Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 10:29:50 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trận đánh cây số 15 đèo Mang Yang - Chiến thắng ĐắK Pơ 24/6/1954  (Đọc 100642 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
dongadoan
Administrator
*
Bài viết: 7256


Cái thời hoa gạo cháy...


WWW
« Trả lời #20 vào lúc: 23 Tháng Năm, 2008, 09:37:05 am »

Vậy chắc là cái này:

Logged

Duyên ấy kiếp sau tình chưa nhạt, thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng!
Ngocvancu
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 580



« Trả lời #21 vào lúc: 23 Tháng Năm, 2008, 03:00:17 pm »

Chính xác 100% rồi dongadoan ạ.
Vậy chắc là cái này:


Logged
Tunguska
Global Moderator
*
Bài viết: 519



« Trả lời #22 vào lúc: 23 Tháng Năm, 2008, 09:07:37 pm »

http://www.baobinhdinh.com.vn/562/2004/5/10363/

Có một Điện Biên Phủ ở Liên Khu 5
16:15', 3/5/ 2004 (GMT+7)

Ngày 7-5-1954, sau hơn 55 ngày đêm chiến đấu, lá cờ quyết chiến, quyết thắng của ta đã tung bay trên nóc hầm Đờ-Cát. Điện Biên Phủ toàn thắng. Đây là một thắng lợi làm "chấn động địa cầu" và là một trong những thắng lợi vĩ đại nhất trong lịch sử dân tộc Việt Nam. Tuy nhiên, cùng trong khoảng thời gian trên, ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên có một chiến thắng cũng cực kỳ quan trọng là chiến thắng Đăkpơ. Đây là chiến thắng từng được đánh giá là "Điện Biên Phủ của Liên khu 5".

Trong khoảng thời gian đông xuân 1953-1954, thực dân Pháp mở chiến dịch hành quân, tấn công vùng tự do của Bình Định - Liên Khu 5. Chiến dịch của chúng mang tên: Attland. Dưới sự chỉ đạo của Đảng, bộ đội chủ lực của ta, phối hợp với lực lượng bộ đội địa phương và nhân dân các tỉnh miền Trung - Tây Nguyên đã chiến đấu ngoan cường, từng bước làm phá sản âm mưu của địch. Ngày 1-5-1954, Trung đoàn 96 thuộc thế hệ thứ 2 chính thức được thành lập, nhằm tăng cường lực lượng đánh quân Pháp tại chiến trường Liên khu 5. Lực lượng của Trung đoàn hầu hết là con em của các tỉnh khu vực Liên khu 5, như Bình Định, Phú Yên, Quảng Ngãi, Gia Lai - Kon Tum… Sau ngày 7-5-1954, quân Pháp càng ngày càng hoang mang, lo sợ. Chúng buộc phải rút về co cụm hòng bảo toàn lực lượng. Trong tình thế đó, địch buộc phải rút Binh đoàn cơ động số 100 - "con át chủ bài" của chiến dịch Atland về An Khê, hòng tăng cường, trấn giữ vùng "yết hầu" lên Tây Nguyên.

Binh đoàn cơ động 100 là một binh đoàn chủ lực của Pháp, gồm hầu hết là lực lượng tinh nhuệ, với nòng cốt là lực lượng lính Âu - Phi. Nhận định, đánh giá rõ tình hình, âm mưu của thực dân Pháp, ta quyết định cho Trung đoàn 96 điều tiểu đoàn 30 xuống tăng cường đánh địch ở Quy Nhơn. Đồng thời, ta điều 2 tiểu đoàn 40 và 79 (cũng thuộc Trung đoàn 96) hành quân cấp tốc lên An Khê. Nhiệm vụ của 2 tiểu đoàn này là đánh cắt đường số 19 và chuẩn bị tinh thần đón đánh địch khi chúng rút khỏi An Khê. Bấy giờ, qua phân tích tình hình, ta nhận định: nhiều khả năng, cuộc quyết chiến giữa ta và địch sẽ diễn ra tại Đăkpơ.

