Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 07:03:35 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Những chuyện không thể quên - Cười ra nước mắt  (Đọc 374629 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« vào lúc: 09 Tháng Năm, 2010, 10:52:18 pm »

CHUYỆN I
   Chúng tôi là lính trinh sát 325. Sau 5 ngày luồn sâu trong lòng địch ở ngay gần nhà thờ La Vang, Quảng Trị, gần sáng luồn về được cứ nằm ven sông Nhùng. Cứ này nằm trên phần đất do ta kiểm soát. Chúng tôi bò ra làm hồ sơ để chuyển về trên. Đến trưa công việc cũng xong. Không biết có ae nào đã trải nghiệm 5 ngày chỉ nói thầm hoặc làm ám hiệu mà không được nói thành tiếng ? Chúng tôi hoàn toàn mất tiếng nói. Thường thì sẽ hồi phục dần sau vài ngày. Anh là Ng T D, quê ở Bình Lục, Nam Hà (Hồi đó là 2 tỉnh Nam Định và Hà nam sáp nhập), nhập ngũ tháng 8 năm 70. Xong việc, hứng chí mấy ông giọng khạc khạc trong cổ như nagn đực ngồi tán chuyện dóc rồi thách đố nhau. Loanh quanh thế nào, anh nhận thách đố ăn hết 1 cân lương khô (loại 701). Một cân 4 phong, mỗi phong có 4 thanh. Anh em phải xót xa, từng người móc gùi của mình để có đủ 1 cân. Quả thật, đang đói khát, nửa cân đầu hết đánh vèo. Nửa cân sau càng ngày càng khó. Mà cái giống ăn lương khô là phải uống nước, không thì không trôi được. Đến thanh cuối cùng thì anh không ngồi được, cũng chẳng nằm được. Chỉ còn một tư thế giống như bà đẻ đang nằm chống tay trên bàn đẻ. Rồi cũng không thể chịu được. Cả chiều hôm đó, anh phải nằm ngâm mình dưới sông Nhùng. Chuyện không còn cười được nữa. Nếu bây giờ, chắc phải đưa đi viện cấp cứu rồi.
   Không quên được vì sau đó anh đã hy sinh trên đường tiến vào Sài Gòn, nơi gần cửa Xuân Lộc.
Logged

tientt82
Thành viên
*
Bài viết: 290


30/4 | 7/5 | 9/5


« Trả lời #1 vào lúc: 12 Tháng Năm, 2010, 09:56:48 pm »

Bác TichTuongNhuLe ơi ; sao bác không viết riêng ra 1 topic để mọi người dễ tìm đọc ạ  Cheesy

bác lixeta ơi ; em nhờ 1 chút ạ .Hình như xe t-55 tháp pháo không có quạt thông gió như t-54 đúng không ạ?
Nhà em hỏi vậy vì có 1 số tài liệu nói đây cũng là điểm phân biệt t-55 và t-54
Logged

Chúng ta sẽ không lùi ; vì đằng sau là Mátxcơva ...
lixeta
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1531


« Trả lời #2 vào lúc: 13 Tháng Năm, 2010, 08:48:09 am »

Bác TichTuongNhuLe ơi ; sao bác không viết riêng ra 1 topic để mọi người dễ tìm đọc ạ  Cheesy

bác lixeta ơi ; em nhờ 1 chút ạ .Hình như xe t-55 tháp pháo không có quạt thông gió như t-54 đúng không ạ?
Nhà em hỏi vậy vì có 1 số tài liệu nói đây cũng là điểm phân biệt t-55 và t-54

Đúng vậy! T55 được trang bị hệ thống tự động chống VK hủy diệt lớn (NBC) nên nó có môt cái quạt tăng áp và lọc không khí đặt ở vành tháp pháo. Vì vậy không cần dùng đến cái quạt thông gió trên nóc tháp pháo nữa.

@TTNL: Theo tôi, quê nên mở một tô- pic riêng để kể chuyện về những người lính TS f325- chắc nhiều chuyện lắm. Hoặc nếu không, những câu chuyện kiểu như trên thì nên kể trong "Chuyện thường ngày của lính" cũng được Grin
Logged
hatuyenha
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2403


« Trả lời #3 vào lúc: 13 Tháng Năm, 2010, 11:02:27 am »

Bạn Tichtuongnhule@,bạn kể chuyện thật cảm động,rất lính.Mong bạn mở một topic riêng để kể lại những hồi ức quí giá của bạn về những năm tháng ở lính  và f325 của bạn.Mình rất mong và cũng mong những hồi ức ùa đến với mình để nhớ lại những chuyến đến f325 kiểm tra tình hình trang thiết bị TTLL.
Logged
TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« Trả lời #4 vào lúc: 13 Tháng Năm, 2010, 08:57:49 pm »

CHUYỆN II
   Đại đội hành quân di chuyển từ Quảng Trị đến Nam Đông, phía tây nam Huế. "Mưa trên xứ Huế" dai dẳng hết ngày này qua ngày khác. bầu trời lúc nào cũng u ám bàng bạc. mưa có lúc đổ xuống xầm xập có lúc à à, âm âm ngập cả không gian.Cây cối và mặt đất ngậm no nước, xũng xịu. Đường rừng từ Nam Đông về động Truồi là cánh rừng nguyên sinh sao chẳng thấy đẹp ở đâu nữa. Hình như rừng núi muốn vít lấy người, chẳng cho qua mà chỉ rình để quật ngã những người lính bất cứ lúc nào. Di chuyển cả đơn vị nên tất cả đều lên vai những người lính gầy gò. Nào thì ba lô, súng đạn đủ 2 cơ số, bao gạo như con trăn lớn trằn lên cổ. Các loại nồi xong lủng củng, xong 20 thì úp vào sau ba lô, nồi quân dụng lớn thì hai thằng khênh. các thực phẩm dự trữ thì chia nhau mà vác, . . .
   Trời vẫn mưa và mưa. Người hâm hấp như sốt, dâm dấp mồ hôi. Đường trơn nhầy nhụa như đổ mỡ, ngoằn nghoèo, khúc khuỷu như răng cải mả. Tôi đi sau Ngh., chàng này đã tốt nghiệp 10, có vẻ thư sinh. Dù sao tôi cũng khoẻ hơn hắn nên luôn đi sau để thúc đẩy hắn khỏi bị tụt lại.
   Đại đội cứ thế đi, ai nấy lầm lũi bước. Bước thấp bước cao, bước trồi, bước sụt, cứ bước. Chẳng ai còn buồn nói gì. Chỉ có tiến lanh canh xẻng, cuốc, nồi xong. Tiếng áo mưa xột xoạt, tiếng nước òng ọc trong giày. Mùi mồ hôi hắc nồng xông lên từ áo, quần, luẩn quẩn trong áo mưa, ngạt thở ! Tôi thấy từng bước chân của Ngh. cứ nặng dần, cứ rời rặc dần. Rõ ràng anh không còn làm chủ được chúng nữa. làm sao mà chúng vẫn cứ bước ? Không biết nữa.
   Bất chợt, rừng thủng ra một đám. Ánh trời bạc oà xuống trảng cỏ, xũng nước. Anh dừng lại, có vẻ như anh muốn quỵ xuống. Tôi đi lên ngang anh và đẩy nhẹ vào ba lô. Tiếng anh bật ra rất khẽ lẫn trong tiếng thở gấp, phì phò:
   -  Tao muốn, muốn, ...
   -  Gì ?
   -  Tao chỉ muốn ngã xuống, tao muốn chết, . . . tao muốn chúng mày lấp đất lên, . . .  là tao sướng !
   -  . . .
Tôi lấy đỡ khẩu khẩu súng cho anh và đẩy anh đi. Văng vẳng trong tai:
   " ... chúng mày lấp đất lên, . . . là tao sướng !
« Sửa lần cuối: 14 Tháng Năm, 2010, 10:34:06 am gửi bởi TichTuongNhuLe » Logged

haanh
Thượng tá
*
Bài viết: 5795


HOT nhất forum


« Trả lời #5 vào lúc: 13 Tháng Năm, 2010, 09:06:37 pm »

hehe , mod ơi mở giúp bác tichtuongnhule cái topic đi cho mọi người dễ đọc .
Logged

NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ .
TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« Trả lời #6 vào lúc: 14 Tháng Năm, 2010, 11:10:21 am »

   "Cảm ơn ae đã mở hộ chuyên mục "Những chuyện không thể quên - Cười ra nước mắt" !
   Mình rất muốn được nghe chuyện ký ức không quên của các ae. Mong mọi người kể cho nghe với !
Logged

haanh
Thượng tá
*
Bài viết: 5795


HOT nhất forum


« Trả lời #7 vào lúc: 14 Tháng Năm, 2010, 03:19:17 pm »

  "Cảm ơn ae đã mở hộ chuyên mục "Những chuyện không thể quên - Cười ra nước mắt" !
   Mình rất muốn được nghe chuyện ký ức không quên của các ae. Mong mọi người kể cho nghe với !
hehe , anh em kể hết chuyện rồi bác ơi nên đang lót dép chờ nghe chuyện của bác đây  Grin Hành quân tiếp đi bác  Grin
Logged

NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ .
TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« Trả lời #8 vào lúc: 14 Tháng Năm, 2010, 04:24:30 pm »

CHUYỆN III:  CÁI CÂY
   Vẫn tiếp tục hành quân đến động Truồi. Đó là những ngày tết âm lịch năm 1975. Sư đoàn có nhiệm vụ đánh xuống Phú Lộc, chia cắt Huế với Đà Nẵng.
   Trời vẫn "mưa cứ rơi dầm dề" suốt ngày này sang ngày kia. Đi phía trước Ngh. vài đứa là Lê Văn Đ., quê phủ Khoái, nổi tiếng thịt chuột. Đ. rất khoẻ. Tôi vật tay với hắn chỉ trụ được vài giây. Tay này tính nóng nảy như hổ lửa, ăn to, nói lớn, đích thị "trai nông chi điền". "Cái cây" là chuyện của hắn.
   Chả là ở tiểu đội anh nuôi có một lão Chí già (vì lão hơn lứa bọn tôi 3, 4 tuổi gì đó), quê Diễn Châu. Lúc ở nhà chuyên rèn liềm, dao cho bà con trong vùng. Lão rất chịu khó, rèn cho mỗi người trong đại đội trinh sát chúng tôi một cây dao găm (bây giờ gọi là hàng thửa hay hàng độc). Dao găm rất nhỏ và rất sắc, có thể cạo được lông chân. . .
   Trời vẫn mưa, đường trơn kinh khủng, lại còn vướng gốc cây với dây rừng lằng nhằng. Bỗng một tiếng rầm, xoạch xoạch . . . Thì ra Lê Văn Đ. bị ngã một cú "Trời giáng", chắc là hắn rất đau. Đoàn người xững lại, Những cái đầu ngoái lại, những người sau dồn lên nhiều con mắt đổ dồn về hắn. Dường như chẳng có ai định phản ứng gì. Một giọng cất lên rất to:
-   Tháo đạn đứng dậy !
Mọi người cười ồ lên.
Hắn lồm cồm bò dậy, rút phắt ngay con dao găm. Cơn điên đồn hết lên đầu hắn khiến hắn đỏ mặt tía tai. Ai nấy kinh hãi dạt hết. Tôi tưởng hắn sẽ phải đâm một ai đó. Nhưng hắn phăm phăm chạy lại cái cây láo, dám đưa rễ ra ngáng chân hắn. Mắm môi, mắm lợi, hắn bổ con dao xuống cái rễ cây, liên tục, liên tục, mỗi nhát văng ra:
-   Đ. mẹ cái cây !
-   Đ. mẹ cái cây !
-   . . . .
   Tới bây giờ khi nhớ bạn, nói thật, tôi vẫn nghe thấy tiếng đâu đó: Cái cây ! Cái cây ! . . .
« Sửa lần cuối: 14 Tháng Năm, 2010, 06:41:35 pm gửi bởi TichTuongNhuLe » Logged

TichTuongNhuLe
Thành viên
*
Bài viết: 1310



« Trả lời #9 vào lúc: 14 Tháng Năm, 2010, 04:33:24 pm »

Cảm ơn bác HaAnh đã động viên !
Logged

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM