Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 18 Tháng Tư, 2024, 06:46:43 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Nhật Ký Viết Lại  (Đọc 331741 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
sauchinbaymot
Thành viên
*
Bài viết: 628


Nhớ Rừng!


« Trả lời #430 vào lúc: 30 Tháng Bảy, 2011, 09:40:04 am »

Những nghịch lý của thời gian (5)

Trong cuốn nhật ký của tôi thời tuổi đôi mươi ở Quảng Trị, ở trang 22 thấy ghi một dòng, chỉ 2 câu vô chủ: “7/12/1972: Báo động B52. Cả ngày nơm nớp. -Ái Tử”.

Đã quá cô đọng, lại được viết bằng mật mã tự tạo nên bẵng đi 34 năm, mãi đến năm 2006, khi lọ mọ lật lại xem, dò dẫm giải mã, tự mình còn thấy nghi ngờ, khó hiểu, nữa là người khác, huống chi con cháu mai sau.

Thời điểm ấy, ta đã rút khỏi Thành Cổ Quảng Trị được hơn 2 tháng (16/9/1972), sau đó địch vừa nống sang Nham Biều nhưng bị đánh lui (2/11/1972). Đành mỗi bên yên vị một bờ. Tôi mới từ Hà Nội vào, vượt Bến Hải hôm 30/10, được điều xuống Ái Tử hôm 5/11. Đại đội trinh sát sư đoàn Xê 20 chúng tôi có một đài quan sát ở cao điểm 20 Ái Tử. Gọi cao điểm là theo bản đồ, theo binh địa, nghĩa là bình độ 20 (m) chứ thực ra cũng chỉ là một doi đất nhoi nhoi rìa căn cứ Ái Tử.

Cao điểm 20 nằm cách cầu Quảng Trị cỡ hơn 1 cây số, nhưng ngày ấy quanh Thành Cổ QT, cả về 2 phía đều tan hoang vỡ vụn, nên từ CĐ 20 nhìn được xa mãi sang bên thành, phía địch. Nhìn bằng mắt thường từ phía trái chỉ còn thấy Nhà in thị xã, rồi đến nhà thờ La Vang, cuối cùng là Động Ông Do. Đấy là những gì còn sót lại, nhô lên trên đưỡng chân trời, dù không cái nào còn nguyên vẹn. Nhìn bẳng ống nhòm của trinh sát thì còn thấy xe cộ và quân bên kia đi lại.

Khá gần chiến tuyến, nhưng CĐ20 lại không đủ gần như Nham Biều, An Đôn, nên vừa phải hứng cuối tầm các loại đạn chiến thuật như cối, pháo tầm gần, nhưng vẫn phải hứng chịu các loại vũ khí tầm chiến dịch, như pháo hạm đội, B52.

Những ngày cuối Bảy Hai ở Ái Tử, chúng tôi thường xuyên nhận được thông báo từ Ban 2 về các tọa độ quanh vùng và thời điểm có thể bị bom B52. Thông tin này là do các đồng nghiệp ở A12 hoặc do trinh sát mặt trận báo về. Điều đáng nói, đáng nhớ chính là khi căn trên bản đồ thì tọa độ được dự báo sẽ bị bom 52 lại bao trùm cả đài quan sát của mình, cả hầm của mình. Ngày 7/12/1972 đã xảy ra một tình huống như vậy với chúng tôi.

Cứ thử dựng lại vài kịch bản dựa theo đầu bài với 7 từ  “Báo động B52. Cả ngày nơm nớp” trong nhật ký:

Kịch bản 1: Nhận được dự báo đồng thời với lệnh của cấp trên: “Không được rời đài bẳng bất kỳ mọi giá”. Toàn bộ đài quan sát (8 người, trong đó có đại trưởng Hiền) ai về hầm nấy, ngồi đợi bom và cầu khấn bình an.

Kịch bản 2: Nhận được thông báo, đại đội trưởng phân công mọi người chia nhau xuống Nham Biều, An Đôn nắm tình hình, nhằm tản người ra khỏi CĐ 20, chiều tối mới về đài.

Còn có thể có nhiều kịch bản nữa. Tôi thì thiên về kịch bản 1, nhưng không phải ai về hầm nấy, đợi chịu trận mà là ai làm việc gì, cứ làm việc nấy, vẫn quan sát, cơm nước, điện đài, vẽ vời, quật tiến lên và tán róc, … Chỉ cần lưu ý, hạn chế lên khỏi hầm. Rồi có thể không có bom B52, có thể có bom B52 nhưng không đúng vào  CĐ20 hoặc đúng vào CĐ20, nhưng không trúng hầm nào của đài.

Dòng nhật ký được viết sau một ngày nơm nớp. Liệu chính trong lúc nơm nớp kéo dài suốt cả ngày ấy người ta nghĩ gì? Sao lúc ấy không viết để giết thời gian? Có biết bao phỏng đoán, tưởng tượng, thắc mắc, cảm giác phi lý chỉ vì dòng nhật ký quá cô đọng và trí nhớ rất kém cỏi của tôi bây giờ.

Sau Ái Tử ít ngày, khi về đài quan sát trên cao điểm 108, chúng tôi cũng gặp một tình huống tương tự. Lấn ấy chỉ có 1 kịch bản duy nhất: Lệnh trên không được dời đài. Mọi người dốc đồ ăn dự trữ ra ăn xả láng, rồi ngồi đánh bài, chờ bom. Đúng giờ G (13:00), bom B52 rú nổ đinh tai, nhưng may mắn không quả nào trúng khu vực đặt đài. Dở hơi, thoát bom thì lại đến cháy thực phẩm, có bao nhiêu mang ra xài hết rồi, bây giờ thì phải cơm chay đến cuối tháng. Khoảng 1 tháng sau, đêm 27, rạng 28/1/1973, chúng tôi còn quan sát được trận bom B52 nổ mãi mãi xa xa phía Xekimtat - Đấy là 1 trong những đợt bom B52 cuối cùng trên Đất Việt.
 
Chắc là ngày ấy cũng có một cái lý nào đó để mình sống như vậy, đồng đội quanh mình sống như vậy, chứ chắc gì đã phi lý như bây giờ phán xét lại.      
« Sửa lần cuối: 30 Tháng Bảy, 2011, 10:27:27 am gửi bởi sauchinbaymot » Logged

Nhật ký Viết lại
TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« Trả lời #431 vào lúc: 30 Tháng Bảy, 2011, 10:44:55 am »

Những nghịch lý của thời gian (5)

Trong cuốn nhật ký của tôi thời tuổi đôi mươi ở Quảng Trị, ở trang 22 thấy ghi một dòng, chỉ 2 câu vô chủ: “7/12/1972: Báo động B52. Cả ngày nơm nớp. -Ái Tử”.

Sau Ái Tử ít ngày, khi về đài quan sát trên cao điểm 108, chúng tôi cũng gặp một tình huống tương tự. Lấn ấy chỉ có 1 kịch bản duy nhất: Lệnh trên không được dời đài. Mọi người dốc đồ ăn dự trữ ra ăn xả láng, rồi ngồi đánh bài, chờ bom. Đúng giờ G (13:00), bom B52 rú nổ đinh tai, nhưng may mắn không quả nào trúng khu vực đặt đài. Dở hơi, thoát bom thì lại đến cháy thực phẩm, có bao nhiêu mang ra xài hết rồi, bây giờ thì phải cơm chay đến cuối tháng. Khoảng 1 tháng sau, đêm 27, rạng 28/1/1973, chúng tôi còn quan sát được trận bom B52 nổ mãi mãi xa xa phía Xekimtat - Đấy là 1 trong những đợt bom B52 cuối cùng trên Đất Việt.
 
Chắc là ngày ấy cũng có một cái lý nào đó để mình sống như vậy, đồng đội quanh mình sống như vậy, chứ chắc gì đã phi lý như bây giờ phán xét lại.      

     Không phải bao giờ chúng tôi cũng được báo trước tọa độ mà B52 sẽ đánh bom. Cũng có thể do trinh sát kỹ thuật không khai thác được hết mà cũng có thể ta không thể báo được cho các đơn vị ở khu vực đánh bom. Tuy nhiên, ngoài thông tin từ trinh sát kỹ thuật còn được báo động từ các đài quan sát hoặc bất cứ người lính nào. Những ngày đẹp trời, có thể nhìn thấy B52 từ xa. Bao giờ đội hình của chúng cũng là ba chiếc. Khi nhìn thấy chúng bay thẳng về hướng mình thì bắn 3 phát AK để báo động. Thường thì mấy thằng "Thần Sấm" bay hộ tống gây tiếng rít ầm ĩ. Chúng bay rất nhanh lượn vòng rà xoát khu vực. Lúc đó đảo mắt lên trời có thể thấy B52 đang bay ở hướng nào đó tới.

     Nếu nhì thấy B52 đang từ xa bay thẳng tới mình thì vẫn kịp chạy đấy.  Mấy lần tôi thấy như vậy và liền chạy theo hướng vuông góc. Vừa chạy vừa quan sát cho đến khi thấy chúng bắt đầu vòng. Lúc đó là lúc máy bay cắt bom. Nhanh chóng tìm nơi ẩn nấp, có thể là hào rãnh hay hố pháo hố bom. Chờ hết ba loạt bom nổ, đứng dậy, phủi quần áo là đi tiếp. Đó là chuyện thường ngày ở Quảng Trị. Gọi là, "đi bê năm hai, ăn bê năm hai, ngủ bê năm hai" và "ẻ bê năm hai". 
Logged

nguyenhongduc
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1076



« Trả lời #432 vào lúc: 30 Tháng Bảy, 2011, 02:34:57 pm »

Re:nhật ký viết lại...Xin chào bác Tichtuong như lễ bác mô tả chiến thuật tránh bom B52 quả thật rất điêu luyện!  Những ai đã từng nếm mùi chiến tranh mới có thể cảm nhận được điều đó !  Lâu dần mình sẽ rút ra được quy luật  đó là tất yếu khách quan. Tuy nhiên ta phải khẳng định là :tránh bom B52 dễ hơn nhiều so với tránh đạn pháo,cối .Vì B52 hoạt động ở tầm cao hơn 18 km,đến gần mục tiêu thì sẽ hạ độ cao,do đó lúc nó hạ độ cao thì mình chạy xéo đi 90độ là tránh được thảm bom !                                                              ...còn với đạn pháo và cối thì khó hơn rất nhiều!  Hồi ở chiến trường Vị-xuyên -Hà giang,chúng tôi phải nằm chịu trận mỗi ngày hàng trăm quả đạn pháo các loại ,nên cũng rút ra được kinh nghiệm :với đạn cối nghe tiêng xèo ,xèo (âm thanh phát ra khi liều phóng cháy) tức là quả đạn vẫn bay tiếp không  ngại!  Nhưng không nghe thấy âm thanh mà chỉ có tiếng nổ thì tức là đạn cối nổ ngay trên đầu ! Lúc đó thì phải phó thác cho số phận!...                                                                                                                                       ...Còn vơi đạn pháo thì có khác hơn :vì đạn pháo khi rakhỏi nòng chỉ nhờ vào quán tính ,khi nghe tiếng u,u. thì quả đạn bay qua đầu,không ngại.Còn nghe tiếng "lụa xé" tương tự tiếng tăng tốc của máy bay phản lực ,tức là quả đạn nổ ngay trước mặt,lập tức năm ngay xuống , ...Còn nếu không có âm thanh gì khác ngoài tiếng nổ thì:  bạn phải làm dấu thánh giá,hoặc nói câu :"Nam mô A di đà phật..."                    ....xin chia sẻ chút kinh nghiệm nhỏ vơi anh em ,nếu có gì chưa đúng xin được chỉ giáo xin cám ơn!...N.H.Đức CCB 356
Logged

Trong như tiếng hạc bay qua
Đục như nước suối mới sa nửa vời.
thaiminhhung
Thành viên
*
Bài viết: 760


CHÀO NHÉ MÁI TRƯỜNG ƠI !


« Trả lời #433 vào lúc: 30 Tháng Bảy, 2011, 03:13:17 pm »

@6971&TTNL thân mến

        Bác TTNL mô tả đúng , còn bọn tôi có kinh nghiệm như sau:

              Suốt cả ngày máy bay OV10 quần đảo trên đầu nghe như tiếng "nhặng xanh" những lúc như vậy là bình yên. Nhưng vắng OV10 phải cảnh giác sẽ có bom tọa độ, bom B52 hoặc pháo biển bắn vào.
             Khi có B52, theo qui ước người lính nào nhìn thấy sẽ bắn 3 phát AK để báo động. mọi người tìm chỗ ẩn nấp , nếu ai " gan dạ" nhìn lên trời lúc B52 cắt bom nó hạ độ cao và vòng lúc đó sẽ thấy 03 vệt khói trên trời ( những hôm trời đep rất đễ nhìn thấy ). Nếu thấy hình quả bom   tròn thì sẽ trúng vị trí của ta, còn thấy nó dài thì bom sẽ rơi ra ngoài .

        Chúng tôi đã hai lần bom b52 rơi vào đội hình rồi. Chẳng nghe thấy tiếng nổ nào cả, chỉ nghe thấy những tiếng huỳnh huỵch, mặt đất chao đảo như động đất; đất đá rào rào trời đất tối đen, chẳng nhìn thấy gì, hai tai ù đặc, khói lửa ngùn ngụt. Khi lên khỏi hầm thì là một khu vực chết vì chỉ nhìn thấy hố bom nọ cạnh hố bom kia to như cái ao làng, không còn nhà cửa hay một mầu xanh một cái cây nào vì bị vùi hết. Những người lính Quảng Trị đều đã phải chịu bom B52 hoặc chứng kiến rồi ,thật là kinh khủng
Logged

Bừng bừng cháy, lửa nhiệt tình đầy niềm tin mơ ước bao la
Ta về đây vui ca vang, bài ca đi dựng xây nước nhà....
chienc3.1972
Thành viên
*
Bài viết: 861


« Trả lời #434 vào lúc: 30 Tháng Bảy, 2011, 04:33:00 pm »

Lính Quảng Trị những năm đó anh nào chẳng đã từng dính B52. Mỗi người mỗi vẻ. Có những kinh nghiệm có vẻ như...bây giờ mới rút ra được! Grin Như cái thằng tôi, lang thang trong vùng chiến, chỉ kịp nghe 3 phát AK đã thấy tối tăm mặt mũi, nào có thấy quả bom nó tròn hay dài thế nào đâu, chỉ thấy những tiếng ục rất trầm, xung quanh nhoáng nhoàng chớp lửa. Thoát chết mới vội vàng lao ngay xuống hố bom vừa nổ nằm bẹp xuống đáy hố bom rồi ...nín thở phó mặc cho số phận. Sau hai đợt nhoáng nhoàng nữa nhưng ở xa hơn một chút, tuy bị đất đá vùi kín nhưng biết là sống rồi mới nhoài ra khỏi hố bom mà lếch thếch lần về đơn vị. Thế mà vẫn còn bốc phét với anh em cùng tiểu đội: tao vận dụng lý thuyết xác suất rồi chết thế quái nào được!
Logged
chấm hỏi
Thành viên
*
Bài viết: 83


« Trả lời #435 vào lúc: 30 Tháng Bảy, 2011, 05:02:34 pm »

 Các bác Quảng trị cho "?" hỏi tý: Khi các bác nằm dưới hầm, hào, hố bom, rãnh...để tránh B52 nó đang oanh tạc? Thì các bác nằm, ngồi, khom...ở tư thế nào:
1)Vểnh râu...hút thuốc lào?
2)Vắt chân...chữ ngũ xem...mày rải bom đến bao giờ?
 ...
 Còn các bác Vị xuyên nói riêng và BGPB nói chung hồi 1979-1989 đã từng nếm đủ các loại pháo của Ba phệ, nhưng có lẽ còn thua các bác Quảng trị cái gọi là...món pháo chụp? Có lẽ họ tỏ ra "lịch sự" nên không dùng tới loại này(Hay là họ không có nhỉ?)
Logged
nguyenhongduc
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1076



« Trả lời #436 vào lúc: 30 Tháng Bảy, 2011, 05:13:49 pm »

RE:nhật ký viết lại...Xin chào bạn Chấm hỏi, Bọn Ba tầu không "quân tử như bạn nghĩ đâu,Bọn tôi cũng đã nếm món pháo chụp đó rồi:chính xác thì đó cũng là đạn pháo thông thường thôi, chỉ có điều khi bắn ta lắp  vào một bộ phận mà lính pháo binh gọi là "Ngòi vô tuyến",Ở một độ cao nhất định đạn pháo sẽ nổ ,chụp xuống khoảng 15-20m bán kính  tuy nhiên ở vùng địa hình có nhiều cây to loại này không hiệu quả lắm ,nên ít dùng!Chào bạn.N.H.Đức.356
Logged

Trong như tiếng hạc bay qua
Đục như nước suối mới sa nửa vời.
vmt
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 959



« Trả lời #437 vào lúc: 31 Tháng Bảy, 2011, 02:03:30 pm »

 Bên mạn Vị xuyên thì thua các bác ở Quảng trị cái khoản bom và pháo hạm của địch ,kể cả loại vua chiến trường 175 ly nữa.Còn về cường độ pháo cối thì không biết thế nào mà so sánh được .Thành cổ quảng trị hay ở một số cao điểm của vị xuyên đều trong một diện tích hẹp mà hỏa lực pháo cối tập chung về đấy có thể nói là khổng lồ ,vượt quá mọi tính toán .Chỉ một điểm bị lộ thôi là cả chục trận địa khác nó quây lại bắn như vãi đạn ,trà đi xát lại không biết bao nhiêu lần,cối 120 như xé màng nhĩ tai ,cối 160 rung chuyển cả cây rừng ... .Lính vị xuyên hồi đó đi hành quân mắt lúc nào cũng nghiêng ngó tìm hang tìm hốc ,nghe tiếng pháo ,cối là lao vào trú ngay .Có thể nói mặt trận Quảng trị 1972 hay vị xuyên 1984-1989 là một trong những mặt trận cực kỳ khốc liệt về mặt bom đạn ,và thương vong cũng khá là cao...
« Sửa lần cuối: 31 Tháng Bảy, 2011, 02:28:58 pm gửi bởi vmt » Logged
nguyenhongduc
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1076



« Trả lời #438 vào lúc: 01 Tháng Tám, 2011, 07:38:12 am »

Re:nhật ký viết lại..                                                                                                                       ....nghe bác VMT nói tôi chợt nhớ lại : hồi đó !(1984) trong lúc hành quân vào ém ở hang Nàng lò ,lúc qua Đập tràn thì găp trận pháo kích của TQ,một quả đạn pháo 130 ly tiện đứt một cành đa cổ thụ còn nguyên cả lá ,quả đa đỏ sậm,rơi "uỳnh" ngay trước mặt !...N.K.V.L..Vi xuyên 1984.N.h.Đ
Logged

Trong như tiếng hạc bay qua
Đục như nước suối mới sa nửa vời.
thaiminhhung
Thành viên
*
Bài viết: 760


CHÀO NHÉ MÁI TRƯỜNG ƠI !


« Trả lời #439 vào lúc: 01 Tháng Tám, 2011, 10:20:45 am »

Nói về chuyện ăn pháo thì chắc là lính QT cũng là nhất

     Đầu tiên nó bắn pháo chụp, cho xuống hầm hết;  sau đó bắn pháo khoan, pháo nổ trong lòng đất nghe ục, ục hầu như không hầm nào chịu được, sau đó bắn pháo hóa học, làm cho mọi người chết ngạt không thở được, nếu không nhanh trí lấy ống tiêu độc trong túi thuốc cá nhân ra để giải độc thì tiêu luôn. Tôi đã bị trong trường hợp này vào ngày 16/9/1972 trong trận An Tiêm, Triệu Phong , QT.
Logged

Bừng bừng cháy, lửa nhiệt tình đầy niềm tin mơ ước bao la
Ta về đây vui ca vang, bài ca đi dựng xây nước nhà....
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM