Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 16 Tháng Tư, 2024, 05:01:33 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Tổ Tam Tam  (Đọc 367324 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #10 vào lúc: 09 Tháng Năm, 2008, 10:22:28 pm »

Nhảy vào đâu không biết! Nhảy lên cái gì không biết! Nhưng dứt khoát ở đấy không có tàu điện
Logged
tuaans
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 3774


« Trả lời #11 vào lúc: 09 Tháng Năm, 2008, 10:23:44 pm »

Ớ!

...

Thông tin về cái f308 của bác Thọ:
(ST)
Sư đoàn 308, còn gọi là Sư đoàn/Đại đoàn Quân Tiên Phong là sư đoàn bộ binh chủ lực cơ động đầu tiên của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Sư đoàn thành lập 28 tháng 8 năm 1949, theo tổ chức quân đội lúc đó, đơn vị này mang cấp Đại đoàn, gồm các trung đoàn 88, 102, đến năm 1950 được bổ sung thêm trung đoàn 36. Tháng 12 năm 1979, sư đoàn được chuyển thành sư đoàn bộ binh cơ giới đầu tiên của Quân đội Nhân dân Việt Nam.

Sở chỉ huy sư đoàn hiện nay đóng ở thị trấn Xuân Mai, tỉnh Hà Tây
« Sửa lần cuối: 09 Tháng Năm, 2008, 10:29:11 pm gửi bởi tuaans » Logged
Cao Sơn
Moderator
*
Bài viết: 539



« Trả lời #12 vào lúc: 09 Tháng Năm, 2008, 10:32:13 pm »

Tàu điện ngày xưa Hà Đông Hà Nội bến đầu tiên ở cầu Trắng, lên đến bến xe đã là bến thứ hai rồi. Em nhớ đi đến Thanh xuân là tầu phải đợi để tránh tầu ngược chiều.
Logged

BỐ ĐI CHIẾN ĐẤU, CÁC CON Ở NHÀ GIÚP MẸ LƯỚT SÓNG
lethaitho
Thượng tá
*
Bài viết: 1313



« Trả lời #13 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2008, 01:04:57 am »

Và mưa, mưa... cả đoàn xe lầm lũi đi trong mưa mịt mù trắng xoá. Có lẽ ông trời cũng thương cảm cho hơn 900 thằng lính chúng tôi chăng? Bóng đêm đã dần buông. Về đến thị xã Hà đông, trời ngớt mưa. Đoàn xe vẫn lao thẳng.
- Ôi trời, không rẽ phải à? Cả đám lính tiểu đội tôi ồ lên sung sướng. Về Hà nội rồi, về ga Hàng cỏ rồi !!! Không còn nghi ngờ gì nữa, tuyến hành quân đã có sự thay đổi. Thay vì xuống ga Thường tín nay đổi lại thành ra ga Hàng cỏ để lên tàu. Đám lính Hà nội sung sướng hò reo ầm ĩ. Đoàn xe lướt qua phố phường, đây rồi khu CN Cao Xà Lá là đây. Những vũng nước mưa còn đọng lại trên đường phản chiếu ánh sáng điện lấp loá trước cổng nhà máy. Mấy con chuột cống chạy đi, chạy lại kiếm ăn và cắn nhau kêu chí choé. Xe đi đến đường Tây sơn, thằng Minh thì thầm với tôi :
- Nhà Nguyệt ở đây đấy. Nó chỉ tay sang bên phải, dãy nhà hai tầng mái ngói có những cây bàng đứng im lìm, cô quạnh.
Bỗng nhiên, có rất nhiều rất nhiều những chiếc phong bì bay lấp loá trong ánh đèn đường vàng vọt khi mờ khi tỏ. Thư, thư nhiều quá các bạn ạ. Thì ra lũ lính tráng trên xe tung thư xuống mặt đường. Mấy hôm vừa rồi cấm trại, chúng nó tranh thủ viết thư về cho người thân, bây giờ chúng đem ra tung xuống đường phố. Cả đoàn xe lính hét lên ầm ĩ :
- Bà con ơi, cô bác anh chị ơi. Chúng tôi là Bộ đội trên đường đi chiến đấu. Mong bà con nhặt và bỏ vào thùng thư giúp chúng tôi với.
Thế là người dân đi đưòng ùa nhau nhặt. Người đang đi xe đạp trên đường dừng xe nhặt, người dân trong nhà cũng lao ra nhặt, người già nhặt, trẻ em cũng tranh nhau nhặt. Cảnh tượng ấy thật vô cùng ý nghiã và xúc động. Những bàn tay cầm đầy phong bì thư của chúng tôi còn đưa lên vẫy vẫy  mãi không thôi. Dân Hà nội của tôi đó, những người thân yêu của tôi đó. Xin chào nhé Hà nội ơi. Chúng tôi nguyện sẽ không làm hổ danh Thủ đô yêu dấu.

Khoảng 7 giờ tối, đoàn xe từ từ rẽ vào đường Trần hưng Đạo và dừng hẳn trước quảng trường Nhà hát nhân dân ( Cung Văn hoá Hữu nghị bây giờ ).
- Tất cả các đồng chí ở nguyên trên xe, không có lệnh, không đồng chí nào được xuống.
Tiếng ông cán bộ dẫn quân đi oang oang ra lệnh.
Trên xe, chúng tôi ồn ào bàn tán. Bỗng có thằng la lớn :
- Bà con cô bác ơi, chúng tôi là lính Hà nội đang trên đường hành quân đi chiến đấu. Nhờ bà con cô bác báo giúp cho gia đình chúng tôi với.
Thế là có bao nhiêu người dân gần đó, những người bán hàng lặt vặt trước cổng nhà hát, những đôi tình nhân đang đèo nhau đi " bát phố ", tất cả, tất cả đều xúm lại vây quanh đoàn xe quân sự của chúng tôi. Tiếng nhắn nhủ, tiếng gọi nhau ầm ĩ cả một góc phố. Tôi nhìn thấy một đôi anh chị đèo nhau trên chiếc xe Phượng hoàng ghé lại gần. tôi hét tướng lên :
- Anh chị ơi, cho em nhờ tí chút.
Họ dừng lại và nghe tôi nói :
- Em nhờ anh chị giúp em tới báo cho gia đình em ở ngay Phố Lê Thái Tổ, gần hiệu kem Bốn mùa. Nhanh lên anh chị nhé. Bọn em dừng chân ở đây không lâu đâu.
Hai người nhanh chóng phóng xe vút đi. Tôi yên tâm chờ đợi. Thằng Minh, thằng Long không biết có nhờ được ai không nhỉ? Trong lúc cuống quýt, ồn ào tôi cũng chẳng có tâm trạng nào mà để ý đến chúng nó.
Một lúc sau, tôi nhìn thấy Bố tôi đi cùng thằng em út đi xe đạp tới. Tôi mừng rỡ vẫy gọi rối rít.
Đúng lúc ấy có lệnh xuống xe để vào ga lên tàu. Tôi tập trung toàn tiểu đội ( à, trước khi hành quân, tôi được tạm cử làm A trưởng để duy trì kỷ luật hành quân ) theo bước của toàn đơn vị đi ra ga Hàng cỏ. Bố và em trai tôi cũng dắt xe theo sau, vừa đi vừa thì thào nói chuyện. Thằng em tôi vừa theo Bố tôi đi Quảng ninh về, nó đội trên đầu chiếc mũ cói đan rộng vành, mặt đen nhẻm cứ nhìn anh mà chẳng biết nói gì, cứ nắm chặt lấy tay anh lắc lắc. Bố tôi căn dặn nhiều điều, nào giữ gìn sức khoẻ, nào vào đến nơi phải viết thư ngay về cho Bố mẹ, nào phải nhanh nhẹn, bình tĩnh vv ..và vv. Chẳng gì ông cụ cũng là lính Điện biên năm xưa nên có vẻ bình tĩnh lắm. Nhưng tôi biết, dưới cái vẻ bình tĩnh và can trường ấy là một nỗi lo đến thắt ruột cho cái tính mạng của thằng con trai cả vừa mới tròn 19 hoa niên.
- Đại đội hàng dọc, trung đội hàng dọc. Tất cả theo thứ tự.... theo tôi.
Tiếng cán bộ dẫn quân vang lên dứt khoát. Đã đến giờ chia tay rồi, cả đoàn quân rùng rùng chuyển động. Tôi vội nắm chặt tay Bố và em mà chẳng nói lên lời rồi chạy lên đứng đầu tiểu đội. Nước mắt nhạt nhoà... Tôi vốn là người rất hay xúc động nhất là trước những cảnh chia ly.

Chúng tôi vào ga, cả sân ga đông đặc người và người. Bố mẹ, anh chị em, người yêu, rồi thì bạn gái, bạn trai... lúc bấy giờ tôi mới thấy mình ngốc vô cùng. Nhưng Bố và em tôi đã về rồi. Tôi nhìn ra ngoài cổng ga với vẻ đầy luyến tiếc. Lúc này, tôi mới sực nhớ đến thằng Minh, thằng Long. Chẳng hiểu chúng nó có ai ra tiễn không nhỉ? Tôi quay ra hỏi thằng Minh. Nó im lặng không trả lời tôi. Tôi chợt hiểu ra và cùng im lặng mà không dám hỏi gì thêm nữa. Hoàn cảnh thằng Minh ra sao, tôi còn lạ gì. Bố mẹ nó bỏ nhau từ mấy năm nay rồi, ông anh trai là thương binh hạng ba chống Mỹ. Nó đâu phải là diện đi bộ đội đợt này, nhưng vì hoàn cảnh đáng buồn của gia đình, chán đời nó xung phong đi lính. Bây giờ nào có ai ra với nó đây !!!  Chúng tôi lên tàu ngồi lặng lẽ. Dưới sân ga ồn ào kẻ đi người lại. Từng nhóm, từng nhóm quây quần với gia đình, bạn bè trò chuyện. Trời lại đổ mưa, cơn mưa đầu hạ trút xuống rào rào. Theo lịch, tàu 8 giờ là chuyển bánh vậy mà bây giờ đã hơn 10 giờ rồi. Trong tôi bỗng xuất hiện một suy nghĩ trở nên nhỏ nhen đáng ghét, tôi chỉ muốn tàu chạy ngay bây giờ để nhanh chóng chấm dứt cái cảnh hàn huyên ầm ĩ đang diễn ra trước mắt tôi. Để cho tất cả bọn nó cũng " bằng phân " với ba đứa chúng tôi. Tàu chạy, thế là xong. Hết chia tay, hết vui cười, hết cả khóc lóc...
Mãi đến 10g30 đêm .. ..Tu..tu..tu ....sịch..sịch..sịch. Con tàu phì một hơi dài rồi lầm lũi băng trong đêm mưa gió.
« Sửa lần cuối: 10 Tháng Năm, 2008, 09:22:13 pm gửi bởi lethaitho » Logged

Ngôi sao như mắt anh, trong những đêm không ngủ
Giáo án em vẫn mở, cho ánh sao bay vào
liua
Thành viên
*
Bài viết: 93


« Trả lời #14 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2008, 01:50:36 am »

Thật tuyệt.Đọc những dòng hồi ký của các anh,cảm thấy người rung rung.Nhớ  Hà nội xưa quá.
Cảnh chia tay Hn đi NVQS nơi xa,chỉ có ai trải qua mới thực sự thấu cảm.
Chia ra làm nhiều tiêu đề là chủ trương của các mod,cũng có lý.Nhưng theo em nghĩ thì không có chuyện lẫn lộn giữa các hồi ký đâu.Em nghĩ rằng mỗi đoạn hk mới ra là được nghiền ngay.Em còn đọc đi đọc lại mấy lần,còn suy ngẫm.Lâu lâu lại đọc lại từ trang 1.Chắc không phải chỉ minh em.
 Nếu là em quyết định thì em để các bác vào trong một tiêu đề,box có vài người từng trải qua chung một chiến trường,cùng không gian,thời gian thì hồi ức càng tràn trề.Như là trà tam,tửu tứ vậy.
Logged
hoacuc
Thành viên
*
Bài viết: 1597



« Trả lời #15 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2008, 06:49:02 am »

Đọc đoạn hồi ký này của bác Thọ xúc động quá! Cảm ơn Bác Thọ đã cho chúng em được hồi tưởng lại một thời của các bác.
Logged

Hãy làm cho từng ngày bạn sống trở nên có ý nghĩa. Hãy nâng niu từng phút giây bạn có.
mytam81
Thành viên
*
Bài viết: 390


... MY TIME ...


WWW
« Trả lời #16 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2008, 09:53:22 am »

Báo cáo các anh, em thấy để riêng topic là khá hợp lý ạ.

Anh em sẽ không bỏ sót bất cứ dòng nào của các anh,

Chân thành cám ơn các anh đã tham gia !!! Grin
« Sửa lần cuối: 10 Tháng Năm, 2008, 10:01:51 pm gửi bởi mytam81 » Logged

... Chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại ...
Chien truong xua
Thành viên
*
Bài viết: 31


« Trả lời #17 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2008, 09:57:38 am »

 Grin Chào bác Le Thai Tho! Em vừa đọc ở bài của TS1 bài viết của bác hay quá nhưng chung nhau topic nên em đã trót góp ý để bác mở topic riêng. Khi mở To tam tam của bác mới hay bác đã mở topic mới rồi, xin lỗi bác nhé!
Hay thật đấy! Vì em ở Hà Đông nên nghe bác kể về Hà Đông em thích lắm. Nhất là tàu điện, ngày xưa nó chạy qua cửa nhà em. Cho đến bây giờ em vẫn thích có tàu điện bác Thọ ạ.
Mong đọc hồi ký của bác.
Logged
thanh361
Thành viên
*
Bài viết: 15


« Trả lời #18 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2008, 10:07:17 am »

Đọc bài của Hạ sỹ Thọ hay không kém gì văn phong của Trungsy1 đâu. Bác cứ tự tin nhé
Hồi ký của bác làm em nhớ đến 1 thời nhảy tàu điện từ Hà Đông ra HN... chơi cá chọi (còn nhỏ mà)
Theo lời giới thiệu của bác bên "Biên giới Tây Nam" thì hai người đồng đội thân yêu là Minh và Long(cùng bác té về HN) đã ngã xuống rồi phải không ạ. Xúc động quá bác ạ.
Nhưng bác cứ từ từ nhé. Hồi ký phải có đầu, có kết.
Chúc bác và gđ mạnh khoẻ. Vững tay gõ phím
@ Chien truong xua: Cùng đồng hương với bác đấy ạ. Nghe thấy người Hà Đông là khoái liền
Logged
phuong nam
Thành viên
*
Bài viết: 90


« Trả lời #19 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2008, 10:31:59 am »

em thấy hình như là những lời văn từ tận đáy lòng về những kỷ niệm không thể nào quên bao giờ cũng hay cả đâu nhất thiết phải là nhà văn. nhà văn thì khi hư cấu cũng thấy hay và lôi cuốn, còn hồi ký của các bác chỉ lôi cuốn vì nó rất thật, đó là sự khác nhau chăng!
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM