Khỉ, bọn nó đặt chế độ không cho ké link
hehe bác huy phuc có thông số trái lựu đạn em chã post không ? ngày xưa chuyên cầm trái này mà mù mờ quá nên không dám dùng thử
Nó chính thị là bản sao M67 Mỹ đấy. Đây là trào lưu thiết kế lựu đạn nhỏ ngọn, bi sắt, mảnh dầy đặc nhưng xiên không sâu, kiểu đạn ria. Nhà ta có quả cau. Cái này của anh Tầu có thêm cái nắp chụp kiêm chốt. Thằng ngợm này nó mang cả ổ thì có khi là lắp ngòi ăn tươi để gài.
Kiểu này tồn tại lâu, model 8x, bắt đầu là kiểu 82, tức 无柄手榴弹 81式 = vô bính thủ lựu đạn 82 thức =lựu đạn không chày kiểu 82. Kiểu trong ảnh là kiểu 82-2 hoặc 91, kiểu 98 bỏ phát minh vòng bảo vệ đi, quay về chốt như... người ta. Kiểu mỏ vịt Tầu có vỏ tôn dập, bi nhỏ, thì bắt đầu là 73 thức, nhưng không nhiều, sau các kiểu chày chuối quá thì loại này mới phổ biến, từ hồi Pốt. Kiểu 82 có khá nhiều phiên bản, trong đó, có hai kiểu 82-2 và 82-3 hay gặp, khởi đầu cho kiểu mỏ vịt "nghiêm chỉnh", thay thế loại chày quá cổ và các kiểu mỏ vịt Tầu tự phát minh. Tức là, phiên bản 82 sinh ra sau chiến tranh Biên Giới, Tầu cũng như Mèo, lại vứt hết phát minh phát kiến phát ong nội địa được liếm bóng loáng, đi copy cho lành. Kiê4ur 81 lựu đạn và 81 súng trường là đặc sản của thời Đặng tiểu bình.
Model 82-1/2/3 là khởi đầu cho kiểu mà các bác post , tức kiểu lựu đạn mỏ vịt nhẹ, vỏ tôn dập, sát thương bằng bi thép rời hoặc dập liền lên vỏ. 82/1 là nụ xòe "mỏt vịt kiểu tầu", 82/2 là thử nghiệm nặp chụp phát minh Tầu, sau được dùng. 82/3 là bắt chước Nga Mỹ =lành mạnh nhất.
http://www.quansuvn.net/index.php/topic,16395.msg246663.html#msg246663Trong khi model 82-4.. lại bắt chước kiểu trái na Liên Xô hay Mỹ (như MK-II Mỹ hay dùng ở Vịt, F-1 Liên Xô).
Quay về dòng 82-2
http://www.zerose.com/club/read.php?tid=616Người Tầu không dập liền bi lên vỏ như Mỹ, mà đúc bi trong keo nhựa bên trong vỏ tôn, như nhà ta
Total weight: 260 g diameter: 48 mm Length: 85 mm Charge: 62 grams TNT
Fragment: 330 radius: 6m delay 2.8-3.8 seconds (đẳng mỏ vịt)
Thường, các lựu đạn mỏ vịt nhẹ đầu lắp RDX, nhưng anh tầu tiết kiệm dùng TNT như thủ pháo nặng !!!
84
91
98. May quá, người tầu đôi khi cũng thấy "chẳng giống ai" có vẻ lạc hậu. Cái này lại lặp lại Tây Âu 300 năm qua, phát kiến phát ong, la liếm, tự sướng một hồi, rồi lại quay về sao y bản chính Đông Âu. Rồi lại phát kiến phát ông, cải tiến cải lùi.... và lại chẳng giống ai. Mình sẽ làm chuyên luận về tính "vũ khí chẳng giống ai" này từ Âu, Mỹ, để chúng ta nhìn rõ bụng bác Béo.
Khoa học tầu khựa là đại cách mạng văn hóa vô sản. Khoa học gì các đại lý thuyết công xã đại trại, toàn dân làm gang tháp, tận diệt chim sẻ, bơi vượt trường giang... Kiểu này nhập về Vịt khối ra. Mỗi thế hệ chính trị lên, chúng nó lại tổ chức nghiên cứu, rồi chứng minh thời đại của thằng mới là thiên đỉnh, thằng cũ vứt, thế thôi. Cái bệnh này di truyền từ tây Âu đi khắp thế giới, nhưng thật ra, ở đâu cũng có, và tầu mới là thiên đường của khoa học la liếm. Nó là một môn khoa học, môn nghệ thuật siaau đẳng, đáng tiếc sính ra từ đạo nho, gọi là hủ nho, chuyên liếm bóng đồ lởm, một kết hợp của những kẻ hầu hạ hèn nhất là hoạn quan và người biết chữ của đạo nho, mình hay gọi là bồi lưỡi hay là bồi mõm, kiểu các hoạn quan bồi vua chúa cung phi trong việc đó, hầu hạ hết mình với đủ nghệ thuật mà chả biết cuộc sống này dùng để làm gì, vì cái mục tiêu cuộc sống đã bị cắt phéng rùi.
"手榴弹" 77式 = thủ lựu đạn 77 thức (nhà ta thì báo chí hay gọi sai là lựu đạn, xuất phát từ cách gọi tắt của lính cái cụm từ dài kia), thực chất, hiện nay, bên đặc công dùng "pháo tay", hay quân đội dùng lại từ cũ "thủ pháo" là đúng. Lựu đạn=đạn có mănhr văng sát thương (hột lựu), có thể là đạn bắn từ máy bắn đá, súng, bom máy bay tự do, đạn tên lửa, đạn tự hành......... và tất nhiên là ném tay. Ném tay là thủ, tiếng tây "lựu đạn" = trái phá sát thương không có từ riêng, viết cả cụm, còn "trái phá" là grenade, tương đương từ "pháo" trong tiếng tầu và Hán Việt. Như vậy, tiếng ta đúng hơn tiếng tầu, "thủ pháo" , "pháo tay" là đúng nhất. Hồi bắn đầu hình thành khoa học quân sự ở ta, dùng song song "lựu đạn" (xem bài "Đoi Mắt," Nam Cao, tết 1948), và thủ pháo (đầy trong các sách quân sự). Thấy rõ hiện tượng báo chí không chuyên thiên về lựu đạn, còn quân sự chuyên nghiệp là thủ pháo=đúng đắn.
Chính là cái nụ xòe mà các bác nói, loại lự đạn thô sơ nhất quả đất. Cái cách móc ngón tay vài vòng nụ xòe ấy là "mỏ vịt tầu", để có tác dụng như mỏ vịt, ném ra khỏi tay mới điểm hỏa.
Chốt an toàn dĩ nhiên là vòng nụ xòe đặt trong lỗ chầy. Mảnh sát thương là gang xám đúc.
Kiểu 77. "手榴弹" 77式 = thủ lựu đạn 77 thức. Lựu đạn chầy kiểu 77. 355-385 gram cả pháo, 70 gram TNT, đường kính lớn nhất 48mm, dài cả pháo 171-173mm. Khối lượng mảnh sát thương 270 gram vỏ mgang đúc liền, nhiệt độ làm việc +-40 độ C. bán kính sát thương 7 mét. Điểm hỏa nụ xòe (giật nổ bằng cọ sát). Thời gian cháy 2,8-4 giây (đẳng mỏ vịt, vì vậy, giật xong mới ném như nụ xòe thường là nguy hiểm), đúng như các bác mô tả.
Đây là đẳng cấp lựu đạn chầy mà nhà ta tự làm hồi Kháng chiến 9 năm. Có thể gọi là "mỏ vịt kiểu tầu" . Kiểu 77 thừa kế kiểu 67 mà không cải gì nhiều, là đặc sản của cách mạng văn hóa.
http://baike.zhige.net/doc-view-2723Hay trang dịch máy
http://translate.google.com/translate?js=n&prev=_t&hl=en&ie=UTF-8&layout=2&eotf=1&sl=auto&tl=en&u=http%3A%2F%2Fbaike.zhige.net%2Fdoc-view-2723Các bác K quá thông minh, đúng là các bác K đã tự khám phá ra yếu lĩnh của "mỏ vịt kiểu Tầu", dân ta đúng là quá thông thái về chiến trận. Đây, móc ngón tay vào vòng nụ xèo và ném, lựu đạn bay đi, vòng ở lại, có tác dụng như mỏ vịt. Tất nhiên, không ít chiến sỹ cả Tầu lấn Pốt nướng tiểu đội mình vì cái dở người này, người tầu luôn tự hào rằng, chẳng ai làm điều này và thế là họ thông thái nhất quả đất !!! gọi là chẳng giống ai.
Thứ nhất là, hướng ném và tầm ném bị cản lại, riêng về hướng là rất mạnh, các bác biết cái chầy nó quay rồi, khi dây căng ra, cái chầy quay đổi hướng lựu đạn rất mạnh. Thứ hai, nếu có khuyết tật thích hợp ở dây và nụ xòe, lự đận sẽ bay yếu hoặc may mắn khi lệch hướng va phải cái gì đó ngay trước mặt, hoàn toàn không kịp làm bất cứ điều gì.