tieunamvu
Thành viên
Bài viết: 309
|
|
« Trả lời #13 vào lúc: 15 Tháng Chín, 2010, 10:40:38 pm » |
|
Dẫu tôi đã quen anh Phạm Tuấn Hùng, Giám đốc Vườn quốc gia Bái Tử Long khá lâu, nhưng rất ít khi được nghe anh kể về những năm tháng chiến đấu ở chiến trường miền Nam. Mặc dù, qua tìm hiểu của bản thân tôibiết anh là lính tăng được vinh dự cùng đoàn quân tiến vào giải phóng Sài Gòn trên chiếc xe tăng 910, Đại đội 3, Lữ đoàn 203 tiến vào Dinh Độc Lập trong giờ phút thiêng liêng lịch sử ngày 30-4-1975. Đã 33 năm trôi qua, hôm nay anh ngồi bên kỷ vật thân thiết của đời lính bồi hồi nhớ lại một thời đã qua...
Cách đây 38 năm, Phạm Tuấn Hùng là sinh viên năm thứ 2 Trường Đại học Lâm nghiệp. Lúc ấy, anh mới 19 tuổi tràn đầy khát khao của tuổi trẻ. Thời điểm ấy, chiến tranh ở miền Nam đang diễn ra ác liệt, giặc Mỹ lại âm mưu leo thang bắn phá miền Bắc. Cũng như nhiều sinh viên khác trong trường, Phạm Tuấn Hùng xung phong vào quân đội. Từ giã mái trường đại học, anh được cử đi học lái xe tăng 6 tháng; sau đó được phân vào Tiểu đoàn 1, Lữ đoàn 203 tăng thiết giáp với nhiệm vụ vào Nam chiến đấu. Anh tham gia rất nhiều trận đánh, suốt từ Quảng Trị, Thừa Thiên - Huế, Đà Nẵng, Phú Yên, Nha Trang... Nhưng kỷ niệm sâu sắc nhất trong đời lính của anh là được tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử. Dẫu đã hơn 30 năm trôi qua, nhưng trong ký ức anh vẫn vẹn nguyên những giây phút hào hùng đó. Anh lặng lẽ kể: “Tôi không thể nào quên, đó là thời khắc lịch sử trước ngày giải phóng. Khi đó tôi là trợ lý kỹ thuật thuộc Đại đội 3, Tiểu đoàn 1, Lữ đoàn xe tăng 203. Đúng 17 giờ ngày 29-4-1975, tôi cùng xe tăng 866 của đồng chí Lê Tiến Hùng, trung đội trưởng, tham gia đánh căn cứNước Trong, Thủ Đức, Cam Bình... Cuộc chiến hết sức ác liệt trước cửa ngõ Sài Gòn. Cả ngày lẫn đêm 29-4, chúng tôi đều không ngủ, tiếng đạn bắn đinh tai nhức óc, pháo sáng rực bầu trời; nhiều đồng đội tôi đã anh dũng hy sinh. Tiểu đoàn trưởng Ngô Quang Nhỡ hy sinh ngay ở cửa ngõ Sài Gòn khi đang trong tư thế chỉ huy, có đồng chí vừa mở cửa xe thì bị đạn pháo cắt ngang hộp sọ, các đồng chí bộ binh phối hợp cùng xe tăng 325, sư 304 cùng trong đoàn quân tiến vào Sài Gòn thì hy sinh gần hết. Đại đội 3, Tiểu đoàn 1, Lữ đoàn 203 của chúng tôi là đơn vị từng được phong anh hùng từ khi chiến đấu tại Cửa Việt, Đông Hà, Quảng Trị năm 1973. Khi tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh thì Đại đội 3 của chúng tôi lại được chọn đánh vào Dinh Độc Lập và được phân công cắm cờ trên phủ Tổng thống ngụy ở Sài Gòn. Toàn bộ các cờ cắm trên xe của đại đội chúng tôi đều ghi rõ số xe và biệt danh đơn vị là “Gia Nghĩa”.
Trước khi đánh vào Sài Gòn, chúng tôi đã được học sa bàn để thực hiện nhiệm vụ vẻ vang này. Khoảng 7 giờ sáng ngày 30-4, xe tăng 866 do đồng chí Trung đội trưởng Lê Tiến Hùng và tôi cùng đi đến phía đông chân cầu Sài Gòn. Lúc này ngay sát chân cầu có rất nhiều xe tăng và xe bọc thép của địch xuất hiện. Đại đội 3 đã phân công xe của Trung đội trưởng Lê Tiến Hùng đi đầu tiến qua cầu Sài Gòn đánh vào Dinh Tổng thống. Đồng chí Hùng bảo tôi: “Cậu là trợ lý kỹ thuật phải xuống xe sau theo dõi, sửa chữa xe của cả đơn vị. Tớ đi xe đầu tiên có thể bị hy sinh, nếu tớ có bị hy sinh cậu nhớ bảo với vợ tớ ở Hạ Hoà (Phú Thọ) biết nhé”. Tôi xuống đi cùng xe tăng 910 do đồng chí Giám, quê ở Thanh Hoá chỉ huy, đồng chí Thanh là lái xe cùng 2 đồng chí pháo thủ đi sau xe 866 của đồng chí Lê Tiến Hùng. Đến giữa cầu Sài Gòn, xe của đồng chí Lê Tiến Hùng bị pháo địch bắn vào cửa pháo 2, trên xe có 2 đồng chí bộ binh phối hợp đã hy sinh. Có đồng chí bị đạn chặt đôi người, nửa người rơi vào trong xe, còn nửa người rơi ngoài xe. Trên xe của đồng chí Lê Tiến Hùng còn có đồng chí Hoà, và đồng chí Mỹ, cả 2 đều là pháo thủ đều bị thương và được nhân dân đưa vào bệnh viện cấp cứu...’’.
Kể đến đây giọng anh Hùng bỗng nghẹn lại: “Họ đã chiến đấu và hy sinh anh dũng như thế đó, chúng ta phải biết ơn họ những người đã ngã xuống cho cuộc sống tươi đẹp hôm nay’’. Trầm lặng mộtlúc, anh Hùng tiếp tục câu chuyện: “Xe 910 của chúng tôi tiếp tục đánh vào Sài Gòn, trong đoàn có xe số 843 của đồng chí Bùi Quang Thận (người cắm lá cờ lịch sử trên Dinh Độc Lập ít phút sau đó) là đại đội trưởng chỉ huy xe đi sau vượt lên. Hơn 10 giờ ngày 30-4, xe của chúng tôi vào Dinh Tổng thống. Chúng tôi chạy ngay lên gác 2 của Dinh để bắt Tổng thống nguỵ quyền khi đó là Dương Văn Minh và các thành viên nội các. Khi lên đến gác 2, Dương Văn Minh và nội các đang ngồi tại phòng họp lớn. Dương Văn Minh nói: “Chúng tôi đang chờ các ông đến để bàn giao’’. Lúc này đồng chí Trần Văn Công, Lữ đoàn phó đoàn 203 vào và nói giọng cương quyết: “Các ông phải đầu hàng chứ không phải là bàn giao’’. Tổng thống nguỵ quyền Dương Văn Minh lại đưa ra yêu cầu: “Phải có cán bộ cao cấp của mặt trận đến chúng tôi mới làm việc’’. Ngay sau đó đồng chí Bùi Văn Tùng là Chính uỷ của Lữ đoàn xe tăng 203 đã vào tới nơi. Đồng chí Tùng nói: “Tôi là đại diện của mặt trận đây, yêu cầu các ông phải đầu hàng và tuyên bố đầu hàng, quân đội của chúng tôi đã chiếm được toàn bộ Sài Gòn rồi’’ (Lúc đó đồng chí Chính uỷ Bùi Văn Tùng có cấp hàm trung tá, và là cán bộ có cấp hàng cao nhất có mặt tại dinh Tổng thống về phía ta giờ phút đó). Tiếp sau đó, tôi và một số đồng chí khác được giao nhiệm vụ cùng đồng chí Bùi Văn Tùng áp giải Dương Văn Minh sang Đài phát thanh và chính đồng chí Tùng đã tham gia soạn thảo lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh đọc trướcĐài phát thanh vào lúc 11 giờ 30 phút, ngày 30-4-1975. Sài Gòn đã hoàn toàn giải phóng, đất nước đã được thống nhất...”.
Nguồn Công Thành- báo QN điện tử
Bác Tiến Hùng và bác Tuấn Hùng trong bài báo này là đồng đội cùng đại đội phải không ạ? Chú lixeta cho cháu hỏi chú có biết các thành viên của xe 910 không?
|