Quả nhiên, đúng như ta dự đoán, sau gần 2 tháng bị ta bao vây, lực lượng địch ngày càng bị tiêu hao. Đến nỗi, quân Pháp buộc phải dùng máy bay tiếp tế cho hơn 3.900 quân đồn trú tại An Khê. Trước thế bị động trên, thực dân Pháp buộc phải điều toàn bộ lực lượng Binh đoàn Cơ động 100 rút khỏi An Khê về Pleiku. Nhận định trước tình hình, ta chủ động bố trí lực lượng Trung đoàn 96 ở Đăkpơ, chuẩn bị chặn đánh địch. Tuy nhiên, ta cũng xác định đây có thể sẽ là một trận đánh khó khăn, ác liệt vì tương quan lực lượng giữa ta và địch chênh lệch khá lớn.

Như trên đã đề cập, Binh đoàn cơ động số 100 của địch gồm có 6 tiểu đoàn tinh nhuệ và được trang bị vũ khí, quân trang, quân dụng tối tân, hiện đại. Trong khi đó, trung đoàn 96 của ta bấy giờ chỉ có 2 tiểu đoàn, trong đó tiểu đoàn 79 thiếu hẳn 1 đại đội. Mặc dù Trung đoàn 96 khi đó được tăng cường bộ đội địa phương, thanh niên xung phong, dân quân du kích, song lực lượng chính của ta khi đó thực tế chỉ có 5 đại đội. 5 đại đội chống lại 6 tiểu đoàn tinh nhuệ - quả là quá chênh lệch. Thế nhưng, với ý chí quyết tâm, tinh thần dũng cảm, ta quyết tâm sẽ đánh địch tới cùng.

Trước khi bước vào trận đánh, Đảng ủy Trung đoàn 96 đã tin tưởng giao phó toàn quyền quyết định cho Trung đoàn trưởng Nguyễn Minh Châu. Vào khoảng 12 giờ 30 phút ngày 24-6-1954, đúng như dự đoán ban đầu của ta, Binh đoàn cơ động 100 Pháp lọt vào ổ phục kích của Trung đoàn 96. Đợi toàn bộ lực lượng địch lọt gọn vào ổ phục kích, Trung đoàn trưởng Nguyễn Minh Châu hạ lệnh cho toàn đơn vị bắt đầu xuất kích tiêu diệt địch, với phương châm: không để cho tên địch nào chạy thoát. Trung đội DKZ thuộc tiểu đoàn 40 là đơn vị được vinh dự xung trận trước tiên. Khi chiếc xe thuộc lực lượng công binh địch bò lên, các chiến sĩ thuộc Trung đội DKZ đã đánh phủ đầu, triệt hạ ngay tại trận và làm cho hàng trăm xe của địch phải hoang mang khựng lại. Chớp thời cơ, các mũi xung kích của Trung đoàn 96 và các lực lượng của ta đã đồng loạt xung phong, tấn công diệt gọn quân địch. Bị đánh phủ đầu, bất ngờ, đội hình địch có phần bị rối loạn, hoang mang. Tuy nhiên, bọn chúng vẫn ngoan cố huy động lực lượng máy bay, xe tăng, pháo binh hòng chống trả lại quân ta. Trước sự ngoan cố của địch, lãnh đạo Trung đoàn 96 quyết định tung lực lượng thuộc tiểu đoàn 79 vào trận. Nhờ sự tăng cường kịp thời này mà Trung đoàn 96 và các lực lượng của ta đã bẻ gãy các đợt phản kích của địch. Cho đến khoảng hơn 19 giờ tối cùng ngày, trung đoàn 96 và các lực lượng vũ trang của ta đã hoàn toàn làm chủ trận địa và đập tan toàn bộ Binh đoàn cơ động 100 của địch. Tuy vậy, để làm nên chiến thắng lẫy lừng này, hơn 100 cán bộ, chiến sĩ thuộc Trung đoàn 96 và các đơn vị của ta đã anh dũng hy sinh.

Chiến thắng Đăkpơ có một ý nghĩa vô cùng quan trọng. Cùng với quân, dân cả nước, cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn 96 và lực lượng vũ trang các tỉnh khu 5 đã góp phần buộc Pháp phải ký kết Hiệp định Geneve, sớm kết thúc cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp. Vì vậy, chiến thắng Đăkpơ được đánh giá là "Điện Biên Phủ của Liên khu 5". Trong phần giới thiệu đầu cuốn sách "Trung đoàn 96", Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã viết: "Đánh và tiêu diệt gọn Binh đoàn cơ động 100 thuộc loại mạnh nhất của lực lượng viễn chinh Pháp ở Triều Tiên mới về là một trận vận động phục kích lớn, dũng cảm và linh hoạt với hiệu quả cao, đánh trúng vào chỗ yếu kém của địch, bồi thêm cho chúng một đòn thất bại nặng nề…". Đặc biệt, chiến thắng Đăkpơ đã được Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi thư khen ngợi. Bác viết: "Các chú hoạt động có thành tích khá, Bác vui lòng thay mặt Chính phủ khen ngợi các chú…".

Nhằm tôn vinh và tưởng nhớ đến cán bộ, chiến sĩ của Trung đoàn 96 và các đơn vị của ta, Tỉnh ủy, UBND tỉnh Bình Định, Gia Lai và một số tỉnh, thành khu vực miền Trung - Tây Nguyên đã có những việc làm cụ thể, thiết thực. Theo đó, năm 2000, UBND tỉnh Bình Định đã quyết định cho phép thành lập Ban Liên lạc truyền thống cựu chiến binh Trung đoàn 96. Đồng thời, UBND tỉnh Gia Lai cũng cho phép xây dựng Đài tưởng niệm chiến thắng Đăkpơ tại An Khê. Chỉ còn ít ngày nữa, chúng ta sẽ long trọng kỷ niệm 50 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ. Với tinh thần và khí thế đó, không thể không nhắc đến Chiến thắng Đăkpơ - một Điện Biên Phủ của Liên khu 5.

Viết Hiền
Logged
chiangshan
Thành viên
*
Bài viết: 3405


No sacrifice, no victory


WWW
« Trả lời #23 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2008, 08:03:03 pm »

Copy bài và ảnh của lão banzua Grin

...ngày 2/11/1953, tiểu đoàn "Triều Tiên", đơn vị Pháp duy nhất có kinh nghiệm chiến đấu chống "tình nguyện quân TQ" (nó có mặt ở chiến trường Triều Tiên trong đội hình sư đoàn 2 bb Mẽo từ những ngày quân đội Đồng Minh rút lui khỏi sông Yalu), đến cảng Sài Gòn.
Ở đây, nó sẽ nhanh chóng được tăng quân số lên thành trung đoàn "Triều Tiên", phối hợp với 1 tiểu đoàn bb thuộc địa khác cùng với xe tăng, pháo binh để biến thành binh đoàn cơ động số 100 (Groupe Mobile 100) hay "Dim Xăng" (GM-100) theo cách phát âm tiếng Pháp của các cụ.

Đơn vị này cùng với các lực lượng hùng hậu khác của quân viễn chinh Pháp sẽ tham gia chiến dịch Atlante nhắm vào vùng giải phóng ở Liên Khu 5 của ta. Cuộc hành quân quy mô này, theo kế hoạch Na-va sẽ là mũi tiến công chính nhằm bình định miền trung và cô lập sức mạnh của Việt Minh ở miền bắc. Để ủng hộ cho nó, Căn cứ Điện Biên Phủ cũng được thành lập. Nhiệm vụ của nó, theo như Na-va nghĩ lúc đó, chỉ là để cầm chân quân chủ lực Việt Minh ở đây, không cho phía ta rảnh tay cứu viện cho chiến trường miền trung...

Sáu tháng sau, kế hoạch này tan tành, chính ĐBP lại trở thành điểm cầm chân của lực lượng cơ động Pháp. Toàn bộ lực lượng tổng trù bị cơ động của quân đội viễn chinh bao gồm 2 liên đoàn dù, lúc đầu định để xử dụng trong chiến dịch Atlante, đều bị hút hết vào ĐBP và sau đó bị tiêu diệt ở đây. Số phận của "Dim 100", đơn vị nòng cốt của lực lượng Pháp ở miền trung lúc đó cũng hẩm hiu không kém, Đắc Đoa, Plây Cần, Plây Rinh, Chư Drê... Nhưng đây lại là chuyện khác

Lính Pháp thuộc trung đoàn Triều Tiên đến Sài Gòn :



"Dim Xăng" duyệt binh ở Sài Gòn :



"Dim Xăng" lên Tây Nguyên :


« Sửa lần cuối: 27 Tháng Năm, 2008, 08:09:54 pm gửi bởi chiangshan » Logged

Dân ta phải biết sử ta
Cái gì không biết cần tra Gúc gồ
chiangshan
Thành viên
*
Bài viết: 3405


No sacrifice, no victory


WWW
« Trả lời #24 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2008, 08:11:13 pm »

Sau ĐBP, có thể nói trận đánh lớn cuối cùng của cuộc kháng chiến 9 năm là trận tiêu diệt binh đoàn cơ động 100 ở gần An Khê. Sách vở nói về trận này cũng khá nhiều, nhất là do bọn Mẽo rất quan tâm đến 1 vùng chiến lược của Đông Dương. Béc-na Phôn cũng bỏ cả 1 chương lớn trong quyển "đường không vui" để kể lại chuyện này. Nhưng người kể lại chuyện này rõ nhất có lẽ là những người cụu chiến binh đã tham gia trận đánh. Đây là 1 bài tường thuật lại của ông Giăng A-ri-ghi, nguyên là trung úy trong trung đoàn Triều Tiên :

"... Phòng quân báo Pháp hoạt động tốt, chúng tôi biết rằng có nhiều trung đoàn VM đang hoạt động dọc lộ 19 : trung đoàn 803 đang được điều chỉnh lại [ tin này là sai, trung đoàn 803 đã hành quân xuống phía nam ngay sau trận Plây Rinh vào cuối tháng 4], trung đoàn 108 [chủ lực], 120 [địa phương] và 96[chủ lực mới thành lập, là đơn vị chính tham gia trận đánh] cùng với các đơn vị chủ lực và địa phương khác đang hành quân về nơi tập trung gần đó. Tất cả tổng cộng khoảng 15000 quân chiến đấu, tương đương với 1 sư đoàn và 25000 dân công.

Mặc dầu chúng tôi biết những tin tức đáng lo ngại này, ngày bắt đầu chiến dịch "Eglantine" vẫn được chỉ định vào sáng ngày 24/6. Binh đoàn 100 phải một mình mở đường đến cây số 22, không có không quân bảo vệ do thiếu hợp đồng giữa các cánh quân đi đón và hỗ trợ. Dù gì đi nữa, cuộc rút lui sẽ phải được thực hiện vào ban ngày.

Ngay từ 8 giờ sáng, đoàn xe đã bắt đầu lên đường. Đi đầu là tiểu đoàn giã chiến của trung đoàn bộ binh thuộc địa số 43 (BM 43) cùng với những phương tiện công binh mở đường và pháo thuộc khẩu đội 6. Sau đó là đến các tiểu đoàn khinh quân việt nam (TĐKQ) và thiết đội xe bọc thép, xe cộ thuộc ban tham mưu binh đoàn cùng bộ chỉ huy trung đoàn pháo binh thuộc địa số 10 (10 RAC). Rồi đến tiểu đoàn 2 trung đoàn Triều Tiên và khẩu đội 4 tháp tùng các xe cộ thuộc các đơn vị quân bưu, quân vụ và xe chở xăng. Cuối cùng là tiểu đoàn 1 Triều Tiên và khẩu đội 5 đi cùng với xe chở đồ, cấp cứu và trạm quân y di động. Ngay khi bắt đầu khởi hành rời An Khê, đoàn xe 240 chiếc này đã kéo dài hơn 8 km!

Cánh phía bắc đường đi, do đại đội 7 Bergerol và đại đội 6 Triều Tiên đảm nhiệm. Phía nam có đại đội 8 Bergerol và đại đội 5 Triều Tiên. Lính thuộc địa của BM 43 đi trước mở đường. Các đơn vị bộ binh khác đều đi tản mát dọc 2 bên đường để bảo vệ xe cộ trong đó có những chiếc xe tải GMC đuôi ngắn đang kéo các khẩu pháo 105 ly. Vào buổi trưa, chúng tôi đã đến được cây số 12. Chiếc máy bay không thám "Cricket" có thông báo nhiều đoạn đường bị phá và một số chướng ngại vật phía trước gần cây số 15. Các đơn vị chuẩn bị đội hình chiến đấu và di chuyển chậm chạp về phía trước.

Từ cây số 15 trở đi, con đường uốn cong thành 1 vòng cung vắt qua 1 thảo nguyên nhỏ bao phủ bằng cỏ voi. Khu rừng gần đó im lặng một cách khác thường... 1 đống sỏi đá chướng ngại vật đầu tiên xuất hiện, những xe ủi đất được điều động lên phía trước, đoàn xe dừng lại...

Lúc đó là vào 14 giờ 15 phút chiều, khi lửa địa ngục bắt đầu bùng lên. Trận phục kích đã được chuẩn bị bằng 1 chiến thuật tinh vi bậc thầy trên 3 km từ cây số 12 đến cây số 15. Điểm trung tâm nằm ở ngay vòng quay bắt đầu bằng khoảng 100 mét đường thẳng bị khống chế bằng 16 khẩu cối 81 được ngụy trang rất kỹ trên 1 điểm cao khoảng 200m gần đó. Một cơn mưa đạn ĐKZ, bom bay và lựu đạn đổ xuống những chiếc xe chỉ huy của binh đoàn, GM 100 bị mất đầu trong vòng không đầy 15 phút.

Toàn bộ đoàn xe đều nằm trong tầm bắn của súng máy Việt Minh. Những chiếc xe công binh đã vượt qua chỗ ngoặt đều bị rơi vào đường bắn cánh sẻ của VM, hầu hết các tài xế đều bị bắn chết hay bị thương, số sống sót đều phải bỏ xe nấp trốn vào bên lề đường khiến đoạn đường này hoàn toàn bế tắc.

Chỉ trong vài phút, ban tham mưu và liên lạc bị tiêu diệt hoàn toàn. Hiệu lực của trận phục kích rất là ghê gớm, cộng thêm vào đó là hoả lực yểm trợ của VM xuất hiện cực kỳ đột ngột. Hàng trăm "bộ đội" trong bộ quân phục đen của quân chủ lực miền ào ào xông lên, không hề bị khựng lại khi họ vượt qua những nhóm dân công hoả tuyến đang chở đạn hoặc tải thương.
Bị mắc lại trên mặt đường ngổn ngang xe cộ, không thể nào chấn chỉnh lại được đội hình, chúng tôi chỉ có thể bất lực chứng kiến những chiếc GMC, 4x4 và Jeeps thay nhau bốc lửa. Trên hàng trăm mét, những chiếc xe cùng với hành khách đang bốc cháy rừng rực. Trong tầm bắn chính xác của hoả lực VM, những xe chở đạn liên tục nổ vang bắn văng tung toé ra xung quanh những mẩu sắt cháy đỏ rực cùng với những mẩu thi thể.
2 đại đội bộ binh của BM 43 đã mở lại được đường tiến trong khi 2 đại đội khác lại bị hững lại dưới làn đạn súng liên thanh ngay ở chỗ những chiếc xe của ban tham mưu binh đoàn bị phá huỷ. Các đơn vị người việt của các tiểu đoàn khinh quân hoàn toàn vô tích sự trong việc bảo vệ các cánh; họ nhanh chóng đào ngũ và biến mất trong thiên nhiên...
Những chiếc xe bọc thép bị tắc nghẹn trên đường, một số đang bốc cháy, nhưng vẫn bắn trả lại hoả lực bọc quanh của Việt Minh. Đại tá Barrou [chỉ huy GM 100] cũng tự nhẩy lên 1 khẩu liên thanh 12.7 thay thế xạ thủ vừa bị bắn chết và cũng nhanh chóng bị trúng đạn vào 2 chân. Lúc này tất cả các sỹ quan xung quanh ông ta đều đã bị chết hoặc bị thương.

Tiểu đoàn 2 Triều Tiên lúc đó cũng đang cố gắng tiến lên nhằm phá vỡ gọng kìm phía trước. Đại đội 5 và đại đội 7 Bergerol chiến đấu như những con thú trước khi bị tràn ngập, đập tan ra thành từng nhóm nhỏ, cô độc, chiến đấu để tự cứu lấy mình.

Trung đội của tôi, lúc đó đi sát vào đại đội 5. Binh lính của đơn vị này bị bắn gục càng lúc càng nhiều. 1 người trong số họ lui về phía chúng tôi với một lỗ hổng khủng khiếp to tướng đỏ lòm trên mặt. Tất cả những người sống sót đều phải rút lui, trung đội của tôi nhận được lệnh phòng ngự đoạn đường này trong khi thương binh được về phía sau. Để thực hiện mệnh lệnh này, chúng tôi đã phải xung phong 4 lần nhằm an toàn hoá những vùng xung quanh. Nhưng cuối cùng bọn Việt vẫn đặt được 1 khẩu liên thanh 12.7 để bắn trực tiếp vào chúng tôi. Sau đó, mọi việc tiến triển rất nhanh. Tôi thấy 1 chiếc xe bọc thép đi lùi với 1 người tài xế, hoá ra đó là trung tá Kleinman, 1 trong những sỹ quan còn lại chưa bị thương : " Chúng tôi rút lui, Arrighi... anh cố gắng giữ vị trí thêm một chút nữa để cho những đơn vị cuối cùng đưa thương binh đi..." Thế cánh quân đi đón đâu? Không quân, phi pháo đang làm gì vậy...?
Đột nhiên 1 loạt đạn cối 81 rơi xuống cách chúng tôi khoảng 200m về phía bắc, trong tình huống hỗn loạn thế này khó có thể chuẩn đoán chính xác được khoảng cách... loạt thứ 2 rơi xuống cách 100m, loạt sau sẽ là cho chúng tôi. Tôi ra lệnh tản mát đơn vị ra... một lúc sau tôi ngã gục với cảm giác cơ thể bị thép nung xuyên vào khắp mọi nơi. Bò trên 4 cẳng, mật mũi bầy nhầy máu, tôi nhìn đờ đẫn khẩu súng các-bin cong queo và chiếc điện đài TRPP-8 tan nát. Như một con rối, tôi nằm vặt xuống như những người bị thương khác xung quanh.

Lúc đó là khoảng 17 giờ 30, Trung tá Kleinman quyền chỉ huy binh đoàn có 2 cách : hoặc là lùi về phía cây số 11 tạo thành con nhím phòng thủ, hoặc bỏ mặc đoàn xe, đi bộ về phía cây số 22. Bộ chỉ huy chiến dịch Atlante đã chọn kế hoạch thứ 2. Thời tiết oi bức của lúc bắt đầu trận đánh cũng chuyển thành 1 cơn mưa lớn và mát mẻ. Tự nhiên không có lý do gì hết, quân Việt Minh rút lui. Cái này nó cũng như vô vàn sự kiện bất ngờ ngoài lô-gích xẩy ra trong1 trận đánh, có khi nó giúp ta, lúc khác nó lại hại ta...

Khoảng thời gian yên tĩnh không ngờ này đã giúp chúng tôi tập trung lại được. Hậu quân của binh đoàn bắt đầu phá huỷ những chiếc xe còn nguyên vẹn và phá những nòng pháo 105 bằng lựu đạn cháy.
Vào khoảng 19 giờ, các đơn vị tan tác của binh đoàn 100 lại được các sỹ quan sống sót tổ chức lại và dưới sự chỉ huy của trung tá Kleinmann, lợi dụng trời tối để tiến về phía nam, quay tránh hệ thống phòng thủ của VM.
Cơn mưa đã giúp chúng tôi lúc nẫy bây giờ lại làm hãm tốc độ hành quân của những người sống sót kiệt sức và bị thương... Câu chuyện của tôi cũng chấm dứt ở đây vì đối với đa số những người này, trong đó có tôi, cuộc đi bộ tiếp theo là cuộc đi bộ đầy đau khổ về những trại tù binh của Việt Minh...

Trận phục kích ngày 24 tháng 6 năm 1954 đã làm tổn thất, chỉ duy nhất trong binh đoàn cơ động 100, gần 1000 người chết và mất tích trong vòng 3 giờ đồng hồ. Ở Paris, ngày hôm sau, Quốc Hội sẽ giữ 1 phút yên lặng để tưởng niệm họ..."


 

Logged

Dân ta phải biết sử ta
Cái gì không biết cần tra Gúc gồ
rongxanh
Thành viên
*
Bài viết: 2085

Mơ về nơi xa lắm.


« Trả lời #25 vào lúc: 23 Tháng Sáu, 2008, 08:00:19 am »


Pháp KIA 500, WIA 600, CIA 800. 375 xe bị cháy và hư hỏng. Ta thu 229 xe còn nguyên hoặc hư hỏng ít, 18 pháo 105 (không rõ còn dùng được không).
Em đồ rằng, 229 xe còn nguyên hoặc hư hỏng ít là nằm trong số 375 xe.
Pháo 105 thì còn dùng được (ko rõ số lượng), khi thành lập F305, các bác còn lôi ra diễu binh tại Quy Nhơn. Tôi đã đọc trong đống sách của mình, nhưng chưa tìm ra nó ở đâu Grin
Logged
chiangshan
Thành viên
*
Bài viết: 3405


No sacrifice, no victory


WWW
« Trả lời #26 vào lúc: 23 Tháng Sáu, 2008, 10:05:45 am »

Hơn 600 xe thì hơi nhiều thật, bọn này cũng chỉ có khoảng 3000 quân thôi chứ mấy.
Ờ mà cái 800 CIA hình như gồm cả 600 WIA rồi.
Logged

Dân ta phải biết sử ta
Cái gì không biết cần tra Gúc gồ
ptlinh
Admin Độc lập
*
Bài viết: 4005



WWW
« Trả lời #27 vào lúc: 23 Tháng Sáu, 2008, 10:58:29 am »

Trong quyển "Trung đoàn 96-Trận tiêu diệt binh đoàn cơ động 100 của Pháp" có nói thêm là nhà mình còn thu được cả xe tăng.
"... Số xe còn nguyên và bị hư hỏng ít là 229 xe, có một xe tăng còn nguyên vẹn, 18 pháo 105 ly, và rất nhiều súng đạn các loại...."
Logged

Hãy để những xui xẻo qua đi, biến mất khỏi chúng ta
Để săn đuổi những mục tiêu mà chính chúng ta đã chọn


rongxanh
Thành viên
*
Bài viết: 2085

Mơ về nơi xa lắm.


« Trả lời #28 vào lúc: 23 Tháng Sáu, 2008, 11:49:09 am »

Trong quyển "Trung đoàn 96-Trận tiêu diệt binh đoàn cơ động 100 của Pháp" có nói thêm là nhà mình còn thu được cả xe tăng.
"... Số xe còn nguyên và bị hư hỏng ít là 229 xe, có một xe tăng còn nguyên vẹn, 18 pháo 105 ly, và rất nhiều súng đạn các loại...."
Hơ hơ, bỏ qua bản quyền phỏng?
Ko convert được thì type đền đi chứ? Wink
Logged
altus
Moderator
*
Bài viết: 1782



« Trả lời #29 vào lúc: 23 Tháng Sáu, 2008, 03:13:44 pm »

Em đồ rằng, 229 xe còn nguyên hoặc hư hỏng ít là nằm trong số 375 xe.
Pháo 105 thì còn dùng được (ko rõ số lượng), khi thành lập F305, các bác còn lôi ra diễu binh tại Quy Nhơn. Tôi đã đọc trong đống sách của mình, nhưng chưa tìm ra nó ở đâu Grin

375 xe cháy và hư hỏng đã phải là tất cả đâu, còn "...cùng một số xe tăng thiết giáp vẫn còn ngổn ngang trên mặt đường". Vậy có lẽ 229 xe này chọn trong 375 + X tăng thiết giáp.

Bọn Tây nó nói là quân Pháp đã cố gắng phá hủy khí tài trước khi bỏ nên tôi mới thắc mắc 18 khẩu 105 kia có bao nhiêu khẩu còn dùng được.

Trích dẫn
Ờ mà cái 800 CIA hình như gồm cả 600 WIA rồi.

"hình như" là trên cơ sở nào thế? Wink "...bị thương rải rác trên toàn khu vực khoảng 600 tên bị ta bắt 800 tên..." đấy thôi.

Bọn Tây cũng có tổ chức phản kích mấy đợt cũng ác chứ không phải là hoàn toàn thúc thủ nằm hứng đạn của ta nhỉ.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM