Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 24 Tháng Năm, 2024, 05:57:58 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Ký ức người lính 356  (Đọc 324418 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #510 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2011, 10:28:21 am »

Một số anh em rất quen mắt nhưng gần 30 năm rồi không nhớ được tên. Chắc cũng là anh em cán bộ chiến sĩ gần gũi cả!
Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #511 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2011, 03:27:21 pm »

  Ngày 2/9, tại Việt Lâm, Vị Xuyên tiểu đoàn làm giỗ 50 ngày cho cán bộ chiến sĩ đã hi sinh. Tôi đã làm bài văn cúng các anh với tiêu đề:  
                                   CAO ĐIỂM 772-NGÀY SƯƠNG MÙ
                                  
                                   Hỡi hồn chiến sĩ!
                                   Đã anh dũng hi sinh
                                   Nơi non cao cuối trời tổ quốc
                                   Bảy bảy hai! Bảy bảy hai
                                   Nghèn nghẹn núi, mịt mù sương
                                   Sáng này 12 tháng bảy
                                   Chớp đạn sáng lòe, ầm ầm súng nổ
                                   Ngàn xanh tơi tả, đất đá nát tan
                                   Thung sâu lở loét đạn cày

Những chiến sĩ con dân đất Việt
Tuổi xuân đâu tiếc
Lưng trần-cắp súng xung phong
Đạn xé toác vai-đạn cày rách mặt
Tai điếc đặc
Súng cầm tay rực lửa
Xông pha dữ đất biên thùy

                                    Hết đợt giao tranh-chiến trường lặng lẽ
                                    Chỉ lào xào cỏ lau gió thoảng
                                    Lạnh tanh! Trống hoác! Đỉnh đồi..
                                    Chiến trận tan rồi, ai về ai ở lại
                                    Nơi Đại ngàn chỉ lách lau cỏ dại
                                    Ngẩng đầu núi-Núi chất chồng...
                                                                                   -Cao!
                                    Sương mịt mù giăng: Trắng!
                                                                    -Trắng!...
                                    Những vành khăn!
                                                          Để tang người nằm lại
Than ôi! Một trận tan nát...
Ngàn năm ôm hận
Đau thương vô tận
Chiến binh lâm trận
Giữ đất biên cương
Sống khôn chết thiêng!
Nơi đầu non, góc núi
Nơi ngọn khe, bờ suối
Thanh Thủy-Vị Xuyên
Nhớ mẹ nhớ cha
Thương vợ thương con
Nhớ quê hương bản quán
Ngày giỗ nhớ về..
                       Nhớ về!
                                    12 tháng 7
                                    Thương ôi! Hỡi hồn chiến sĩ!
                                                Kính cáo!
                                                         Việt Lâm, ngày 2 tháng 9 năm 1984
  Chính trị viên Tiểu đoàn Đặng Việt Châu cùng toàn thể cán bộ chiến sĩ Tiểu đoàn 3,
                                                                  Kính bái!...                                    
      
« Sửa lần cuối: 31 Tháng Mười Hai, 2011, 03:40:26 pm gửi bởi DangVietChau » Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
vmt
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 959



« Trả lời #512 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2011, 04:15:36 pm »

 Bài văn cúng của anh rất xúc động ,nói thay cái tình của những người còn sống với anh em đã ngã xuống ....
 Anh có nhận ra thằng này không ,nó hay kể chuyện về anh cho em nghe đấy ,nó bảo anh xuất thân từ lính đặc công ra lên gan lắm  .Còn em thấy ai nhắc đến anh đều quý mến cả.Bọn em có lên viếng anh em ở nghĩa trang vị xuyên nhưng không làm được bài văn phúng như anh đã làm ...
Logged
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #513 vào lúc: 03 Tháng Giêng, 2012, 02:30:09 pm »

  Đây là cái thằng sáng mồng một Tết 1985 đã đi với mình lên chúc Tết anh em D1 ở E2, E5. Trở về hắn bắt được một món quà rất quý... Xuống Khe Cụt, mình, hắn và thằng Đại C trưởng công binh"thoát y" té nước. Làm cho bộ đội đôi bên phải thèm. Hồi ở làng Mè, hắn và lão Chung D trưởng làm bài thơ "vòng tay". Mình vẫn nhớ được 2 câu:
                                              Tuấn vâu làm được vòng tay
                                          Chi Nga thấy đẹp xin ngay một C...!
  Trong cái sống và cái chết, mọi người gắn kết với nhau rất chặt chẽ. Những người ngã xuống đã là một phần của người còn lại. Trận 12/7, để lại trong tôi sâu đậm về lòng dũng cảm, sự hi sinh, mất mát tình đồng chí đồng đội...Tôi là người cùng với họ đã trực tiếp trong cuộc sống còn ấy. Thì những con chữ cũng là tôi và họ.
Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #514 vào lúc: 04 Tháng Giêng, 2012, 01:47:44 pm »

  Vì coi thường địch, nóng vội, học theo kiểu chiến tranh "bấm nút" đem áp dụng ngay vào đánh nhau nơi non cao, đồi núi chập chùng, địa hình chia cắt bởi khe suối, thung lũng... Sức mạnh của quân đội, của từng đơn vị đối với quân đội nhân dân Việt Nam trước hết phải là sự lãnh đạo của Đảng, của cấp ủy các cấp. Thế mà ngay bắt đầu xung trận, cái đó đã bị phá nát... Anh Hương E trưởng ngồi "cồn" ở km2 Mã Tim, tận tâm như chính ủy Dương khoản mất quyền bí thư, chu đáo cẩn trọng như anh Kham E phó tham mưu trưởng cũng chỉ còn là quan sát viên...Tiểu đoàn 3 Cường bí thư chính trị viên bị đình chỉ công tác, Tham D phó nằm viện, còn 1 mình đồng chí Thanh D trưởng lo cho cả 1 Tiểu đoàn từ ngày 22/6 đến lúc đánh nhau là 12/7, lặn lội Coóc Nghè-600-Đồi xanh-Sín Chải, mưa lạnh đói rét, ngày đêm thức trắng... Đến voi cũng đổ huống chi là người, nghĩ mà xót xa thương tiếc.
  Sau ngày đánh nhau, cũng chỉ có làm theo mệnh lệnh của người chỉ huy, chẳng thấy ai coi sóc đến việc rút kinh nghiệm cho từng phân đội, từng đơn vị. Người chết thì cứ chết, người sống thì việc đánh nhau là nhiệm vụ của người lính cứ thế mà làm. Rất may, trong đơn vị vẫn còn nhiều cán bộ chiến sĩ tận tâm, tận lực. Họ biết trọng danh dự và thiết tha yêu cuộc sống, yêu tổ quốc. Nên họ đã đứng vững cầm chắc súng tiếp tục chiến đấu chặn đứng bước tiến của quân giặc, giữ vững biên cương của tổ quốc.
Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #515 vào lúc: 04 Tháng Giêng, 2012, 04:36:29 pm »

  Ta vẫn say sưa với chiến thắng của tháng 3/1979, nên cứ tưởng...phát huy tối đa hỏa lực pháo binh băm nát mục tiêu, pháo chuyển làn kiềm chế trận địa pháo địch, bộ binh mở cửa mở xung phong đánh chiếm. Địch còn thằng nào ngắc ngoải, hoặc bị sức ép đang ngơ ngơ ngác ngác thì hô...tháo xẻng đưa qua tai(bác Hồng Cư dạy đấy). Chúng đưa tay ra lấy dây trói lại. Các cánh quân gặp nhau reo mừng...Ta đã cắm được 3 cờ! Xơ cờ tả tơi, cờ đâu nữa mà cắm.
  Đầu năm nay 2011, nhân ngày 30-4, gặp mặt đồng đội sư đoàn 356 tại Đức Thọ, Hà Tĩnh. Gặp lại anh Khoản, anh em hỏi anh:"Có nhớ bon em không"? Anh nhìn rồi cười và nói:"Chỉ nhớ chú Thanh, chú Châu, còn quên hết rồi....
  Trước khi viết những dòng này, tôi điện hỏi anh Tứ vì sao pháo cấp trên hôm ấy không bắn như chỉ lệnh chiến đấu. Anh Tứ bảo:"Tôi đã điện cho ông Điếm, thì ông bảo sương mù quá không hiệu chỉnh được". Tôi bảo:"tôi sẽ hiệu chỉnh cho". Nhưng vẫn không bắn...
Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
GiangNH
Thành viên
*
Bài viết: 1146


« Trả lời #516 vào lúc: 04 Tháng Giêng, 2012, 04:55:01 pm »

Bác vui tính quá, mấy bác cựu chỗ em vẫn nói "Thấu xẻng chiêu khâu khoan tai"(tạm dịch như các bác là THAO XENG DUA QUA TAI)

 Em cứ tưởng trinh sát pháo đã căn tọa độ thì pháo thủ cứ thế mà tệt, tệt hết cỡ vào? Kiểu gì thì nó chẳng nổ vào cái khu vực cần bắn?

Hay là các bác bộ binh đã vào quá gần địch rồi? Nên cấp trên sợ nện nhầm vào quân ta? Còn bác mà hiệu chỉnh kiểu "tay bo" ấy thì kinh lắm, nhỡ cấp trên mà đồng ý, thì có khi bác...bác...rách áo đấy nhỉ? Liều quá, quá liều Huh
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Giêng, 2012, 06:29:41 pm gửi bởi GiangNH » Logged
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #517 vào lúc: 04 Tháng Giêng, 2012, 06:31:08 pm »

  Ngày 12/ 7/2009, gặp mặt đồng đội của sư đoàn tại Vinh, Nghệ An. Vừa vào cổng hội trường thì một người chạy tới ôm chầm lấy tôi và nói:" Anh có nhớ em không"? Tôi nhận ra ngay đó là chiến sĩ thông tin, người trong lửa đạn tại D3 đã truyên đạt mệnh lệnh của sư đoàn trưởng để tôi chỉ huy chiến đấu... Thật cảm động, tôi gọi tên đồng chí đó:"Chiến phải không"? Bởi sau khi ra lệnh rút, tôi chỉ kịp hỏi:"Đồng chí tên gì"? trong ầm ào súng nổ, tôi chỉ nghe là "i..ế..n" và sau đó không gặp lại nữa. Sau này, khi về sư đoàn công tác, mỗi bận xuống Tiểu đoàn 18 thông tin, tôi luôn kể về một chiến sĩ thông tin quả cảm của D18. Người đã giữ mạch liên lạc duy nhất giữa tôi và chỉ huy sư đoàn trong trận đánh sáng ngày 12/7. Một tấm gương sáng trong chiến đấu của Tiểu đoàn cần được nêu gương. Tên là "Chiến" mà 25 năm sau mới rõ tên: "Chu Văn Khiêm nay sống ở xóm 4 Cổ Nhuế, Từ Liêm, Hà Nội".
  Chỉ có 3-4 giờ đồng hồ giữa sương khói lửa đạn mịt mùng. Giữa cái sống và cái chết vậy mà 25 năm sau vẫn nhận ra mặt nhau, thật là đáng trân trọng. Ôm lấy nhau, mừng mừng tủi tủi. Hết chuyện cuộc sống gia đình rồi lại chuyện về trận chiến . Trong tôi đồng đội lại hiện về và ngay sau đó, lúc gần kết tôi đã lên diễn đàn đọc bài thơ:
                                                     DƯ ÂM
                          (Thêm một nén nhang cho người nằm lại)
                          

                           Gió trở mùa-thu đã sang
                           Sương giăng trắng trời trắng đất
                           Nơi xa ùng oàng sấm động
                           Ngỡ là mệnh lệnh tấn công

                           Năm ấy mùa thu, ngày sương mù mịt
                           Thung sâu tơi bời lửa đạn
                           Tuổi xuân xung trận giữ biên thùy

                           Những Thanh, những Đa, những Hà, những Lý
                           Tiến, Công, Kí, Kết, Chỉ, Ngọ, Thêm...
                           Nơi nghĩa trang có danh và vô danh

                           Trong hố chôn chung hay nằm rải rác
                           Nơi thung sâu Nậm Ngặt hay Khe Cụt đồi xanh
                           Người nằm lại và tuổi xanh mãi mãi...

                           Bảy Bảy Hai! Bảy Bảy Hai
                           Tuổi xuân giữ lại chốn này
                           Ngày thu Nậm Ngặt...
                           Sương giăng trắng trời!

                          
                                                                  Đặng Việt Châu, 12/7/2009
                                        

                          
Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #518 vào lúc: 08 Tháng Giêng, 2012, 08:19:37 am »

  Dân Làng Mè Phương Thiện nhất là các cụ ông cụ bà cứ thấy bộ đội vào là hỏi:" Có phải là bộ đội Tiểu đoàn 3 không? Bác Thanh đã về chưa? Nếu đúng là bộ đội ta rồi".
  Đến ngày 18/10 thì Tiểu đoàn quay lại Làng Mè Phương Thiện, ông Điều trước đây là cán bộ tuyên giáo Tỉnh nghỉ hưu đã tổ chức bữa rượu mừng ngày đơn vị trở lại. Vào tiệc, rược được uống bằng bát. Bởi tửu lượng có hạn nên tôi nháy mắt với anh em thay bằng nước lã. Ông Điều bắt được nên bị phạt gấp 3, về đến nhà thì đổ kềnh.
  Mấy hôm sau nhân ngày nghỉ đơn vị tổ chức bữa rượu quân dân. Vào cuộc 2 két rượu chanh được mang ra. Ông Điều phấn khởi lắm. Ông bảo cứ để nguyên chai cho nó oai. Hơn nữa để khỏi phiền các chú phục vụ vất vả. Thế là đôi bên thù tạc.
          Giặc dùng rượu chanh thì ta cũng dùng rượu chanh! Quyết chiến! Thắng!
  Rượu cả chai cứ thế các cụ "khà"... Đến lúc ngấm cụ ra lệnh:" Chúng mày phải làm kiệu khênh bố về". Thế là 4 lính truyền đạt được lệnh làm một cáng. Cụ ngất ngưởng ngồi lên miệng hô:" Xung phong", tay chỉ thẳng hướng nhà cụ mà thẳng tiến. Chẳng quản ruộng nước lầy lội lạnh giá, mấy đứa vui quá cứ thế mà chạy. Chỉ tội trời thì rét, khi về đến nhà thì người bê bết bùn đất.
  May mà hôm đó thằng Ba quân y sĩ đã làm mấy chai rượu giả bằng nước polytamin pha giống hệt màu rượu chanh. Không thì chỉ huy cũng nhũn.
Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
DangVietChau
Thành viên
*
Bài viết: 65


« Trả lời #519 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2012, 05:12:42 pm »

  Hơn một tháng ở Làng Mè, Tiểu đoàn được giao  nhiệm vụ xây dựng tuyến phòng ngự Bắc thị xã Hà Giang và triển khai phương án phòng ngự. Hàng chục km chiến hào, hàng trăm hầm hố chiến đấu được cán bộ chiến sĩ đơn vịlàm với thời gian nhanh nhất và chất lượng tốt nhất, sẵn sàng chặn địch khi có tình huống xấu xảy ra.
  Đây cũng là thời gian tốt đẹp của tình quân dân. Sau ngày lao động mệt nhọc hằng đêm, trừ những buổi sinh hoạt còn lại thường có những cuộc giao lưu giữa anh em bộ đội và dân Làng Mè. Đêm biên cương khi đêm đã buông xuống, lành lạnhdưới ánh trăng bàng bạc đã chếch về Tây. Thế mà cuộc vui giữa anh em bộ đội và dân Làng Mè vẫn đang say với khúc ca mà họ tự sáng tác:
               Tiểu đoàn 3! Lên đường ta đi chiến đấu-Quyết chiến! Quyết thắng
               Hiếu với dân! Ta trung với Đảng, ta đi giết thù..A ta xông pha
               Lời Bác còn ghi! Tiến lên diệt quân cướp nước..A ta xông pha
               Hiếu với dân! Ta trung với Đảng, ta đi giết thù..Quyết chiến! Quyết thắng!
  Đêm về khuya, hướng Thanh Thủy chớp đạn sáng lòe và ầm ào tiếng súng vậy mà nơi này Làng Mè Phương Thiện tiếng hát vẫn mạnh mẽ vang động, thôi thúc nhắc nhở mọi người nhớ tới nghĩa vụ thiêng liêng. Lên đường vào trận để chiến đấu và chiến thắng quân thù. Ngay phía trước mặt, đó là Nậm Ngặt, là Thanh Thủy. Cách đây chưa lâu, họ và đồng đội đã từng đổ máu, hi sinh ở đó.
  Nghe tiếng hát trầm hùng trong đêm khuya nơi mảnh đất biên cương ầm ào súng nổ. Tôi thật sự xúc động. Bởi khúc hát đã nói lên tâm tư tình cảm của anh em cán bộ chiến sĩ đối với nhiệm vụ, với đơn vị, với Tổ quốc. Với nhiệm vụ chiến đấu mà họ đã làm và đang làm giữa cái sống, cái chết cận kề thế mà vẫn lạc quan vui vẻ. Họ luôn sát cánh bên nhau nắm chắc tay súng, tiếp tục dấn thân vào nơi lửa đạn đầy gian khổ, hy sinh một mất một còn vì sự bình yên của biên giới, vì sự ven toàn của Tổ quốc.   
Logged

Phía Rừng Xa Một Chùm Hoa Đỏ
Rực Cháy Lên Như Ngọn Lửa Hồng
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM