của một cô gái, uốn cong mình trong một cơn cuồng say mê đắm. "Mùa Xuân" - tác phẩm ấy được gọi tên như vậy. Năm 1984, tôi có dịp thăm bảo tàng Ermitage, và hồi lâu ngắm nhìn mãi không thôi Sự Vĩ Đại của Tình Yêu của Nàng được khắc lên trên khối đá cẩm thạch.


Bức ảnh treo trong cabin của A.A.Kalinitchenko trên tàu căn cứ "Ivan Kutcherenko": Tượng "Mùa xuân vĩnh viến" (L'eternel Printemps) - Auguste Rodin, 1900. Marble. Museum of Ermitage, StPetersburg, Russia.

Quân tăng viện cho chúng tôi đã đến - neo vào mạn tàu tôi là tàu ngầm nguyên tử mang tên lửa hành trình từ sư đoàn tàu ngầm số 10, phân hạm đội tàu ngầm số 2, từ căn cứ Rybatchii. Lại những cuộc gặp gỡ sau bàn ăn, trên khu thể thao, tại sân bóng đá, bóng chuyền và bóng rổ. Tham gia các cuộc thi đấu còn có các chiến sỹ tàu mặt nước, các phi công hải quân thuộc các phi hành đoàn Tu-142 và Tu-95, đóng quân cách cũng không xa. Tham gia đua tài còn có các chiến sỹ vùng 4 hải quân Việt Nam. Cuối cùng phiên hành quân trực chiến cũng kết thúc. Con tàu của chúng tôi đã xa căn cứ của mình sáu tháng trời, và chúng tôi mong mỏi đợi lệnh quay về nhà.Lệnh không phải chờ lâu, nhưng thay vì đi về hướng bắc, về nhà, chúng tôi được lệnh đi tiếp vào Ấn Độ Dương, thuộc quyền chỉ huy của binh đoàn chiến dịch - chiến thuật số 8. Con tàu ngầm Kamchatka, đã được lên kế hoạch đi tới đó, "gây men", và K-42 trở thành cây gậy-trợ giúp.


Sau một trận đấu bóng, các thủy thủ BPK "Petropavlovsk" và một thủy thủ Việt Nam.



Kỷ niệm Cam Ranh, mang về nước Nga, để nhớ những ngày trong căn cứ không quân vùng nhiệt đới.  

Được hộ tống bởi tàu quét mìn trên biển, trong tư thế nổi, chúng tôi bắt đầu tiến theo ra khu vực eo biển (Singapore Strait). Chúng tôi đã bỏ lại Cam Ranh sau lái, phia trước đang trải ra cảnh đẹp của Singapore, dân tộc họ, không hề có sức mạnh quân sự khổng lồ, không có cả tài nguyên thiên nhiên, đã đạt tới sự hưng thịnh kinh tế, dù cũng phải chịu sự chiếm đóng của kẻ thù năm 1941.
Trong khi vượt eo biển Singapore, chúng tôi đã gặp tuần dương hạm chở máy bay "Invincible" và frigate "Aurora" của hải quân hoàng gia Anh. Đề xuất hiệu quả của tôi rất tiện dụng, khi các thợ cả của hạm đội trên tàu công binh xưởng nổi chế tạo ra một mái vòm di động có chỗ ngồi - bây giờ trên cầu điều hướng đài chỉ huy, trong bóng mát sẽ tự do bố trí chỗ cho thuyền trưởng, sỹ quan trực ban và nhóm trinh sát trực quan. Thế nên, máy bay chống ngầm "Orion", các tàu cao tốc trinh sát của Úc rất khó xác định những gì đang xảy ra trên đài chỉ huy của chúng tôi.
 

Invincible.
........
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Sáu, 2011, 02:20:00 am gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #378 vào lúc: 04 Tháng Sáu, 2011, 08:36:37 pm »

(tiếp)


Quần đảo Nicobar trong vịnh Bengal, giáp biển Andaman, nằm trong Ấn Độ Dương.

Biển Andaman và bò biển Dugon.

Sau (khi vượt qua) quần đảo Nicobar, đã đến lúc cho tàu ngầm lặn xuống, nhưng cần phải dứt khỏi các máy bay săn ngầm. Đợi đúng lúc các phi công Úc thay phiên, từ tàu quét mìn biển người ta thả xuống một chiếc bè trên có gương phản xạ radar. Chúng tôi lặn xuống chiều sâu kính tiềm vọng và xoay hướng về phía ngược lại, ngụy trang vệt rẽ nước của mình.Còn chiếc bè với gương phản xạ radar cả đêm sẽ được tàu quét mìn biển kéo đi rong ruổi, nhằm đánh lạc hướng các phi công Úc.
Dứt ra khỏi sự theo dõi của máy bay, chúng tôi nổi lên tại phiên liên lạc và nhận được lệnh tiến ra ngăn chặn tàu sân bay tấn công hạt nhân Mỹ «Carl Vinson». Và số phận lại thách thức chúng tôi một lần nữa.
- Báo động cứu nạn khẩn cấp! Hỏa hoạn trong khoang 8 - cabin mạn phải cháy sáng,
- tiếng báo động vang lên trong đêm.
Vụ cháy được các thuộc cấp dưới quyền chỉ huy khoang 8, thượng úy Batishchev dập tắt nhanh như chớp. Hóa ra, bí thư chi bộ, trưởng ban phòng hóa Sidorov quyết định nâng cấp đèn cạnh giường ngủ của mình bằng cách thay vào đó một bóng đèn công suất lớn hơn - Có lẽ anh ấy cần như vậy để ban đêm tìm kiếm và đọc lại một lần nữa các chỉ thị của đảng. Bóng đèn kích thước rất lớn, nên anh đã tháo chụp đèn an toàn ra. Trong giấc mơ, người bí thư chi bộ đã quay đầu không được cẩn thận, đèn rơi vỡ và điện cực trần chạm vào gối lông vũ. Cũng may là kết thúc tốt đẹp.
Một mối đe dọa lớn hơn nhiều treo trên đầu thủy thủ đoàn, khi đồng thời cả hai thiết bị làm lạnh E-250 và E-320 trong khoang 4 và 8 ngừng làm việc. Ở dưới độ sâu này của biển, nhiệt độ nước ngoài mạn dao động quanh +20 ° C, trên mặt biển một cơn bão đang lồng lộn dữ dội, và trong các khoang tàu, lò phản ứng sôi sục đang nung nóng con tàu. Các vạch chỉ thị trên nhiệt kế đang leo thang dần. Đã qua điểm 50 ° C, cột thủy ngân vươn đến 60 °. Thay vì năm người, được phân nhiệm báo động sẵn sàng chiến đấu cấp 2 trong khoang tua bin, người trực chỉ có một. Trong vòng năm phút, kiệt sức vì nóng, tôi để đầu dưới dòng nước chảy ra từ các máy làm lạnh không làm việc, các thủy thủ thì đang điều khiển tua-bin.
.....
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Sáu, 2011, 11:05:53 pm gửi bởi qtdc » Logged
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #379 vào lúc: 04 Tháng Sáu, 2011, 11:08:53 pm »

(tiếp)



Diego Garcia trên bản đồ Ấn Độ Dương.

Tại bàn điều khiển thiết bị năng lượng (ПУ ГЭУ, tức là tổ hợp năng lượng mà lò phản ứng nguyên tử là hạt nhân sinh năng lượng) sỹ quan trực ban-điều khiển chỉ có thể đứng nhiều lắm là trên 15 phút một chút. Sau đó, các chiến sỹ tàu ngầm khác phải thay thế. Nhiều người đã nhận cú sốc nhiệt và được làm mát trở lại trong hầm tàu khoang thứ ba và trong "provizionka" (buồng lạnh chứa thực phẩm) khoang số 2.Toàn bộ thủy thủ đoàn tập trung vào các khoang mũi - khoang số 1, khoang ngư lôi, và khoang 2, ắc quy.


"Usastik và các bạn" - phim búp bê nhiều tập xô viết xây dựng trong những năm 1979-1982.

Trong phòng chỉ huy trung tâm, tôi đã mang một chiếc quạt vào, đó là chiếc quạt máy mang ở nhà đi. Trong khi quạt cho các "thủy thủ trưởng" tại các vị trí chiến đấu BP-31 (điều khiển bánh lái theo phương đứng) và BP-36 (điều khiển bánh lái theo phương ngang), chú búp bê "Ushastik" bằng cách nào đó đã đảm bảo điều kiện chấp nhận được đối với các thủy thủ đang duy trì độ sâu và hướng quy định. Đôi khi một luồng không khí mong chờ thổi vào vị trí BP-35, nơi có trạm (điều khiển) lặn và nổi, tại đó hạ sỹ quan chỉ huy đội hầm tàu đang đứng trong tư thế sẵn sàng. Nhưng nhiệt độ trong buồng trung tâm đang tăng đều, và tất thảy đều trở nên nặng nề hơn dù thậm chí ca trực được rút ngắn còn hai giờ đồng hồ.
Hạ sỹ quan chỉ huy đội máy lạnh, người cộng sản chuẩn úy hải quân Smirnov bỏ chạy khỏi vị trí chiến đấu của mình. Thay vào đó, xông vào hỏa lò nóng nhất là một người chưa đảng, chuẩn úy hải quân Tatarinov, cùng với chỉ huy tiểu đoàn đấu tranh sinh tồn đại úy hải quân Dmitri Lifinski. Mười một giờ đằng đẵng trôi qua, trong khi cho chạy "máy lạnh" đằng mũi. Toàn bộ chu trình trên tàu thì nó không thể đảm bảo được, vì vậy người ta chuyển nó sang vòng mũi.
Bước ngoặt đã tới. Khuyến nghị của chúng tôi và Nicholas Trushkov phát biểu tại một cuộc họp các sĩ quan là hợp lý: nổi lên mặt biển, theo đề nghị của các trợ lý chính và các thuyền phó chính trị, sẽ chỉ làm phức tạp tình hình thêm vì yếu tố độ lắc mạnh do sóng biển và độ ẩm dính của không khí ngoài tàu. Thay vào đó, theo kinh nghiệm dùng nước biển làm mát vỏ bền thân tàu trong vụ hỏa hoạn tàu K-122, chúng tôi đề xuất phát huy tối đa đến mức có thể tư thế hành trình dưới nước để tăng cường lấy nước biển tản nhiệt vỏ bền.
Chúng tôi đã trụ vững đủ thời gian! Lifinsky và Tatarinov cho chạy "máy lạnh" đằng mũi, và sau bốn giờ đồng hồ máy lạnh phía lái đã đi vào hoạt động.
Con tàu ngầm của chúng tôi đã kịp thời chiếm lĩnh vị trí ngăn chặn, và đây, trên màn hình trạm radar tìm kiếm "Nakat-M" đã định hướng được tín hiệu đặc trưng của radar trên chiến hạm hải quân Mỹ. Tàu sân bay đã buộc phải chuyển hướng S, đi về phía căn cứ hải quân Diego Garcia.


"Carl Vilson" (CVN-70) - United States Navy Nimitz class supercarrier , trong một chuyến đi Nam Mỹ tập trận.


Căn cứ quân sự Mỹ trên đảo Diego Garcia.
.......
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM