Anh Lâm mũi nhọ có phải là anh Lâm btr đó không bác binhyen ?
Đúng đấy BSChung , anh Lâm B trưởng còn có tên Lâm mũi nhọ ( lớp lính thời KCCM đặt cho anh Lâm tên đó ) trên mũi anh ấy có nốt ruồi khá to lan rộng nhạt màu , nhìn xa cứ như mũi bị nhọ nồi vậy
Chuyện vui nghe kể về anh Lâm mũi nhọ thì có cả một giai thoại trong tiểu đoàn 7 chúng mình .
Anh Lâm quê Vĩnh Phú , cao to đẹp trai như Tây mắt sâu lông mày rậm và anh ấy từng công nhận , hình như nhà tao mấy đời trước có lai chút Tây gì đó thì phải
. Trong Quân đội chúng ta hay có trò bôi bác trêu trọc nhau cho vui và hay trêu dân Vĩnh Phú mắt toét nhèm , mắt kém .
Nào chuyện sáng sớm ngày ra đi trên đường làng mà thằng nào đã đánh rơi cái khăn xếp mới cứng thế kia .
( bãi cứt trâu )..vv
Thế rồi một lần , sau bữa cơm trưa của chiến dịch tháng 6.1978 khi chúng ta đẩy đội hình chốt chặn sang BGTN trên đất K (khu vực Chóp) , lúc đó anh Lâm ăn xong bữa trưa thì đứng dậy tay cầm con mác lăm lăm bước tới cái cột bê tông thẳng tay chém 1 nhát đến tóe lửa , cả đại đội ngạc nhiên hết sức trước một hành động kỳ lạ chưa từng thấy , dao chém bê tông thì muôn đời là dao quoằn .
Anh em hỏi tại sao anh Lâm lại có hành động kỳ lạ đến thế ? Thì anh Lâm trả lời :
- Nhìn cái cột bê tông tưởng là cây cột tre và ăn cơm xong định chém lấy chỗ cật vót cái tăm xỉa răng .
Cả đơn vị được bữa cười ra nước mắt vì chuyện ông Vĩnh Phú mắt toét nhèm này , ấy vậy anh Lâm lại là xạ thủ bắn súng hội thao cấp sư đoàn , trong chiến đấu thì chuyên rình mò bắn tỉa , làm lính dưới B anh Lâm chỉ huy khá ấm gáo bởi anh Lâm có nhiều kinh nghiệm chiến đấu .
Lão Đào thì mình vẫn còn ngờ ngợ.Bình Yên và bác Lâm thì không thể nhầm được,còn Hào A phó B1 chắc đánh nhầm quá .Mình nhớ hôm đơn vị vào tải gạo 339 lần thứ nhất ,vừa đến điểm tập kết chân ướt chân ráo, C trưởng Hát sợ lạnh gáo chỉ lên đồi lệnh B3 chiếm lĩnh ngay điểm cao không ngờ chui tọt vào giữa bãi mìn.Bữa đó lúc xuống được dưới suối thấy thằng Hào lưng vẫn còn mang ba lô ,vai vác khẩu
trung liên E RỜ BÊ ĐÊ tay làm loa ,đi dọc suối gọi thằng Diễm mà Diễm nó có trả lời đâu.Khuôn mặt thằng Hào lúc đó mình vẫn nhớ như in, mấy chuc năm không gặp lại, giờ nhìn hình cũng không nhận ra .Thôi mình đoán vậy,bác mặc quân phục
mình nghi là bác Đào , hai nhân vật còn lại căn cứ vóc dáng ngày xưa,nhân vật đeo ka vát đỏ đứng ở bìa ảnh thứ nhất là Hào C2.Hình như đoàn Đông Anh về C2 hồi đó có 3 mạng Lân, Chung ,Hào.Lân hai mắt to lông mày rậm miệng rộng môi dầy ,còn
thằng Chung ,cao vai xuôi mặt dài môi thâm vì hút thuốc lá nhiều,da không sáng lại còn bị lang lớn.Hào nói nhanh
minhsinh_1960 ! Bạn lại nhầm nữa rồi .
Chỉ huy anh em mình vào tải gạo cho F339 lần 1 đầu năm 1980 là anh Phượng Hà Sơn Bình từ C3 qua sau khi anh Hồng lên làm D phó , lúc đó anh Hát mới từ VN sang chưa đến 6 tháng vẫn còn là B phó phụ trách B vì lúc đó lớp B trưởng trong C2 đang đi học trường quân chính QD4 gần hết , vì vậy anh Hát không thể ở cương vị C trưởng chỉ huy mà phân công anh em ở chỗ nào trong cái suối " chết tiệt " đó .
Hào Đông Anh ở cùng B với thằng Nam Angola nên hai thằng hay đổi súng cho nhau , lúc thằng Hào vác B41 lúc vác trung liên RPD ( RPD chứ không phải RBD ) . Người thắt cà vạt là anh Bình Vĩnh Phú cùng đoàn anh Lâm là Y sỹ của C23 chứ không phải thằng Hào . Hào ảnh dưới 3 anh em lính C2 đang cụng ly và thằng Hào lom khom đứng sau lưng anh Lâm .
Nó tâm sự : Tao thỉnh thoảng vẫn thấy "bùng bình" giữa những giấc ngủ không yên , vẫn nhớ và sót xa vụ thằng Diễm trong F339 ngày đó .
Anh Đào cuối 1980 đã ra QKTD học và ở lại công tác trong QD cho đến ngày về nghỉ hưu nên bạn ngờ ngợ là phải .
Anh Đào còn là anh vợ của lão Mẩu vẩu trinh sát D7 đấy minhsinh_1960 có biết không ?
Thằng Lân hiện vẫn ở Đông Anh HN nhưng hôm đó nó không đi do bận việc đột xuất .
Trung đã chết rồi và mới bốc mộ cách đây khoảng trên 1 năm , Hào mới nói cho BY biết .
Lính Đông Anh trong C2 không chỉ có 3 thằng này mà lúc minhsinh_1960 từ viện về đơn vị ở núi Novea thì C2 chỉ còn lại 3 thằng này , số anh em Đông Anh bị thương , hy sinh tại Bờ tường ủi , Ngã tư đường tàu ( ngã 6 ) vài người mà BY không còn nhớ , chiến tranh trôi qua những trận đánh với thương vong nối tiếp nhau liên tục chẳng còn thể nhớ nổi tên tuổi quê quán anh em nữa .