Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Tư, 2024, 04:28:26 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Tổ Tam Tam  (Đọc 367376 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #110 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 07:24:41 am »

"...không gọi là đọt dừa mà gọi là củ tàu hủ dừa ,muốn ăn củ tàu hủ dừa phải đốn nguyên ...cây dừa đó bác TS1 ạ..."
Lính trung đoàn em nó leo lên tận ngọn. Ngồi trên bẹ dừa lấy dao vạc bớt tàu rồi khoét nguyên cái củ đọt trắng ngà đó. Nó to chừng vốc tay mà ngọt lừ. Đem xào thịt mễn thì Lưu Linh phải sống lại. Đương nhiên cây dừa đó chết. Về sau trung đoàn cấm lính làm cái việc đó. Sợ dân bạn mỗi khi nhìn cây dừa chết đứng sừng sững lại nhớ...bộ đội Việt Nam. Cả chục năm cây dừa mới cho trái chứ có ít đâu?  Cheesy
Logged
tran479
Thành viên
*
Bài viết: 793


« Trả lời #111 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 08:17:16 am »

Nói đến củ hủ dừa ,mình nhớ đến mẩu chuyện ,cũng thời gian giữa tháng 5-1978 ,xong chiến dịch k3 ,đơn vị mình đóng ở 01 phum nam lộ 7 (quên mất tên)chuẩn bị rút quân chuyển hướng về Lộc Ninh ,đơn vị đóng kế hình như là D25 công binh Sư ,có 01 tay tân binh lính bắc thấy cánh lính nam cho ăn ké củ hủ dừa ngon quá ,củ hủ dừa ăn sống như ăn trái cây cũng ngọt và ngon ,cánh lính nam ếm củ hủ dừa trong ba lô như 01 loại rau khô,trái cây để dành được dài ngày , móc ra cho chú lính mới ăn thử ;ăn vài miếng chú lính mới hỏi hái ở đâu ngon quá vậy ,cánh lính củ chỉ vào đám dừa xa xa nói "đọt cây dừa đó đó " .Tay lính mới yên lặng gật gù ,đến xế trưa tay lính mới cầm 01 cục to bằng nắm tay ,màu xám đen đưa ra hỏi đám lính củ "sao em đốn cây dừa con mà nó ăn đắng đắng ,không ngọt như cổ hủ dừa các anh cho em ' nhìn kỷ và nếm thử thì ra tay lính mới xơi nhầm ....đọt cây cau . "Mầy ăn miếng nào chưa ","có vài miếng thôi nhưng đắng quá ,em ăn không được,về hỏi các anh ..." thì ra tay lính kia thấy cây cau tưởng cây dừa ...con ,cây nhỏ dể đốn nên đã hạ xuống đẽo đọt non ...măm măm  ,kết quả là cu cậu say ngủ li bì đến đêm luôn .
Logged
lethaitho
Thượng tá
*
Bài viết: 1313



« Trả lời #112 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 08:24:59 am »

Bác Thọ cầm RPD nên câu chuyện cũng nhiều "mùi súng đạn" hơn, xung phong hoanh tráng hơn, giống "phim" hơn Cheesy. Tiếp bác nhé!

À, cho em hỏi tẹo: trong đội hình tiểu đội, lúc tấn công, cứ mạnh bác nào bác ý chọn vị trí, k fân công B40 đứng chỗ này, RPD đứng chỗ kia, AK bảo vệ thế nào ạ? Tại em có ông chú ruột là xạ thủ B41, chú ý nói B40 bao giờ cũng được 2 AK bảo vệ. Chú ý trúng mảnh vào đầu, bây giờ thi thoảng cứ gàn gàn, mình chú ý một tính, chẳng ai bảo được cả Embarrassed

Thực tế là chỗ chúng tớ hồi ấy không có đội hình tiểu đội. Nhiều khi đội hình trung đội cũng chỉ còn 3, 4 thằng thì tiểu đội cái chi? Lúc phòng ngự thì có phân công, nhưng lúc tấn công mình thấy chỗ nào có lợi thì " sáp dô ". Đại để cũng có : " Thọ, mày chiếm cái ụ đất ", " Thọ mày lên chỗ ụ mối mà táng" hoặc giả " Đù má, sao mày ngu thế, lợi dụng gốc thốt lốt mà nằm" ...vv...và vv.
Còn B40, B41 thì tớ cũng đã sài qua rồi, nhưng có thấy phân công thằng nào bảo vệ mình đâu? Có mấy thằng AK nó xách hộ đạn thì có. Mình mang 6 quả ( 4 quả trên giá bằng tre, khoác trên vai, một quả cầm tay, một quả cắm nòng ) còn lại thằng nào mang AK thì xách giùm thêm. Bắn đã đời.
« Sửa lần cuối: 19 Tháng Năm, 2008, 09:54:57 am gửi bởi lethaitho » Logged

Ngôi sao như mắt anh, trong những đêm không ngủ
Giáo án em vẫn mở, cho ánh sao bay vào
lethaitho
Thượng tá
*
Bài viết: 1313



« Trả lời #113 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 08:32:36 am »

Vâng, các bác biết quá rùi còn hỏi em??? Đọt dừa, hay củ tàu hủ dừa chi chi đó cũng là một. Dạ, em muốn ăn thì phải " hy sinh " đi một cây dừa..chậc..chậc...chiến tranh mà lỵ. Nhưng sau này, khi bác Trungsy1 vào để tham gia giải phóng PhnomPenh thì có chỉ thị ( phải học chính trị một ngày ) là..không lấy cái kim sợi chỉ của dân, nên chúng em cũng ...hạn chế bớt bớt. Mà nói thật, em cũng không lấy được ...cái kim sợi chỉ nào. Còn chỗ bác Trungsy1 cứ phải trèo lên ngọn, còn chỗ chúng em không biết..trèo. Toàn dùng.... M26 không hà. Nhanh lắm. Bác Trungsy1 có còn nhớ chỗ " Ngã tư rừng dừa " không? Đoạn giữa từ Udon lên Congpongchnang ấy. Nhiều dừa lắm, bác ăn thoải con gà mái cũng chẳng thấy suy xuyển tẹo nào. Hì...hì...hì
« Sửa lần cuối: 19 Tháng Năm, 2008, 01:10:00 pm gửi bởi lethaitho » Logged

Ngôi sao như mắt anh, trong những đêm không ngủ
Giáo án em vẫn mở, cho ánh sao bay vào
tuaans
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 3774


« Trả lời #114 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 08:58:23 am »

Học chính trị (1982-83)!



Lúc ấy mình mơ màng cái gì nhỉ?


Logged
phuong nam
Thành viên
*
Bài viết: 90


« Trả lời #115 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 10:47:09 am »

he he lính ta cũng ba trợn ra phết, chả bù với hồi ký của Bác Lê Đức Anh cứ bảo quân ta là quân của nhà Phật. Không biết Bác ấy có chơi chữ không, chứ Phật mà có  quân đội thì khác gì mấy sư hổ mang thời Ngô Đình Diệm
« Sửa lần cuối: 19 Tháng Năm, 2008, 10:52:18 am gửi bởi phuong nam » Logged
lethaitho
Thượng tá
*
Bài viết: 1313



« Trả lời #116 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 01:26:27 pm »

( tiếp nhé )

....Mấy hôm nay, chiều nào trời cũng mưa rất to. Những hạt mưa quất thẳng vào tôi ràn rạt. Hạt mưa rơi xuống nòng súng bốc hơi xèo xèo, nghi ngút. Tôi đang thẳng tay quất những loạt đạn thẳng căng vào bọn khốn khiếp. Bỗng xoạch.. tiếng súng tắt đột ngột. Khẩu RPD của tôi câm như hến. Hết đạn rồi à? Không phải, dây tiếp đạn vẫn còn thòng ra những viên đạn vàng choé. Tôi kéo quy lát lên đạn. Quy lát bó chặt cứng không nhúc nhít. Bọn địch thấy tiếng trung liên im bặt liền hò hét xông lên. Chết mẹ rồi Thọ ơi. Giữa lúc như thế này mà lại dở chứng tắc súng thì “ thôi rồi Lượm ơi “. Tôi hét lên :
-   Anh Nhạn, súng em bị tắc rồi.
Anh Nhạn hô khẩu đội đại liên 3 càng Kô li cốp  bắn yểm trợ rồi nhào sang hầm tôi. Tôi mở ốp khoá nòng, tháo băng đạn ra. Viên đạn kẹt cứng trong ổ chứa. Hai anh em mắm môi, mắm lợi kéo khoá nòng. Vẫn không được.
-   Mày mang súng chạy về quan sát sở đại đội, bảo bọn nó sửa cho. Đù má, mưa gió thế này, mấy hôm đ... chịu lau súng nên cho mày chết.
Tôi chui ra khỏi hầm, chạy băng về hầm đại đội trong tiếng đạn rít vèo vèo bên tai. Anh Bình “ trắng “ ( để phân biệt với một anh cũng tên là Bình – B trưởng B3 người Đông Anh – Hà nội ) B trưởng B1, vừa lên quyền đại đội trưởng C11 thay đại đội trưởng kiêm chính trị viên bị thương trong trận chiếm Chi phu hôm 19.06 thấy tôi liền hỏi :
-   Sao vậy thằng em? Tôi phân trần trong hơi thở gấp :
-   Em đang bắn, súng bỗng nhiên bị tắc.
-   Tại thằng em quá lười, không chịu lau chùi bảo quản phải không? Anh ôn tồn nói. Tôi gật đầu.
Đánh nhau liên miên, tôi thấy súng còn mới toanh, cứ bóp cò là nổ, cần gì phải lau với cả chùi. Ai ngờ nó lại tắc tị giữa lúc như thế này. Một bài học thấm thía. Trong lúc ngồi chờ cho quân khí khắc phục khẩu súng. Anh Bình, anh Truyền y tá pha “ bồi dưỡng “ cho tôi một cốc bột sữa trứng, tiêu chuẩn của cán bộ đại đội. Đúng là “ đường sữa phát từ trên phát xuống, cuốc xẻng phát từ dưới phát lên “. Lính tráng phía dưới chúng tôi nào có biết bột trứng, bột sữa nó mặn ngọt như thế nào đâu. Anh Truyền vỗ vai tôi với giọng rất “ chính trị viên :
-   Ở dưới này, nghe RPD của em nổ, bọn anh yên tâm lắm. Rất đĩnh đạc.
Của đáng tội, tôi nghe cũng “ phổng cả mũi “. Tất cả những cốc sữa trứng, ngụm trà, điếu thuốc và những lời động viên có cánh ( mấy hôm ở chốt, tôi bắt đầu tập tọng hút thuốc ) nhằm mục đích động viên tôi, tôi biết vậy.
Lại nói một chút về anh Truyền y tá. Anh Truyền chỉ là y tá đại đội nhưng rất có uy tín trong các lớp cán bộ của C11. Khi bố trí đội hình tấn công hay phòng ngự, ý kiến tham gia của anh rất có trọng lượng, thậm chí có khi là quyết định bởi bề dày tham gia chiến đấu của anh. Đại trưởng, đại phó, chính trị viên thi nhau hy sinh, bị thương còn anh vẫn cứ vẫn yên vị. Chính nhờ “ sống lâu “ như thế nên anh đã trở thành “ lão làng “ trong việc chỉ đạo tác chiến của đơn vị tôi. Anh tỏ ra bao dung với tôi khi lần gặp nhau đầu tiên, tôi đã “ anh anh, tôi tôi “ với anh khi biết anh là y tá. Đến bây giờ tôi mới hiểu anh.
« Sửa lần cuối: 19 Tháng Năm, 2008, 01:38:50 pm gửi bởi lethaitho » Logged

Ngôi sao như mắt anh, trong những đêm không ngủ
Giáo án em vẫn mở, cho ánh sao bay vào
lethaitho
Thượng tá
*
Bài viết: 1313



« Trả lời #117 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 02:05:21 pm »

Súng đã sửa xong, tôi vác súng lao cắm cổ về vị trí chiến đấu quen thuộc. Tiếng súng lại nổ giòn đĩnh đạc. Trong lúc tôi chạy về sửa vũ khí, một quả DK82 đã “ hốt “ gọn tổ đại liên của đại đội. Ba thằng, hai chết tại chỗ một bị thương rất nặng. Thằng Ước “ lác “ - dân Nghệ an cùng đoàn với tôi đang nằm thở khò khè, nặng nhọc, mắt vẫn “ lác lộn " toàn lòng trắng. Anh Nhạn lật người nó lên xem rồi phán :
-   Đù má, nó sắp chết rồi.
Thằng Ước bỗng cố ngẩng đầu lên :
- E..e.m....em..chư...chư..a ..ch..ết..đ...âu.C..á..c..anh..c..ứ..u..em với.
Đang lo lắng, thương cảm, tôi vẫn phải phì cười. Cái thằng này sao mà nó lác đến vậy. Hai lòng đen mắt nó cứ chập ríu vào với nhau. Vậy mà lại được điều vào tổ đại liên. Chẳng biết bắn chác ra sao? “ Một thằng bảo an nhìn hoá ra ba thằng bình định “. Chúng tôi vẫn trêu đùa nó như vậy. Vậy mà bây giờ.......
Liên lạc đại đội báo cho tôi biết, tôi phải về quan sát sở đại đội ngay. Về đến nơi, anh Bình, anh Truyền pha nước mời tôi và nói :
-   Chắc em đã biết, tổ đại liên vừa bị xoá. Bọn anh đã cân nhắc kỹ, trong đại đội không ai có thể sử dụng khẩu đại liên này hơn em cả. Nghe tiếng điểm xạ của em, bọn anh tin rằng khẩu đại liên sẽ phát huy tốt tác dụng nếu rơi vào tay em.
Bốc phét, lại chiến thuật “ động viên “ vớ vẩn. Nhưng tôi biết, đằng sau những lời ngọt ngào ấy là mệnh lệnh chiến đấu. Tôi không nhận mà được với các ông ấy à? Đồng thời, anh Bình cũng thông báo tôi được nâng quân hàm, từ binh nhì lên binh nhất. Trinh sát tiểu đoàn thông báo có ít nhất hơn 40 tên ngục ngã trước mũi súng của đại đội tôi. Tôi trở về bàn giao lại khẩu RPD để sang nắm tổ đại liên. Binh nhất Lê thái Thọ. Có tôi ! Và ..kình..kình...kình.. tiếng đại liên của tôi lại vang lên ròn rã, góp phần đánh bật mũi tấn công của mấy thằng Pốt chó đểu.

Rạng sáng ngày 25 .06 ( ngày sinh nhật lần thứ 19 của tôi ).Tiểu đoàn 3 của chúng tôi được lệnh rút về phía sau để nghỉ ngơi và củng cố. Trận địa phòng ngự Chi Phu được giao lại cho D1 đảm trách. Bàn giao trận địa xong, chúng tôi rút theo lộ 1 về tuyến sau, Gọi là tuyến sau nhưng thực chất cũng chỉ cách tiền duyên chừng hơn 1 cây số. Thôi thế cũng “ ấm “ chán. Nơi chúng tôi nghỉ ngơi chính là “ cứ “ anh nuôi của đại đội, một ngôi nhà sàn nằm nép mình bên phải lộ 1. Ngay trên mặt lộ bên cạnh cứ, hai khẩu 105 mm và hai khẩu cối 106,7 mm của quân đoàn hay sư đoàn suốt ngày đêm ầm ầm nhả đạn. Chúng tôi tranh thủ tắm giặt, ngủ nghê sau một tuần chiến đấu căng thẳng. Cả đại đội “ nồng nỗng “ ào ra thửa ruộng phía sau cứ. Nước ruộng trong văn vắt. Nào chạy nhảy, cười đùa té nước ầm ĩ cả một góc đồng. Nào cho tao xin tí xà phòng... Mày quê ở Phú thọ à? Thôi, kỳ cho tao cái lưng. Chiếc dép cao su chở thành vật dùng để kỳ cọ rất hiệu quả, ghét cứ bay đi hàng mảng ( vì cả tuần có tắm giặt gì đâu ), chỉ còn lại những tấm lưng, phản ngực đỏ au, sạch sẽ, mỡ màng. Quần áo phơi đầy trên những bụi cây lúp xúp. Chúng tôi nhanh chóng tạm quên ngay những ngày máu lửa, bi thương vừa trải. “ Mưa lúc nào, mát mặt lúc đó “ – Lính mà em. Lại có thư, thằng nào ít cũng phải có dăm ba lá. Tòng teng nằm trên cánh võng ( lúc này, lũ lính mới chúng tôi vừa được nhận quân trang bổ xung ), quần đùi áo may ô thoải mái, thằng thì đọc thư, thằng viết thư, thằng nghêu ngao hát hò vui vẻ. Nằm chán, tôi lại đi lên mặt lộ xem mấy khẩu pháo của ta bắn. Hay thật, tôi nhìn rất rõ quả đạn 105 mm bay ra khỏi nòng. Cõ lẽ gia tốc lúc ban đầu còn nhỏ nên đạn bay rất chậm, nhìn rõ mồn một.
« Sửa lần cuối: 19 Tháng Năm, 2008, 03:03:12 pm gửi bởi lethaitho » Logged

Ngôi sao như mắt anh, trong những đêm không ngủ
Giáo án em vẫn mở, cho ánh sao bay vào
NguoiTotbung
Thành viên
*
Bài viết: 77


« Trả lời #118 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 02:31:51 pm »

Mong được liên tục nghe tiếng RPD, tiếng đại liên của Bác

Phải nói, cán bộ như vậy, mới thực sự là người anh, người bạn của lính trẻ, Bác nhỉ
Logged
MEO
Thành viên
*
Bài viết: 78


« Trả lời #119 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2008, 02:33:34 pm »

Phải thế chứ! Bác Thọ vừa chuyển từ RPD sang đại liên là thấy tốc độ post bài nhanh hơn hẳn Grin. Cảm ơn bác.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM