Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 10:05:16 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Ký ức một thời hoa lửa  (Đọc 387903 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
nguoixuthanh
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #160 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 08:35:24 am »

Những ảnh này cháu chụp nhân dịp được dự Ngày hội non sông 2010 tại cây cầu lịch sử Hiền Lương.
Logged
Phong Quảng
Thành viên
*
Bài viết: 620


« Trả lời #161 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 08:37:56 am »

@nguoixuthanh : Ông mặc quân phục sẫm là ai vậy, thấy giông ông Quang ở 101 người đã cáng anh Thạc về phẫu.
@Bác Tường : Bác có nhận ra mấy chiến sĩ nữ cùng sư đoàn không Grin Grin Grin
Logged
nguoixuthanh
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #162 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 08:43:20 am »

Những anh hùng năm xưa dưới cột cờ Thành Cổ. Được nghe các chú kể lại những năm tháng hào hùng, oanh liệt cùng Thành Cổ xúc động lắm các chú ạ !


Logged
nguoixuthanh
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #163 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 08:50:34 am »

Cái này hơi tối vì cháu chụp suông, không có flas. Grin Grin
Logged
nguoixuthanh
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #164 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 08:56:32 am »

Cây cầu lịch sử trong đêm Hội.
Logged
nguoixuthanh
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #165 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 09:13:29 am »

Cái này có tý khói lửa ạ ! Grin Grin Grin

Logged
nguoixuthanh
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #166 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 09:19:14 am »

Viếng nghĩa trang liệt sỹ Thành Cổ
Logged
lexuantuong1972
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1885


TÂT CẢ VÌ ĐỒNG ĐỘI


« Trả lời #167 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 10:17:27 am »

@nguoixuthanh : Ông mặc quân phục sẫm là ai vậy, thấy giông ông Quang ở 101 người đã cáng anh Thạc về phẫu.
@Bác Tường : Bác có nhận ra mấy chiến sĩ nữ cùng sư đoàn không Grin Grin Grin

Trong số những ảnh này không có Quang người cùng a 2W và đã đưa Thạc về phẫu. Quang là đại tá CN khoa chẩn đoán hình ảnh Viện 354 nay đã nghỉ hưu.

Ối giời các nữ CCB trông ngon quá dzậy, ngày xưa chỉ có nữ ở f bộ thôi (dĩ nhiên phải sau HĐ Paris), nghe nói chị em ngày xưa ở bộ phận hậu cần (bình thường làm đậu phụ khi có việc trở thành tuyên văn). Chuyện này phải hỏi TTNL và 6971 thì mới rành. Chúng mình ở dưới bb không hề biết về họ. Nghe nói ngày xưa các thủ trưởng bao bọc các vị nữ này 1 vòng kim cô lính tráng mon men lớ xớ là gọi c20 bắn bỏ liền. Cuối 2005 có cuộc họp mặt của anh em văn nghệ, tuyên huấn của f bộ có nhiều chị về dự và cũng có 1 vài chị vẫn ở quân chủng PK-KQ.
« Sửa lần cuối: 26 Tháng Tám, 2010, 10:43:25 am gửi bởi lexuantuong1972 » Logged

Ký ức một thời hoa lửa: (P1)(P2)(P3)(P4)
lexuantuong1972
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1885


TÂT CẢ VÌ ĐỒNG ĐỘI


« Trả lời #168 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 12:13:02 pm »

NGƯỢC DÒNG KÝ ỨC
(tiếp theo)

Phía bờ sông súng nổ dồn dập, một tốp địch từ dưới sông nhô lên, chúng đã đặt một khẩu trung liên quét về phía chúng tôi. Đạn M79, đạn trung liên xé nát những thân cây chuối quanh chúng tôi, chúng còn xa quá không thể dùng lựu đạn được, tôi cắm quả đạn vào khẩu B40 của Lào và đưa lên vai, run run hướng về phía bờ sông, địch từ dưới sông ùa lên, phía Bình và Phồm đã nổ súng hất địch trở lại. Khoảng hai chục tên lính rằn ri nhô lên khỏi bờ sông, chúng có vẻ thiện chiến hơn bọn trước bởi thằng nào cũng khoác áo gi-lê chống đạn trên áo cài toàn lựu đạn, khoảng cách thu hẹp dần, đến tầm của B40 tôi nhổm dậy xiết cò, một tiếng ục làm tai tôi ù đặc, khói lửa đỏ chùm lên, tôi chỉ kịp lao theo sang hố bom bên cạnh thì mấy quả M79 liên tục nổ chát chúa vào chỗ tôi vừa nằm. Cùng với quả B40 của tôi, bên phía lớp học cũng liên tiếp phóng mấy quả B40 phía đám địch, chúng dạt hết xuống sát sông. Chợt phía phải chúng tôi địch bắn một loạt đạn cối nhưng tiếng nổ không to và liền sau đó những lớp khói vàng cuồn cuộn bốc lên, theo chiều gió tạt về phía chúng tôi. Mắt mũi cay xè, cổ họng tắc lại, nước mắt giàn giụa, bụng thót như muốn ói ra...chúng tôi đã dính đạn hóa học của địch. Trong túi cứu thương có một ống thuốc phòng độc nhưng có kịp lấy ra đâu, tôi úp mặt xuống hố nước cho đỡ cay mắt và  lấy khăn mặt cài bên hông nhúng nước hố bom bịt chặt mũi mồm lại, dù sao cũng đỡ hơn chỉ có nước mắt vẫn còn ứa ra cay xè. Một trận mưa nữa ập đến, chính trận mưa này đã tẩy sạch khu vực nhiễm độc của khói đạn hóa học. Chúng tôi bỏ mũ, ngửa mặt lên cho nước mưa xối lên mặt, lên mũi, lên mắt cho sạch hết hơi độc bám vào, nước mưa theo miệng qua cổ họng xuống dạ dày là dịu đi cái rát, cái cay của hơi độc nhưng mùi vị hăng nồng của nó cũng không thể xua đi hết được. Phải mấy tháng sau, cái cảm giác đó mới hết.

Trời tối sầm, những hạt mưa tát vào mặt lạnh lạnh có lẽ vì đói, vì rét, vì liên tục khô lại ướt và nhất là vì sợ khi chung quanh toàn là địch, liệu tối rút ra có được không ? Phía cầu tiếng rú của xe tăng địch lại rộ lên, những loạt 12 ly 8 bắn rất căng vào khu lớp học của b2, từ các vị trí chốt của địch xung quanh khu trường học chúng  liên tục dùng cối cá nhân bắn vào chỗ chúng tôi. Chính vị trí của tiểu đội tôi gần bờ sông lại ít bị cối nhất. Giờ xe tăng địch mà xuất hiện thì chỉ còn có 3 quả đạn, có thể đủ cầm cự chờ đến đêm xuống. Khu vườn chuối chỗ chúng tôi nước ngập xâm xấp, qua màn mưa nặng hạt vuốt không kịp, mắt kính nhòe nhoẹt vì nước mưa cộng với mắt vẫn còn cay xè vì khói độc đã hạn chế tầm nhìn rất nhiều. Phía sau tôi nghe tiếng ục của B40, quả đạn lướt trên đầu chúng tôi và nổ tung cách chỗ chúng tôi không xa, trong lúc đang lấy nước mưa xoa mắt, xoa mũ, xoa mặt cho hết hơi độc bám vào người thì địch đã từ dưới bờ sông lặng lẽ ùa lên chỗ chúng tôi, b2 phía sau phát  hiện ra trước đã nổ súng chặn lại. Lần này lợi dụng trời mưa địch tấn công từ 2 phía: từ bên kia vượt sông đánh vào chỗ vườn chuối bên cánh trái, phía cầu chúng dùng đại liên yểm trợ cho bọn từ đường tăng đánh trực diện còn bọn ở các chốt trong các khu nhà quanh đấy liên tục dùng M79 bắn vào trận địa của chúng tôi. Tôi dùng AK lia vào toán địch gần nhất, nhưng chúng chỉ lui lại và tản ra sau mấy bức tường đổ. Chúng quét cực nhanh liên tiếp về phía chúng tôi, từ phía trái tiếng Phồm hét: “Tường...B40”, tôi vơ lấy khẩu B40 đã cắm sẵn quả đạn, chẳng kịp ngắm chỉ kịp chĩa mũi súng về đám lính đang núp sau bức tường đổ và xiết cò. Quả đạn nổ tung nơi bức tường đổ nhưng vì quá gấp, tầm súng lại hơi thấp nên luồng lửa phụt về phía sau sát miệng hố bom làm cho hơi nóng hắt vào lưng nóng dẫy. Những thằng lính còn lại chạy dạt ra phía bờ sông. Địch tiếp tục đổ quân từ dưới sông lên nhưng lần này chúng ở khá xa, không tiến công chúng tôi mà lại đi theo hàng một lầm lũi theo vệt đường tăng tiến về khu vực sau trường học. Chúng định làm gì ? Vào thay chốt hay sao mà đứa nào cũng mang ba-lô sau lưng hoặc tăng cường quân để hôm sau tiếp tục phản kích. Nhưng chắc chắn phía đó là quân ta. Mưa vẫn tiếp tục, trời cũng đã nhập nhoạng, hỏa châu địch liên tiếp soi sáng cả khu vực. Bây giờ cảm giác đói mới đến, nhai trệu trạo bánh lương khô mà miệng đắng ngắt vì hơi độc lúc ban chiều. Người tôi bã ra có lẽ sự căng thẳng của một ngày đã làm cho cơ thể tôi muốn chùng xuống. Trận đụng độ đầu tiên đến với tôi là như vậy. Còn đêm nay thế nào và cả ngày mai nữa...

(còn tiếp)
Logged

Ký ức một thời hoa lửa: (P1)(P2)(P3)(P4)
lexuantuong1972
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1885


TÂT CẢ VÌ ĐỒNG ĐỘI


« Trả lời #169 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2010, 09:35:56 pm »

NGƯỢC DÒNG KÝ ỨC
(tiếp theo)

Trời tối hẳn, tôi trườn về phía trước nơi mấy tên địch nằm gần nhất, chính thằng này khi trúng đạn rên la gọi bạn rất to. Nó nằm ngửa, mũ sắt lật sang bên, áo giáp của nó phanh ra, tôi kéo cái ba-lô ra khỏi người nó, trong ba-lô ngoài bộ quần áo rằn ri hôi rình tôi tìm thấy vài ba thứ lặt vặt như mấy bao thuốc Bastos Quân tiếp vụ, dao cạo râu cụp xòe, mũ nồi, mấy túi cơm sấy, thịt hộp...những thứ mà lính ta đều cần. Thằng bên cạnh không có ba-lô nhưng túi ngực của nó có một cái bật lửa Zippo và một cuốn sổ tay bìa ni-lon. Tôi nhét bật lửa và cuốn sổ vào túi áo ngực thì Phồm đi hội ý về cho biết ông Nghĩ c trưởng bị thương ngay từ sáng, một số hy sinh, cả đại đội còn chục tay súng đợi đêm xuống sẽ rút ra.

Ba anh em ngồi dựa vào nhau nhai trệu trạo cơm sấy trộn nước hố bom với thịt hộp vừa kiếm được, hít hà hơi thuốc lá một cách khoan khoái, Lào vẫn còn rên khe khẽ nó chẳng ăn được gì chỉ uống nước. Phồm phân công tôi khi rút sẽ mang Lào theo.

Phía bên kia sông địch bắn pháo sáng rực trời kèm đủ các loại pháo hiệu xanh đỏ, sao chúng bắn lắm thế. Sau này tôi mới biết địch ăn mừng vì đã chiếm được Thành Cổ - đấy là đêm 16/9/1972.

Xốc Lào lên lưng, chúng tôi lui lại phía lớp học. Gặp Chiến, nó không bị sao, mừng quá. Chỉ huy đại đội và trung đội không còn ai, chỉ còn lại mấy tiểu đội trưởng sẽ chỉ huy anh em tìm đường rút ra. Liệt sĩ sẽ để lại để dẫn trinh sát vào mang ra.

Tiếng địch nói chuyện với nhau rất gần, chúng tôi sẽ từ khu trường học lách qua những căn nhà đổ rồi xuống đường tăng. Tôi cõng Lào trên lưng trườn qua gần hết đường tăng thì tốp đi trước dừng lại. Địch ở bên kia con đường trong các dãy nhà đổ ven đường. Quyết định phải phá vây mà ra. Tôi đặt Lào vào một cái hố pháo trên đường tăng, vơ vội ít cỏ rác phủ lên cho nó ghé vào tai nó thì thào: “Nằm yên ở đây, chúng tao phải phá vây rồi sẽ đưa mày ra”. Dường như nó không muốn rời tôi, bàn tay nó bấu vào cánh tay tôi như muốn nói: “Đừng bỏ em lại...”. Cái cảm giác bàn tay nó bấu vào tay tôi cứ tuột dần, tuột dần ám ảnh tôi cho đến tận bây giờ. Không mang được nó ra, tôi ân hận lắm nhưng liền sau đó tôi cũng bị thương. Khu vực nầy là khu vực tranh chấp của hai bên và sau Hiệp định Paris 1973 do địch kiểm soát. Không hiểu trong số những ngôi mộ chưa biết tên của NTLS xã Triệu Thành có mộ của Lào và của anh Tạo không ? Lần nào đi Quảng Trị và trở lại nơi anh Tạo và Lào hy sinh giờ là trường tiểu học Triệu Thành, tôi không khỏi nghẹn ngào nhớ tới trận đánh đầu tiên đó với những người đồng đội đã hy sinh mà mình không thể mang họ ra được. Cầu mong các anh sống khôn chết thiêng, ở nơi xa các anh hãy phù hộ độ trì cho gia đình, người thân có một cuộc sống an lành, phù hộ cho quốc thái dân an và đừng bao giờ để những thảm cảnh do chiến tranh gây ra như thế nữa...        

Lên khỏi đường tăng, trong ánh sáng mờ ảo của hỏa châu, tôi phát hiện mấy đốm đỏ của thuốc lá cách không xa liền sau đó một tiếng la: “Ai ! Đ. má...”. Phía trước tôi là Chiến, nó bật dậy phóng luôn một quả B40 vào chỗ đó, luồng lửa quả đạn sẹt ngang qua người tôi làm tôi tối tăm mặt mũi, một chớp đạn nổ cách tôi không xa khiến tôi tê dại hết cả người và sau đấy không biết gì hết.

(còn tiếp)


Trường tiểu học Triệu Thành, ngày xưa là trường tiểu học cộng đồng


Trên nền lớp học ngày xưa
[/center]
« Sửa lần cuối: 27 Tháng Tám, 2010, 07:42:18 am gửi bởi lexuantuong1972 » Logged

Ký ức một thời hoa lửa: (P1)(P2)(P3)(P4)
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM